1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh chi đích thân quý nữ - Hỏa Tiểu Huyên (120) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 5 _ Tỷ đệ tình thâm, Tử nhi thề bảo hộ đệ đệ




      “Tỷ tỷ, ngươi tỉnh!” Đinh Tử nghe thấy thanh quay đầu lại nhìn, Đinh Trí hôm nay thân xanh biếc, chân mang ống ủng cao màu tím, hai mắt trong suốt vui sướng lóe ra, cái mũi hơi hấp thụ, xinh xắn đáng , tiểu môi đỏ mọng mê người ngây ngốc khẽ mở, hé ra khuôn mặt nhắn trắng nõn có thể bấm ra nước, bởi vì chạy nhanh tới nên hai má phiếm hồng, giống như táo hồng mê người, muốn hung hăng cắn lên ngụm.




      Đinh Trí chân chạy thẳng tới, lúc chạy đến trước giường, có chút xấu hổ dừng lại, có chút sợ hãi nhìn Đinh Tử, đáy mắt lên chờ đợi, tay bé hơi xoay cùng chỗ.




      Đinh Tử lòng, trong nháy mắt hóa mềm.




      Như vậy đơn thuần ỷ lại, nhưng lại thân thiết sợ hãi, bỗng nhiên làm cho nàng nghĩ đến thập nhị hoàng đệ kiếp trước.




      Thập nhị hoàng đệ là đứa phụ hoàng ít quan tâm nhất, là phụ hoàng say rượu hạ long sủng nữ quan mỹ mạo, sinh hạ, mẫu phi có bối cảnh cường thế, lúc sinh sản còn khó sinh mà chết.




      Thập nhị hoàng đệ sống tự nhiên gian khổ, ngày đó nàng học trở về, ở hoa viên nhìn thấy người đầy bùn đất hôn mê, lúc đó cả người đều bị thương, thương mới thương cũ vô cùng thê thảm.




      Lúc tỉnh lại, đôi mắt tràn đầy kinh sợ, giống như tiểu thú bị thương, nàng đột nhiên cảm giác thương, liền để lại thập nhị hoàng đệ. Ở chung lâu, nàng là người được thập nhị hoàng đệ tín nhiệm duy nhất ở trong cung, mà cũng trở thành thành duy nhất trong lòng Đinh Tử.




      Thế nhưng nàng lại nghĩ rằng, người tín nhiệm duy nhất này bởi vì nhất thời hảo tâm trái lại hại , bởi vì nàng là trưởng công chúa có thế lực hơn các hoàng tử, bởi vì nàng được thái hậu, phụ hoàng sủng ái, rước lấy người trong cung đố kị, lúc nàng bồi phụ hoàng săn bắn, lấy thập nhị mệnh hoàng đệ.




      Từ đó trong lòng nàng vô , cũng dám tồn , lại dám đồng tình đáng thương bất luận kẻ nào.




      ngờ sau trùng sinh này, còn có thể nhìn thấy ánh mắt mỹ hảo đơn thuần như vậy ỷ lại nhìn nàng, viền mắt Đinh Tử khỏi ẩm ướt.




      “Tỷ tỷ đừng khóc, là Trí nhi đúng, Trí nhi sau này… Ngô…” Đinh Trí vội vàng chạy tiền hai bước, tay bé vội muốn lau nước mắt Đinh Tử, lại bị Đinh Tử lôi kéo, liền bị Đinh Tử chăm chú ôm vào trong ngực, bả vai trong nháy mắt cảm giác trận ẩm ướt, nghĩ đến mấy ngày trước ủy khuất, Đinh Trí cũng khóc lên.




      Bên kia Lâm ma ma, Hỉ nhi, Linh nhi ba người thấy tỷ đệ chân tình bộc lộ, cũng thầm lau lệ, hoàn hảo tiểu thư có việc gì, hoàn hảo tiểu thiếu gia có bị xử phạt, thất sủng, nếu các nàng xin lỗi đại tiểu thư chết .




      Kiếp trước thân là trưởng công chúa, nàng đại biểu chính là uy nghiêm hoàng gia cùng đoan trang, thể thất lễ trước mắt người khác, dù là lúc thập nhị hoàng đệ chết, nàng cũng thể luống cuống.




      Giờ khắc này ôm được thân thể nho , Đinh Tử khó kiềm chế hơn nữa, nàng ở trong lòng phát thệ, lấy của nàng nhất định phải bảo hộ Đinh Trí chu toàn, nhất định phải đưa bồi dưỡng thành nam nhi ưu tú, tuyệt đối cùng kết quả như thập nhị hoàng đệ.




      Nhất định! Tuyệt đối!




      Hai tỷ đệ ôm khóc hồi lâu, lúc này mới buông ra, Đinh Tử nhìn Đinh Trí khóc như con thỏ , hai mắt đỏ bừng, vươn tay ôn nhu vì lau nước mắt: “Ngày ấy tỷ tỷ cũng có biện pháp, mặt của ngươi còn đau ?” , liền sờ lên khuôn mặt trắng nõn nhắn của Đinh Trí, thương vuốt ve.




      đau, Trí nhi biết tỷ tỷ là vì tốt cho Trí nhi, Trí nhi tuyệt đau.” Vươn khuôn mặt nhắn lên, Đinh Trí ôm cánh tay Đinh Tử, trong ánh mắt tràn đầy sung sướng, tỷ tỷ so với trước đây càng thân thiết, tốt! Tỷ tỷ ôn nhu, nhất tỷ tỷ!




      Đinh Tử cười vuốt đỉnh đầu Đinh Trí, có chút thích buông tay với xúc cảm dưới bàn tay, chỉ là trong lòng lại ra tia lãnh ý.




      Đứa đáng như thế, Mã di nương, Phương di nương các nàng đều xuống tay!




      Nàng từ sinh ở hoàng cung, chuyện bẩn nơi đó so với trạch môn đại viện này càng sâu, nàng rất ràng, chỉ cần những người này có can đảm động thủ, bất luận là vi phạm lần đầu cũng giữ lại được!




      có hai, này tìm chỗ khoan dung mà độ lượng , căn bản thích hợp dành cho những người đố kị phát cuồng này.




      Nàng muốn bảo vệ được đệ đệ dễ, liền phải tiên phát chế nhân!




      Nàng ôm Đinh Trí, trong đầu ngừng tự hỏi, lát mới : “Trí nhi, hồi tỷ tỷ , ngươi phải nhớ kỹ. Lần này Mã di nương, Phương di nương thiết kế thành công ngươi, khó bảo toàn các nàng còn có đệ nhị, lần thứ ba, tỷ tỷ muốn tính toán lâu dài, Trí nhi có nguyện ý hay vì ngươi cùng tỷ tỷ làm.”




      Đinh Trí ngẩng đầu, trịnh trọng gật đầu.




      Ở trong nhà này, mặc dù tổ mẫu cùng phụ thân cũng rất thương , thế nhưng minh bạch đối với tốt nhất là tỷ tỷ, tổ mẫu cùng phụ thân có thể phân cho rất nhiều người, tỷ tỷ lại chỉ có . vẫn biết, vì thế vẫn nghe tỷ tỷ .




      Chuyện lần này phát sinh, làm cho Đinh Trí thiếu chút nữa còn tỷ tỷ của , đột nhiên minh bạch, quá yếu ớt, yếu đến làm cho tỷ tỷ sinh bệnh, bị thương, vì thế phải biến cường, tỷ tỷ cái gì làm cái đó! (Sally: hix ta edit đến đoạn này cảm thấy muốn rơi nước mắt a, có ai giống ta ko?)





      Lâm ma ma đứng bên, nhìn Đinh Tử nhanh như vậy liền chỉnh lý mình, vì tương lai tính toán, trong lòng thập phần an ủi.




      Tiểu thư lần này tỉnh lại tựa hồ càng hiểu chuyện, cũng càng chững chạc, có bộ dáng lão thái quân lúc tuổi còn trẻ năm đó, so với đại tiểu thư rất có cảm giác khí phái.




      bên Hỉ nhi cùng Linh nhi liếc mắt nhìn, vẻ mặt đều là ý cười.




      “Hảo, hồi ngươi liền…” Đinh Tử thấy vậy chậm rãi , Đinh Trí nghe mắt to trừng trừng có chút muốn, mà Lâm ma ma, Hỉ nhi, Linh nhi ba người cũng theo nguyên lai hiểu, càng nghe tâm càng vui mừng, tiểu thư kế này vô cùng tốt a!




      lúc lâu sau, Đinh Tử mang theo Đinh Trí, Lâm ma ma, Hỉ nhi, Linh nhi hướng Thọ An đường của lão thái thái Vương thị, dọc theo đường đụng tới nha hoàn bà tử ngang qua, hướng các nàng hành lễ, Đinh Tử cũng chỉ cười gật đầu, bước chân động lại có dừng lại.




      Chúng nha hoàn, ma ma khỏi có chút ngoài ý muốn, trước đây đại tiểu thư ỷ vào uy nghiêm trưởng nữ, đối với các nàng từ trước đến nay đều bày ra sắc thái, dĩ vãng hơn phân nửa là hừ, nếu hừ nhìn, hôm nay tựa hồ đặc biệt thân thiết a.




      Mới vừa tới cửa viện Thọ An đường, liền thấy lão ma ma thân thanh sắc, phía dưới mặc thân cùng màu, giày có thêu bạch hoa sen hơn bốn mươi tuổi, nàng cười mang mấy phần ấm áp, đôi mắt lại lóe mấy phần khôn khéo, chính là Đoàn ma ma đắc lực bên người Vương thị nghênh đón qua.




      “Đại tiểu thư bệnh còn chưa hết, thế nào liền tới đây, lão phu nhân biết lại muốn nhắc tới.“




      Đinh Tử cười đỡ Đoàn ma ma lên , giọng điệu hơi có vẻ chần chừ: “Aiz, ta ngày ấy sốt cao nên hồ đồ, này vừa tỉnh dậy nghe ngày đó ít lời vô vị, trong lòng xấu hổ, biết tổ mẫu có dậy chưa?”




      dậy, lão phu nhân phải nếu biết rằng đại tiểu thư đến, khẳng định cao hứng.”





      Đoàn ma ma đỡ Đinh Tử tiến vào Thọ An đường, đôi mắt lại thầm quan sát Đinh Tử, lúc này khóe miệng Đinh Tử hơi câu tia tiếu ý, mặt xinh đẹp ôn hòa thân thiết, chỉ là quanh thân lại quanh quẩn tia quý khí, thẳng làm cho người ta bỏ qua được.




      Đoàn ma ma lại nhìn về phía sau, thấy Đinh Trí rất bối rối quay đầu , hé ra khuôn mặt nhắn ngạo khí vừa đáng , Lâm ma ma cùng Hỉ nhi, Linh nhi lại cẩn thận theo, lại biết đại tiểu thư này chuyến này ý muốn làm gì?
      Nguyệt Kim, sanone2112, huyenlaw688 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 6 _ Tử nhi ủy thác, di nương lại khởi độc kế




      Đoàn ma ma dẫn Đinh Tử, Đinh Trí vào viện chờ người, mới vén sảnh liêm lên, liền nghe thấy bên trong có tiếng nữ tử chuyện, hơn nữa thanh kia Đinh Tử có chút quen thuộc, nhất thời lại nhớ tới.




      Đoàn ma ma cũng hợp thời lên tiếng : “Mã di nương cùng nhị tiểu thư vừa vặn đến thỉnh an lão phu nhân, còn chưa .” Đoàn ma ma cười cười, xem ra Mã di nương cùng Đinh Tĩnh rất biết làm công phu mặt ngoài, chỉ là lúc tiến viện Đoàn ma ma vì sao báo trước cho biết tiếng, phản chờ vào phòng mới , a, này Đoàn ma ma cũng có chút ý tứ a!




      Hơn nữa nàng cũng nghe Hỉ nhi truyền miệng, lúc đó lão thái thái ràng các nàng có việc gì đừng ra bên ngoài chạy loạn, mặc dù cũng biết chính là giam lỏng, Mã di nương này nhưng ra mượn cơ hội thỉnh an lấy lòng, chỉ sợ cũng muốn mượn cơ hội nàng mấy câu phải, nếu hôm nay nàng đến, khẳng định lại khiến lão thái thái càng nhiều phiền chán, nghĩ lại ngày đó nàng quả có ý tứ uy hiếp, cho dù mịt mờ, bị người lão thái thái nhất định phải mất hứng.




      “Lão phu nhân, đại tiểu thư, tiểu thiếu gia tới.”




      “Tử nhi thỉnh an tổ mẫu.”




      “Trí nhi thỉnh an tổ mẫu.”




      Trong phòng ba người sửng sốt, ngoài ý muốn nhìn sang, quả nhiên thấy Đoàn ma ma mang theo Đinh Tử, Đinh Trí đến gần, Vương thị nhìn về phía Đinh Trí, trong mắt tràn đầy ý cười, lúc chuyển hướng Đinh Tử ánh mắt lên thâm trầm, nháy mắt lo lắng : “Ngươi thân thể còn chưa khỏe, nên nghỉ ngơi tốt, tại sao cũng tới, nha đầu bà tử thế nhưng lại biết bản phận của mình.” hung hăng, trừng mắt Hỉ nhi, Linh nhi cùng Lâm ma ma liếc mắt cái, ba người bị nhìn đầu cúi thấp, dư quang lại nhìn về phía Đinh Tử.




      Đinh Tử trong lòng xẹt qua tia lãnh ý, Mã di nương ý cười nhàn nhạt trong mắt hình như có lo lắng, Đinh Tĩnh tuổi , trong mắt hoàn toàn đều là vui sướng khi người gặp họa cùng với vẻ đắc ý, xem ra hai người nàng vừa rồi ít lời tốt về nàng.




      “Thưa tổ mẫu, tôn nữ thân thể còn đáng ngại.” Đinh Tử thong thả thi lễ, thân thể đột nhiên hạ thấp, “Phanh” tiếng quỳ xuống, màn biến đổi này làm cho mọi người trong phòng đại kinh, còn chưa đợi người ta Đinh Tử lại .




      “Mấy ngày trước thân thể nhiễm phong hàn, cơ thể khó chịu nên nằm mấy ngày, ngày ấy nghe Trí nhi xông tới làm hại con nối dõi trong phủ, ta liền kinh chạy đến, nhưng đầu óc bị sốt đến hồ đồ, nhất thời thương tâm lại khổ sở, thẳng đến vừa tỉnh lại nghe bọn nha hoàn bẩm báo mới biết được, ngày đó ta thế nhưng hồ đồ phát điên lên, chắc hẳn tổ mẫu, phụ thân vì Tử nhi lo lắng, Tử nhi thực là thẹn với quan tâm của tổ mẫu.” , viền mắt lại nổi lên hồng ửng, Đinh Trí lúc này cũng suy nghĩ, mắt có chút hồng, cũng phải giả trang, tỷ tỷ vì ủy khuất như vậy cầu toàn, nghĩ thầm nhất định phải hảo hảo biểu .




      “Làm cái gì vậy, Đoàn ma ma mau đem đại tiểu thư nâng dậy, ta biết ngươi là đứa hiếu thuận, nhưng bây giờ thân thể còn bện, đừng quỳ.” Nhìn trong mắt Đinh Tử tình chân ý thiết, mặt tràn đầy thấp thỏm lo âu, lúc trước sợ thực là xuất phát từ lo lắng cho Đinh Trí, hơn nữa ý nghĩ nóng nảy, Vương thị vốn bị uy hiếp oán khí tiêu mất rất nhiều.




      Thấy Vương thị mặt ôn hòa rất nhiều, Mã di nương lập tức đứng dậy, vừa làm bộ nâng dậy Đinh Tử : “Đại tiểu thư làm cái gì vậy, mặt đất cứng như thế, ngươi quỳ thanh nghe lớn tiếng như vậy sợ là quỳ đau a. Ngươi còn bệnh, này nếu như quỳ làm cho bệnh tình lại thêm nặng, đến lúc đó thành lão phu nhân phải, vẫn là mau đứng lên, ngồi xuống .” Nhìn như quan tâm, trong lời lại có ý Đinh Tử phải, nếu Đinh Tử trở lại thực bị bệnh, truyền , chẳng phải thành Vương thị trách móc nặng nề cháu sao, lại làm cho Hộ Quốc Hậu phủ biết, càng tha cho Đinh phủ.




      Quả nhiên Vương thị vừa nghe giận tái mặt, sắc mặt so với lúc đầu càng khó coi.
      Đinh Tử lại tựa như thấy được, nhìn Mã di nương đỡ nàng, thân thiết kéo Mã di nương, thở phào nhõm : “Di nương phải, ta rốt cuộc còn trẻ suy nghĩ chu toàn a, Trí nhi ở bên cạnh ta, ta đây cái làm tỷ tỷ cũng có làm gương tốt.” mặt có chút hối ý.




      Mã di nương trong lòng hừ lạnh, quả nhiên là tuổi tác , nơi này cũng thấy , còn tự đào cạm bẫy cho mình nhảy, Mã di nương cố tình cảm khái : “ cũng phải, đại tiểu thư rốt cuộc tuổi còn trẻ, đến bây giờ có trưởng thành, năm đó cũng bất quá mới năm tuổi, liền khóc nháo phải đem tiểu thiếu gia dưỡng bên người, ngươi nữ nhi chưa xuất giá tự nhiên thể thay lão gia cùng lão thái thái chiếu cố chu đáo a.”




      Theo lý, trong phủ có đương gia chủ mẫu, đứa này vấn đề học vấn và tu dưỡng đều phải giao cho di nương chưởng quyền trong phủ giáo dưỡng, lúc trước Đinh Tử liền khóc náo thậm chí chuyển ra Hộ Quốc Hậu phủ đem Đinh Trí thủ bên người chiếu cố, đồng thời cũng làm cho Đinh Bằng cùng Vương thị bất mãn nhưng muốn đắc tội Hộ Quốc hậu phủ, có Mã di nương theo bên cạnh gây xích mích, Đinh Tử lúc này mới được sủng.




      Đinh Tử trong mắt u ám chợt lóe, nhìn Mã di nương đắc ý, trực giác buồn cười, nàng sợ là còn biết này đúng là mình tự đào .




      Đinh Tử trong mắt tối sầm lại, có chút vô lực thở dài, : “Di nương có đạo lý a, ta ban đầu là hồ đồ, ta chỉ muốn trong phủ chúng ta cũng thể có chủ mẫu, chỉ nhớ nương qua, phụ thân vị trí quan này tuy thấp, nhưng phóng mắt cả triều cũng cao. Nhưng chính là bởi vì như vậy, ta bên trong càng muốn giữ bản phận lập quy cư mới được, ta lúc đó tuổi vội vã, là sợ Đinh Trí vừa mới mất mẹ khổ sở trong lòng, hai cũng là vì di nương, rốt cuộc cũng chỉ là thiếp thất! Trí nhi là đàn ông trong phủ chúng ta, tương lai cũng là kế thừa y bát của cha vào triều làm quan, tương lai vào con đường làm quan, bị người là di nương giáo dưỡng lớn lên, nhìn như có chuyện gì, thế nhưng khó bảo toàn phạm vào cái sai lầm gì, ai có thể trách phụ thân, ngầm lên mấy câu.”




      Nhìn Mã di nương trong nháy mắt giận tái mặt, trầm nhìn nàng, thân là thiếp chính là điều hận nhất trong lòng nàng ta!




      Đinh Tử lại làm bộ biết, nàng như vậy thức tỉnh Mã di nương thân phận là tiểu thiếp được danh phận, cũng là thức tỉnh Vương thị a.




      Đinh phủ mặc dù phải là cạnh cửa cao quý, thế nhưng Vương thị lại là người thập phần sĩ diện, mọi thứ đều muốn cùng phú quý chi môn làm chuẩn, lập quy cư cũng ít, nàng lại ảnh hưởng tiền đồ Đinh Bằng, Vương thị càng quan tâm.




      Vương thị vừa nghe cũng sửng sốt, nghĩ lại nhưng cũng là cái lý như thế, nàng là bên trong tranh đấu, sao lại biết những người này ngoạn thủ đoạn, lúc đó Đinh Trí vừa sinh ra nếu bị di nương nuôi lớn, là khó bảo toàn khỏe mạnh sống đến lớn, mà thanh danh cũng được tốt, càng lắm kẻ là di nương nổi lên ý xấu, cố ý dưỡng thành cá tính quần là áo lụa, Đinh Trí cũng phải bị phá hủy sao?




      Trong lòng đối với Đinh Tử quyết định, sớm còn bất luận bất mãn gì.




      Đinh Tĩnh vốn an tĩnh ngồi xem náo nhiệt mặt trầm xuống, chỉ là lúc lại biết nên như thế nào phản bác, mẹ nàng chính là thiếp, nàng chính là xuất thân thứ nữ, này thế nào cũng thay đổi được, Đinh Tử là thân phận đích trưởng nữ so với nàng cao hơn mười tầng, nàng vĩnh viễn cũng bị áp.




      Trong lòng ghen ghét càng phát ra mãnh liệt, u nhìn Đinh Tử.




      “Aiz, lần này ta bị bệnh cũng suy nghĩ cẩn thận, ta chẳng qua là hài đồng hiểu được thế nào để dạy đệ đệ, nhưng ra tổ mẫu trước đây nắm giữ vụ bên trong phủ, trong phủ bọn hạ nhân đâu vào đấy mọi chuyện thỏa đáng, nương lúc trước cứ luôn lão thái thái là người tài giỏi lại thiện tâm. Tử nhi tự biết có năng lực dạy Trí nhi, khẩn cầu tổ mẫu cho Trí nhi theo bên người, cũng tốt chỉ đạo hai, ta nghĩ mẫu thân mất cũng nhất định nhạc kiến kỳ thành (tán thành, đồng ý).” Đến tận đây, Đinh Tử mới ý đồ mình đến.




      Vương thị ánh mắt lóe lóe, Đoàn ma ma thân là lão nhân trong phủ, ánh mắt nhìn Đinh Tử cũng nhiều thêm tìm tòi nghiên cứu, Mã di nương trong lòng trầm xuống, Đinh Trí này nếu phóng tới bên người lão thái bà, nàng nhưng khó tìm cơ hội hạ thủ, Đinh Tĩnh tay bấu chặt vào khăn, nếu đặt ở bên người tổ mẫu, tỷ đệ Đinh Tử kia lại được xem trọng thêm tầng, nàng thế nào nguyện ý.




      “Lão phu nhân mấy năm nay tuổi tác cũng có chút cao, nên di nương muốn người tuổi thọ hưởng phúc, sao có thể làm phiền lão phu nhân thêm vất vả a.” Mã di nương giống như quan tâm, đồng ý .




      Đinh Tử lại cười : “Di nương lời này nhưng đúng, tổ mẫu những năm gần đây vẫn thân cường thể tráng, tiểu bệnh tiểu đau đều ít, ta xem trong phủ, phụ thân tổ mẫu là có phúc khí nhất, nghĩ đến là có phúc thụy hộ thân. Trí nhi là trưởng tử trong phủ, đặt ở bên người tổ mẫu cũng tốt, dính điểm phúc khí, tương lai vào con đường làm quan đương nhiên là thuận buồm xuôi gió.”




      Lời này sâu vào tâm Vương thị, chỉ tán dương nàng có phúc thân khang an, lại đồng thời khen nàng quan tâm nhi tử nhất, càng chờ mong Đinh Trí tương lai vào triều quan cư chức vị quan trọng, người nào đều là làm người tâm hỉ, Vương thị lúc này lòng tràn đầy chờ mong, cười : “Tử nhi phải, Trí nhi sau này liền dưỡng ở bên cạnh ta .” Trong lòng cũng thoáng thích Đinh Tử hiểu chuyện như vậy.




      Lời này vừa rơi xuống, Đinh Trí lúc này tươi cười rạng rỡ ôm chặt Vương thị, bĩu môi : “Tổ mẫu tốt, Trí nhi thích nhất tổ mẫu. Tổ mẫu biết, Trí nhi sợ ngươi bởi vì Trí nhi phạm sai lầm, liền thích Trí nhi, muốn Trí nhi nữa!” Đinh Trí còn , thanh cũng mềm, lời ra lại mang theo vài phần ủy khuất, nhìn Vương thị thương mà mau chóng rơi lệ, bà ôm Đinh Trí xem như tâm can bảo bối, đừng sợ, tổ mẫu đau.




      Mã di nương ngực tức giận khó tiêu, nhìn Đinh Tử vui vẻ ngồi, càng hận thể tiến lên cắn chết nàng, vốn hôm nay nàng muốn gây xích mích Vương thị triệt để chán ghét Đinh Tử, tương lai dễ tìm chèn ép, tại chỉ thành, trái lại đem nàng hao tổn tâm cơ, lại làm cho Đinh Trí đến Thọ An đường, kế hoạch của nàng đều bị làm rối loạn.




      Đinh Tử nhìn Mã di nương tức giận sắc mặt xanh trắng, đạm đạm nhất tiếu.
      Cái này tức thành như vậy thể được a, lúc này mới chỉ là bắt đầu thôi!




      Mã di nương nhìn Đinh Tử trong lòng đột nhiên đại chấn, nàng tổng cảm giác Đinh Tử này cùng trước đây có chút bất đồng, có thể tới chỗ nào bất đồng nhưng cũng nên lời cái nguyên cớ gì, chỉ có thể là nàng giống trước thôi!




      Trong phủ, trưởng tử thể tồn tại, ít nhất lúc nàng phù chính sinh hạ nhi tử thể tồn tại, chỉ là phải làm như thế nào đây?




      Đột nhiên trong đầu chợt lóe, Mã di nương quyến rũ ra ý cười thâm độc…
      Nguyệt Kim, huyenlaw68, sanone21128 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7 _ Ôm thai quỷ

      Đinh Trí sau này dưỡng ở bên người Vương thị, trong lòng Vương thị hết sức cao hứng, giữ lại mấy người Đinh Tử ăn cơm trưa, bàn cơm nụ cười mặt vẫn giảm.

      Đinh Trí sau đó ở lại Thọ An đường, Đinh Tử làm cho Hỉ nhi dẫn người vì Đinh Trí mang đến vài thứ, Vương thị an bài Đinh Trí ở tại viện đông bắc Thọ An đường, theo Thọ An đường chọn hai nha hoàn, bà tử lúc trước làm thiếp thân hầu hạ.
      Việc này định, Mã di nương cùng Đinh Tĩnh trong lòng lại vui cũng dám biểu mặt, bữa trưa hai người ăn ràng yên lòng, sau khi ăn xong Vương thị cũng mệt mỏi, Đinh Tử biết điều cáo từ ly khai.

      Vừa đến cửa viện, Mã di nương lập tức tự tiếu phi tiếu : “Đại tiểu thư trận bệnh này nhìn cơ linh (khôn khéo) hơn rất nhiều, ta nhìn hết sức cao hứng a.”

      “Di nương có tâm, nhờ phúc di nương, nếu ta cũng đột nhiên thông suốt.” Nếu phải ngươi, nguyên lai Đinh Tử làm sao chết!

      Lời này nghe vào trong tai Mã di nương cùng Đinh Tĩnh, lại biến thành các nàng ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo.

      Nhìn Vương thị ôm Đinh Trí vui vẻ, Đinh Tĩnh liền đố kị ghen ghét dữ dội, nguyên bản lấy bối cảnh của nương, nàng ở trong phủ sủng ái so với ai khác cũng tệ, nhưng bây giờ Đinh Tử trước mặt Vương thị bóng gió, địa vị nàng bị dao động, tức giận hừ lạnh : “Tỷ tỷ đương nhiên là thông minh, lại hiểu được dùng mánh lới, thực là hiếu a, tổ mẫu tuổi tác lớn, còn phải mệt nhọc người vội trong vội ngoài, biết còn tưởng rằng tỷ tỷ có tâm đâu.“

      “Ha ha, muội muội lời này nhưng đúng, Trí nhi là trưởng tử trong phủ, tương lai kế thừa gia nghiệp, tại đương nhiên phải được giáo dục, người phóng mắt trong phủ, ngoại trừ phụ thân phải là tổ mẫu sao? Trí nhi cùng với muội muội là thứ xuất nhưng giống nhau, đến lúc đó mang tới cỗ kiệu liền lập gia đình, di nương day khéo. Ha ha.” Đinh Tử lời này thể độc, ám phúng Đinh Tĩnh thứ xuất, tương lai chỉ có thể làm thiếp người khác, cùng nương nàng như nhau, vĩnh viễn đều so với chính thất, so với đích nữ thấp hơn.

      Mã di nương cùng Đinh Tĩnh tức giận xanh cả mặt, con ngươi hận ý có thể chọc thủng người, chỉ bất quá ở Thọ An đường, hai người cũng dám làm càn, nhìn Đinh Tử cười híp mắt ly khai, cắn nát môi, oán hận, bất bình trở lại Lãm Nguyệt viện, cầm lấy đồ đạc đập bể trận, bọn hạ nhân bị dọa câm như hến, dám lời nào.

      Đập bể mệt mỏi, hai người cũng bình tĩnh trở lại, chỉ là sắc mặt như trước rất khó coi.

      “Nương, Đinh Tử tiểu tiện nhân này quá ghê tởm, nàng cũng dám châm chọc ta! Ỷ vào thân phận đích nữ nghĩ áp chế ta, nàng nằm mơ!” Trong mắt tối tăm, thân phận thứ nữ vĩnh viễn là huyệt đau của Đinh Tĩnh!

      Đinh Bằng mặc dù là quan tứ phẩm, thế nhưng phóng mắt cả triều quan văn quan võ nửa vời này, Đinh Tĩnh căn bản có cơ hội chân chính gả nhập vào nhà quan, nếu là đích nữ hoàn hảo, thân phận thứ nữ muốn làm chính thê, chỉ có thể ủy thân này vào cửa quan viên phẩm thấp hoặc là thương môn đệ (nhà kinh doanh) cùng với bình dân, thiên Đinh Tĩnh mắt cao hơn đầu, căn bản muốn theo đường xưa của Mã di nương, mà Mã di nương cũng muốn thân nữ của mình đến làm người thiếp, vĩnh viễn kém bậc.

      Mã di nương trong mắt thâm độc, lạnh lùng : “Tĩnh nhi yên tâm, Đinh Tử này kiêu ngạo được bao lâu, lâu tương lai, nàng thân bại danh liệt, trở thành trò cười khắp kinh thành.”

      “Nương ý là…” Đinh Tĩnh sửng sốt, tròng mắt sáng ngời.

      nữ tử phóng đãng mất trong sạch, nàng chỉ có thể làm thiếp nhà bình dân!“

      Mã di nương cặp mắt độc ác, Đinh Tĩnh dù là nữ nhi ruột thịt, nhìn thấy trong lòng đều phát lạnh, trong nháy mắt, mặt Đinh Tĩnh lại trầm cười.

      sai, nữ tử mất trinh tiết, dù là đích nữ cũng chỉ có thể vĩnh viễn thấp hèn hơn nàng, Đinh Tử ngươi vĩnh viễn bằng ta! Ta mới là đích nữ danh chính ngôn thuận trong cái nhà này, mộng tưởng này xa a! (Sally: hai mẹ con bệnh hoạn).

      Ra Thọ An viên, Đinh Tử lập tức trở về Tử Trúc hiên, trong đầu hơi chuyển, đối với Hỉ nhi phía sau : “Ngươi trở lại đem tổ yến nhân sâm lão thái thái vừa cho, với ta đến Hương Mãn viên.“

      Hỉ nhi trong mắt lóe lên, trong lòng nghi hoặc lại nghe mệnh làm, nhưng Linh nhi lại giấu được : “Tiểu thư, Phương di nương vừa hại qua thiếu gia, ngươi vì sao còn tặng thuốc bổ cho nàng.” Bĩu môi, Linh nhi trong lòng còn ghi hận việc ngày đó, tuy tiểu thư tại có việc gì, nhưng ở giường nằm ba ngày a! Lâm ma ma so với Linh nhi ổ trọng hơn, chỉ là biểu mặt cũng có chút nghiêm túc.

      Nhìn Linh nhi mở miệng bộ dáng vui, lại nhìn bốn phía người, Đinh Tử mới lo lắng : “Các ngươi ta đây phá hủy kế hoạch các nàng, các nàng bỏ qua sao?”

      “Đương nhiên , vừa rồi ở ngoài Thọ An đường, Mã di nương cùng nhị tiểu thư bị tiểu thư tức giận mặt đều đen, sau khẳng định còn muốn sử dụng gian kế.”

      tại ta ở trong phủ người đơn lực mỏng, hai người này đều là thiện tra, vậy ta đối phó cả hai dễ, vẫn là tiêu diệt từng bộ phận tốt.”

      Linh nhi cùng Lâm ma ma ngẫm lại, mắt chợt chiếu sáng, Hỉ nhi tay cầm thuốc bổ cười híp mắt đến gần, dọc theo đường tựa hồ cũng nghĩ ràng quan hệ lợi hại, chủ tớ bốn người hướng Hương Mãn viên chỗ Phương di nương.

      tới Hương Mãn viên, Phương di nương đại nha hoàn nhất đẳng Hồng Trà bên người đón tiếp: “Nô tỳ thỉnh an đại tiểu thư.” Hồng Trà thân lục sắc, lại khó che giấu được thân thể thon dài, mềm mại, lớn lên thanh tú, mắt phiếm tình phóng đãng, nhìn cũng biết phải đơn giản là đại nha hoàn như vậy.

      Hồng Trà cứ như vậy cười cười nghênh đón, che ở trước mặt Đinh Tử, nhìn mất lễ lại đem người chặn ở ngoài cửa cũng hướng trong viện thỉnh, Đinh Tử mỉm cười, hướng phía sau cái: “Phương di nương tại có thai, thân thể được linh hoạt như bình thường, ta mấy ngày trước bệnh, tổ mẫu đưa đến ít thuốc bổ, ta tại thân thể có chuyện gì liền đưa cho Phương di nương bồi bổ thân thể.”

      Hỉ nhi đem đến cái khay đựng phía có che cái khăn lại, nhìn bên trong có thuốc bổ cao cấp, tròng mắt Hồng Trà vừa mở, lập tức tâm thấy thất lễ cười : “Phương di nương thân thể có chút tốt, vẫn nghỉ ngơi, đại tiểu thư mau vào trong rồi , ta đây liền gọi di nương dậy.“

      Đinh Tử cười lắc đầu: “Phương di nương thân thể nặng, nghỉ ngơi nhiều chút cũng tốt, aiz, mấy ngày trước ta là do bị sốt lại lo lắng đệ đệ gặp chuyện may, đắc tội nhiều, làm phiền Hồng Trà nương lại, lúc đó ta hồ đồ, Phương di nương là đại công thần trong nhà, chớ để sinh khí làm tổn thương thân thể, đó chính là lỗi của ta.“

      Lâm ma ma cười tiến lên, cẩn thận đem hà bao bỏ vào trong tay Hồng Trà, Hồng Trà thầm mừng rỡ, còn che giấu được, nhất thời cười càng xán lạn: “Đó là chuyện ta phải làm, đại tiểu thư là người thiện tâm, còn quan tâm di nương chúng ta, nô tỳ nhất định truyền lời lại.”

      “Vậy Hồng Trà nương vào .” Đinh Tử chủ tớ bốn người đem vài thứ đưa tới liền rời , Hồng Trà cầm vào phòng, Phương di nương ngồi ở bàn uống trà, liếc mắt nhìn Hồng Trà liếc mắt cái, “Người rồi?”

      “Hồi di nương, , làm cho ta bưng tới thuốc bổ này, nhiều lời bồi tội.” Hồng Trà đem tổ yến nhân sâm để lên bàn.

      “Hừ, Đinh Tử đây là muốn lấy lòng nương?” trưởng nữ của Phương di nương, trong phủ đứng hàng thứ ba, Đinh Ninh Nhi, ở trong phòng, cười lạnh .
      Đinh Ninh Nhi bộ dáng ôn nhu, yếu đuối khiến người ta thấy ưu thương, quan trọng là nàng hiểu được điệu thấp, tổng theo bên người Đinh Tĩnh mọi chuyện đều xuất đầu, thoạt nhìn vâng vâng dạ dạ, lại tạo hình tượng ôn nhu thiện lương.

      Đinh Bằng, Vương thị đối với nàng cũng là sủng ái có thêm, thực tế so với Đinh Tĩnh dã tâm cùng hung ác, nàng lại sai chút nào.

      “Trong bụng ta, biết là nam hay nữ, nàng tự nhiên để bụng, những thứ này tìm người nghiệm .” Tuy biết Đinh Tử dám hạ dược, nhưng để ngừa vạn nhất.

      Hồng Trà lên tiếng trả lời, trong phòng chỉ còn hai mẹ con.

      “Nương muốn nhận lấy?” Thu những thứ này thế nhưng ảnh hưởng?

      “Nàng đưa tới tới cửa, ta há có thể nhận, lại ta nếu đẩy ra ngoài, nàng cùng Mã di nương liên hợp lại hủy đứa torng bụng ta, liền cái được bù đắp đủ cái mất.” Sờ sờ bụng, Phương di nương cười mang thâm ý.

      “Kia…” Đinh Ninh Nhi còn muốn điều gì, Phương di nương vỗ vỗ tay nàng, “Này trong phủ chỉ có ngươi cùng đứa trong bụng ta là người ta tín nhiệm nhất, nàng ta là nương chưa xuất giá, còn là người tính tình bướng bỉnh, đem nàng đẩy ra ngoài chừng có thể cùng Mã di nương tiện nhân kia hợp lại ngươi chết ta sống, chúng ta làm ngư ông chi lợi.”

      “Nương ngươi thông minh.” Đinh Ninh Nhi vừa nghe, nhất thời vui vẻ ra mặt, trong mắt mang theo lãnh tính kế, mấy ngày nữa phải…

      Lãm Nguyệt viên

      “Cái gì, Đinh Tử gặp tiện nhân kia, chẳng lẽ hai tiện nhân này muốn hợp tác!” Mã di nương nghe thấy tin tức, nhướng mày, chợt đứng lên, “, Thọ An đường!”

      Nàng tuyệt đối thể để cho hai tiện nhân kia hợp tác, xem ra kế hoạch phải tính trước!

      Đinh Tử, Đinh Trí, các ngươi trốn thoát lòng bàn tay ta! Còn có Phương di nương, hai mẹ con tiện nhân này, ta cần diệt trừ các ngươi!

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 8 _ Thứ muội chịu đòn, Đinh Tử độc hành tế mẫu



      Ban đêm, Lãm Nguyệt viện, khuê phòng Mã di nương.


      đôi nam nữ xích lõa quấn quýt giường phấn sa trướng, sàng trận lay động, tiếng rên rỉ khắp căn phòng, người nghe xương cốt đều muốn tê dại, nam tử gầm tiếng, nữ tử kiều mị thét chói tai, trong phòng rơi vào trận yên lặng.


      Mã di nương kiều nhan phiếm hồng, ghé vào trước ngực Đinh Bằng, tay bé trắng noãn che ở ngực, thẹn thùng : “Lão gia thực lợi hại, thắt lưng người ta đều muốn rã rời.” Xấu hổ mang theo oán giận, đổi lấy Đinh Bằng cười ha ha, lại ôm rồi hồi gặm cắn.


      lát sau, hai người thần thái yên lặng nằm ở giường, Đinh Bằng sau âu yếm thực tâm tình tốt, mí mắt cũng có chút nhắm lại.


      Mã di nương ánh mắt tỏa ánh sáng: “Ta nhìn đại tiểu thư càng ngày càng ra dáng, tính tình xử lý so với Tĩnh nhi mạnh hơn nhiều, ta xem qua mấy năm nữa có thể tìm nhà khá giả để gã.”


      “Ừ.” Đinh Bằng nhàn nhạt ừ tiếng, tự hỏi, làm Lễ bộ thị lang có ít năm, cũng vẫn thăng chức, biện pháp tốt nhất chính là đem nữ nhi gả đến quý môn để được giúp đỡ phen. Tử nhi có Hộ Quốc Hậu phủ làm chỗ dựa vững chắc, càng dễ.


      Mã di nương nhìn thần sắc , khóe miệng câu lên nụ cười: “Bất quá ta cũng lo lắng, cũng biết đại tiểu thư muốn thế nào, đại phu nhân qua đời chín năm, nàng rất ít khi tiến vào miếu lý dâng hương cầu phúc, năm đó đại phu nhân ra như vậy, Hộ Quốc hậu phủ vẫn đối với chúng ta có ý kiến, mấy ngày nữa là ngày giỗ đại phu nhân, đại tiểu thư năm nay biết có ?”


      Đinh Bằng mày vừa nhíu, Đinh Tử mấy năm nay giống như là con nhím, nhìn thấy ai cũng trương răng ngũ trảo, có bộ dáng của nữ nhi khuê tú, mỗi ngày chỉ lo thủ ở trong sân chờ Đinh Trí tan học bồi nàng trò chuyện, lại chính là oa ở trong sân thêu hoa, tổng ỷ có Hộ Quốc Hậu phủ làm chỗ dựa, có đôi khi còn dám cùng tranh luận.


      Đinh Bằng xác thực kiêng dè Hộ Quốc Hậu phủ, nhưng chịu nổi nữ nhi ruột thịt Đinh Tử này, tiểu nha đầu uy hiếp , nghĩ đến mấy ngày trước nàng vừa khóc lại náo cuối cùng té xỉu, trong lòng liền khó chịu.


      Nghĩ đến Mã di nương , Hộ Quốc Hậu phủ mấy năm nay vẫn muốn gặp bọn họ, đối với giúp đỡ rất ít, có đôi khi chính còn thích cùng đối nghịch, chẳng lẽ là Đinh Tử cái gì? Hoặc là mấy năm nay nàng thường xuất phủ, Hộ Quốc Hậu phủ cho là bọn họ khắt khe, khắt khe đôi nhi nữ cùng nhi tử này!


      Đinh Bằng cắn răng, Đinh Tử này cũng phải thứ tốt gì, ngày giỗ mẹ đẻ mình cũng muốn , này ý định cho ngột ngạt, làm cho cùng với Hộ Quốc Hậu phủ sinh hiềm khích sao?


      “Ngươi an bài, năm nay để cho nàng cùng Trí nhi Am Lý dâng hương!” Đinh Bằng lạnh giọng mệnh lệnh, Mã di nương tất nhiên là ôn nhu ứng hạ, ôm Mã di nương, Đinh Bằng cảm khái “Cũng là ngươi hiểu chuyện nhất.“


      Mã di nương e thẹn kêu câu chán ghét cùng Đinh Bằng lại tiếp tục cuồn cuộn, sau, trong góc, đôi mắt đẹp như rắn độc lóe hàn quang!


      Tử Trúc hiên, Đinh Tử đổi thân y phục, nằm ở giường chuẩn bị vào giấc ngủ lại muốn vài thứ với Lâm ma ma.


      “Nay chúng ta theo Hương Mãn viên ra, Mã di nương liền Thọ An đường.” Mã di nương nhàn đến có việc gì hướng Thọ An đường chạy, nàng tựa hồ bỏ quên cái gì.


      Mí mắt có chút trầm, đầu óc mơ mơ màng màng, đột nhiên, Đinh Tử ngồi dậy, đôi mắt trong bóng tối phát ra điệp điệp quang mang.


      Ngày hôm sau.


      Đinh Tử dậy sớm rửa mặt, chút cơm sáng dùng đơn giản, liền dẫn người Thọ An đường.


      “Tử nhi tới thỉnh an tổ mẫu.” Tiến vào Thọ An đường, phát Mã di nương, Phương di nương, Bạch nương, ba vị muội muội thứ xuất, Đinh Tĩnh, Đinh Ninh Nhi, Đinh An đều ở đây, Đinh Trí ngồi ở bên người lão thái thái, ánh mắt mang theo vui sướng nhìn Đinh Tử, “Các vị di nương cùng muội muội cũng tới.”


      “Đại tiểu thư…”


      “Tỷ tỷ, chúng ta mới sao ngươi còn chưa tới a.” Mọi người đứng lên , Đinh Tĩnh cười thân thiết đứng lên kéo cánh tay Đinh Tử.


      “A, đến ta cái gì?”


      “Ngày giỗ chủ mẫu sắp đến, tỷ tỷ năm rồi đều ở trong phủ dâng hương, bên ngoài mọi người nhưng rất khó nghe.” Giống như bất đắc dĩ , kỳ thực châm chọc Đinh Tử hiểu hiếu đạo.


      Trước đây Đinh Tử phải muốn , nàng tuổi tác tuy , năm đó Vân Tề Nhu trước khi , quãng thời gian đó nàng mỗi ngày thủ ở bên, Vân Tề Nhu nhiều lần dặn dò đều là chiếu cố tốt đệ đệ, nàng còn lại cố chấp, chỉ sợ ly khai hồi đệ đệ có nguy hiểm, mỗi lần ngày giỗ nương, nàng luôn luôn vào ban đêm đốt vàng mã canh đêm mới ngủ.


      Ngoại nhân biết, này là nhược điểm, Đinh Tử giải thích cũng vô dụng, mặt phiếm ưu thương: “Nương cũng chín năm, năm đó ta còn là oa nhi năm tuổi…” xong xuống hai giọt nước mắt, liền dừng được nữa.


      Này khóc liền khóc, trong phòng chẳng ai ngờ rằng, Vương thị vội vàng khuyên giải an ủi, thế nhưng những lời Đinh Tĩnh gây xích mích, quên còn mảnh, Đinh Tĩnh tức giận giậm chân, làm bộ khuyên : “Tỷ tỷ mau đừng khóc, muội muội cũng biết mấy năm nay tỷ tỷ đối việc này để bụng, ở trong lòng dễ chịu, mấy ngày nữa phải là ngày giỗ sao, tỷ tỷ năm nay dâng hương cầu an, chủ mẫu là mẹ đẻ ngài nhất định tha thứ cho ngươi.” Đinh Tĩnh hiểu chuyện trấn an, đem danh bất hiếu này khấu ở đầu Đinh Tử, nàng bỏ qua.


      Đinh Tử trong lòng hừ lạnh, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, lần này nàng xác thực , chỉ vì phân tâm giúp cho Đinh Tử tiền thân.


      “Muội muội nhưng ra nhắc nhở ta, hôm nay đến thỉnh an ta chính là muốn cùng tổ mẫu xin Bạch Vân am.” Đinh Tĩnh trong mắt lên đắc ý, Đinh Tử cũng thông minh bao nhiêu a, bị chính mình vào mấy câu liền bật thốt lên như vậy.


      cũng phải, năm đó chủ mẫu ôm đệ đệ cuối cùng bệnh căn mới , theo lý đệ đệ cũng nên theo xem.” Đinh Tĩnh tiếp tục , những người khác trong phòng cũng đều tán thành gật gật đầu.


      Đinh Tử trong mắt lại lên ánh sáng lạnh, Đinh Tĩnh muốn ép nàng như thế, nhất định là Mã di nương bày mưu đặt kế.


      Năm rồi các nàng căn bản nhắc nhở Đinh Tử ngày giỗ mẹ ruột, chỉ sợ nàng nhớ, sau đó ở bên ngoài tản ra tin đồn làm nàng có thanh danh bất hiếu, cũng may Đinh Tử bình thường ra phủ, ngoại nhân chỉ biết là thị lang phủ có đích trưởng nữ bất hiếu, đồng thời có hứng thú, cũng tản ra cái hiệu quả gì.


      Năm nay các nàng nhắc nhở nàng, Đinh Tử cũng ngốc cho rằng các nàng đổi tính, mà các nàng lại làm cho Đinh Trí cũng theo, Đinh Tử trong lòng suy nghĩ, tình tuyệt đối đơn giản, nếu làm cho Trí nhi cùng nàng , đường thể thiếu nguy hiểm.


      Tuyệt đối được! Cũng may là nàng có chuẩn bị.


      “Trí nhi, Trí nhi, ngươi làm sao!” Vương thị đột nhiên kêu lên, mọi người tầm mắt đều bị hấp dẫn, chỉ thấy Đinh Trí ngồi ở bên người Vương thị, mặt tái nhợt mảnh, trán ngừng đổ mồ hôi, thân thể run lên, hết sức thống khổ.

      “Đau, đau, bụng đau quá...” Vốn cái miệng đỏ au giờ tái nhợt huyết sắc, Đinh Trí ôm bụng, ngừng lăn lộn, run run kêu đau.


      “Mau, mau truyền phủ y.” Vương thị lo lắng kêu, Đinh Trí là cháu đích tôn duy nhất trong phủ, ngàn vạn cũng thể có việc, Đoàn ma ma lập tức chạy ra ngoài.


      Mã di nương mắt ngốc lăng, lạnh lùng nhìn về phía Đinh Tử, việc này có phần quá trùng hợp, Đinh Tĩnh chú ý tới thần sắc Mã di nương, cũng nghĩ đến.


      Nàng cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy kế hoạch các nàng, Đinh Tử cùng Đinh Trí cũng phải chết ở đường, trong lòng quýnh lên, Đinh Tĩnh kịp suy nghĩ : “Đệ đệ bệnh này nhưng là đúng lúc, vừa muốn dâng hương cho mẹ đẻ liền bị bệnh, phải là cùng tỷ tỷ học ?”


      “Ba!” Dứt lời, trong phòng tiếng vang cực giòn vang lên.


      “Ngươi dám đánh ta!” Đinh Tĩnh mở to mắt, tay bưng má sưng đỏ, phẫn hận nhìn Đinh Tử.


      Những người khác cũng bị tiếng vang này chấn động, ngoài ý muốn nhìn hai người.


      “Muội muội, ngươi còn , chuyện có chừng mực như thế!” Đinh Tử chỉ tiếc rèn sắt thành thép , “Ta cùng với Trí nhi tế bái mẹ đẻ chúng ta là chuyện thiên kinh địa nghĩa, ngày hôm trước Trí nhi cùng ta thảo luận qua chuyện này, chuyện này là mong đợi nhất.”


      “Trí nhi chưa từng được có mẹ đẻ chiếu cố, đối với mẹ đẻ tưởng niệm, muội muội có phúc này nên nhất định là hiểu, Trí nhi hiểu chuyện nhu thuận như vậy, ta tuyệt đối cho phép bất luận kẻ nào chửi bới!” Đinh Tử mặt lên tức giận, quanh thân tản ra loại khí thế uy nghiêm, làm cho Đinh Tĩnh vốn muốn phát hỏa mắng người bị dọa lui về sau.


      Lúc này Đinh Tử phảng phất thân tôn quý kiếp trước, nàng nhàn nhạt nhìn chỗ nào, mọi người đều trực giác muốn cúi đầu, chột dạ ngớt.


      Vương thị cũng ngây ngẩn cả người, nghĩ lại là cảm khái, quả nhiên là ngoại tôn Hộ Quốc Hậu phủ, cũng phải là người bình thường có thể sánh bằng, hai mắt lợi hại nhìn Đinh Tĩnh, hung hăng trừng.


      Tốt, thứ xuất chính là tâm tư hẹp hòi, đem Trí nhi thành người bất hiếu bỏ qua, vốn lo lắng thân thể cháu ruột, Vương thị đối với Đinh Tĩnh bất mãn hoàn toàn biểu mặt, Mã di nương tâm kêu tốt, vội hòa giải thích: “Đại tiểu thư hiểu lầm, nhị tiểu thư đây là lo lắng thân thể tiểu thiếu gia, nàng nhất thời nhanh mồm nhanh miệng, căn bản ý xấu.”


      “Muội muội là ý như vậy sao a?” Đinh Tử híp mắt, giọng điệu có khởi động hỏi.


      “Đúng vậy, đúng vậy!” Đinh Tĩnh vội vàng gật đầu, nhìn thấy sắc mặt tổ mẫu, nàng cũng biết mình xúc động, dù sao Đinh Tử cũng còn đắc ý được mấy ngày, nàng vội trong nhất thời.


      “Muội muội tốt nhất nhớ kỹ giáo huấn hôm nay, Trí nhi là mệnh của ta, ai dám động , ta dù cho có hóa thành lệ quỷ cũng muốn mạng của !” Đinh Tử ràng cười, thế nhưng bộ dáng làm cho người ta lạnh run, trong giọng mang theo loại uy hiếp, tựa hồ như mệnh lệnh thể phản kháng.


      Đinh Tĩnh trong lòng càng ghi hận, cùng Mã di nương nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương chứa hung tàn.


      Đoàn ma ma đem phủ y mang đến, Đinh Trí được đỡ đến nội thất kiểm tra, phủ y chỉ là tối hôm qua lạnh, phải ở giường nghỉ ngơi hai ngày, chuyện xa tế mẫu tự nhiên rơi xuống vai mình Đinh Tử.


      Mã di nương rất quan tâm an ủi, cầm khăn tay thẳng lau nước mắt, làm như tưởng niệm tỷ tỷ, nhưng chuyện trong phủ quá rườm rà nàng được giao cho phen, trễ ngày với Đinh Tử, sau đó mang theo mấy tiểu thư cùng tế bái.


      Vương thị an ủi gật đầu, cứ theo ý các nàng, Đinh Tử chỉ nhàn nhạt cười đáp, trong mắt lại lóe u quang đen tối.


      Mã Nguyệt Ny bất luận ngươi muốn làm cái gì, ta cũng cho ngươi thực được!
      Winter, Nguyệt Kim, Tuyết Liên4 others thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 9 _ đường gặp sơn tặc







      Phủ y bên kia vì Đinh Trí viết phương thuốc, là nghĩ ngơi hai ngày là khỏi hẳn, bất quá lão thái thái thương tôn tử, lần này cái gì cũng cho Đinh Trí mang bệnh tế bái.




      Cổ nhân thường , mang bệnh tế bái người chết hoặc nhìn bệnh nhân sắp chết, là điềm xấu cực kỳ, các loại thuyết pháp sợ bệnh nhân dính xui cùng bị dắt địa phủ, bên này Đinh Tử liền lo lắng.




      Ở Thọ An đường chào từ biệt xong, mang theo người trở lại Tử Trúc viện, liền bắt đầu chuẩn bị mọi thứ để ra ngoài.




      “Lâm ma ma, Tử Trúc viện liền giao cho ngươi.” Lần này, Đinh Tử chỉ tính toán mang thiếp thân Hỉ nhi cùng Linh nhi, Lâm ma ma rất yên lòng.




      “Tiểu thư, đến Bạch Vân am tuy chỉ là tế hương bái tế, nhưng việc vẫn là rất nhiều, nô tỳ muốn tiểu thư quá mức mệt nhọc.” Nghĩ đến đại tiểu thư mất, Lâm ma ma trong lòng cũng trận xót xa.




      “Ma ma, chúng ta mặc dù , thế nhưng hậu viện này lại thể sơ sót, ta lưu lại ngươi là có mục đích khác.” Đinh Tử vỗ vỗ tay Lâm ma ma .




      “Ý tứ của tiểu thư là?” Lâm ma ma thần sắc hơi động, hỏi.




      “Bảo vệ tốt nội viện, cẩn thận quan sát mỗi người trong viện.” Tử Trúc viện ngoại trừ Lâm ma ma, Hỉ nhi, Linh nhi hai nha hoàn nhất đẳng, còn có hai ma ma làm việc vặt vãnh, hai nha hoàn nhị đẳng, hai nha hoàn tam đẳng, nhưng ngoại trừ ba người Lâm ma ma, những người khác rốt cuộc tồn cái tâm tư gì, ai cũng .




      “Tiểu thư nô tỳ hiểu, ngài yên tâm , nô tỳ nhất định bảo vệ tốt nội viện này.” Lâm ma ma mắt sáng quắc .




      , ma ma, ta chỉ là muốn ngươi nhìn là được rồi, các nàng làm cái gì ngươi chỉ cần mở mắt nhắm mắt, trở về ta tự có chỗ hữu dụng.” Lâm ma ma mặc dù hiểu, lại hỏi nhiều, nàng tổng cảm thấy tiểu thư nay như ngày xưa, luôn bày mưu nghĩ kế có phong độ của đại tướng.




      Sau nửa canh giờ, Đinh Tử mang theo Hỉ nhi, Linh nhi xuất ở ngoài thị lang phủ, Đinh Tĩnh, Đinh Ninh Nhi cùng với Đinh An ba thứ nữ canh giữ ở cửa, Hỉ nhi, Linh nhi vội vàng khuân đồ, Đinh Tử đứng ở bên cũng chủ động chuyện.




      Đinh Tĩnh thấy Đinh Tử xuất , mặt vẫn mang theo thân thiết cười ngọt, thấy Đinh Tử để ý tới nàng, nàng những bực trái lại cười ha hả chủ động đến gần: “Tỷ tỷ am lý dâng hương cho chủ mẫu là có tâm, aiz, kỳ thực chúng ta trong lòng cũng mong mỏi, bất quá muốn cùng di nương các nàng cùng mới được.”




      “Muội muội có tâm, ngươi nếu là vội vã , cùng chúng ta đồng hành tốt nhất, ta đây trở về cùng tổ mẫu liền , , giúp muội muội thu thập đồ đạt.” Đinh Tử tươi cười cực kỳ chân thành, tựa hồ muội muội thân thiết, tâm tồn cảm kích vội vã mệnh lệnh nha hoàn phía sau Đinh Tĩnh.




      Nha hoàn kia sửng sốt, Đinh Tĩnh biểu tình cũng thay đổi, trong mắt lên nghiêm nghị, cười : “Đó là chủ mẫu, dựa theo cố quy cư chúng ta tự nên xếp phía sau tỷ tỷ, vẫn là cùng các di nương mới hợp quy cũ.”




      “A, Nhị muội muội liền đại biểu luôn tam muội muội, Tứ muội muội?” Đinh Tử tự tiếu phi tiếu .




      “Đây là tự nhiên, các nàng là thân phận gì chứ, chính mình ràng nhất.” Đinh Tĩnh bình thường ỷ vào Mã di nương nắm quyền, tính cách tự nhiên kiêu căng ít, cho dù thân là thứ nữ, đem chính mình nhìn thành thân phận thứ xuất, vẫn muốn đem Đinh Tử đích nữ này áp xuống, tự nhiên cũng lo lắng ý nghĩ Đinh Ninh Nhi cùng Đinh An.




      Dứt lời, Đinh Ninh Nhi cùng Đinh An mặt lên xấu hổ, Đinh Ninh Nhi trong mắt càng tối tăm liên tục, nhìn Đinh Tử nheo mắt lại: “ vậy,bọn muội muội sau a, ta liền trước.” Dứt lời, Hỉ nhi đỡ tay lên xe ngựa.




      “Hừ, đồ đê tiện!” Xe ngựa vừa mới xa, Đinh Tĩnh liền tức giận thay đổi mặt thối ngụm mắng, hai thị vệ giữ cửa trong mắt lên kinh ngạc, lại rất nhanh che .




      Đinh Ninh Nhi cùng Đinh An Cùng ở sau đồng thời thay đổi sắc mặt, đều cúi đầu , Đinh Tĩnh từ trước đến nay dễ đối phó, chuẩn hơn là các nàng có trái cây ngon mà ăn.




      Đinh Tĩnh hận mắng, trong lòng đối với Đinh Tử bức nàng thừa nhận thân phận thứ nữ, tức giận muốn cắn người.




      Đinh Tử, chờ ngươi trở về, đó liền là ngày ngươi trong phủ thấp hèn còn kém hơn so với Đinh Ninh Nhi cùng Đinh An, ta xem ngươi có thể lên mặt đến bao lâu, xong nhắc váy oán hận rảo bước tiến vào phủ.




      Đinh Ninh Nhi nhìn xe ngựa phương hướng xa, ánh mắt u ám, quyến rũ ra ý cười lạnh, lại chú ý tới Đinh An vẫn yên tĩnh như tồn tại, trong mắt lên trào phúng. (Sally: trong 3 thứ nữ ta nghĩ Đinh An này là người khó đối phó nhất).




      xe ngựa, Đinh Tử nhắm mắt lại tựa vách xe, bên tai là tiếng cười giòn của Linh nhi, Linh nhi là người tính tình linh hoạt, lần này ra vui vẻ nhất đó là nàng.




      “Aiz, Hỉ nhi tỷ tỷ, ngươi thiếu gia bệnh…” , mặt Linh nhi lại có chút lo lắng, Đinh Tử chợt giương mắt quét tới, Linh nhi lập tức bị dọa ngậm miệng.




      Hỉ nhi ngầm hiểu, tiếp: “Đúng vậy, tiểu thiếu gia cảm lạnh, rốt cuộc phải ở bên cạnh nhìn, ta trong lòng vẫn rất là lo lắng.“




      Linh nhi tính tình thẳng lại ngốc, sửng sốt xong nhân tiện : “Nhưng phải sao, tiểu thiếu gia nhất tưởng niệm phu nhân, aiz, tại sợ là rất thương tâm.”




      Hỉ nhi vén màn xe lên, liền thấy phu xe lưng thẳng tắp, hai lỗ tai dựng thẳng ràng là nghe trộm, trong mắt lên phẫn hận lại bị Hỉ nhi cưỡng chế, buông màn xe xuống cùng Đinh Tử, Linh nhi đánh cái thủ thế, ba người liền ngôn ngữ.




      Đinh Tử nhắm mắt lại, trong lòng lại đau xót, đêm qua nàng mơ hồ nghĩ đến ý nghĩ của Mã di nương, thừa dịp đêm mê đến phòng nha hoàn thủ phòng, vào gian phòng Đinh Trí, có thời gian nhiều, chỉ cho Đinh Trí dược hoàn, làm cho ngày mai giả trang đau bụng, thân thể hư nhược, tuyệt đối thể ly khai thị lang phủ.




      Đinh Tử kiếp trước ham thích lớn nhất, kỳ thực cũng phải là vì mặt mũi hoàng gia luyện tập cầm kỳ thư họa, mà là dược cùng chính , dược phân rất nhiều loại, độc dược là loại trong đó.




      Nàng cấp Đinh Trí dược có công hiệu giúp bài tiết, cũng thương thân, nhưng đau kia lại là , nghĩ đến đệ đệ ở Thọ An đường đau bộ dáng lăn đầy đất, nàng liền tâm bị nhéo đau.




      Đinh Trí là nghịch lân duy nhất của nàng tại đây, nàng thế nhưng làm cho đau như vậy, song quyền nắm chặt, Đinh Tử cảm giác trán gân xanh nổi lên, hai mắt chiết xạ ra hàn quang lãnh liệt, thù này ta muốn các ngươi trăm ngàn bội tội!




      “Hưu!”




      Đột nhiên mã xe dừng lại, Đinh Tử hai mắt mãnh trừng, liền nghe mã xa phu hơi ra thanh lo nghĩ: “Đại tiểu thư, có sơn tặc! A!” Sau đó đạo tiếng hô đau, mã xa phu lại có thanh .




      Đinh Tử mặt lên sát ý, khởi bước vén màn xe lên, căn bản cho Hỉ nhi, Linh nhi cơ hội ngăn cản.




      Đứng ở phía ngoài hơn mười người quần áo hôi cũ, biểu mặt dâm loạn, nhìn thấy Đinh Tử ra khỏi xe ngựa, mặt đều lên kinh diễm, lập tức là sắc dâm.




      Hỉ nhi cùng Linh nhi thấy vậy nào có , hai người bị dọa run run cùng chỗ, lại kiên trì muốn ra ngoài bảo hộ Đinh Tử, Đinh Tử quay đầu lại đem đầu hai người ấn trở lại, híp mắt tỉ mỉ quan sát nam nhân này, bọn họ mặc y phục tóc đều thập phần mất trật tự, mặt bôi cái gì đó nhìn ra dung mạo, hơn mười người, lại có nhiều hơn phân nửa mang hài mới, hài còn sạch , căn bản nhiễm bao nhiêu bùn đất!




      Đinh Tử có thể khẳng định, những người này căn bản phải sơn tặc!




      “Đại ca, con quỷ này lớn lên quá xinh đẹp, nhanh lên chút thượng , ta cũng nhịn được.” Bên kia trong đám người tao động, sôi nổi nghị luận.
      Vì do nam tử diện mạo xấu xí nhất, tinh nhãn lại trầm tàn nhẫn nhất, nhìn phía Đinh Tử ánh mắt mang theo mũi nhọn tàn sát bừa bãi: “Bên trong xe còn có người, đều nắm đến, hôm nay cho các huynh đệ hảo hảo chơi, chơi đùa xong đưa đến thanh lâu đổi chút tiền rượu!”




      “Vâng đại ca!” Chúng nam tử hoan hô, cầm vũ khí trong tay sôi nổi hướng xe ngựa chạy tới, trong mắt xích lõa, giống như đem Đinh Tử cởi hết, đè xuống đất chà đạp …
      Winter, Nguyệt Kim, sanone21125 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :