1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan (Full) [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      thoai,v chúng mềnh cũng ngủ cho phẻ @Met Culan :yoyo57::yoyo57:
      Met Culan thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      TRời oi....lúc đầu mò vào thắc mắc sao mình lại trễ....bây h mới phát hiện...... @Sấu Dầm bỏ quên ta......bỏ quênnnnnnnnnnnnn..............:yoyo49::yoyo49::yoyo49::yoyo49::yoyo49:...:yoyo49:.........ta nặng ký lắm mà..........:yoyo25:....sao sấu no lòng nào :031::031::031::031::031:
      quỳnhpinky, caoduongMet Culan thích bài này.

    3. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      @linhdiep17 bảo sao bợn cứ thấy thiếu thiếu gì đó , hóa ra thiếu nàng à :yoyo45: sơ ri bây bê

    4. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      Chương 50

      " Làm sao lúc này lại qua đây ?"

      Tố Thư hỏi , đứng dậy đưa cho ba người Liễu Thanh Đường mỗi người ly trà thuốc được ngâm lạnh .

      Liễu Thanh Đường uống ngụm , trả lời vấn đề của nàng , gật gật đầu .

      " Trà này vẫn thêm chút dược liệu nhỉ , tại uống cảm thấy cũng đến nỗi nào ."

      Màu hồng mặt Dương Tố Thư rốt cuộc lui xuống , nghe vậy nét tuấn tú khuôn mặt bỗng lộ ra hoài niệm .

      " Thả dược liệu vào trong trà ,trước kia ngươi thích uống ,mỗi lần ta uống ngươi đều ghét bỏ nhíu mày , thể tin được có ngày còn có thể nghe được ngươi đến nỗi nào."

      Có thể lại lần nữa có được những thứ mất , mặc kệ tốt hay xấu , ngọt hay đắng ,nàng đều cảm thấy cảm kích trong lòng , tự nhiên thấy đến nỗi nào .Liễu Thanh Đường chỉ cười ,lại uống mấy ngụm trà mang theo điểm chua xót mới .

      " Nhìn ngươi như vậy cuộc sống lòng bế quan , phố xá có rất nhiều chỗ sầm uất sao chuẩn bị đến phủ Ngụy Chính góp vui ?"

      Dương Tố Thư đối với nét chế nhạo mặt Liễu Thanh Đường làm như thấy ,rất là bình tĩnh gật đầu .

      "Quà tặng ngày hôm qua đưa , hôm nay ta góp vui , lại ta lo lắng Hoài Cùng mình ở nhà đợi ."

      Cơ bản trước kia chính là người ngốc , ngươi đây là nuôi đứa sao ? mấy ngày thấy còn từ Thuần Vương điện hạ biến thành Hoài Cùng , tay chân đúng là nhanh ,Liễu Thanh Đường trong lòng thầm , nhưng vẫn nhịn được tốt xấu gì cũng chưa ra .Liếc mắt cái liền nhìn thấy vị Tiêu Hoài Dữ kia căn bản nhìn thấy ba người bọn họ ,Liễu Thanh Đường hướng Dương Tố Thư bĩu môi .

      " Này ,Vương gia nhà ngươi làm gì đó ?"

      Dương Tố Thư vừa quay đầu , thấy Tiêu Hoài Cùng giơ cái thìa , bên trong có miếng dưa hấu , biết nhìn nàng bao lâu .

      " Ôi chao ? Tố Thư ý tứ của là muốn ngươi ăn sao?"

      Liễu Thanh Đường thấy vậy liền thấy hứng thú nhào qua , hứng trí bừng bừng hỏi .

      " Ngươi tại ta ăn của , có thể tức giận hay ?"

      Nàng vừa , nóng lòng muốn thử đúng là chuẩn bị ăn .

      Dương Tố Thư còn chưa kịp ,Tần Thúc đứng lên trước ,cũng thấy biểu tình gì của chỉ thấy cung kính .

      " Chủ tử , để nô tài lấy dưa hấu cho người ăn ."

      Liễu Thanh Đường ỉu xìu ngồi trở lại , cũng đem Tần Thúc kéo ngồi trở lại , liên tục .

      " Ta chỉ đùa chút thôi , tại muốn ăn dưa hấu đâu ."

      xong còn dâng lên khuôn mặt tươi cười , chọc Đào Hiệp cùng Dương Tố Thư buồn cười , đều quay đầu .

      Dương Tố Thư nở ụ cười trong chốc lát ,nhìn thấy Tiêu Hoài Cùng vẫn ngồi bên cạnh giống như thấy những động tĩnh kia , chỉ lòng giơ thìa dưa hấu ,liền với .

      " Ta ăn , ngươi ăn ."

      Tiêu Hoài Cùng có phản ứng ,Dương Tố Thư cũng ngại phiền lại mấy lần liền .Lần này Tiêu Hoài Cùng rốt cục có phản ứng , chậm rãi buông thìa dưa hấu chưa ăn xuống ,hạ mắt nhìn Dương Tố Thư .

      Dương Tố Thư bất đắc dĩ lắc lắc đầu cười , cuối cùng thỏa hiệp đem bàn tay cầm thìa dưa hấu nâng lên đem dưa hấu đưa vào miệng mình . Tiêu Hoài Cùng lúc này mới lại ngẩng đầu nhìn chằm chằm miệng nàng ăn dưa hấu .

      Liễu Thanh Đường im lặng nâng cằm nhìn hai người hỗ trợ lẫn nhau ,bỗng nhiên cảm thấy những vấn đề chuẩn bị hỏi cần thiết nữa .Vì thế nàng cười cười đứng lên .

      " Chúng ta quấy rầy các ngươi bồi dưỡng tình cảm , còn phải xem đại ngốc Ngụy Chính đón dâu nữa ."

      " Hả ? Nhanh như vậy muốn sao ?"

      Dương Tố Thư cũng đứng lên , chính lúc này Tiêu Hoài Cùng lại múc thìa dưa hẫu nữa đưa qua .

      Liễu Thanh Đường thấy thế liền đem nàng ấn trở về .

      " Ngươi ngồi trông nom Vương gia của ngươi là được , cần tiễn ta , ta xem Ngụy Chính đón dâu xong liền trở về cung ."

      " Được , Thanh Đường cần lo lắng cho ta ."

      " Ta biết , Tố Thư người cũng cần lo lắng ."

      Hai người nhìn nhau cười , giống như những năm trước đây .

      Thời điểm ra khỏi Dương phủ , Liễu Thanh Đường nhìn thoáng qua Đào Hiệp .Đứa bé lanh lợi lập tức giơ tay .

      " Nô tỳ biết giữ mồm mà , chủ tử người còn hiểu nô tỳ sao , miệng nô tỳ là kín nhất đó ."

      Nàng sớm đoán được Tố Thư chính là tiểu thư Tố Cẩm bạn tốt nhiều năm của tiểu thư , dù sao các nàng theo hầu hạ tiểu thư nhiều năm như vậy , nếu để ý thực dễ dàng nhìn ra manh mối , cũng chỉ có tỷ tỷ nhìn tưởng là khôn khéo nhưng ra thực ngốc mới nhận ra được .

      " nhìn thấy ngươi là người thận trọng , chỉ thấy ngươi là người có nhiều ý tưởng xấu nhất , mới trước đây còn luôn trêu chọc ta đó...."

      " Ai nha chủ tử người xem sắc trời còn sớm , chúng ta nhanh đến phủ Ngô thượng thư , chừng còn có thể nhìn thấy Ngô Thượng thư làm khó Ngụy tướng quân , nhất định rất thú vị , bỏ lỡ tiếc ! "

      ĐÀo Hiệp nghiêm mặt , bộ dáng vì suy nghĩ cho nàng ,Liễu Thanh Đường lúc này mới buông tha nàng , lên xe ngựa .

      Đến Ngô phủ quả nhiên thấy được Ngô thượng thư làm khó Ngụy Chính .Ngụy Chính là võ tướng ,am hiểu là võ nghệ ,cho dù đọc sách biết chữ , nhưng nhìn nhiều nhất cũng là binh pháp , binh thư , bảo bày binh bố trận ra giết địch còn có thể , nhưng bảo giống quan văn ,khoe chữ nghĩa có biện pháp .

      Ngô thượng thư nghênh ngang ngồi ở trong viện thảnh thơi uống trà , mang cho Ngụy Chính cái đề mục , giải được được đón nữ nhi .Giữa sân vô số quan văn , thư sinh đều vùi đầu suy tư ,Ngụy Chính càng giải được ,ở nơi đó há hốc mồm cùng Ngô thượng thư mắt to trừng mắt .

      Cuối cùng vẫn là ngươi chăm sóc dâu tiến đến bên người Ngô thượng thư lặng lẽ cái gì ,Ngô thượng thư lúc này mới cam lòng tránh ra , để cho người ta đem nữ nhi dẫn ra ,Liễu Thanh Đường đoán , đại khái người săn sóc dâu đến canh giờ .Ngô thượng thư dù tình nguyện , dù luyến tiếc cũng dám cản bước hôn nhân chung thân đại của nữ nhi .
      Chờ Ngô tiểu thư khóc bái biệt cha mẹ , theo Ngụy Chính đến kiệu hoa , đám người lại nhao nhao ồn ào vô cùng muốn Ngụy phủ uống rượu .

      Liễu Thanh Đường ở phía sau ,nhìn thấy Ngô thượng thư ngồi ở trong viện lần nữa bưng chén trả lâu cũng chưa uống , nhìn về phía tòa nhà nữ nhi trước vẫn ở ,vẻ mặt vui mừng lại có chút đơn cảm thán câu .

      " Nữ nhi trưởng thành , rồi cũng rời khỏi gia đình ."

      biết vì sao thân ảnh kia cùng phụ thân năm đó đứng ở cửa đưa nàng vào cung nhập nhèm chồng chéo lên nhau .Đại khái người làm cha khắp thiên hạ đều thế , thương đứa so với mẫu thân ít hơn ,chỉ là dễ dàng biểu lộ ,chỉ có thời điểm như này mới có thể thấy được họ đành lòng cùng tịch mịch .

      Liễu Thanh Đường nhìn theo tiếp , theo dòng người đến Ngụy phủ , bất quá ở đường nàng vẫn là nhịn được lôi kéo Tần Thúc với .

      " Ngươi xem , tại mới biết cha ta dễ chuyện , biết chuyện chúng ta ,cũng chưa làm khó dễ ngươi chút nào ."

      Kỳ vì tình huống bọn họ nên cha nàng mới phát uy ,nếu Tần Thúc giống Ngụy Chính có thể quang minh chính đại cưới nàng ,nhất định bị cha kêu đến trăm lính hộ vệ đứng ở trước mười cửa , chỉ cần xông qua cửa cũng phải đánh mất nửa cái mạng .Đương nhiên việc này thể cho Tần Thúc .

      Tần Thúc gật đầu đồng ý .

      " Quốc công quả phi thường tốt tính ."

      Nhiều nhất chỉ là trừng mắt với vài lần , thời điểm ngẫu nhiên gặp đón Thái Hậu nương nương ,đều chỉ dùng ánh mắt uy hiếp ' Nếu nữ nhi của ta mất hứng ngươi chờ đó ' . Bất quá cho dù đem đánh chết nửa cái mạng , có thể đồng ý cho cùng nương nương ở chung chỗ vậy cũng sao .Hai người tuy rằng chưa ra mồm ,nhưng đều có chút suy nghĩ giống nhau .

      đường kèn trống vô cùng náo nhiệt đến Ngụy phủ , nhìn màu đỏ rực khắp nơi nơi ,nhìn đám người tràn đầy tươi cười nhiệt tình chúc phúc ,Liễu Thanh Đường nhịn được cảm thán câu .

      " Thực hâm mộ ."

      Năm đó nàng tiến cung , hoàng đế ốm đau nằm liệt giường đứng dậy được , điện hôn lễ ,chính nàng mặc thân y phục Hoàng Hậu đỏ thẫm nhận lễ bái của bách quan , mình bái lạy thiên địa .Tuy rằng hôn lễ của nàng thanh thế lớn hơn ,nhưng nàng càng hâm mộ hôn lễ của Ngụy Chính ,có người chúc phúc ,tân khách đều vì bọn họ cao hứng , cực kì có mùi vị tình người .Liễu Thanh Đường thậm chí cảm thấy hôn lễ của mình giống như là vui đùa , thân quần áo hoa lệ mặc vào gả cho người , phải là tiên đế sắp chết , mà là giang sơn nam triều , là những toàn lầu các thâm cung tịch mịch .

      " Tần Thúc , nếu có thể gả cho ngươi tốt rồi ."

      Thanh Liễu Thanh Đường rất ,nhưng vào tai Tần Thúc lại giống như sấm sét ,làm chấn động biết nên làm thế nào cho phải . trận vui mừng như điên qua ,chính là càng thêm bất đắc dĩ ,nương nương muốn , lại thể cho nàng được . có thể đem tất cả của mình đều đưa cho người , nhưng là có số việc dù cho có cố gắng thế nào , cũng thể làm cho nàng .

      Tần Thúc hé hé mồm ,lại biết chính mình nên cái gì , cuối cùng chỉ có thể yên lặng nắm tay Liễu Thanh Đường .

      " Đột nhiên cảm thán mà thôi , sao đâu cần để ý ."

      Liễu Thanh Đường cười cười nắm chặt tay Tần Thúc . Sau đó nàng buông tay , để Tần Thúc cùng Đào Hiệp thay mặt ' Thái Hậu nương nương còn ở trong cung ' tặng lễ vật .

      nhìn thấy được đến hết , chờ Tần Thúc cùng Đào Hiệp hai người đưa lễ vật xong quay lại , Liễu Thanh Đường trực tiếp trở về cung .

      Sau đó ,Liễu Thanh Đường có chút khác thường , giống như là câu kia chỉ là cảm thán nhất thời thôi , để trong lòng .Nhưng Tần Thúc lại thể nào quên được , lúc đêm dài yên tĩnh , luôn bỗng nhiên nhớ tới lúc Thái Hậu nương nương những lời này mặt là thần sắc thản nhiên cùng hâm mộ .Vẻ mặt như vậy cứ ám ảnh khiến Tần Thúc lăn qua lăn lại thể nào ngủ được .

      Qua mấy ngày , thời tiết càng nóng bước , ngày chạng vạng , Tần Thúc làm xong mọi việc chuẩn bị vào thỉnh an Thái Hậu nương nương , bị Đào Hiệp cùng mama hai người kéo vào gian phòng .

      Thái Hậu nương nương vẫn thực coi trọng các nàng ,Tần Thúc liền cũng đối với các nàng khách khí , cho dù làm đại tổng quản vẫn rất chiếu cố hai người .Hôm nay thấy hai người thần thần bí bí hiển nhiên là có chuyện trọng yếu , liền phối hợp ngồi đó nghe các nàng .

      " Sắp đến sinh nhật chủ tử , Tần Thúc ngươi biết ?"

      Mama sắc mặt nghiêm túc cất tiếng hỏi đầu tiên .

      Tần Thúc gật đầu , tuy rằng sinh nhật Thái Hậu thể so với Hoàng Thượng , nương nương lại thích khai yến này nọ , nhưng chung quy vẫn là ngày trọng đại , nô tài bên dưới tự nhiên phải nhớ kĩ . sớm lo lắng biết nên tặng quà gì cho nàng , chỉ là suy nghĩ vô số đáp án đều bị chính bác bỏ .Mặc kệ đưa cái gì cũng thể quý trọng bằng bức họa nương nương đưa cho , luận tâm ý cũng cái gì có thể so sánh với đổi vô số hoa đăng để nhận lấy câu chúc sinh nhật vui vẻ , sớm rối trí biết nên làm cái gì bây giờ .

      Trước kia sinh nhật Thái Hậu nương nương , chỉ có thể cùng đám nô tài cùng nhau quỳ gối trong viện vài câu chúc mừng ,ngay cả đưa cho nàng lễ vật cũng có tư cách , nhưng tại có thể tặng , lại biết nên tặng cái gì cho nàng .

      " Tần Thúc , tỷ muội chúng ta lo lắng mấy ngày , quyết định cùng người đưa phần đại lễ cho chủ tử ."

      Ba người bàn bạc phen ,chờ đến lúc ra khỏi phòng thần sắc mặt Tần Thúc có chút hốt hoảng .Nếu giống như các nàng , nương nương cao hứng sao? Nương nương......nguyện ý sao ?

      Liễu Thanh Đường biết ba người bọn họ gạt nàng , chuẩn bị tặng cho nàng phần quà sinh nhật nhớ mãi quên , chỉ là đột nhiên nghe được hai người Đào Hiệp cùng mama đột nhiên muốn nàng đến Ngự Thủy sơn trang nghỉ ngơi , cảm thấy có chút kỳ quái .

      " Làm sao đột nhiên lại muốn thế ?"

      Liễu Thanh Đường miễn cưỡng ở tấu chương phê vài chữ , thuận miệng hỏi .

      Mama nháy mắt ra hiệu cho Đào Hiệp , Đào Hiệp liền đứng ra cười .

      " Chủ tử gần đây cũng có chuyện quan trọng gì , Ngự Thủy sơn trang nghỉ ngơi vừa tránh nóng lúc này , thời tiết càng ngày càng khắc nghiệt , mà nhóm nô tỳ theo cũng được hưởng thụ chút .Lại có ,chủ tử người trách bọn nô tỳ khi quá phận chứ ,dạo này Tần Thúc cả ngày bận rộn nhìn là có chút gầy ốm , vừa vặn dịp này cho cùng , đến lúc đó chủ tử có thể ở cùng đoạn thời gian ."

      xong lời cuối cùng Đào Hiệp còn lộ ra nụ cười ý vị thâm trường .

      Cùng Tần Thúc ở chung đoạn thời gian có người quấy rầy ? Liễu Thanh Đường hạ bút ,ngẩng mặt nhìn Đào Hiệp nở nụ cười ý vị thâm trường ,cho nàng ánh mắt tán dương .

      " Rất hợp tâm ý ai gia , chuẩn bị chút ,hai ngày nữa chúng ta ."

      Vì thế hai ngày sau ,Thái Hậu nương nương mang theo đám người ,chậm rãi đến chỗ nghỉ ngơi của hoàng gia Ngự Thủy sơn trang
      tart_trung, CHIMQUYEN, snow_angel_lily19 others thích bài này.

    5. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      Chương 51

      Ngự Thủy sơn trang là nơi ở chuyên dụng của hoàng gia ,ở ngoại ô kinh thành là nơi nghỉ ngơi tốt nhất ,sơn trang nằm ở mặt nước ,bởi vì hoàn cảnh địa thế đó mà giữa nắng hè chói chang vẫn đặc biệt mát mẻ .Cách hầm băng cung cấp cho kinh thành cũng gần ,muốn dùng băng cũng tiện hơn .

      Nếu phải nơi này cách kinh thành có chút xa mà vai Liễu Thanh Đường còn gánh vác chuyện quốc gia đại ,cùng quan tâm hoàng đế cháu ngoại trai ,cảm thấy chính mình cần ở kinh thành trấn thủ bằng hàng năm đều tới đây hưởng thụ phen .

      Mặc dù vậy kiếp trước Liễu Thanh Đường vẫn cố ý rút thời gian tới vài lần ,chính là lần gần nhất cách mấy năm rồi ,nàng đối với Ngự Thủy sơn trang ấn tượng đều mơ hồ .chỉ nhớ mang máng nơi này có những đóa sen trải dài liên tiếp ,có những hành lang quanh co uốn khúc điêu khắc hàng trăm hình ảnh tinh mỹ ,có chồng chất những bức họa cung điện ,có hoa viên được chăm sóc uốn tỉa độc đáo ,còn có vô số thuyền hoa lớn .....Quả là địa phương rất đẹp .

      Liễu Thanh Đường mình ở lầu Lâm Thủy Trúc , tùy ý nghiêng người tay chống cằm tay cho quả nho vào miệng ,có chút nhàm chán nhìn chằm chằm mảnh rừng trúc ào ào lay động .Ngự Thủy sơn trang là ở ven hồ ,hơn phân nữa những tòa lầu đều ở nước , mà tòa lầu này ở chỗ ba mặt đều là rừng ,chung quanh đều là mảnh lục trúc , phản chiếu xuống mặt hồ là màu xanh mướt .

      Cảnh sắc quả rất đẹp ,nàng cũng thực thích nhưng là , ước nguyện ban đầu của nàng khi tới đây là có thể cùng với Tần Thúc nha , nhưng vì sao Tần Thúc đến nơi này cũng được yên tĩnh , cả ngày đều vội vàng nàng thấy mặt mũi đâu thế là sao .Liễu Thanh Đường đem ánh mắt từ rừng trúc chuyển về tấm mành trúc lầu ,khi có gió thổi qua tấm màn hơi hơi di động phát ra tiếng kêu thanh thúy .

      Trọng sinh thời gian , nàng sao lại cảm thấy chính mình đột nhiên lại nhàn hạ đây ? Liễu Thanh Đường cẩn thận nghĩ phát kiếp trước là do chính mình tự tìm mệt .

      Ban đầu , về sau mặc dù có Tần Thúc hỗ trợ nàng vẫn bề bộn nhiều việc , bởi vì nàng tín nhiệm Tần Thúc , hoặc là ở trong cung trừ bỏ chính mình cùng hai người lớn lên từ mama Đào Hiệp cùng với hoàng đế cháu ngoại trai nàng coi trọng , chưa từng chân chính tín nhiệm ai .Nàng khi đó luôn hoài nghi Tần Thúc tận tâm tẫn trách như vậy là có ý đồ , làm việc xong nàng luôn kiểm tra lại phen .Mà tại nàng căn bản so sánh với kiếp trước chính là khác hoàn toàn , chuyện gì nếu để Tần Thúc làm đều phủi thẳng tay chút cũng hoài nghi .

      Với tính tình kia của Tần Thúc , nàng ủy toàn quyền cho , liền nhất định phải làm mọi chuyện đến mức tốt nhất , nàng rảnh rỗi mới là lạ .Nhưng nàng người nhàn có ích lợi gì ,Tần Thúc như thế nào lại hiểu được ,chẳng lẽ phải bổ đầu để xem trong đó có gì sao ,đoán rằng nếu nàng mọi chuyện cùng , hiểu ràng ý tứ của nàng .

      Nghĩ đến đây Liễu Thanh Đường cảm thấy thể cứ như vậy xuống ,liền ngồi xuống nàng nghĩ tới việc những lần trước Tần Thúc giám sát nàng .Có số việc giống như cho dù có cùng , cũng có bản lĩnh ngược lại với ý tưởng của nàng , mà ngược lại còn có thể làm cho nàng thể tức giận nổi , ai kêu là người mà nàng lo lắng coi trọng nhất đây .haizzzz

      Vì thế Liễu Thanh Đường nản lòng đùa đùa lọn tóc trong tay ,chậm chậm ngồi trở lại .Ở trong thanh linh đinh buồn rầu lăn qua lộn lại ,cuối cùng rốt cuộc nhịn được giọng lẩm bẩm câu .

      " Ngày mai tên kia còn xong trước sinh nhật của ta ,xem ta thu thập như thế nào ."

      Nghĩ nghĩ vẫn còn thấy trong lòng buồn bực ,Liễu Thanh Đường hướng tới mặt hồ lớn tiếng hô câu .

      " Ngu ngốc !"

      Từ trong rừng vẳng lại hai chữ ngu ngốc quanh quẩn ở bên tai .Liễu Thanh Đường nghe xong liền thư thái rất nhiều lại nằm nhoài ra bàn ngọc ,toàn tâm toàn ý ăn nho .

      Cung nữ canh giữ bên ngoài nơm nớp lo sợ tiến vào hỏi nàng có chuyện gì ,Liễu Thanh Đường lạnh nhạt phẩy tay thấy chút nào ảo ão phiền toái .

      " Ai gia sao ,lui ra ta gọi cần tiến vào ."

      " Dạ ....dạ ."

      Tiểu cung nữ đầu cũng dám nâng liền lui ra bên ngoài , giống như sợ Thái Hậu nương nương hỉ nộ vô thường giận chó đánh mèo .

      ở cách đó xa lầu các Tần Thúc ngồi cùng nghe được thanh ngu ngốc , cẩn thận nghiêng tai lắng nghe xong .

      " Hình như .....là thanh của chủ tử , ai chọc giận nàng ? bằng ta qua nhìn xem chút ?"

      cao thấp đánh giá mảnh vải màu đỏ mama ngẩng đầu lên cự tuyệt .

      " có gì ,đoán chừng chủ tử nhàm chán chính mình hô đùa ,bởi vì cho dù có người chọc giận nàng ,nàng cũng lớn tiếng như vậy ."

      Đào Hiệp cầm góc mảnh vải còn ngẩng đầu như có như nhìn Tần Thúc đứng ngồi yên , miệng châm biếm .

      " Ta đoán chừng ' ngu ngốc ' trong miệng chủ tử chính là để chỉ ngươi đó Tần Thúc ."

      " Ta? ." Tần Thúc sửng sốt ,lập tức nghĩ đến cái gì vội đứng lên .

      " Ta hôm này còn chưa thỉnh an chủ tử , tại....."

      " Chủ tử giận ngươi có khả năng vì nguyên nhân này , ngươi vẫn là ngoan ngoãn ở trong này ,đợi buổi tối ngươi có thể mặc quần áo mới gặp chủ tử ."

      Mama so với Liễu Thanh Đường còn lớn tuổi hơn , bình thường nhìn ổn trọng , tại chút lưu tình trấn an Tần Thúc .

      đến cũng lạ , tỷ muội các nàng lúc bắt đầu cũng cảm thấy Tần Thúc trầm ở chung hòa hợp lắm , nhưng về sau chính mắt nhìn thấy vì chủ tử làm nhiều chuyện như vậy ,cũng dần dần cảm thấy người này cũng được , liền thực lòng vì chuyện của cùng chủ tử suy nghĩ.

      Nhìn thấy Tần Thúc bởi vì chuyện buổi tối mà khẩn trương ,bộ dáng dễ khiến cho người ta nhìn thấy ràng ,Đào Hiệp thiện tâm an ủi câu .

      " Chờ buổi tối chúng ta hầu hạ người xong , ngươi mặc bộ quần áo mới ở đó chờ chủ tử .Ngươi cứ việc yên tâm , tin tưởng chúng ta là chuyện đúng , cho dù chủ tử tức giận ,đến lúc đó nhìn ngươi mặc thân quần áo đó giận dữ biến mất , cái gì nổi nóng cũng chưa từng ."

      Có đôi khi Đào Hiệp cảm thấy chủ tử nhà mình cùng Tần Thúc là trời sinh đôi ,bởi vì chủ tử thuộc dạng người ở trước mặt người thân vô lại , trước mặt người ngoài bộ dáng đoan trang ,cùng với Tần Thúc ở trước mặt chủ tử đơn thuần , ở trước mặt người khác bộ dáng trầm lạnh lùng , là bổ sung cho nhau .

      Từ ngày Tần Thúc chưởng quản Từ An Cũng càng ngày càng thuận buồm xuôi gió , còn có ngục trống cũng dần dần trở thành nỗi ác mộng của nhóm cung nô ,trong cung càng ngày càng nhiều người sợ hãi vị Tần đại tổng quản tuy rằng tuổi trẻ nhưng thủ đoạn mạnh mẽ tàn nhẫn vang dội khắp nơi .Nhưng Đào Hiệp các nàng theo bên người chủ tử nhìn thấy Tần Thúc đối xử với chủ tử hoàn toàn bất đồng khác trời vực ,cũng cảm thấy người này có bao nhiêu đáng sợ , chỉ thấy những điểm buồn cười , cũng có thể lý giải vì sao chủ tử chỉ coi trọng .

      Sắc trời dần dần hạ xuống ,Đào Hiệp , mama hai người ngừng tay , đưa bộ quần áo màu đỏ lên nhìn nhìn , thấy vừa lòng liền đặt khay .

      " Chúng ta trước chuẩn bị bữa tối cho chủ tử , chờ chủ tử dung xong bữa tối chúng ta phụ trách đuổi những hạ nhân hầu hạ tránh ,đem nàng đưa đến nơi đó , ngươi ở chỗ này chờ , đến lúc đó hết thảy đều dựa vào chính ngươi ."

      Mama đem quần áo đưa cho Tần Thúc , lại nhắc lần nữa .Đào Hiệp thấy bình thường chỉ cần có chủ tử trước mặt liền tuyệt đối giống như tảng đá lạnh lẽo , tại lại khẩn trương vuốt vuốt bộ quần áo , hít sâu hơi mới tiếp nhận bộ quần áo màu đỏ các nàng mới sửa lại tốt , nhìn được phì cười thành tiếng .

      " Chủ tử nhất định cao hứng , đây là nguyện vọng của nàng phải sao ? Tần Thúc ngươi liền đem hồi hộp giấu vào trong bụng , xuất ra khí thế của Tần đại tổng quản khi có chủ tử ra đây ."

      như vậy nhưng Đào Hiệp vẻ mặt tràn đầy vẻ xem kịch vui chút che lấp , cuối cùng còn bỏ thêm câu .

      " Thời điểm ngươi ở đây chờ cũng ăn vài thứ , bằng đến lúc đó .....Phải làm việc lại có khí lực để làm ."

      mặt coi như trấn định , nội tâm hoảng hốt biết nên làm như thế nào mới tốt Tần Thúc gật gật đàu , kỳ căn bản có nghe thấy người ta cái gì .

      Đào Hiệp , mama hai người bọn họ rồi ,Tần Thúc liền mặc thân áo đỏ ,trong tay còn nâng chiếc quần màu đỏ ,chân tay hơi có chút luống cuống ,hơn nửa ngày mới nắm được cái gì đó để bàn , ngồi ở ghế bên cạnh ,nhìn xem sắc trời bên ngoài , hai bàn tay có chút khẩn trương nắm chặt .

      Lại sau khi Liễu Thanh Đường dùng bữa tối còn nhìn thấy thân ảnh Tần Thúc , nghĩ đến ngày mai chính là sinh nhật của mình cũng thấy hỏi câu , lúc này ngay cả bóng dáng cũng có , vẫn là nhịn được mở miệng dò hỏi .

      " Mama , Tần Thúc vẫn còn bận rộn sao?"

      Mama so với Đào Hiệp chính là biết dối ,Liễu Thanh Đường biết cho nên mới hỏi nàng .Nhưng lát sau mới thấy mama gật gật đầu dạ , Đào Hiệp liền lập tức tiến lên cười hì hì tiếp câu chuyện ,Liễu Thanh Đường ngay lập tức người được mùi vị mưu , các nàng nhất định có việc gạt nàng .

      Đào Hiệp còn giống như chuyện lẽ đương nhiên .

      " Chủ tử số quan viên đại nhân cùng các vị phu nhân ở phụ cận biết tin chủ tử về đây nghỉ ngơi ở sơn trang , liền sai người nhà mình tặng rất nhiều trái cây cùng rau dưa , Tần tổng quản tự mình đón tiếp ,nhân tiện kiểm kê vài thứ nữa. "

      Những lời Đạo Hiệp nghe xong Liễu Thanh Đường lộ ra ngoài chút biểu tình hoài nghi nào , trong lòng lại đoán biết các nàng đến tột cùng là muốn gạt nàng làm những gì .Kỳ việc này cũng dễ đoán ,ngày mai là sinh nhật nàng , mặc kệ các nàng tính toán làm chuyện gì đoán chừng đều thoát khỏi liên quan .Như vậy cũng dễ dàng đoán biết mấy ngày nay Tần Thúc bận rộn vì cái gì , chỉ là biết Tần Thúc bị hai người này xoay thành cái dạng gì rồi.

      Trong lòng có đáp án , Liễu Thanh Đường nhất thời bình tĩnh lại , phối hợp với các nàng làm bộ như biết , chỉ cần chờ xem các nàng rốt cuộc chuẩn bị lễ vật ngoài dự đoán gì cho nàng .Lại tiếp cứ thần thần bí bí như vậy đúng là làm cho nàng có chút mong đợi .

      Bữa tối qua , hai người lại đề nghị ngắm trăng .Liễu Thanh Đường vốn tưởng rằng kinh hỉ ở sinh nhật ngày mai , nay lại nhìn đến các nàng cố tình cường điệu chuyện ngắm trăng , lập tức liền hiểu được đại khái đêm nay các nàng cũng chuẩn bị tốt , vì thế liền mang theo biểu tình thập phần chờ mong phối hợp các nàng , hỏi cũng hỏi đáp ứng ngắm trăng , sau đó bị các nàng dẫn đến đạo hành lang dài .

      Nơi đó người đứng .

      " Chủ tử thứ tội , nhóm nô tỳ xin lui xuống ."

      Chung quanh sớm có người hầu hạ , Đào Hiệp mama lui xuống ,nơi này liền chỉ còn lại Liễu Thanh ĐƯờng , còn có Tần Thúc đứng chờ cách đó xa .

      Liễu Thanh Đường đứng đó nhìn Tần Thúc trong chốc lát , đột nhiên qua tựa vai .

      " Tần Thúc , đóa hoa đỏ thẫm người ngươi thoạt nhìn là .....rất choáng váng đó ~"
      CHIMQUYEN, xukem, snow_angel_lily19 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :