[Trọng sinh] Tể Tướng Bí Hiểm - Mạc Nhan (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nguyenhaanh

      nguyenhaanh New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      21
      truyện hay quá, cảm ơn bạn :).
      honglakTrinhsnow thích bài này.

    2. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      Sr các nàng nha, t dạo này bận quas, hic hic.

      Chương 8.1

      Edit: Trinhsow

      Sau khi về nhà bao lâu, Trương ma ma vội vàng chạy đến tìm nàng.

      "Biểu tiểu thư, ngươi vừa đâu vậy ? Thế nào vừa rồi gặp được ngươi?"

      Đường Nguyệt Hàm vào bằng cửa chính, mà là trèo tường, cho nên trong phủ có mấy người biết nàng ra ngoài, nàng tất nhiên cũng cho Trương ma ma biết.

      "Làm sao vậy? Nhìn người khẩn trương như vậy, là có việc?" Nàng tránh mà đáp, trực tiếp hỏi ma ma có việc gì gấp.

      "Biểu thiếu gia xảy ra chuyện."

      Đường Nguyệt Hàm vừa nghe, vẻ mặt rùng mình, lập tức hỏi: "Đệ ấy xảy ra chuyện gì?"

      "Thiếu gia bị đánh."

      Trong lòng nàng kinh sợ, đệ đệ bị đánh? Nàng vội vã hỏi đệ đệ ở nơi nào, muốn Trương ma ma dẫn đường.

      đến phòng đệ đệ, Đường Nguyệt Hàm thấy nằm giường, cả người đều bị thương, bất quá chỉ là da thịt bị thương hoặc bầm tím mà thôi, làm cho nàng nhàng thở ra, vì thế nàng hỏi khéo Trương ma ma, cùng với lúc đó hỏi qua tôi tớ, thế mới biết được, nguyên lai đệ đệ là bị nhị biểu ca cùng tam biểu ca đánh.

      "Bọn họ vì sao đánh đệ?" Nàng hướng Nhật Kình hỏi, ánh mắt theo dõi , nàng trước hết phải biết ràng lý do tại sao đối phương lại đánh người, để còn có dự tính.

      Nhưng Đường Nhật Kình chính là đóng chặt môi, chữ cũng chịu lộ ra.

      "Nhật Kình, bọn họ vì sao đánh đệ?" Nàng lại ép hỏi.

      "Biết như thế nào? Đánh đều đánh rồi, trừ bỏ tự nhận bản thân xui xẻo, còn có thể làm gì bây giờ?"

      Khẩu khí của là chán nản, hiển nhiên tiếp thu được vị tỷ tỷ này của có thể vì ra mặt, cho dù nàng dẫn ăn đại tiệc bàn đầy thịt, cũng có nghĩa là có thể bảo hộ bị khi dễ, huống chi bọn họ còn ăn nhờ ở đậu, lại có tư cách gì tìm người ta để tính toán? Việc có thể làm, còn phải là xem sắc mặt người ta hay sao.

      Tất cả đều là suy nghĩ trong lòng Đường Nhật Kình, tuy rằng ra, nhưng Đường Nguyệt Hàm lại có thể nhìn ra suy nghĩ của .

      Bất quá, vô luận nên để ý, gặp chuyện cần bình tĩnh suy xét, trước đem chuyện bé vụn vặt cần biết ràng để có dự tính, khi làm việc nàng luôn chú ý điều này, bởi vậy nàng quay hướng nhìn tôi tớ khác.

      "A Thanh, ngươi ."

      A Thanh này, cũng giống như Trương ma ma, làm người thành , cũng là người đem Nhật Kình bị thương trở về phòng.

      A Thanh đem mọi chuyện lúc đó nhìn thấy, nghe được toàn bộ cho nàng biết, nhị biểu ca cùng tam biểu ca muốn tập võ, Triệu gia mời võ sư, trong phòng luyện công dạy hai vị thiếu gia, Nhật Kình trộm xem bọn luyện tập, kết quả bị bắt được, nên bị đánh trận.

      Vốn chuyện này cùng phải là chuyện lớn, cũng phải là nhìn lén nương nhà người ta thay quần áo, chẳng qua hai vị thiếu gia phủ Triệu gia là keo kiệt, cho rằng võ sư là do nhà mình bỏ tiền ra mời đến, Nhật Kình chưa cho phép mà dám nhìn lén, bị bọn họ lợi dụng quy củ mà giáo huấn , thế nên coi thành đối thủ để luyện tập so chiêu.

      Đệ đệ chưa từng học qua võ công, tất nhiên đánh lại được hai vị biểu ca, cho nên mới bị đánh cho mặt mũi bầm dập.

      Sau khi biết mọi chuyện xảy ra, Đường Nguyệt Hàm vẫn chưa tức giận, chỉ là ánh mắt lên duệ quang, nàng trước đem Trương ma ma cùng A Thanh mời rời phòng, tiếp theo liền bình tĩnh nghiêm túc mà hỏi Nhật Kình.

      "Bọn họ như thế nào đánh đệ ? Ra quyền là chân đá?"

      Nhật Kình còn phẫn nộ liền nổi giận, trả lời cho có lệ "Đều là bị đánh, còn phân biệt sao?"

      "Nhìn tỷ!" Đường Nguyệt Hàm ngữ khí đột nhiên trở lên nghiêm khắc, nâng cằm đệ đệ lên."Bọn họ như thế nào ra chiêu ? Có nhớ hay ? Nhớ liền làm cho tỷ xem!"

      Đường Nhật Kình bị khí thế của tỷ tỷ làm cho kinh sợ, đây là lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt tỷ tỷ có vẻ uy nghiêm như vậy, hơn nữa còn có cỗ uy nghiêm vững vàng, làm cho người ta tự chủ được mà lấy nghiêm chỉnh để chống đỡ.

      Tuy rằng hiểu được tỷ tỷ hỏi điều này là muốn làm gì, nhưng vẫn đáp lời.

      " ngay từ đầu hướng đệ như vậy đánh tới." xong, hướng tỷ tỷ làm ra động tác quyền.

      Ai biết vừa ra quyền, tỷ tỷ tay chế trụ của cổ tay của , mạnh.

      "Oa oa oa ——" Nhật Kình đau đến kinh hô, sắc mặt đột biến, vốn dĩ còn giường, bị tỷ tỷ cứ như vậy dùng chiêu, liền quỳ mặt đất.

      Đường Nguyệt Hàm chỉ sử dụng tay, liền buông ra, hỏi tiếp: "Sau đó ở đâu? còn ra chiêu gì?

      Đường Nhật Kình xoa xoa cổ tay, giật mình kinh sợ trừng mắt nhìn tỷ tỷ, mặt lại dám tin, lại tiếp tục ra chiêu.

      "Tiếp theo cứ như vậy đá đệ —— ai ai ai —— "
      Có chương mới các nàng nha: Lnmt131 - honglak- Neavah Redneval - nguyenhaanh - linhdiep17 - langthang - xkhang
      Andrena, quỳnhpinky, Lnmt1318 others thích bài này.

    3. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      Chương 8.2
      Edit: Trinhsow

      Chân vừa mới làm bộ đá ra, bị tỷ tỷ chân gọn gàng gạt ngang, làm cho tư thế của thành hình hai chân xoạc ngang sang hai bên, làm sợ tới mức này này kêu lên, khố hạ đều phải nứt ra rồi.(Khố hạ là háng nhé, t định để là háng nhưng thấy hay lắm)

      Đường Nguyệt Hàm buông lỏng chân, buông đệ đệ ra.

      "Còn có đâu ?"

      Còn đau chứ? Cho dù còn đau cũng dám , trừng hai mắt to thể hiểu nổi nhìn chằm chằm tỷ tỷ.

      "Tỉ, nguời, nguời làm sao có thể có được thân thủ như thế này?"

      cần người đáp lại hỏi lại: "Ngươi từng tập võ, có phải hay ?"

      lập tức gật đầu, nhưng lập tức sắc mặt trở lên buồn bã." Nghĩ muốn như thế nào? Nhưng có người muốn dạy cho đệ, Triệu gia càng thể cho đệ học."

      Đây là lý do vì sao chỉ có thể vụng trộm nhìn, vốn định đứng ở bên học trộm mấy chiêu, ai biết bị phát .

      Ở thời đại này, nam tử nếu muốn trở nên nổi bật.

      Đường Nhật Kình nhận biết được mấy chữ, dù muốn đến trường học nhưng cơ hội cũng bạc, nhưng đối với tập võ lại có hứng thú, tập võ ít nhất có thể giúp bị khi dễ nữa, hơn nữa cảm thấy làm võ quan đường rất uy phong, mặc kệ dù đến chỗ nào, đều bị người ta xem thuờng, còn nhận được mọi người khen ngợi

      "Đệ muốn học võ, được rồi, tỷ dạy cho đê." Đường Nguyệt Hàm .

      trừng mắt nhìn tỷ tỷ, nếu là tỉ trước kia những lời này với , cùng lắm cảm thấy tỉ đùa, nhưng mới vừa rồi tỷ tỷ ra tay, làm cho dám xem tỷ tỷ.

      "Tỉ, ngươi biết võ?"

      Đường Nguyệt Hàm cười đến vẻ mặt thần bí trả lời tràn đầy tự tin."Tỷ chẳng những biết võ, còn có thể dạy đệ kiếm thuật."

      Đường Nhật Kình lần này chỉ trợn trò hai to mắt, miệng cũng nửa ngày ngậm lại được.

      "Tỉ, người từ lúc nào biết được những cái này ? Đệ như thế nào cho đến bây giờ mới biết điều này?"

      "Nhật Kình, đệ nhớ tỷ từng chuyện với đệ hay ? Sau khi tỷ tỷ mất tích vào buổi tối ngày hôm đó, tỷ tỷ cùng với trước kia giống nhau nữa, trước kia tỷ tỷ, có lẽ thực mảnh mai, mà lúc này tỷ có năng lực bảo hộ đệ, có số việc thể cùng đệ , tại tỷ tỷ cần tín nhiệm của đệ, đệ có nguyện ý tín nhiệm tỷ tỷ ?"

      Đường Nhật Kình nhìn vẻ mặt nghiêm túc của tỷ tỷ, cảm giác được, tỷ tỷ quả giống với tỷ tỷ trước kia, trước kia gặp phải bất cứ tình gì, tỷ tỷ chỉ biết yên lặng rơi nước mắt, khuyên cần nhẫn nại, vì muốn làm cho tỷ tỷ thêm đau lòng, vì vậy cũng trở nên dị thường trầm mặc cùng cẩn thận.

      Nhưng mà tại tỷ tỷ, vẻ mặt trầm ổn như núi, ánh mắt kiên định mặc kệ phát sinh chuyện gì, tỷ đều có biện pháp xử lý.

      người tỷ tỷ, cảm giác được loại hy vọng, loại hy vọng cũng sinh ra luồng lực lượng lớn.

      "Ân, đệ tin tưởng tỷ tỷ." dùng sức gật đầu, ngữ khí tự giác mà kiên định hẳn lên, làm như cho tới bây giờ hề hoài nghi."Đệ, đệ muốn học võ."

      Vẻ mặt hăn ra vẻ phấn khởi, hai mắt trở nên sáng ngời dị thường, vốn dĩ khuôn mặt vì thất bại nên nổi giận mà giờ đây sắc mặt cũng chuyển sang vẻ ửng hồng.

      Đường Nguyệt Hàm sờ sờ đầu đệ đệ, cười : "Tốt lắm, về sau mỗi ngày tỷ đều dạy đệ luyện công, trong quá trình học võ, trước cần trải qua tư vị bị đánh, đây là qua trình cần phải trải qua, đệ trước nên nổi giận, hiểu chưa?"

      "Đệ hiểu!"

      Nhìn thấy tinh thần phấn chấn, nàng lộ ra vẻ vui mừng tươi cười, suy nghĩ xem, đầu tiên cần dạy đệ ấy cái gì, trước cứ dạy nhẫn nại .

      Nàng bắt đầu thầm dạy Nhật Kình học võ công, đầu tiên luyện tập những điều căn bản nhất.

      Bởi vì mỗi ngày nàng đều mang đệ đệ trèo tường ra ngoài ăn món ngon lần, ăn xong nếu thuận tiện có thể mang đồ từ bên ngoài về.

      Thiếu niên bị đói bụng như trước, vì vậy lớn nhanh, dần dần, thân mình gầy yếu, khuôn mặt trắng huyết sắc bắt đầu trở nên sáng bóng, xương cốt cũng bắt đầu có thịt.

      Từ sau khi bắt đầu dạy đệ đệ tập võ, ăn cơm cần lượng cơm lớn hơn, ngày chỉ ăn chút đại tiệc cùng với hai bữa cơm thiếu thức ăn cách đáng thương của Triệu gia, đủ.

      ngày trèo tường lần, hơn nữa vào giữa trưa, còn có thể bị người Triệu gia phát , nhưng nếu ra ngoài tần suất nhiều hơn, có thể khó khăn hơn.

      Vì vậy, Đường Nguyệt Hàm bắt đầu thu mua vài tôi tớ của phủ Triệu gia, thu bọn họ trở thành người của mình, giúp nàng làm việc hoặc đưa tin, lúc này sử dụng tốt nhất, chính là bạc.

      Đương nhiên, đối với tôi tớ bình thường thấp kém, bạc là đủ rồi, nhưng nếu là tôi tớ có địa vị cao hơn, cần phải làm được cả ân uy.

      là như vậy, chứ muốn có được cả ân lẫn uy, cũng cần phải có cơ hội mới làm được...

      Ngày hôm nay, sáng sớm sau khi dạy đệ đệ mấy chiêu thức phòng thân xong, nàng mặc chiếc quần dài, cùng xiêm y thuận tiện cho việc hành động, mang theo đệ đệ ăn bữa cơm no nê, đường, nàng nhìn thấy thân ảnh quen thuộc.
      tart_trung, Andrena, quỳnhpinky8 others thích bài này.

    4. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      Chương 8.3
      Edit: Trinhsnow

      Nhìn thấy người đó, sắc mặt của nàng lập tức liền thay đổi, toàn bộ ánh mắt đều trở lên sắc bén.

      "Tỉ, người làm sao vậy ?" Nhật Kình cũng nhận thấy được tâm trạng của tỷ tỷ thay đổi.

      "Nhật Kình, đệ về trước, tỉ có việc cần làm."

      "Dạ."

      tại tỷ tỷ chuyện rất uy nghiêm, Đường Nhật Kình hề hay biết luôn làm theo mệnh lệnh của nàng, nhưng có đôi khi chính cũng , tỷ tỷ ràng nhìn thực nhu nhược, thực tinh tế, vì sao mình lại đem tỷ tỷ cùng với hai chữ "Uy nghiêm" để cùng chỗ?

      Sau khi để đệ đệ trở về trước, Đường Nguyệt Hàm lập tức theo dõi người đó, bởi vì chỉ cần nàng liếc mắt cái liền nhận ra , người đó chính là Hoàng Dương Hổ, người này chính là người mà nàng trước kia điều tra, nàng hoài nghi người này có liên quan tới vụ án những thiếu nữ mất tích của Huyện Trung Dương.

      Lúc đó khi nàng điều tra vụ án mất tích này, điều tra được nửa chừng, may bị người ám toán.

      Nàng vụng trộm theo Hoàng Dương Hổ, liền phát tiến vào tòa nhà lớn.

      Đường Nguyệt Hàm nhìn bức tường xám to lớn gạch xanh, biết ai là chủ nhân của tòa nhà này. Nàng lặng lẽ vòng ra sau đại trạch đứng ở ngõ sau, nhìn xung quanh trái phải lần, thừa dịp người chú ý, nàng tung mình nhảy lên vài cái, đứng bức tường xám, rồi nhảy vào.

      Nàng hạ mình xuống nơi có nhiều cây cối che chắn, qua vài sân cùng hành lang gấp khúc, đường vừa nàng vừa cẩn thận tránh để tôi tớ nhìn thấy, nàng nghe được tiếng chuyện, chạy nhanh liền thả chậm cước bộ, nghe thấy hai người ở dưới gốc cây bạch dương thấp giọng chuyện.

      " đến đây?"

      "Đúng vậy, đến cầu kiến Đồng công tử."

      "Đồng công tử cùng với đại nhân ở trong phòng đóng cửa chuyện, ngươi trước để cho ở trong phòng chờ, đừng để cho kẻ khác nhìn thấy, ta tại bẩm báo Đồng công tử."

      "Dạ."

      Hai người sau khi xong, liền về hai hướng khác nhau.

      Đường Nguyệt Hàm theo người, đến cái sân, nàng lặng lẽ đến cửa sổ, ở giấy của cửa sổ đâm cái tạo lỗ để nhìn, lặng lẽ quan sát phía bên trong .

      Người ở trong phòng, tất nhiên là Hoàng Dương Hổ.

      ở trong phòng lại lại ngừng, giống như đợi ai đó, nàng nhớ tới đọan đối thoại vừa rồi của hai người kia, Hoàng Dương Hổ tới nơi này, chẳng lẽ là vì gặp vị Đồng công tử?

      Vừa mới nghĩ như vậy, chỉ chốc lát sau có người vào, Đường Nguyệt Hàm muốn thấy mặt người mà Hoàng Dương Hổ muốn gặp là ai, cố tình người này lại đeo mặt chiếc mặt nạ màu đen, che hết tòan bộ khuôn mặt của , làm cho nàng thể nhìn được.

      "Thuộc hạ tham kiến Đồng công tử."

      "Đứng lên ."

      "Tạ ơn Đồng công tử."

      Hoàng Dương Hổ vẻ mặt cảm kích nhìn đối phương, chắp tay : "Công tử tiểu nhân, tiểu nhân cảm kích vô cùng, biết tiểu nhân có thể làm gì vì công tử cống hiến sức lực hay ?"

      "Ta cứu ngươi, tất nhiên là nhìn trúng tài hoa của ngươi."

      "Công tử có việc, cứ việc phân phó, tiểu nhân có thể làm, ra sức làm việc, hồi báo chi ân của công tử."

      "Ta tất nhiên có việc muốn ngươi làm, bất quá ——" nam tử dừng chút, rồi nghiêm túc : "Thời điểm ngươi đến đây, có bị ai theo dõi hay ?"

      "Đại nhân yên tâm, khi tiểu nhân đế đây, dọc theo đường đều rất chú ý, vẫn chưa bị theo dõi."

      "Phải ?" Đồng công tử nhếch ra nụ cười quỷ dị." như vậy, người theo dõi ngươi được tính là cao thủ theo dõi rồi, thần biết quỷ hay trốn ở đàng kia, nghe chúng ta chuyện." Trong lòng Đường Nguyệt Hàm kinh hãi, đồng thời lúc đó, ám khí đánh úp tới, nàng chạy nhanh né tránh, nhưng vẫn chậm bước.

      Đối phương phóng liên tục tới ba ám khí, nàng né tránh được hai cái, nhưng lại tránh được cái thứ ba, nhất thời cảm thấy tòan thân tê rần, ngay cả đứng lại kiểm tra thân mình đều kịp, liền lập tức phi thân đào tẩu.
      tart_trung, Andrena, quỳnhpinky10 others thích bài này.

    5. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      các nàng thử đóan xem nvat Đồng công tử là ai , đóan xem tiếp theo xảy ra chuyện gì
      quỳnhpinkyhonglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :