[Cđ-Sắc]Cướp Sắc - Lạc Anh Phân Phi (update chương 31) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. My Lovely Boys

      My Lovely Boys Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      704
      Chương 14: Xuất tình nhân trong mộng [ nhị ]

      Ngày hôm sau lúc chuẩn bị xuất môn, trong cung lại phái người đến, nghe Vương sắp tới Nam Xương Quốc, nên muốn đại ca lập tức tiến cung nghị .

      tình trọng đại, đại ca thể , mẫu thân ta chờ sẵn ngoài cửa, cũng thể thay đổi chuyến .

      Kéo lấy bàn tay của ta, độc tài nam nhân ngàn lần dặn dò là trước lúc mặt trời mọc nhất định phải trở về.

      Nhìn quan tâm quá phận của đại ca đối với ta, nương ta kinh ngạc nhìn , mặt lên vô số các loại cảm xúc, cuối cùng lại lên chút cảm thán.

      Mẫu thân muốn cái gì đó nhưng lại thôi, ta cảm được, nàng có lẽ phát cái gì.

      Cùng Tiểu Hoa thân thủ trái phải giúp đỡ nàng lên xe ngựa, nam nhân phía sau, vẫn đứng nguyên tại chỗ mà nhìn chúng ta rời ……

      **********

      Trong miếu Nguyệt lão, quanh năm hương khói tràn đầy, nam nữ đến cầu nhân duyên làm cho ngôi miếu chật ních người chen chúc nhau.

      Nhìn thấy khóe mắt vui sướng của mẫu thân, xem ra nàng rút được quẻ sâm tốt, tuy rằng ta có chút tin mấy cái có thể đoán trước nhân duyên tương lai kia, nhưng nhìn nương bộ thành kính như vậy, ta cũng thể trái ý nàng.

      Sau miếu Nguyệt lão, là cái am ni nho , mỗi ngày mồng đầu tháng, mẫu thân đều đến tìm nữ chủ trì chuyện về kinh Phật.

      Nhìn cảnh sắc xinh đẹp núi, ta để lại Tiểu Hoa ở bên mẫu thân, sau đó mình dạo con đường ngắm nhìn cảnh vật.

      Càng lúc càng xa, nơi nơi là tiếng chim hót cùng mùi thơm hoa cỏ, nhìn thấy thái dương dần ngả về phía tây ta mới lưu luyến rời mà quay trở về.

      Am ni gần ngay trước mặt, nhưng thời tiết vốn rất tốt, lại đột nhiên mây đen dầy đặc, mưa lớn kéo đến, mưa tầm tã rơi xuống, lo lắng mẫu thân tìm nên ta vội vàng hướng phía am ni mà chạy tới.

      Mưa lớn che dày đặc, ta căn bản nhìn cảnh vật trước mắt, chỉ cảm giác được có rất nhiều người tiến về phía ta.

      Quần áo bị ướt nhẹp, thời tiết cuối mùa thu làm ta rét lạnh thấu xương, vì tránh đám người dày đặc, trong lúc vô tình dẫm trúng hố nước, dưới chân trượt cái, thân thể liến hướng phía sau mà ngã.

      Vốn tưởng rằng ngã lăn đất, nhưng ngay khi thân thể chuẩn bị tiếp đất, lại có cánh tay hữu lực vươn ra vững vàng mà nắm lấy eo của ta.

      nương…… Cẩn thận……”

      Nam nhân ôm ta, đáy mắt là mảnh ôn nhu, tay cầm cây dù, nhàng mà che đầu ta, thanh sạch thanh nhã, lại trầm thấp dễ nghe.

      Cùng đứng dưới mưa, mưa dày đặc che mờ gian, che dù cho ta còn bản thân lại đội mưa, ta nhìn mặt lắm, có lẽ là cười, cười thực ôn hòa, cũng thực thích ý, vô duyên vô cớ , lại làm cho tâm của ta có được cảm giác an tâm mà thoải mái.

      “Tiểu thư, ngươi ở nơi nào?”

      Vốn định lời cảm tạ với , nhưng xa xa lại truyền đến thanh của Tiểu Hoa, nghe được thanh vội vàng của nàng, chẳng lẽ là mẫu thân xảy ra chuyện, nhàng giãy dụa, nam tử nhìn thấy tay mình vẫn nắm lấy eo của ta liền đỏ bừng mặt, sau đó ngượng ngùng mà buông tay.

      Nàng nhanh chóng chạy đến trước mặt ta, nhìn thấy nam tử bố y đứng bên cạnh mặt lại có tươi cười ấm áp làm cho Tiểu Hoa lập tức ngẩn ngơ.

      Ta đẩy đẩy Tiểu Hoa, nha đầu kia, vội vàng tìm đến, sao lại chỉ đứng ngây người.

      “Tiểu Hoa, có phải mẫu thân ta xảy ra chuyện?”

      Nhìn nam nhân, khuôn mặt nhắn đỏ hồng, Tiểu Hoa lập tức kéo lấy cánh tay ta rồi bỏ chạy.

      “Tiểu thư, nhanh , đại công tử tới đón chúng ta, thấy được ngươi, nên công tử rất tức giận.”

      Xem ra đại ca bá đạo tính tình vẫn thay đổi, tâm căng thẳng, ta tự giác quay lại nhìn về phía cặp mắt trong suốt kia.

      “Công tử…… Ta phải ……”

      “Tiểu thư…… Đợi ……” Nam tử cởi xuống cái áo người, nhàng mà khoác cho ta “Mưa còn lớn, mặc thêm cái này vào, bằng cảm lạnh…..” thanh thanh thúy ôn nhu như nước vang lên.

      Hơi ấm chiếc áo mang theo nhiệt độ cơ thể của nam tử, khuôn mặt xa lạ mà ôn nhu, chỉ có thể xem là tuấn tú, nhưng tại đây khắc, thế nhưng lại làm cho ta cảm thấy cảm động.

      Biết thể làm cho đại ca đợi lâu, ta yên lặng nhìn cái, sau đó mang theo tiểu hoa chạy về am ni .

      Cách đó ở địa phương xa, người mặc hắc y tà mỹ nam tử ngồi mã xa.

      “Đậu Khấu Nhi, vừa rồi nơi nào ?”

      Đại ca thanh rất lạnh, mặt ra thần sắc băng tàn, bất quá chỉ là chợt lóe mà qua, rất nhanh lại che dấu .

      bước đến gần , biết nên dùng thần sắc gì mà đối mặt với .

      Thân hình to lớn nhảy lên, nhàng dừng ở trước mặt ta.

      Mưa làm ướt đẫm tóc , từng giọt dừng ở khuôn mặt băng lãnh và người .

      Thị vệ bên cạnh, lập tức lấy ra dù để che mưa cho .

      Nhìn thứ này nọ nên có người ta, nhíu nhíu mày.

      “Ngươi áo khoác người, là ai đưa cho ngươi?”

      “Là công tử quen biết.”

      Thốt ra trong lời , ta lập tức hối hận, nghĩ muốn giải thích chút, đại ca lại đột nhiên cầm trụ cánh tay của ta, đem ta ôm vào trong lòng.

      Áo khoác người, bị ném xuống đường lầy lội nước mưa, đại ca gắt gao ôm ta, ở ta bên tai thấp giọng .

      “Đậu Khấu Nhi, nghĩ gây họa cho người vô tội, tốt nhất quản trụ cho tốt tâm của ngươi.”

      Nằm ở trong lòng , ta thầm nghĩ tâm của ta là của bản thân ta, ai cũng quản được.

      Tiểu Hoa tuy rằng lo lắng, nhưng nhìn sắc mặt đại ca xanh mét, sợ chết nên nàng câu cũng dám , chỉ có thể theo ở phía sau.

      Mẫu thân ở trong xe ngựa lo lắng chờ, nhìn thấy đại ca ôm ta ngồi vào trong, nàng ánh mắt ôn nhu, dừng lại khuôn mặt tái nhợt của ta.

      “Khấu Nhi, con có mắc mưa vậy?”

      có!”

      Ngồi ở xe ngựa, ở thời điểm đại ca có chú ý tới, ta nhàng đẩy ra màn xe, vụng trộm nhìn ra ngoài, kia thân ảnh có chút cao lớn, muốn dần dần biến mất ở bên trong màn mưa……

      Kỳ quái , vì cái gì tim ta lại nhảy nhanh như vậy chứ.

      Người ta luôn luôn chờ đợi, sao……
      Last edited: 9/11/14
      Kimiko, Trúc Doanh, Mẹ Mìn14 others thích bài này.

    2. ngalibra

      ngalibra Well-Known Member

      Bài viết:
      167
      Được thích:
      369
      tem là của ta a :yoyo52: đại ca này giấm chua vung mọi lúc mọi nơi cơ mà ta thích há há :yoyo60:
      bornthisway011091 thích bài này.

    3. My Lovely Boys

      My Lovely Boys Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      704
      uhm uhm Bạch mã hoàng tử của nàng xuất :yoyo60::yoyo33:
      bornthisway011091 thích bài này.

    4. My Lovely Boys

      My Lovely Boys Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      704
      Chương 15: Lang tâm như sắt chỉ vì ngươi [ nhất ]

      Xe ngựa di chuyển con đường lầy lội, bầu trời bên ngoài dần được bao phủ bởi bóng đêm, tiếng mưa rơi kèm theo tia sấm chớp nổ vang trời, làm cho con người run sợ mà dám ra ngoài.

      Trong gian tĩnh lặng, truyền đến hô hấp trầm ổn của mẫu thân, có lẽ nàng ngủ.

      Mới như vậy liền mệt rã rời, có lẽ độc người nàng, xem ra lại nặng thêm phần.

      Bên trong xe ngựa tối đen thể nhìn thấy năm đầu ngón tay, Đại ca coi ai ra gì mà ôm ta, bàn tay nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại, đôi môi liên tục sát qua bên tai của ta, tiếng khêu gợi kèm theo loại ôn nhu ám ách ở bên tai ta vang lên.

      “Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của ngươi có nghĩ muốn cái gì ?”

      Cảm giác tê dại, theo đầu lưỡi khẽ liếm của , càng ngày càng trở nên mãnh liệt……

      “Khấu Nhi cái gì cũng muốn, có đại ca ở bên là tốt rồi……”

      Tiếng rên rỉ khẽ vang lên, nam nhân vừa lòng ôm chặt lấy ta.

      Dựa vào lồng ngực to lớn mà nóng rực, thân thể vốn có chút lạnh lẽo cũng bị làm cho nóng lên.

      Hơi hơi thùy hạ đôi mắt, nhu thuận mà tựa đầu vào lồng ngực rộng lớn, tay bé nắm lấy bàn tay to lớn của nhàng đặt ở bên môi mà cọ.

      Đầu ngón tay thon dài xâm nhập vào miệng của ta, đùa giỡn cái lưỡi đinh hương mềm mại, thanh trầm thấp khàn khàn mang theo tia tình dục của đại ca khẽ vang lên.

      “Đậu Khấu Nhi, nhớ kỹ, thân thể của ngươi, chỉ thuộc về mình ta …… Đừng cho nam nhân khác chạm vào ngươi…… Vĩnh viễn cũng được……”

      **********

      biết có phải là do đại ca phát ra biến hóa của ta hay mà ca mỗi ngày trừ bỏ vào triều những thời gian còn lại đều đứng ở bên người của ta, cho dù đêm đen bao phủ cũng tỏ vẻ nguyện ý rời .

      Cuộc sống càng ngày càng áp lực, ép tới ta sắp chịu nổi, cứ tiếp tục như vậy, nhất định ta bị bức điên.

      Thời điểm đại ca ở bên cạnh, ngẫu nhiên ta cũng nhớ tới cái nam nhân kia, tuy rằng chỉ là thoáng nhìn qua, bất quá, ta có cảm giác, ta với nhất định gặp lại.

      Ta bộ dáng rầu rĩ vui, Tiểu Hoa đều xem ở trong mắt, cũng thầm mà vì ta lo lắng, lại biết như thế nào mà an ủi ta.

      Thời gian ngày lại ngày trôi qua, ta chán ghét cái cảm giác suốt ngày phải giả trang nhu nhược, lại càng chịu nổi cái ánh mắt càng ngày càng trở nên cuống tứ của , có lẽ cái kế hoạch kia ta phải nhanh chống thực mới được.

      Sủng nịch cùng độc sủng, cuộc sống an nhàn đối với ta mà khác gì cái lồng giam hoa lệ.

      Buổi sáng cuối mùa thu có chút lạnh lẽo, vừa mở mắt bên ngoài liền mơ hồ truyền tới vài tiếng hót của chim nhạn.

      Miễn cưỡng rửa mặt chải đầu cho xong, vừa cắm cái trâm cài cuối cùng lên mái tóc, hắc y mị ảnh biết từ lúc nào đứng ở bên cạnh ta.

      Nam nhân trong gương đồng, lãnh khốc, kiêu ngạo, tà mĩ, vô tình, hai tròng mắt cố gắng hết sức mới có thể nhìn vào , ta miễn cưỡng nở nụ cười vui vẻ, nhưng bàn tay bé dấu trong ống tay áo lại dùng hết sức mà niết chặt.

      “Đại ca…… Ngươi đến rồi……”

      Nghe được thanh mềm mại, trong con ngươi lãnh khốc của nam nhân bỗng trở nên nhu hòa như nắng xuân làm tan chảy cả khối băng ngàn năm trong đáy mắt .

      nhàng ôm ta vào lòng, nhàng nâng khuôn mặt bé của ta lên, lời lẽ ôn nhu, hơi thở nóng bỏng phả lên khuôn mặt ta.

      “Tối hôm qua ngủ có ngon ?”

      Cử chỉ bá đạo mà quen thuộc, ta hơi nhắm mắt lại, lông mi dài che khuất ánh mắt, tựa như cánh bướm xinh đẹp.

      “Ân……”

      Trong phòng ấm áp, ta chỉ mặc bộ váy đơn bạc, lại có chút hương vị mềm mại. Nhất là đôi tay bé với làn da trắng noãn, non mịn lõa lồ ở bên ngoài càng tăng thêm tình sắc.

      Những nụ hôn khiêu khích, dừng ở cái cằm thon liếm láp hồi rồi lại chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, đầu ngón tay đẩy ra vạt áo đơn bạc của ta, đôi môi của cũng tiến đến hai trái đào trước ngực.

      Ta cảm giác được đầu lưỡi linh hoạt nhàng liếm cắn nụ hoa hồng nhạt phía , vừa chơi đùa, hút cắn dây dưa làm cho ta khó chịu đến mức muốn tông cửa mà chạy trốn.

      ra sức mà cắn cắn làm ta có cảm giác đau đớn, cường hãn chiếm cứ, thân thể muốn xụi lơ đến mức vô lực, ta thỉnh thoảng kêu tên của đại ca, ủy khuất muốn lên tiếng thét chói tai.

      Nam nhân động tác tà tứ, lại càng ngày càng nhiệt tình, càng ngày càng cường hãn, giống như muốn đem ta bỏ vào trong miệng mà cắn nuốt chừa miếng, sau đó làm cho cơ thể ta hoàn toàn dung nhập vào cốt tủy của ……

      Chịu nổi tra tấn có chừng mực này, ta cuối cùng phát ra tiếng cầu xin.

      “Đại ca…… Tiểu Hoa cùng mẫu thân sắp vào……”

      Tiếng thở gấp gáp hòa vào khí càng lúc càng nóng, cuối cùng đại ca vẫn ngừng lại, đầu ngón tay mơn trớn mái tóc dài mềm mượt của ta, khóe miệng gợi lên chút độ cong tà ác.

      “Trang điểm xinh đẹp như vậy, có phải là muốn đâu ?”

      Nhìn thấy khóe mắt vui vẻ của ta, đại ca có ý định đem ta ôm vào trong lòng lần nữa, nhưng lần này ta cũng dấu vết mà tránh được đụng chạm của , nhìn con ngươi đen băng lãnh chuẩn bị như có trận gió lốc phun ra, ta cẩn thận lại lui thêm vài bước nữa, nhưng mặt vẫn là nụ cười tươi như cũ.

      “Đúng vậy…… Ở nhà rất buồn , ta muốn ra ngoài lên núi dạo vòng ……”

      “Muốn lên núi sao?” Mạnh mẽ kéo ta lại ôm vào lòng, đại ca người lưu chuyển trận hàn khí, ngữ khí có vẻ hơi trầm chậm rãi vang lên “Hay là, ngươi muốn tìm tên nam nhân tặng ngươi chiếc áo khoác hôm trước……”
      @eloite : Chương mới nha
      Last edited: 9/11/14
      Kimiko, Trúc Doanh, Mẹ Mìn14 others thích bài này.

    5. My Lovely Boys

      My Lovely Boys Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      704
      Chương 16: Lang tâm như sắt chỉ vì ngươi [ nhị ]

      Gió thu lướt qua đám lá cây, sáng sớm khí có chút sương mờ, theo ánh mặt trời lên cao mà dần dần tan .

      Núi rừng xinh đẹp, mang theo chút hoang vắng lạnh lẽo làm cho lòng người biết tại sao mà trở nên u sầu.

      người khoác chiếc áo choàng màu lam nhạt, ta ở trong núi rừng yên tĩnh mà giục ngựa vội càng chạy.

      Gió núi thổi mạnh, thổi bay mái tóc dài đen mượt của ta, vó ngựa lướt qua làm khí chấn động, đám lá cây bị tác động mà bay lả tả đồng thời rơi xuống.

      Làn sương trắng xóa, trong suốt lại có chút mờ ảo, sương mai tích lại thành giọt nước như hạt trân châu lóng lánh rớt xuống người ta.

      Những phiền muộn trong lòng vì khí trong trẻo nhưng lạnh lùng cùng làn gió của buổi bình minh mà chậm rãi tiêu tan.

      Con ngựa chạy mệt, tốc độ cũng dần chậm lại, những đám cây cao phủ núi rừng tạo thành mảnh tĩnh mịch nhưng lại có chút liêu nhân.

      Đại ca là bá đạo, nhưng ngẫu nhiên, cũng có thời điểm tỏ ra ôn nhu, nhìn khuôn mặt nhắn có vẻ gì là tức giận của ta cuối cùng cũng cho ta .

      Nam nhân độc tài đương nhiên cũng rất tự tin, bởi vì mẫu thân ta còn ở lại phủ, cho nên tin tưởng vững chắc, con chim bay mỏi cánh cuối cùng cũng phải quay về.

      Bụi hoa xinh đẹp, đám hoa màu trắng biết tên nhàng tỏa ra làn hương thản nhiên, dần thấm vào tâm can của con người.

      Đem con ngựa cột vào cây, nhàng nằm vào trong bụi hoa, làn gió thổi qua làm cho những cánh hoa như ngọc bay xuống đậu lại tóc cùng thân thể của ta.

      Vốn núi đáng lẽ có người, nhưng lúc này lại có cỗ xe ngựa dừng lại, màn che sắc tím thanh lịch bị gió thổi bay lên, đủ để cho người có thể nhìn thấy tuyệt sắc mỹ nhân bên trong.

      Ngoài xe ngựa thân ảnh áo trắng nam nhân diễm lệ mị lập tức dừng lại.

      thân ở trong bụi hoa, nhìn hai người bên ngoài muốn tựa vào cùng chỗ, này núi rừng hoang vắng đúng là cái địa phương tốt để cho tình nhân hẹn hò nha.

      “Phượng công tử…… Cám ơn ngươi cùng ta dạo……”

      Thanh êm dịu, có thể so sánh với tiếng đàn êm tai, nữ tử chậm rãi nâng ánh lên ánh mắt, thâm tình chân thành mà nhìn nam nhân hoa mỹ đứng trước mặt, thân hình yếu đuối được che phủ bởi sa y màu tím đạm, có thể là phong hoa tuyệt đại.

      Mỹ nhân như ngọc, làm cho người ta tâm sinh thương tiếc, nhưng cố tình nam nhân bên cạnh mặt lại có biểu tình lạnh như băng, làm cho người ta dám thốt nên lời.

      thân bạch y tuyết trắng đẹp như tiên nhân hạ phàm, đôi mắt phượng bình thường luôn ngả ngớn lúc này lại tràn ngập những tia lạnh lùng.

      “Nguyệt Ngân, ta rồi, cần lại đến làm phiền ta…… Thông minh như ngươi, vì cái gì hết lần này tới lần khác đều muốn khiêu chiến với nhẫn nại của ta chứ……”

      Lời lạnh như băng, phượng mâu vô tình, thái độ hờ hững mà nhìn mỹ nhân, đôi tay bé nắm chặt đến mức trắng bệch, móng tay sâu mà cắm vào da thịt.

      “Phượng công tử, ngươi phải thích cùng ta nâng cốc tâm sao, vì cái gì trong khoảng thời gian này, cũng đến xem Nguyệt Đình ?”

      Nam nhân cười đến trầm thấp, sắc sâu xa gần như trong suốt, trong suốt mà lại dễ nghe, nhưng lại làm người ta thể nhìn ra được tình cảm gì trong đó.

      “Nguyệt Ngân, Phượng mỗ chính là cùng ngươi đàm thi luận họa mà thôi, cũng từng có cử chỉ vượt quá giới hạn nào, phải sao? Mặt khác, ta khuyên ngươi câu, những thứ phải của ngươi, tuyệt đối là của ngươi , nếu ngươi lại đối với Phượng mỗ quấn quýt si mê, đừng trách Phượng mỗ trở mặt.”

      Lời vô tình làm cho sắc mặt của mỹ nhân chợt trở nên trắng bạch, bàn tay bé bám lấy thân cây bên cạnh, thân thể mỏng manh cảm giác như hít thở thông, nàng tuy gì nhưng lại bắt đầu rơi lệ.

      Ở trong mắt của nàng, tựa hồ có chứa đựng chua xót cùng tiều tụy che dấu được.

      Mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, cũng là danh kỹ đệ nhất kinh thành, biết nàng cùng Phượng hồ ly là quan hệ như thế nào, đáng tiếc nam nhân mà nàng thương bản chất vốn là là tên nam nhân lãnh khốc vô tình.

      Nữ nhân sa vào lưới tình, vì cái gì vĩnh viễn cũng tỉnh ngộ chứ, nam nhân bản chất vốn là lang tâm như sắt thôi.

      thân ở trong bụi hoa, lời của Phượng hồ ly, ta nghe được ràng.

      Chuyện nếu liên quan đến ta, ta cũng vui vẻ mà xem diễn, nhưng con sóc nho cũng thức thời mà từ trong bụi hoa nhảy ra ngoài.

      Nam nhân tính cảnh giác vốn cao nên ngay lập tức phượng mâu chậm rãi mà liếc về phía này, góc váy dài cũng bị nhìn thấy.

      Nhìn đôi giày màu trắng trước mắt, ta thể ngẩng đầu, nhìn thấy ta, nam nhân khuôn mặt tuấn tú nguyên bản lạnh như băng làm cho người ta cảm nhận được chút độ ấm dần dần lại lên tia khẩn trương cùng sợ hãi.

      “Đậu Đỏ Đậu, vừa rồi lời của ta…… Ngươi đều nghe được có đúng hay …… Ta cùng nàng, phải như ngươi nghĩ đâu …… Ngươi phải tin tưởng ta, ta cùng nàng, chút quan hệ cũng có……”

      Nam nhân chân tình giải thích, hơn nữa biểu tình hoa mỹ tuyệt luân có chút thê lương trong đó, đối với nữ nhân khác mà , loại độc dược.

      Đáng tiếc Phượng hồ ly chuyện như vậy, đối với vị mỹ nhân đứng bên người thể nghi ngờ chính là cái kích trí mạng.

      thể tin được nam nhân vừa rồi còn đối với nàng lời lãnh thế nhưng sau khắc lại có thể dùng ánh mắt khẩn trương cùng say đắm mà nhìn cái nữ nhân khác, mỹ nhân khóc, ruột gan như đứt từng khúc……

      Xe ngựa muốn xa, nhìn nam nhân trước mắt, ta cười đến châm chọc.

      “Phượng Vô Trần, ngay cả mỹ nhân cũng để ý tới, ngươi đúng là nhẫn tâm.”

      Phượng hồ ly đồng dạng cũng nở nụ cười, phong tao và liêu nhân rồi :

      “Tâm của ta, phải toàn bộ đều dành hết cho Đậu Đỏ hay sao?”

      Nam nhân diễm cười quyến rũ, ta híp con mắt lại mà nhìn về phía , nam nhân thối này bộ dáng dùng tay ngọc vuốt cằm đúng là đáng khinh mà.

      Đối với ánh mắt khinh thường của ta làm như thấy, Phượng mĩ nam dựa nửa người vào thân cây, đối với ta đưa đến cái mị nhãn.

      “Đậu Đỏ Đậu, ngươi là thực hiểu, hay là giả vờ hiểu, ta làm như vậy, còn phải đều là vì ngươi sao…… Ngươi thích bộ dạng phong lưu của ta, ta đương nhiên làm cho ngươi biết, thể xác và tinh thần của ta, đều chỉ thuộc về duy nhất mình ngươi mà thôi……”
      @eloite : Chương thứ 2
      Last edited: 9/11/14
      Kimiko, Mẹ Mìn, Phương Lăng13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :