Vân Long Phá Nguyệt _ Tác giả : Hạ Nhiễm Tuyết - DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      tai loi ca quen ma dung ko........ta so doc doan LC chat dut ao....ket thuc moi tinh qua........chi se dau nhu the nao.......hazzz.....lao vao vong tay gia di......gia an ui nao......dung lo....van con nguoi ung ho thi met iu cu tu tin lam di..........hu....hú....goi hon @caoduong len an ui met iu kia.......co phan co trong nay ay nha
      caoduongMet Culan thích bài này.

    2. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      @linhdiep17 quên nhưng mà lúc ấy là chồng bà khác rồi, vì bả đó mà dám chĩa kiếm vào chị:yoyo44::yoyo44:, mặc dù lúc đó vì giúp bà này nên chị bị thương nhá, ghét này vì quá mụ mị, chả phân biệt ai với ai, có lí do thiệt nhưng e đọc xong cái đoạn đấy e chả thấy thông cảm gì nổi, sau này hối hận cũng muộn rồi:yoyo47::yoyo47:. gia ơi e cần vòng tay của gia, gia đến đây với e điiiiiiii:yoyo23::yoyo23:
      caoduonglinhdiep17 thích bài này.

    3. sunnysmile1012

      sunnysmile1012 Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      26
      mình cũng theo dõi truyện này bên dđlqđ, bạn Xu ấy edit đến c 153 phải, nhưng mà từ đó đến hết truyện cũng còn dài, tha hồ cho bạn @Met Culan ....thỏa sức phóng bút =D
      Fighting girl :5: :5: :5:
      Met Culan thích bài này.

    4. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      @sunnysmile1012 chính xác còn 23 c chính truyện và 12c ngoại truyện:yoyo44::yoyo44: bộ này qua tay nhiều người rồi nên mình cố làm cho dứt điểm luôn :yoyo52::yoyo52: cảm ơn b ủng hộ:yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      caoduong, sunnysmile1012linhdiep17 thích bài này.

    5. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      Chương 016 Thiên thượng nhân gian

      Edit : Kecil

      Mấy ngày gần đây , Vân phủ hạ nhân luôn nhìn thấy vị Đại tiểu thư quốc sắc thiên hương , mang theo hai nha hoàn đồng dạng diễm lệ , tiêu sái tới tới lui lui bí phương viện nơi người quan tâm

      Mọi người đều luôn tới Vân phủ có Đại tiểu thư cực kì xinh đẹp , tài văn chương người có thể sánh bằng, lại hề nhắc còn có vị Tam tiểu thư Vân Tâm Nhược

      Đại tiểu thư cùng Tam tiểu thư trước giờ lạnh nhạt với nhau , đột nhiên bây giờ có vẻ thân thiết , thập phần kỳ quái . Nhưng mặc kệ nguyên nhân ra sao , mọi người chỉ có thể đoán

      Nếu tỷ muội tình thâm , kỳ đúng chút nào

      Vân Thiển Y quay đầu nhìn thoáng qua bí phương viên , trong lòng vẫn ngừng nhớ tới câu Vân Tâm Nhược , khó chịu giống như bị dây leo quất vào người , là cảm giác gì , có khí , có bi , cũng có oán , khí là chính mình hảo tâm đến xem nàng , đáp lại chỉ là thái độ lạnh nhạt , bi là , thân sinh muội muội thế nhưng lại xem mình như người xa lạ , oán là , nguyên lai chính mình đối với muội muội lại là biết gì cả . Vì cái gì mỗi lần đều là tan rã trong vui

      Ngay vừa rồi , tỷ muội đối thoại , thế nhưng lại giống như người xa lạ nhất hỏi đường

      “Muội muội!”Thanh của nàng ấm áp như mùa xuân“Ngươi nếu cần gì liền cho tỷ tỷ . Tỷ tỷ nhất định vì ngươi làm được”

      Chỉ thấy Vân Tâm Nhược lẳng lặng nhìn nàng . vậy chăng?”

      “Ân!”Nàng trong lòng nhất thời dâng lên chút ôn nhu“Chỉ cần ngươi muốn , Tỷ tỷ nhất định làm cho ngươi được.”

      Cúi đầu , cụp mắt xuống , thanh lạnh nhạt của Vân Tâm Nhược truyền ra . Đem ôn nhu từ đáy lòng của nàng đánh tan

      “Ngươi về sau có thể hay đến đây nữa?”

      Nàng thể trả lời , cảm thấy thập phần gian nan , nàng hạ quyết tâm đối tốt với muội muội . Nhưng là , nàng lại hề cảm kích

      Thôi thôi , nàng cầu như vậy , mình nên nghe theo là được

      Tri Dung nhìn vẻ mặt buồn bã của Vân Thiển Y , sắc mặt trắng xanh thay đổi lần lượt , hung hăng liếc mắt trừng hướng cửa bí phương viên , ánh mắt muốn thiêu đốt luôn hai cánh cửa gỗ . Nàng nội tâm đại hỏa a

      Vân Tâm Nhược này chán ghét mà , nếu phải vì tiểu thư , đánh chết nàng cũng vào đó , loại địa phương này quả thực chính là ô nhục tiểu thư nhà nàng

      “Tiểu thư ,người xem nàng thái độ gì? Bất quá chỉ là cái tiểu thư được sủng”Tri Dung có chút nghiến răng nghiến lợi . Trong lòng lại đem Vân Tâm Nhược ra hung hăng chà đạp

      Vân Thiển Y có chút sinh khí liếc mắt nhìn Tri Dung cái“Nàng là Tam tiểu thư!”Thanh ôn nhu có thể ràng nghe ra tia tức giận . Tri Dung co rúm thân mình lai chút , tiểu thư dù sao cũng là tiểu thư , nô tài dù sao cũng là nô tài , cho dù chủ tử như thế nào , làm nô tài cũng thể chủ tử

      Tri Hạ mắt lạnh nhìn Tri Dung cái , “Tiểu thư , nàng phải cố ý” ràng cầu tình

      “Quên Vân Thiển Y cũng nhẫn tâm trách cứ gì nữa , dù sao cũng là nha hoàn cùng nhau lớn lên với mình , lại liếc mắt nhìn bí phương viên cái , khu vườn có chút tịch mịch , người bên trong tâm lãnh . Thế nhưng , nếu nàng thích mình tới đó , như vậy , về sau mình đến là được , điều duy nhất mình có thể làm là cho các nàng thêm chi phí để có cuộc sống tốt nhất . Dù sao cũng chỉ có thể làm như vậy

      Ba người hề dừng lại , giống như cơn gió qua … cây hồng phong rớt xuống vài lá cây , theo gió vòng vo vài vòng , dừng ở nơi bọn họ vừa đứng

      Bên trong vườn bí phương , Vân Tâm Nhược cầm bút lông , bàn trang giấy lớn , cắn cắn môi , có chút thất bại nhìn tự loạn thất bát tao giấy (nghĩa là chữ chị xấu quá loạn hết cả lên), ở cổ đại có điểm tốt , chính là bút lông nàng biết dùng

      Tử Y nhìn tiểu thư cùng bút lông hăng hái chiến đấu , trong lòng vừa tức vừa buồn cười , tiểu thư đối với Đại tiểu thư lời lạnh nhạt , ngay cả nha hoàn là nàng cũng để í . Nhưng là chịu thôi , tiểu thư phải tiểu thư , đối với người xa lạ như vậy cũng thể chỉ trích nặng a , nhưng Đại tiểu thư là mỹ nhân , đừng nam nhân , ngay cả nữ nhân cũng vô pháp( có cách)cự tuyệt nàng . Tiểu thư phải là ghen tị đẹp bằng Đại tiểu thư , dù sao nữ nhân ai cũng để ý chuyện này . Nhưng là nàng cảm giác có vẻ đúng nha , đó là vì cái gì , có lẽ là tính cách cho phép . Hình như chỉ có nguyên nhân này là tạm chấp nhận được . Lần này nàng xem như hiểu được , Tiểu thư nhà nàng ràng trời sinh lạnh bộ(bộ dạng lạnh lùng), trời sinh lãnh tình . Nàng chẳng qua chỉ là hầu hạ chủ tử thứ 2 . nên nghĩ lung tung a

      tại nhìn tiểu thư bộ dáng bất lực , nhìn nhìn lại tờ giấy bàn viết nhìn ra là chữ gì , lại có cảm giác muốn cười to , nguyên lai tiểu thư nhà nàng , cũng có thời điểm đáng . người nào toàn vẹn cả a! là chân lý….

      Kể từ khi Vân Tâm Nhược câu kia với Vân Thiển Y , ngươi có thể hay cần đến đây , kết quả , ngày hôm sau Vân Thiển Y tới , tới ngày thứ ba , cũng là như vậy , nhưng tiền tiêu vặt hàng tháng bọn họ tăng lên ít , xem ra là được người ta phân phó qua rồi . Mà người đó tất nhiên cần phải hỏi là ai

      Vân Tâm Nhược đối với chuyện này có hứng thú lắm , nàng kén ăn, hơn nữa ăn rất ít , Tử Y lại cao hứng có đồ ăn ngon . Thịt cá mỗi ngày đưa tới bí phương viên , Vân Tâm Nhược chỉ ăn chay , nên kết quả cơ bản toàn vào bụng của Tử Y. Bất quá qua vài ngày , giống như béo lên ít . Tử Y có chút ai oán nhìn Vân Tâm Nhược , đều do tiểu thư tốt , đồ ăn dinh dưỡng toàn làm cho nàng ăn

      Mà Vân Tâm Nhược gần đây luôn ở trong phòng ngừng luyện chữ , có thể miễn cưỡng nhìn ra chữ , kỳ đối với việc Vân Thiển Y tới , nàng cũng nghĩ nhiều lắm , đến đây , nàng coi như thấy . Dù sao đây là Vân phủ , nàng có thểở lại , đương nhiên Vân Thiển Y cũng có thể đến rồi , coi như tiễn bước cái người qua đường , nếu là Vân gia Tam tiểu thư , có lẽ có chút thụ sủng nhược kinh(được sủng mà kinh ngạc), bất quá đáng tiếc, nàng phải , Vân Thiển Y quá mức nổi danh , nổi danh mỹ nữ tài nữ Thiên trạch , hơn nữa Vân phủ tài phú , về sau hôn nhân của nàng thập phần long trọng . Mặc kệ gả cho người nào , cả nước đều biết , mà nàng thầm nghĩ chỉ muốn cuộc sống bình thường, yên lặng . Vân Thiển Y quan tâm nàng , đối với nàng mà , phải chuyện tốt

      được sủng Tam tiểu thư , nàng thực thích thân phận như vậy , tốt nhất mọi người đều quên nàng , như vậy khi thời gian thích hợp , có thể thuận tiện rời nơi này , giống như cái Vân Tâm Nhược bình thường . Khi đến như gió , khi vô ảnh

      Viết xong nét bút cuối cùng , giấy màu trắng nét mực tản ra , chữ của nàng rất khó xem , nhưng có thể viết được như vầy , là tốt lắm rồi

      mình mạc dựa lan can , nhìn non nước vô tận

      Biệt ly dễ dàng, gặp lại khó khăn

      Hoa rơi nước chảy mấy mùa xuân qua

      Trời xanh vẫn thế mà nhân gian đổi thay trăm lần***

      Nhìn kỹ mấy câu thơ , trong lòng trận rối loạn , thiên thượng nhân gian a! giọt nước mắt rớt xuống , cùng nét mực giấy nhuộm đẫm chỗ , trong mắt có lệ , trong lệ có đau thương . Tựa hồ tác động linh hồn của nàng , đau đớn cùng mờ mịt

      ————————————————————————-

      Chú thích : *** Nguyên văn

      mình đừng dựa vào lan can, vô hạn giang sơn,

      Đừng khi dễ dàng gặp khi nan.

      Lưu máng xối hoa xuân cũng, thiên thượng nhân gian.

      Chương 017 Tam mĩ nam

      Edit: Kecil

      Sau cơn mưa , ngày mười hai tháng ba , trời quang mây tạnh

      Trong hoàng cung Thiên Trạch , đèn cung đình tỏa ánh sáng cực xinh đẹp , màn che màu vàng nhàng rũ xuống đất , ngẫu nhiên bị cung nữ đụng vào , khẽ lay động , lư hương màu vàng tỏa ra mùi long đàn hương độc đáo , thể loại khí chất hoàng gia

      Lúc này , ba gã nam tử thần sắc khác nhau ngồi trước cái bàn trân quý được điêu khắc từ gỗ , mặt bàn có khắc hình con rồng uốn lượn , bàn bộ trà sứ men xanh Long tuyền cực kì đáng chú ý , cung nữ thuần thục chuẩn bị trà , năng chén, tẩy trà , chỉ chốc lát , trong khí truyền đến mùi trà thoang thoảng , vài làn khói trong chén ngọc phiêu tán trong khí

      Cung nữ thập phần cung kính nâng ly trà lên , hai tay đưa tới vị nam tử ngồi , nam tử mặc cẩm y màu vàng , quần áo thêu hình ngũ trảo kim long , tóc được buộc bằng kim quan , diện mạo như ngọc , mặt mày sơ lãng , nhất là đôi mắt hoa đào , liếc nhìn về phía cung nữ , nhíu mắt lại , tà mị vô cùng . chính là đương kim thiên tử hoàng triều Thiên Trạch , Tiêu Cẩn Du

      Vươn tay , tiếp nhận chén trà , làm như vô tình khẽ chạm ngón tay cung nữ chút , cung nữ nhất thời thân thể run lên , mặt đỏ bừng . mới vừa lòng tiếp nhận nhàng nhấp ngụm , hương trà nồng đậm , đúng là mỹ nhân phao trà khác bình thường

      “Hậu cung ba ngàn giai lệ của ngươi còn đủ thỏa mãn ngươi sao?” thanh thản nhiên trào trúng từ phía hắc y(áo đen)nam tử truyền ra , Tiêu Cẩn Du cũng sinh khí , ánh mắt xem xét hướng hắc y nam tử , là Huyền Vũ đại tướng quân Lê Hân , cả thiên hạ cũng chỉ có mới dám dùng loại khẩu khí này với mình

      nhướn mi chút , mắt hoa đào híp lại “Nếu ngươi thích ta đưa ngươi là được”

      Tiểu cung nữ khuôn mặt lại đỏ bừng , có chút đứng ngồi yên , ngón tay cũng nhàng run run , ngay cả chính mình tối am hiểu(cực kì hiểu biết)phao trà cũng thoáng thấy bối rối , bị hai vị quyền cao chức trọng đại nhân vật thảo luận , nàng có chút biết như thế nào cho phải

      Lê Hân khẽ hừ tiếng , khuôn mặt tuấn tú tràn ngập khinh thường , tư sắc bình thường như vậy sao có thể lọt vào mắt mình , mắt phượng mâu quét nhìn lướt qua Hoàng đế , bưng chén trà lên há mồm uống hết

      Tiêu Cẩn Du quen cách chuyện đó , chỉ tiếp tục uống trà , trà này là ngàn vàng khó mua đó nha , vậy mà uống như uống nước, biết thưởng thức mà

      “Cửu đệ , Bách hoa chương chuẩn bị thế nào rồi?”Tiêu Cẩn Du quay đầu sang bên trái hỏi nam tử áo trắng . Bách hoa chương là truyền thống của Thiên Trạch , hàng nam ngày mười lăm tháng ba là ngày cử hành nghi thức tế thiên(cầu trời), cầu nguyện thiên hạ thái bình , dân chúng an khang , là kiện cực kì long trọng của Thiên Trạch

      “Ân”nam tử áo trắng bị gọi là Cửu đệ khẽ lên tiếng , tay bưng lên chén trà cuối cùng bàn , đặt bên môi uống ngụm , lại khẽ nhíu mày , nhìn về phía cung nữ mặt đỏ bừng , thản nhiên “Nước ấm”

      Tiểu cung nữ hoảng sợ , dám nhìn hướng nam tử được thiên hạ gọi là Thiên nhân Quốc sư hạ phàm , thiếu chút nữa làm rớt chén trà vô giá , Tiêu Cẩn Du buồn cười nhìn Cửu đệ của mình , xua tay cho cung nữ bị dọa ngốc rời , nếu rời , tiểu mỹ nhân này phỏng chừng đem chén trà bảo bối của đánh nát mất . đau lòng tiểu mỹ nhân , đương nhiên càng đau lòng bảo bối của mình . Nếu tiểu mỹ nhân này đem chén trà bảo bối đánh nát , dám cam đoan có thể hay chặt đứt cái cổ xinh đẹp đó

      Tiêu Thanh Hàn tự mình pha ly trà , sợi tóc đen như mực đảo qua khuôn mặt bạch ngọc(trắng , mịn như ngọc), làm cho chu sa giữa trán càng thêm nổi bật , thả giữa chén trà mảnh lá trà xanh đậm , hương khí tỏa ra bốn phía , tay khẽ động vài cái , chén trà bên ngoài giống như có tầng lớp trong suốt , sau đó biến mất thấy , lúc này mới tao nhã uống ngụm trà

      Tiêu Cẩn Du cũng nâng chén trà lên uống , trong mắt mang ý cười nhìn đệ đệ thương nhất của mình , dùng nội lực chỉ vì làm ấm chén trà , cũng là làm quá (ông kia há mồm uống hết kêu biết thưởng thức , Hàn ca dấu biết thưởng thức kêu làm quá…)

      ấm trà bị Lê Hân uống chỉ còn phân nửa , hôm nay tới đây chính là thảo luận về kiện lớn nhất Bách hoa chương . Cuối cùng cũng tới vấn đề chính

      “Hân!”thanh lạnh nhạt của Tiêu Thanh Hàn truyền tới , ánh mắt gắt gao theo dõi , tựa hồ có cái gì đó khó

      “Chuyện gì?”Buông chén trà , Lê Hân nhướng mi nhìn về phía , chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra . có dự cảm chuyện này nhất định , nhìn vẻ mặt Tiêu Thanh Hàn biết chuyện này nhất định có liên quan tới mình , đáy lòng nổi lên loại cảm giác khẩn trương , nhưng chỉ là nháy mắt liền khôi phục bình tĩnh , khuôn mặt tuấn tú dị thường

      Thanh danh Huyền Vũ đại tướng quân phải chỉ được cái tốt mã dẻ cùi(ý phải chỉ được vẻ ngoài còn bản chất ngu ngốc) cùng quốc sư đều nổi danh , đều có chỗ hơn người , hành quân ra trận , là ưu điểm lớn nhất của



      Chương 018 Tình kiếp

      Edit: Kecil

      Tiêu Thanh Hàn ánh mắt lạnh lùng , tựa hồ giống như nước biển thâm trầm , đột nhiên xuất mảnh cuộn sóng , hối ám khó hiểu

      “Hân , ngươi hồng luyên tinh động!”(nghĩa là sắp cưới , muốn cưới vợ)

      Vừa dứt lời , chỉ thấy bóng trắng chợt lóe , cách xa cái bàn thước , động tác cực mỹ

      “Phác!” tiếng

      Tiêu Cẩn Du trà vừa uống đến miệng liền cứ như vậy phun ra , bọt nước bốn phía , phun thẳng vào bộ mặt thất thần của Lê Hân , bọt nước theo tóc chảy xuống quần áo , nhìn có vẻ thực chật vật

      Lê Hân mặt từ hồng chuyển sang thanh , tái chuyển sang đen , tiếp theo trắng rồi hồng, hung hăng liếc mắt nhìn Tiêu Cẩn Du . Thân thủ(tay)lau chút bọt nước mặt , nhìn nhìn lại quần áo ướt đẫm trước ngực , hai tay nắm chặt lên gân xanh , biết là vì câu hồng luyên tinh động hay là vì bọt nước mặt , toàn thân cứng ngắc . khí

      “Hoàng Thượng , thần xin cáo lui trước!”Nghiến răng nghiến lợi xong câu này liền xoay người ra ngoài Bạch sương cung , sợ chính mình nhịn được đấm phát vào khuôn mặt tuấn tú của Tiêu Cẩn Du

      nghiêm mặt ra Hoàng cung , thân lệ khí , các cung nữ thái giám sợ hãi đều nhường đường cho , hồng luyên tinh động , bốn chữ hung hăng đánh vào lòng chính mình , cách khác sắp sửa thành thân , chết tiệt , việc này là như thế nào lại rơi xuống đầu

      chán ghét nữ nhân , thiên hạ đều biết , nữ nhân yếu đuối chỉ biết tránh phía sau nam nhân , chỉ biết khóc sướt mướt , nếu cần giải quyết(giải quyết nhu cầu sinh lí í), tướng quân phủ nhiều nữ nhân xinh đẹp như vậy , cần chính mình phải cưới cái thê tử

      “Ha ha…..” trận tiếng cười to từ Bạch sương cung tuyền ra , xem ra tại Hoàng thượng tâm tình tốt vô cùng

      “Hồng luyên tinh động , hồng luyên tinh động”Tiêu Cẩn Du ngừng nhắc lại câu này , đáy lòng nhạc khai hoa , thực nghĩ đến , đời này có nữ nhân nào làm cho Huyền Vũ đại tướng quân coi trọng nữ nhân , cảm thấy nữ nhân phiền phức cũng cam tâm tình nguyện thú nàng làm vợ đâu ? thập phần chờ mong

      “Cửu……” chữ đệ còn chưa ra , lại nhìn thấy thần sắc thâm trầm của Tiêu Thanh Hàn , vui vẻ vừa rồi cũng trầm xuống . Nụ cười mặt cũng biến mất

      Tiêu Thanh Hàn thân người đứng thẳng , ánh mắt khinh mân thành đường thẳng tắp , có ưu thương , chu sa giữa trán bình thường tiên diễm , nay lại cảm giác có chút ảm đạm . Vẻ mặt như vậy , làm cho nội tâm Tiêu Cẩn Du hơi hơi có chút đau lòng . Cửu đệ của chưa từng xuất vẻ mặt này , cho dù có chuyện gì , ánh mắt đều bình tĩnh , đều là vân đạm phong thanh(trong lành,thanh khiết, như mây như gió) , mà lúc này , rốt cuộc là vì cái gì? Giật mình , Tiêu Cẩn Du đột nhiên nhìn về phía cửa , thân ảnh Lê Hân sớm nhìn thấy….

      Lê Hân có chuyện?

      “Cửu đệ , có chuyện gì với Lê Hân ?” có chút yên lòng hỏi , bọn họ ba người chơi với nhau từ đến lớn , cảm tình giống như huynh đệ ruột , hai người cũng là phụ tá đắc lực, thiếu cũng được . Bọn họ trước đây cùng nhau ăn , cùng nhau ngủ , cùng nhau bị phạt , sau khi lớn lại cùng nhau tranh giành chính quyền , tình cảm này thập phần sâu đậm . Lê Hân mặc dù phải đệ đệ ruột , nhưng sớm coi như người trong nhà , Thanh Hàn cũng vậy . Nếu cũng để cho làm càn như vậy

      Tiêu Thanh Hàn ánh mắt thâm trầm lại sâu thẳm , khẽ mở miệng ra chữ

      “Kiếp…..”Thanh cực đạm , cảm giác lại rất nặng nề

      Kiếp của Lê Hân , tình kiếp

      tổn thương thể xác và tinh thần , nặng sống bằng chết . Lê Hân là người lạnh lùng vô tình , khi động tình cũng là kinh thiên động địa , sống chết màng . Tối hôm qua xem sao Thiên Tướng ,chòm sao của Lê Hân có chút ảm đạm , cung vợ chồng xuất mơ hồ , lại mang theo hồng quang(ánh sáng màu hồng)

      “Có giải pháp gì ?”Tin tưởng vào năng lực của , Tiêu Cẩn Du sốt ruột hỏi , lo lắng Lê Hân xảy ra chuyện gì

      Tiêu Thanh Hàn há miệng định cái gì? Cuối cùng lại ra , huynh đệ sắc mặt đồng dạng im lặng

      “Nàng cũng xuất !”Khuôn mặt tuyệt mỹ của nam tửẩn trận bão táp

      Tiêu Cẩn Du há hốc mồm có cảm giác thể tin được , hôm nay gặp toàn chuyện gì đâu vậy , đương nhiên biếtnàngtrong miệng Thanh Hàn là ai

      Thiên Trạch trăm năm , ngàn liên nở rộ ,Cửu tử Quốc sư , Vân Long tướng tùy , Quốc sư chi thê , phách nguyệt đứng đầu , vân dạng trăng thủ , thiên hạ thái bình , vân nguyệt chia lìa , ma tinh hàng thế

      Thanh Hàn chi thê(thê tử = vợ í)liên quan đến nữ tử khắp thiên hạ ,nàng xuất ….

      Tiêu Cẩn Du trong mắt hình như có sương mù dày đặc , 20 năm , đệ đệ , rốt cục đợi được rồi sao?

      Vận mệnh trêu ngươi , Quốc sư nổi tiếng thiên hạ , tuyện trần vô song , nhưng có ai biết được nội tâm tịch( đơn , tịch mịch)như thế nào . Chạy thoát trách nhiệm , tránh khỏi vận mệnh , chỉ vì chờ cái nữ tử được định sẳn xuất , thể , thể hữu tình , chỉ vì sợ nhầm bước , làm cho thiên hạ nhiễm huyết(máu). Đem cả thiên hạ đặt lên vai người , cho dù cường đại như thế nào , có quyền thế như thế nào , cũng là là quá nặng nề

      Cửu đệ của mặc dù trong sáng, lạnh lùng, nhưng là người cực kì có tình , ngươi khác nhìn ra , nhưng là đại ca cùng nhau lớn lên như thế nào lại biết

      “Chuyện Lê Hân , ta nghĩ biện pháp!”Tiêu Thanh Hàn nhìn chén trà trong tay , trầm tĩnh , như có lực lượng vô hạn truyền ra , an ủi nội tâm Tiêu Cẩn Du . Chỉ là , thiên mệnh có thể thay đổi được sao?

      Mạng tinh của Lê Hân tối đen , cung vợ chồng xuất , mặc dù mang hồng quang , nhưng có sát khí , nhưng là lại có chuyện kỳ quái xuất , làm thể nào nhìn thấy , giống như có tầng sương mù dày đặc ngăn cản , 20 năm qua đây là lần đầu tiên , nhưng lại có chút đúng , hay nguyên nhân bởi vì liên quan tới nàng?

      Nàng , với , biết gì về nàng, thiên hạ này chỉ có hai người tính ra(là nhìn được tương lai người đó) người là chính mình, người khác chính lànàng— thê tử tương lai của

      Chương 019 Bách hoa chương

      Edit: Kecil

      Ngày mười lăm tháng ba , nắng dịu , gió mát

      Đối với Thiên Trạch hoàng triều mà , hôm nay là ngày đặc thù , Bách hoa chương . Trừ bỏ nam nữ trưởng thành có thể nhân cơ hội này tìm kiếm người trong lòng , là ngày tế thiên lớn nhất . Hàng năm mọi người bắt đầu tới hoành thành , đủ mọi loại người , phú thương , bình dân , vương tôn quý tộc , đương nhiên cũng có người quốc gia khác

      Mỗi năm ngày này , các gia đình tiểu thương(gia đình buôn bán )Hoành thành đều vắt hết đầu óc , liều mạng kiếm tiền , khách sạn , tửu lâu toàn bộ chật ních , ở ngoài đường tiếng người rao bán đầy đủ các mặt hàng , cần gì cũng có , thậm chí thu nhập ngày này có khi bằng số tiền kiếm được trong năm . Bách hoa chương , các quốc gia trao đổi chính trị , kinh tế

      Mà ngày này , để cho mọi người chờ mong chính là có thể nhìn thấy Quốc sư tuyện trần vô song , nổi tiếng trong truyền thuyết(hóa ra toàn dân mê zai cả hí hí)

      Thanh Hàn quốc sư, thiên bưng biền sư* , nổi tiếng thiên hạ(* theo mình hiểu đại loại câu đó nghĩa là người thấy trước được tương lai đó , biết đúng ko , nếu ai hiểu giúp mình với nhé)

      Vân phủ , bí phương viên

      Tử Y vất vả dùng đủ mọi loại hình thức , làm cho Vân Tâm Nhược đáp ứng tham gia Bách hoa chương , vì đạt tới mục đích này , nàng ngại túm quần áo , vừa khóc lại nháo , thậm chí cầm luôn dây thừng chuẩn bị sẳn(chuẩn bị treo cổ í)

      Rốt cuộc , nhờ cố gắng ngừng của nàng , khuôn mặt lạnh lùng nhắn của tiểu thư nhà nàng cũng đồng ý

      Vân Tâm Nhược ngồi trước gương đồng , Tử Y thuần thục thay nàng bới kiểu tóc đơn giản lại thuần khiết , cầm lấy châu hoa(trâm cài tóc) bàn chuẩn bị cài lên đầu nàng

      bàn tay bé ngăn cản Tử Y , Vân Tâm Nhược có chút chán ghét nhìn châu hoa trong tay Tử Y , nàng thích“Ta cần thứ này!”Khẩu khí chán ghét

      Tử Y nghe vậy đành phải buông xuống , nàng biết tính tình chủ tử này , cố chấp cực kì , nàng thích cài bất cứ gì đầu , là quá nặng , nhưng hôm nay là ngày hội, nữ tử chưa chồng đều trang điểm long trọng . Bách hoa chương , bách hoa là hoa tươi , đương nhiên chủ yếu là tìm nữ nhi rồi

      “Tiểu thư , cái này được ?”Nàng lấy trong người ra ngọc trâm , cả cây trâm đều trong suốt , cái này là Đại tiểu thư vừa đưa cho nàng , thể cho tiểu thư biết , sợ tiểu thư cự tuyệt

      “Tiểu thư cái này được chứ , người xem mang đầu chút sức nặng cũng có!”Tử Y có điểm xấu hổ , mấy cái khác cũng đều rât a

      Quả nhiên , ngọc trâm trong suốt mang ở đầu nàng , làm cho tóc đen của nàng càng nổi bật , là da trắng nõn , ngón tay tiếp xúc da đầu trong nháy mắt , Vân Tâm Nhược bất động thanh sắc nhìn ngọc trâm , Vân Thiển Y đưa , vừa định mở miệng , nghĩ nghĩ lại thôi , quên , nàng muốn đưa cứ lấy . Tử Y muốn nàng cài cứ cài . Dù sao mình cũng nhìn thấy

      Tử Y nhìn Vân Tâm Nhược trước mặt , trước mắt mặc khinh vũ sa y màu lam nhạt , màu lam có chút giống như màu trời thanh nhã , lại có chút giống như nước biển sáng lên , đai lưng tinh tế buộc qua vòng eo mảnh khảnh , giống như yếu đuối , nhưng nhìn kỹ lại cỗ quật cường nên lời . Làn da nõn nà trơn mịn , ra diện mạo Vân Tâm Nhược thể xưng là tuyệt sắc ,chỉ có thể xưng là thanh tú , nhưng nàng lại có đôi mắt nhìn thấu tình , sâu thẳm . Cùng thân thể vài năm thấy ánh mặt trời , hiển nhiên da thịt quá mức trắng nõn

      Của nàng mĩ , quá mức thanh tú , của nàng mĩ , quá mức trong trẻo nhưng lạnh lùng , của nàng mĩ , cũng quá mức tái nhợt . ràng cùng dung mạo(ý so sánh với Tam tiểu thư )lại làm cho người ta khó có thể quên , nếu Vân Thiển Y là bông Hải đường được chiều chuộng , như vậy Vân Tâm Nhược chính là Bạch lan vách núi . mình nở rộ , gì sánh bằng

      “Tiểu thư đẹp!”Tử Y đáy lòng ca ngợi trước mắt“Tiểu thư là nữ tử đẹp nhất ta từng thấy . Ân? trừ bỏ Đại tiểu thư . phải……ý của ta là……”Tử Y lại trận cà lăm , nàng muốn tát vào miệng mình , cái gì , sau đó vội vàng bổ sung“Ý của ta là tiểu thư cùng Đại tiểu thư đều rất đẹp”

      Mà Vân Tâm Nhược chỉ thản nhiên lướt qua , làm cho Tử Y câm miệng , nội tâm cảm giác chua xót lại yên lặng dâng lên , đẹp sao, đẹp sao , người kia bao giờ thấy được

      Đúng lúc này , tiếng gõ cửa truyền tới , Tử Y chạy tới mở cửa , biết ở ngoài cửa gì đó , khi trở về , lôi kéo Vân Tâm Nhược bước , vừa vừa , xe ngựa đợi trước cửa , chỉ còn đợi tiểu thư

      Trước cửa Vân Phủ, chiếc xe ngựa màu đỏ đậu trước cửa, hoa lệ vô cùng , cửa xe điêu khắc tinh xảo hoa cỏ trùng ngư , màn che xốc lên , bên trong xe gian lớn , thảm bằng lông dê , dẫm dưới chân thập phần mềm mại , hai bên là hàng ghế dài thập phần xinh đẹp , ở giữa có cái bàn , bàn có sẳn điểm tâm cùng ly trà xanh . Hảo xa hoa…

      “Muội muội đến đây”Vân Thiển Y vừa thấy Vân Tâm Nhược đến vui vẻ tiếp đón , Tri Hạ cùng Tri Dung ngồi bên cạnh nàng , Tri Dung liếc mắt sang chỗ khác, tất nhiên là muốn nhìn thấy nàng , Tri Hạ khuôn mặt vẫn là bình tĩnh im lặng

      Vân Tâm Nhược được Tử Y đỡ ngồi xuống bên phải Vân Thiển Y , thản nhiên gật đầu , Vân Thiển Y vốn là quốc sắc thiên hương , hôm nay lại trang phục hoa lệ , sa y màu hồng phấn , áo dùng ngân tuyến điểm mấy đóa mai vàng , làm nàng càng thêm xinh đẹp , như đóa hoa đào , tóc mai như mây , ánh mắt như nước

      Vân Thiển Y nhìn về phía ngọc trâm của Vân Tâm Nhược , khóe môi khẽ nhếch , nhìn về phía Tử Y ngồi ở bên cạnh , Tử Y cũng nhìn về phía nàng , hai người hiểu ý cười

      Nhưng Vân Tâm Nhược chỉ cúi đầu , ánh mắt nhắm lại , trong miệng hay trong lòng đều là chua sót , từng hy vọng cỡ nào được sống dưới ánh mặt trời , có thể nhìn người qua đường lại , thực hạnh phúc , chỉ là tại , loại hạnh phúc này chỉ có mình nàng thấy được , người kia , rốt cuộc nhìn thấy….

      Chương 020 Cảm giác kỳ quái

      Edit: Kecil

      Bên trong xe yên tĩnh“Tiểu thư , hôm nay Quốc sư đến sao?”Tri Dung đột nhiên mở miệng , khó nén cảm giác hưng phấn

      “Ân”Vân Thiển Y nghe hai chữ Quốc sư ,gò má đỏ bừng lên , càng diễm lệ vô song . nhất định đến!”ngữ khí kiên định . Nghi thức tế thiên hằng năm đều do chủ trì , năm nay cũng ngoại lệ

      Tri Hạ vẻ mặt luôn bình tĩnh cũng có chút ý cười , nhìn về phía Vân Thiển Y , tâm tiểu thư nhà nàng , Tri Dung tính tình lỗ mãng nên biết , nàng sao lại biết được, tiểu thư nhà nàng hai năm trước nhìn thấy Quốc sư , phát sinh tình cảm thắm thiết , lần đầu tiên nhìn thấy thể giữ được lòng nữa . Nam tử như Quốc sư , tiểu thư chung tình cũng sai , nhưng là…. nàng nhớ tới mấy câu kia , khỏi có chút lo lắng nhìn Vân Thiển Y sắc mặt ửng đỏ , tiểu thư nhà nàng , sợ là nhất định khổ sở vì tình

      “Tam tiểu thư , ngươi gặp qua Quốc sư chưa?”Tử Y nghe bọn họ chuyện cũng cảm thấy hứng thú , Quốc sư a , chính mình năm trước cũng từ rất xa nhìn thoáng qua , cho dù chỉ là bóng dáng , cũng làm cho người ta khó quên , nghe Quốc sư giống như thiên tiên hạ phàm , lại trí tuệ vô song , quả thực là vị hôn phu tốt nhất trong lòng nữ tử thiên hạ , chẳng qua chỉ có thể nhìn thôi , người như vậy , lại là Hoàng tử , người bình thường làm sao có thể xứng , huống chi có chi thê mệnh định(thê tử được định sẳn)

      “Quốc sư?”Vân Tâm Nhược có chút nghi hoặc nhìn về phía mọi người , nàng quả biết Quốc sư là ai , nàng phải người triều đại này . Quốc sư là ai , nàng làm sao biết được?

      Tử Y nhìn ánh mắt nghi hoặc của Vân Tâm Nhược , biết nàng muốn gì , tiểu thư nhà nàng đối với việc bên ngoài hoàn toàn biết gì cả , nàng có khi thực cảm giác, tiểu thư chính là từ trời rơi xuống giúp nàng , cho nên nàng phải đổi với Vân Tâm Nhược tốt mới được(có lẽ giúp là giúp cho việc Tam tiểu thư bỏ trốn bị lộ)

      Vì thế liên tục những tin tức chắp vá về Quốc sư mà mình nghe được

      “Quốc sư a , nghe là đệ nhất mỹ nam của Thiên trạch , biết thiên văn(xem sao trời đoán biết được gì đó)hạ biết lý , cầm kỳ thư họa , thi từ ca phú mọi thứ tinh thông”Tử Y sùng bái “Hơn nữa có thể nhìn thấy được chuyện phát sinh trong tương lai”Tiếp theo lại “Nhưng là quốc sư có chi thê mệnh định , biết đánh nát giấc mộng của bao nhiêu khuê các tiểu thư đâu?”

      “Thiên trạch trăm năm , ngàn liên nở rộ , Cửu tử Quốc sư , Vân Long tướng tùy , Quốc sư chi thê , phách nguyệt đứng đầu , vân dạng trăng thủ , thiên hạ thái bình , vân nguyệt chia lìa , ma tinh hàng thế”

      Tử Y thanh khinh thúy vang vọng lên trong xe ngựa , Vân Thiển Y nghe đến chi thê mệnh định , sắc mặc trắng bạch , thân hình lại có chút run run , mềm nhũn tựa vào bên người Tri Hạ, thần sắc thê lương . khuôn mặt tuyệt mỹ , giọt nước mắt rơi xuống

      “Tiểu thư…..”Tri Dung hốc mắt ửng đỏ, đau lòng nhìn Vân Thiển Y rơi lệ , nội tâm cũng cảm thấy cực khó chịu

      Vân Tâm Nhược giương mắt nhìn về phía Vân Thiển Y rơi lệ , tia phức tạp xẹt qua đôi mắt nàng , nguyên lai nàng thầm Quốc sư kia , rốt cuộc nam tử kia như thế nào , có thể làm cho Vân gia Đại tiểu thư ái mộ

      “Thiên trạch trăm năm , ngàn liên nở rộ, Cửu tử Quốc sư , Vân Long tướng tùy , quốc sư chi thê, phách nguyệt đứng đầu , vân dạng trăng thủ , thiên hạ thái bình , vân nguyệt chia lìa , ma tinh hàng thế”

      Nam tử như vậy , hẳn là giống mình cùng Lôi ca ca , có tự do? Tuyệt trần vô song như thế nào , kinh tài tuyệt diễm lại như thế nào , phải là có tự do ư , đem mọi chuyện đổ lên người , nhưng là có ai biết , người kia vô tội . Đột nhiên , nàng lại có cảm giác muốn gặp người gọi là Thanh Hàn Quốc sư , nhìn xem hạnh phúc

      Hạnh phúc là cái gì? nàng nhớ từng xem qua câu trong sách

      Hạnh phúc chính là mèo được ăn cá, chó được ăn thịt

      Thực đơn giản , lại chứa triết lý bất phàm , hạnh phúc rất đơn giản , vậy hạnh phúc của nàng đâu , có phải hay ở nơi mà ai có thể nhìn thấy kia … tựa hồở nơi rất xa kia……..

      đường , gã nam tử áo xanh đột nhiên nhìn về phía xe ngựa đẹp đẽ quý giá màu đỏ , loại suy nghĩ đột nhiên nảy lên trong lòng , sau đó khẽ cười , quay đầu rời , nam tử bước nhàng , vững vàng như tảng đá , thân ảnh cao lớn

      Bên trong xe Vân Tâm Nhược trái tim đột nhiên nhảy dựng lên , giống như bị cái gì đó bắt lấy . vô ý thức đẩy màn che ra , nhìn thấy chút màu xanh trước mắt thoảng qua , cũng nhìn thấy bóng dáng

      “Tiểu thư người làm sao vậy?”Tử Y nhìn động tác kỳ quái của nàng khỏi lo lắng hỏi“Có phải hay thoải mái?”

      “Muội muội , có chuyện gì?”Vân Thiển Y bình thường trở lại , quan tâm hỏi

      có việc gì” nhàng trả lời . Vân Tâm Nhược lẳng lặng ngồi trong xe , trái tim của nàng , vừa rồi rung động ràng như vậy, nàng cảm giác, tựa hồ mình bỏ qua cái gì đó , tâm có hơi hơi đau.
      gaubonganvung, linhdiep17sunnysmile1012 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :