1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Ảnh Hậu Trọng Sinh - Đào Ảnh Xước Xước

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KADIS ETRAMA DI RAIZEL

      KADIS ETRAMA DI RAIZEL Well-Known Member

      Bài viết:
      126
      Được thích:
      818
      Chương 11: Về trường

      Beta: @OrchidsPham


      Trương Băng Dĩnh mím môi liếc xéo nhìn rồi vào toilet rửa tay để tháo trang sức. Vẻ mặt khinh thường nhưng lại hơi nghiêng đầu lắng nghe.

      Chu Hạ Ninh cắn răng mặc kệ, nhìn di động ngẩn người, để ý đến tồn tại của Trương Băng Dĩnh.

      màn hình di động chỉ có dãy số có biểu tên, bởi vì hề lưutên của dãy số này trong danh bạ nhưng mấy ngày nay vẫn thường nhận điện thoại của nên nhớ số này.

      Chu Hạ Ninh do dự chút vẫn quyết định nhận điện.

      “Alô!”

      “Trở lại rồi sao?” Giọng của Trang Dực mơ hồ mang theo ý cười giống với cách chuyện bình thường với .

      “Ừm.” Chu Hạ Ninh ngẩng đầu nhìn mình trong gương hơi hơi cau mày, bởi vì quá quen thuộc nên chỉ cảm thấy gương mặt này rất bình thường.

      “Có muốn ra ngoài ăn chút gì ?”

      cần, cám ơn.” Chu Hạ Ninh lễ phép từ chối, “nếu có việc gì tôi cúp máy trước.” (Chị phũ thế (ọ_Ọ))

      xong liền cúp máy, biết là tâm trạng tốt hay tốt nữa, bởi vì vẫn luôn luôn biết tự mình là ai, thân thiết ngẫu nhiên của Trang Dực mà mơ mộng gì cả.

      Làm nam chính của phim nên Trang Dực được hẳn phòng riêng, tuy rằng và những người khác cùng ở trong khách sạn nhưng điều kiện lại khá hơn nhiều.

      Giờ phút này ngồi ở đầu giường, nhìn chằm chằm vào di động mà trầm tư.

      Vừa rồi sao lại có cảm giác như bị ghét bỏ nhỉ? ràng buổi tối lúc chuyện rất thoải mái, có thể coi như là bạn bè mà, thế nào mà mới qua vài giờ mà cách lãnh đạm hơn rất nhiều rồi?

      Trang Dực suy nghĩ nát óc mà vẫn ra, chỉ có thể thở dài đành chờ đến ngày mai lại ngừng cố gắng vậy.

      Buổi sáng ngày thứ hai gặp nhau ở đoàn làm phim, Trang Dực cố ý cùng Chu Hạ Ninh chào hỏi.

      “Buổi sáng tốt lành.”

      “Buổi sáng tốt lành.”

      Chu Hạ Ninh nhìn đến ý cười mặt Trang Dực, lễ phép gật đầu, trả lời câu rồi quay .

      Trang Dực vốn còn muốn thoải mái trò chuyện nữa nhưng nghĩ đến Chu Hạ Ninh lại dứt khoát, trực tiếp quay như vậy. thở dài, ngồi lại vị trí của mình tiếp tục trầm tư.

      Trang, xem tin tức đầu đề của báo hôm nay này.” Tiểu Nhậm làm trợ lý của Trang Dực cũng kiêm thêm trách nhiệm thu thập tin tức của Trang Dực, nhưng hầu như chỉ là tin đồnnên Trang Dực cũng thèm nhìn lâu, nhưng biết tại sai, Tiểu Nhậm lại cảm thấy loại tin tức vốn quen thuộc này, Trang để ý đên.

      Trang Dực để ý, tùy tiệnliếc nhìn cái, sau đó liền quay đầu, nhưng chỉ trong giây mạnh quay đầu cướp lấy di động trong tay Tiểu Nhậm, cau mày, cẩn thận nghiêm túc nhìn lại lần.

      Trang Dực cùng Phạm Duyệt Tân gặp mặt đêm khuya ! Gần nhau trong gang tấc, thường xuyên thăm nhau!

      Trang Dực cần nhìn nội dung cũng có thể tưởng tượng được nội dung bên trong viết những gì, bao nhiêu năm nữa tin tức bát quát vẫn được công chúng chào đón nhất.

      Dễ lên trang đầu như vậy biết có nên cảm thấy vinh hạnh hay nữa?

      Khóe môi Trang Dực lộ ra nụ cười khổ, nghĩ nghĩ rồi gọi điện thoại.

      “Sao lại gọi cho tôivào lúc này vậy? Còn chưa quay phim sao?” Mặc dù là sáng sớm nhưng tiếng của đối phương rất ràng, hẳn là dậy từ lâu. trước đó thích sung sướng khi người khác gặp họa, bây giờ nhìn lại , phải chính mình cũng gặp phiền toái đó thôi..

      chuẩn bị quay.” Trang Dực ngắn gọn, “Lần sau đừng để báo viết scandal về em nữa.”

      “A!” Đối phương ngân dài giọng ra, “Nhưng em gọi Duyệt Tân phải rất thân mật nha. Bây giờ chán rồi sao? Vậy viết em cùng ai bây giờ? Nếu lấy người mới mà công ty chuẩn bị đưa ra mới hai mươi tuổi, rất xinh đẹp.”

      “Đừng đùa, lưu lại mà dùng , em có phúc được hưởng.” Trang Dực kiên nhẫn trừng mắt tuy rằng đối phương nhìn thấy, “Em nghiêm chỉnh đấy, đừng để lặp lại, nếu có muốn đổi nhân vật chính công ty cũng thiếu nam minh tinh.”

      Đối phương dừng lại trong chốc lát, “ vậy là, em là có mục tiêu đứng đắn.”

      Trang Dực bị nghẹn, trong đầu nên hình ảnh của Chu Hạ Ninh, “Còn chưa xác định quan hệ đâu, đừng quấy rối!”

      Trang Dực cực kỳ nghiêm túc, đối phương tựa hồ cũng có chút ngoài ý muốn, lát sau mới khẽ cười, “Hiếm thấy đó, yên tâm, giúp em giữ bí mật.”

      “Được rồi, em thấy phiền phức đây.” trang Dực nhàng thở ra, giọng điệu cũng kiềm chế nữa.

      'Xem ra khó khăn phải đâu, đúng là làm tò mò quá, ngờ cũng có người con Trang đẹp trai cũng trị được.”

      “Cúp.”

      Trang Dực có tâm trạng mà ứng phó với lời trêu ghẹo của đối phương, gọn gàng dứt khoát cúp điện thoại, sau đó đem di động ném vào tay Tiểu Nhậm, “Về sau giám sát chặt chẽ hơn .”

      Tiểu nhậm thuần thục tiếp được di động, gật gật đầu : “Yên tâm , Trang.”

      hay hai người đều yên tâm, có gì yên lòng chứ? Nếu Chu Hạ Ninh nhìn thấytin tức đó có lẽ đến chớp mắt cái cũng chớp? Khoan, đương nhiên chớp mắt, đó vốn dĩ là phản ứng sinh lý bình thường mà, tuyệt đối phải vì !

      Khóe miệng Trang Dực lộ ra nụ cười khổ, cảm thấy chính mình bây giờ hối hận buồn cười.

      Chu Hạ Ninh quay xong cảnh diễn cuối, vừa quay đầu liền đối diện với tầm mắt của Trang Dực, như có việc gì dời , trong lòng lại nghĩ vừa rồi ánh mắt nhìn thấy hình như có chút ai oán?

      Chắc chắn là nhìn nhầm rồi? Cho dù trang Dực chuẩn bị quay cũng thể có ánh mắt như vậy được, Chu Du có ai oán nha.

      lắc đầu, cười cúi đầu cảm tạ mọi người. Tuy rằng chỉ diễn trong vài ngày nhưng thái độ làm việc của Chu Hạ Ninh rất nghiêm túc cùng khiêm tốn nên được ít thích của nhân viên và đạo diễn trong đoàn làm phim đạo diễn Vương Vũ Thẫn hướng gật gật đầu.

      TrươngBăng Dĩnh tuy trong lòng khinh thường nhưng khi đối diện với đạo diễn Vương giả vờ giống chị em bạn bè thân thiết mà ôm lấy Chu Hạ Ninh tạm biệt. Chu Hạ Ninh chăm chú nhìn bên cạnh đạo diễn Vương, vỗ vỗ cánh tay của Trương Băng Dĩnh, “ Lầy sau gặp.”

      Buổi chiều Chu Hạ Ninh thu dọn xong chuẩn bị rời , nghĩ nghĩ liền tới trước mặt Lê Huyền, “Buổi chiều em .”

      Lê Huyền nhìn Chu Hạ Ninh, quay đầu nhìn chỗ khác, có hơi giật mình, “ À.”

      “Vậy, gặp lại.” Chu Hạ Ninh lẳng lặng nhìn , trong lòng thầm thở dài. sao, về sau còn có nhiều cơ hội gặp nhau.

      vừa quay đầu liền nhìn thấy Trang Dực trông ngóng nhìn mình, dừng bước lại, nhưng vẫn quyết định qua, cũng muốnchào từ biệt.

      “hẹn gặp lại.” do dự , cảm thấy xưng hô nào cũng được tự nhiên, đơn giản cho qua vậy.

      “Được, ở bộ phim sau gặp lại.” Trang Dực tuy trong lòng cảm thấy tiếc, nhưng vẫn cười chào từ biệt, cùng lắm nghĩ biện pháp khác vậy.

      Chu Hạ Ninh sửng sốt, mặt lên ý cười nhạt “Gặp lại.”

      Chu Hạ Ninh kéo rương hành lý, đứng ở đường Lâm Thủy. Trời vừa ngớt cơn mưa, trong khí vẫn còn mùi ẩm ướt, hít hơi sâu cười nhìn du khách đường, gần cuối tuần nên ngẫu nhiên lại thêm tốp du khách, cũng chưa phải là ngôi sao, cũng chưa nổi tiếng ngẫu nhiên chỉ có vài người ngoái lại nhìn.

      rất hưởng thụ cuộc sống đơn giản này, cần lo lắng bị chụp được gỉ mắt hay cái gì khác nếu trang điểm. Nhưng cũng trở lại mười năm ở kiếp trước đến cả tên cũng được lưu lại, là ngôi sao hạng ba! Chỉ cần cho cơ hội, chắc chắn thừa cớ xông lên tận trời!

      Chị Đỗ là người tương đối cẩn thận, cũng là người quản lý, đại diện vì người của mình mà suy nghĩ, cho nên chịấy cũng chỉ vì tiền mà nhận phim, bởi vậy lúc trước Chu Hạ Ninh và Diệp Duy Mộng cũng được quay phim nhiều, bình thường giữa hai bộ phim thường có thời gian trống khá dài. Cũng chính bởi vì như thế mà sau này dần dần Diệp Duy Mộng sinh ra bất mãn nhất là khi ta cảm thấy mình nổi tiếng.

      Nhung bây giờ Chu Hạ Ninh lại cảm thấy biết ơn chị Đỗ.

      Cho nên, chị Đỗ vừa với nhận bộ phim khác, nhưng phải đến cuối tháng mới bắt đầu quay nên chỉ cần an tâm chờ đợi. Đại học năm thứ tư còn hai môn cuối cùng, tuy rằng ở trường chưa gì nhưng dù gì cũng phải dự thi.

      Chu Hạ Ninh trở lại trường học là chạng vạng tối, chị Đỗ đưa đến cổng trường rồi .

      “Tối nay chị đem kịch bản mới đến cho em.”

      Chu Hạ Ninh gật gật đầu, nhìn theo xe của chị Đỗ xa, lúc này mới chầm chậm bước vào trường. Là thứ sáu cho nên trong trường học vô cùng náo nhiệt, hết giờ học tốp năm tốp ba cười đùa ngang qua. mặt của cũng mỉm cười, nhìn các bạn học đường.

      Càng đến lúc rời mới càng nhớ. Khi là học sinh than thở nhiều phiền não, nhưng khi ra trường rồi mới phát rằng những phiền não đó đơn giản chỉ là “trẻ con chưa biết thế nào là buồn” mà thôi.

      Ngày thứ hai lên lớp gặp mấy người bạn quen lại gần hỏi thăm.

      “Chu Hạ Ninh, bạn quay phim gì vậy? Nhân vật chính là ai vậy? Nghe Diệp Duy Mộng , bạn ấy cùng Ngô Chính Khôn diễn cùng nhau nha, bạn ấy diễn với Phạm Duyệt Tân cũng ít.”

      Chu Hạ Ninh mrm cười nhìn cái bạn học tò mò.

      “Hạ Ninh, Diệp Duy Mộng rằng vai diễn của bạn ấy rất nhiều, mà bạn chỉ là diễn nhân vật cho nên nhanh như vậy bạn quay về sao?” Có người bạn quan hệ với Diệp Duy Mộng tệ tò mò nhìn Chu Hạ Ninh.

      Chu Hạ Ninh kì cũng suy nghĩ nhiều rằng bạn đó rốt cuộc là có ý tốt hay có ý tốt, chì là cười gật đầu, “Đúng vậy, vai diễn của tớ nhiều.”

      Hai nhân vật khác nhau, bởi vì trong <Tam Quốc Truyện> nhân vật nữ đóng vai trò chủ chốt, cho nên xuất màn ảnh nhiều, nhưng <Phù Dung Quý Phi> lại có rất nhiều nhân vật nữ diễn vai quần chúng, cho dù câu nào nhưng cũng cần các nhân vật đứng với nhau, đây chính là cái mà Diệp Duy Mộng là nhiều cảnh.


      Chu Hạ Ninh cho như vậy là đúng, cảm thấy nhân vật Tiểu Sương của mình trong <Tam Quốc Truyện> mới là vai để kiểm tra kỹ thuật diễn xuất, có quá nhiều lời kịch, có quá nhiều biểu tình lại có thể đúng lúc bộc lộ cảm xúc của bản thân. tự nhận thấy là mình làm được mà Diệp Duy Mộng tuyệt đối có khả năng như thế, ta chỉ biết khuyếc đại tính dư thừa của chính bản thân mình mà thôi.

      Nhưng trước mặt các bạn học cũng muốn nhiều lời, nếu bác bỏ khéo còn thành kẻ tức bực ghen tỵ,dù sao vẫn có vài người biết Diệp Duy Mộng đoạt vai diễn của .

      Hết giờ học, Chu Hạ Ninh định về phòng trọ có người xuất chắn trước mặt .

      “Chu Hạ Ninh.”

      Chu Hạ Ninh ngẩn ra, nhìn người đối diện nhất thời biết nên gì. Kể ra từ lúc trọng sinh tới nay, đây là lần đầu tiên nhìn thấy ta, trong trí nhớ bóng dáng đó trở len xa lạ, thậm trí bị quên trong trí nhớ của , bây giờ nhìn thấy người trước mắt, lại nhớ lại rằng dùvề sau có nhiều ký ức đẹp nhưng người đàn ông này người duy nhất ở hai đời của khiến phải trả giá bằng tình cảm trong sáng nhất của mình, bạn trai cũng là mối tình đầu.
      Bạch Sắc Vi, ly sắc, Parvarty37 others thích bài này.

    2. KADIS ETRAMA DI RAIZEL

      KADIS ETRAMA DI RAIZEL Well-Known Member

      Bài viết:
      126
      Được thích:
      818
      @pink_lee nàng cập nhật chương nhé, hehe
      honglak, pink_leeChó Điên thích bài này.

    3. pink_lee

      pink_lee Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      2,405
      Chương 12: BỊ CƯỚP
      Beta: @OrchisdPham

      “Hạ Ninh, chỉ mình em về thôi sao? Duy Mộng đâu?”

      Phương Hân Đông vẻ mặt vô cùng nôn nóng, Chu Hạ Ninh nghĩ là ta vừa mở miệng hỏi Diệp Duy Mộng. Kiếp trước, ta như vậy mà đau lòng, lúc này lại chỉ thấy buồn cười. Người đàn ông như vậy tại đứng trước mặt , chỉ làm cho khinh thường.

      “Phương Hân Đông, rốt cuộc bạn của là em hay là Diệp Duy Mộng?” Cuối cùng cũng vật đổi sao dời, Chu Hạ Ninh chỉ cười như cười nhìn ta, cũng có ý muốn bắt bẻ.

      Nhưng vào tai Phương Hân Đồng lại làm cho vẻ mặt ta trắng bệch, lắp bắp nên lời.

      Mấy ngày nay ta liên lạc được với Diệp Duy Mộng, lại thêm chuyện của họ làm cho ta có chút nôn nóng, hoàn toàn quên mất nên hỏi Chu Hạ Ninh.

      tìm Diệp Duy Mộng có chuyện gì?” Chu Hạ Ninh cười . Thanh niên trai tráng mới nếm thử trái cấm, ăn lần liền nghiện cuối cùng nhớ mãi quên, cũng nhớ bao lâu Phương Hân Đông liên lạc với . Lúc trước còn em em, thế nhưng ngay lập tức bị bỏ qua, cuối cùng Phương Hân Đông có nhớ hay , bọn họ còn chưa chia tay? Tuy rằng, tại cũng khác chia tay là mấy. Nhưng ít nhất, trong mắt bạn bè bọn họ vẫn đôi.

      “Cũng có chuyện gì.” Ánh mắt Phương Hân Đông hơi khó chịu, “Em hỏi nhiều như vậy làm gì. còn có chút việc, trước nhé.”

      Chu Hạ Ninh gì, nhìn theo bóng Phương Hân Đông rời , nghĩ chắc nên tìm thời gian kết thúc chuyện này.

      Tuy rằng có cơ hội, có lẽ Phương Hân Đông cũng có ý níu kéo.Chỉ cần có chuyện xấu như vậy bên cạnh, luôn luôn là cơ hội cho người khác lợi dụng.

      Diệp Duy Mộng còn phải ở lại đoàn phim mấy ngày, Chu Hạ Ninh như bình thường học rồi nghỉ ngơi, lại bắt đầu cảm thấy nhàm chán. quen được cuộc sống đúng giờ ngủ dậy, ăn cơm, uống nước. Hơn nữa hai người bạn cùng phòng lại cố ý xem như khí.

      nghĩ, đến khi có lương chắc nên xem xét việc chuyển ra ngoài ở?

      tháng sau, cuối cùng cũng nhận được thông báo của chị Đỗ, lập tức có thể đến đoàn phim tiếp theo. Hơn nữa, lúc này nhân vật của vai nữ phụ khá quan trọng.

      Chu Hạ Ninh nhìn danh sách diễn viên chị Đỗ gửi đến mà ngẩn người.

      Thế này, là duyên hay là nghiệt duyên đây?.

      Hai tên đầu tiên danh sách diễn viên lại là Trang Dực và Lê Huyền.

      Trong <Tam Quốc Truyện> Trang Dực và Lê Huyền mặc dù là diễn viên chính nhưng lại có đối thủ, chỉ dựa theo vai diễn quan trọng hay mà sắp xếp diễn, nhưng bây giờ hai người đó lại đóng vai người , mà nhân vật Chu Hạ Ninh diễn lại có thể xưng là vai nữ phụ số .

      Hình như cũng là vai rất quan trọng, nhưng vì sao lại cứ phải là Trang Dực? sao lại cảm thấy cái mà Trang Dực gọi là “Gặp lại ở bộ phim sau” phải là lời tùy tiện?.

      Chu Hạ Ninh mặc dù có chút buồn, nhưng đến mức vì nguyên nhân như vậy mà bỏ qua bộ phim.

      Đây là bộ phim có bối cảnh dân quốc, câu chuyện về tình , thù hận. Trang Dực và Lê Huyền diễn vai đôi uyên ương bị chiến tranh chia cắt, mà vai của Chu Hạ Ninh lại là vị hôn thê mới du học về của Trang Dực.

      Kết thúc câu chuyện, Trang Dực và Lê Huyền bị chiến tranh giết chết, mà vị hôn thê lại lập gia đình chỉ nhận nuôi đứa bé rất giống vị hôn phu kia, sống mà tưởng nhớ. Vị hôn phu kia để lại cho gia tài của mình, nhưng người nguyện ý cùng sống cùng chết, lại phải là .

      câu chuyện bi kịch điển hình, nhưng lại dễ dàng khiến người ta rung động.

      Mà cảnh diễn của Chu Hạ Ninh, cũng khác biệt lắm với cảnh diễn của Lê Huyền, trừ bỏ người mà nam chính thương phải là mà thôi.

      Lúc chị Đỗ thấy kịch bản mừng như điên, cảm thấy nhân vật này là vì Chu Hạ Ninh mà viết ra, dịu dàng, tiểu thư khuê các thời dân quốc, lòng vì tình . Đối với Chu Hạ Ninh mà , bộ phim thứ hai được như vậy làm cho người ta kinh ngạc, vui mừng.

      Bởi vì cảnh quay của Trang Dực và Lê Huyền trong <Tam Quốc Truyện> còn chưa kết thúc, cho nên sau khi tổ chức buổi họp báo để thông tin ngoài hai nhân vật chính ra, những diễn viên khác vào trường quay trước.

      Chu Hạ Ninh là vai nữ phụ số nên đương nhiên là cũng tham gia buổi họp báo. Chị Đỗ cho rằng đây là lần đầu Chu Hạ Ninh đứng trước nhiều phóng viên như vậy, cho nên mở khóa huấn luyện hướng dẫn cho cách ứng xử với phóng viên như thế nào, dạy chuyện nhiều, cố gắng cười. Chu Hạ Ninh dám những có đó mình đều biết, vì để chị Đỗ yên tâm cứ vậy mà gật đầu.

      Tin giải trí cũng bắt đầu tuyên truyền về bộ phim, nhà sản xuất, tên đạo diễn, nhân vật chính, mọi thứ đều cho thấy đây là bộ phim đáng giá cho bạn bỏ tiền xem.

      Chu Hạ Ninh mỗi ngày đều suy nghĩ nên trả lời những câu hỏi của phóng viên như thế nào, kịch bản cũng đọc thuộc, thậm chí vài chỗ còn đánh dấu bút đỏ để chú thích.Kịch bản chỉ là bề ngoài, hồn của nhân vật lại cần diễn viên tạo thành. đối với bộ phim này rất hài lòng, cũng mong sớm đến ngày khởi quay.

      Nhưng gần cuối tháng, chị Đỗ gọi điện thoại cho , trong giọng có chút bất thường:” Hạ Ninh, em ở đâu? Hợp đồng về bộ phim kia xảy ra chút vấn đề … Thôi để chị trực tiếp đến gặp em.”

      Chu Hạ Ninh trong lòng giật mình, có dự cảm tốt. diễn nhiều năm như vậy, cũng phải chưa gặp trắc trở, cho nên, cúp điện thoại xong cũng từ từ điều chỉnh tâm trạng.

      Kịch bản này cũng như mong muốn, giờ lại xảy ra chuyện này, cũng phải là thể chấp nhận, chỉ là rất đáng tiếc mà thôi.

      tưởng có cơ hội tốt, nhưng có những lúc lại là có thể thấy mà thể đạt được. ngồi mình trong phòng ngủ, suy nghĩ nát óc, trong lúc này nhân vật có thay đổi gì đây?

      Chị Đỗ đến rất nhanh, Chu Hạ Ninh qua quán cà phê bên cạnh trường học chờ. Chị Đỗ thẳng vào vấn đề :” Bộ phim kia, chỉ sợ em thể diễn.”

      Tuy rằng chuẩn bị tâm lý, nhưng Chu Hạ Ninh vẫn thấy căng thẳng, sau đó châm rãi :” Bị người khác cướp mất?”

      Chị Đỗ sắc mặt khó chịu, nhìn Chu Hạ Ninh khẽ gật đầu.

      “Buổi sáng thông báo cho chị, đổi vai của em thành vai bạn cùng du học về với nữ thứ. Em có diễn tiếp ?”

      Chu Hạ Ninh hơi chau mày, khẽ thở dài. cách khác, vai của từ nữ thứ cùng nam chính hận đan xen trở thành vai có cũng được mà có cũng sao.

      tiếc nuối là gạt người, như bây giờ ,muốn danh tiếng có danh tiếng, muốn bối cảnh có bối cảnh, có thể diễn bộ phim tốt đó là cơ hội khó có được.

      “Bởi vì hơi gấp, nên chỉ còn vai này có thể thay đổi, những vai khác đều có người diễn.”Tuy vẫn có vai diễn, nhưng vẻ mặt chị Đỗ cũng thấy vui vẻ.

      Đây là bố thí cho bọn họ sao?

      diễn.”Chu Hạ Ninh cũng tức giận, nhàng ra hai chữ, vẻ mặt chầm chậm cúi xuống.

      “Được.” Chị Đỗ đập mạnh xuống bàn, “ Chị ngay bây giờ từ chối. Em yên tâm, ở công ty còn mấy kịch bản, chị lấy cho em từ từ chọn.”

      Chị phải tìm được vai diễn cho Chu Hạ Ninh, chẳng qua là cảm thấy nên tìm mấy vai diễn linh tinh mà làm mai này, nghĩ đến vất vả mới có kịch bản tốt lại gặp phải chuyện này.

      cần nghĩ cũng biết, khẳng định là bị ông lớn nào đó đoạt mất. dám lấy vai diễn của Lê Huyền, đoạt vai của Chu Hạ Ninh, ai bảo Chu Hạ Ninh chỉ là diễn viên tiếng tăm gì.

      Sau khi chị Đỗ nổi giận đùng đùng về, Chu Hạ Ninh ngồi lại mình, uống hết ly sữa mới chậm rãi trở về trường học.

      Hôm nay thời gian trôi qua lâu.

      được nửa đường điện thoại Chu Hạ Ninh vang lên, là mẹ ở bên kia đại dương gọi đến.

      “Phim con diễn khi nào công chiếu?” Chu Như Ý ra đồng ý con vào giới giải trí làm diễn viên, bà tuy rằng hiểu , nhưng dù sao cũng có vài năm làm vợ đạo diễn phim, lúc đó cái vòng luẩn quẩn này còn trong sạch, những vẫn thiếu chuyện xấu gì đến thời đại bây giờ.

      nhanh như vậy, sớm nhất cũng phải nửa năm nữa.” Chu Hạ Ninh để ý, “ Bà ngoại mấy hôm trước còn hỏi mẹ năm nay có về đón tết đấy.”

      “Chuyện đó sau. Mẹ gần đây rất bận.”

      “Chú Sầm khỏe ?” Chu Hạ Ninh do dự mãi, vẫn nhắc tới Sầm Kim Triều.

      “Rất tốt. Mấy ngày hôm trước mới tìm cho mẹ công việc, bận đến mức mẹ có thời gian ngủ.”

      “Vậy sao.” Chu Hạ Ninh nhớ tới mấy năm gặp Sầm Kim Triều, đó là người nho nhã hài hước, vừa nhìn biết là người tốt, tuy rằng ông chưa ra nhưng Chu Hạ Ninh sớm biết ông có tình cảm với mẹ, ra rất muốn hỏi mẹ có biết hay .

      Còn có, mẹ còn nhớ đến Hạ Thao hay .

      “Còn nữa, trong khoảng thời gian trước quay phim, con nhìn thấy ông ấy.” Do dự chốc lát, Chu Hạ Ninh vẫn giọng ra.

      Đầu kia điện thoại Chu Như Ý im lặng lúc, bà đương nhiên biết người Chu Hạ Ninh đến ai, bởi con những lời này nên ký ức ngày xưa cũng chậm rãi tràn về.

      “Vậy ư." Qua rất lâu, Chu Như Ý mới lạnh nhạt trả lời.

      Chu Hạ Ninh có can đảm nhiều về vấn đề này, rất nhiều chuyện thành bệnh mãn tính, hơn nữa cũng thể qua điện thoại hai ba câu có thể ràng, chỉ hi vong mẹ của mình có thể uổng phí. Bản thân phí phạm hơn mười năm cuộc đời, mặc kệ cuối cùng là ai, đều hi vọng mẹ có thể hạnh phúc.

      Tắt điện thoại, Chu Hạ Ninh khẽ thở dài, lại bị tiếng còi xe phía sau làm cho hoảng sợ, quay đầu nhìn thấy phía sau mình là chiếc xe Volkswagen màu đen, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt đeo kính đen.

      “Có rảnh ?”

      Đôi môi mỏng dưới kính rất xinh đẹp, nhưng bây giờ lại mím chặt mang theo vài phần cứng cỏi, Chu Hạ Ninh chưa bao giờ gặp vẻ mặt nghiêm túc như vậy, có chút ngạc nhiên nhìn Trang Dực.

      “Lên xe”.Trang Dực khẽ mở miệng, hơi cứng ngắc.

      Chu Hạ Ninh tỉnh lại, cẩn thận nhìn xung quanh, cuối cùng quyết định nhanh đến ghế ngồi phía sau xe.

      phải thấy có chỗ mất tự nhiên, mà là vẻ mặt của Trang Dực hôm nay rất nghiêm túc, giống như muốn cùng đứng mãi ở đây. nghĩ nếu như bị mọi người nhìn thấy mặt Trang Dực vậy muốn cũng được.
      Bạch Sắc Vi, xukem, Parvarty37 others thích bài này.

    4. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      hehe, tem nè
      linhdiep17pink_lee thích bài này.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      k biết đứa to gan nào cướp vai của chị
      honglak, linhdiep17pink_lee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :