1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước chưa quá hạn - Diệp Tinh (Full 12c - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]
      Vợ trước chưa quá hạn
      Tác giả: Diệp Tinh
      Convertor: ngocquynh520
      Editor: sakura606
      Thể loại: đại, gương vỡ lại lành
      Số chương: 11
      Giới thiệu vắn tắt:


      người đàn ông phải chỉ bằng vài ba lời thương, là có thể cho rằng họ toàn tâm toàn ý ai đó. Nhưng người con khi là toàn tâm toàn ý người con trai cả đời.

      Năm năm trước, Ngải Hiểu Giai cần nhà ở cao cấp, cần kim cương châu báu của Đoạn Tuấn Hiền, cần cuộc sống giàu sang nhiều người mơ ước, tiếng nào chỉ để lại tờ giấy ly hôn rồi ra .

      Năm năm sau, là người độc thân, làm được nhiều người theo đuổi, biết vì sao lại trở thành nhân viên trong công ty của chồng trước. Vì kiêng dè mọi người, nên làm như làm như thấy, lạnh lùng mà đối mặt với .

      Nhưng Đoạn Tuấn Hiền, là người đàn ông độc thân hoàng kim, nhìn thấy người vợ trước của mình rời nhà ra , tại sao lại tức giận như vậy.

      nghĩ muốn mang về nhà, nhưng lại sợ chạy mất, nghĩ muốn ngủ cùng , lại sợ dọa khóc đỏ mắt. nghiệp của thành công như vậy, nhưng người phụ nữ nào cũng cần. Nhưng lại rất để ý vợ trước của mình. Vì dụ dỗ về nhà, lần này, dùng mọi thủ đoạn, cứng mềm đều có, bất chấp mặt mũi của người đàn ông, chỉ muốn trở lại như vậy có được hay .​
      Last edited by a moderator: 6/1/15

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Mở đầu



      Công viên Hải Dương ở Hongkong.

      Chủ nhật công viên Hải Dương luôn tấp nập và nhôn nhịp, có rất nhiều du khách đến từ các nơi, cũng có những gia đình tụ tập ở đây, nơi này là trung tâm du lịch ở Hongkong.

      Ngải Hiểu Giai xuống xe, sau khi hết nhìn đông tới nhìn tây, và Đoạn Tuấn Hiền hẹn chín giờ đến công viên Hải Dương, cảm thấy rất kỳ quái, bình thường muốn nơi nào, Đoạn Tuấn Hiền cũng tự mình tới đón , nhưng lần này lại muốn tự tới đây, nhưng cũng sao, có việc gì vẫn luôn gọi điện thoại cho , gọi cho , cũng nhận, rốt cuộc là làm cái gì?

      và Đoạn Tuấn Hiền cùng học đại học ở Hongkong, bởi vì nửa năm trước Ngải Hiểu Giai có tham gia hoạt động ngoại khóa, ở lúc gặp trong sân trường, lúc ấy nhất kiến chung tình với , mà cũng vì theo đuổi của Đoạn Tuấn Hiền mà đón nhận , hai người ở cùng nhau nửa năm rồi, cảm giác quả rất thoải mái, rất vui vẻ, nhưng lại chưa từng xảy ra tình huống như hôm nay.

      Ngải Hiểu Giai đầy bụng oán khí có nơi phát tác, muốn lấy điện thoại di động ra gọi cho , lại bị người vỗ cái từ phía sau.

      quay đầu nhìn lại, là Đoạn Tuấn Hiền.

      " chạy đâu vậy?" tức giận .

      " chuẩn bị ít đồ." Đoạn Tuấn Hiền nhìn cười .

      Ngải Hiểu Giai nhìn kỳ quái, chuẩn bị đồ gì? còn tức giận đây.

      "Đợi chút, trước vào còn phải làm việc." Đoạn Tuấn Hiền thừa nước đục thả câu .

      "Có chuyện gì?" lúc nào dông dài như vậy rồi hả ?

      Đoạn Tuấn Hiền dắt tay tới phía đám người, đều có chú ý ra bên cạnh có người vây lại xem, lại cho đây đều là du khách.

      Mà ở phía sau du khách xuất cái bàn, phía để hộp bánh ngọt rất lớn.

      Ngải Hiểu Giai buồn cười, rốt cuộc là muốn làm cái gì? Ở cửa công viên Hải Dương, nhiều người nhìn như vậy, phải Đoạn Tuấn Hiền muốn ăn mừng sinh nhật ở chỗ này chứ? Nhưng hôm nay phải sinh nhật của hai người bọn họ a.
      làm cái gì vậy?"

      "Chuẩn bị cho em vui mừng." Đoạn Tuấn Hiền để hộp mở ra bánh ngọt.

      nhìn người chung quanh tò mò vây xem, lại nhìn Đoạn Tuấn Hiền ở trước mắt, Ngải Hiểu Giai hoài nghi khi mở ra có đồ gì bay ra ngoài hay .

      " xác định làm em sợ sao?"

      Đoạn Tuấn Hiền mất hứng "Em tin như vậy sao?"

      Ngải Hiểu Giai suy nghĩ chút, có lừa gạt mình, chậm rãi mở hộp bánh ngọt ra, lại thấy bên trong hộp có cái hộp còn hơn so với cái bánh ngọt, phía là dòng chữ viết nghiêng ngã, ‘gả cho được ’? Mà ở bên cạnh bánh ngọt lại để cái hộp tuyệt đẹp.

      Ngải Hiểu Giai dám tin tưởng, bởi vì kinh ngạc mà tay che miệng lại, Đoạn Tuấn Hiền lại cầu hôn với ?

      "Rất cảm động đúng ?" Đoạn Tuấn Hiền hỏi .

      Ngải Hiểu Giai cảm động đến ra lời, nhìn rồi gật đầu.

      "Đây là bánh ngọt tự tay làm, còn cái này." Đoạn Tuấn Hiền cầm cái hộp tuyệt đẹp ở bên cạnh bánh ngọt lên, mở ra ở trước mặt Ngải Hiểu Giai, sau đó liền quỳ chân xuống.

      " biết thời gian chúng ta ở chung với nhau dài, thậm chí chúng ta vẫn là sinh viên, nhưng mà lại thể nào quên từng ánh mắt cùng nụ cười của em, em là người con thích nhất cả đời này, cho nên cảm thấy mình nên làm cái gì, để em trở thành người con của ." Đoạn Tuấn Hiền ngước đầu lên thâm tình với .

      Ngải Hiểu Giai nhìn chiếc nhẫn kim cương trong hộp, bây giờ cũng chưa có nghĩ tới chuyện kết hôn, thực tế trong khoảng thời gian này quen biết với Đoạn Tuấn Hiền, Ngải Hiểu Giai vẫn luôn cảm thấy có thể Đoạn Tuấn Hiền chỉ là vui đùa cùng chút mà thôi, bởi vì là người có tiền, mà lại là người cha mẹ, căn bản cùng tầng lớp.

      "Tuấn Hiền. . . . . ." Ngải Hiểu Giai cảm động đến phát khóc, biết mình có nên nhận phần hạnh phúc này hay .

      "Những lời khác đều muốn nghe, chỉ muốn biết, rốt cuộc em có nguyện ý gả cho hay , làm người con của cả đời?" Đoạn Tuấn Hiền biết là cảm động, cũng biết , như vậy là đủ rồi.

      Ngải Hiểu Giai nhìn Đoạn Tuấn Hiền, hạnh phúc tới quá nhanh, lại có biện pháp thích ứng kịp, nhưng mà đều cầu hôn rồi, đương nhiên đáp ứng, bởi vì thương .

      Người chung quanh liền ồn ào lên, muốn Ngải Hiểu Giai đồng ý nhanh chút.

      nở nụ cười sau đó đưa tay bé ra, chỉ cười mà nhìn Đoạn Tuấn Hiền.

      Đoạn Tuấn Hiền có chút sững sờ, nhưng là lập tức hiểu ý tứ của , vội vàng đem chiếc nhẫn kim cương đeo vào tay Ngải Hiểu Giai, đồng thời hôn lên mu bàn tay của .

      " tốt quá, Hiểu Giai." Đoạn hiền tuấn vui mừng đứng lên ôm lấy Ngải Hiểu Giai.

      " xác định em cả đời sao?" Ngải Hiểu Giai vẫn có chút lo lắng.

      "Dĩ nhiên, bởi vì em là người con duy nhất mà hứa hẹn cả đời này, mà nhất định thực được lời hứa." Đoạn Tuấn Hiền rất nghiêm túc.

      Ngải Hiểu Giai liền hiểu, để ý chung quanh có nhiều người như vậy vây xem, liền hôn cái ở mặt .
      linhdiep17tuyentuyen307 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1.1

      chiếc xe màu đen khiêm tốn lái vào trong biệt thự, nhưng lại lái vào nhà để xe, mà chỉ dừng ở nền gạch phía ngoài đường, rất dễ nhận thấy chủ nhân của chiếc xe cũng tính dừng lại ở chỗ này lâu.

      xuống xe sau đó nhìn thời gian chút, vừa lúc là thời gian ăn cơm.

      Cửa chính biệt thự đột nhiên bị mở ra, bên trong là cha của , lúc nhìn thấy người đến là con trai mình vui mừng "Tuấn Hiền, con về rồi, cha vừa mới chuẩn bị cơm, lập tức có thể ăn cơm rồi."

      Đoạn Tuấn Hiền gật đầu, rồi vào, chào hỏi cùng cha mình tiếng, sau đó liền trở về phòng.

      Cha Đoạn nhìn tính tình con trai dần trở nên lạnh lùng hơn mà có chút lo lắng, kể từ sau khi ly hôn cùng Ngải Hểu Giai, trở thành như vậy, mặc dù giới thương nhân rất cần loại lạnh lùng này, nhưng mà ở tại trong nhà mà lạnh lùng như vậy, khỏi có hơi quá.

      bao lâu, Đoạn Tuấn Hiền mang ít đồ xuống dưới lầu.

      "Con làm cái gì?" Cha Đoạn buông tờ báo trong tay xuống, hỏi .

      "Con lấy chút tài liệu." trả lời.

      Mẹ Đoàn la hét ăn cơm, ba người mới ngồi vào bàn ăn.

      "Cái này là con thích ăn." Mẹ Đoạn gắp đồ ăn cho Đoạn Tuấn Hiền.

      "Được rồi, mẹ, tự con có thể ăn." Đoạn Tuấn Hiền cau mày , Mẹ Đoạn lúc này mới dừng tay lại.

      "Cha, hai ngày trước con mua gian phòng ở gần công ty." Đoạn Tuấn Hiền lạnh nhạt , đó cũng phải là hỏi thăm, mà là hồi báo sau khi làm xong mọi việc.

      "Cái kia ở công ty còn có món nợ, con tính toán xử lý như thế nào?" Cha Đoạn hỏi.

      "Con xử lý, con nhận lấy công ty kia, vừa mới làm xong phương án rất tốt, chỉ cần vận hành được là tốt, dùng những thứ kia trả nợ cũng dư dả." Đoạn Tuấn Hiền thể nào làm buôn bán lỗ vốn, từ trước đến giờ phải kiếm được tiền mới làm.

      Cha Đoạn gật đầu, biết Đoạn Tuấn Hiền xử lý tốt tất cả mọi chuyện, cho nên ông cần phải lo lắng.

      "Vào lúc ăn cơm hai cha con các người cũng cần tán gẫu công việc chứ." Mẹ Đoạn mất hứng , hai người liền dừng lại cái đề tài này.

      "Đúng rồi, Tuấn Hiền, quan hệ giữa con và Hàn Na thế nào rồi hả ?" Mẹ Đoạn xem bọn họ còn chuyện công nữa liền .

      Nghe vậy, cha Đoạn liền nhìn thấy mặt con trai vui, nhịn được dáng vẻ.

      Đoạn Tuấn Hiền lạnh lùng lời nào.

      "Người phụ nữ giống như Hàn Na vậy rất ít, còn si tình đối với con như vậy, con nên nắm chặt." Mẹ Đoạn rất hài lòng với Hàn Na, cảm thấy đây mới là đối tượng thích hợp để kết hôn với con trai.

      Đoạn Tuấn Hiền lại cái ý định gì, kể từ sau khi ly hôn cùng Ngải Hểu Giai, đều có chạm qua người phụ nữ nào, cũng để cho bất kỳ phụ nữ nào đến gần mình, bởi vì tìm được ở phụ nữ khác cảm giác như lúc Ngải Hểu Giai, nghĩ ra tại sao Ngải Hểu Giai lại ly hôn cùng ? có thể khẳng định, là bọn họ nhau.

      Nhưng đột nhiên rời , thừa nhận chính mình vẫn luôn thể nào tiếp thu được, cho nên mới phải đơn đến bây giờ, càng thêm thích nhìn Hàn Na hoàn mỹ.

      Cha Đoạn đối với chuyện tình của con trai cùng Hàn Na đều phát biểu ý kiến, bởi vì ông cảm thấy con mình ở cùng Ngải Hểu Giai tốt hơn rất nhiều so với Hàn Na, chỉ tiếc. . . . . .

      Chỉ là cha Đoạn cảm thấy rất bất mãn đối với chuyện vợ mình dựa dẫm vào người có quyền thế, bà quá coi trọng quan hệ này rồi, phải bất cứ chuyện gì đều cần môn đăng hộ đối là được, chỉ cần hai người nhau là được, những thứ kia đều phải là vấn đề cản trở.

      Cha Đoạn biết nguyên nhân con trai mình trở nên lạnh lùng như vậy có nửa là bởi vì vợ mình, bởi vì bà vẫn muốn con trai làm chuyện thích, khiến cho sinh ra phản nghịch nhiều hơn.

      Đoạn Tuấn Hiền uống ngụm canh cuối cùng, nhìn xem thời gian, sai nhiều lắm rồi.

      "Con còn có chuyện, con muốn về trước."

      " được, con còn có ngồi ấm chỗ?" Mẹ Đoạn cau mày, vừa mới ngồi xuống bao lâu mà?

      Đối mặt với mẹ mình như vậy, Đoạn Tuấn Hiền cảm giác mình dọn ra ngoài sớm chút là chính xác.

      "bây giờ con thu mua công ty mới, cũng phải chú ý đến Tổng Công Ty." Cha Đoạn giao phó.

      Đoạn Tuấn Hiền hiểu, cũng cái gì, liền cầm tài liệu vừa thu thập xong lên rời .

      "Đứa bé này càng ngày càng hiếu thuận rồi, trước kia đều phải là như vậy." Mẹ Đoạn lập tức nghĩ tới người phụ nữ làm cho con trai mình như vậy, nhất định là Ngải Hểu Giai làm hại.

      Cha Đoạn cúi đầu ăn cơm, sao bà suy nghĩ chút, khả năng là vấn đề của mình đây?

      Ngải Hểu Giai bị bệnh nên xin nghỉ tuần lễ, gần như hồi phục hoàn toàn, khi đến công ty lại phát tất cả mọi người bàn luận xôn xao.

      hỏi làm cùng tổ, bình thường quan hệ cũng tệ "Chuyện như thế nào? Công ty xảy ra chuyện gì rồi sao?"

      Mặt kinh ngạc " ở nhà cũng có xem tin tức sao?"

      Ngải Hểu Giai bình thường đều thích xem tin tức, thích xem kịch hơn"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

      "Công ty đổi chủ, cư nhiên chúng ta cũng có nhận được chút tiếng động, ba ngày trước, lão bản đem công ty giao bán rồi, tại tổng giám đốc mới nhậm chức lên đảm nhiệm, tất cả mọi người lo lắng có thể bị cuốn gói hay ." ở công ty chính là có cống hiến gì quá lớn, cho nên liền lo lắng.

      Ngải Hểu Giai rất kinh ngạc, mới ở công ty tuần lễ, mà thời tiết thay đổi, đây cũng quá khoa trương rồi, công ty làm sao giữ được bí mật như vậy, cư nhiên thần biết quỷ hay liền thay đổi lão bản rồi hả ?

      Chỉ là lão bản vốn là của công ty lớn mạnh, quả cần thay đổi người, cũng biết có phải thay người ngu ngốc hay .

      "Này, tổng giám đốc mới tới đâu rồi, là người như thế nào?" quan tâm là tương lai công ty cùng tương lai của mình mà thôi, cái khác ra cũng quan trọng.

      vừa nghe, giống như là dạng hoa si vậy"Trai đẹp, bởi vì có ở đây cho nên tôi liền cùng quản lý hồi báo công việc của tổ chúng ta, sau đó liền thấy, là rất tuấn tú."

      Nghe được như vậy, Ngải Hểu Giai hiểu, vậy nhất định là Phú Nhị Đại Công Tử rồi ... Người ngu ngốc, xem ra phải suy nghĩ chút xem sau này mình nên đâu rồi.
      linhdiep17tuyentuyen307 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1.2


      "Còn nữa, Phó tổng mới tới cũng rất đẹp trai, hai người là hai dạng đàn ông khác nhau, cũng biết là phúc hay là họa." mặt có thể thấy trai đẹp, mặt lại lo lắng bị xa thải, nàng biết làm sao tâm tình mình bây giờ.

      Đối với mấy cái này Ngải Hểu Giai có hứng thú, những thứ kia đều là người có tiền, chỉ cần là người có tiền đều có quan hệ gì với .

      nàng nhìn Ngải Hểu Giai vẫn lạnh nhạt tiếp tục công việc, liền hỏi " Sao có thể tỉnh táo như vậy? Mặc dù công ty xa thải đến , nhưng là động lòng với trai đẹp sao?"

      "Những thứ kia đều liên quan gì tới tôi, tại sao tôi phải quan tâm chứ? Hơn nữa tôi chỉ phải chịu trách nhiệm tốt với công việc là được, như vậy tổ chúng ta mới có thể bình an vô , có người phải ." Ở công ty thời gian lâu như vậy, Ngải Hểu Giai là tiểu đội trưởng rồi, vì để mọi người coi thường nên chỉ có thể càng thêm cố gắng.

      nghe như thế liền cảm thấy rất cảm động "Lão đại, là quá tốt, quả nhiên là lão đại tốt của chúng ta, yên tâm, tôi chú ý tình huống chung quanh, cũng đốc thúc tất cả tổ viên ."

      Ngải Hểu Giai nhàng cười tiếng.

      "Chỉ là , thú vị, liền trai đẹp cũng hiếu kỳ."

      Ngải Hểu Giai nhìn nương cái, cũng chỉ là cười cười mà thôi, cảm thấy cuộc sống bây giờ cũng rất tốt cũng rất tự tại.

      Cuộc sống của người có tiền từng phải có qua, nhưng cũng chỉ là ngắn ngủi mà thôi, dù sao đó cũng phải là tiền của mình? Người nghèo mơ ước những thứ này, chỉ biết quả rất thảm, tựa như ban đầu sau khi ly hôn, rời nhà của , trở thành người có cuộc sống khổ sở như vậy.

      Cho tới bây giờ, Ngải Hểu Giai vẫn còn chưa bỏ xuống được đoạn tình cảm kia, chỉ là chính là , chính là bọn họ xứng với nhau, thích hợp làm tổ hợp, cho nên cuối cùng đưa ra đơn ly hôn.

      Đoạn Tuấn Hiền vào công ty mới, mấy ngày nay đều xem phương án mới trong phòng làm việc của công ty, phát có rất nhiều chỗ sơ hở, nhưng tin tưởng Phó tổng Lý Thái ngồi ở đối diện mình xử lý tốt những thứ này.

      Lý Thái là bạn tốt ở Mỹ của Đoạn Tuấn Hiền, sau khi tốt nghiệp liền trở lại giúp Đoạn Tuấn Hiền tay, ở Tổng Công Ty chỉ là quản lý phòng kế hoạch, nhưng bởi vì Đoạn Tuấn Hiền có nhiều thời gian quản lý công ty mới, liền giao cho Lý Thái, cũng trực tiếp thăng chức làm Phó tổng.

      "Buổi tối cậu phải cùng Hàn Na ăn cơm?" Hàn Na là học muội lúc Lý Thái ở trong nước, về sau Lý Thái giới thiệu Đoạn Tuấn Hiền cho, Hàn Na đuổi theo tận cùng buông được, nhưng mà người này lại có động tĩnh gì.

      Đoạn Tuấn Hiền cau mày, nhớ có đồng ý muốn ăn cơm cùng "Tôi có đồng ý chuyện này."

      " ra tôi cảm thấy Hàn Na tồi, tại sao cậu lại thích đây?" Lý Thái nhíu mày hỏi.

      Hàn Na là tệ, phải là sai mà là Đoạn Tuấn Hiền thích , đối với có cảm giác, nếu như có theo đuổi giống như theo đuổi Ngải Hểu Giai rồi.

      Vừa nghĩ tới Ngải Hểu Giai, sắc mặt của Đoạn Tuấn Hiền liền trầm thêm mấy phần.

      Mấy ngày nay luôn nghĩ đến Ngải Hểu Giai, cũng hiểu là bởi vì cái gì, cứ có cảm giác bên cạnh mình, nhưng thực tế lại phải.

      " thích chính là thích, có nhiều lý do, chẳng lẽ cậu thích đàn ông, còn phải có lý do thích đàn ông sao?" Đoạn Tuấn Hiền mở miệng .

      Lý Thái chợt im lặng, vấn đề như vậy muốn trả lời sao đây? quả biết lý do là gì "Xem như tôi phục cậu."

      Hai người vừa mới dừng lại cuộc chuyện, cửa phòng làm việc liền bị đẩy ra.

      "Hello, các đều ở đây sao!" Hàn Na cười hì hì tới.

      Lý Thái thấy Hàn Na xuất , liền nhìn Đoạn Tuấn Hiền mà toát mồ hôi, Hàn Na phải là gọi điện thoại cùng ăn cơm mà là giáp mặt , biết Đoạn Tuấn Hiền cự tuyệt như thế nào đây.

      "Sao em lại tới đây vậy?" Biết Đoạn Tuấn Hiền để ý tới Hàn Na, Lý Thái liền mở miệng.

      "Em tới là muốn chờ Tuấn Hiền tan việc, rồi cùng nhau ăn cơm." da mặt Hàn Na rất dầy .

      Nếu như phải Lý Thái vừa mới hỏi Đoạn Tuấn Hiền, nhất định cho là Đoạn Tuấn Hiền đồng ý với Hàn Na rồi, nhưng dễ thấy là người trong cuộc lại có đồng ý chuyện này, mắt nhìn Đoạn Tuấn Hiền, mà Đoạn Tuấn Hiền từ đầu tới đuôi có để ý.

      Hàn Na phát mình lại bị Đoạn Tuấn Hiền bỏ quên, rất vui mừng "Tuấn Hiền, thấy em tới vui mừng sao?"

      Đoạn Tuấn Hiền cười lạnh ở trong lòng, tại sao phải vui vẻ đây, là tự cho là đúng, lúc nào mới có thể thông minh chút đây?

      Hàn Na vẫn bị lơ là như cũ, Lý Thái cũng nhịn muốn cười.

      Hàn Na trừng mắt liếc cái "Lý Thái, trước ra ngoài , giờ làm việc sao lại ở trong phòng làm việc của Tổng giám đốc?"

      Lý Thái im lặng, Hàn Na nghiễm nhiên đem mình thành chủ nhân làm mình làm mẩy, đây khỏi quá nhanh ? Chỉ là chuyện của mình xong xuôi, quả nên ra rồi "Được, các người cứ từ từ chuyện."

      Sau khi Lý Thái ra ngoài, Hàn Na có chút lo lắng hỏi: " Có phải giận em hay , tức giận em hỏi , liền tự mình buổi tối chúng ta cùng ăn cơm?"

      Cuối cùng Đoạn Tuấn Hiền cũng ngẩng đầu lên, nhìn rất hiểu "Tự mình? Tôi cho tới bây giờ cũng chưa có nghĩ tới muốn cùng ăn cơm, hơn nữa đối với tôi mà cũng quan trọng, cho nên tôi cũng cần phải tức giận."

      Lời Đoạn Tuấn Hiền làm đả thương người, khiến Hàn Na thiếu chút nữa chịu được khóc lên, người đàn ông này chính là như vậy, nhưng lại thích người đàn ông hư hỏng như vậy, giống như vai nam chính trong phim thần tượng.

      "Tuấn Hiền, nên đối với em như vậy chứ." nũng nịu .

      Đoạn Tuấn Hiền chỉ cảm thấy lông măng liền giơ lên, có ý định để ý tới nữa, trực tiếp ra khỏi phòng làm việc.

      " phải đâu vậy?" Phát muốn rời , Hàn Na lập tức theo sau.

      "Dò xét công ty." Đoạn Tuấn Hiền cho là ra công việc nhàm chán như vậy mà có thể đuổi , nhưng lại cao hưng muốn theo .

      Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy, cần làm quy định, ra vào công ty phải kiểm tra, bất kỳ ai đều được vào Công Ty.

      Vừa bắt đầu Đoạn Tuấn Hiền liền chỉ giao ít công việc cho Lý Thái, chính là giải quyết chỗ sơ hở của công ty, nhưng những chỗ sơ hở này, sau khi bọn xuất liền được giấu tốt, điều này làm cho Lý Thái có chút khó khăn, trước kinh tế công ty bị đình trệ nhân viên thường lăn lộn cũng là bình thường, tại đột nhiên làm ra động tác lớn như vậy, có thể làm cho lòng người hoang mang.

      Lý Thái đến lầu muốn tìm tiểu thư tổng đài tâm , bởi vì phát dáng dấp tiểu thư tổng đài tệ, chỉ là mục đích chủ yếu vẫn là suy nghĩ, muốn từ trong miệng tiểu thư tổng đài thăm dò chút chuyện.

      còn chưa đến gần quầy, liền phát nơi đó có mỹ nữ thanh thuần khả ái đứng, cười chuyện cùng tiểu thư tổng đài, nụ cười kia làm cho cảm thấy rất mê người, rất rực rỡ, là người nào, là nhân viên công ty sao?

      Lần đầu tiên Lý Thái nổi lên hứng thú lớn đối với phụ nữ như thế, lời gì liền về phía "Các chuyện gì vậy ?"

      nhìn về phía mới đầu nhíu mày cái.

      Ngải Hểu Giai nhận được điện thoại của tiểu thư tổng đài, có chuyển phát cho , là thông tin của khách hàng, liền vội vàng xuống ký nhận, sau đó tiểu thư tổng đài hỏi mấy câu, cũng tán gẫu mấy câu, ngờ lại đột nhiên xuất người đàn ông quen biết xông vào chuyện.

      Chân mày Ngải Hểu Giai nhíu mấy giây sau liền buông ra, sau đó cười với Lý Thái rồi liền cầm đồ lên tính toán .

      Lý Thái thấy phải vội vàng đuổi theo "Sao tôi vừa xuất liền , tiểu thư, là nhân công ty viên sao?"

      Nhìn mặc đồ công sở như vậy, chắc là nhân viên trong công ty, nhưng là ngành gì? đột nhiên có chút tò mò về chuyện của .

      Ngải Hểu Giai biết cái người đàn ông vẫn theo , mặc dù quá quan tâm đến những chuyện khác, nhưng vẫn có chút hiểu biết đối với nhân viên của công ty, khẳng định mình chưa từng thấy qua ta, vậy tại sao ta ngừng hỏi tới đây?

      " có thể cho tôi biết tên cùng số điện thoại của ? Chúng ta kết giao làm bạn bè được ." lâu Lý Thái dùng qua chiêu này rồi, bây giờ lại dùng đến chiêu này để xin số điện thoại của người phụ nữ, mà mới gặp mặt lần đầu tiên.

      Ngải Hểu Giai cảm thấy chán ghét, trong công ty cũng có người như vậy sao? cảm thấy mình cần cảnh cáo .

      "Tiên sinh, nếu là khách hàng, vậy mời tìm người mà muốn tìm, rất xin lỗi bây giờ tôi có thời gian, nếu như còn tiếp tục cùng tôi ..., tôi liền phải gọi cảnh vệ." Ngải Hểu Giai có chút tức giận .

      Lý Thái nhìn cười, người phụ nữ này sao lại chơi như vậy, biết là ai sao?

      "Dù gọi là cảnh vệ cũng vô ích, tôi là Phó tổng công ty này ." thân phận của mình, Lý Thái cho là Ngải Hểu Giai leo lên nịnh nọt mình, nhưng rất dễ nhận thấy nét mặt của phải như vậy.
      linhdiep17tuyentuyen307 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1.3


      Ngải Hểu Giai kinh ngạc nhìn , chính là Phó tổng mới tới? Nghe tiểu nương là người rất đẹp trai, quả nhiên đẹp trai, nhưng như vậy có cái gì hay? Nhìn thấy phụ nữ liền đuổi theo hỏi tên cùng số điện thoại, người này chính là người đứng đắn.

      Đối với Ngải Hểu Giai mà , còn mang theo chút cảm giác chán ghét đối với người có tiền, rất thích giao thiệp cùng với người có tiền, đặc biệt là vị trước mắt này.


      " xin lỗi Phó tổng, tôi biết là , nếu như có chuyện gì, vậy trước hết tôi trở về phòng làm việc, hi vọng để tâm chuyện mới vừa rồi." Ngải Hểu Giai xin lỗi đồng thời cũng cúi mình chào rồi .

      Hành động như vậy khiến Lý Thái cảm thấy càng ngày càng buồn bực, cũng chỉ là muốn kết giao bằng hữu "Đợi chút, tôi chỉ nghĩ muốn kết giao bằng hữu với thôi."

      Ngải Hểu Giai luôn giữ quan hệ rất ràng, bằng hữu là bằng hữu, đồng nghiệp là đồng nghiệp, hơn nữa cấp cùng nhân viên nhất định phải là bằng hữu.

      "Phó tổng, chúng ta là quan hệ cấp cùng cấp dưới, làm bằng hữu rất kỳ quái." cảm thấy rất thích hợp.

      "Có cái gì kỳ quái? Tôi cùng tổng giám đốc cũng là bằng hữu nha." Lý Thái cảm thấy cấp cùng nhân viên có cái gì là trở ngại, hơn nữa vẫn nghĩ phát triển tình ở nơi làm việc, Lý Thái nhịn được cười, lúc nào sinh ra ý nghĩ như vậy, chẳng lẽ nhất kiến chung tình đối với rồi hả ?

      Ngải Hểu Giai thấy nụ cười của Lý Thái trong lòng cảm thấy có chút khó hiểu, rốt cuộc muốn làm cái gì?


      "Đó là chuyện của cùng tổng giám đốc, tôi chỉ là nhân viên làm việc ở đây, ở trong phòng làm việc có quan hệ nam nữ, làm cho môi trường công ty rất phức tạp, tôi hi vọng Phó tổng có thể hiểu." xong liền về phía trước, tính toán cách xa cái người cấp này, chỉ biết làm chuyện nhàm chán.

      Lý Thái ngẫm nghĩ những lời này của , sao nghe lại cảm thấy kỳ quái, giống như và tổng giám đốc có tình thể cho ai biết vậy, Lý Thái lần nữa theo sau "Tôi cảm thấy hàn huyên với rất thú vị, chúng ta lại tiếp tục tán gẫu chút ."

      Ngải Hểu Giai nhíu mày càng lợi hại, rốt cuộc là có vấn đề gì, đều rất ràng.

      " xin lỗi, bây giờ là giờ làm việc, tôi còn có rất nhiều công việc phải làm, phiền Phó tổng nên làm như vậy."

      xong lần nữa bước nhanh rời , hôm nay nên chạy xuống đây.

      "Đợi chút, tôi còn chưa hỏi xong. . . . . ." Lý Thái có buông tha dễ dàng như vậy, mặc dù muốn biết làm ngành gì rất đơn giản, trở về có thể tra tài liệu của công ty, nhưng muốn quen biết phụ nữ phải chủ động, những thứ này chính là đề tài.


      Nhưng mà Ngải Hểu Giai lại như tránh né ôn thần vội vã ngay.

      Ở trong quá trình kiểm tra công ty, Đoạn Tuấn Hiền càng ngày càng phiền não, từ lầu mãi cho đến lầu dưới công ty, Hàn Na hề có khắc chuyện, ngừng hỏi , có nhìn sắc mặt của chút nào.

      Dừng ở hành lang, Đoạn Tuấn Hiền chịu nổi "Đủ rồi, cũng theo lâu rồi, có thể về chứ?"

      "Em chính là muốn theo chứ sao." Hàn Na mở mắt to, có chút uất ức .

      "Bây giờ là giờ làm việc, theo tôi như vậy làm trở ngại đến công việc của tôi, sau này được vào công ty, lúc thời gian làm việc của tôi." Đoạn Tuấn Hiền nhịn được muốn nổi đóa rồi.

      Hàn Na cúi đầu"Em chỉ muốn ở trước mặt nhiều để cho thích em thôi, em chỉ muốn thấy được tồn tại của em! Nhưng vẫn coi thường tồn tại của em."


      "Mặc kệ làm cái gì, tôi đều coi trọng, bây giờ lập tức rời khỏi công ty cho tôi." Đoạn Tuấn Hiền chịu được rồi.

      vui, ngẩng đầu nhìn "Em muốn , em nghĩ muốn theo !"

      Đoạn Tuấn Hiền có kiên nhẫn lại cùng Hàn Na, liền trực tiếp xoay người .

      Hàn Na khó chịu tiến lên ôm lấy " nên đối với em như vậy, em thích mới có thể theo , để cho tem theo được sao?"

      Đoạn Tuấn Hiền ngờ làm chiêu này, quá khứ Hàn Na vẫn luôn rất quy củ, đụng , nhưng là hôm nay lại. . . . . .

      Bị Lý Thái đuổi theo Ngải Hểu Giai cảm thấy rất phiền, liền chạy nhanh mấy bước lên cầu thang, nhưng mà khi sắp tới phòng làm việc của mình , lại phát đôi nam nữ ôm nhau bên ngoài hành lang, mà người đàn ông kia lại là chồng trước của Đoạn Tuấn Hiền.


      Ngải Hểu Giai nắm chặt tay lại, bởi vì cho tới bây giờ cũng chưa có nghĩ tới gặp được ở trong công ty, cảm thấy có chút hưng phấn, vì hai người gặp lại lần nữa mà cảm thấy vui mừng, nhưng khi vừa nhìn thấy trong ngực Đoạn Tuấn Hiền còn có người phụ nữ khác, lại cảm thấy mất mác.

      Nhưng càng làm cho Ngải Hểu Giai cảm thấy đáng sợ là, khi chứng kiến Đoạn Tuấn Hiền ôm người phụ nữ khác, tim của mình lại có thể biết đau, trải qua thời gian 5 năm, tim của mình lại vẫn còn bởi vì mà đau.

      thanh giày cao gót của Ngải Hểu Giai quấy rầy hai người, nhưng Hàn Na vẫn có buông Đoạn Tuấn Hiền ra, bởi vì có ai có thể cắt đứt bọn họ, cũng cho rằng đối phương thấy được rời , tuy nhiên lại có như vậy.


      Đoạn Tuấn Hiền liền nhìn về phía người vừa tới, dĩ nhiên cũng phát người về phía bọn họ, lại là vợ trước của mình Ngải Hểu Giai.

      sao lại ở chỗ này? nhịp tim Đoạn Tuấn Hiền bắt đầu gia tăng tốc độ, tựa như lần đầu tiên lúc nhìn thấy Ngải Hểu Giai cũng kích động như vậy, nghĩ muốn xông lên hỏi , mấy năm này nơi nào, làm cái gì, tại sao năm đó lại muốn ly hôn? Nhưng lý trí cho Đoạn Tuấn Hiền, tại cái gì đều thể hỏi.

      Hai người đều tại chỗ yên lặng nhìn nhau.

      Sau đó Lý Thái đuổi tới, phát liền bắt được tay Ngải Hểu Giai "Cuối cùng cũng đuổi kịp , mang giày cao gót sao chạy nhanh hơn so với tôi vậy?"


      Đoạn Tuấn Hiền thấy Lý Thái bắt được tay Ngải Hểu Giai liền chau mày, bọn họ quen biết lúc nào vậy? Hơn nữa còn thân mật như thế?

      Hàn Na nghe được thanh Lý Thái, liền buông Đoạn Tuấn Hiền ra nhìn về phía người vừa tới.

      Lý Thái phát giác có gì đúng, mới phát ra Đoạn Tuấn Hiền cùng Hàn Na ở chỗ này "Các ngươi sao lại ở chỗ này vậy?"

      Hàn Na rất vui mừng, vốn chính là bọn họ xuất ở chỗ này trước "Là các người quấy rầy chúng ta!"

      " xin lỗi, chỉ là tôi vừa khéo ngang qua mà thôi, lần sau quấy rầy hai người." Lý Thái cười .

      Ngải Hểu Giai cùng Đoạn Tuấn Hiền vẫn nhìn nhau, nghe Lý Thái như vậy, Ngải Hểu Giai cũng hiểu được quan hệ của hai người, là tình , ra là sống rất ổn, so với mình giống như hiểu được buông tha là như thế nào rồi.

      "Đúng rồi, biết tôi, vậy cũng biết ta , ta chính là tổng giám đốc của công ty." Lý Thái giới thiệu .


      Ngải Hểu Giai có chút kinh ngạc, ra chính là tổng giám đốc, bây giờ là nhân viên của ?

      lạnh nhạt nhếch mép cái "Tổng giám đốc tốt."

      Đoạn Tuấn Hiền có chút tức giận, làm bộ như hai người quen biết.

      Năm năm thấy, ngược lại Ngải Hểu Giai trở nên quật cường lên ít, nhưng bề ngoài của có biến hóa quá lớn, vẫn giống như trước kia có vẻ già chút nào, ngược lại lại sống vui trong 5 năm.


      "Lý Thái, tìm được bạn mới lúc nào?" Hàn Na nhìn dáng dấp này tệ, nhưng sao cảm giác, ta vẫn luôn nhìn Đoạn Tuấn Hiền, phải là bị Lý Thái nắm tay sao?

      Lý Thái cười liếc mắt nhìn Ngải Hểu Giai " cái gì vậy? ấy phải là bạn của tôi, là nhân viên công ty ."

      Ngải Hểu Giai tránh thoát nắm tay, sau đó cũng nhiều lời liền rời hành lang, Lý Thái nhìn Đoạn Tuấn Hiền cũng ở đây, liền ngượng ngùng lại đuổi theo.

      Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy Ngải Hểu Giai rất lạnh lùng, vất vả lần nữa gặp mặt được , nhưng lại đối xử với như thế hay sao? Lại đem thành người xa lạ!


      " ấy làm công việc gì?" hỏi.

      Lý Thái nhún nhún vai " biết, tôi vừa mới thấy lần đầu tiên, tôi cũng muốn hỏi ràng, nhưng cái gì ấy đều , chẳng lẽ ấy biết chúng ta có thể tra ra thông tin của người trong công ty, chỉ chốc lát tất cả tư liệu của tôi đều biết sao."


      Đoạn Tuấn Hiền nhìn nơi Ngải Hểu Giai rời , lần nữa gặp mặt tâm tình của là như thế nào đây? bình tĩnh như mặt ngoài sao?



      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      bởi vì các bạn ủng hộ nên mình post thêm phần tiếp theo nè. :thanks: :iou: được 5 like mình post chương mới nhé! :thanks: :leuleu:

      Chương 1.3


      Ngải Hểu Giai kinh ngạc nhìn , chính là Phó tổng mới tới? Nghe tiểu nương là người rất đẹp trai, quả nhiên đẹp trai, nhưng như vậy có cái gì hay? Nhìn thấy phụ nữ liền đuổi theo hỏi tên cùng số điện thoại, người này chính là người đứng đắn.

      Đối với Ngải Hểu Giai mà , còn mang theo chút cảm giác chán ghét đối với người có tiền, rất thích giao thiệp cùng với người có tiền, đặc biệt là vị trước mắt này.


      " xin lỗi Phó tổng, tôi biết là , nếu như có chuyện gì, vậy trước hết tôi trở về phòng làm việc, hi vọng để tâm chuyện mới vừa rồi." Ngải Hểu Giai xin lỗi đồng thời cũng cúi mình chào rồi .

      Hành động như vậy khiến Lý Thái cảm thấy càng ngày càng buồn bực, cũng chỉ là muốn kết giao bằng hữu "Đợi chút, tôi chỉ nghĩ muốn kết giao bằng hữu với thôi."

      Ngải Hểu Giai luôn giữ quan hệ rất ràng, bằng hữu là bằng hữu, đồng nghiệp là đồng nghiệp, hơn nữa cấp cùng nhân viên nhất định phải là bằng hữu.

      "Phó tổng, chúng ta là quan hệ cấp cùng cấp dưới, làm bằng hữu rất kỳ quái." cảm thấy rất thích hợp.

      "Có cái gì kỳ quái? Tôi cùng tổng giám đốc cũng là bằng hữu nha." Lý Thái cảm thấy cấp cùng nhân viên có cái gì là trở ngại, hơn nữa vẫn nghĩ phát triển tình ở nơi làm việc, Lý Thái nhịn được cười, lúc nào sinh ra ý nghĩ như vậy, chẳng lẽ nhất kiến chung tình đối với rồi hả ?

      Ngải Hểu Giai thấy nụ cười của Lý Thái trong lòng cảm thấy có chút khó hiểu, rốt cuộc muốn làm cái gì?


      "Đó là chuyện của cùng tổng giám đốc, tôi chỉ là nhân viên làm việc ở đây, ở trong phòng làm việc có quan hệ nam nữ, làm cho môi trường công ty rất phức tạp, tôi hi vọng Phó tổng có thể hiểu." xong liền về phía trước, tính toán cách xa cái người cấp này, chỉ biết làm chuyện nhàm chán.

      Lý Thái ngẫm nghĩ những lời này của , sao nghe lại cảm thấy kỳ quái, giống như và tổng giám đốc có tình thể cho ai biết vậy, Lý Thái lần nữa theo sau "Tôi cảm thấy hàn huyên với rất thú vị, chúng ta lại tiếp tục tán gẫu chút ."

      Ngải Hểu Giai nhíu mày càng lợi hại, rốt cuộc là có vấn đề gì, đều rất ràng.

      " xin lỗi, bây giờ là giờ làm việc, tôi còn có rất nhiều công việc phải làm, phiền Phó tổng nên làm như vậy."

      xong lần nữa bước nhanh rời , hôm nay nên chạy xuống đây.

      "Đợi chút, tôi còn chưa hỏi xong. . . . . ." Lý Thái có buông tha dễ dàng như vậy, mặc dù muốn biết làm ngành gì rất đơn giản, trở về có thể tra tài liệu của công ty, nhưng muốn quen biết phụ nữ phải chủ động, những thứ này chính là đề tài.


      Nhưng mà Ngải Hểu Giai lại như tránh né ôn thần vội vã ngay.

      Ở trong quá trình kiểm tra công ty, Đoạn Tuấn Hiền càng ngày càng phiền não, từ lầu mãi cho đến lầu dưới công ty, Hàn Na hề có khắc chuyện, ngừng hỏi , có nhìn sắc mặt của chút nào.

      Dừng ở hành lang, Đoạn Tuấn Hiền chịu nổi "Đủ rồi, cũng theo lâu rồi, có thể về chứ?"

      "Em chính là muốn theo chứ sao." Hàn Na mở mắt to, có chút uất ức .

      "Bây giờ là giờ làm việc, theo tôi như vậy làm trở ngại đến công việc của tôi, sau này được vào công ty, lúc thời gian làm việc của tôi." Đoạn Tuấn Hiền nhịn được muốn nổi đóa rồi.

      Hàn Na cúi đầu"Em chỉ muốn ở trước mặt nhiều để cho thích em thôi, em chỉ muốn thấy được tồn tại của em! Nhưng vẫn coi thường tồn tại của em."


      "Mặc kệ làm cái gì, tôi đều coi trọng, bây giờ lập tức rời khỏi công ty cho tôi." Đoạn Tuấn Hiền chịu được rồi.

      vui, ngẩng đầu nhìn "Em muốn , em nghĩ muốn theo !"

      Đoạn Tuấn Hiền có kiên nhẫn lại cùng Hàn Na, liền trực tiếp xoay người .

      Hàn Na khó chịu tiến lên ôm lấy " nên đối với em như vậy, em thích mới có thể theo , để cho tem theo được sao?"

      Đoạn Tuấn Hiền ngờ làm chiêu này, quá khứ Hàn Na vẫn luôn rất quy củ, đụng , nhưng là hôm nay lại. . . . . .

      Bị Lý Thái đuổi theo Ngải Hểu Giai cảm thấy rất phiền, liền chạy nhanh mấy bước lên cầu thang, nhưng mà khi sắp tới phòng làm việc của mình , lại phát đôi nam nữ ôm nhau bên ngoài hành lang, mà người đàn ông kia lại là chồng trước của Đoạn Tuấn Hiền.


      Ngải Hểu Giai nắm chặt tay lại, bởi vì cho tới bây giờ cũng chưa có nghĩ tới gặp được ở trong công ty, cảm thấy có chút hưng phấn, vì hai người gặp lại lần nữa mà cảm thấy vui mừng, nhưng khi vừa nhìn thấy trong ngực Đoạn Tuấn Hiền còn có người phụ nữ khác, lại cảm thấy mất mác.

      Nhưng càng làm cho Ngải Hểu Giai cảm thấy đáng sợ là, khi chứng kiến Đoạn Tuấn Hiền ôm người phụ nữ khác, tim của mình lại có thể biết đau, trải qua thời gian 5 năm, tim của mình lại vẫn còn bởi vì mà đau.

      thanh giày cao gót của Ngải Hểu Giai quấy rầy hai người, nhưng Hàn Na vẫn có buông Đoạn Tuấn Hiền ra, bởi vì có ai có thể cắt đứt bọn họ, cũng cho rằng đối phương thấy được rời , tuy nhiên lại có như vậy.


      Đoạn Tuấn Hiền liền nhìn về phía người vừa tới, dĩ nhiên cũng phát người về phía bọn họ, lại là vợ trước của mình Ngải Hểu Giai.

      sao lại ở chỗ này? nhịp tim Đoạn Tuấn Hiền bắt đầu gia tăng tốc độ, tựa như lần đầu tiên lúc nhìn thấy Ngải Hểu Giai cũng kích động như vậy, nghĩ muốn xông lên hỏi , mấy năm này nơi nào, làm cái gì, tại sao năm đó lại muốn ly hôn? Nhưng lý trí cho Đoạn Tuấn Hiền, tại cái gì đều thể hỏi.

      Hai người đều tại chỗ yên lặng nhìn nhau.

      Sau đó Lý Thái đuổi tới, phát liền bắt được tay Ngải Hểu Giai "Cuối cùng cũng đuổi kịp , mang giày cao gót sao chạy nhanh hơn so với tôi vậy?"


      Đoạn Tuấn Hiền thấy Lý Thái bắt được tay Ngải Hểu Giai liền chau mày, bọn họ quen biết lúc nào vậy? Hơn nữa còn thân mật như thế?

      Hàn Na nghe được thanh Lý Thái, liền buông Đoạn Tuấn Hiền ra nhìn về phía người vừa tới.

      Lý Thái phát giác có gì đúng, mới phát ra Đoạn Tuấn Hiền cùng Hàn Na ở chỗ này "Các ngươi sao lại ở chỗ này vậy?"

      Hàn Na rất vui mừng, vốn chính là bọn họ xuất ở chỗ này trước "Là các người quấy rầy chúng ta!"

      " xin lỗi, chỉ là tôi vừa khéo ngang qua mà thôi, lần sau quấy rầy hai người." Lý Thái cười .

      Ngải Hểu Giai cùng Đoạn Tuấn Hiền vẫn nhìn nhau, nghe Lý Thái như vậy, Ngải Hểu Giai cũng hiểu được quan hệ của hai người, là tình , ra là sống rất ổn, so với mình giống như hiểu được buông tha là như thế nào rồi.

      "Đúng rồi, biết tôi, vậy cũng biết ta , ta chính là tổng giám đốc của công ty." Lý Thái giới thiệu .


      Ngải Hểu Giai có chút kinh ngạc, ra chính là tổng giám đốc, bây giờ là nhân viên của ?

      lạnh nhạt nhếch mép cái "Tổng giám đốc tốt."

      Đoạn Tuấn Hiền có chút tức giận, làm bộ như hai người quen biết.

      Năm năm thấy, ngược lại Ngải Hểu Giai trở nên quật cường lên ít, nhưng bề ngoài của có biến hóa quá lớn, vẫn giống như trước kia có vẻ già chút nào, ngược lại lại sống vui trong 5 năm.


      "Lý Thái, tìm được bạn mới lúc nào?" Hàn Na nhìn dáng dấp này tệ, nhưng sao cảm giác, ta vẫn luôn nhìn Đoạn Tuấn Hiền, phải là bị Lý Thái nắm tay sao?

      Lý Thái cười liếc mắt nhìn Ngải Hểu Giai " cái gì vậy? ấy phải là bạn của tôi, là nhân viên công ty ."

      Ngải Hểu Giai tránh thoát nắm tay, sau đó cũng nhiều lời liền rời hành lang, Lý Thái nhìn Đoạn Tuấn Hiền cũng ở đây, liền ngượng ngùng lại đuổi theo.

      Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy Ngải Hểu Giai rất lạnh lùng, vất vả lần nữa gặp mặt được , nhưng lại đối xử với như thế hay sao? Lại đem thành người xa lạ!


      " ấy làm công việc gì?" hỏi.

      Lý Thái nhún nhún vai " biết, tôi vừa mới thấy lần đầu tiên, tôi cũng muốn hỏi ràng, nhưng cái gì ấy đều , chẳng lẽ ấy biết chúng ta có thể tra ra thông tin của người trong công ty, chỉ chốc lát tất cả tư liệu của tôi đều biết sao."


      Đoạn Tuấn Hiền nhìn nơi Ngải Hểu Giai rời , lần nữa gặp mặt tâm tình của là như thế nào đây? bình tĩnh như mặt ngoài sao?
      linhdiep17tuyentuyen307 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :