1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ vợ kế - Uyển Tiểu Uyển (TS, gia đấu) (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      29.2:

      câu của Lưu đại phu nhân lại làm cho sắc mặt của Tào phu nhân tái , người chung quanh cũng cười như cười như Tào phu nhân, hành động này đúng là sát muối lên miệng vết thương của người khác a!

      Dù sao Lưu Uyển Thanh cũng theo Xuân ma ma học quy cũ được tháng, đương nhiên tác phong cũng khác, cực kì phép tắc cúi người thi lễ với Tào phu nhân:

      “Xin vấn an Tào bá mẫu”

      “Tào đại phu nhân cười haha: “Đứng lên , đứa trẻ ngoan, thảo nào Chỉ Lan muốn nhận con bé làm con thừa tự, nếu đổi lại là ta, ta cũng hết sức thích” xong, liền cởi ra vòng ngọc từ cổ tay, nhìn chất lượng biết là hàng tốt

      “Lại đây, nhận lấy, đây là quà gặp mặt bá mẫu cho con, sau này con chính là đại tiểu thư con vợ cả của Hầu phủ, người phải đeo thứ gì đó mới được, biết là tuổi con còn , người biết còn tưởng rằng mẹ cả của con đối xử với con tốt”

      Lưu Uyển Thanh liếc mắt nhìn Lưu đại phu nhân cái, thấy bà gật đầu mới lễ phép dùng 2 tay nhận lấy, nhưng vì đứng ở tại chỗ, Thúy nhi rất tinh ý, tiếp nhận và cất kĩ trong áo

      Tào đại phu nhân nhướng nhướng lông mày: “Sao?. thích?”

      Lưu Uyển Thanh lại lễ phép hành lễ: “Cảm ơn món quà của Tào bá mẫu, cháu rất thích, nhưng vì tuổi cháu còn , nếu như lỡ may làm vỡ chẳng phải rất uổng phí sao, cho nên tâm ý của người cháu nên cất kĩ”

      xong, nhìn về phía Thúy nhi ở phía sau : “Để ở phía dưới hộp trang sức đại bá mẫu đưa cho ta, cẩn thận môt chút”

      “Vâng, nô tì biết rồi”

      Tào đại phu nhân hừ tiếng: “ đứa biết quy củ đúng mực”

      Lưu đại phu nhân rất hài lòng cười cười: “Đó là đương nhiên, nếu cũng thể khiến muội thương giống như bảo bối trong lòng, tỉ có con cho nên biết người có con như muội khao khát như thế nào đâu, chỉ hận thể biến Hâm nhi và Hiên nhi trở thành con hết ấy”

      “Ta Chỉ Lan, muội đừng đứng chuyện nhiều kẻo đau thắt lưng, người ta cầu con trai còn được, còn muội lại cầu có con

      “Chuyện này người khác biết, tỉ còn biết sao?. Con với mẹ giống như tri kỉ thân thiết vậy. Giống như Thanh nhi nhà muội, trước đây nếu như có nó, muội làm sao có thể bình an sinh hạ Hâm nhi và Hiên nhi, Thanh nhi biết muội có thai nên mỗi ngày đều chép kinh thư cầu phúc cho muội, mưa dông ngừng, có người tri kỉ thân thiết như áo bông giúp ra chống rét, cho dù có bao nhiêu con trai chăng nữa, muội cũng muốn đổi”

      Nghe Lưu đại phu nhân như vậy, mọi người chung quanh đều hùa theo: “Đứa trẻ hiếu thuận như thế, ngoan ngoãn còn hiểu chuyện, còn thông minh nữa”

      “Đúng vậy a, dáng dấp còn xinh đẹp, biết sau này nhà ai có phúc khí cưới được con bé”

      “Ai, đáng tiếc, con của muội vẫn chưa đủ tuổi, nếu muội hứa hôn cho con trai nhà muội rồi”

      Lưu đại phu nhân cười cười:

      “Được rồi, các vị tỉ muội, thể khen con bé như thế, các tỉ muội nhìn xem, con bé thẹn thùng rồi kìa”

      “Đúng vậy, khuôn mặt nhắn hồng hồng, chỉ muốn ôm về nhà nuôi mà thôi”

      “Nếu , phu nhân Hầu gia người là tốt bụng, mới có được đứa con tốt như thế”

      Bên cạnh cảnh tượng “náo nhiệt” ở đây, ngoài cửa truyền đến tiếng ồn ào, nhiều lắm, gã sai vặt Lưu Trung bên cạnh Lưu đại lão gia vội chạy chậm đến trước mặt Lưu đại phu nhân :

      “Phu nhân, Lộ vương phái người đến tặng quà”

      Lưu đại phu nhân sửng sốt, sau đó khóe miệng nhếch lên, sắc mặt vui mừng, cười với những phụ nhân ở xung quanh:

      “Mời mọi người ngồi tư nhiên, ta trước”

      Đương nhiên thu hồi đống lời a dua nịnh hót, thay vào đó là giọng điệu chúc mừng

      Lưu Uyển Thanh ngoan ngoãn theo phía sau của Lưu đại phu nhân đến bên cạnh Lưu đại lão gia:

      “Là nhờ phúc của Quý nhi”

      Lưu đại lão gia cũng gật đầu: “Đúng vậy, ngoại trừ phụ thân năm đó, ngoài ra Hầu phủ chưa có lúc nào náo nhiệt như vậy”

      “Sau này càng tốt hơn”

      “Nàng là người vợ tốt, thiệt thòi cho nàng rồi, nàng sinh cho ta được rất nhiều đứa con ngoan”

      Khóe miệng Lưu đại phu nhân nhếch lên nụ cười hạnh phúc, điều này làm cho Tào đại phu nhân cảm thấy chói mắt dị thường

      “Lộ vương là hào phóng nha, đôi long hổ ngọc bội này giá trị cực kì xa xỉ”

      “Đúng vậy, đúng vậy a, lão phu sống hơn nửa đời người mới nhìn thấy được ngọc bội có chất lượng tốt như vậy, Hầu gia, chúc mừng, chúc mừng a…”

      “Đúng vậy a, Hầu gia, là hổ phụ vô khuyển tử, đại công tử người tài giỏi”

      Lưu đại lão gia vẻ mặt tươi cười tiếp nhận lời chúc mừng của mọi người: “Chung vui, chung vui, ngày kia là ngày nhận lão phu nhận nữ nhi làm con thừa tự, các vị đồng liêu nếu có thời gian xin mời nể mặt đến uống chung rượu”

      “Đó là điều đương nhiên, nhận con thừa tự là chuyện lớn, ta đương nhiên đến tham dự”

      “Lão phu ở đây xin chúc mừng Hầu gia trước, trước sinh được hai con trai tốt, sau nhận được thêm hiếu nữ”

      ….

      Tào phủ

      “Nhìn dáng vẻ đắc ý của Bạch Chỉ Lan kia, có gì hơn người khác chứ”

      Tào đại nhân lườm bà cái : “Có thôi hay , trở về chỉ biết lải nhải, gia cầu nàng sinh cho ta 4 con trai trưởng, chỉ cần có thôi là phúc lắm rồi, nếu như nàng có thể bằng phân nửa của Lưu đại phu nhân thôi, gia có thể nâng nàng đến tận trời rồi!. là cực kì xui xẻo”

      “Lão gia, sinh được con trai, chẳng lẽ là vấn đề của mình thiếp sao?. Nửa năm nay, người đến nghỉ đêm ở phòng của thiếp…. Thiếp ngược lại muốn sinh, nhưng làm sao sinh được?. Lúc trước thiếp sảy thai 2 lần, ràng là do Phùng di nương ám hại sau lưng, lão gia người cũng phân biệt trắng đen, che chở sủng thiếp diệt thê….”

      Tào đại lão gia hừ tiếng, muốn tiếp tục ầm ĩ với nàng, khoát khoát tay áo:

      biết cái gì”

      xong nhấc chân ra khỏi cửa phòng, để lại Tào phu nhân khóc lóc ở giường

    2. gấu ngủ đông

      gấu ngủ đông Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      27
      ôi ngóng mãi cũng có...
      honglakngocanh thích bài này.

    3. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      @vulinh lịch post truyện :uong2::uong2:này thế nào nàng nhỉ?
      honglak thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 30:

      Edit: Tâm Di

      Theo lý thuyết, lễ nghi được nhận làm con thừa tự phải do cậu chủ trì, Lưu nhị phu nhân đương nhiên muốn làm phô trương chút, chỉ tiếc bàn tính còn chưa thành công bị câu của Lưu lão phu nhân phá hủy:

      “Nhà mẹ đẻ của vợ lão nhị xa quá, lại có chức quan, tất nhiên thể tự mình vào kinh, đúng lúc Bạch gia phái người đến tặng quà đầy tháng cho Hâm nhi và Hiên nhi, Bạch Thành Phong cũng xem như là cậu của Thanh nhi, để cho chủ trì , phải nhận con trai làm con thừa tự, cần nhiều quy củ như vậy”

      đợi Lưu nhị phu nhân bác bỏ, Lưu đại phu nhân ở bên dỗ Hâm nhi cũng cười :

      “Vẫn là nương suy nghĩ chu đáo, ngày lành này mà bỏ lỡ phải đợi đến cuối năm mất, tốt đâu, Bạch Thành Phong mặc dù là thứ huynh của con, nhưng mà bọn con rất thân thiết, lại lớn lên ở bên cạnh mẹ con”

      “Ân, cứ quyết định vậy , những người chọn cho Thanh nhi đến đâu rồi?. Khăn trải giường chuẩn bị xong chưa?”

      “Nương, con dâu đương nhiên chuẩn bị tốt cho Thanh nhi…” đến đây lại nhìn Lưu nhị phu nhân muốn lại thôi:

      “Lại , còn có nhị đệ muội giúp đỡ khăn trải giường nữa mà, nương, người có muốn xem qua hay ?”

      Lưu lão phu nhân khoát tay áo: “Tùy con quyết định , nương già rồi, muốn bận tâm lo nghĩ nhiều. Chỉ có điều, chờ đầu xuân ấm lên, Thanh nhi có thể bồi lão thái bà ta rồi”
      Lưu đại phu nhân bất đắc dĩ cười cười: “Được được, tất cả đều nghe theo lời của nương”

      Lúc này xem ra Lưu nhị phu nhân tìm được đề tài rồi: “Muội chứ, Thanh nhi được đại tẩu người nhận làm con thừa tự, trong lòng muội nỡ”

      Lưu đại phu nhân cũng tiếp, chỉ cười cười, đùa với Hâm nhi ở trong ngực: “Đứa này biết cách bám người khác, giống với Hiên nhi, nếu như có Thanh nhi ở bên cạnh giúp dỗ tiểu bá vương Bảo nhi, biết chừng ta có cách nào khác để bế đứa này, chừng nó khóc đến gào thét cổ họng mất thôi”

      Lưu lão phu nhân vừa dỗ Hiên nhi ở trong ngực, vừa cười : “Con nít nên khóc nhiều chút tốt, sau này lớn lên làm đại nam nhân cao lớn, Bảo nhi đứa này bị bên thông gia chiều hư rồi, à, phải rồi, chờ việc của Thanh nhi xong xuôi, con dẫn Tử Mộng bên người nương về ” Lưu lão phu nhân , nhưng vẫn chưa ngẩng đầu lên

      Sắc mặt của Lưu lão phu nhân cứng đờ, vừa cười : “Đương nhiên rồi, người bên cạnh nương dĩ nhiên là tốt rồi”

      Lúc này, Tử Mộng đỏ mặt mím môi cúi đầu

      Lưu lão phu nhân cười ha ha : “Lại thẹn thùng rồi, sau này theo chủ mẫu phải biết có chừng mực, thể làm ra những điều nên, cũng như sinh ra lòng nên có, nếu , ta cũng thể bảo vệ được cho ngươi”

      Vừa cười, vừa với Lưu đại phu nhân: “Con 5 đứa con trai bên người lại có Thanh nhi ở bên cạnh, đương nhiên có ai có thể vượt qua con, Tử Mộng nha đầu bên người ta, ta chọn lựa rất kĩ, giống những đứa hồ ly tinh mê hoặc khác, có nó ở bên cạnh giúp đỡ cho con, ta cũng cảm thấy yên lòng”

      “Con dâu nên cảm tạ nương rồi”

      Lưu lão phu nhân vừa lòng gật đầu, với Lý ma ma bên người: “ lát nữa đem khế ước bán thân của Tử Mộng giao cho Chỉ Lan

      “Dạ, lão nô biết rồi”

      Chạng vạng

      “Tiểu thư, người cần gì phải khiến cho đại phu nhân thêm ấm ức?”

      “Ta ấm ức cũng được, phải con ta ấm ức, Tử Mộng này lớn lên, tâm cũng theo đó dần lộ ra, giữ lại bên cạnh ta cũng thấy có để tâm nhiều lắm, khế ước bán thân phải trả lại cho nàng rồi sao”

      “Chắc hẳn trong lòng đại phu nhân cũng cảm thấy thoải mái”

      “Đương nhiên thoải mái rồi, có nữ nhân nào đau khổ, nhưng đều phải trải qua cả thôi, ôi, Bảo nhi xem như nuôi thành tính rồi”

      ….

      “Tiểu thư, người nên thả lòng tâm trạng, nên nghĩ lung tung, lão phu nhân muốn để phái nha đầu Tử Mộng đến hầu hạ Hầu gia, phải người sớm đoán được sao?”

      Lưu đại phu nhân níu tay của Bạch ma ma:

      “Ma ma, có phải ta sai rồi ?. Ta nên tiền trảm hậu tấu đưa Bảo nhi về nhà mẹ đẻ, nếu như lúc trước ta đưa, còn lại Hâm nhi và Hiên nhi có lẽ nương cho ta bài học đắt giá như vậy. Nhưng đó là mẹ ruột của ta, đệ đệ ruột của ta, nếu

      Thôi, thôi, lo lắng còn có tác dụng gì nữa?. Tử Mộng giống như những người khác, mặc dù khế ước bán thân của nàng nằm trong tay ta, nhưng mà muốn xử trí nàng ta như thế nào còn phải nghe theo sắp xếp của nương”

      “Lão nô muốn , di nương tức có di nương đấu, người cứ an vị xem diễn là được rồi”

      “Ở bên cạnh nương, cũng phải đơn giản như vậy. Lão gia đâu?”

      “Ở bên chỗ Tử Oánh”

      “A, ngược lại giống như châm xuyên qua khe hỡ, hy vọng nàng ta khôn ngoan chút, phải chỉ biết đùa giỡn khôn vặt, như vậy ta mới có thể yên tâm”

      Mùng năm tháng hai, cả Hầu phủ đều đỏ rực, ngay cả mặt hạ nhân ai nấy cũng treo nụ cười tươi rói

      Vừa qua khỏi giờ dần, Lưu Uyển Thanh bị Xuân ma ma gọi dậy, sau hồi lăn qua lăn lại, Lưu Uyển Thanh mặc y phục tơ lụa màu đỏ sáng, mái tóc dài mềm mại được Xuân ma ma búi thành 2 búi tóc , 2 bên cài 2 đóa hoa mai màu vàng, cổ đeo chiếc kim khóa, cổ tay và cổ chân cũng đeo chiếc kim linh .

      Xuân ma ma lại lấy thêm chiếc khăn quàng hồ ly quàng ở cổ của Lưu Uyển Thanh, trang điểm như vậy, Lưu Uyển Thanh giống như tiên đồng ở bên cạnh quan thế bồ tát, khiến người ta phải thích

      “Tiểu thư, những lời lão nô , người nhớ kĩ chưa?”

      Lưu Uyển Thanh nắm chặt nắm tay , trong lòng khỏi có chút hồi hộp, qua hôm nay mình thoát khỏi kiếp trước, mình chân chính có cuộc sống mới… Ít nhất cũng có thể thoát khỏi vận mệnh làm di nương

      Khẽ gật đầu:

      “Xuân ma ma yên tâm, ta đều nhớ kĩ rồi”

      Xuân ma ma gật đầu: “Tiểu thư cần hồi hộp, dọc theo đường , lão nô ở bên cạnh nhắc nhở tiểu thư”

      “Được, làm phiền Xuân ma ma rồi”

      “Là điều lão nô nên làm”

      Tình nhi chạy châm tiến vào: “Xuân ma ma, tiểu thư, chuẩn bị đến đâu rồi?. Sắp đến giờ rồi, mọi người chờ tiểu thư đến bái lạy tổ tiên”

      Xuân ma ma gật đầu sau đó dẫn Lưu Uyển Thanh về phía sảnh trước

      Dưới hướng dẫn của Lưu lão phu nhân, Lưu Uyển Thanh bái lạy tổ tiên, lại dưới chủ trì của Bạch Thành Phong. Đầu tiên là khấu lạy 3 lạy với Lưu nhị lão gia và Lưu nhị phu nhân, lúc này hốc mắt của Lưu nhị lão gia đỏ hồng, Lưu nhị phu nhân cũng gượng cười, càng miễn bàn đến Lưu Uyển Nguyệt nhìn Lưu Uyển Thanh với ánh mắt căm ghét

      Lưu nhị lão gia dưới nhắc nhở của Bạch Thành Phong, nhận ly trà trong tay của Lưu Uyển Thanh, nhấp ngụm, cắn chặt răng, sau đó đem nước trà còn thừa hắt ở mặt đất, Lưu nhị phu nhân cũng làm như thế.

      Cách này gọi là “Nước đổ khó hốt” hắt , chính là đứa trở thành con của người khác, cho dù có muốn cũng thể quay về

      “Nên kính trà cho Hầu gia và đại phu nhân rồi”

      Xuân ma ma thấp giọng nhắc nhở, Lưu Uyển Thanh hơi ngây người khéo léo đứng dậy, tới trước mặt Lưu đại lão gia và Lưu đại phu nhân, đầu tiên là dập đầu sau đó kính trà, Lưu đại phu nhân và Lưu lão gia nhìn nhau cười, trong lòng hết sức hài lòng với nữ nhi mới của bọn họ

      Cúi đầu nhấp ngụm trà, sau đó để ở bên cạnh, Lưu đại phu nhân móc từ trong lòng ngực ra cây trâm ngọc, cài đầu Lưu Uyển Thanh:

      “Con ngoan, trâm ngọc này vốn có đôi, chờ sau này khi con xuất giá, nương tự tay cài lên tóc cho con”

      Mặt Lưu Uyển Thanh đỏ hồng: “Cảm ơn nương”

      “Đứa bé ngoan”

      Lưu đại lão gia tặng cho Lưu Uyển Thanh đôi vòng ngọc, nhìn chất lượng biết là đồ rất trân quý

      “Cảm ơn cha”

      “Con ngoan, mau đứng lên

      Sau đó, Lưu Uyển Thanh lại tiếp tục dập đầu và dâng trà cho Lưu lão phu nhân, Lưu lão phu nhân cười tiếp nhận, tặng cho nàng bộ trang sức bằng ngọc, đương nhiên là món hàng hiếm thấy, Lưu Uyển Nguyệt ngồi ở bên cạnh hận đến mức thể xông lên giật món đồ ấy

      Dưới chủ trì của Bạch Thành Phong, Lưu Uyển Thanh lại kính trà cho Lưu nhị lão gia và Lưu nhị phu nhân, chẳng qua là gọi bằng nhị thúc và nhị thẩm

      Vành mắt của Lưu nhị lão gia đỏ hoe, ông chỉ chữ “Ngoan”

      Sau đó đưa cho Lưu Uyển Thanh hồng bao lì xì, Lưu Uyển Thanh nhận lấy, cảm thấy rất dày, Lưu nhị phu nhân ngờ, sau khi sửng sốt, cũng lập tức móc ra bao lì xì khác, chẳng qua là độ dày dĩ nhiên bằng bao lì xì của Lưu nhị lão mà thôi

      Lưu tam lão gia và Lưu tam phu nhân cũng nhận trà, đáp lễ, chỉ là trong hồng bao có cái gì, chỉ có mình Lưu Uyển Thanh mới biết được

      Điều làm cho Lưu Uyển Thanh ngờ là Bạch Thành Phong lại đại diện cho Bạch gia- sau này là cậu của mình, tặng cho Lưu Uyển Thanh thôn trang, hai cửa hàng mặt tiền đều ở kinh thành, hơn nữa đều là những cửa hàng làm ăn phát đạt

      “Cám ơn cậu”

      Bạch Thành Phong cười ha ha, sờ sờ đầu của Lưu Uyển Thanh, lại móc ngọc bội từ trong ngực ra đưa cho nàng:

      “Vừa rồi là quà của ông ngoại, bà ngoại cháu, chờ sau này có cơ hội, cháu tự mình lời cảm tạ , đây mới là quà của cậu, có thích ?”

      Lưu Uyển Thanh dùng hai tay nhận lấy ngọc bội, biết vì sao trong lòng nàng cảm thấy ngọc bội này trân quý hơn ngọc bội mà Lưu lão phu nhân tặng cho nàng, nàng mỉm cười nhìn Bạch Thành Phong:

      “Cảm ơn cậu, cháu rất thích”

      Hơn nữa, hôm nay có rất nhiều người đến đây dự lễ, ăn tiệc, Lưu Uyển Thanh nhận được rất nhiều quà!. Lưu lão phu nhân thấy dáng vẻ cười tủm tỉm của nàng khỏi trêu ghẹo nàng là bé mê tiền, dĩ nhiên làm cho nàng xấu hổ đến đỏ cả mặt

      Lưu Uyển Nguyệt ở bên nhìn thấy tất cả, cảm thấy vô cùng ghen tị, dựa vào cái gì?. thứ nữ nhoi như nàng ta làm sao có thể nhận được mấy thứ này?. Cho dù được nhận làm con thừa tự, cũng phải là mình được nhận, bà nội, đại bá mẫu và đại bá bá có phải điên hết rồi ?.

      Lại nhận thứ nữ do tiện thiếp sinh ra làm con thừa tự, để tâm đến đại tiểu thư con vợ cả như nàng!. Đáng ghét!

      Đáng tiếc, ai nghe được tiếng lòng của nàng

      Hai mắt Thúy Nhi tỏa sáng nhìn những hộp quà chất đầy bàn: “Tiểu thư, nhiều thứ tốt như vậy, Thúy nhi lớn đến chừng này rồi vẫn chưa được nhìn thấy, huống hồ kiểm tra rồi”

      Lưu Uyển Thanh bị bộ dạng của Thúy nhi chọc cười ngừng, Xuân ma ma ho khan tiếng, nàng vội vàng thu hồi nụ cười, hơi đáng thương nhìn Xuân mama, Xuân mama thấy vậy thở dài :

      “Sắc trời còn sớm, tiểu thư nên dùng cơm rồi nghỉ ngơi

      “Cảm ơn Xuân mama”

      Đợi tiễn Xuân mama rồi, Thúy nhi lập tức nhảy tới bên cạnh Lưu Uyển Thanh, vươn ngón tay cái ra trước mặt nàng:

      “Tiểu thư, người lợi hại, Xuân ma ma nghiêm khắc như vậy cũng có thể bị người thu phục”

      “Ngươi a, nếu như Xuân mama nghe trộm được những lời ngươi , nhất định bắt ngươi học quy củ cho xem”

      xong lại nhìn về phía những lễ vật bàn :

      “Bên trong có rất nhiều trang sức, ngoại trừ những thứ cho trưởng bối và ngoại nhân tặng, ngươi thích cái gì cứ chọn , đúng rồi , nhớ chọn giúp cho Lê Châu món”

      “Vâng, nô tì cảm ơn tiểu thư”

      cần cảm ơn, chỉ có điều bây giờ Lê Châu muốn ra ngoài nữa sao?”

      “Đúng vậy, tiểu thư, người cũng biết trán Lê Châu có vết sẹo, Chỉ tiếc….nàng vẫn chưa có gia đình, sợ là….Ôi, cũng may bây giờ nàng ấy theo hầu bên cạnh tiểu thư, bằng nhất định còn đường sống rồi”

      Lưu Uyển Thanh thở dài, kiếp trước Lê Châu gả cho con trai của đại quản gia, đương nhiên ở trong mắt hạ nhân là phong quan vô hạn, sợ là sau khi nàng trọng sinh, thay đổi kiếp số của nàng ấy, tuy rằng kiếp trước nàng ấy phải là người có nhan sắc khuynh thành, nhưng mà cũng là xinh đẹp

      có việc gì, ngươi khuyên giải nàng nhiều chút”

      “Dạ, nô tì biết lòng dạ tiểu thư tốt”

    5. tinaphan

      tinaphan Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      80
      hề...đêm qua mải đọc qua điện thoại ko kịp like vs com giờ vào bù...truyện hay lắm, edit mượt. chung đọc mà sướng mắt, sướng cả tâm hồn luôn ấy b editor ạ :yoyo40::yoyo40::yoyo40:..sáng nay làm lại thấy có chương mới ta hạnh phúc quá cơ ấy..cám ơn editor bỏ công làm truyện cho bọn mình đọc nhé :yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :