1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Dưỡng Nữ Thành Phi (PN) HOÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yui_9x

      yui_9x Well-Known Member

      Bài viết:
      182
      Được thích:
      299
      bỏ giang sơn lấy mỹ nhân, tình với danh Sầm ca chọn tình
      cảm động quá , chắc Phi ca chỉ thử Sầm ca thôi
      janenguyen thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      15.4

      “Trẫm hiểu”. xong ba chữ, Sử Minh Phi ngẩng đầu nhìn trời, dường như làm ra quyết định gì đó.

      bầu trời xanh thẳm, chim nhạn tự do bay lượn, trong lòng Sử Minh Phi toát ra chút hâm mộ. Người ở trong hoàng thất, cũng chỉ có nam nhân như Tịch Mân Sầm, mới dám theo đuổi tự do của chính mình.

      Đầu bếp làm món ăn Mạn Duẫn thích nhất, sắc vị đều đủ, câu thôi chính là tỉ mỉ chế tác.

      Thức ăn mỹ vị, nhưng có Tịch Mân Sầm làm bạn, Mạn Duẫn thủy chung vẫn cảm thấy đồ ăn khiếm khuyết chút hương vị. Qua loa ăn xong bữa, liền kêu người đem xuống.

      “Tiểu quận chúa, người uống chén canh gà , vừa rồi người ăn ít quá, vạn nhất Vương gia trách tội xuống dưới, người muốn để bọn ta chịu đau sao?” Chu Dương nhìn nhìn Mạn Duẫn, đôi mắt tràn ngập ủy khuất.

      Vì bảo đảm dinh dưỡng cho Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm cũng mất ít tâm sức. chỉ tìm đầu biếp, còn dặn dò Chu Dương giám sát Mạn Duẫn dùng cơm, nếu ăn thiếu, chờ về trách phạt.

      Tề Hồng ở bên cười trộm, Chu Dương quả kẻ dở hơi. Nhưng đồng thời cũng chứng minh là kẻ làm việc hiệu quả. Vương gia sai hầu hạ tiểu quận chúa, mặc kệ việc gì, đều hầu hạ chu đáo.

      Từ sau khi vào Sầm vương phủ, Tề Hồng càng thêm chắc chắn điều này. Cầm khăn lụa, đưa cho Mạn Duẫn: “Tiểu quận chúa, lau miệng”.

      thể bội phục chính mình, ngẫm lại ở trong giang hồ cũng có chút danh tiếng, thế nhưng lại lưu lạc đến mức này.

      Mạn Duẫn bất đắc dĩ, cười : “Tề Hồng, nếu ngươi quen hầu hạ người khác, việc này cũng cần làm, dù sao tỳ nữ cũng chiếu cố bản quận chúa”.

      Tề Hồng trực tiếp lắc đầu, cũng chỉ hơi oán giận thôi, sinh ra ý tưởng gì khác. Hơn nữa, loại thời kì này, và Chu Dương tự làm có vẻ tốt hơn. Để kẻ khác hầu hạ tiểu quận chúa, cũng yên tâm.

      Cửu Vương gia rất coi trọng đứa này, lỡ có gì sơ xuất, bọn họ phải chỉ làm Cửu Vương gia thất vọng thôi đâu.

      Chu Dương ở trong sân kê nhuyễn tháp, để Mạn Duẫn phơi nắng.

      Chu Dương và Tề Hồng biến nàng thành tượng phật mà hầu hạ, cho nàng làm bất cứ chuyện gì, mỗi ngày ngoài ăn là ngủ. Mạn Duẫn thầm thở dài, cứ như vậy, ngày nàng thành heo cũng còn xa đâu.

      Nằm nguyễn thấp hưởng thụ hương vị của mặt trời, ánh mắt nàng khẽ nheo lại, toàn thân tắm mình trong ánh sáng ấm áp.

      ra Mạn Duẫn có ngủ, chỉ là sợ Chu Dương và Tề Hồng cứ nhắc nhắc lại. Nàng còn chưa đoán ra tính toán của Sử Minh Phi, sao có thể an tâm ngủ chứ? Nghĩ tới gặp mặt lúc chạng vạng, Mạn Duẫn hơi nhíu đôi mi thanh tú.

      Nàng hoảng hốt nhớ lại đôi mắt của vị công chúa kia. Đoan trang lại ôn nhu, còn có cỗ ngạo khí của bản thân nàng.

      Mạn Duẫn dám khẳng định nàng từng gặp qua vị công chúa kia, chính là nàng nhớ ra rốt cuộc đó là ai…

      Cân nhắc nhiều người, Mạn Duẫn vẫn có kết quả. ai có thể cướp Tịch Mân Sầm, cho dù là ai, chỉ cần dám ngăn cản bọn họ ở cùng chỗ, đều là kẻ địch của nàng.

      “Tề Hồng, ta cảnh cáo ngươi, đừng quấy rầy nha hoàn trong phủ, vài người chạy tới chỗ ta cáo trạng rồi. Ngươi có tin ta đem chuyện này báo cho Cửu Vương gia ?” Sợ đánh thức Mạn Duẫn,, thanh Chu Dương đè thấp, hướng về Tề Hồng mà nhe răng trợn mắt.

      Tề Hồng liếc vài lần, ngại xen vào việc của người khác: “Ngươi quản làm gì? Ta chỉ là cùng các nàng mấy câu thôi, cũng làm chuyện gì ám muội cả”.

      Chu Dương tức giận đến đỏ mắt, chỉ vào mũi Tề Hồng : “Còn có? Các nàng , ngươi thừa dịp các nàng bận việc sờ mông bọn họ”.

      Tề Hồng sống như hòa thượng ( gần nữ sắc), , ai làm ra lời đồn đãi này chứ? “Ai thấy? Ta là người đoan chính, làm những chuyện này. Lời đồn nhảm như vậy sao ngươi có thể tin tưởng được chứ?”

      “Còn có, ngươi dám cùng ta tìm các nàng đối chất ?” Chu Dương nhận định Tề Hồng là tên hái hoa tặc, cho nên vẫn tin những lời .

      Tề Hồng cũng sinh khí, thói quen này sau khi cùng Cửu Vương gia cũng sửa lại. Lại , sờ trộm mông người khác, từ trước đến giờ cũng chưa bao giờ làm chuyện đó. Nha hoàn trong vương phủ có mấy phần tư sắc chứ? Cũng phải tuyệt sắc như tiểu quận chúa!

      là tin đồn vô căn cứ!” Tề Hồng chuyển chủ đề, muốn cùng Chu Dương tranh cãi.

      Chu Dương và Tề Hồng mấy câu hợp, lại xoa tay chuẩn bị đánh nhau. Hai người đều xem đối phương hợp mắt, tức giận đến cắn răng, chưởng đánh về phía đối phương.

      “Đổi chỗ khác, tiểu quận chúa ngủ, đừng đánh thức nàng.” Thấy Chu Dương cứ nắm lấy chuyện này buông, Tề Hồng muốn nổi điên rồi.

      Nghe được thanh hai người ngày càng xa, Mạn Duẫn chậm rãi mở mắt ra. Lần này Tề Hồng là vô tội, bởi vì tin đồn này là nàng thả ra, muốn hai người họ ly khai, để nàng gặp với Sử Minh Phi.

      Từ nhuyễn tháp đứng dậy, Mạn Duẫn sửa sang lại vạt áo, theo hướng ngược lại với hai người họ mà rời .

      Cách chạng vạng còn lúc, Mạn Duẫn ở xung quanh kinh thành lại chút, chờ thái dương lặn xuống núi, mới tới trạm dịch.

      Nàng vừa tới trạm dịch, liền có gã thanh niên về phía nàng. Bộ dạng của rất tuấn tú, chỉ là trong mắt mang theo chút vui mừng. Cằm lại trơn bóng.

      Mạn Duẫn nhận ra , chính là người tâm phúc của Sử Minh Phi. Tên kia lúc còn rất làm thái giám theo Sử Minh Phi.

      “Mạn Duẫn quận chúa, lâu gặp.” Tiểu Phẩm Tử lộ ra nụ cười sán lạn, như thấy vị bằng hữu lâu năm gặp.

      “Tiểu Phẩm Tử.” Mạn Duẫn còn nhớ tên , chậm rãi gọi ra.

      “Tiểu quận chúa còn nhớ tên nô tài, là vinh hạnh. Hoàng thượng ở chính cung, kêu nô tài ở trạm dịch đợi tiểu quận chúa tới. Người , nếu tiểu quận chúa hối hận về lựa chọn hôm qua, bảo nô tài giao cho quận chúa phong thư, sau khi xem xong người minh bạch suy tính của Hoàng thượng.” Tiểu Phẩm Tử lấy trong tay áo ra phong hàm, đó ghi danh tính người nhận.

      Mạn Duẫn hiểu được Sử Minh Phi, nàng gỡ bì thư ra chậm rãi xem.

      Sau khi xem xong, vẻ mặt nàng khiếp sợ, lúc lâu sau mới hoàn hồn, nhìn Tiểu Phẩm Tử : “ còn ?”

      Tiểu Phẩm Tử nhanh chóng gật đầu, đoán được tiểu quận chúa sau khi xem xong nhất định hỏi như vậy: “Hoàng thượng còn câu, người nếu hiểu được, liền theo nô tài tiến cung, hoàng thượng có an bài”.

      “Như vậy chúng ta thôi”. Mạn Duẫn gấp tín hàm nhét vào đai lưng, thúc giục .

      Tiểu Phẩm Tử có chút kích động: “Trước đó Hoàng thượng có phân phó, muốn tiểu quận chúa thay bộ y phục, đến lúc đó có chỗ hữu dụng.”

      Sau khi xem xong lá thư, Mạn Duẫn còn hoài nghi mục đích của Sử Minh Phi nữa. Nếu nguyện ý hỗ trợ, đây là biện pháp tốt nhất với tất cả mọi người. Trong lòng nàng thầm cảm kích Sử Minh Phi, nghĩ tới bây giờ, còn nguyện ý giúp nàng.

      Đêm tới, bầu trời đen tuyền như nước trong nghiên mực, thuần màu đen. Ban đêm im lặng, trong điện Tiêu Dao là cảnh ca múa thái bình. Vì tổ chức tiệc đón gió tẩy trần cho Hoàng thượng Nam Trụ quốc, Tịch Khánh Lân cố ý phân phó ngự thiện phòng làm mấy món mỹ vị, thiết yến tại Tiêu Dao điện.

      Khắp điện dều được đốt đèn lồng, ngọn đèn chiếu rọi khiến khuôn mặt mọi người mang theo tầng hào quang. Vũ cơ lắc lư, eo thon như rắn linh động xoay tròn điệu múa.

      Bọn họ giống như rơi vào tiên cảnh, lụa mỏng phiêu bay, bầu khí này khiến người ta có cảm giác .

      Tịch Mân Sầm ngồi đài, dưới hoàng đế chỗ, chén bạch ngọc trong tay thỉnh thoảng giơ lên, lại uống chút rượu.

      Chu Phi vừa nhìn thấy chén rượu chạm đáy, liền rót đầy cho Tịch Mân Sầm.

      Giống như nghe thấy thanh huyên náo của yến tiệc, Tịch Mân Sầm lạnh nhạt nhìn hết thẩy, cũng có chút hứng thú nào. Ánh mắt dừng người Sử Minh Phi, hồi tưởng lại đoạn đối thoại hôm nay, Tịch Mân Sầm nhíu nhíu mày, trong lòng tự hỏi.

      Gió lạnh thổi đến khiến người ta khoan khoái. Đúng lúc này, Tịch Mân Sầm ràng nhìn thấy dung mạo công chúa sau lớp lụa mỏng, chấn động, sau đó lại lộ ra chút ý tứ hàm xúc cười nhạt.

      Chu Dương chú ý tới biến hóa của Vương gia, cũng hướng về phía bên kia nhìn sang. Chỉ tiếc cũng phát điều gì dị thường.

      nghĩ ra hàm nghĩa của nụ cười đó, Chu Dương đành chịu lắc đầu, tâm tư Vương gia khó đoán!

      “Đa tạ khoản đãi của Phong Yến quốc, trẫm kính ngài lý.” Sử Minh Phi nâng chén rượu, tới chỗ ngồi của Tịch Khánh Lân.

      Tịch Khánh Lân cũng vô cùng tao nhã nâng chén rượu: “Mong rằng quan hệ hữu hảo của hai nước kéo dài vĩnh viễn.”

      Thực lực của Nam Trụ quốc thể khinh thường, Sử Minh Phi lời này chỉ là muốn nâng đối phương lên. Trải qua tám năm yên ổn phát triển, Nam Trụ quốc cũng khôi phục ít nguyên khí, thực lực so với trước kia hẳn nhiên cao hơn tầng.

      Có điều chung quy vẫn thấp hơn Phong Yến quốc, nhưng so sánh với quốc gia khác, cũng vượt qua rất nhiều.

      “Nam Trụ quốc Hoàng đế những lời này quá khách khí.” Tịch Khánh Lân ôn nhuận duy trì lễ nghĩa tươi cười, nhìn thấy khiến người ta cảm thấy chẳng qua cũng chỉ là thường nhân. Bởi vì người , nhìn ra nửa điểm xa hoa lãng phí của hoàng thất, ngược lại có vẻ bình dị gần gũi.

      Bề ngoài này của , cũng mê hoặc ít người mắc mưu. Ai cũng nghĩ là kẻ bình thường vô năng, dựa vào Cửu Vương gia chống đỡ mới có thể an ổn ngôi chắc ngôi vị hoàng đế. Nhưng mà, ra căn bản lại phải vậy. Tài năng của người này, chỉ thi triển trong thủ đoạn tại triều đình liền khiến người ta thể bội phục.

      Hai người nhìn nhau, uống hơi cạn sạch.

      Vì chung thân đại của Hoàng đệ, Tịch Khánh Lân lại lần nữa khuyên bảo Sử Minh Phi: “Hoàng đế Nam Trụ quốc, hai nước liên minh là việc đáng mừng trọng đại, nhưng có thể đổi người chỉ định được ? Ngươi cũng biết, Cửu hoàng đệ của trẫm tính tình được tốt, vạn nhất công chúa gả qua đó chịu ủy khuất, trẫm lo lắng nàng có chỗ để tố khổ!”

      Nhìn như là hảo tâm, lại muốn cho Sử Minh Phi . Ý trong lời ràng là, nếu ngươi cố ý muốn đem công chúa gả cho Cửu Vương gia, vậy công chúa ở Sầm vương phủ bị ủy khuất gì, là hoàng đế cũng giúp được, càng vì nàng mà chủ trì công đạo.

      Sử Minh Phi cũng là người thông minh, lập tức nghe hiểu ý tứ trong lời kia nhưng vẫn chịu thoái nhượng. “Nếu công chúa gả cho Cửu Vương gia, như vậy cho dù bị ủy khuất nàng cũng nên chịu. Nếu phải nàng chọc giận Cửu Vương gia, sao lại bị ủy khuất chứ. Cho nên chính nàng phải tự ngẫm lại”.

      “Bất quá…” Sử Minh Phi tạm dừng lúc, lại tiếp tục cười : “Nam Trụ quốc công chúa tinh thông thư nghĩa, tuyệt đối chọc Cửu Vương gia tức giận, chuyện như vậy chắc chắn phát sinh, Hoàng đế Phong Yến quốc hãy yên tâm”.

      Tịch Khánh Lân tươi cười cứng đờ, Sử Minh Phi là hết hy vọng, cho dù khuyên thế nào cũng chịu buông tha.

      p/s: thêm 1c nữa nhé. chúc mn ngủ ngon. :035:
      mai ta post chương cuối luôn. :045::045::045:
      Last edited: 17/11/14

    3. yui_9x

      yui_9x Well-Known Member

      Bài viết:
      182
      Được thích:
      299
      đấu kịch liệt rồi Mạn Duẫn lên sàn với danh phận công chúa chắc làm Sầm ca té ghế luôn quá :yoyo60:
      janenguyen thích bài này.

    4. Bé Ka

      Bé Ka Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      62
      Ha. Đợi mãi cũng thấy rầu. Mình đoán ngoè ngợ công chúa đó là Mạn Duẫn rồi. H chắc chắn nghìn phần trăm luôn. Mà đảm bảo Sầm ca cũng đoán ra rồi luôn
      Thế là sắp chia tay 2ac rồi. Buồn ghê
      janenguyen thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      hiu hiu :062: vừa muốn đọc chương cuối vừa muốn a :062: đọc tương đương với hết, hết tương đương với còn gì để đọc :062: nỡ a :031:
      janenguyencuncon thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :