1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Khi nam Tiêu Tương gặp phải nữ Tấn Giang - Thiên Cưu (Full Đã có eBook )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139

      Khi nam Tiêu Tương gặp phải nữ Tấn Giang

      [​IMG]
      Tác giả: Thiên Cưu
      Thể loại: xuyên , hài hước
      Tình trạng: 131 chương hoàn
      Convert: Tàng thư viện + Ami
      Bìa: _NamY_

      Edit: Vô Phong + Sulli (mỗi đứa 1 chương, lâu quá mà k thấy ra truyện các nàng cứ tìm đứa phụ trách chương ấy mà ăn thịt
      Ghi chú: Tiêu Tương và Tấn Giang là 2 web truyện có thể coi là lớn nhất TQ. Theo nội dung truyện đại loại là, bên Tiêu Tương toàn nam cặn bã, Tấn Giang là nữ cường. Chị tác giả chắc người bên Tấn Giang

      Giới thiệu:

      Đây là câu chuyện về nữ phụ Tấn Giang phát mình bị tác giả ném vào bi kịch liền kéo theo những người khác vào bi kịch!

      Nữ chủ : Nếu trời cao ném ta vào bi kịch, ta đành phải kéo cả thế giới bất hạnh theo!

      Đám Vương gia, Hoàng đế, Tướng quân, Tài tử, giáo chủ Ma Giáo ngoại trừ việc XXOO cũng chỉ biết chuyện đương kia, chính các ngươi làm, phải trả giá thê thảm!

      Các ngươi vào địa ngục, ai vào địa ngục? Tại nơi có logic bình thường này, tại nơi Thiên Lôi bay ngang máu chó tứ tung này, nữ chính hóa thân thành siêu nhân điện quang như thế nào đánh bại quái thú bất diện, kiên định đem đau khổ ép thành vinh quang!

      Spoil:

      Đây là spoil của bạn khinkhun bên tangthuvien: “Hắc, Nam Cung Tra XD Tra thấy chết được.
      Nhưng đỡ hơn tên Tài tử, mắt tàn khủng khiếp.
      Mình thích truyện này tại vì nó tập trung loạt tra nam khác nhau, và cách xử lý của nữ chủ rất nghiền nha...
      Vương gia, mô típ chuyên gia "ngược thân", nàng vô ý làm "liệt"
      Giáo chủ, mô típ "bất đắc dĩ" ngựa đực, kết quả bị cắt luôn XD
      Nam Cung Tra, mô típ nam chuyên gia oan uổng nữ chính, bị nữ chủ oan uống lại hắc hắc
      Hai tên sát thủ, mô típ " nhưng tại vì giận cho nên phải tìm kỹ nữ xả giận" hợp lại với "ôn nhu thể vứt bỏ nữ nhân khác vì mình hy sinh", cùng với tên "mới đầu công, sau khi ngược n9 lại thẳng lãng xẹt", bị nàng hại thành đôi .... hắc hắc.... xứng đáng!
      chờ mong phần tiếp của tên tài tử, mô típ "trích tiên nhân, yểu điệu quân tử, thông minh tuyệt đỉnh nhưng mắt tàn khủng khiếp, chỉ thấy biểu muội bị thương, thấy n9 bị đâm trước mắt", mong bị ngược tâm nặng ah~~~~
      Còn có cái loại tác giả hay viết cái loại mô típ não tàn, cũng cần bị ngược ah~~~~
      (Nữ chủ là nhân vật trong truyện, nhưng tại vì oán khí của độc giả quá nặng, nàng băng phôi, còn tác giả bị xuyên vào truyện - thành con quạ, theo quấy rối, bắt nữ chủ phải theo nguyên tác)”
      Last edited by a moderator: 24/5/15
      Diệp Băng, Nhược Vân, fujjko2 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: Sulli
      Chương 1

      Ta chỉ là nhân vật dưới ngòi bút của tác giả, nữ phụ râu ria bị dùng xong vứt bỏ, nơi ta sinh sống gọi là tiểu thuyết Tấn Giang, chủ thần sáng tạo ta tên là tác giả Tấn Giang. Nàng muốn ta thiện lương ta thể độc ác, nàng muốn ta tiểu bạch ta thể thông minh, nàng muốn ta gây ta thể đàng hoàng tử tế, nàng muốn ta độc cổ song toàn ta biết cũng phải biết!

      Cuộc sống của ta khổ sở, phải ngừng đến trước mặt nam chính xây dựng tình cảm, cho dù ta hề có tình cảm gì với , ngoại trừ diện mạo tàm tạm những chuyện làm vừa ngốc vừa có nội hàm đến mức làm người ta kinh hãi, làm người ta thể châm chọc đồng thời muốn đá hai chân . Ta biết ta giống bọn họ, ta có tư tưởng độc lập, ta có suy nghĩ, nhưng lại phải làm theo kịch bản, cho dù ta biết người xung quanh đần độn đến mức nào, ta cũng thể biểu thông minh hơn bọn họ, cho nên ta mới cuộc sống của ta khổ sở.

      Sau này, ta nhận ra mình sai lầm rồi, bởi vì ta còn có thể càng khổ sở hơn.

      Ta cho rằng ta rất tiểu bạch, sau này mới phát ra ta cơ trí, đây là tác giả sắp đặt. Vốn dĩ giai đoạn đầu ta luôn làm bộ đáng thương, ta hậu tri hậu giác [1] bắt đầu làm hại nữ chính tiểu bạch hoa hoặc nữ cường sát thủ khi nàng xuất , cuối cùng bị nam chính hoặc nữ cường nữ chính giết chết trong nháy mắt, sau đó cuộc đời khổ sở của ta kết thúc.

      [1] Thấy rồi mới hiểu.

      Ta cho rằng cuộc sống cực khổ của ta kết thúc, sau này ta mới biết mình lại sai lầm rồi. Đây chỉ là bắt đầu mới, ta lại tiếp tục sống, biến thành nữ phụ trong quyển tiểu thuyết khác, cứ chết rồi lại sống, sống rồi lại chết, còn luôn luôn chết vì nam chính, rốt cuộc tâm lý của ta trở nên vặn vẹo.

      Lúc này đây, ta lại sống, à , phải là, ta thay đổi thân phận xuất trong quyển tiểu thuyết khác. Tác giả vẫn là tác giả kia, nhưng thân phận của ta lại từ nữ phụ chuyển thành nữ chính, thế nhưng, điều này cũng thể nào làm khuôn mặt của ta bớt đau khổ.

      Bởi vì tác giả phát văn phong của nàng thể tiếp tục lăn lộn ở Tấn Giang, nàng ăn máng khác ở Tiêu Tương, tại, việc làm cho ta đau khổ xảy ra! Đối với Tiêu Tương mà , văn phong của nàng quá mức nhạt nhẽo, vì thế nàng ra sức ném những tình tiết ngược luyến đầy sấm sét và máu chó vào người ta!

      Câu chuyện mới về ta, tại được trình diễn!

      Đầu tiên, ta có mĩ mạo tuyệt sắc khuynh thành, thứ hai, từ lúc sinh ra người có mùi hương nhàn nhạt, điều này làm ta nhớ tới bài hát: "Hương phi, người hỡi, nàng bay chậm thôi, cẩn thận phía trước hoa hồng có gai. . ." Hơn nữa, thân phận của ta vốn là công chúa hoàng thất cao cao tại thượng, lại bởi vì nguyên nhân nào đó mà lưu lạc dân gian, bởi vì từ bé ta có mĩ mạo tuyệt sắc, ta nhất định sống yên ổn được.

      Ta biết cuộc sống về sau của ta càng khổ sở, cho nên ta cần chuẩn bị đầy đủ, tại thân phận của ta chỉ là nữ tử bình dân, mười sáu tuổi, diện mạo ư, tất nhiên cần phải nữa. Ta có phụ thân là tửu quỷ, coi ta như gia súc, nuôi lớn như vậy là vì muốn bán ta vào Phiêu Hương viện, bán với giá vô cùng cao.

      Ta còn có ca ca béo như lợn, từ mơ ước mĩ mạo của ta, nhưng có cơ hội xuống tay, bởi vì đối với phụ thân ta là hàng hóa, là hàng hóa cần bán trong tương lai, trước đó, phải cam đoan tính hoàn chỉnh của ta. lâu sau, phụ thân tửu quỷ và tú bà kỹ viện cuối cùng cũng thương lượng xong giá bán của ta, quyết định tay giao tiền tay giao người, buổi tối hôm đó, lão ca heo mập cũng quyết định vươn cánh tay tội ác của tới ta.

      Gì? Hỏi ta vì sao lại biết?

      thừa, nếu ta biết kịch tình ta diễn như thế nào? Đúng vậy, ta có ưu thế tuyệt đại, đó là ta biết hướng của tác phẩm! Trong tiểu thuyết, tổng cộng có mười nam nhân ngược ta chết sống lại, ngược tâm ngược thân, các loại khẩu vị nặng. Là nữ nhân có ham thích bình thường, ta cảm thấy mình nhận nổi, cho nên ngay lúc này, ta quyết định phản kháng chủ thần!

      Phật , ngươi vào địa ngục ai vào?

      muốn sống trong đau khổ nữa, ta đành phải kéo các ngươi vào địa ngục.

      Ta cười dữ tợn, xoa tay!

      Đầu tiên, ta mua bao thuốc bột, là người lăn lộn ở tiểu thuyết Tấn Giang, làm sao ta có thể biết cặp đôi "phụ tử" chứ? Ta hạ lượng lớn xuân dược và mê dược vào thức ăn trong tiệc đưa tiễn, làm nam nhân muốn vươn cánh tay tội ác đến ta hôn mê trước, sau đó trói vào ghế, cởi quần lộ ra. . . Khụ, hoa cúc. Sau đó lại khóa cửa từ bên ngoài, nhốt hai người trúng dược trong phòng.

      Tuy rằng ta làm việc này, nhưng có làm nên chuyện hay , cần phải dựa vào thiên phú của bọn họ. Sau khi làm xong hết thảy, ta lấy sạch toàn bộ tài sản của Liễu gia, chạy trốn suốt đêm!

      Ở trong Phiêu Hương viện, ta gặp nam cặn bã thứ nhất trong cuộc đời, bị ngược tâm ngược tâm ngược phổi ngược gan, vì chống lại vận mệnh như vậy, ta quyết định chạy ngược hướng Phiêu Hương viện. Tiếc là mưa rơi suốt đêm, trong thời khắc quan trọng chạy trốn trong đêm của ta, vậy mà lại mưa to như tát nước, vì thế ta bi thương tiến vào ngôi miếu đổ nát.

      Ta vào, liền phát nam nhân ở trong, hơn nữa ta còn biết !

      ngờ, ta lại gặp nam chính cặn bã thứ hai mà đến chương 50 mới xuất , lúc này trúng xuân dược, nằm lăn lộn đất. Đột nhiên, thấy ta, hai mắt đỏ ngầu đứng dậy, lao về phía ta. . .

      Hiểu tình huống vô cùng hung hiểm lúc này, ta tung chân lên. . . Đá vào nơi dựng thẳng của !

      Sau đó, ta nghe được tiếng của thứ bị gãy.

      "Gãy xương." Ta đoán.
      Diệp Băng, Hình Ưu, Nhược Vân2 others thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: Vô Phong
      Chương 2:

      Ta cảm thấy mình vô cùng minh, bởi tấm sắt ở đế giày của ta.

      Ta sớm đoán được ngày hôm nay, nhìn nam nhăn lăn lộn ngừng đất, hai tay ôm phía dưới đau đến khuôn mặt tuấn cũng vặn vẹo, ta tỏ vẻ cùng bình tĩnh!

      là Vương gia đương triều khác họ, từng lập công trạng nên được phong tấn, mọi người gọi là Thiết Huyết Vương Gia. lãnh khốc bá đạo, tuấn vô cùng, đồng thời còn có cơ thiếp đầy phòng, hậu viện đấu đến nhiệt nhiệt nháo nháo, hoa khôi a danh kỹ a, đều hảo hảo ngây ngô trong hậu viện nhà , tương đối được sủng ái. còn là trong những nam nhân mà nữ chính Bách Lý Vô Sắc, cũng chính là ta, thương sâu sắc trong tương lai. . . . . .

      A, sai, đây là truyện tình NP bi kịch!

      Nhưng đây cũng phải là truyện NP truyền thống, trong truyện nam chính nào đối với nữ chính vừa gặp , mà là trải qua N lần ngược mới sinh tình. Cho dù sinh tình cũng thay đổi được văn phong ngược, ngược từ đầu đến đuôi kịp thở! Kiếp này ta thân là nữ chính làm sao có thể bị ép khổ cả đời như kiếp trước, kiếp này làm sao có thể thành chờ bị ngược? Nếu còn như vậy, đầu óc ta liền toàn bã đậu.

      biết có phải tác giả nghe thấy ta châm chọc nàng, cho nên mới đối xử với ta như vậy hay . Nhưng vì cuộc sống tương lai tốt đẹp, nếu như làm cách nào cũng trốn tránh được nội dung câu chuyện, ta cũng đành phải tàn nhẫn ngược bọn họ trước khi bọn họ ngược ta, ngược đến mức ra hình người nữa! = 皿 =

      Nguyên văn tình tiết khi nữ chính gặp nam cặn bã thứ hai chính là, năm tháng ngày nào đó, lúc nữ chính bị nam chính trước ngược đến chỉ còn dư mấy hơi thở lẩn trốn trong ngôi miếu đổ nát khéo gặp phải vị Vương gia nào đó bị hạ dược, mỗ Vương Gia dĩ nhiên đè nữ chính ra XXOO rồi. Mới vừa chịu ngược xong nữ chính phản kháng được, hôn mê bất tỉnh, sau khi mỗ Vương Gia dùng hết khí lực cũng hôn mê.

      Mà lúc này, nữ phụ từ bên ngoài tiến vào. Thân phận của nàng là nữ Ma Giáo, nàng ngụy trang thành nữ tử nhà lương thiện, kéo nữ chính bất tỉnh ra phía sau tượng Phật, dùng rơm rạ đậy lên, sau đó xé loạn y phục của mình, làm ra bộ dạng bị xâm phạm giả bộ bất tỉnh trong ngực mỗ Vương Gia. Sau khi Vương Gia tỉnh lại, nữ phụ trận hoa lê đái vũ nhu nhược khóc lóc kể lể, tiếp đó thuận lợi được đưa vào Vương phủ trở thành Trắc phi!

      Sau khi nữ chính tỉnh lại, dĩ nhiên là các loại thê lương, vất vả sống sót, nữ chính vì tương lai tính toán kế sinh nhai, quyết định bán mình đến nhà người tốt làm nha hoàn. Trùng hợp, nàng được tổng quản Vương phủ mua về.

      Lúc này, ngược đến đỉnh điểm! Vương Gia sủng ái nữ phụ kia cưng chiều lên tới tận trời, nhưng lại sợ nữ nhân trong phủ hại đến nữ phụ, liền nạp thêm tiểu nha hoàn xinh đẹp mới đến cũng chính là nữ chính, ngoài mặt thương nữ chính đủ kiểu, khiến cho thê thiếp trong phủ đem toàn bộ hỏa pháo nhắm lên người nữ chính. Nữ chính bị những tiểu thiếp kia hãm hại , thỉnh thoảng còn phải thê thảm nhìn Vương Gia ân ái với nữ phụ.

      Điểm vô cùng ngược chính là, nữ chính nhận ra mỗ Vương Gia, nhưng mỗ Vương Gia lại ngu ngốc nhận ra tối hôm đó mình lăn lộn cùng ai, cho dù khi đó mở to mắt lăn lộn, tác giả còn đặc biệt miêu tả chút ánh mắt nóng như lửa của .

      trong quá trình bị ngược tâm ngược thân, nữ chính mỗ Vương Gia. . . . . . Mà mỗ Vương Gia sau lần say rượu lầm lần lăn lộn cùng nữ chính, thế nhưng lại cảm thấy thân thể của bọn họ phù hợp cách kỳ quái, xuất phát từ nghi ngờ, mỗ Vương Gia lại đè nữ chính làm mấy lần. . . . . . Trong lúc này, dĩ nhiên là các loại ngược trái tim nữ chính.

      Cứ như vậy được mấy ngày, chuyện nữ chính bị mỗ Vương Gia như thế nào như thế nào bị nữ phụ phát . Nữ phụ mang thai hơn hai tháng tự hạ độc mình, đem chuyện mất hài tử vì bị hạ độc giá lên lên người nữ chính.

      Khi đó, mỗ Vương Gia tức giận nắm lấy cổ nữ chính rống giận: "Cho dù ngươi giết nàng Bổn vương cũng ngươi! Bổn vương chỉ có thể hành hạ ngươi đến sống bằng chết! Ngươi phải là rất thích Bổn vương đối xử với ngươi như vậy sao?!" xong mỗ Vương Gia mắt đỏ ngầu đè nữ chính giường, đủ loại hành hạ đến ngày thứ hai, ngược thân ngược tâm cùng tiến lên.

      Cuối cùng, nữ chính kéo thân thể rách nát bị ném ra khỏi Vương phủ, còn bị ép giao ra thuốc giải, nếu để cho từng tên ăn mày thay phiên nhau Xx nàng! Lúc này, mặc dù Vương Gia nữ chính, nhưng vẫn biết lòng của mình, vô cùng trở thành hận vô cùng! Nữ chính vô lực khóc lóc kể lể, hoàn toàn có ai tin tưởng nàng là vô tội, tất cả mọi người đều cho rằng nàng ỷ vào sủng ái của Vương Gia, xuất phát từ ghen tỵ nên hạ độc nữ phụ, nữ chính chỉ có thể kéo tấm thân trọng thương cầu Quái Y giải độc cho nữ phụ.

      Quái Y là lão đầu kỳ quái, hơn nữa khuôn mặt còn chảy mủ xấu xí, đồng ý cứu người, tuy nhiên lại đưa ra cầu khiến nữ chính tuyệt vọng. muốn nữ chính cùng ngày đêm, địa điểm nha, đương nhiên là ở giường, nữ chính chỉ có thể đồng ý. Vì vậy, cứ như vậy bị lão đầu cổ quái làm làm. . . . . . Làm sảy luôn hài tử chân chính của mỗ Vương Gia.

      Xong sau đó, Quái Y theo nữ chính chữa trị cho nữ phụ, mà nữ phụ ngờ nữ chính thế nhưng lại gặp được người lợi hại như thế, nhất thời kịp phản ứng, bị Quái Y vạch trần thân phận của nàng.

      Nguyên lai nàng phải nữ tử nhà lương thiện, mà là nữ Ma Giáo, cũng mang thai. Sau khi tất cả chân tướng bị vạch trần, Vương Gia rốt cuộc phát ra mình nữ chính, cũng phát ra đứa bé thực của vì sao bị sảy mất. hối hận cùng tức giận, phát lệnh tuyệt sát đối với nữ phụ cùng Quái Y, bên cũng chầm chậm tĩnh dưỡng thân thể nữ chính.

      Đáng tiếc, những nữ nhân nuôi ở hậu viện biết ăn cái gì, đầu óc tốt chút nào. Các nàng tranh đấu trực bạch nhược trí đủ kiểu làm gì, lá gan mỗi người còn đặc biệt lớn, biết chết còn dám làm, lúc Vương Gia ra khỏi cửa, họ quay đầu liền đem bán nữ chính.

      Qua mấy tháng, khi mỗ Vương Gia rốt cuộc tìm được nữ chính, lại phát nàng này nọ dưới thân sát thủ. Vương Gia liếc mắt cái liền cho rằng mình bị nữ chính phản bội, trong tức giận công tâm, Vương Gia đem nữ phụ vất vả bắt được, đè ép XXOO đủ kiểu, còn ở ngay trước mặt nữ chính, kiểu gì cũng hết được ngược, là ngược nữ phụ, ra vẫn là ngược nữ chính.

      Cho nên, nữ chính truyện này chứng minh thực, làm nữ chính của truyện ngược, trừ bỏ bị ngược vẫn là bị ngược, ngược ngươi, ngược luyến tình thâm bởi vì tồn tại của ngươi đặc biệt bắt mắt!

      Thế nhưng, đây phải việc kinh tởm nhất, việc kinh tởm nhất chính là, . . . . . . Đến cuối cùng, tất cả những người ngược nữ chính câu xin lỗi, nữ chính liền vừa lòng đẹp ý tha thứ!

      Bây giờ ta biết hết tất cả tình tiết, ánh mắt bỗng nhiên chớp động ánh sáng trầm nhìn mỗ Vương gia ngã xuống đất. . . . . .

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: Sulli
      Chương 3

      tại mưa hơn, nhưng vẫn xối người khiến người ta rất thoải mái, hơn nữa ta còn mặc quần áo thô ráp bằng vải bố. Nửa canh giờ trước ta còn có thể tránh trong miếu, nhưng nửa canh giờ sau ta lại vào trong mưa, lưng còn là nam nhân tuấn với dáng người cao lớn nằm sấp.

      Lúc này sắc mặt ta tái nhợt, mang theo lo lắng và sốt ruột, môi phát run, giọng bị nuốt vào màn mưa, vừa vừa mềm yếu: "Đại gia, ngài thể có việc gì được, ta dẫn ngài tìm đại phu ngay lập tức!" Quay mặt biểu vẻ lo lắng của ta với , sau đó ta quay đầu lại nhìn thẳng phía trước, biểu cảm lần này là. . . trầm.

      Nửa canh giờ trước, ta vừa định xuống tay với thứ đó của vương gia, ai ngờ chỗ đó bị ta đá cái, bất ngờ phá được tác dụng của thuốc khiến thanh tỉnh. Vương gia thấy có người tập kích, lập tức giãy giụa đứng lên bóp cổ của ta, vì bảo trụ mạng , ta véo vào đùi mình cái, nước mắt lập tức chảy xuống, ta nhu nhược mà vô hại, im lặng rơi lệ trước mặt vương gia.

      cái véo này, trực tiếp làm sắc mặt của ta trắng bệnh, ta biết sắc mặt tại của ta tái nhợt như tuyết đến mức nào, hai mắt hàm lệ, ta làm lông mi của mình run run, nước mắt chậm rãi chảy xuống, bi thương và nhu nhược. Mĩ mạo này của ta, dáng người nhu nhược này của ta, cần phải lợi dụng cho tốt!

      Sau khi để thấy được mĩ mạo tuyệt sắc và dáng người nhu nhược của ta, thừa dịp sững sờ, ta lại lộ ra ánh mắt vô tội, để hiểu ta là nữ tử trói gà chặt.

      Ta nhu nhược rơi lệ, ta biết lúc này ta nhất định thể khóc lớn, điều này ngoại trừ phá hư hình tượng còn có thể khiến đối phương cảm thấy ta là nữ tử thô bỉ, nếu bởi vì dạng này mà khiến đối thủ sinh ra lòng thương tiếc rồi cho ta chưởng quả là oan uổng.

      Ta biết đây là thế giới cao thủ bay đầy trời, người kém cỏi đầy đất, ta chỉ có ưu thế duy nhất là hiểu kịch tình, những phương diện khác hoàn toàn yếu kém. Cho nên, ta muốn biến chỗ yếu kém của ta thành ưu điểm! biết võ công nhưng ta có khóc công, bao nhiêu nam tử từng thua ở "Hu hu hu thần công" của nhóm nữ chính và nữ phụ, cần cũng biết.

      Ta khóc còn tính, ta còn muốn đổ hết sai lầm lên người !

      "Cho dù ngươi giết ta, cũng đừng mơ tưởng chạm vào ta, nếu ngươi còn dám, còn dám làm chuyện như vậy đối với ta, ta liền, ta liền đập đầu chết ở trong này!" Ta thút tha thút thít quay mặt qua chỗ khác, bày ra bộ dáng tuyệt vọng lòng muốn chết: "Chỉ cầu, chỉ cầu sau khi ta chết, có thể giữ lại thân thể trong sạch. . ."

      Vương gia này có sở thích gian thi biến thái, cũng có thói quen bất lương là tùy tiện giết người, bởi vậy, nghe ra ý tứ mà ta biểu đạt, chỉ thâm trầm nhìn ta vài lần rồi từ từ thả ta ra. Có lẽ là chỗ kia đau chết được, buông ta ra rồi ngã xuống đất, tuy sắc mặt của mỗ vương gia rất khó coi, nhưng lại dè dặt dám lấy tay che chỗ kia, chỉ dùng ánh mắt kì dị ngắm cái chân bé bỏng đáng của ta.

      Dây dưa lâu, mỗ vương gia mới chậm rãi lên tiếng: "Ngươi là ai, vì sao đêm khuya lại xuất ở đây?"

      Thấy như vậy, ta biết nếu ta đưa ra đáp án chân , nhất định bỏ qua người khả nghi như ta, hơn nữa nữ tử khả nghi là ta có lẽ còn làm . . . Đoạn tử tuyệt tôn. Mỗ vương gia nhìn mưa bên ngoài trời, dường như ông trời dễ gì tạnh mưa, vì thế sắc mặt của càng trầm hơn.

      Ta nhìn tự hỏi nhìn bên ngoài, đoán rằng nhất định là nghĩ rằng mình bị ai ám toán, tuy ta muốn quấy rầy , nhưng lúc này ta thể mở miệng chuyện.

      Ta biết tại ta tuyệt đối thể làm sinh ra sát khí, nếu lúc này ta quay đầu bỏ chạy, làm tốt còn có thể khiến đối phương càng thêm khả nghi, cuối cùng lọt vào đuổi giết. Hơn nữa, lâu sau nơi này còn có thể xuất nữ phụ ngoan độc, nếu ta chạy ra ngoài, đụng phải nàng làm sao bây giờ?

      Tình huống tại là, ở lại chỗ này là tìm chết, chạy lung tung cũng là muốn chết, vì thế ta chỉ có thể dùng vẻ đau khổ và nhu nhược để phân giới hạn với , sau khi tuyệt đối chạm vào ta, ta mới chậm rãi thân thế bi thảm của mình cho . . .

      Ta cho , nhà của ta ở thôn Vương Gia cách đó xa, từ ta bị tửu quỷ thu dưỡng, dưỡng phụ này phải người tốt, nuôi ta lớn như vậy là vì muốn bán ta cho thanh lâu với giá cao. Sau khi biết được tính toán của dưỡng phụ, ta giận dữ lại thương tâm, tại thời điểm tuyệt vọng này, ta lại phát huynh trưởng hòa ái có ý đồ xấu với mình!

      "Ta thuận theo, huynh trưởng liền bạo lực tìm dây thừng trói ta lại, ta thừa dịp huynh trưởng xoay người, cầm băng ghế đánh ngất xỉu rồi chạy trốn suốt đêm. Ai ngờ, ai ngờ vẫn là. . ." Lúc đến đây, ánh mắt ta hoảng sợ nhìn mỗ vương gia vài lần, tỏ vẻ khi đó muốn làm vậy với ta, ta mới phẫn nộ phản kháng.

      Nam nhân híp mắt, thân thể thả lỏng chút, ta biết muốn giết ta nữa. Hơn nữa, khi ta ra chuyện xưa của mình, ánh mắt nhìn ta thay đổi. tại ta sắm vai, vừa vặn là mẫu hình mà vương gia thích, tuy yếu đuối nhưng trinh liệt.

      Lông mày của mỗ vương gia hơi giãn ra, ánh mắt còn trầm lãnh nữa. Khi dùng vẻ mặt cứng nhắc cho thấy mình phải người xấu, mà bị người hãm hại mới thành bộ dáng này, ta lại lộ ra vẻ hồn nhiên đơn thuần, lau nước mắt. Ta chớp chớp đôi mắt còn hàm lệ, hai mắt trong vắt giống như bầu trời trong xanh, trong mắt lộ vẻ áy náy và lo lắng, cuối cùng, ta đề nghị đưa mỗ vương gia tìm thầy thuốc.

      Mỗ vương gia cau mày cự tuyệt, ta lại dùng ánh mắt lo lắng thôi nhìn . Ta biết nhược điểm của người này chính là nữ nhân nhu nhược xinh đẹp lại toàn tâm ỷ lại , ta cứ nhìn như vậy, hung hăng nắm chặt nhược điểm của . Sau đó, ta lại làm ra việc khiến đau khổ nhưng thể cảm động!

      nữ tử nhu nhược bé bỏng thấp hơn mỗ vương gia hơn nửa cái đầu như ta, vì bồi thường sai lầm của bản thân, cõng mỗ vương gia cái lưng chịu nổi gánh nặng của mình, nửa khiêng nửa kéo ra khỏi ngôi miếu đổ nát, miệng tuyệt đối phải dẫn chữa trị!

      nguyên tắc lưu lại ngôi miếu đổ nát này tuyệt đối an toàn, mà mình ta khổ sở bằng mọi người cùng nhau khổ sở, ta dứt khoát sử dụng chiến thuật giết địch 1000 tự tổn 800!

      Ta cõng người, dùng mông đẹp của mình, mỗi lần vài bước liền cọ mạnh vào chỗ bị thương của !

      Ta là thiếu nữ tử, sức lực vốn lớn, cõng đại nam nhân tất nhiên xa được. Tác dụng thuốc của cho dù qua, nhưng toàn thân cũng có bao nhiêu sức lực, chỉ có thể để ta cõng.

      mệt mỏi, vậy càng tiện cho ta gây án.

      Bởi vì tâm tư bất lương của ta, mỗ vương gia mê man hồi cũng tỉnh dậy mỗi khi ta cọ mạnh cái, mê man hồi cọ tỉnh lần, mê man hồi cọ tỉnh lần, điều này khiến sắc mặt tái xanh vì bị mắc mưa của biến thành xanh đen. Nhưng là, mỗi lúc muốn tức giận, lại có thể nhìn thấy ánh mắt lo lắng của ta, mưa xối lên người ta, điều này khiến sắc mặt của ta càng tái nhợt, bộ dáng của ta càng nhu nhược, dưới tình huống như vậy mà còn có thể tức giận với ta, cũng phải là nam nhân!

      Quả nhiên, tức giận với ta.

      Mỗi lần muốn ta để xuống, ta liền dùng vẻ mặt lo lắng nhìn , chết cũng đồng ý. Ta với , mình thể di chuyển, cho dù cần mệnh mình ta cũng muốn dẫn tới nơi có người để chạy chữa. Ta đây lòng nghĩ cho , vì màng chính mình, vì vậy nam nhân được gọi là thiết huyết này mềm lòng, để ta tiếp tục nửa tha nửa cõng .

      Nhưng mỗ vương gia biết, ý nghĩ chân trong lòng ta lại u vô cùng —— cọ phế ngươi thôi!

      Đôi khi, cái mông đẹp cũng có thể là vũ khí giết người!
      Diệp BăngTử Mặc thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: Vô Phong
      Chương 4:

      Ta rốt cuộc vẫn phải cõng người lưng tới trong trấn, lúc này đường chỉ có vài chiếc đèn lồng lờ mờ treo bên ngoài cửa. Mặc dù ngừng mưa, nhưng ta cũng bi kịch lạnh đến chịu được, toàn thân phát run. Nhưng lúc này ta đây hề chú ý tới trạng thái thân thể mình, kéo Vương Gia tới trước y quán, tỏ vẻ xúc động, học nữ tính bi tình TV bắt đầu gõ cánh cửa khép chặt của y quán.

      Cho dù ta thể làm cho nam chính thích ta, ít nhất cũng phải khiến cho bỏ ý định giết ta cùng ngược tâm ta. Vì vậy, nữ chính bi tình ta đây hai vai run rẩy, trưng ra khuôn mặt nhắn tái nhợt bắt đầu hành hạ cánh cửa y quán.

      Ta biết nam nhân lưng nhìn ta, đại khái bị bộ dáng tại của ta làm xúc động rồi. Ta phải kiềm chế, tiếp tục như vậy! Cuối cùng, rốt cuộc ta dùng khí lực yếu ớt của mình gõ được cửa y quán, sau khi cửa mở ra, bên trong xuất tiểu dược đồng. nhìn vẻ mặt oán niệm "Làm sao ngươi ra rồi! Làm sao ngươi có thể ra ngoài, ngươi ra ngoài làm gì a!" của ta, bị dọa đến ngẩn ngơ. Thấy vậy, ta lập tức tỉnh ngộ điều chỉnh lại nét mặt cho thỏa đáng, nhanh chóng thay đổi thành bộ dạng đáng thương lã chã chực khóc, ta thấy còn thương, níu lấy bả vai tiểu nhược đồng.

      "Vị tiểu ca này, mau gọi đại phu ra ngoài, vị đại gia này sắp ' được’ rồi!" Có lẽ bộ dáng của ta quá cấp bách, giọng quá kích động, ánh mắt quá khổ sở, tiểu dược đồng cứng rắn lại bị dọa sợ đến ngốc lần nữa, cho rằng sắp chết người, mau chóng chạy trở về tìm đại phu. Nhưng chủ ý của ta chính là ngoại trừ ám chỉ nam nhân lưng " được", còn dọa sợ dược đồng để lãng phí thời gian. . . . . .

      Quển , có lúc biểu diễn quá khoa trương liền thành giả dối, vì muốn khiến cho nam chính hoài nghi, ta quyết định thu liễm chút.

      Ta buông mỗ Vương gia Hiên Viên Liệt xuống, đỡ vào bên trong. Bởi vì cuối cùng cũng được ta thả xuống, sắc mặt của khá hơn nhiều, liền nhìn gò má ta vài lần, ta cố tình thẹn thùng nghiêng nghiêng đầu, nội tâm trừng mắt mấy cái. Cho dù nhìn đến lõm mặt ta, ta cũng cách nào có ấn tượng tốt với , chỉ là, nếu muốn ta có ấn tượng tốt với ta tuyệt đối ngăn cản.

      Đoạn đường tới đây, nương nhu nhược như ta vì cứu . . . . . . Cực khổ đội mưa cõng tới đây, thân thể được định trước quá mức mảnh mai của ta cũng sớm mệt muốn chết rồi, nếu mềm lòng với ta, cảm động, đều phù hợp với tính cách được định trước của . Ta nghĩ, tâm tình bây giờ tất nhiên là phức tạp, là nên hận ta thiếu chút nữa phế nơi quan trọng nhất của hay là nên cảm tạ ta liều mạng cứu như vậy? Ta cảm thấy được, tại nhất định vô cùng rối rắm vấn đề này.

      Chúng ta vào cửa bao lâu, lão đại phu liền ra.

      Đó là lão đầu tóc trắng đầy đầu, thoạt nhìn rất quý khí. Lúc ra còn có chút mơ hồ, có lẽ lúc trước ngủ, khi ra vẫn còn vuốt mắt, thời điểm thấy hai người đứng trước mặt, mới lộ ra bộ dáng tỉnh táo chút. Đầu tiên nhìn về phía mỗ Vương Gia, sau khi nhìn thấy bộ dáng mỗ Vương Gia, ánh mắt lão đại phu lập tức đổi cái. Tiếp theo lại quay đầu nhìn về phía ta, lúc này, ta hình như nhìn thấy con ngươi lão đại phu co rút lại chút. . . . . .

      Chẳng lẽ dáng dấp ta đẹp hù đến lão nhân gia này rồi hả? Ta hợp lý hoài nghi.

      Lão đại phu rất nhanh khôi phục lại bình thường, vội vàng gọi dược đồng dìu Hiên Viên Liệt dám lộn xộn vào trong nhà, sau đó kéo rèm xuống bí mật kiểm tra.

      Ta liền chờ ở bên ngoài, tùy tiện tìm nơi ngồi xuống. Trong mắt ta, đại phu nơi hẻo lánh này, nhiều nhất là có thể trị trị vài bệnh, mà vật kia. . . . . . Hẳn là nhận!

      Nội tâm ta mang theo chút hài lòng, bề ngoài mang theo lo lắng chờ đợi, lúc dược đồng ra ta vội vàng lôi kéo mở miệng hỏi: "Thương thế kia biết có trị được hay ?"

      Ai ngờ dược đồng kia thấy ta hỏi như thế, lập tức tràn đầy tự tin vỗ ngực, bộ dáng này, cằm cũng muốn vểnh lên trời: "Lão gia nhà ta trước kia là ngự y trong hoàng cung, hơn mười năm trước cáo lão về quê mới đến đây, y thuật, dĩ nhiên là đứng đầu, có bệnh nào lão gia nhà ta chữa khỏi!"

      Nghe Dược Đồng , ta nghiêm trọng trầm mặc, nội tâm lật bàn rồi! Ta đây là vận số gì? Mẹ kiếp nhà ngươi, đây rốt cuộc là vận số gì? Tùy tiện tìm y quán lại tìm được ngự y cáo lão về quê?!

      Ta đè xuống kinh dị trong nội tâm, sâu kín mở miệng hỏi: "Gãy, căn, tôn, tử, có thể chữa sao?"

      ". . . . . ." Dược đồng.

      Qua nửa canh giờ, lão đại phu vén rèm lên ra ngoài, mập mờ cười với ta tiếng: "May nhờ chữa trị kịp thời, thương thế của vị công tử này tính là nghiêm trọng, tĩnh dưỡng thêm thời gian, lại dùng dược cao ta đặc chế bôi lên vết thương, đến mấy ngày tốt lắm."

      ". . . . . ." Ta trợn mắt phen, quả quyết hôn mê.
      Diệp Băng, Nhược VânTử Mặc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :