1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc sủng manh phi - Ngư Gia Điện Hạ (update 99.2/263)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sắc Sắc

      Sắc Sắc Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      154
      Công chúa kiêu ngạo kia chuẩn bị xuống mồ là vừa. Dám đánh tiểu hồ ly đáng chết

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 14: Trừng phạt công chúa()[​IMG]

      Edit: Skye

      Khi ấu hồ xuất trong bàn tay Hiên Viên Cẩm, văn thần võ tướng đều hít ngụm khí lạnh, kia phải vật sủng Nhiếp Chính vương cưng chiều sao? Mọi người vụng trộm liếc nhìn sắc mặt Tiêu Diệc Nhiên, nhất thời cảm thấy đầu đầy mây đen, tia chớp lóe lên, hoàng thượng, có thể cho phép bọn họ về phủ sớm hơn được ?

      Mắt lão Hoàng đế đục ngầu, ngay cả dũng khí để nhìn sắc mặt Nhiếp Chính vương cũng có, gân xanh làn da nhăn nheo nổi lên, chỉ vào Thập Ngũ công chúa : " biết liêm sỉ, quỳ xuống cho trẫm."

      Hiên Viên Phấn nhát gan yếu đuối thân thể run rẩy kịch liệt, nghe thấy phụ hoàng là ai, bịch tiếng, đầu gối rơi xuống nền đất, cúi chặt đầu, ánh mắt khẩn trương bất an, khuôn mặt mập mạp nhắn nghẹn đỏ bừng.

      "Phụ hoàng, nhi thần có phạm sai lầm? Vì sao tức giận với Cẩm nhi?" Thập Ngũ công chúa bình thường bị lão Hoàng đế nuông chiều thành quen, sao có thể chịu được phụ hoàng nghiêm khắc quát mắng? Trong khoảng thời gian ngắn chút nghĩ ngợi, khóc lóc kêu ủy khuất.

      "Xem ra bình thường trẫm cho ngươi vào quy củ, ngươi lại biết trời cao đất dày là gì, còn mau quỳ xuống, nhận lỗi với Nhiếp Chính vương." Lão hoàng đế thiếu chút nữa đứng lên ấn Thập Ngũ công chúa quỳ xuống, đứa ngu xuẩn, ngươi chơi cái gì chơi? Sao lại chạm vào sủng vật của Nhiếp Chính vương?

      "Phụ hoàng. . . ."

      "Câm miệng."

      Lan phi tựa lưng vào ghế ngồi, mắt phượng chuyển tới mặt Liễu phi gia thế khổng lồ, khóe miệng lộ ra ý cười khinh miệt, làm bộ xem kịch vui, lần này bản cung muốn nhìn thấy kết cục của hai đứa con nhà ngươi khi đụng đến Nhiếp Chính vương, bản cung muốn đối địch với ngươi, nhưng Hiên Viên Cẩm lại ỷ được Hoàng thượng sủng ái mà sỉ nhục con nàng là tàn phế, khẩu khí này nàng làm mẹ khó nuốt trôi, mắc kẹt khó chịu, hôm nay, cuối cùng ông trời có mắt, gọi người tới thu thập hai đứa trẻ ác độc biết trời cao đất dày này.

      mặt Liễu phi sớm hoa dung thất sắc, từ cao xuống dưới thể đắc tội cũng dám đắc tội có vài người, lần này Cẩm nhi chọc họa, hại nàng đầu mồ hôi lạnh, ngay cả phụ thân cũng sợ hãi Nhiếp Chính vương, nàng sao có thể sợ?

      Lấy lại bình tĩnh, nàng đứng dậy lôi kéo Hiên Viên Cẩm quỳ gối xuống trước mặt lão Hoàng đế: "Hoàng thượng, là do nô tỳ dạy nhi nữ nghiêm, thỉnh hoàng thượng thứ tội."

      Lão hoàng đế thả lỏng ít, vẫn là Liễu phi biết tình thế nặng , thở dài hơi : "Người các người thỉnh thứ tội phải là ta mà là Nhiếp Chính vương.”

      "Cẩm nhi, Phấn nhi, còn mau hướng Nhiếp Chính vương bồi tội, thỉnh cầu Vương gia khai ân." Hành vi này của Liễu phi có kỹ xảo, nàng trước quỳ lạy lão hoàng đế, bảo trì tự tôn của lão Hoàng đế, sau lại dẫn hai đứa bé xuống thỉnh cầu Nhiếp Chính vương tha lỗi, chỉ là sủng vật, nàng hạ mình như vậy, Nhiếp Chính vương hẳn gây khó xử với nữ nhân như nàng.

      Hiên Viên Cẩm vẫn ở trong trạng thái hiểu tại sao, nàng biết vì sao mình phải cầu xin Nhiếp Chính vương tha thứ, nàng đâu có mạo phạm đến Nhiếp Chính vương!

      Chợt thấy dáng người cao lớn của Nhiếp Chính vương tới, tựa như thiên thần tuấn mỹ khiến hô hấp nàng ngừng vài giây, còn chưa kịp nhìn kỹ, hồ ly trong tay rơi vào lòng bàn tay của Nhiếp Chính vương, nàng thậm chí còn biết Nhiếp Chính vương làm thế nào lấy được hồ ly .

      Tử Lạc Vũ lần nữa trở lại trong tay Tiêu Diệc Nhiên, trong lòng nhất thời cảm thấy ấm áp, ánh mắt hồ ly có chút chua xót, đôi mắt tròn xoe ngập nước chớp chớp, đầu chúi vào ngón tay mỹ nam vương gia, vừa rồi thiếu chút nữa, nó cho rằng nó chết . . . . Hu hu ~

      Trong mắt Tiêu Diệc Nhiên là bộ dáng đáng thương khổ sở của hồ ly , con ngươi đen nổi lên đau xót, sờ lên sợi tơ vàng cổ nó, hơi dùng chút lực, sợi tơ vàng bị chặt đứt, nhưng lại để cho người ta thấy quỷ kế, sau khi tơ vàng bị đứt, bốc cháy rất nhanh, đường đốt tới trong bàn tay Hiên Viên Cẩm.

      Liễu phi phen che miệng Hiên Viên Cẩm đau đớn hét lên, bên tai còn dặn dò : "Muốn bình yên vô , phải khẩn cầu Nhiếp Chính vương tha thứ."

      "Nhiếp chính. . . Vương gia, Lưu Nhi. . . Sai lầm rồi, thỉnh. . . Cầu ngài. . . Tha thứ." Hiên Viên Phấn bị dọa run rẩy ngừng, nhìn đến lòng bay tay bị đốt cháy của muội muội, lời ra hàm răng vẫn va vào nhau run run.

      "Nhiếp chính vương, Cẩm Nhi biết sai, thỉnh Vương gia khai ân, tha thứ cho Cẩm Nhi còn trẻ biết." Hiên Viên Cẩm nhịn đau đớn trong lòng bàn tay, cúi đầu nhận sai.

      Hồ ly rất có thành kiến đối với Hiên Viên Cẩm và Hiên Viên Phấn, thiếu chút nữa giết chết tỷ, nhận thức sai ở đâu? Mỗi người phạm sai lầm đều xin lỗi là xong việc, thế giới cần cảnh sát để làm gì? đúng, nó tại ở cổ đại, hẳn là cần đến nha môn làm gì?

      Thân thể nó từ trong lòng bàn tay của Tiêu Diệc Nhiên, vươn lòng bàn chân huyết nhục mơ hồ cho Tiêu Diệc Nhiên xem, đôi mắt hồ ly ủy khuất chớp chớp.

      Chạm đến lòng bàn chân đầy huyết nhục của hồ ly , đồng tử Tiêu Diệc Nhiên mạnh mẽ co rút, nguy hiểm nheo lại, vươn tay ngón tay ở giữa trung dừng chút, đặt ở đầu hồ ly nhàng vuốt ve.

      loại an tâm trước nay chưa từng có nảy sinh trong lòng hồ ly , lòng bàn tay ấm áp, giống như mới trước đây ngủ nôi, ấm áp mà thoải mái, ánh mắt đau xót giống như phụ thân, như nhắn nhủ nàng an tâm, gia đình tràn ngập ấm áp.

      "Đứng lên !" Tiêu Diệc Nhiên như thường ngày, thanh có độ ấm cùng cảm tình.

      Liễu phi trong lòng rốt cục cũng thở dài nhõm hơi, thầm nhủ may mà Vương gia trách tội.

      Hiên Viên Cẩm vui vẻ đứng lên, thuận tiện kéo ca ca lên, muốn hai câu cảm tạ, lại bị câu băng lạnh lãnh khốc vô tình phá nát vụn biểu tình khoái trá mặt.

      "Nguyệt Như, đem kim tàm ti lấy đến, bọn họ đối đãi với hồ nhi của bổn vương như thế nào, dùng kim tàm ti đối đãi như thế." Sắc mặt Tiêu Diệc Nhiên lạnh như băng, lời băng lãnh giống như kình lôi, xé toạc nỗi lòng của lão Hoàng đế cùng Liễu phi.

      Phi Y đứng trong góc, hai tay khoanh vào ngực, đẩy mũi chân, hề có chút rụt rè của nữ tử, lại có vài phần giống công tử tà mị phong lưu, bên miệng lộ vẻ tươi cười nghiệt, hứng thú nồng hậu nhìn trận “cung yến” đột biến này.

      Nguyệt Như vừa ra cửa gặp ngay phải Hiên Viên Cẩm, thấy Hiên Viên Cẩm cất giấu hồ ly tiến vào cung yến, nàng cũng biết vương gia trừng phạt Hiên Viên Cẩm, vì thế nàng liền hỏi cung nữ thái giám theo Hiên Viên Cẩm, mới biết được Hiên Viên Cẩm đối đãi với hồ ly tàn nhẫn như vậy, mặt đổi về lại bên cạnh Vương gia, chờ lệnh.

      "Dạ, gia." Nguyệt Như từ bên hông rút ra tàm ti, tuân theo mệnh lệnh chủ tử, chấp hành nhiệm vụ của nàng.

      ", ta chính là công chúa Đông Phong quốc, các ngươi thể buộc ta như lũ súc sinh." Hiên Viên Cẩm hoảng sợ kêu, nàng đường đường là công chúa nước mà lại bị buộc cổ dắt , đây quả thực chính là sỉ nhục.

      Hiên Viên Phấn hoàn toàn thất thần, vẫn tại rốt cuộc là tình huống gì? cũng người gọi Nhiếp Chính vương kia, ràng gọi đứng lên, vì sao còn muốn trừng phạt ...

      " thể? Hừ, bổn vương hôm nay liền cho ngươi, thiên hạ này có chuyện gì là bổn vương thể làm."

      [​IMG]
      Last edited: 14/11/14

    3. Sắc Sắc

      Sắc Sắc Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      154
      cho chết. tỷ tỷ nhà mình h bik vương gia là nơi an toàn rồi nên ngoan ngoãn ko quậy nữa keke

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 15: Trừng phạt công chúa ( hai )[​IMG]

      Edit: Skye

      Khí phách, tuyệt đối khí phách, Nhiếp Chính vương làm mưa làm gió, nổi giận vì sủng vật của .

      "Phụ hoàng, ngạch nương, cứu Cẩm nhi, Cẩm nhi là người, cần buộc giống động vật, Cẩm nhi tuyệt đối nghe lời phụ hoàng, phụ hoàng, cứu Cẩm nhi." Hiên Viên Cẩm khóc đỏ hai mắt, trốn trong lòng Liễu phi, mắt nước mắt lưng tròng mong được nhìn Hiên Viên Hành.

      Sắc mặt lão Hoàng đế cực kỳ khó coi, hoàng tử, công chúa hoàng tộc , sao có thể đánh đồng với lũ súc sinh? Chịu trừng phạt vũ nhục này? Quả thực đem hoàng đế đặt vào mắt.

      Tiểu Đức Tử quan sát tỉ mỉ, nhìn ra sắc mặt hoàng thượng đúng, lập tức nhếch miệng yểu điệu ở bên tai hoàng thượng nhắc nhở: "Bệ hạ, chuyện nhịn, chuyện lớn khó thành."

      Tức giận trong lòng Hiên Viên Hành mới áp chế đôi chút, đúng vậy! Chuyện nhịn, chuyện lớn khó thành, nay, quyền thế Tiêu Diệc Nhiên lớn ngang trời, quân quyền lòng người đều bị nắm trong tay, thời, thể trở mặt với , thể đối địch với , nghiệp lớn ngàn năm của tộc Hiên Viên thể bị mất vì hai đứa con được.

      Đừng mở mắt, tiểu nữ nhi mà lão Hoàng đế thương nhất, lần đầu tiên để ý.

      ‘Hoàng đế vô tình’, lời này thuyết minh tốt nhất cho hành vi tại của lão Hoàng đế.

      "Vương gia, bản cung cầu. . . ."

      "Liễu phi nương nương, có câu cửa miệng ‘thiên tử phạm sai lầm cũng phạt như dân thường’, Thập Ngũ công chúa cùng Thập Nhất hoàng tử phạm sai lầm, nhất định phải chịu trừng phạt, mong nương nương thuận theo lẽ công bằng, đừng nên nhiều lời." Liễu thừa tướng cắt đứt lời Liễu phi, vì nghĩa lớn cất tiếng.

      "Phụ thân." Liễu phi khó có thể tưởng tượng nổi kêu thành tiếng, quả thực thể tin được lỗ tai mình, cũng quên chúng thần nhìn, nàng thể xưng nữ nhi, gọi phụ thân với Liễu thừa tướng được.

      Liễu thừa tướng dùng ánh mắt cảnh cáo Liễu phi, chớ quên ca ca cùng đệ đệ của ngươi, Nhiếp Chính vương, chúng ta đắc tội nổi.

      Liễu phi đau lòng buông tay, cho dù nàng là quý phi sao? Trong mắt phụ thân, ca ca cùng đệ đệ mới là là quan trọng nhất, cha, chẳng lẽ người buông tha cho Lưu Nhi? Liền nhận định thể làm được thái tử tương lai?

      "Ngươi tránh ra, đừng chạm vào ta, bản công chúa chẳng qua chỉ bắt con tiểu súc sinh, có cái gì quá đáng? Bằng , ta đền cho các ngươi con hồ ly tốt hơn." Hiên Viên cẩm ôm chặt vòng eo Liễu phi, vặn vẹo thân thể, muốn tránh khỏi Nhuyệt Như ở phía sau.

      "Thập Ngũ công chúa, còn mau ngậm miệng, ấu hồ trong tay Nhiếp Chính vương, chính là tuyết linh hồ ngàn năm khó gặp, thông hiểu tính người, thân thế quý giá, ngài cho rằng đời còn có thể tìm được tuyết linh hồ thứ hai sao? Đúng là trẻ biết." Liễu thừa tướng sớm nhìn Hiên Viên Cẩm vừa mắt, còn tuổi , kiêu ngạo ương ngạnh, ức hiếp hai cháu trai của , trước kia lo ngại hoàng thượng còn sủng ái nàng ta, cho nên dám nhiều, hôm nay mượn cơ hội giáo huấn, cũng muốn để nàng thu liễm lại.

      mặt Nguyệt Như trong trẻo lạnh lùng bắt đầu xuất vẻ kiên nhẫn, ngón tay xoay vòng, vừa ra tay, kim tàm ti trong nháy mắt vòng lên cổ Hiên Viên Cẩm, đầu kim tàm ti còn lại vòng lên cổ Hiên Viên Phấn run lẩy bẩy, răng va vào nhau.

      Dùng sức lôi kéo, thân thể Hiên Viên Cẩm bay ra phía sau thành đường vòng cung, rồi ngã mặt đất.

      "A!" Hiên Viên Cẩm từ được nâng niu, cú ngã này, nàng ta mới được nếm mùi đau đớn, cũng cảm thấy phi thường đau đớn.

      Hiên Viên Phấn trời sinh nhát gan, sợ chết, đợi Nguyệt Như kéo , liền chạy theo Nguyệt Nhi, giống động vật bị buộc, cũng cảm thấy xấu hổ, chỉ cảm thấy có thể tránh thoát kiếp này, là may mắn.

      "Nguyệt Như, buộc bọn họ vào đuôi ngựa." Tiêu Diệc Nhiên thanh lạnh lùng .

      "Dạ, gia." Nguyệt Như đặt ngón tay vào trong miệng, huýt sáo vang dội, con tuấn mã tiến vào.

      Giữa cung yến, trừ Hiên Viên Cẩm kêu đau, Hiên Viên Lưu run sợ răng va vào nhau, còn lại ái dám lên tiếng, đám văn võ có người cười chê giễu, cũng có người sợ hãi.

      Các loại tư thái, các loại ánh mắt đều tập trung người Hiên Viên Cẩm và Hiên Viên Phấn, trải qua lúc này, Hiên Viên Phấn chẳng khác nào hoàng tử phế vật, quân cờ tác dụng, ngai vàng Cửu Long cùng duyên phận.

      Liễu quý phi che miệng lại, nước mắt ào ào chảy ròng, Liễu thừa tướng há hốc mồm, chỉ muốn giáo huấn , nghĩ tới lại trừng phạt tàn khốc như vậy, cho dù thích Hiên Viên Cẩm, nhưng đó cũng là cháu ngoại !

      Kim tàm ti cố định đuôi ngựa, Nguyệt Như dùng sức đánh lên mông ngựa, con ngựa giật mình hí lên rồi chạy, Hiên Viên Cẩm cùng Hiên Viên Lưu sao có thể chạy cùng với ngựa? Mới chạy được vài bước bị kéo lê, đuôi ngựa kéo theo hai hài tử, cộng vào cũng hơn trăm cân, đuôi ngựa chịu đau, nó lại càng chạy nhanh hơn.

      Hiên Viên Cẩm cùng Hiên Viên Phấn gào khóc, cổ bị kéo mạnh, đau đớn, bọn họ sắp hít thở thông, thân thể va vào nền đá càng đau đớn, đầu ngón chân bật móng, đau đớn toàn thân giống như trong ngục luyện.

      Ngón tay Tiêu Diệc Nhiên niết tai hồ ly , lướt nhàng mặt hồ ly, thương tiếc : "Còn đau ?"

      Tai hồ ly bị Hiên Viên Cẩm kéo nhiều lần, đau chính là gạt người, hồ ly muốn nhớ lại, gật đầu, đau...

      Tiêu Diệc Nhiên nhìn động tác của hồ ly , con ngươi đen sáng ngời, vui sướng tả xiết bắt đầu nảy sinh trong lòng, hồ ly này quả thực nghe hiểu được tiếng người.

      Tử Lạc Vũ lúc này mới phát ra ý đồ của Tiêu Diệc Nhiên, nó mất hứng cắm đầu vào lòng bàn tay Tiêu Diệc Nhiên, chổng mông ra ngoài, nhắm mắt làm ngơ, cái đuôi nhung mềm dựng lên thẳng tắp, ra vẻ khinh thường.

      Tiêu Diệc Nhiên biết hồ ly thông minh cổ quái, lần này vẫy đuôi mà dựng thẳng, tuyệt đối có ý tốt, ngón tay vuốt cái đuôi thẳng tắp vòng, nhàng : "Lòng bàn chân ngươi bị thương, nằm xuống, để bổn vương giúp ngươi xoa dược."

      Tử Lạc Vũ cảm thấy ấm áp, bỗng nhiên trong lòng như được chiếu sáng bao xung quanh nàng, đau đớn dường như biến mất.

      Thân thể xoay chuyển, hồ ly chớp ánh mắt, cẩn thận nhìn Tiêu Diệc Nhiên, nếu ở cổ đại này, có mỹ nam phụ thân như vậy cũng tốt.

      Trong mắt đen của hồ ly đảo quanh, Tiêu Diệc Nhiên cảm thấy da đầu có chút tê dại? Nó muốn làm cái gì?

      Aha! Nàng tại là trẻ mới sinh, mà , là nam nhân đầu tiên nàng nhìn thấy từ khi sinh ra, trừ ra, còn có ai thích hợp để làm phụ thân nàng? Ha Ha! Mỗ hồ gian trá cười hai tiếng..

      Tiếng kêu thê lương thống khổ của Hiên Viên Cẩm cùng Hiên Viên Phấn truyền vào trong tai hồ ly , cẳm hồ ly đặt giữa khớp ngón tay Tiêu Diệc Nhiên, ngó nhìn xung quanh, đối với hình phạt của tiểu nương cùng tên mập, nó có gì thương hại, vừa rồi, nó cũng bị như vậy, bị bọn họ đường kéo đến đây, lấy thân đền thân, hình phạt này quá thích hợp.

      "Nhiếp chính vương, Tiêu vương gia, cầu ngươi, tha cho hai đứa trẻ con ta! Bọn họ chết mất, bản cung cầu ngươi." Liễu quý phi quỳ phịch gối xuống trước mặt Tiêu Diệc Nhiên, vứt lại cái giá Quý phi cùng thân phận đau khổ cầu xin, lúc này, bất kể cái gì đều quan trọng, thân phận địa vị cũng quan trọng, nàng chỉ cần con mình mạnh khỏe vô là quá tốt rồi.

      [​IMG]
      Last edited: 14/11/14

    5. Bé Ka

      Bé Ka Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      62
      Hừ. Đáng đời trẻ khó dạy, chết cái tội thíc hống hách. :die:
      Cơ mà m có thắc mắc. ràng vua già thế r sao còn có Nhiếp chính vương, lại còn là vương gia khác họ nữa :yoyo20:
      Skye thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :