hâu hâu tội thế, bữa trước e cũng học kinh tủng lắm chả có thời gian, mệt quá xin chuyển qua ngành khác học luôn cho nhẹ lòng, thế là giờ thoải mái hẳn
@caoduong e học thiết kế nội thất, mà nặng quá chịu hổng nổi chuyển sang ứng dụng luôn, thoải mái hẳn
QUYỂN 1 Chương 001 : Đọc tâm Edit :Kecil Đập vào mắt là vách tường màu trắng , chăn cùng giường màu trắng , hết thảy đều là màu trắng , trắng chói mắt , trắng đáng sợ, trắng lạnh như băng , ngăn tủ đặt các lọ thủy tinh ,cốc thủy tinh, bình cầu, ống nghiệm…kì quái đủ hình dạng , bên trong đựng các màu này nọ , ngọn đèn chiếu xuống phát ra ánh sáng lam nhạt Quỷ dị nên lời Nơi này phải bệnh viện , chỉ là căn phòng thí nghiệm người biết đến , nơi tiến hành loạt các thực nghiệm bí mật đặc thù Trong phòng chỉ có chiếc giường, có thể thấy được có nằm đó, khuôn mặt trắng bệnh , trắng tia huyết sắc , gương mặt còn rất trẻ, vượt quá 20 tuổi , ngũ quan thanh tú , ánh mắt nhắm chặt nhìn ra lớn , nhưng là lông mi rất dài , chiếu vào làn da tái nhợt giống như màu đen mặc thủy họa lên , dài mà lại dày rậm , chính là mày gắt gao nhăn lại , hơi hơi mân khóe miệng , có lẽ đó là sắc thái duy nhất của khuôn mặt nàng , tuy rằng da nàng màu hồng thực nhạt , nhưng lại giúp nàng gia tăng chút nhân khí Chỉ chốc lát , truyền đến rải rác tiếng bước chân , vài cái người toàn thân áo trắng vào , những người này toàn thân đều bịt kín, chỉ chừa ra đôi mắt , lạnh như băng vô tình , bộ dạng giống hệt thầy thuốc ở bệnh viện , trong đó người lôi cánh tay từ trong chăn ra , động tác thập phần thô lỗ , có nửa phần ôn nhu , làn da trơn bóng trắng nõn lộ ra trong khí .nhãn nhụi như ngọc , cánh tay của nàng thập phần tinh tế , nhưng là lại tràn đầy dấu kim châm nhìn thấy ghê người , xác thực có thể dùng từ nhìn thấy ghê người để hình dung , xanh tím đỏ che kín toàn bộ cánh tay , có thể xem ra nhiều ngày Lúc này mở hai mắt , thản nhiên nhìn thoáng qua người trước mặt , có trách cứ , có hận , có đau , thậm chí có cảm xúc gì , chỉ có lên trong mắt tia trào phúng Sau đó coi như thấy gì cây ống tim thô to cứ như vậy cắm vào mạch máu , nàng chỉ nhíu chặt mày chút , ngón tay nắm chặt chăn giường , chỉ chốc lát liền rút ra lượng máu ấm áp màu hồng đậm , hoàn thành công việc , nhóm người này vô tình tựa như khi đến, chỉ chờ đến khi tiếng bước chân xa , giường mới chậm rãi mở to mắt ra nhìn trần nhà , khóe miệng lên chút nụ cười ảm đạm tiếng động , chỉ có chính nàng có thể nghe được … Thế giới màu trắng này , khi nào mới kết thúc a! Lúc này , nàng có lệ , cũng cười , có khoái hoạt , cũng có thống khổ , sớm thành thói quen , bởi vì nàng chính là cái vật thí nghiệm , nhớở trong này mấy năm , nhớ bị trở thành chuột trắng làm bao nhiêu thứ thí nghiệm ,bị lấy máu liên tục , quả thực bình thường , lâu lắm , lâu lắm rồi nàng còn cảm xúc gì , chỉ là hy vọng sớm chút chết , chấm dứt cuộc sống tra tấn mình , nhưng là… “Tiểu Nhược , Tiểu Nhược”Thân thể bị ôm lấy , bên tai cũng truyến đến thanh thực lo lắng , Tiểu Nhược , tên của nàng , ở trong này kêu nàng như vậy chỉ có , cái chuột trắng khác , đối đãi với nàng như trân bảo Lôi ca ca “Lôi ca ca!”cả người nàng vô lực tựa vào người , mặt tái nhợt kêu tên , thanh cực , cực đạm , lại ấm áp dị thường , ở địa phương lạnh như băng này chỉ có là ấm áp của nàng , mà nàng là của ôn nhu Nam nhân kêu Lôi thân hình so với nam tử bình thường cao lớn hơn rất nhiều , người cơ thể cực kì cân xứng , cũng cực mĩ , tóc ngắn gọn gàng , ngũ quan tuấn mỹ , so với ngôi sao điện ảnh kém chút nào , cổ làn da màu đồng , ánh mắt dài , tuy rằng lớn nhưng lại thập phần có thần , trong mắt tràn đầy tinh quang , nhếch khóe miệng mỏng manh , quật cường nên lời . xốc chăn lên , nhàng nâng dậy nằm ở giường , nàng cực gầy , trải qua thời gian dài tra tấn chỉ còn xương bọc da , ngực trận đau đớn , Tiểu Nhược của , như thế nào có thể chịu nhiều đau khổ như vậy , như thế nào có thể… đem nàng cõng lưng , mội đôi tay bắt lấy tay , ngón tay thon dài , mu bàn tay đầy vết xanh tím mạch máu ràng có thể thấy được “Lôi ca ca , cần lo cho ta được ?”Cầm tay , dùng sức nắm , nhưng là lại chỉ cảm thấy như khẽ vuốt bình thường , bởi vì , nàng có khí lực , chuyện đều tựa hồ như hao hết sinh mệnh của nàng “Ta nghĩ liên lụy ngươi!”Ngắn ngủn câu , đều tựa hồ dùng hết khí lực toàn thân nàng , bọn họ cấp nàng chích , cấp nàng uống thuốc , chính là làm cho nàng có khí lực phản kháng , làm cho nàng chỉ có thể nằm đứng dậy được , căn bản thể làm tình gì , thậm chí thể tự sát . Nhưng là Lôi ca ca của nàng bất đồng , bọn họ chủ yếu là làm cho khỏe mạnh hơn người bình thường thập bội phần , cao hơn người bình thường, Mà nàng , bọn họ cần là tinh thần của nàng , là thuật đọc tâm của nàng , đúng vậy, thuật đọc tâm , chỉ cần đụng đến thân thể người khác , nàng có thể biết người khác suy nghĩ cái gì? Bi ai đến cỡ nào , chính là vì vậy mà nàng bị họ chộp tới , nhận hết các loại tra tấn , nhận hết các loại cực khổ của chuột trắng Cho nên ngay lúc vừa nhàng nắm chặt tay Lôi ca ca , nàng biết Lôi ca ca muốn dẫn nàng , nguyên nhân bọn họ sắp chờ được , đối với nàng tiến hành giải phẫu A! buồn cười , trong mắt nàng tràn ngập khinh thường , mở ra đầu óc của nàng có thể cởi bỏ đọc tâm bí mật của nàng sao? là nằm mơ, nếu tìm thấy , bước tiếp theo có phải hay đào ra trái tim của nàng ? Bất quá muốn làm cũng phải chờ xem nàng có thể sống qua hay , đột nhiên có điểm chờ mong , có phải hay sắp xong . Sinh mệnh của nàng , 18 năm sinh mệnh a! Nhưng là , nhìn nam tử trước mắt , nội tâm dâng lên chút đau lòng , nếu nàng chết , Lôi ca ca của nàng phải làm sao bây giờ Nếu nàng chết, có hay đơn ? có hay khổ sở? Chương 002 : Trốn Edit : Kecil “!”Lôi kiên quyết phản đối , khỏi phân trần nếu dắt nàng ra ngoài tuyệt đối làm cho nàng tử, cho dù phải hi sinh sinh mệnh đáng thương này lúc vừa bị đưa tới , lần đầu tiên mắt nhìn thấy nàng , tâm thể bình tĩnh, nhìn đến nàng bị lấy máu, bị châm thứ, bị điện giật,nhận hết thống khổ , cảm thấy đáng thương , tiếp theo lại bắt đầu đồng tình , đến sau lại thương tiếc, cho tới bây giờ là nàng a , từ trong tim , đến linh hồn . thống hận chính mình có cách nào cứu nàng , mỗi lần bọn họ đối với nàng làm hết thảy , đều làm cho tự trách , làm cho đau lòng khó nhịn , có cách nào a , bởi vì mỗi lần phản kháng , chịu tra tấn đều là Tiểu Nhược của , đám người kia biết nàng là điểm yếu của , cho nên dám , cũng thể , thể lấy sinh mệnh Tiểu Nhược vứt bỏ, thể lấy thân thể của vứt bỏ. Nhưng là kiên cường này ở trước mặt còn chưa bao giờ khóc qua , cũng chưa bao giờ oán qua , chính là lẳng lặng ghé vào trong lòng cho bên ngoài gió , bên ngoài mưa ,bên ngoài dương quang “Lôi ca ca , bên ngoài gió thực ấm” “Lôi ca ca , bên ngoài dương quang thực sáng lạn , nhất định rất đẹp” “Lôi ca ca , Tiểu Nhược đau , đau” Nàng luôn đau , nhưng là càng ngày càng tái nhợt , càng ngày càng suy yếu , nàng kiên cường như vậy làm cho người ta lòng chua xót , lòng chua xót làm cho người ta đau lòng “Buông ta….” lưng giãy dụa muốn xuống dưới , nhưng lại có khí lực chỉ là nhàng đánh , thanh nghẹn ngào , nàng đành lòng , đành lòng làm cho Lôi ca ca của nàng toi mạng a. Tuy rằng còn sống thực vất vả , nhưng là sinh mệnh chỉ có lần , duy nhất lần , chết cái gì cũng nhìn tới , nàng biết luôn luôn muốn chạy trốn ra ngoài , cũng biết có biện pháp chạy , lấy kiên cường dẻo dai thân thể chạy ra khỏi địa ngục này phải thể , nhưng là tại mang theo người thể hành động là nàng , liền hoàn toàn có cơ hội “Lôi ca ca , chính ngươi trốn , cần lo cho ta!”Tựa vào lưng , ngữ khí ấm áp nhàng phất qua bên tai, tâm ấm áp , vươn tay vỗ nàng chút “Cùng nhau…”tuy rằng chỉ có hai chữ , lại làm cho nàng khóc thành tiếng , là dùng sinh mệnh để nàng , nàng biết a , vẫn biết , nhưng cũng dám đáp lại , nàng có tư cách gì , nàng là gánh nặng của , là trói buộc của Lôi ca ca của nàng là nam nhân hảo cỡ nào , nên ở trong này a , hẳn là sinh hoạt dưới ánh mặt trời , hội cười sang sảng , có người thương ở cạnh bên, có càng nhiều người làm cho thể xác và tinh thần bị thương của trở nên ấm áp . Lôi ca ca của nàng , tại lại vì nàng mà liều mạng , làm cho nàng như thế nào có thể đau lòng ,làm sao có thể đau lòng? Vừa bước ra khỏi cửa phòng , cảnh báo liền vang lên , giống như bùa chú đòi mạng vang lên , chói tai lại lo lắng , tuy rằng lưng có sức nặng của người khác , nhưng là lại hành động tự nhiên , nhanh chóng tránh người đuổi bắt Con đường này muốn rất quen thuộc , vốn phải chờ tới bọn họ tháng thay ca lần mới trốn , bất quá tại có cách nào , Tiểu Nhược căn bản đợi được ngày đó , muốn chạy trốn ra ngoài, cùng với nàng hưởng thụ ánh nắng bên ngoài , cảm giác gió thổi qua cơ thể , như vậy tin tưởng khuôn mặt nhắn tái nhợt của nàng có cảm giác ấm áp . Chỉ nghĩ đến điều đó , gương mặt tuấn mỹ lên mỉm cười , khóe miệng khinh xả , ấm áp làm cho người ta dám nhìn thẳng , tựa hồ ngay cả địa phương lạnh như băng ngày cũng bị ánh mắt nam tửấm áp hòa tan Nằm ở lưng Tiểu Nhược cảm nhận được , khóe mắt chảy ra giọt lệ , trong lòng tràn đầy chua xót . này nam tử vì chính mình liều mạng , lòng của nàng đau đến thể dùng ngôn từ để hình dung “Ở bên kia!” biết là tiếng la của ai , càng nhiều người hướng bên này đuổi theo , cước bộ thất thần đồng nhất , có thể thấy được có it người , trán tràn đày mồ hôi , bước nhanh như gió tốc độở trong gió nhanh chóng tản ra “Đứng lại! tiếp tục chạy liền nổ súng!”Còn chưa hoàn , chợt nghe đếnbang bang thanh vang lên Trào phúng cười , a! phải nổ súng rồi sao , còn cái gì đứng lại? là đám ma quỷ , vì thế tốc độ càng thêm nhanh , ở lưng gắt gao nắm ở cổ , nàng thể làm cho phân tâm , trong khí truyền đến thanh tê tê , thân hình rất nhanh , chạy tốc độ cực nhanh , giống như gió lên , đây là khác hẳn với thể năng người thường , hơn nữa tại cái phòng thí nghiệm bị bọn họ dùng đủ loại dụng cụ tinh vi cải tạo qua thân thể , cường kiện hữu lực , người bình thường nào có thể sánh bằng Chỉ nhìn thấy cái thân hình nhanh như điện , ở phòng thí nghiệm rất nhanh di chuyển tới hướng cửa bỏ chạy , nghiên cứu lâu biết được con đường này là thông hướng cửa , chỉ cần vượt qua cửa phía trước là có thể ra ngoài , chỉ thiếu chút nữa , là bọn họ có thể ra ngoài Chương 003 Đồng quy vu tận Edit: Kecil Phịch 1 tiếng , đùi truyền đến trận đau đớn đánh úp lại , nếu là bình thường cho dù bị thương , vẫn có thể kiên trì , có thể sợ , nhưng viên đạn này là vì mà đặc biệt thiết kế . Nguyên lai bọn họ sớm chuẩn bị sẳn sàng , vô lực té mặt đất ,thân thể thẳng tắp nằm úp sấp xuống , mu bàn tay sau ôm chặt lấy người lưng , tránh cho nàng rơi mặt đất “Lôi ca ca…”TIểu Nhược ghé vào người , bàn tay bé trắng bệch mơn trớn trán , thay lau giọt mồ hôi đầu . Xuyên thấu chạm đến thân thể , nàng ràng cảm thụ được đau , nhưng hừ ra tiếng nào, nàng nhịn được nức nở khóc thành tiếng , cứ như vậy khóc chật vật , Lôi chịu đựng đau đem Tiểu Nhược nhàng đặt xuống , mà lúc này trong mắt tơ máu , sợi tóc hỗn độn , ánh mắt thống khổ bất đắc dĩ , nhàng mơn trớn mặt mày tái nhợt của nàng , như đối với trân bảo lau khóe mắt ngừng chảy ra nước mắt của nàng . Nước mắt của nàng , so với bị thương , càng làm cho đau hơn a ! liền như vậy lần nữa lưu luyến vuốt ve , giống như dùng hết tình cảm suốt đời , như vậy đau kịch liệt , như vậy buông ai biết , là như vậy buông a! Nâng mặt của nàng lên , nhàng trán của nàng in lại cái hôn , lâu chịu buông ra , gương mặt cương nghị thống khổ run rẩy , vặn vẹo Cảm nhận được tâm ý , Tiểu Nhược đột nhiên gắt gao ôm thân thể , thanh cực kì bi thống , giống như tiểu thú bị thương “Van cầu ngươi , cần làm như vậy…”gắt gao ôm , thân thể kiều vô lực run run , muốn ngăn cản hành động của , …là muốn….là muốn bọn họ cùng đồng quy vu tận (cùng chết) “Lôi ca ca , cần , đừng làm cho ta hận ngươi!” “Ta tha thứ ngươi! Chúng ta cùng nhau rời nơi này !” chôn ở trước ngực , chảy ra nước mắt rất nhanh liền ướt đẫm quần áo trước ngực , cảm giác ấm áp , gắt gao trừu nhanh ngực , làm sao bỏ được sao có thể bỏ rơi được nàng , nhưng là…. “Chúng ta… cùng nhau… cùng chết …được ?”thanh đứt quãng của trước ngực truyền đến , thống khổ nỉ non , ra quyết tâm đồng sinh cộng tử . Mỗi thanh mỗi ngữ, làm cho tâm khoét cái lỗ lớn Tiểu Nhược của …Tiểu Nhược đáng thương của … Giống như dùng hết khí lực toàn thân , đem thân thể trước ngực đẩy ra , chân chảy máu càng ngày càng nhiều , mặt đất tràn đầy vết máu , cảm giác từng đợt đau đớn sắp bao phủ chính mình , nhưng mặt vẫn là bất động thanh sắc . Tựa hồ bị thương phải đổ máu cũng phải , nhưng là như thế nào lại quên mất, trước mắt , sở dĩ bị nhốt tại nơi này , chính là bởi vì thuật đọc tâm của nàng . Suy nghĩ của , nàng sao lại biết? càng làm như sao cả , nàng càng đau lòng , càng đau cho hơn . Thể xác và tinh thần đều chịu tra tấn “Tiểu Nhược , Tiểu Nhược……” kêu tên của nàng , lần lại lần , ánh mắt vô ba , lại hàm chứa lớn thống khổ , lưu luyến vô hạn , nhiều lần nghĩ chính mình có thể bồi nàng hưởng thụ cảm giác gió cảm giác mưa , cấp nàng ấm áp , dùng hết thời gian cả đời che chở nàng , thương nàng , nhưng là tại cũng có khả năng thực . Tiểu Nhược , hảo hảo sống sót ! Lôi ca ca muốn hủy diệt địa phương dơ bẩn này , dưới đáy lòng , Lôi ca ca giúp ngươi báo thù được ? động nàng, như vậy nàng cũng biết tâm , động nàng , thuật đọc tâm vốn thể dùng , động nàng , nàng đau , trong lòng đau đớn co rút kịch liệt , giống như cây dây gắt gao thắt chặt tâm chính mình , đau quá , như thế thống khổ . Vì Tiểu Nhược bằng cả sinh mệnh , bọn họ về sau bao giờ có thể gặp lại , nắm chặt ngực , đau lòng cực độ Chương 004 Tuyệt vọng Edit: Kecil hai tay chống đỡ , cắn răng chịu đựng cơn đau đùi , gian nan đứng lên . đùi vết máu nhìn thấy ghê người , từ từ nhắm hai mắt xoay người , dám liếc mắt nhìn nàng cái . Phía sau truyền đến càng nhiều tiếng bước chân , cước bộ nhàng đến phía trước , nam nhân gương mặt tuấn mỹ cương nghị , mồ hôi theo mặt chảy xuống đến xương quai xanh , sau đó là đến trước ngực , trước ngực quần áo muốn ướt đẫm . Có mồ hôi của cùng với nước mắt của nàng , người phát ra cỗ lực lượng làm cho cơ thể run lên , tựa hồ muốn nổ mạnh “Lôi ca ca…” thanh khàn khàn từ phía sau vang lên , mặt đất tái nhợt vô lực , vươn tay muốn giữ chặt nam tử đưa lưng về nàng , lại thủy chung đụng được , nàng hận chính nàng như vậy vô lực , ngay cả tay đều đụng được “Lôi ca ca, cần , van cầu ngươi cần…” “Lôi ca ca chúng ta cùng chết , cùng nhau được ?” “ cần bỏ lại ta , cần người tử…? “Lôi ca ca …cầu ngươi…” Nam tử thân hình cứng đờ , tựa hồ toàn thân đều đông lạnh , nhưng là chỉ thoáng , liền dứt khoát về phía trước , dưới đất lưu lại vết máu uốn lượn từ đùi chảy xuống , giống như lưu tẫn sinh mệnh Tiểu Nhược hảo hảo sống , hảo hảo sống cả phần của Lôi ca ca được ? khóe mắt rưng rưng , tay nắm chặt , thương tâm muốn chết, tâm như bị đao cắt đau đớn , đau tới cơ hồ chết lặng , lan tràn đến lục phủ ngũ tạng , đau cực hạn , đau đến trong lòng còn chút độấm , lạnh như băng Tiểu Nhược , nàng cũng biết , ta là nàng đến cỡ nào , cỡ nào vì nàng mà đau lòng , nhưng là thể nào ra , bằng ta chết ,nàng thống khổ , bị thương tâm ,Tiểu Nhược quên ta , hảo hảo sống tốt Tiểu Nhược , Tiểu Nhược của ta , vĩnh biệt… Còn có, ta nàng… Nam tử chạy về phía trước , đau lòng làm cho cơ hồ hít thở thông . tốc độ cực nhanh , trong khí hơi nước , biết là mồ hôi hay là nước mắt , lại đều là chua xót , quần áo cơ thể như muốn thoát ra , toàn thân mạch máu giống như bạo liệt nổ mạnh , xanh tím mạch máu xông ra toàn thân , như cái huyết nhân hướng đám người kia chạy tới “ tốt , người có thuốc nổ!”Trong đám người kia truyền đến tiếng la hét sợ hãi chói tai , có nam có nữ , chạy loạn khắp nơi . Chỉ là có thể thoát được sao , bọn họ cũng đều biết phòng thí nghiệm này cái gì cũng khác hẳn bên ngoài , đều thập phần cường đại , ngay cả thuốc nổ so với bình thường cường hơn vài lần , lần này ai cũng thể may mắn thoát khỏi , nhưng là bản năng cầu sinh , làm cho những người từng tra tấn mạng sống nhóm , trừ bỏ trốn vẫn là trốn “Lôi ca ca!” Thê lệ tiếng kêu từ phía sau lưng vang lên“ cần a…..” “…….”Trong khí truyền đến tiếng kêu tê tâm liệt phế của , giống như linh hồn đều rên rĩ , đều than khóc , toàn bộ đều run rẩy , tuyệt vọng đến cực điểm Phịch tiếng , lớn tiếng nổ mạnh nhấp nhoáng , phòng thí nghiệm nổ mạnh , những người chạy trốn ai may mắn thoát khỏi tiếng nổ này , như địa ngục , mảnh đỏ đậm , đây là địa ngục nhân gian , máu chảy thành sông. Trong lòng đau xót tới thể ra , có cái gì so với tận mắt nhìn thân thể nổ mạnh trước mắt làm cho nàng tê tâm liệt phế . Tan nát cõi lòng , từng mảnh từng mảnh rơi xuống , lại thêm mấy lực nổ nữa , nàng sống nổi nữa , , nàng thể sống sót , đau đớn ngừng quấn quít lấy nàng , thân thể của nàng nhịn được run run , thống khổ tới cực điểm Nàng gắt gao cắn chặt môi tái nhợt thể kêu tên , tay gắt gao nắm chặt lại , móng tay sớm cắm chặt vào lòng bàn tay làm cho chảy máu nàng cũng biết , thân thể đau đớn bằng nội tâm đau đớn Hết thảy đều như đoán trước , mọi nơi đều sụp đổ , chỉ trừ bỏ nơi nàng nằm , kia mảnh địa ngục nhân gian trước mắt nàng , khắc trong lòng nàng Nàng cả người lạnh như băng , khí lực , biết phương hướng , chỉ có thể về phía trước , từng bước từng bước , ngón tay bởi vì dùng sức muốn huyết nhục ma hồ , môi cũng là màu đỏ , nàng cắn nát môi , trảo phá thịt , mà người quần áo dính thượng máu , như đóa hoa diễm , huyết lệ tràn ra , xinh đẹp tuyệt vọng , hai mắt của nàng trống rỗng , trống rỗng đến có linh hồn , bốn phía nơi nơi ngừng truyền đến tiếng nổ mạnh , có khi gần có khi xa , mà hết thảy đổi với nàng đều dữ dội tàn khốc Nàng về phía trước , nhàng kêu tên nam từ , thanh cực đạm , tựa hồ có cảm xúc , lại làm cho người ta đau đớn hít thở thông , chính là như vậy , vẫn về phía trước….. “Lôi ca ca , Tiểu Nhược cùng ngươi , chúng ta cùng nhau rời nơi này….” “Lôi ca ca , chờ ta….” “Lôi ca ca, ta còn chưa có kịp cho ngươi biết ta ngươi” “Lôi ca ca…” Trước mắt càng ngày càng tối , biết là loại dược phẩm hóa học nào sinh ra phản ứng , lại là tiếng nổ mạnh vang lên , phòng thí nghiệm thành mảnh hoang tàn ,địa ngục nhân gian nơi tra tấn hơn mười người thành mảnh phế tích Chương 005 Thiên Trạch hoàng triều Edit : Kecil Thiên trạch năm 183 , phủ Quốc sư , Lưu đinh lâu Ánh trăng phát mảnh ngân quang , thanh gió nhàng thổi qua thanh trúc , lá trục ngừng va chạm , phát ra thanh hi hi ào ào , là dễ nghe , như cúi đầu khẽ ngâm , mấy phần khinh nhiêm , mấy phần nhu tình . Phủ Quốc sư có mảnh khu rừng trúc nổi tiếng cả nước , nghe Quốc sư trúc , muốn có được mảnh mĩ luân mĩ hoán thanh trúc , chỉở đây mới có , nơi nào có được Có lẽ này phiến thanh trúc cũng phải bởi vì nó mà mới có được danh khí này , mà là nhờ chủ nhân của nó , cũng chính là chủ nhân phủ Quốc sư ,là nhất mẫu đồng bào(cùng mẹ) với đương kim Thánh thượng Hoàng đế , cửu hoàng tử Tiêu Thanh Hàn Thiên trạch hoàng triều quốc họ Tiêu , đất rộng của nhiều , bởi vì Tiên hoàng cùng đương kim Thánh Thượng đều dân , cho nên dân chúng an cư lạc nghiệp , tuy rằng nam có Đông thánh , bắc có Nhan quốc . Nhưng Thiên trạch là thực lực cường nhất , lãnh thổ rộng lớn nhất trong Tam quốc Càng bởi vì Thiên trạch văn có quốc sư Thanh Hàn , mặc dù mới 20 tuổi , nhưng lại kinh tài tuyệt diễm , biết thiên văn , thượng thông ba ngàn, hạ biết năm trăm , tài hoa trác tuyệt , là thiên hạ đệ nhất tài tử . Còn có Huyền vũ đại tướng quân Lê Hân , nghe dụng binh như thần , binh pháp lỗi lạc , bày binh bố trận như chiến thần thiên hạ , người cũng đủ giữ quan ải ,danh xưng vạn phu đừng địch Có văn võ này, đương kim Thánh thượng lại vì dân trị quốc , thực lực đương nhiên cao hơn hai nước kia , hơn nữa Đông thánh Ngũ công chúa năm trước hòa thân , được Thánh thượng phong làm quý phi , hai nước kết làm liên bang , Tuy rằng Nhan quốc có chút ý đồ , cũng dám làm gì Mặc dù nằm giữa hai nước nhưng Thiên trạch lại thái bình vô . Dân chúng cũng có thể hưởng hết an cư lạc nghiệp Đại tướng quân Lê Hân tất nhiên cần phải , mười ba tuổi liền theo phụ thân luyện qua binh quyền , tuổi tuy , nhưng có phong độ đại tướng quân , tác phong ngay thẳng ngoa , quân kỷ nghiêm minh . Về phần cùng nổi danh Cửu hoàng tử , nổi tiếng thiên hạ chỉ năng lực cùng tài hoa của . Còn có thân thế truyền kỳ của Nghe 20 năm trước ,ngự hoa viên trong Hoàng cung , bách hoa tề khai , trăm điểu tới chơi , cảnh xuân tươi đẹp , Tiên hoàng cùng chúng phi tử ngắm hoa du ngoạn . Đột nhiêm trời sinh dị tượng ,nghe thấy mùi liên hương kỳ dị , trong ngự hoa viên Ngàn hồ đột nhiêm trăm hoa đua nở , hương khí từ hoàng cung đường bay thẳng tới dân gian , Trong hồ thạch bích sương khói lượn lờ , mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn hình ảnh như tiên cảnh này , chỉ chốc lát, thấy thạch bích sương khói tán , chuổi tự thể(chữ) ra , lại kinh người Thiên Trạch trăm năm , ngàn liên nở rộ , Cửu tử quốc sư , Vân Long tướng tùy , Quốc sư chi thê , phách nguyệt đứng đầu , vân dạng trăng thủ , thiên hạ thái bình , vân nguyệt chia lìa , ma tinh hàng thế Tự thạch bích trong chớp mắt liền biến mất vô tung vô ảnh , mà trong ngàn hồ hoa sen cũng trong lúc nhất thời toàn bộ héo tàn , nếu phải ở chóp mũi còn có mùi liên hương như như , đúng là giống như giấc mộng , giống mộng lại phải mộng , giống như thực lại như giả Mà thạch bích chữ viết sau khi biến mất , lại khiến cho mọi người kinh hô lớn hơn nữa , thạch bích lưu lại vòng tay khéo léo tinh xảo cực kì , căn bản phải vật thế gian . Hai con rồng vờn quanh , 2 đầu giao nhau , ở giữa có viên bảo thạch , có màu vàng vầng sáng lưu chuyển , giống như Long ở trong mây mù chuyển động , khí phách trong đó làm cho người ta dám nhìn thẳng “Vân Long!” Mọi người trong đầu xuất hai chữ này , Hoàng đế kinh hỉ(kinh ngạc+vui mừng)vạn phần , đây là trời ban thưởng Thiên trạch điềm lành , Hoàng thượng lúc ấy có 2 nam 6 nữ , lúc này chỉ có hoàng hậu mang thai trong người , ấn theo hàng thứ người này sau khi sinh là đệ 9 , cũng chính là thạch bích lời tiên đoán quốc sư Đứa này quan hệ đến toàn bộ thiên hạ , cho nên trong Hoàng cung mọi người cẩn thận cực kì , sợ cẩn thận làm bị thương mẫu thân quốc sư tương lai ,là Thiên trạch Hoàng hậu nương nương . Sợ xúc phạm tới đứa được định ra vận mệnh tiểu hoàng tử này 9 tháng sau Hoàng hậu quả thực sinh ra cái khỏe mạnh hoàng tử . Trong cung người ta , kẻ này khi sinh ra ,[mùi] liên hương nồng đậm , tường vân đầy trời . Hoàng đế mừng rỡ, đối với kẻ này cực kì sủng ái , ban thưởng danh Thanh Hàn , cũng phong làm Quốc sư Đến bây giờ, danh chấn thiên hạ Bên ngoài rừng trúc xanh xanh , Lưu đinh lâu đèn đuốc cực kì nhu hòa , cái bàn làm bằng thanh trúc , thập phần lịch tao nhã , trúc cùng trúc thập phần xảo diệu , giống như thiên nhiên hình thành , màn che màu xanh như mây buông xuống , nhàng theo gió đong đưa . Trong phòng truyền đến hương khí nhàng , giống như mặc hương , lại giống như trúc hương , ngửi vào mũi , hít vào , tái thở ra , giống như đem trong cơ thể chuyết khí hô tẫn , cực thoải mái . đỉnh giường có viên Dạ minh châu lớn , bàn cũng có cái , đồng dạng lớn , đồng dạng ánh sáng , ôn nhuận chiếu sáng lên toàn bộ phòng , ánh sáng đạm, cũng ám tuyết y (y phục trắng) công tử đứng trước cửa sổ ,thân thể cân xứng thon dài , tóc dài đen như mực thảở bên hông , chỉ cần cử động cái liền xuất phong thái cao nhã , tuyết y bay , lưng dựa vào cửa sổ . Trong tay cầm chén bạch ngọc , ngón tay nam tử thon dài , khớp xương ràng , so với ngọc càng trơn mịn hơn , cùng chén ngọc chỗ , xinh đẹp nên lời , cực mĩ , người như ngọc , ngọc giống như người Ánh trăng chiếu vào gương mặt tinh xảo của , mi mực như họa , mắt như trời sao , trong mắt giống như thu thủy tạo thành , mũi cao thẳng ,môi phấn nộn bào,làm cho người sợ hãi than là nam tử mi tâm (giữa 2 mi) lại có chấm chu sa* đỏ bừng như máu , dung mạo tuyệt mỹ như thế , giống như thần tiên, là có thể cho nam nhân ghen tị tới cuồng , làm cho nữ nhân điên cuồng chí tử Nam tử bưng lên chén ngọc đặt bên miệng uống ngụm , hương trà nhàng vào lòng người , khẽ cúi đầu , lông mi hơi hơi rung động , tạo nên bức tranh cực mĩ , như Nguyệt thần hạ phàm , dính chút tục khí phàm nhân , buông chén ngọc trong tay , sau đó giương mắt lên trời nhìn về hướng ánh trăng , lúc này là ngày mười lăm của tháng , trăng thực tròn Nâng lên bàn tay bạch ngọc nhàng bấm đốt ngón tay , sau đó khóe miệng lộ ra chút cười cực đạm , giống như chờ mong , giống như đùa cợt “Rốt cục đến đây…” tiếng nhàng thở dài theo miệng nam tử truyền ra . Vô bi vô hỉ ( buồn vui) giống như ánh trăng trời , có tia tình cảm Thanh trúc khẽ lay , ánh trăng vẫn như cũ
cám ơn bạn edit tiếp bộ này, mình vô cùng, vô cùng bấn nó ^^ thích tình cảm ngọt ngào, nhàng của cặp chính quá chừng chừng, ta , nó đẹp gì đâu á nhưng sao bạn ko làm tiếp ngay và lun i, dự là hơn tháng nữa mới có chương edit mới phải ko bạn @@