1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424
      Nữ Lâm, LạcLạcChó Điên thích bài này.

    2. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      là CQH có quảng cáo truyện khuynh nhiên cũng rầm rộ lắm , :058::058: lại hóng là nôn nóng chương mới :tungtung::tungtung::tungtung: edit cực lắm ,cầm cuốc lên cày nhưng mà thấy truyện của mình được nhiều người đọc :th_51: hăng máu :th_125::th_125: tóm lại edit cũng vui mà :th_63::th_63:
      quỳnhpinky, linhdiep17meiluo thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      thấy thông báo của meilou tưởng có chương mới, ai ngờ ko phải :yoyo2::yoyo2::yoyo2::yoyo2:

    4. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 22

      “Được” Phó Tự Hỉ đồng ý, sau đó muốn đứng dậy.


      Hạ Khuynh ra muốn đến chơi với , nhưng với tình trạng te tua thê thảm như bây giờ của Phó Tự Hỉ … chỉ sợ nhất thời kiềm chế được mà nổi cơn thú tính. cắn răng : “Em ngoan ngoãn ở trong phòng, sau giờ cơm chiều tôi đến. Em cũng cần đến chỗ dì Quan ăn cơm, tôi mang cơm đến cho em.”


      “Được! Nhưng mà bây giờ tôi muốn vệ sinh.”


      “Tự mà !” gõ đầu cái: “Đừng lâu quá kẻo cảm lạnh. Biết chưa!”


      Phó Tự Hỉ gật gật đầu rồi lạch bạch chạy đến nhà vệ sinh, lúc sau lại lạch bạch chạy về giường...


      “Đừng có chạy, từ từ thôi!” Hạ Khuynh gào lên sốt ruột như gà mẹ già chăm sóc cho con .


      nghe quát hoảng sợ chậm cước bộ, bước từ từ đến bên giường. Phó Tự Hỉ nhìn sắc mặt lúc nóng lúc lạnh của cũng dám hé răng.


      Hạ Khuynh đứng dậy kéo tất cả rèm cửa sổ xuống, còn cẩn thận đóng cửa phòng để cho ai nhìn thấy bộ dạng lúc này của . Cuối cùng tỉ mỉ kiểm tra lại lần rồi mới rời khỏi.


      Sau khi về phòng lập tức vọt vào tắm nước lạnh.


      Vừa rồi tâm tình của cực kì phức tạp. Lí trí lẫn thú tính đánh nhau loạn xạ, cuối cùng lí trí cũng thắng dám đem ra quấy rối lần nữa. Haiz~ nghĩ sắp trở thành thánh nhân mất rồi!


      Lúc trước có thể tùy ý mà làm nhưng bây giờ chỉ phải cố gắng khắc chế bản thân.


      Lúc nãy trong quá trình giúp Phó Tự Hỉ bôi thuốc khó khăn gian khổ biết bao, tay chạm vào da thịt mềm mại, vậy thỉnh thoảng hai cái ‘bánh bao’ còn nẩy lên nữa chứ. Nếu phải nhìn thấy vết thương thê thảm kia, chỉ sợ suýt chút nữa kiềm chế được.


      vất vả mới đem được dục vọng bình ổn trở lại nhưng lúc sau nàng chạy lạch bạch vào nhà vệ sinh, cặp thỏ trắng của cứ nẩy lên nẩy xuống như lượn sóng. Mẹ nó! muốn mạng của đây mà!


      vô cùng hối hận vì hứa buổi tối đến thoa thuốc cho vết thương của . Mỗi lần nhìn thấy là thân dưới của đều có phản ứng, xối bao nhiêu nước lạnh cũng dập tắt được ngọn lửa dục vọng cuồn cuộn bên trong .


      chửi thề tiếng, sau đó tay lần xuống đũng quần, thở gấp cử động lên xuống liên tục…


      ………………


      Vào giờ cơm chiều, Hạ Khuynh đến chỗ dì Quan dối rằng hôm nay Phó Tự Hỉ ăn cơm chiều vì lúc nãy ăn vặt quá nhiều ở bên ngoài.


      Trong mắt dì Quan, Hạ Khuynh thiếu gia là người ôn hòa biết lễ nghĩa, hơn nữa phu nhân cũng thường hay mang đồ ăn vặt đến cho Phó Tự Hỉ, vì vậy bà cũng hề nghi ngờ.


      cầm hộp thức ăn và tuýp thuốc bôi đến nhà sau.


      Trước đó còn cẩn thận gọi cho Phó Tự Hỉ trước khi ra mở cửa phải lấy áo khoác ngủ trùm kín cẩn thận.


      Sau khi xong việc, trước khi rời còn dặn dò: “Buổi tối tôi ở cùng với em được, tự ngoan ngoãn ngủ , cẩn thận coi chừng đè trúng vết thương.”


      Nếu ở đây qua đêm, thể cam đoan bản thân nhịn được mà làm thêm tý việc…


      muốn làm tổn thương đến nữa nên chỉ còn cách nhắm mắt làm ngơ.


      Phó Tự Hỉ ngoan ngoãn gật đầu, nghĩ nghĩ chút lại : “Hạ Khuynh, đợi sau khi tôi ăn cơm xong giúp tôi tắm phải ?”


      “Vớ vẩn, em muốn giữ tôi ở lại phải ?”


      phải, tôi có ý đó.” vội bổ sung thêm: “Đợi sau khi tôi tự mình ngủ.”


      “… đúng là con heo!”


      “…tôi phải mà…”


      “Được rồi, ăn nhanh lên!”


      “Vâng!!”


      ……….


      Đợi sau khi nàng cơm nước xong xuôi, toàn thân lõa thể đứng trước phòng tắm, cơn thú tính của Hạ Khuynh lại lục đục trỗi dậy.


      Dưới ngọn đèn vàng mờ ảo, cơ thể Phó Tự Hỉ như như trở nên mông lung…


      Làn da trong suốt như bạch ngọc, bầu ngực đẫy đà mềm mại, đỉnh là hai nụ hoa đỏ ửng xinh xắn… cảnh tượng đẹp vô cùng.


      Hạ Khuynh nghĩ nếu người phụ nữ chỉ toàn xương sườn mà sở hữu bộ ngực khủng như vậy mất cân đối. may là Phó Tự Hỉ giống như vậy!


      “Hạ Khuynh, sững sờ cái gì vậy?” Phó Tự Hỉ nhìn thấy nửa ngày có phản ứng, vươn tay quơ qua quơ lại trước mặt vài cái kiểm tra.


      khẽ giật mình thu hồi tâm tư, lườm cái. Lấy khăn mặt thấm nước ấm nhàng lau lên những vết thương ngực Phó Tự Hỉ.


      “Đau… đau… Hạ Khuynh chỗ đó đau!!” Phó Tự Hỉ bị đau giật giật vài cái, hai con thỏ trắng kiều cũng theo động tác của mà nẩy lên.


      “Phó Tự Hỉ, em đừng khiêu khích tôi nữa!” Hạ Khuynh cắn răng thét lên, cảm thấy sắp chịu hết nổi nhắm chặt hai mắt phân tán chú ý, cố gắng làm cho xong chuyện rồi mau mau chuồn .


      “Đau chỗ này?” Tay cầm khăn run run nhàng lướt qua vết thương.


      đau lắm… nhưng mà vẫn đau a…” thanh mếu máo như chực khóc.


      “Ngoan, ráng chịu chút. Bây giờ tôi thoa thuốc mới hiệu quả hơn. Ngoan, đừng khóc nào!”


      Phó Tự Hỉ tủi thân 'Ừ' tiếng, cắn răng nhịn đau, nhưng được lúc nhịn được nữa, cầm lấy tay Hạ Khuynh nắm chặt.


      Hạ Khuynh sau khi xử lí sạch chỗ vết thương, mặt đen lại: “Tôi chỉ có thể giúp em lau chỗ bị thương, còn phần ở dưới có thể chạm nước, em tự mình tắm .”


      “Ừ đúng rồi, được thấy hết của tôi.” Phó Tự Hỉ nghĩ Hạ Khuynh phải là chồng của mình được nhìn đâu.


      “Ai thèm xem chứ!” thèm để ý đến , bỏ ra ngoài.


      Phó Tự Hỉ lẳng lặng nhìn theo bóng lưng , nhớ đến từ Phó Tự Nhạc từng , miệng lầu bầu: “Cọp giấy!”


      Sau đó tự chà lau tử tế suốt nửa ngày mới ra.


      Hạ Khuynh lại giúp thoa thuốc, miệng vết thương còn dán vài miếng băng cá nhân hình chim cánh cụt, Ok xong rồi!


      “Đêm nay tôi có việc, em tự ngoan ngoãn ngủ . Chỗ vết thương dán băng cá nhân rồi chắc đau nữa đâu.”


      “Ừ, Hạ Khuynh cảm ơn !” Phó Tự Hỉ nhu thuận nằm xuống giường.


      Sắc mặt Hạ Khuynh trở nên dịu dàng: “ bé ngốc, nhớ là ai cắn em sao?”


      “Hạ Khuynh, đừng tức giận nữa, cũng đừng cắn tôi nữa…” Phó Tự Hỉ nhìn thấy sắc mặt trở nên tốt hơn, nhàng khuyên .


      “Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời tôi tức giận.”


      “Tôi ngoan ngoãn nghe lời mà!” Bị cắn thê thảm, còn bị chiếu tướng khủng bố như vậy… cũng sợ lắm chứ!


      “Ừ, vậy tôi ngoan ngoãn ngủ đây.”


      Hạ Khuynh dám nán lại nữa, vội vã rời .


      …………………


      Hai ngày tiếp theo, Hạ Khuynh lại tìm lí do cho Phó Tự Hỉ để giải thích về việc đến ăn cơm ở chỗ dì Quan.


      Dì Quan vốn rất tin tưởng vào Hạ Khuynh, vả lại lí do của bọn họn cũng phân biệt được giả nên bà cũng nghi ngờ nhiều.


      Trong hai ngày này, miệng vết thương của Phó Tự Hỉ đóng mài, nhưng dấu hôn vẫn chưa tan hết.


      Hạ Khuynh nghĩ tình trạng vết thương có khởi sắc nên cho mặc áo con vào. Ngoài ra vẫn còn lý do khác, chỉ sợ nếu cứ tiếp tục kiềm chế nhẫn nhịn nữa sớm muộn gì ‘lão nhị’ của cũng bị nghẹn chết!


      Nhưng mà… lúc giúp nàng thoa thuốc, cởi áo ngoài lại thấy hai luồng mềm mại được bao bọc trong áo lót càng trở nên đẩy đà no đủ hơn… quả là con mẹ nó chứ!


      Sau khi thoa thuốc xong, mặc lại quần áo tử tế cho Phó Tự Hỉ. mới nhớ đến việc mà mình hứa với lúc trước, lấy ra cái laptop. Phó Tự Hỉ như đứa trẻ con nhìn thấy vừa ngạc nhiên vừa thích thú.


      Hạ Khuynh ngồi xuống khởi động máy, chậm rãi giải thích, thao tác cho xem.


      Phó Tự Hỉ vừa ngu ngơ vừa hiếu kì mắt dán chằm chằm vào cái laptop, mặt nở đầy hoa: “Hạ Khuynh Hạ Khuynh, cái này giống với cái của Tự Nhạc nha~”


      bé nhà quê.” Hạ Khuynh cười ôn nhu xoa đầu Phó Tự Hỉ.


      chứng minh, quả đầu óc của Phó Tự Hỉ được tốt cho lắm, thể chơi những trò lập trình phức tạp, cuối cùng chỉ có thể chơi trò ‘Dò mìn’ với .


      Nhưng mà có vẻ nàng chơi rất vui vẻ.


      Mải mê ngắm lúc, cảm thấy Phó Tự Hỉ này càng nhìn càng vừa mắt.


      Nụ cười lẫn ánh mắt đều ấm áp…


      cảm thấy lúc này trong tim lại bùng lên cảm xúc thể giải thích được, cứ mê muội chìm đắm hòa vào nụ cười ấm áp của


      …………..


      Hạ Khuynh sau khi trở về nhà chính là giờ cơm chiều. Lúc này, Lương San và Hạ Hàm Thừa đều có mặt ở đây.


      “Ba, lâu lắm rồi chúng ta gặp nhỉ!”


      Hạ Hàm Thừa cau mày: “Đừng có mà hi hi ha ha, hôm nay tôi về để kiểm tra xem việc tôi giao cho như thế nào rồi?”


      “Đều ổn thỏa.”


      “Có thể tiếp nhận kế hoạch ?”


      “Có thể.”


      Hạ Hàm Thừa nghe vậy rất vừa lòng, nhưng hề biểu ra bên ngoài: “Vị trí lô đất X vừa giải tỏa tại bên chính phủ đồng ý cấp giấy phép quy hoạch, có vẻ rất có triển vọng đấy, con đến thanh tra trường lần nữa rồi bắt tay vào thực kế hoạch .”


      “Vâng!”


      …………


      Trông thấy hai cha con bắt đầu tập trung thảo luận công việc, Lương San vờ khụ khụ tiếng: “Nào nào, hai cha con vào ăn cơm , vừa ăn vừa bàn cũng muộn mà!”


      Hạ Hàm Thừa cũng ho khan sau đó dặn dò: “Cảm thấy chân còn vấn đề gì bắt tay vào đẩy nhanh tiến độ chút.”


      “Thưa ba, con biết.”


      Lương San cố ý chơi chữ: “Hôm nay cũng đâu phải là ngày tận thế. Mới bước qua tháng 12 thôi mà tại sao khí lại nóng như vậy chứ~”


      “Tuần sau thời tiết bắt đầu chuyển lạnh rồi.” Hạ Hàm Thừa lập tức thay đổi chủ đề theo bà xã đại nhân.


      “Hay là chúng ta đừng đợi đến mùa hè, biển nghỉ dưỡng !” Bà hào hứng đề nghị.


      “Mùa đông suối nước nóng thích hợp hơn mẹ ơi.” Hạ Khuynh cười cười.


      “Trời nóng như thế này mà còn suối nước nóng ngâm mình cái gì. Biển xanh cát trắng nắng vàng, còn có mỹ nữ ở đấy mới là nơi lý tưởng chứ!”


      Hạ Hàm Thừa có chút bất đắc dĩ liếc nhìn bà xã: “Nhưng mà… chưa sắp xếp được thời gian nghỉ phép!”


      có nhưng em có, à còn con trai nữa chứ! Có đúng con trai của mẹ?”


      Hạ Khuynh lười biếng tựa vào thành ghế: “Con rảnh.”


      “Hai người các người để lại chút mặt mũi nào cho mẹ, bây giờ trong cái nhà này mẹ chẳng còn địa vị gì rồi~”


      “Chỉ có mẹ mới dám nghĩ ra chuyện nghỉ mát vào tháng 12.”


      “Mẹ chỉ muốn bị lộ diện trước đám đông thôi mà. Tốt xấu gì mẹ cũng là mỹ nữ đoan trang thùy mị, chỉ có tuổi tác hơi lớn chút mà thôi…”


      Hạ Hàm Thừa cau mày.


      lâu rồi mẹ ra bãi biển nghỉ mát a~ còn tắm nắng nữa chứ.” Lương San đột nhiên nghĩ đến cái gì, hai mắt rực sáng: “Tự Hỉ! Còn có Tự Hỉ nữa… đứa này từ bé đến giờ chưa bao giờ được trông thấy cảnh biển đâu.”


      Tay Hạ Khuynh múc canh đột nhiên sựng lại.


      Lương San ra sức năn nỉ chồng: “Ba nó à, mẹ sắp muốn mang Tự Hỉ ra biển nghỉ mát…”


      “Được rồi, vậy cùng !” Hạ Hàm Thừa bao giờ chống lại được bà xã đại nhân: “Tự Hỉ nó cả ngày ở nhà quả rất buồn chán, cũng nên để cho con bé ra ngoài thư giãn chút. Năm ngoái Khuynh nhi vừa mua biệt thự cạnh bờ biển nhìn cũng tệ, vậy quyết định đến đó . Nếu thời tiết vẫn còn lạnh chúng ta bơi ở bể trong nhà.”


      Cụm biệt thự ven biển này là do Hạ Khuynh cùng Vương Thần và vài người bạn khác cùng mua lúc giá nhà đất tại đây xuống. Bản thân rất ít khi đến đó, hầu như đều là Vương Thần đến nghỉ dưỡng.


      Lương San sau khi chiếm được thế thượng phong thỏa mãn thở dài: “Để mẹ xem ngày thử, hay là chúng ta cùng gọi Tự Nhạc nữa nhé. A Khuynh con cũng phải .”


      Cảnh biển lãng mạn, sóng biển dập dìu, con trai mình và Tự Nhạc tràn đầy năng lượng, bikini hai mảnh quyến rũ, huyết khí sôi trào… hắc hắc!


      Hạ Khuynh lãnh đạm từ chối: “Con .”


      “…” Lương San bị con trai tạt chậu nước lạnh vào mặt, bà hiểu hai đứa trẻ này cuối cùng xảy ra chuyện gì “… được rồi, để mẹ hỏi ý kiến Tự Nhạc.”


      Sau khi dùng cơm xong, Lương San đến chỗ dì Quan chuyện, bỏ lại hai cha con trầm mặc.


      Hạ Khuynh bên này thản nhiên múc canh, dù gì ba cũng đặt ngang hàng với vị mẫu thân đáng kia.


      Hạ Hàm Thừa tựa lưng vào thành ghế nhìn con trai, ngón tay gõ lên mặt bàn theo tiết tấu.


      Lúc trước Lương San mang chuyện của Hạ Khuynh và Phó Tự Nhạc kể với ông, nhưng ông cảm thấy chuyện này hề đơn giản nhưng bà xã nghĩ.


      Dựa vào tính tình của con trai, nhắm đến cái gì chủ động tranh thủ cần phải bày vẽ nhiều chuyện như vậy. Nhưng bất luận như thế nào ông vẫn tin vào ánh mắt của con trai.


      …………


      Lúc dì Quan gọi thông báo về chuyện nghỉ mát cho Phó Tự Nhạc, chỉ nghe hỏi: “Thiếu gia cũng sao?”


      Dì Quan ậm ờ trả lời: “Phu nhân thiếu gia rảnh.”


      Phó Tự Nhạc ở đầu dây bên kia nở nụ cười: “Để con hỏi ý kiến của chị chút, chắc chắn chị ấy rất thích.”


      “Phu nhân còn hỏi con có thể cùng ?”


      “Chắc là , con còn có việc bận.”


      Phó Tự Nhạc dù muốn nhưng cũng chỉ nghỉ được ngày. Chị còn tích trữ cả núi quần áo bẩn chờ về nhà giải quyết, vả lại còn bận rất nhiều việc. Tuần sau khí bắt đầu chuyển lạnh, chăn mền đều phải mang ra phơi nắng, cả quần áo cho mùa đông cũng phải chuẩn bị tốt.


      Sau đó gọi điện thoại hỏi chị, Phó Tự Hỉ vừa nghe được chơi reo vui như đứa trẻ : “Tự Nhạc cho phép chị ra biển chơi à?!?”


      “Ừ!” Phó Tự Nhạc bị niềm vui của Phó Tự Hỉ ảnh hưởng lây, giọng cũng dịu dàng rất nhiều: “Phu nhân khoảng hai ngày sau xuất phát. Ngày mai để em xin nghỉ phép trở về nhà thu xếp hành lí giúp chị.”


      cần đâu.” Phó Tự Hỉ vui mừng hớn hở: “Tự Nhạc, chỉ cần em dặn dò cái gì cần đem theo là được rồi, chị tự mình sắp xếp hành lí, chị là chị lớn trong nhà mà!”


      “…” Phó Tự Nhạc khỏi nhớ đến câu của Hạ Khuynh ‘Đem ấy nuôi dưỡng thành đứa trẻ nhược trí’, đột nhiên lòng nhoi nhói: “Ừ! Chị là người mà em thương nhất!”


      Phó Tự Nhạc dặn dò chị ghi lại đồ vệ sinh cá nhân, quần áo, thuốc men dự phòng v.v… sau đó để Phó Tự Hỉ tự mình bỏ vào vali.


      Phó Tự Hỉ dùng bút ghi lại, sau đó làm theo rồi mang cho Phó Tự Nhạc kiểm tra lại lần.


      Cuối cùng sau khi xác định mọi chuyện đầy đủ và ổn thỏa mới yên tâm. Sau đó lại nhớ đến vấn đề, biết tối nay Hạ Khuynh có đến giúp mình tắm rửa hay ?


      bắt chước gọi điện thoại cho .


      Bên kia vừa vang lên thanh trả lời, thẳng vào vấn đề: “Hạ Khuynh, đêm nay có đến giúp tôi lau mình ?”


      Hạ Khuynh mất kiên nhẫn: “Em chạm vào miệng vết thương còn đau ?”


      đau nữa.”


      “Vậy còn muốn tôi giúp em lau mình nữa à?”


      “À, vậy để tôi tự làm.”


      “Ừ”


      “À, vậy có thể sử dụng sữa tắm tạo bọt ?”


      “…” Hạ Khuynh lát sau mới đáp lại: “Có thể.”


      “À, vậy tôi làm đây, Hạ Khuynh tạm biệt.” Phó Tự Hỉ vui vẻ gác điện thoại.


      Lại về bên này, Hạ khuynh tâm tình rất tốt nhưng sau khi bị cuộc gọi này quấy rối đầu óc miên man bất định. Trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh thân hình trắng trẻo nõn nà của Phó Tự Hỉ dính dầy bọt xà phòng, đường cong cơ thể thoắt thoắt … Hầu kết bắt đầu di chuyển, miệng đắng lưỡi khô, khí nóng dâng trào. Lẽ ra lúc nãy phải hét vào điện thoại: “Phó Tự Hỉ, đừng làm phiền tôi!” rồi cúp ngay mới đúng.


      là, báo hại tâm ma của bắt đầu rối loạn!

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      sweet mandy, Sweet you, Tiểu Ly 111139 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      temmmmmmmmmmmmmmmmmmm cho nó xôm tụ :050:
      quỳnhpinkymeiluo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :