@myuyen ta k để ý lắm, tại dạo này bận quá, biết vnsharing sập là vì đọc fb chứ cũng có phải vì k vào đc nên biết đâu. Nhưng công nhận lúc nãy ta lướt qua 1 đống thấy sập hết . Sợ quá.
Cái đợt càn quét này là bên Nhật nó làm căng đó chớ vụ này làm em nhớ lại vụ cua đồng của ngôn tình Trung Quốc mấy năm tr :| À, em là 98er mn sinh năm bn cho em biết để em deex gọi
Chương 25: Cùng hai ăn bữa cơm lãng mạn Edit: Tiểu Lộc Hàm Beta: LạcLạc Lúc hai gõ cửa phòng, Lạc Lạc mặc quần áo xong. Nếu như trước đây, mặc nguyên bộ đồ ngủ hình hoạt hình này mà xuống lầu, nhưng bây giờ có chút khác xưa rồi, dù sao quan hệ với hai rất kì quái, thể cứ hồn nhiên như trước nữa. Hoàng Phủ Phong là ai, khi nhìn thấy khuôn mặt ngượng ngùng đỏ bừng của Lạc Lạc sau khi mở cửa biết nghĩ gì rồi, cảm thấy buồn cười nhịn được sờ sờ tóc : "Hôm nay là món mà Lạc Lạc thích ăn nhất nè - bít tết bò Kobe." " sao?" Lạc Lạc nghe thấy tên món ăn nước miếng trực trào ngừng, hai làm bít tết bò Kobe? Trời ơi, khẳng định là siêu cấp ngon luôn. Có ăn ngon Lạc Lạc chẳng còn chút rụt rè gì, vội vàng đứng dậy kéo hai chạy vào phòng ăn. Tới cửa phòng ăn choáng váng ngây ngẩn cả người, cái gì đây á, sao bàn ăn lại có hoa và nến? Trong phòng ăn kê chiếc bàn như ở nhà hàng cao cấp, bên bày đĩa bít tết thơm ngon, dao dĩa được sắp đặt gọn gàng ngay ngắn ở hai bên, bên cạnh đĩa bít tết còn đặt ly thủy tinh được rót rượu đỏ, vừa nhìn là biết rượu thượng hạng, dưới ánh nến dường như trở nên lung linh tươi đẹp hơn. "Đứng ngốc ở đó làm gì, mau tới ăn thôi." hai từ phía sau nhàng vòng tới bàn ăn, vươn tay giúp kéo ghế, lại giúp trải khăn ăn. biết vì sao, từ trước tới nay hai vẫn luôn là quí ông lịch lãm, nhưng hôm nay nhịp tim của lại đập thình thịch ngừng thế? Khẳng định là do ánh nến mà ra. Lạc Lạc cầm dao dĩa nhất thời cũng quên mất phải ăn thế nào, chỉ lo ngẩn người nhìn ngọn nến trước mặt. Hoàng Phủ Phong ngồi đối diện , nhìn ánh nến làm nổi bật khuôn mặt ửng hồng, ánh sáng lung linh chớp động trong đôi mắt vừa ngây thơ như bé vừa quyến rũ như trưởng thành. cắt miếng bít tết trước mặt mình rồi đặt trước mặt Lạc Lạc, sau đó cầm lấy đĩa bò của đặt trước mặt mình, bắt đầu cắt ăn. "Nhanh, hôm nay thịt rất ngon, Lạc Lạc mau nếm thử." "A? Vâng!" Lạc Lạc bị hai gọi mới hoàn hồn, cầm dao cắt thịt bò mới phát sớm được hai cắt rồi. Dùng nĩa xiên miếng bỏ vào miệng, thịt bò trơn mềm nhiều nước, nước sốt thơm nồng thực là mỹ vị hiếm có. "Ăn ngon chứ?" hai ngẩng đầu lên hỏi , ánh mắt như muốn nhận được khen ngợi, Lạc Lạc vội vàng gật đầu: "Tuyệt lắm, còn ngon hơn lần trước ăn ở Nhật Bản." "Lạc Lạc thích ăn là tốt rồi, đến, nếm thử rượu vang thời gian trước đến Bordeaux mang về nè." Hoàng Phủ Phong nâng ly rượu trước mặt ngửi cái, Lạc Lạc cũng học theo ngửi cái, mùi rất thanh khiết, chắc chắn rất ngon đây. chạm ly với hai rồi uống ngụm lớn thiếu chút nữa bị sặc. còn tưởng rằng có vị ngọt, ai ngờ lại chua đến thế, là hại chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Hoàng Phủ Phong vội vàng đứng dậy vỗ lưng cho , : " uống được đừng uống." " hai em sao mà." Lạc Lạc cố gắng thanh giọng, : "Em còn tưởng có vị ngọt, ngờ lại chát đến thế." "Bé ngốc, phần lớn đường trong quả nho đều lên men rồi, như vậy mới có thể nếm được mùi vị đặc trưng của nho chứ." Lạc Lạc nhấp nháp chút, cảm thấy trong khoang miệng đều có vị thanh khiết, chua chát qua lại cảm nhận được vị ngọt nhè . "Vâng, bây giờ em có thể cảm nhận được rồi, quả thanh khiết như ." Lạc Lạc do dự lại uống ngụm , ngậm trong miệng tinh tế nhấm nháp, mới lần nữa cầm dao dĩa lên ăn thịt bò. Hoàng Phủ Phong thấy Lạc Lạc có cảm giác với rượu, bèn vừa ăn vừa thưởng thức với , hai người sau khi ăn xong, vậy mà uống hơn nửa chai rồi. Mặc dù Hoàng Phủ Phong uống khá nhiều, nhưng hiển nhiên Lạc Lạc mới là người say. ****************** @Tiểu tinh @thanh thanh @myuyen @mal @Chris_Luu @Miki Quỳnh @Nữ Lâm
Chương 26: Mèo lười uống say Edit: Tiểu Lộc Hàm Beta: LạcLạc Đây là lần đầu tiên Lạc Lạc uống say, cảm thấy mọi thứ trong căn phòng đều xoay chuyển, ngọn nến lại biến thành bóng nhòe, hơn nữa còn có vài hai ngồi đối diện mình. lắc lắc đầu, hai ngồi đối diện đẹp trai quá, còn đẹp hơn mấy ngôi sao TV nữa. " Lạc Lạc, Lạc Lạc." "Vâng." Lạc Lạc phản ứng chậm chạp nhìn hai gọi , cố gắng gật gật đầu, sau đó lại nghiêng đầu cười ngốc nghếch. Hoàng Phủ Phong nhìn bộ dáng Lạc Lạc, phải uống say còn gì nữa, vội vàng qua đỡ , : " Lạc Lạc giống mèo con say , thôi, hai đưa em về phòng." " ! " Lạc Lạc ôm chai rượu vừa mở ở trước mắt : "Rượu còn nhiều vậy, chúng ta uống hết mới nha.” "Được được, Lạc Lạc cầm theo nhé, chúng ta vừa vừa uống được ?" Hoàng Phủ Phong vừa vừa ôm Lạc Lạc, kinh hô tiếng rồi ôm cổ , khuôn mặt nhắn ửng đỏ, thân thể mềm mại dán sát vào người , hơi thở đều là mùi hương thanh khiết của rượu. Tâm trí trở nên điên cuồng, cảm thấy thân thể mình chỗ nào cũng có phản ứng. ôm Lạc Lạc chậm rãi lên lầu hai, sau khi vào cửa đặt lên giường, Lạc Lạc hình như cũng có chút mệt nhọc, ôm chai rượu trong tay ngáp cái, thực giống mèo lười mà. "Lạc Lạc, muốn ngủ ?" Hoàng Phủ Phong lấy chai rượu trong tay đặt ở tủ đầu giường, nhìn bé con mơ mơ màng màng. vì ăn cơm với thay bộ vừa dày vừa bó chặt, bây giờ ngủ rất thoải mái, khẽ cau mày. "Ừm." theo phản xạ có điều kiện gật đầu, cái miệng nhắn bĩu môi, mày mặt nhăn nhó hơn. Hoàng Phủ Phong thở dài tiếng, cảm thấy cảnh tượng trước mắt thực thử thách tâm trí mà, là đàn ông bình thường, đối mặt với bảo bối mình thương lại xuống tay được vì sợ còn quá tiếp nhận nổi. ngồi ở mép giường nhìn khuôn mặt say ngủ của Lạc Lạc, chợt nghe lẩm bẩm câu: "." Vốn ai oán như con gà bị cắt tiết, vội vàng cúi đầu khẽ hỏi: "Lạc Lạc, em gọi hai à?" "Ừm hai... Nóng quá... em muốn tắm cơ." vặn vẹo cơ thể, hất cái chăn đắp người , gương mặt đỏ ửng. Hoàng Phủ Phong cảm thấy nhóc này đúng là ma chướng của mà, cúi đầu nhìn vị trí giữa hai chân, cự long bị khống chế dựng thẳng, chống đỡ túp lều lớn ở phía trước. "Nóng quá, ơi." Bé con nhắm chặt hai mắt tiếp tục bĩu môi lầm bầm, Hoàng Phủ Phong tự với bản thân chỉ giúp cởi bớt quần áo thôi, giống như lúc còn , vẫn chăm sóc vậy. Sau khi kéo chăn ra, bắt đầu cởi từng cúc áo áo ngoài. Ôm lấy thân thể, sau khi cởi áo ngoài ra tiếp đó là quần, quần jean của rất bó, bao bọc cặp mông vểnh cùng đôi chân thon dài, làm nhịn được mà nuốt nước bọt, ràng vừa mới ăn no, sao bây giờ vẫn cảm thấy rất đói nhỉ? Cởi cúc quần, kéo khóa, túm hai bên ống quần, cẩn thận cởi quần jean. Nhưng nào ngờ quần bó rất chặt, ngay cả quần lót cũng bị kéo xuống, ngẩng đầu nhưng thể thu hồi tầm mắt của mình, nơi bí giữa hai chân như như , dậy rồi, bên có lưa thưa vài sợi lông, hai cánh môi khép chặt, so với những người phụ nữ khác cánh môi này có vẻ dày hơn. Duyệt qua vô số phụ nữ dĩ nhiên phát , bảo bối Lạc Lạc của lại có tiểu huyệt hiếm có đời. Hơi thở trở nên dồn dập, tay duỗi ra lại thu về gắt gao nắm chặt. nghĩ nếu hôm nay thừa dịp say rượu mà chiếm đoạt , vậy có tức giận , có trách , vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, còn chưa kịp cơ mà, bây giờ thực thể nóng vội. "Ư..." Lạc Lạc vươn tay kéo nội y của mình, hình như rất khó chịu, Hoàng Phủ Phong lúc này mới hồi phục tinh thần, giúp cởi nội y, thân thể trắng nõn trần trụi lộ ra trước mắt, cuối cùng Lạc Lạc còn gì trói buộc mới nằm thẳng dãi, thoải mái đánh giấc. ********** @Tiểu tinh @thanh thanh @myuyen @Nữ Lâm @mal @Miki Quỳnh @Chris_Luu