1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hái Hồng - Giá Oản Chúc (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngocanh

      ngocanh Active Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      230
      hem sao nàng ạ!! đợi đến cuối tuần vậy.hihi

    2. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 23
      Edit: Linh



      Chu Hồng Hồng hoàn toàn bị dọa. Đầu tiên liên tưởng đến là bệnh đau mắt, nhưng mà mắt phải của Đẩu Bái vẫn bình thường.

      ổn định tinh thần, hỏi, "Này bạn, cậu làm sao vậy?"

      Đẩu Bái lần nữa che con mắt trái của cậu ta, "Mắt tôi thoải mái."

      "Là nhiễm trùng sao?"

      "Có thể là bị kính sát tròng đâm vào trong mắt."

      Đương có vẻ rất bình tĩnh, nhưng Chu Hồng Hồng nghe xong lại bị dọa sợ, "Tôi dẫn cậu xem bác sĩ." xong túm ống tay áo của cậu ta.

      Đẩu Bái nghiêng người tránh đụng chạm của . " còn kịp rồi."

      nhận ra được hành động của cậu ta liền dừng lại động tác, bạn này có thể lại hiểu lầm có ý đồ bất lương gì đối với . "Vậy làm sao bây giờ? Mắt cậu rất đỏ..."

      "Chị họ, nếu ..." Đẩu Bái dừng chút, mới tiếp, "Chị giúp tôi lấy ra ."

      sửng sốt, "... Tôi biết làm, trước giờ tôi chưa mang kính sát tròng bao giờ."

      "Tôi dạy cho chị." Cậu ta lại bước bước về phía , " tại mắt tôi rất đau, cũng nhìn thấy gì, chờ đến bệnh viện, cũng biết là lỡ mất bao nhiêu thời gian."

      Chu Hồng Hồng cảm thấy loại chuyện này, dám tùy tiện xuống tay, "Nếu , tôi gọi Lưu Nhất Trác tới giúp cậu ."

      "Vậy chị nên chờ bọn họ mặc quần áo tử tế ." Ngữ khí của cậu ta bỗng nhiên có chút thay đổi.

      nghe ra ý tứ của cậu ta, giật mình nhìn về phòng của em họ.

      "Chị họ?"

      Chu Hồng Hồng nhìn khuôn mặt nghiêm túc lạnh nhạt của cậu ta, cuối cùng gật đầu đồng ý.

      Đẩu Bái bảo rửa tay, sau đó ôm mắt trái trở về phòng.

      Chu Hồng Hồng rửa tay xong, vào phòng Đẩu Bái, vốn muốn đóng cửa, lại , "Việc vén mí mắt này, tôi có hứng thú để cho người khác nhìn thấy."

      đành phải nhàng dùng chân đóng cửa lại.

      Đẩu Bái nửa dựa nửa nằm ở đầu giường, Chu Hồng Hồng đến gần mới phát ga giường của cậu ta lại là tự mang đến, thậm chí vỏ chăn cũng thế. Cứ như vậy, cũng dám thoải mái ngồi lên.

      đứng trước giường, thân thể khom xuống nhìn mắt trái của Đẩu Bái.

      Mắt trái của cậu ta nhìn như sắp chảy máu, có chút đáng sợ.

      Chu Hồng Hồng cúi đầu xuống, tóc liền tự nhiên rũ xuống, phủ lên mặt Đẩu Bái, liền lập tức ngồi thẳng lên.

      Buộc tóc xong, lại rửa tay lần nữa, sau khi trở về liền nghe theo chỉ thị của Đẩu Bái, lại gần nhìn mắt trái của cậu ta, nhàng mà vân vê mở mí mắt của cậu ta tìm kiếm thấu kính bên trong. vất vả mới thấy góc thấu kính, vừa muốn lấy kẹp gỡ thấu kính ra, cậu ta lại biết vì sao, chớp chớp mắt.

      vốn tập trung tinh thần chú ý tìm cái thấu kính kia, đột nhiên cậu ta nháy mắt, hơi giật mình, lúc nhìn lại mắt của cậu ta, kính sát tròng cũng biết chuyển qua chỗ nào.

      đành phải càng tiến đến gần hơn để nhìn.

      Hô hấp của Chu Hồng Hồng phả lên mặt Đẩu Bái, dường như làm cho cậu ta có chút khó chịu, hơi nhíu mày.

      Lúc này mới ý thức được bọn họ quá mức gần nhau, muốn kéo xa khoảng cách chút, nhưng đuôi tóc của lại biết bị cái gì đè lên, bị bên kia kéo lại, mất thăng bằng, ngã ngược về phía trước đụng vào trúng mặt Đẩu Bái.

      đụng phải.

      Cằm của đụng trúng môi của cậu ta.

      Chu Hồng Hồng vội vàng dịch ra, mặt nóng như bị hỏa thiêu. Nhưng khi nhìn Đẩu Bái, vẻ mặt của rất nghiêm túc.

      Vì thế ấp úng : "Bạn học, xin lỗi, có đau ?"

      Đẩu Bái tựa hồ như nhẫn cái gì đó, giọng có chút căng thẳng, " có việc gì. Chị họ, đừng trì hoãn nữa, đôi mắt của tôi rất khó chịu." xong, thò tay vào bên cạnh ngăn tủ xé tờ khăn giấy, tinh tế chà lau cánh môi của mình.

      Chu Hồng Hồng vốn có chút hoài nghi vừa rồi Đẩu Bái cố ý kéo đuôi tóc , nhưng thấy động tác chút nào che giấu của cậu ta, lại khiến cho cảm thấy là chính mình vô lễ với .

      Cố che dấu tâm tư, lại cúi xuống nhìn mắt cậu ta. Lần này dám tới gần quá.

      Đợi đến khi lấy được kính sát tròng ra, Chu Hồng Hồng nhàng thở phào, lùi nhanh cách xa cậu ta vài bước.

      Đẩu Bái có chút bất đắc dĩ, "Chị họ, phiền chị lấy hộ tôi thuốc tra mắt."

      Lúc đưa thuốc mắt cho , thấy mắt trái của vẫn đỏ bừng, "Cậu... cần bệnh viện sao?"

      Cậu ta thèm trả lời vấn đề này của , trực tiếp ra ý muốn đuổi khách. "Tôi muốn nghỉ ngơi. Chị họ, chúc ngủ ngon, cám ơn."

      Mọi quan tâm đành nuốt xuống, trả lời "Ngủ ngon".

      ra ngoài, nhìn căn phòng của Lưu Nhất Trác, lại liên tưởng tới lời vừa rồi của Đẩu Bái, liền vượt qua rất nhanh, trong lòng suy tính ngày mai phải thăm dò đời sống tình cảm của em họ.

      Đêm đó Chu Hồng Hồng lại ngủ được, ở giường trằn trọc mãi.

      Mấy ngày nay, cũng từng muốn lên mạng xem tình hình cuộc sống của Thời Tiệp Nghệ, nhưng lại sợ nhìn thấy đồ đạc của mình bị chụp linh tinh. Nếu như là đồ vật, động vào động, đến lúc đó đem vứt hết. Chỉ sợ là Trình Ý. muốn ném, lại ném xong.

      ngồi xuống, cố lấy hết dũng khí, lại lên xem weibo của Thời Tiệp Nghệ.

      Sau tấm ảnh chụp đôi cốc kia, Thời Tiệp Nghệ chỉ đăng thêm hai ba dòng cảm nghĩ, cái mới nhất có câu như thế này ——

      Hạnh phúc, chính là tìm được người ấm áp cùng trải qua suốt đời. Trình Ý, là đủ rồi. Nhưng mà, tôi lại chán ghét ấy tùy ý lấy mất của tôi đêm dài.

      Chu Hồng Hồng trở nên đờ đẫn.

      Đầu tiên, cái từ ‘ấm áp’ này cùng và Trình Ý liên quan. Tiếp theo, ấm áp hay ấm áp đều là của Chu Hồng Hồng , cùng Thời Tiệp Nghệ có quan hệ gì đâu. Còn suốt đời của Trình Ý, trước đây rất lâu cũng hứa cho . từng lấy .

      ràng từng vậy.

      Chu Hồng Hồng cũng biết, liệu sau thời gian nữa, trạng thái weibo của Thời Tiệp Nghệ có phải chính là đăng tin vui cùng Trình Ý hay . Mà tuy là bạn chân chính, hoàn toàn chẳng hay biết gì. Hoặc là, vốn cũng phải bạn của , nhiều nhất, chỉ là bảo mẫu và bạn giường của mà thôi.

      Cũng chính ở khắc này, trái tim Chu Hồng Hồng hoàn toàn tan nát. Bất kể trả giá như thế nào, cũng sánh bằng Thời Tiệp Nghệ. Nhà của , đối phương có thể dễ dàng xâm nhập. Người đàn ông , ấm áp của từ trước tới nay cũng đặt ở nơi .

      đối với , vĩnh viễn chỉ là ham muốn thú tính mà thôi.

      Bấy lâu nay thứ mà canh giữ, là thân thể . Mà nay, thể tưởng tượng được còn có lý do gì có thể cho phép chính mình tiếp tục thương .

      Chu Hồng Hồng chậm chạp đánh chữ điện thoại di động. Đánh xong, xóa . Sau đó lại tiếp tục đánh, tiếp tục xoá.

      nhìn giọt nước rơi đệm, mới biết mình vừa khóc.

      hận chết tên súc vật chó chết Trình Ý!

      Cuối cùng Chu Hồng Hồng cũng gửi tin nhắn cho , tự với mình, những thứ này cũng chỉ là phiến diện đơn phương của Thời Tiệp Nghệ, hơn nữa chỉ ra Trình Ý đúng là ban đêm ở bên cạnh Thời Tiệp Nghệ.

      Đúng vậy, có.

      Nhưng mà, nếu như có, vậy mấy ngày nay bận rộn cái gì...

      Ngày hôm sau, Chu Hồng Hồng ngủ quên.

      Trong đầu mảng mờ mịt, những chuyện lộn xộn đan xen khiến biết mình tỉnh hay mơ. Mãi đến khi cậu cả lên gõ cửa mới giật mình bừng tỉnh.

      Vừa đứng dậy, cảm thấy đầu đau muốn vỡ ra. lắc lắc đầu, day day huyệt thái dương ra mở cửa.

      mặc quần áo mở cửa, cậu cả lại hoảng sợ. "Sao mắt con lại sưng thành như vậy?"

      Chu Hồng Hồng sắc mặt xám tro, chuyện cũng có sức lực, "Con ngủ ngon. Chắc là ngày hôm qua uống nhiều trà, có chút mất ngủ."

      "Vậy con nghỉ ngơi trước, để cậu làm. Cậu lo lắng con thôi, nếu biết trước đến ầm ĩ con."

      rất mệt, đáp lại cậu cả tiếng rồi trở về ngủ. Nhưng mà đau đầu nên ngủ được, vì thế thể tìm thuốc uống.

      Cậu cả vừa nghe tình trạng của , ngay là bị phong hàn, kêu uống thuốc, nghỉ ngơi tốt.

      Nếu mình cậu cả thể quản lý cửa tiệm được, Chu Hồng Hồng liền muốn dặn dò Lưu Nhất Trác tiếng, kêu cậu ấy hôm nay đừng chạy ra ngoài, ở lại trong tiệm giúp đỡ.

      dừng trước cửa phòng Lưu Nhất Trác, sau đó quay về phòng mình, gọi điện thoại cho cậu ta.

      tại có tâm tư bàn tán đời sống tình cảm của em họ, tự thân cũng khó bảo toàn.

      Chu Hồng Hồng uống thuốc xong, ngủ rất sâu.

      Giấc ngủ này, là giấc ngủ ngon nhất trong mấy ngày nay của . Đem những thứ từng quên , đem những thứ Trình Ý thỉnh thoảng đối tốt với gợi ra hết.

      ----

      Khi Chu Hồng Hồng thi đại học phải lên trường thi ở thị trấn. Toàn bộ thí sinh các làng cùng tụ về thị trấn, phòng trọ rất khó tìm, thế mà Trình Ý ba lần bốn lượt lừa gạt Lão Thái gia đến xem náo nhiệt.

      Chu Hồng Hồng vốn ở cùng bạn nữ cùng lớp trong phòng đôi, nhưng mà Trình Ý uy hiếp , kiên quyết bắt phải cùng ngủ.

      sợ cuốn lấy giường, cầu xin , "Tôi sắp thi đến nơi rồi, cũng đừng làm tôi."

      Trình Ý rất khinh thường . "Ai muốn làm , bản thân cố gắng thi đại học của ."

      Chu Hồng Hồng có thói quen lạ giường, đổi đến ở trong hoàn cảnh mới, buổi tối đầu tiên khẳngđịnh là ngủ ngon. liền sớm đến khách sạn để thích ứng. Lúc ở trong phòng ôn tập ngắm ngắm Trình Ý, thấy im lặng hiếm có, an tĩnh ngủ ngon.

      Đến giờ ăn cơm, liền rời giường xuống lầu lấy cơm lên cho .

      Chu Hồng Hồng cảm thấy ở đây cũng có việc gì làm, liền bảo chơi.

      trời nóng, muốn . cũng biết rốt cuộc tới đây làm gì. Buổi tối trước kỳ thi ngày, Chu Hồng Hồng bởi vì khẩn trương, đột nhiên mất ngủ. lo lắng lăn qua lộn lại, càng hoảng càng ngủ được.

      Trình Ý nghe than thở, xuống giường, đến bên , vui sướng khi người gặp họa cười, "Ngủ được hả? Vậy hai ta làm việc khác?"

      gấp đến độ muốn khóc “Lúc nào rồi, còn ở đó mát."

      "Chu Hồng Hồng, ngủ làm gì." nhấc chân đá bắp chân của , như là đối đãi với con chó ven đường vậy.

      Chu Hồng Hồng cho là lại muốn ép buộc mình, cả giận : "Trình Ý, hôm nay chết tôi cũng cùng làm!"

      "Lão tử cũng muốn làm, lăn dịch ra." trực tiếp đẩy qua, nằm xuống phía sau ôm cổ .

      Chu Hồng Hồng sợ nổi lên thú tính, giãy dụa ngừng, lại cầu xin tha thứ phải thi, bảo kiên nhẫn chút.

      Trình Ý gắng sức kềm cổ , " rốt cuộc có ngủ hay ?"

      bực tức nhìn , trong hốc mắt nước mắt long lanh sắp trào ra.

      lại cười, "Khóc xấu."

      dỗi, lấy mu bàn tay lau nước mắt.

      "Nghe lời." Trình Ý hung hăng mổ môi của , nhàng dỗ, " Ngủ giấc ngon vào."

      Chu Hồng Hồng chợt đưa tay ôm , vùi vào lồng ngực của ." Nếu tôi thi rớt làm sao bây giờ..."

      tỏ vẻ rất sao cả, "Rớt rớt."

      "Trong miệng đúng là nhả nổi lời hay."

      "Có tôi nuôi , sợ cái gì."

      Trình Ý cách rất để ý, nhưng Chu Hồng Hồng nghe, lại cảm thấy những lời này là lòng. càng thêm ôm sát .

      "Trình Ý."

      "Ừ."

      "Mấy ngày nay cũng phải cấm dục."

      "Tôi đây phải nhịn rồi sao, còn hài lòng?"

      "Nhưng mà, cái kia... chọc vào tôi..."

      " liên quan tới tôi, có chuyện với nó. Có bản lĩnh bắt nó mềm ."

      Chu Hồng Hồng buông ra, nhích nhích về phía sau. "Tôi ngủ đây."

      lại ôm vào lòng, bảo đảm : "Chu Hồng Hồng, đừng căng thẳng. Tôi động khẳng định động."

      đành phải bị buộc vào lồng ngực của , đồng thời làm cho hạ thân của mình cách xa chút.

      Trình Ý nhàng vỗ lưng của , bậy học vạn quyển sách, bằng vạn dặm đường, vạn dặm đường, bằng duyệt vô số người.

      Cũng biết ngủ mất khi nào, chỉ nhớ tiếng trầm thấp nỉ non bên tai .

      Chu Hồng Hồng có thể dự liệu được, Trình Ý nhịn vài ngày, khi tháo xích khẳng định khiến chịu đựng nổi. Ngày thi xong đại học hôm đó, cũng kịp chuyện với các bạn học, bị kéo trở về khách sạn.

      Vừa đóng cửa, liền đẩy vào bên cạnh buồng vệ sinh, như treo tường, nhanh chóng cởi bỏ quần của , nâng cái chân của lên liền tiến vào.

      Động tác của thực vội vã, Chu Hồng Hồng tay vịn bên cạnh ván cửa mới miễn cưỡng duy trì tư thế đứng thẳng.

      ra hơi đau, nhưng nhớ đến biểu của mấy ngày nay, biết là nhịn đến sắp hỏng rồi, cho nên cố gắng hết sức thích ứng .

      Trình Ý nặng nề mà đảo hồi lâu, mới thả chậm tốc độ, thở phì phò mút cổ của . "Vợ, đau ?"

      Thừa dịp có chút khoảng cách này, Chu Hồng Hồng mới mở miệng, "Mẹ tôi chờ tôi về nhà ăn cơm, đừng chậm trễ quá lâu."

      cười khẽ, ngẩng đầu nhìn , "Vậy tôi khách khí?"

      Khi chuyện, tay xông vào áo của , cởi bỏ áo lót của . "Vợ, em thả lỏng chút, để cho nhanh bắn ra nào."

      được vỗ về động tình, cũng sợ làm lâu, chỉ có thể phối hợp .

      Chu Hồng Hồng chỉ thấy trong mắt tất cả đều là sắc màu tình dục.

      cứ nhìn chằm chằm như vậy, cho đến khi nở rộ dưới thân .

      Trình Ý chơi lâu lắm, chuyển vòng liền cùng Chu Hồng Hồng trả phòng trở về.

      Mẹ Chu nhìn thấy Trình Ý và con cùng nhau trở về, chỉ cho là đón con nhà mình, còn giữ lại ăn bữa cơm rau dưa.

      Sau khi ăn xong, Chu Hồng Hồng đưa Trình Ý ra cửa, ngả ngớn sờ mặt của , "Ngày mai tới nhà của tôi, đem mấy ngày hôm nay đều bù lại."

      đẩy tay ra, "Ngày mai tôi muốn ngủ, mới thi xong, cũng chưa kịp ăn mừng đây."

      "Ăn mừng?" trêu đùa , "Tôi thấy vui sướng như thế, phun ra nhiều vậy cơ mà."

      căm tức nhìn , "Cút cút cút. Ngày mai tôi buồn ngủ, ngày kia cũng buồn ngủ, ngày kìa càng buồn ngủ. Thời gian này tôi đều muốn gặp lại ."

      "Được a, Chu Hồng Hồng, cứ ngủ của , tôi đều nhớ kỹ. Tôi chờ tỉnh ngủ." Trình Ý xong câu đó liền rời .

      Chu Hồng Hồng để ý tới , trực tiếp đóng cửa.

      vừa mới thi xong, lại khôi phục bộ dáng chán ghét kia.

      Nhưng mà tối hôm đó, lúc Chu Hồng Hồng nửa mê nửa tỉnh, lại cho rằng mình vẫn còn ở trong lòng Trình Ý, nghe dỗ tiếng lại tiếng rất nhàng.
      Last edited by a moderator: 5/6/15

    3. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      TỘI CHỊ QUÁ, CHẮC CON THỜI TIỆP NGHỆ DỞ TRÒ RỒI, HAY TY PHẢN BỘI...
      CHH CHỊ GOM CON ĐÓ VÀ TY ĐỲ CHẾT HAI ĐÚA NÓ LUÔN
      lananhtran51linhdiep17 thích bài này.

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 24 (sửa)
      Edit: Linh


      Chu Hồng Hồng ngủ đến xế chiều mới tỉnh lại. Bởi vì bị đói nên tỉnh.

      Khi tỉnh lại đầu hết đau, nhưng mà thân thể rất mệt mỏi.

      xuống phòng khách, phát Đẩu Bái ra ngoài. Cậu ta ngồi ở trong góc vẽ cái gì đó.

      Buổi chiều trong tiệm có buôn bán gì, mấy người bạn mạt chược ở cách vách lại đến mở bàn cùng chơi với cậu cả. Bên trong, còn mở tivi để xem.

      Giọng tivi và giọng của những người chơi mạt chược lẫn vào nhau, Chu Hồng Hồng cảm thấy vô cùng đau đầu.

      Đẩu Bái dường như bbij quấy nhiễu chút nào, vẫn cúi đầu tiếp tục vẽ bức hoạ của . Có điều, ở tivi đột nhiên phát ca khúc, cậu ta ngừng bút, nhìn sang phía Chu Hồng Hồng.

      xem ti vi, nhưng ràng là như vào cõi thần tiên, ánh mắt ngơ ngác, môi hơi vểnh, cậu ta giống như lần đầu tiên nhìn kỹ độ cong này.

      Đẩu Bái nghe ca từ, tầm mắt ngừng lại mặt của , nhớ lại xúc cảm làn môi của tối hôm qua, sau đó cậu ta hạ bút xuống lần nữa, còn là bản vẽ cũ.

      Cậu ta dùng vài nét bút ít ỏi vẽ xong, cuối cùng nhìn về phía Chu Hồng Hồng.

      Chu Hồng Hồng sau khi lấy lại tinh thần, chỉ thấy Đẩu Bái nhìn mình, biết là nhìn bao lâu.

      cảm thấy khó hiểu, cười với , ngoắc ngoắc chiếc bút vẽ.

      muốn cử động, nhưng mà cậu ta vẫn nhìn chằm chằm như vậy, cuối cùng, thỏa hiệp, chậm rãi tới bên cạnh cậu ta.

      Đẩu Bái hạ bàn vẽ xuống, ra hiệu cho nhìn xem.

      Chu Hồng Hồng chống lại tầm mắt của cậu ta. Người kia tuy mới chỉ vẽ hình dáng, có ngũ quan, nhưng mà có thể nhìn ra là ai.

      Cậu ta híp lại mắt, "Thấy thế nào?"

      Tự đáy lòng muốn khen ngợi câu. là tài năng, chỉ vài nét vẽ mà có tư thái như vậy, huống hồ và cậu ta vốn thân thiết lắm.

      Đẩu Bái cúi đầu dùng bút vẽ gõ cái phía dưới góc phải bản vẽ, sau đó giương mắt hỏi, "Chị họ, mấy ngày nay chị làm người mẫu cho tôi, có được ?"

      Chu Hồng Hồng kinh ngạc nhìn cậu ta, "Tôi nào có thời gian kia chứ." còn phải chạy đông chạy tây, hơn nữa cũng cảm thấy mình có tư cách làm người mẫu .

      "Gò má của chị rất đẹp."

      bị lời của cậu ta làm cho sửng sốt. Hơn nữa cảm thấy, cậu nhóc này dường như càng ngày càng ấm áp, ràng lúc vừa tới rất xa cách.

      Cậu ta thấy phản ứng của , hơi nhíu mày, lại ra thần thái cao ngạo, "Chị họ có phải là hiểu lầm cái gì hay ?"

      "A..." vội xua tay, " có, có."

      Ngẫm lại cũng có khả năng, người con trai như cậu ta, mắt cao hơn đầu, tác phong lại thích soi mói, làm sao có thể có gì đó với . Hơn nữa, cậu ta luôn bày ra thái độ hoài nghi đối với cậu ta có ý đồ gì đó.

      Quả nhiên, thấy giải thích, Đẩu Bái liền thu lại biểu tình, "Tôi người mẫu, cần phải ngồi ở chỗ, làm động tác tư thế cụ thể gì. Chị cứ bận việc của chị ,tôi chỉ tìm cảm hứng từ chị mà thôi."

      Chu Hồng Hồng đột nhiên hỏi, "Cậu cảm thấy cậu cả của tôi như thế nào?"

      Mặt cậu ta tối sầm, "Chẳng như thế nào cả."

      lầu bầu câu, "Cậu cả rất đặc biệt."

      "Sao hả? Chị họ." Cậu ta tiếp tục , " ra chị cứ bận việc của chị, tôi vẽ tranh của tôi."

      "Để tôi suy nghĩ chút."

      Cậu ta cười, ánh mắt phát ra chút ánh sáng phấn chấn. "Chị yên tâm, tôi vẽ xong đều đưa lại cho chị. Tôi tự mình cất giữ."

      Chu Hồng Hồng nghe ra, hoá ra là cậu ta thanh minh.

      Chẳng qua, vẫn đồng ý với cậu ta. Phái nam từng thân cận, chỉ có Trình Ý. Tối hôm qua cùng Đẩu Bái đụng chạm chút, có loại chột dạ và xấu hổ như mình ngoại tình. Giờ lại để cho cậu ta vẽ mình, cảm giác là lạ sao đó.

      Chu Hồng Hồng cơm nước xong, lại trở về phòng nghỉ ngơi. Khi tỉnh lại là lúc chạng vạng, nghe thấy hành lang, Lưu Nhất Trác cùng cậu bạn nam khác chuyện, biết bọn họ về.

      Ngủ ngày như vậy, khôi phục sức khỏe lại vài phần, rời giường xuống lầu, chỉ thấy trong đại sảnh, Lưu Nhất Trác cùng ba bạn học khác ghé vào bàn ngồi tán gẫu.

      Đẩu Bái vẫn như cũ ngồi mình ở bàn khác, cậu ta tựa hồ cũng trao đổi với bạn học quá nhiều.

      Cậu cả ngẫu nhiên qua bên cạnh Đẩu Bái, nhìn bức tranh cậu ta vẽ, liền ra sức khen ngợi, khen đến mức Lưu Nhất Trác có chút nhịn được.

      Chu Hồng Hồng nhớ đến bức hoạ hôm nay nhìn thấy, sợ cậu cả nhìn là nhận ra Đẩu Bái vẽ mình.

      Vì thế cũng tới nhìn.

      may đó là tranh phong cảnh phố phường. Tuy rằng hiểu hội họa lắm, nhưng vẫn nhìn ra được, Đẩu Bái và em họ nhà mình phải ở cùng cấp bậc.

      Đẩu Bái nhìn thấy liền cười.

      Chu Hồng Hồng cũng mỉm cười.

      , Đẩu Bái cười và cười, cảm giác rất khác nhau. Lúc cười, rất là lạnh lùng. Cười rộ lên liền rất dịu dàng, rất tương xứng với tuổi của .

      chợt nhớ tới Trình Ý, nếu cũng có thể cười dịu dàng với , tốt biết bao nhiêu. trắng ra , ra là vì .

      Đẩu Bái thấy lại ngẩn ngơ, dùng bút vẽ gõ cái lên bàn."Chị họ, chị thường xuyên vào cõi thần tiên."

      Chu Hồng Hồng bừng tỉnh, yếu ớt , "Người lớn nghĩ chuyện lớn , đám trẻ con sao hiểu được."

      "Tôi phải là trẻ con." lời này giọng , nhưng giọng lại cao vô cùng, phảng phất như mới là người lớn ở đây vậy..

      cảm thấy rất buồn cười, tại người trẻ tuổi lại thích tỏ ra từng trải, nhưng chờ khi đến tuổi rồi, ngược lại lại muốn giả bộ non tơ. "Vẫn là trẻ con cả thôi, cậu và Lưu Nhất Trác của nhà tôi giống nhau."

      Cậu ta nhàn nhạt liếc mắt về phía Lưu Nhất Trác, "Chị từng gặp qua trẻ con nhà ai buổi tối quấy rầy giấc ngủ ngon của người khác như vậy sao?"

      Chu Hồng Hồng cứng người lại. thực phải dạy dỗ lại Lưu Nhất Trác, ỷ vào cậu cả ngủ dưới lầu liền tùy ý làm xằng bậy.

      Sau bữa cơm chiều chờ Lưu Nhất Trác vào phòng của , phải gõ cửa thăm dò tình huống mới được. Nhưng đáp án của cậu em họ lại ra ngoài dự liệu của .

      Lưu Nhất Trác ha ha cười, "Em mà có bạn gì nổi. Chị Hồng, bài vở và học tập mới quan trọng, em còn chưa có ý định thương đâu."

      Có lẽ là sợ phản đối, cho nên cậu ấy dám thừa nhận thôi. Chu Hồng Hồng cho là như vậy.

      Ngày hôm sau Lưu Nhất Trác cùng ba người bạn học kia ra ngoài, lưu lại mình Đẩu Bái.

      Chu Hồng Hồng ngồi trong phòng khách lột vỏ hạt sen, Đẩu Bái tiếp tục vẽ tranh của mình.

      Chỉ chốc lát sau, tầm mắt cậu ta vẫn tập trung trong bức tranh, nhưng vẫn cùng hàn huyên vài câu, "Chị họ, cửa hàng của các người buôn bán có vẻ tốt lắm."

      "Ừ, bởi vì các cậu đến đây. Cậu cả sợ giúp được, bớt vài khoản kinh doanh ." tại tính toán, từ ngày đám bạn học của em họ đến đây, cậu cả thua thiệt ít.

      "Tiệm này chỉ cần hai người các người là có thể ứng phó nổi sao?"

      "Tạm được, chút buôn bán thôi mà."

      Trò chuyện chút, Chu Hồng Hồng đột nhiên nhớ tới chuyện tình cảm của Lưu Nhất Trác, liền xốc túi hạt sen kia lên, ngồi xuống đối diện với Đẩu Bái, giọng , " bạn, hỏi cậu chuyện."

      Cậu ta hơi hơi nhíu mày, thấy bộ dáng muốn lại thôi, lại nhớ tới buổi sáng hôm nay quan sát hai bạn học nữ kia đầy vẻ tìm tòi nghiên cứu, bèn hỏi, "Chuyện của em họ chị hả?"

      "..."

      "Chị hỏi ." Cậu ta biết mình đoán đúng.

      "Cậu ấy quen với người bạn nữ nào vậy ?" Chu Hồng Hồng hỏi xong, đột nhiên nghĩ đến Đẩu Bái và Lưu Nhất Trác cũng phải đặc biệt thân thiết, có lẽ cậu ta cũng ràng lắm.

      " có quen với ai hết."

      Đáp án này và Lưu Nhất Trác giống nhau như đúc, Chu Hồng Hồng hồ đồ. "Vậy, chẳng phải cậu em họ tôi buổi tối... Ầm ĩ cậu?"

      Thần sắc Đẩu Bái có chút kỳ quái, "Chị họ, chị mấy tuổi rồi?"

      "Hỏi làm gì? Dù sao cũng lớn hơn cậu."

      cười khẽ, "Chẳng lẽ chị biết, xã hội này phải chỉ có người nhau mới có thể thân thiết?"

      biết vì sao, lời này của cậu ta làm cho Chu Hồng Hồng bỗng nhiên nhớ tới Trình Ý và Thời Tiệp Nghệ, tim của lại khó chịu. "Đó là loại người đạo đức, cẩu thả!"

      "Chị đừng kích động."

      "Cẩu nam nữ phải dìm lồng heo!"

      Cậu ta cúi xuống, như là phát ra chuyện vô cùng mới lạ, "Chị họ, chị buồn cười."

      Chu Hồng Hồng lại cười nổi.

      Cậu ta thấy quả nổi nóng, bình tĩnh , "Chị sống phong kiến, cuối cùng chỉ bản thân mệt thôi."

      trầm mặc.

      Đẩu Bái tiếp tục giải thích: "Lưu Nhất Trác chỉ là gà trống mà thôi. Tiền tài giao dịch, ai cũng nợ ai."

      Chu Hồng Hồng dừng động tác trong tay lại, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn cậu ta.

      Cậu ta dứt khoát trắng ra, "Chị có biết có loại nữ sinh nghề nghiệp là gà của trường học hay ?"

      "Tôi... biết." Cuộc sống đại học của rất đơn thuần, hơn nữa phần lớn thời gian đều bị Trình Ý chiếm đoạt.

      "Chị họ, chị mới là đồ trẻ con." Đẩu Bái kết luận.

      Lúc này, cậu cả về, Chu Hồng Hồng liền tán gẫu với Đẩu Bái nữa.

      cũng biết đối mặt Lưu Nhất Trác như thế nào. Hơn nữa, tại biết câu Trình Ý năm đó. Quả nhiên chỉ có đàn ông mới hiểu đàn ông.

      Thời điểm Lưu Nhất Trác trở về ăn cơm trưa, hành trình của bọn họ cũng chỉ có vài hôm, ngày kia chuẩn bị trở về trường.

      Cậu cả có chút nỡ, dặn dò ở trường học phải chăm chỉ học tập, nghe lời của thầy vân vân.

      Lưu Nhất Trác sảng khoái đồng ý.

      Đẩu Bái lại , cậu ta xin giáo viên xin kéo dài vài ngày nghỉ. Nếu cậu cả tiện, cậu ta vẫn muốn tiếp tục ở lại nơi này, hơn nữa nếu bởi vì cậu ta quấy rầy, ảnh hưởng buôn bán trong tiệm, cậu ta nguyện ý bồi thường thiệt hại.

      Cậu cả là người hiếu khách, đồng ý ngay.

      Ngược lại Lưu Nhất Trác rất vui, nghĩ lại ngại cho cha mình ở đây.

      ----

      Chu Hồng Hồng cả ngày hôm nay dùng đến di động, đến buổi chiều, mới ngẫu nhiên phát tín hiệu di động bị đứt quãng. cho là Internet có vấn đề, nhưng qua thời gian lại nhìn thấy máy hoàn toàn có tín hiệu.

      hỏi cậu cả, cậu cả điện thoại của ông bình thường.

      Vì thế liền nhớ lại hôm kia làm rớt di động, liệu có phải là xảy ra vấn đề gì rồi hay .

      Đợi đến khi Lưu Nhất Trác trở về chạng vạng, nhờ cậu ấy giúp xem di động chút. Lưu Nhất Trác nhấn vài cái, mở lại là được. Cậu ta chắc là vấn đề hệ thống. liền giao cho cậu ta sửa lại.

      Chuyện kế tiếp cũng bởi vì chiếc điện thoại này mà ra.

      Máy tính của Lưu Nhất Trác để ở trường học, ngày hôm sau cậu ấy liền ra bên ngoài sửa máy điện thoại. Sau đó, cậu ấy cứ theo thói quen sử dụng của mình mà thiết lập lại di động, trả lại cho Chu Hồng Hồng.

      Nhưng mà vào buổi tối khi Chu Hồng Hồng trở lại phòng, phát di động lại tín hiệu. đoán lần này là hỏng rồi.

      khởi động lại điện thoại, thấy báo có đến mười mấy nhật ký cuộc gọi củaTrình Ý.

      Hơn nữa, Chu Hồng Hồng khiếp sợ phát , tin nhắn đêm hôm kia gửi , hiểu tại sao gửi vào chín giờ tối hôm nay.

      Mấy chữ kia là sau khi xem weibo của Thời Tiệp Nghệ tùy ý soạn ra, cuối cùng để nó lưu vào trong bản nháp.

      nhìn màn hình điện thoại di động, trong lòng vô cùng rối rắm. biết rốt cục là tại sao tin nhắn đó lại được gửi .

      Tin nhắn kia có nội dung là ——

      Trình Ý, chúng ta chia tay .

      Để bù đắp lại cho cả nhà tuần này post 1 ngày 2c:th_73::th_73::th_73:
      Last edited by a moderator: 5/6/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      AAA ngày mai có chương mới nhá nàng, ngừng ngay khúc hay aaa, tò mò quá đuê :th_63: tks nàng nhé :th_51: thể nào TY cũng nổi cáu tìm chị tính xổ :th_12:
      lananhtran51, Linh Sờ Tinhlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :