1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Natalie Phamlinhdiep17 thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Dạo nj ta nhường @myuyen đấy.....thương ta ko nào......
      myuyenNatalie Pham thích bài này.

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      hiihih, ta thương nàng vô cùng cùng đó @linhdiep17 <3 <3
      linhdiep17Natalie Pham thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Lần trc đáng nhẽ là ta ko nên spoil cho @linhdiep17 , đọc thế mới căng thẳng ahh.:031::031: Từ lần này ko spoil cho các nàng nữa:061::061:
      Dạo này nàng @myuyen giật tem sớm nha. Chúc mừng nàng:060::060:
      myuyenlinhdiep17 thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 42: Chúng ta chia tay


      Gần nhất Phương Tiểu Thư thực thích hợp, thời gian công tác thường thường ngẩn ngơ , viết này nọ cũng luôn bị lỗi. Cũng may cấp của là Bạc Tể Xuyên, đồng cũng giúp kiểm tra lần mới báo cáo lên, nếu như vậy sớm nên bị đuổi việc N lần.

      So với Phương Tiểu Thư mà , Bạc Tể Xuyên càng thích hợp.

      Bạc Tể Xuyên kỳ là người rất có thủ đoạn.

      người cỗ khí chất nhà cán bộ từ khi sinh ra có, khí chất này đại khái tồn tại người của mỗi thế hệ nhà họ Bạc.

      Rất nhiều thời điểm đều là người nhã nhặn dịu dàng, làm người khác rất muốn kết bạn với , nhưng có người biết chính là giỏi về che giấu chân tướng.

      Giờ phút này Bạc Tể Xuyên ngồi ở khoa phụ sản bệnh viện thành phố Nghiêu Hải, nữ bác sĩ ngồi đối diện chính là người kiểm tra cho Phương Tiểu Thư lúc trước, dường như cần tốn nhiều công sức liền điều tra được chuyện này, thân phận cùng chức vị của cho lợi ích này, chính là thích dùng mà thôi.

      Hai chân Bạc Tể Xuyên xen lẫn tựa lưng vào ghế ngồi, dưới vành mũ màu nâu là khuôn mặt đẹp trai của , tuổi của nữ bác sĩ cũng , nhưng ngồi đối diện , lại nhìn ra bất kỳ tin tức gì khuôn mặt , bà chỉ có thể phán đoán ra ánh mắt của buông xuống nhìn nơi khác.

      "Bạc tiên sinh, tình liền là như thế này." Nữ bác sĩ xong tất cả những tin tức mình biết đến, khẩn trương nhìn người đàn ông trẻ tuổi hơn mình rất nhiều ngồi ở phía đối diện, trong lòng cực kỳ bình tĩnh.

      Bạc Tể Xuyên bỏ mũ xuống, ngẩng đầu lên nhắm mắt suy nghĩ lúc, sau đó mở mắt ra nhìn về phía nữ bác sĩ, dùng giọng điệu thương lượng : "Chuyện hôm nay tôi đến tìm ngài, ngài có thể giữ bí mật giúp tôi sao?"

      Nữ bác sĩ nghe vậy lập tức gật đầu: "Đương nhiên! Ngài yên tâm , tôi tuyệt đối cho bất kỳ kẻ nào!"

      "Cám ơn." Bạc Tể Xuyên đứng dậy, cúi người cái trước mặt đối phương, tùy tay cầm lấy mũ đặt bàn, tạm biệt , "Như vậy tôi trước, chúc ngài công tác thuận lợi, cuộc sống vui sướng." xoay người về phía cửa phòng, lại tại lúc tới cửa bỗng nhiên dừng bước.

      Hình như hơi do dự, sau đoạn thời gian rất dài mới nghiêng mặt khẽ với nữ bác sĩ cực kỳ khẩn trương: "Mặt khác, tôi hy vọng bệnh viện có thể dốc lòng trị liệu cho vợ tôi, tuyệt đối đừng cho ấy biết được tôi muốn biết, quá trình trị liệu của ấy tốn bao nhiêu tiền, phiền toái ngài đều liệt kê cho tôi, dùng thuốc tốt nhất, giá chênh lệch tôi đưa riêng cho ngài."

      Nữ bác sĩ rất vui mừng với tận tâm của Bạc Tể Xuyên, , những năm gần đây loại bệnh này bà gặp qua rất nhiều, đại đa số vợ chồng gặp loại tình này phải đánh trận chính là nháo ly hôn, sau đó mới có thể trị liệu, giống Bạc Tể Xuyên sợ vợ mình phát biết, mất công che giấu tất cả, còn sợ vợ mình có tiền, cho đối phương tạo thành gánh nặng tâm lý, quá ít.

      , đâu chỉ là quá ít, này quả thực là lần đầu tiên bà gặp người như vậy.

      Nữ bác sĩ vô cùng kính nể cùng thưởng thức Bạc Tể Xuyên, cho nên bà trịnh trọng gật gật đầu: "Yên tâm Bạc tiên sinh, cho dù ngài chúng ta cũng làm như vậy, nếu có thể chữa khỏi cho Bạc phu nhân, đó chính là vinh hạnh của tôi cùng đồng ."

      Bạc Tể Xuyên rất nhếch chút khóe miệng, câu cám ơn liền bước nhanh về phía cái phòng khác.

      Lúc Bạc Tể Xuyên ra khỏi bệnh viện muốn là chuyện của nửa giờ sau.

      chứng minh, có quyền lợi cùng địa vị là muốn làm chuyện gì đều được.

      Bạc Tể Xuyên rất nhanh lái xe về nhà, vòng qua đường hay bị kẹt xe vào giờ tan tầm, xuyên qua cái cầu vượt, cầm phong thư chẩn đoán bệnh về tới nhà họ Bạc.

      Thời điểm trở về vừa vặn vượt qua giờ ăn cơm tối, bước vào cửa, đưa áo gió cho Phương Tiểu Thư đứng chào ở cửa, bỏ mũ xuống cũng đưa cho , khi xoay người giúp treo lên giá treo quần áo, với Bạc Tranh cùng Nhan Nhã ngồi sofa chờ về ăn cơm: " đúng lúc, mọi người đều ở đây, đỡ mất công phải gọi mọi người."

      Bạc Tể Xuyên cầm phong thư trong tay, bên trong có mấy tờ giấy, đến ngồi xuống sofa bên kia, mặt đối mặt cùng Bạc Tranh và Nhan Nhã, yên lặng mở ra phong thư, đưa cho bọn họ xem kết quả chuẩn đoán.

      bình tĩnh nhìn bọn họ, hai chân khép lại, tay khoát lên đùi, thản nhiên : "Buổi chiều hôm nay con bệnh viện kiểm tra rồi, đây là kết quả chẩn đoán của con."

      Nhan Nhã kinh ngạc nhìn , dường như nghĩ tới kiểm tra, Bạc Tể Xuyên cũng để ý tới bà, chính là nhìn chuyển mắt Bạc Tranh cầm kết quả chuẩn đoán đọc cẩn thận, sắc mặt bình tĩnh, khiến người ta thực dễ dàng sinh ra loại cảm giác tin phục .

      Phương Tiểu Thư ngơ ngác đứng tại chỗ, trong tay còn cầm áo gió của , cũng biết nên làm cái gì.

      khó có thể tin nhìn Bạc Tể Xuyên, sau đó chợt nghe thấy dùng loại giọng điệu thản nhiên cùng bình tĩnh với Bạc Tranh: "Ngài thấy được, tình huống liền là như thế này, con thể sinh dục."

      Ngụ ý, Phương Tiểu Thư kết hôn mấy tháng tới nay có mang thai liên quan đến , người có vấn đề là .

      Phương Tiểu Thư hút vào ngụm khí lạnh treo áo gió của lên giá treo quần áo liền bước nhanh tới bên cạnh sofa, ràng thấy tay Bạc Tranh cầm thư chuẩn đoán run run, hình như bị đả kích rất lớn, tay trống kia run run xoa ngực.

      "Mày..." Bạc Tranh chỉ ra chữ, liền nhắm mắt tựa vào sofa, dồn dập thở hào hển.

      Nhan Nhã thấy vậy lập tức tỉnh táo lại, lớn tiếng gọi Lưu tẩu đổ nước, lấy ra thuốc luôn luôn mang theo trong túi cho Bạc Tranh ăn vào , thế này mới tính dần dần bình tĩnh trở lại, sắc mặt hơi ổn định lại.

      "Gần tháng nay thân thể của cha con vẫn đều tốt lắm." Nhan Nhã chảy nước mắt , "Tể Xuyên, loại tình này, con như thế nào... muộn ít. Mọi người thương lượng trước... Cũng tốt."

      Đối với lời hơi có chút ý tứ trách cứ của Nhan Nhã, Bạc Tể Xuyên mím môi rên tiếng thừa nhận. thực tế cũng dự đoán được thân thể của Bạc Tranh trở nên kém như vậy, lại hoặc là cho tới bây giờ cũng chưa dám hy vọng xa vời qua, chuyện tình của mình có thể làm cho Bạc Tranh phản ứng mạnh như thế này.

      xem lực ảnh hưởng của mình với cha.

      Chính là, Bạc Tể Xuyên tuy nhiên tiếng có lỗi với lời của Nhan Nhã, Bạc Tranh nhưng đồng ý.

      "Con làm đúng." Bạc Tranh chậm rãi nhắm mắt lại, hô hấp tuy nhiên vững vàng xuống dưới, nhưng tiếng chuyện như trước rất , "Con làm đúng rồi, Tể Xuyên." thào, "Báo ứng, đều là báo ứng." bỗng nhiên khẽ cười tiếng, "Là báo ứng nha, tốt quá."

      Bạc Tranh cười đến thực vui vẻ, là vui vẻ, là sung sướng phát ra từ nội tâm, cầm tay của Bạc Tể Xuyên, giống nhau dùng hết cả người sức lực, sau đó mở mắt ra, mỉm cười giọng : "Qua năm cha liền muốn điều trung ương, đến lúc đó cha liền cho con làm bí thư trưởng ở ủy ban thành phố. Chờ con hoàn thành nhiệm vụ con xin phép cha, cha nhắc lại con làm... Ho ho!" Bạc Tranh đến nửa liền kịch liệt ho khan lên, Nhan Nhã nhìn được, mạnh mẽ đỡ về phía phòng ngủ, Bạc Tranh kháng cự, lại bị bà đều nhìn.

      "Cha liền đỡ con... Làm..." Tiếng cuối cùng của Bạc Tranh đều tiêu thất, biến mất sau cánh cửa phòng ngủ.

      Bạc Tể Xuyên nhìn cánh cửa phòng ngủ đóng chặt trong chốc lát, nâng bước lên tầng hai.

      Phương Tiểu Thư bước nhanh theo sau, nhắm mắt theo đuôi cùng trở về phòng, vừa đóng cửa xoay người, chỉ nhìn đến đứng tại trước cửa sổ tay đút túi nhìn ra ngoài, tay phải mang theo điếu thuốc lá.

      Phương Tiểu Thư sửng sốt chút, theo bản năng hỏi: "Khi nào bắt đầu hút thuốc?"

      Tay cầm thuốc lá của Bạc Tể Xuyên dừng chút, rút tay đút trong túi ra tắt thuốc lá quăng vào trong thùng rác ở bên, quay người lại đối mặt vẻ mặt dường như có việc gì : "Mệt mỏi, hôm nay nghỉ ngơi sớm chút ."

      đến bên giường nằm xuống, cũng cởi quần áo, trực tiếp đắp chăn liền nhắm mắt lại.

      Phương Tiểu Thư nhìn đến cảnh này nếu còn biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, vậy chính là quá ngốc.

      Kỳ có dự cảm, chính là muốn đối mặt, khi nhìn thấy Bạc Tể Xuyên đưa cho Bạc Tranh tờ thư chuẩn đoán đó cũng dự cảm đến phát sinh cái gì, chính là hoàn toàn biết nên xử lý như thế nào.

      Đại khái sai lầm lớn nhất của chính là, xem cảm tình của Bạc Tể Xuyên với .

      Phương Tiểu Thư bình tĩnh lại, chậm rãi đến bên giường, nhìn bóng dáng của : " biết hết rồi."

      là câu trần thuật, này thuyết minh muốn khẳng định.

      Bạc Tể Xuyên cũng chưa động đậy chút, cũng hé răng, ý tứ thực ràng.

      Im lặng đôi khi chính là câu trả lời tốt nhất.

      Phương Tiểu Thư ngồi vào bên cạnh giường, hai tay che mặt tiếng động tự hỏi, lâu sau lâu sau, mới buông tay, dùng giọng giống như cách cả sông núi máy móc : "Bạc Tể Xuyên, chúng ta chia tay , tốt với em như vậy, em thể liên lụy , lấy oán trả ơn phải là phép tắc làm việc của nhà họ Phương chúng ta."

      Bạc Tể Xuyên như là sớm đoán được như vậy, trực tiếp ngồi xuống quay đầu tối tăm nhìn chằm chằm từng từ từng từ : "Vậy bội tình bạc nghĩa là được sao?"

      Phương Tiểu Thư giật mình, Bạc Tể Xuyên như vậy cho tới bây giờ đều chưa thấy qua, thường xuyên là nhã nhặn sạch , cho tới bây giờ đều vẫn duy trì khoảng cách thích hợp với người khác, khỏi có loại cảm giác xa cách cùng thanh cao.

      Nhưng tại giống như là cái...

      biết nên hình dung như thế nào, tầm mắt của như vậy làm cho dám đối diện, chột dạ xoay mặt ra chỗ khác.

      Bạc Tể Xuyên từ giường bên kia trực tiếp bay qua đến nắm cằm của chuyển mặt về phía mình, bắt buộc đối diện với mình, giọng trầm thấp mà áp lực : "Phương Tiểu Thư, có biện pháp nào với em. và em chuyện, bây giờ cực kỳ mê hoặc, em có thể giải thích cho sao? Ừ? Mẹ nó giống như theo ngay từ đầu tôi chưa từng hiểu được em, rốt cuộc là em muốn cái gì?!"

      Bạc Tể Xuyên hẳn là căn bản cần Phương Tiểu Thư trả lời, xong liền buông lỏng ra, xuống giường đứng lên đưa lưng về phía qua lại, thanh cực kỳ xong: "Trước kia vẫn cảm thấy, thế giới này có người nào có thể bắt làm bất kỳ chuyện gì muốn làm, thẳng đến gặp em." bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía , giống như phá bình phá ngã cười , "Đúng, em có thể muốn , em cũng bắt tôi làm gì nha, đúng vậy, em bắt tôi làm, con mẹ nó tất cả đều là tôi tự làm tự chịu, là tôi bị coi thường!"

      trở về bên người , nhìn Phương Tiểu Thư vẻ mặt mờ mịt cùng biết xoay sở như thế nào xoay người : "Nhưng mà cũng chính là bị coi thường sao, tôi thực nghĩ bắt em nêu ví dụ, nhưng em chính là chiêu bài ràng nha, Phương Tiểu Thư, em , cho nên em chưa từng bị coi thường." mệt mỏi ngồi vào bên người , hai tay đặt đầu gối bụm mặt , "Em , phải em muốn chia tay với tôi sao." bỏ nhẫn từ ngón áp út tay trái ra nhét vào trong tay , sau đó đứng dậy mở ra cửa tủ quần áo lôi ra cái valy, rất nhanh lôi từng kiện quần áo của xuống ném vào bên trong, quần áo của vốn nhiều, sau khi lấy hết quần áo của xuống hơi sửng sốt, sau đó xoay người đóng valy lại kéo tới bên cạnh , ngồi xổm xuống nhìn , nhìn lúc bỗng nhiên vừa cười.

      Bạc Tể Xuyên cười như vậy, làm cho Phương Tiểu Thư thà rằng nhìn thấy khóc.

      nâng tay xoa xoa đầu , dịu dàng hỏi : "Phương Tiểu Thư, hỏi em, em với tôi, em nhìn qua con tim của mình sao? Em từng lòng ai sao? Thời gian em thêm nữa làm ra vẻ sợ lòng phun sao?" chậm rãi đứng thẳng dậy, vỗ vỗ bả vai , giống như vô cùng thoải mái , "Lúc im lặng chút, đừng ầm ỹ đến người dưới tầng, nhớ đóng cửa lại."

      Phương Tiểu Thư lẳng lặng nghe Bạc Tể Xuyên ra những lời đả thương người này, cảm giác trong lòng giống như bị tê nát.

      gắn lại lòng mình lần nữa, nghe được chính là những lời gần như là đuổi người.

      Phương Tiểu Thư quay đầu nhìn cái, nằm ở giường từ từ nhắm hai mắt cười đến cả người phát run, yên lặng lau quệt nước mắt, hít sâu, xách valy đến trước cửa phòng.

      Tại thời điểm tay mở ra cửa chuẩn bị rời thời điểm, giọng của Bạc Tể Xuyên lại vang lên, lần này giọng điệu của bình tĩnh rất nhiều, mang theo mấy phần tối nghĩa cùng khàn khan dễ nghe thấy: "Tiểu Thư, em cẩn thận suy nghĩ , đừng trách chuyện khó nghe, em hỏi chút biết vì sao những tình này xảy ra."

      Em .

      Phương Tiểu Thư ở trong lòng nặng nề đáp lại , ngoài miệng lại chưa cái gì.

      Bây giờ muốn nhìn thấy vậy liền cút , làm gì chọc phiền lòng, người sai là , nên từ đến gánh vác tội danh này.

      Phương Tiểu Thư mang theo valy im lặng xuống tầng , đến bên cạnh bàn trong phòng khách, đảo qua bốn phía, từ sofa cách đó xa lấy đến tờ chuẩn đoán, rồi sau đó lấy ra bút từ trong túi áo, viết hàng chữ lên mặt .

      Làm xong tất cả những việc này, lên tiếng rời theo cầu của Bạc Tể Xuyên.

      im lặng, ầm ỹ đến bất cứ kẻ nào, để lại tờ giấy bàn, ràng là thể sinh con, mà phải do Bạc Tể Xuyên.

      Bạc Tể Xuyên thấy rồi, vội vàng từ giường đứng lên chạy ra phòng xuống tầng, chính là khi đuổi tới cửa lại dừng lại.

      Bạc Tể Xuyên nắm tay đến bên cửa sổ, dùng rèm cửa sổ che giấu thân hình của mình, lẳng lặng nhìn chăm chú vào thân hình mảnh khảnh của biến mất tại phía cuối ngã tư đường, hai tay luôn nắm chặt thành nắm đấm, lại đuổi theo .

      thực mâu thuẫn, biết chính mình là nên tiếp tục vô liêm sỉ xuống, hay là nên biết sỉ rồi sau đó tiếp tục, này dường như là cùng đáp án.

      cũng thể chọn, hai loại này là cùng đường, mà muốn nhìn chút, chính mình có thể cắn răng kiên trì đến làm sao.
      Phong nguyet, hoadaoanh, Nhược Vân8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :