1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ vợ kế - Uyển Tiểu Uyển (TS, gia đấu) (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. gấu ngủ đông

      gấu ngủ đông Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      27
      nàng à truyện này là truyện sáng tác hay thế nào? nếu có thể cho tớ bản convert để ngó trước k??? hấp dẫn mà ngóng mãi ngóng mòn....
      honglak thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 31:

      Edit: Tâm Di

      Sáng sớm hôm sau, Lưu Uyển Thanh rời khỏi giường từ sớm, Thúy nhi hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu. Hôm nay là ngày đầu tiên nàng trở thành tiểu thư con vợ cả, đương nhiên phải cẩn thận từng li từng tí, còn Thúy nhi mặt mày hớn hở, vì nàng ấy sắp trở thành đại nha hoàn, tâm phúc của tiểu thư con vợ cả trong Hầu phủ

      Sau này khi gặp người khác cần nhúng nhường 3 phần, hơn nữa tiền lương mỗi tháng lại được 2 lượng bạc a!.

      Ban đầu, làm nha hoàn nhị đẳng chỉ có nửa lượng bạc thôi, hơn nữa trước mắt, tiểu thư nhà mình cũng có chỗ cần tiêu tiền, ngay cả đồ trang sức tiểu thư cũng nhớ đến mình, chờ sau này gom đủ bạc rồi, mình chuộc mẹ và chị dâu của mình ra, sau đó cầu tiểu thư tìm cho mình mối hôn nhân tốt, ít nhất cũng là người có thực quyền chút, vậy cuộc đời này của mình xem như viên mãn rồi

      Thúy nhi chưa bao giờ nghĩ tới gom đủ bạc chuộc mình ra khỏi phận nô tỳ, dù sao khi rời khỏi hầu phủ, mình chỉ là người dân bình thường, quyền thế, với lại tuổi của mình cũng lớn rồi, cho dù gả cho người khác, cũng bằng ở Hầu phủ

      Huống hồ, cuộc sống của dân thường rất cực khổ, ở Hầu phủ dù mình làm được việc gì, cũng có áo gấm để mặc, có lương thực để ăn, nếu trở thành dân thường chỉ có thể trải qua cuộc sống áo thô cơm nhạt, bữa cơm như vậy làm sao có thể nuốt trôi, mà đồ ăn tốt, phải thứ dân thường có thể ăn được

      “Tiểu thư, hoa này đỏ, nô tì chưa từng nhìn thấy hoa nào đỏ như vậy, đeo ở đầu của tiểu thư, lộ vẻ trong trắng ngoài hồng”

      Trong mắt Lưu Uyển Thanh xẹt qua tia chán ghét, nhìn lướt qua hoa hồng mà Thúy nhi cố gắng đề cử, đây là hoa mà mẹ cả mình, à là nhị thẩm tặng cho mình. Hoa lụa này làm hết sức tinh tế, nhìn xa cứ tưởng là , nhưng mà có chút dung tục.

      Sợ là những thứ mà nhóm di nương thích nhất, năm đó, lúc mình làm di nương, cũng thích tìm những thứ như thế này, mặc dù thể so với kim ngân đáng giá, nhưng cài lên đầu cũng rất chói mắt.

      Ngược lại, dùng để tranh thủ tình cảm cũng tệ, mình hiểu những thứ này, Thúy nhi cũng hiểu, sợ là phần lớn mọi người cũng hiểu. Nhưng mình tin nhị thẩm lại biết điều đó, sợ là hơi bị khó, nếu như mình nhớ lầm, đầu Liễu di nương cũng cài đóa hoa y hệt như vầy, đúng là lòng dạ Tư Mã Chiêu, người ngoài đường cũng biết a!

      Nếu như mình cài đóa hoa này ra ngoài, sợ là đến ngày mai, toàn bộ Hầu phủ đều mình có gu thưởng thức giống với Liễu di nương, lại sâu hơn chính là, hổ là đứa do di nương sinh ra, dù có thay đổi như thế nào, bản chất ăn vào tận xương tủy, làm sao có thể thay đổi. Sau đó phát sinh chuyện gì…..

      Hừ, sợ là lời đồn đại này truyền khắp kinh thành, dụng ý cuối cùng là… Nghĩ đến đây, Lưu Uyển Thanh hơi thở dài

      Nhìn Thúy nhi: “Ta nhớ đầu của Liễu di nương cũng cài đóa giống đóa hoa này”

      Thúy nhi sửng sốt, nàng phải đồ ngốc, vội vàng vươn tay vỗ gò má của mình cái:

      “Nô tỳ đáng chết, thiếu chút nữa hại tiểu thư, nhị phu nhân cũng là…”

      Lưu Uyển Thanh thấy vẻ mặt giận dữ của Thúy nhi, tồi, ngốc, vẫn có thể dùng được

      Tròng mắt lưu chuyển, mình cũng phải là người lương thiện, nên nhàng bên tai Thúy nhi vài câu, Thúy nhi vội vã gật đầu:

      “Tiểu thư, người yên tâm , nô tì nhất định làm tốt, giúp tiểu thư xả cơn giận này”

      sai biệt lắm, Xuân ma ma đến gõ cửa, tiến vào quan sát cách ăn mặc của Lưu Uyển Thanh từ xuống dưới, cả người mặc quần áo màu lam, cổ quàng lưu tô, lỗ tai đeo hai bông tai trân châu làm bằng ngọc nhưng cũng rất ngọt ngào, tóc cài hai đóa hoa sen làm bằng bạch ngọc.

      Lại chọn hoa lụa màu hồng nhạt cắm ở đầu của Lưu Uyển Thanh: “Quá thanh lịch cũng tốt”

      Lưu Uyển Thanh gật đầu: “Cảm ơn Xuân mama”

      “Đây điều là việc lão nô nên làm…”

      đến đây, Xuân mama quét mắt nhìn hoa hồng trong tay của Thúy nhi, híp mắt, Thúy nhi dưới ra hiệu của Lưu Uyển Thanh giải thích mọi chuyện với Xuân mama…đương nhiên cũng dựa theo những lời Lưu Uyển Thanh ra hiệu, muốn trả trở về mà thôi. Lưu Uyển Thanh làm như vậy, tất nhiên là muốn thăm dò thử Xuân mama có phải là người có thể tin được hay ?.

      Xuân mama cũng xem như nghe thấy, trực tiếp tới:

      “Tiểu thư, thời gian còn sớm nữa, giờ này chắc đại phu nhân rửa mặt, chải đầu xong rồi”

      Lưu Uyển Thanh và Thúy nhi liếc mắt nhìn nhau cái, trong lòng cũng hiểu ý của Xuân mama là ‘mặc kệ’

      Nên trong lòng cũng có chút tính toán, lại cười gật đầu, nhu thuận theo phía sau Xuân mama.

      Mới vừa vào đến sân của đại phu nhân, thấy Tình nhi ra đón:

      “Nô tì thỉnh an tiểu thư, phu nhân chờ tiểu thư cùng dùng cơm”

      “Xin đứng lên”

      Lưu Uyển Thanh cười , Thúy nhi ở phía sau vội vã tiến lên nâng Tình nhi dậy, nhét vào tay nàng cái hà bao:

      “Tình nhi tỉ tỉ đây là chút lòng thành của tiểu thư nhà ta, sau này nếu như Thúy nhi có chỗ nào hiểu, Tình nhi tỉ tỉ phải chỉ bảo thêm cho muội”

      Tình nhi cũng có từ chối, sau đó nằm rạp người xuống: “Nô tì cảm ơn tiểu thư ban thưởng”

      xong ở phía trước dẫn đường

      Phòng trong, Lưu đại phu nhân ngồi ở ghế chủ vị, cười với Lưu Uyển Thanh:

      “Thanh nhi, lại đây, đến trước mặt nương nào”

      Khuôn mặt của Lưu Uyển Thanh hồng hồng, rất có quy củ thỉnh an Lưu đại phu nhân, hành lễ xong, mới chạy chậm đến trước mặt của Lưu đại phu nhân:

      “Mẫu thân”

      Lưu đại phu nhân vẻ mặt đầy thương nhưng lại đồng ý véo véo mũi của Lưu Uyển Thanh:

      “Nơi này có người ngoài, con cần khách khí như vậy”

      “Đó đều là quy tắc ạ, Thanh nhi là đứa con ngoan của nương, phải biết quy tắc”

      “Được rồi, nương lại tiểu nha đầu nhà con, ai, đại ca, nhị ca con vừa thư viện, lần này cũng phải hơn nửa năm, cũng may có con ở bên cạnh nương. Chỉ có điều, mấy ngày nữa con phải đến ở chỗ bà nội, nương a, nỡ”

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 32.1:

      Edit: Tâm Di


      Lưu đại phu nhân cười, vuốt vuốt mái tóc của Lưu Uyển Thanh: “Con ngoan, dùng cơm với nương nào”

      Bữa cơm này, đương nhiên rất ấm áp

      Sau khi dùng cơm xong, Lưu đại phu nhân ôm Lưu Uyển Thanh, ra hiệu cho Bạch ma ma dẫn người tiến vào, hai gã sai vặt và hai nha đầu cúi đầu theo phía sau của Bạch mama

      Bọn họ cực kì có quy cũ quỳ xuống mặt đất dập đầu hành lễ

      “Đứng lên

      Lưu đại phu nhân nâng nâng tay, lại với Lưu Uyển Thanh: “Con , những người này theo hầu bên cạnh con, trong hộp là khê ước bán thân của bọn họ, nếu như có chỗ nào vừa ý, con cứ việc đuổi thẳng cần báo cho nương biết”

      xong lại chỉ vào những hạ nhân ở bên dưới, giới thiệu cho Lưu Uyển Thanh biết:

      “Đây là Lưu Côn, cả nhà còn sống, cha và nương của cậu ấy đều làm việc trong viện của nương, là người nhanh nhẹn rất có nhãn lực

      Đây là Vương Nữu Tử, bà nội của ấy là Chu mama bên cạnh nhị thẩm của con, là người thông minh hiểu chuyện

      Đây là Tiểu Cẩu Tử, ký vào văn tự bán đứt, năm nay mới vào phủ, cũng tùy con xử lý

      Còn đây là Đông Tú. Đừng nhìn tuổi lớn, nhưng tay nghề nấu cơm rất khá, trong viện của con nương cũng cho an bày phòng bếp , sau này con thèm ăn gì, cứ bảo nàng làm cho mà ăn. trai của nàng là thư đồng bên cạnh nhị ca của con, con nhớ ?”

      Lưu Uyển Thanh cười gật đầu: “Mẫu thân rất ràng, Thanh nhi đều nhớ kĩ”

      “Ngoan”

      Lưu đại phu nhân cười, vuốt vuốt cái mũi của Lưu Uyển Thanh, lại nghiêm mặt với 4 người phía dưới:

      “Từ bây giờ các người theo hầu hạ bên cạnh tiểu thư, nên làm như thế nào, nên làm như thế nào, chắc hẳn cũng cần ta phải nhắc lại, Bạch mama sớm với các ngươi rồi. Nếu như dám thấy tiểu thư tuổi còn mà lộng quyền …Hừ, cẩn thận thịt da của các ngươi, đến lúc đó phạt các ngươi đến thôn trang làm khuân vác, cũng đưng trách ta trước.

      Các ngươi đều hiểu rồi chứ?”

      “Dạ, nô tài/ nô tì đều hiểu

      “Ân, được làm được tốt rồi”

      Sau đó lại vỗ bàn tay bé của Lưu Uyển Thanh: “Con dẫn bọn họ về trước , để bọn họ làm quen với tiểu viện của con”

      “Được, Thanh nhi xin cáo lui, mẫu thân phải chú ý đến sức khỏe”

      “Nương biết rồi”

      Lưu Uyển Thanh trở về tiểu viện của mình, ngồi ở ghế tựa, đánh giá 4 người trước mặt, Lưu Côn và Đông Tú đều là con của gia đinh trong nhà, người nhà của họ đều là người bên cạnh mẫu thân, đương nhiên có vấn đề gì, mẫu thân Vương Nữu Tử là người rất thông minh, hiểu chuyện, dĩ nhiên nàng với người của nhị thẩm có quan hệ gì

      Xem ra nhị thẩm làm người rất thất bại, ngay cả nhũ mẫu của nàng Chu mama cũng phải tự động tính toán cho riêng mình, chỉ có điều mặc dù là như vậy, sau này có số việc vẫn nên đề phòng nàng chút. Còn Tiểu Cẩu Tử….Nếu do nương sắp xếp đến viện của mình, có lẽ gia thế phía sau cũng sạch , người cũng thông minh, mặc dù sau lưng có thế lực của người nhà, nhưng cũng có thể bồi dưỡng từ từ

      “Vương Nữu Tử - tên gọi hơi tầm thường, sau này ngươi theo Đông Tú vậy gọi ngươi là Vương Đông Mai , bình thường gọi ngươi là Đông Mai, ngươi có bằng lòng hay ?”

      Vương Nữu Tử sửng sốt sau đó sắc mặt vui vẻ, vội vàng quỳ xuống dập đầu tạ ơn.

      Những lời bà nội nàng đều ghi nhớ trong lòng, đại tiểu thư thể hầu hạ được, mình có cơ duyên được sắp xếp đến hầu hạ bên cạnh nhị tiểu thư, giống như bà nội , mình phải hiểu cái phúc của mình, được tranh đua với người khác, cũng được nảy sinh tâm tư nên có.

      Như vậy, tương lai sau này của mình tốt hơn, vốn tưởng rằng vì mình là cháu của người bên cạnh nhị phu nhân, tiểu thư thích mình, ai ngờ nàng lại sửa cả tên cho mình

      “Tên của nô tì vốn thô tục, cảm ơn tiểu thư ban tên, nô tì rất thích”

      Lưu Uyển Thanh cười : “Thích là được rồi, đứng lên

      Lại quét mắt nhìn vẻ mặt hâm mộ của Tiểu Cẩu Tử, tên Tiểu Cẩu Tử này là…. Nên nàng :

      “Tiểu Cẩu Tử, Đông Mai giống với ngươi, Đông Mai vốn là nửa con của gia đinh trong phủ, còn tên của ngươi vốn là do cha mẹ ngươi ban cho, ngươi có muốn đổi cái tên khác ?”

      Tiểu Cẩu Tử sửng sờ, sau đó sắc mặt vui vẻ : “Nô tài bằng lòng, nô tài bị cha mẹ bán cho Hầu phủ là người của Hầu phủ, là người của tiểu thư”

      “Trước kia ngươi họ gì?”

      “Hồi tiểu thư, nô tài cũng họ Lưu, nhà ở Lưu gia thôn ở ngoại thành”

      “Sau này gọi ngươi là Lưu Minh, tên Côn Minh để gần nhau nghe cũng rất hay”

      “Nô tài cũng có cái tên giống vậy, nô tài tạ ơn tiểu thư, xin tiểu thư nhận lạy của nô tài”

      “Được rồi, đứng lên

      Lưu Uyển Thanh nâng tay ý bảo Lưu Minh đứng lên lại thêm: “Trong viện của ta có nhiều quy củ như vậy, các ngươi phải tuân theo quy tắc của Hầu phủ, Đông Tú, nương ngươi am hiểu nâu nướng, vậy từ nay về sau phòng bếp giao lại cho ngươi.

      Lưu Minh, Lưu Côn hai ngươi theo Thúy nhi để nàng sắp xếp công việc cho 2 ngươi, 2 ngươi túc trực ở ngoài cửa viện, cửa viện của ta cũng lớn, ngày thường quét dọn cũng rất dễ dàng, còn sắp xếp như thế nào các ngươi cứ nghe theo Thúy nhi là được. Sau này có chuyện gì hiểu cứ trực tiếp hỏi Thúy nhi, phải nghe theo lời của Thúy nhi và Xuân mama.

      Các ngươi hiểu hết chưa?”

      “Nô tài, nô tì hiểu rồi”

      Lưu Uyển Thanh gật đầu: “Còn chuyện rất quan trọng, trong sân của ta được bậy!. Nếu như bị phát những khấu trừ tiền của các ngươi, phạt đánh mà còn đưa đến trước mặt nương, các ngươi có nghe chưa?”

      “Dạ, nô tài/ nô tì nhất định ghi nhớ trong lòng”

      Lưu Uyển Thanh gật đầu: “Vậy là được rồi, đúng rồi, Thúy nhi và Xuân mama các ngươi gặp qua rồi, trong viện của ta còn có tú nương tên là Lê Châu, nhưng bình thường nàng thích ra khỏi cửa, các ngươi đừng đến làm phiền nàng, ta muốn nghe thấy chuyện gì tốt”

      “Xin tiểu thư yên tâm, nô tài/ nô tì biết rồi”

      Lưu Uyển Thanh gật đầu: “Được rồi, các ngươi xuống , hôm nay cần làm việc, thu xếp đồ đạc của mình cho tốt

      “Dạ, cảm ơn tiểu thư, nô tài/ nô tì xin cáo lui”

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 33:

      Edit: Tâm Di


      “Ôi, hoa đầu Thúy nhi tỉ tỉ là đẹp nha”

      Trong mắt Đông Mai tràn đầy hâm mộ nhìn, lại sờ sờ hoa hồng phai màu đầu mình, đây là quà bà nội tặng hôm sinh nhật của mình

      Thúy nhi cười cười, vỗ vỗ tay Đông Mai : “Cái này có đáng là gì, tỉ cho muội biết, tiểu thư của chúng ta là người hào phóng, đừng là hoa lụa này, ngay cả trâm cài, chỉ cần muội trung thành với tiểu thư, ăn trộm hay giở thủ đoạn khi làm việc, tiểu thư khi cao hứng chừng thưởng cho muội”

      “Trâm cài?” Đông Mai trợn mắt to

      Thúy nhi gật đầu, lại ở bên tai nàng: “Trong phòng ta có chiếc, tối về ta cho muội xem, vài hôm trước tiểu thư mới thưởng cho ta, ta nỡ cài, sợ làm hư mất”

      “Trời ạ…”

      Đông Mai hâm mộ đầy mắt: “Thúy nhi tỉ tỉ, muội hâm mộ tỉ, đừng là trâm cài, chỉ cần đóa hoa lụa đầu tỉ thôi, muội có để cài đầu là tốt lắm rồi, đóa hoa này giống như , nếu ko tỉ mỉ quan sát còn tưởng rằng là đấy”

      “Chuyện đó là đương nhiên, hoa này phải do cửa hàng thông thường bán đâu, là do nghệ nhân có tay nghề giỏi làm ra đấy, do nhị phu nhân tặng cho tiểu thư, nhưng bình thường tiểu thư thích hoa hồng, thấy ta thích nên thưởng cho ta.

      Trong hầu phủ, chỉ có đầu Liễu di nương mới có đóa hoa giống vậy thôi, thế nhưng kiểu dáng và màu sắc lại đẹp bằng”

      “Liễu di nương?. Muội nghe bà ấy rất được nhị lão gia sủng ái, thời gian trước nghe Vương đại phu , bà ấy rất có thể mang thai con trai, nên nhị lão gia càng thêm coi trọng bà ta”

      Thúy nhi vội vã che miệng của Đông Mai, nhìn nhìn xung quanh, sau đó mới thở phào nhõm:

      “Những lời này phải lời mà hạ nhân chúng ta nên , cho dù có cũng trốn ở trong phòng giọng mà , trong vườn này có ai, nhưng chưa chắc ở chỗ khác có người

      Nếu như bị người có tâm nghe được, đương nhiên gây phiền phức cho muội, muội phải nhớ cho kĩ, tiểu thư của chúng ta thích bậy”

      Đông Mai cũng vội vàng che cái miệng của mình….Thấy bốn phía có người mới vỗ vỗ ngực :

      “Cảm ơn Thúy nhi tỉ tỉ, sau này muội chú ý”

      “Được rồi, muội còn , thôi”

      Thúy nhi tỉ tỉ là người là tốt, vậy mà còn nhắc nhở mình, nếu ở chỗ nhị phu nhân, đổi là người khác, sợ là truyền ra ngoài rồi, chứ gì đến nhắc nhở mình?.

      Hơn nữa, con người của nhị tiểu thư cũng rất tốt, ngay cả trâm cài tóc cũng đem thưởng cho hạ nhân, chỉ cần mình làm việc tốt, lại trung thành với nhị tiểu thư, sau này….Nghĩ vậy, Đông Mai thấy cuộc sống phía trước có hy vọng hơn, nhất định phải làm việc cho tốt!

      “A”

      Thúy nhi giả vờ vô ý quay đầu: “Kêu cái gì mà lớn thế, làm ta hết cả hồn”

      Đông Mai chỉ vào đầu Thúy nhi: “Thúy nhi tỉ tỉ, hoa, hoa,…..”

      Thúy nhi a tiếng, sau đó vội vàng suy nghĩ để tìm ra manh mối, thần sắc lo lắng :

      “Có lẽ mới vừa rồi cài chặt nên làm rơi mất rồi”

      “Vậy làm sao đây?. Thúy nhi tỉ tỉ, tỉ đừng có gấp, để muội tìm xem, đều là lỗi của muội, nếu như phải muội muốn xem, tỉ cũng lấy hoa xuống, hoa cũng bị rơi xuống đất”

      Thúy nhi thấy Đông Mai vội đến sắp khóc, cũng vội vàng : “ sao, sao, cần tìm, sợ là hoa đó có duyên với ta, nhưng ta chỉ tiếc tấm lòng của tiểu thư thôi.

      Trong hoa viên này người đến người , hao phí công sức cuối cùng được gì ngược lại còn gây phiền phức cho tiểu thư”

      “Đều là lỗi của muội”

      “Được rồi, chúng ta mau trở về , tiểu thư ngủ trưa sắp tỉnh rồi”

      ….

      Trong tay Lưu Uyển Nguyệt cầm hoa lụa màu đỏ chói….Cúc nhi bên cạnh vội vã :

      “Hoa lụa là đẹp, làm giống y như , màu cũng đẹp, tiểu thư, nô tì cài thử cho người?”

      Đợi Cúc nhi cài xong cho nàng, Lưu Uyển Nguyệt cẩn thận nhìn qua gương đồng:

      “Ngươi ta cài đẹp, hay là ả cài đẹp hơn”

      Cúc nhi đương nhiên biết ‘ả’ là muốn đến ai

      “Đương nhiên là tiểu thư cài đẹp hơn, nàng ta làm sao xứng với hoa này, màu đỏ phải ai sử dụng cũng đẹp”

      “Đúng, ngươi rất hay, cây trâm bạc này thưởng cho ngươi, mang chơi

      Hừ, con tiểu tiện nhân kia cũng xem như tự mình hiểu lấy, biết mình cài lên đẹp cho nên thưởng cho nô tài thấp hèn, ràng phải tát cái vào mặt của mẫu thân mình sao?.

      Đến lúc đó, mình cài hoa ngang trước mặt nàng, nàng tức chết sao!. Hừ, nàng ta nghĩ rằng khỉ mặc quần áo vào cũng có thể biến thành người sao?.

      Cúc nhi vẻ mặt kinh ngạc, đại tiểu thư đổi tính rồi sao?. Trâm bạc a, vậy mà mở miệng thưởng trâm bạc!. Bình thường, thưởng ngân lượng còn ít thấy, nàng vội vàng nhận lấy trâm bạc, sợ Lưu Uyển Nguyệt thu hồi:

      “Nô tì cảm ơn tiểu thư ban thưởng”

      “Ừm, sau này thông minh chút, đương nhiên thiếu phần của ngươi, mau mang xiêm y màu đỏ bạc của ta ra đây”

      “Vâng, nô tì lấy ngay”



      Lý mama đến: “Đại tiểu thư đến rồi”

      Lưu lão phu nhân hơi nhíu mày: “Cho nó vào

      Lưu đại phu nhân và Lưu đại lão gia liếc nhìn nhau cái, Lưu Uyển Thanh ở bên cạnh làm như nghe thấy, gắp đũa rau xanh cho Lưu lão phu nhân:

      “Bà nội, ăn nhiều rau có lợi cho sức khỏe”

      “Được, được, cháu nội ngoan của bà”

      Bảo nhi ở bên, cầm đôi đũa vẫn chưa vững, thể gắp thức ăn cho mọi người, nhưng cũng làm cho mặt ai nấy đều tràn ngập ý cười

      Thời điểm Lưu Uyển Nguyệt vào nhìn thấy tình cảnh như vậy, mẹ hiền con hiếu, con cháu vây quanh, nhưng vì sao chỗ đó phải là của mình, mà lại là của Lưu Uyển Thanh?. Cảnh này khiến cho người ta chói mắt!

      “Nguyệt nhi xin thỉnh an bà nội, đại bá phụ, đại bá mẫu, Nguyệt nhi ngờ bà nội dùng cơm, nếu lát nữa cháu mới đến”

      Lưu lão phu nhân cười cười: “Đứng lên

      Lại dặn dò Tử Mộng ở bên cạnh : “ lấy thêm bát đũa cho đại tiểu thư”

      “Dạ, nô tì hiểu rồi”

      Lưu Uyển Nguyệt nghe thấy thế, khóe miệng hơi cong lên: “Bà nội, hôm nay Nguyệt nhi tới đây là có quà muốn tặng cho người, đây là tác phẩm thêu của Nguyệt nhi, tuy rằng đường may được khéo cho lắm, nhưng mà Nguyệt nhi vẫn muốn tặng nó cho bà nội. Hy vọng bà nội ghét bỏ”

      Lưu lão phu nhân tiếp nhận tác phẩm” Cháu là đứa hiếu thuận, xem ra Xuân mama uổng công dạy dỗ”

      xong, ra hiệu cho Lý mama ở phía sau, bà nhanh trí đưa tặng đôi khuyên tai bằng ngọc

      Lưu Uyển Nguyệt hơi thụ sủng nhược kinh nhìn Lưu lão phu nhân: “Cái này….Nguyệt nhi làm sao dám nhận, Nguyệt nhi tự tay thêu tặng bà nội là tấm lòng của Nguyệt nhi, phải vì quà tặng của bà nội”

      “Bà nội biết cháu là đứa hiếu thảo, đây là quà trưởng bối ban thưởng, cháu được từ chối, cầm

      “Dạ, cảm ơn bà nội”

      Sau đó nàng nhìn trộm Lưu Uyển Thanh : “Nhị muội, ta nghe muội cũng bắt đầu học nữ công rồi hả?. Có cơ hội hai tỉ muội chúng ta cùng nhau bàn luận chút…”

      “Muội còn , Xuân mama muội được thêu thùa, phải đợi muội lớn bằng tỉ tỉ mới được”

      mặt Lưu Uyển Nguyệt cứng đờ….Cười gượng 2 tiếng:

      “Đúng vậy a, muội muội còn

      Sau đó xoay đầu, Lưu Uyển Thanh có chút buồn cười nhìn đầu Lưu Uyển Nguyệt cài đóa hoa lớn….

      Trong mắt Lưu đại phu nhân lên tia khinh thường

      “Muội muội, nhìn cái gì vậy?”

      Lưu Uyển Thanh hơi xấu hổ….

      Lưu Uyển Nguyệt thấy Lưu Uyển Thanh có trả lời, cười cười, vươn tay sờ hoa hồng đầu mình:

      “Nếu như muội muội thích, tỉ tặng cho muội” xong liền muốn tháo xuống

      Lưu Uyển Thanh vội vã lên tiếng : “, muội chỉ cảm thấy hoa này hơi quen mắt thôi…”

      xong, lại vụng trộm liếc mắt nhìn Thúy nhi cái, Thúy nhi vội vã :

      “Tiểu thư, lần trước nhị phu nhân thưởng cho người đóa cũng giống như vậy, nhưng mà người thưởng cho nô tì, chẳng qua là, nô tì sơ ý, cẩn thận làm mất rồi”

      Lưu Uyển Thanh nhíu mày: “Tại sao ngươi lại cẩn thận như vậy, sau này những thứ quan trọng trong viện của ta làm sao dám yên tâm giao cho ngươi?”

      Vừa cười vừa với Lưu Uyển Nguyệt: “Xem ra, nhị thẩm chuẩn bị cho 2 chúng ta 2 cái giống nhau, chỉ là muội muội hiểu chuyện, tỉ tỉ đừng tức giận”

      Lưu đại phu nhân nghe xong nhíu mày : “Cũng phải thứ gì đắt tiền, có cũng sao.

      Nguyệt nhi, theo lí thuyết những lời này bá mẫu nên , nhưng mà thẩm mĩ của mẹ của con….Loại hoa dung tục như thế này, sau này đừng cài nữa, làm sao có tiểu thư nhà ai, lại sử dụng những thứ mà di nương sử dụng chứ!”

      Lưu Uyển Nguyệt sửng sốt, giật cả mình, khuôn mặt đỏ bừng, trong ánh mắt xẹt qua tia ghen ghét, lại nghĩ tới những lời mình nghe được trong hoa viên, chỉ vào mặt Lưu Uyển Thanh :

      “Ngươi hãm hại ta”

      Lưu Uyển Thanh đương nhiên dùng vẻ mặt nghi ngờ hỏi: “Tỉ tỉ, tại sao lại như vậy?”

      Ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ cũng thể nên lời a!. Lưu Uyển Nguyệt xem ra cũng ngốc. Đúng vậy a, nàng ta có thể là do Lưu Uyển Thanh chỉ thị cho Thúy nhi mang hoa đặt ở trước mặt mình, nhưng chuyện này ai tin

      Cuối cùng mọi người chỉ có thể , đại tiểu thư con vợ cả lại nhặt đóa hoa nô tì làm rơi, mình xấu hổ chết mất

      Bữa cơm này, Lưu Uyển Nguyệt đương nhiên ăn vô, đợi những người khác buông đũa mới lộ ra vẻ hoảng loạn cáo từ với Lưu lão phu nhân

      , hai ngày sau

      “Ngươi nghe gì chưa?”

      “Chuyện của Lưu nhị phu nhân, nhị phu nhân xuất thân trong gia “đình , đương nhiên có phẩm vị gì”

      có phẩm vị, phải đầu Liễu di nương cũng cài đóa sao?”

      “Ý của ngươi là…muốn hại nhị tiểu thư”

      “Hừ, ngươi muốn sống nữa sao?. Chuyện này hạ nhân chúng ta có thể bàn sao?”

      “Ôi, phải có người ngoài sao?. Cái này gọi là trộm gà được còn mất nắm thóc a”

      “Ai, ngươi là học rộng hiểu nhiều nha”

      “Hại người cuối cùng hại mình, nhị tiểu thư có phúc khí, tránh được ải này, nhưng còn đại tiểu thư…”

      mấy ngày nay, đại tiểu thư ra khỏi cửa rồi”

      ….

      ra ngoài, tất cả đều ra ngoài”

      Lưu Uyển Nguyệt đập bể ly trà mới thay

      Lưu nhị phu nhân đẩy cửa phòng ra: “Con ngoại trừ ở trong phòng đập bể cốc trà, còn có thể làm được gì?.

      Đồ vô dụng, kiến thức hạn hẹp, con cứ chú tâm mà lo học cầm kì thi họa , ngày mai ta bảo lão gia mời vài nữ sư nổi tiếng những thứ này mới là chuyện quan trọng, còn những chuyện khác, con cứ chờ xem, nương làm thế nào”

      Lưu Uyển Nguyệt cắn răng, nắm chặt tay, gật đầu!

      Lưu Uyển Thanh, ngươi cứ chờ đó

    5. gấu ngủ đông

      gấu ngủ đông Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      27
      Hô hô đáng đời ^^

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :