1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Inuyasha] Chỉ yêu Sesshoumaru (Hoàn, 40c + 2 PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bạch Xà

      Bạch Xà Well-Known Member

      Bài viết:
      503
      Được thích:
      6,160
      Chương 29. Bạch Linh Sơn

      “Ô tức là tịnh, tịnh tức là ô; thiện tức là ác, ác tức là thiện; sinh là tử, tử cũng là sinh, đất có thổ địa trấn giữ, Bạch Linh sơn có cao tăng tĩnh tọa…”

      giọng thanh thúy xướng lên bài đồng dao xưa, làm cho người nghe cảm thấy có nhiều điều đáng suy ngẫm.

      “Sao lại ra ngoài?” Thanh lạnh lùng vang lên trong đêm, theo đó là thân ảnh vu nữ xinh đẹp chậm rãi ra, quanh thân nàng có khoảng mười con bướm địa ngục bay lượn.

      “Linh hồn của ngươi còn chưa ổn định, đừng lãng phí linh lực.”

      sao!”

      nữ tử toàn thân bao bọc bằng tấm áo choàng màu đen chỉ hở ra nửa phần dưới khuôn mặt, tạo cho người khác cảm giác rất thần bí, ngồi tựa vào gốc cây đại thụ héo khô khẽ mỉm cười mở miệng.

      “Chỉ là cảm thấy bài đồng dao này rất có ý tứ, nên ta muốn ra ngoài để nghe hơn mà thôi.”

      “…” có đáp lời, vị vu nữ kia cũng đến bên cạnh nàng ngồi xuống dưới tàng cây.

      “Thế nào, nhìn thấy nhóm Inuyasha sao?”

      “…”

      Quả nhiên, chỉ cần liên quan đến vị kia, nàng ta mới thất thường như vậy. Đối với trầm mặc của đối phương, thần bí ấy quay đầu nhìn lên màn đêm đen sâu thắm.

      “Kykio, chấp nhận như vậy ư, cảm thấy luyến tiếc sao?” Thân xác còn tồn tại, giờ chỉ là linh hồn tạm bợ, nhưng luôn phải đối mặt với người mình , hơn nữa, giờ có người con khác, đau đớn như thế so với cái chết còn khó chịu hơn.

      “Ta… chết rồi, có lẽ ngay từ lúc bắt đầu, ta có tư cách .” Vị vu nữ kia mím mím môi, nở nụ cười tự giễu.

      Sai lầm ư? Hối hận ư? Tất cả đều là do số mệnh buồn cười này mà ra cả. Nên trách ai đây?

      Gió đêm vù vù thổi tới. Tâm lạnh hay do gió lạnh?

      xác định thân xác của mình ở ngọn núi Bạch Linh này sao?” Ở bên cạnh Naraku ư…

      “Đúng, ta cảm nhận được.” Nàng hơi hơi ngẩng lên, lộ ra khuôn mặt gần như trong suốt dưới mũ trùm màu đen.

      ràng còn sống, nhưng lại xem chính thân thể mình làm những việc mà mình chán ghét, đời buồn cười…

      “Bạch Linh sơn quá mức thanh tịnh, ta thể vào…” Ngụ ý, mà tiến đến đó, ta có biện pháp kịp thời cung cấp linh lực duy trì phần hồn phách mỏng manh của .

      “Ta biết, cần lo lắng. Tuy có thân thể, nhưng ta phải là tử hồn, kết giới của Bạch Linh sơn gây trở ngại cho ta được.”

      “Nếu quyết định như vậy, hãy cẩn thận…” Đưa cho nữ tử thần bí kia ống tên mang linh lực, giọng của Kikyo vẫn lạnh lùng nhưng trong đó có mấy phần thân thiết.

      Đúng là vu nữ mặt lạnh tâm nóng! Ha ha… So với lần đầu gặp mặt, Kikyo tại có những biểu đầy tính người hơn.

      “Kikyo, mất ngươi có lẽ là tổn thất lớn nhất của Inuyasha…”

      ********

      “Vực sâu quá nha, Jaken đại nhân!” Ngồi lưng thú hai đầu, tiểu nương nhìn vực sâu hun hút bên dưới mà cảm thán.

      “Phì.. phò... Tuy rằng còn cách Bạch Linh sơn khá xa, nhưng mà ta rất khó chịu rồi…” Gian nan chống trượng đầu người bước từng bước, tiểu vừa vừa thở chuyện.

      Gió núi lạnh thấu xương truyền tới, đứng bên cạnh vách núi đen, vị tuyết y nam với dung mạo tuẫn mỹ mở to đôi mắt vàng, lạnh lùng nhìn chăm chú vào đỉnh núi xa xa trong mây mù.

      Địa phương này tràn ngập linh khí, phải chỗ mà quái nên đến… Ngươi đây là muốn tự sát sao Naraku…?

      nhàng điểm mũi chân, Sesshoumaru tựa như phi ưng giương cánh, hướng tới đáy vực mà lao .

      “A, Sesshoumaru đại nhân…” Nhìn chủ nhân đột nhiên nhảy xuống vực sâu đáy, tiểu phát ra tiếng thét kinh hãi.

      Nhưng, tư thế đó của đại nhân nhà nó quá suất!

      , Ah-un.” thèm để ý đến tiểu còn ngẩn người, Rin thúc thú đuổi theo bóng trắng sắp biến mất kia.

      “Này, này, Rin, đừng bỏ ta lại!”


      *********

      luồng sáng cuối cùng còn sót lại của ánh tịch dương biến mất, màn đêm hắc ám lặng lẽ tới gần. Trong căn phòng Bạch Linh sơn, đám trẻ con thấp thỏm lo âu lay lay nam thanh niên nằm bất động sàn.

      “Này, vì sao thân thể còn chưa cử động, có phải tiểu quỷ đó…”

      “Thụy Cốt, ngươi làm cái quái gì thế?” Xà Cốt túm theo tiểu nương vào, có chút kì quái nhìn Miên Cốt cả nửa ngày vẫn có dấu hiệu tỉnh lại.

      phải là cái nhân cách lương thiện kia biến mất sao, thế nào còn chưa có phản ứng gì?

      “Dài dòng!” Nam thanh niên được gọi là Thụy Cốt tức giận trừng mắt với Xà Cốt, rồi quay sang nhìn chằm chằm những đôi mắt hoảng sợ.

      vất vả mới được sống lại, chẳng lẽ lại để cho nhân cách yếu đuối kia chiếm thân xác hay sao? được! là Thụy Cốt, là trong Thất nhân bang khiến người nghe tiếng đều phải sợ vỡ mật…

      “Ông, ông, ông…” Đột nhiên, thanh gió xoáy truyền đến, xuất chiếc lông vũ trắng lớn, ngồi đó là hai nữ tử xinh đẹp.

      “Ồ!” Nghe được động tĩnh, Xà Cốt quay đầu, có chút tình nguyện ra đón, “Là các ngươi sao?”

      “Sesshoumaru đến, sao các ngươi vẫn còn ở đây?” Biến lông vũ lại cài lên búi tóc, Kagura híp đôi mắt đỏ, có chút bất mãn hỏi.

      Hừ, chỉ là bảy cái nhân loại nho , đáng thương, chết rồi còn phải “sống” lại để Naraku lợi dụng! Kẻ chết còn biết tự lượng sức mình, chẳng có kết cục tốt đẹp đâu!

      “Kagura, được thiếu lễ phép như vậy.” giọng lạnh lẽo, lộ ra cao ngạo cùng xa cách vang lên. Theo đó là thân ảnh nữ tử mặc bộ kimono đen, viền áo thêu những cánh hoa màu hồng chậm rãi ra. Ngũ quan xinh xắn, da thịt trắng như tuyết, dáng người yểu điệu, trong tay còn cầm thanh trường kiếm cổ, đôi mắt đen láy đầy mị hoặc. Nàng như đóa mạn đà la từ địa ngục bước ra, xinh đẹp nhưng đầy kịch độc.

      “Hừ!” Khinh thường hừ lạnh tiếng, Kagura đứng sang bên phản bác. Nữ nhân này so với đám trước mặt còn làm nàng chán ghét hơn.

      “Lăng Nguyệt tỷ tỷ!” Tiểu nương bị Xà cốt túm tới nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, vui mừng hô lớn.

      Người kia phải là Lăng Nguyệt tỷ tỷ mà Sesshouaru đại nhân vẫn luôn tìm kiếm sao? tốt quá, Sesshoumaru đại nhân mà biết nhất định rất cao hứng!

      Nhưng, khiến cho tiểu nương thất vọng rồi. Bởi vì ánh mắt nữ từ đó nhìn sang hoàn toàn là xa cách, lạnh lùng.

      Tiểu nương này biết mình sao?

      Cau đôi mi thanh tú, biểu cảm nàng hờ hững quét qua tiểu nương cái. Biết sao, chỉ cần gây bất lợi cho Naraku đại nhân, đều phải loại bỏ!

      Thân ảnh mảnh khảnh bước tới gần hơn, khuôn mặt lạnh băng mở miệng: “Trước tiên các ngươi dẫn dụ Sesshoumaru vào kết giới , còn tiểu quỷ này… để đó lát ta thu thập.”

      “Hừ! Vì sao bọn ta phải nghe lời ?” Trừng hai mắt, Thụy Cốt khinh thường hừ lạnh. chán ghét nhất loại người tự cho mình là thanh cao.

      “Ồ, vậy sao? Xem ra các ngươi còn chưa biết thân phận của mình…”

      Nữ tử đó nở nụ cười, đôi mắt đẹp hơi hơi nheo lại, áp lực cường đại xuất xung quanh nàng, “Nếu các ngươi còn muốn ở đây ba hoa… có thể thử xem…”

      “Này, này, chỉ đùa thôi…” Sát khí ràng như vậy, Xà Cốt kéo Thụy Cốt lui lại bước.

      này đáng sợ… Thụy Cốt, chúng ta nhanh thôi.” thầm bên tai, Xà Cốt vội vàng lôi Thụy Cốt muốn phát tác tính khí, lựa chọn sáng suốt nhất lúc này là rời .

      nàng kia, hình như cũng có ngọc Tứ Hồn. Sức mạnh đó đáng sợ, giống như bước từ địa ngục ra vậy.

      *********

      Sesshoumaru lần theo mùi trong khí lưu lại mà tìm đến. Ngẩng đầu, nhìn dãy núi bị mây mù bao phủ, vẫn mang khuôn mặt bình tĩnh bước tới, lộ ra sợ hãi hay khó chịu vì kết giới thanh lọc phía trước.

      Kẻ hèn yếu vĩnh viễn chỉ biết dùng những thủ đoạn bẩn thỉu! Cho rằng với cái bẫy nho này có thể vây khốn được Sesshoumaru ta sao? Hừ, buồn cười…

      Cho dù biết đó là bẫy, nhưng đại quái như vì thế mà lùi bước. Cường giả, vĩnh viễn cần biết phía trước là cái gì chờ đợi họ. Kiếm trong tay, gặp thần sát thần, gặp phật sát phật!

      “Chờ tiểu nhân với, Sesshoumaru đại nhân.” Chống trượng đầu người, tiểu gian nan bò từng bước. “Hô…hô… đây là bẫy mà, cái tên tiểu quỷ kia ràng là bắt Rin để dụ Sesshoumaru đại nhân vào trong kết giới…”

      Quái lạ! Chủ nhân nhà nó nhìn dường như bị kết giới ảnh hưởng. Tiểu kinh dị trợn to đôi mắt ếch của mình.

      Sesshoumaru đại nhân có bị kết giới thanh lọc sao? Chẳng lẽ chỉ có mỗi nó chịu thống khổ sao? được! Thân là tùy tùng của Sesshoumaru đại nhân, nó thể yếu kém như vậy được!

      Tin tưởng tràn đầy, tiểu chống trượng đầu người, dũng xông tới.

      Đáp lại dũng cảm của nó là luồng sức mạnh giống như điện giật bao vây. Nó… được.

      Thừa nhận đau đớn toàn thân, đáy lòng tiểu càng thêm sùng bái chủ nhân nhà mình.

      Quả nhiên, chỉ có Sesshoumaru đại nhân là lợi hại nhất, ràng ngài cũng là quái…
      Last edited by a moderator: 6/4/15
      Ishtar, Tiểu yêu tinh, gaubonganvung2 others thích bài này.

    2. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      chặng đường gian nan tìm câu hỏi cho tình cảm của mình, hi vọng hai ng sớm tìm dc nhau

    3. Bạch Xà

      Bạch Xà Well-Known Member

      Bài viết:
      503
      Được thích:
      6,160
      Chương 30 Quyết chiến Bạch Linh sơn ()

      Bên trong kết giới, nơi nơi hoang tàn, đến gốc cây ngọn cỏ cũng có. Ai có thể ngờ rằng ngọn núi Bạch Linh thanh tịch lại có cảnh sắc giống địa ngục hoang vắng đến như vậy.

      “Sesshoumaru, hóa ra ngươi lại thích làm bộ đến vậy, ràng bị kết giới ảnh hưởng, lại còn làm ra vẻ sao…”

      Phát động tác của đối phương so với trước chậm lại ít, Xà Cốt hưng phấn vung đao vọt lên, cùng tuyết y nam đánh nhau thành đoàn.

      ràng là quái mà dưới tác dụng của kết giới vẫn có thể nhẫn, khác chế bản thân đến như vậy thực khiến người khác phải kính nể.

      Nhưng… vẫn là Inuyasha đáng hơn! Mang lòng si mê đối với bán , Xà Cốt nhủ thầm.

      để ý đến ánh mắt khiêu khích đó, Sesshoumaru vẫn trương ra bộ mặt lạnh lùng, đôi mắt vàng nhìn ra cảm xúc. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, giống như đều có thể đứng vạn vật mà nhìn xuống thế gian.

      Gió núi mạnh mẽ phất qua, thổi tung mái tóc dài của , bạc môi nhếch lên so với trước càng thêm bình thản.

      Kết giới này hạn chế hành động của ta rất nhiều, nếu có thể rời

      Lúc gió ngừng thổi, bóng trắng nháy mắt nhảy lên, trường kiếm trong tay vung tới.

      “Này, Sesshoumaru, ngươi dám lộn xộn, tiểu nương này liền mất mạng…” hiệp nữa lại qua , Xà Cốt thấy đối phương còn khắc chế sát ý, liền đem đao kề sát cổ bé, đồng thời “hảo tâm” nhắc nhở, “Chỉ là, đây là chuyện sớm hay muộn thôi.”

      Khuôn mặt bình tĩnh nhìn Rin bị dao kề cổ, đáy mắt vàng xẹt qua tia rét lạnh.

      “Chuyện sớm hay muộn sao? Hừ…” Sesshoumaru nhếch môi nở nụ cười đẹp như bông tuyết mai nở giữa trời băng giá, khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra châm biếm khinh thường.

      vậy thử xem mới biết được…

      Giữa mây mù trùng trùng, bóng đen giống như sứ giả đêm tối lặng lẽ tiếng động xuất .

      chỗ cao nơi người khác chú ý tới, nữ tử thần bí ấy cưỡi thức thần Bạch Hổ, lẳng lặng chăm chú nhìn chiến trường ác liệt phía dưới. Chỉ là hai bàn tay nắm chặt, tố cáo lo lắng, bất an trong lòng nàng.

      Tại nơi kết giới tinh lọc bao phủ này, là quái thuần huyết, mỗi bước di chuyển của nhìn như bình thường nhưng đau đớn so với bất cứ kẻ nào khác càng thêm mãnh liệt. Nhưng vẫn làm như có việc gì, vẫn giao đấu cùng Xà Cốt, đồng thời chiếu cố cho Rin…

      Sesshoumaru, ngươi vẫn sĩ diện đến vậy sao?

      Nàng tiếng động phì cười cái, đúng lúc ấy, tuyết y nam vì nhảy qua cứu tiểu nương mà buông bỏ kiếm, mặc cho Xà Cốt vung đao tới, nàng cơ hồ đè nén được khẩn trương trong lòng, muốn quan tâm bất cứ điều gì khác mà lao xuống…

      Nhưng nàng vẫn cố nhịn xuống, chỉ là bàn tay nàng nắm càng chặt hơn, đem ánh mắt lo lắng nhìn sâu bóng trắng ấy.

      Thực xin lỗi Sesshoumaru, vất vả ta mới ngưng tụ được chút ít linh lực này, ta thể ở đây mà phung phí, cho nên…

      Giương cung bắn mũi tên trừ tà chuẩn xác về phía Thụy Cốt chuẩn bị tham gia cuộc chiến, nàng mới yên tâm mà dứt khoát xoay người, thúc giục thức thần Bạch Hồ lặng lẽ rời khỏi.

      Chỉ là con kiến hôi sao có thể làm gì được ? Cho dù biết đại quái như thua bởi kẻ vô danh tiểu tốt như thế. Nhưng chỉ vì để ý, chỉ vì quan tâm nên trong lòng mới bất ổn như vậy. Tuy muốn thừa nhận, nhưng nếu phải rời khỏi thế giới này, điều khiến nàng vướng bận nhất vẫn là … Cho tới bây giờ, người nào khiến nàng cảm thấy sốt ruột lo lắng đến như vậy.

      Tâm, ở lúc nàng chưa kịp phát , sớm trầm luân rồi sao?

      *********

      Cuộc chiến kết thúc, kẻ thua trận chạy thoát, người chiến thắng cũng rời , núi Bạch Linh tựa hồ lại khôi phục yên tĩnh của mình. Chỉ là tất cả mọi người đều biết , trận chiến thực bây giờ mới chính thức bắt đầu.

      “Kikyo, vẫn đến sao?” vu nữ chống trường cung đất, cất từng bước khó nhọc được nữ tử thần bí nhanh nhẹn ra đỡ, cảm thán lên tiếng.

      Kikyo, so với Inuyasha, Naraku càng muốn giết hơn, đời này, điều duy nhất kiêng kị nhất là , biết sao?

      Biết đây là cái bẫy, nàng thế nhưng cách nào ngăn cản.

      theo sao?” muốn giải thích nhiều, Kikyo trưng ra bộ mặt lạnh lùng chuyển đề tài.

      .” Nhìn bóng trắng đó càng lúc càng xa rồi mất hẳn, nữ tử thần bí ấy cười yếu ớt lắc đầu.

      phải ai cũng có thể làm công chúa, bên cạnh luôn có kỵ sĩ làm bạn, tùy thời xông lên phía trước bảo hộ. Mà nàng cũng muốn trở thành công chúa, nàng muốn cầm kiếm cùng kề vai sát cánh chiến đấu với người mình .

      “Sesshoumaru…” Môi mấp máy tiếng phiêu tán trong gió, tựa như thanh đó chưa từng thốt ra khỏi miệng.

      Nhưng bước chân ngạo nghễ kia bỗng đột nhiên dừng lại, Sesshoumaru quay đầu, hướng đỉnh núi mờ mây trắng nhìn lại.

      dường như cảm thấy hơi thở quen thuộc. Cẩn thận ngẫm lại… lại còn cảm nhận được nữa.

      còn linh hồn sao có thể quen thuộc…

      “Sesshoumaru đại nhân, vừa rồi Rin gặp người có bộ dạng giống y đúc Lăng Nguyệt tỷ tỷ ấy, nhưng tỷ ấy lại là thủ hạ của Naraku… Sesshoumaru đại nhân, vì sao Lăng Nguyệt tỷ tỷ còn chưa trở lại?”

      Nghe thanh non nớt hỏi, tuyết y nam quay đầu tiếp tục bước , đôi mắt vàng chút lưu luyến.

      “Rin, chúng ta cùng chờ nàng trở về…”

      *********

      Ô tức là tịnh, tịnh tức là ô. Chính cũng là tà, đen cũng trắng, tất cả cho tới bây giờ đều có ranh giới ràng.

      Xưa kia vì nhân gian mà xây niết bàn ở Bạch Linh sơn, nay lại trở thành sà huyệt của quái, là châm chọc.

      Đứng bên vực sâu hun hút đón gió, tay cầm trường cung, thần sắc Kikyo ngưng trọng nhìn luồng khí cổ quái xoay quanh Bạch Linh sơn.

      khí này là Naraku sao? Nhưng sao…”

      Còn chưa suy nghĩ ra điều khác thường, bỗng nhiên mặt đất rung chuyển dữ dội. Bạch Linh sơn sụp lún, nứt ra, từ trong đó luồng khí màu đỏ hình cầu thẳng tắp lao về phía nàng, mang theo khí thế ngập trời. Mặc dù rất kinh ngạc nhưng nàng vẫn trấn định đứng yên tại chỗ nhúc nhích.

      Bởi vì nàng biết, chỉ cần là Naraku, có nguy hiểm gì đối với mình. Chỉ cần vẫn mang trái tim của quỷ nhện…

      “Kikyo, lâu gặp.” Ánh sáng đỏ mờ dần, từ trong đó Naraku xuất với thân khôi giáp bạc. Theo sau nữ tử mặc kimono đen với viền áo in những cánh hoa đỏ rực đối lập với khuôn mặt lạnh lẽo cảm xúc. Giờ phút này, nữ tử đó giống như bầy tôi trung thành, im lặng đứng phía sau, tùy thời chờ đợi chủ nhân hạ lệnh.

      Người này là…

      Lặng lẽ liếc về phía sau cái, tay nắm trường cung, Kikyo mặt lạnh đặt câu hỏi.

      “Naraku, cái bộ dạng này của ngươi là sao?”

      “Nhìn còn biết sao? Đây là thân thể mới của ta.” sớm quen với việc luôn bị nàng bày ra bộ mặt lạnh lùng mà xét hỏi, mỹ nam tử cực kì rộng lượng cười đáp.

      “Đừng phí công sức đùa giỡn, ta cũng phải mắt mù, cái khối thân thể này… chỉ là vật trang trí mà thôi, trốn đến Bạch Linh sơn, còn mở kết giới, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?” Nam nhân hiểm này từ trước đến nay chưa từng làm việc gì mà có mục đích.

      hổ là Kikyo, bị nhìn ra rồi.” Để giết được , ta phải đến tận đây mới có thể lôi được trái tim quỷ nhện chết tiệt đó ra khỏi cơ thể.

      Là vậy sao? Quả nhiên đúng như suy nghĩ của nàng sao?

      Cố kiềm chế khiếp sợ trong lòng, Kikyo kéo trường cung, đặt mũi tên trừ tà hướng thẳng tới trước mặt Naraku.

      , mục đích thực của ngươi là gì?”

      “Kikyo, vì những câu hỏi nhàm chán này mà cố ý tìm tới tận đây sao?” Khẽ híp hai tròng mắt đỏ, cực kì vui vẻ thưởng thức vẻ mặt hoảng loạn nhưng lại cố tỏ ra trấn tĩnh của nàng vu nữ.

      “Là ta hỏi ngươi đó.” Kikyo kéo căng dây cung, bắn ra mũi tên bén nhọn như cảnh cáo.

      Naraku, ngươi thực cái gì cũng sợ sao?

      “À… muốn hỏi ta mục đích thực của ta là gì ư? lách người tránh thoát, cười cực kì kiêu ngạo, mang theo hàm ý sâu xa.

      “Muốn biết sao, vậy ta đây liền cho …”

      Nâng tay phải lên, xương gai từ cánh tay mọc ra tua tủa, sắc bén như răng nanh của chó săn.

      còn là quỷ nhện, cũng còn là Kagewaki, là Naraku, chân chính là Naraku mà thôi. còn ai có thể khống chế hành động của , vận mệnh giờ do chính bản thân tạo ra.

      Tại nơi này, vô luận thế nào cũng phải làm việc, có phải hay ta

      Tùy ý vung tay, xương gai phát động tấn công, mang theo khí thế bén nhọn.

      Vận mệnh từng dây dưa quấn chặt lấy nhau, hôm nay liền giải quyết dứt khoát !

      Ngay lại lúc đắc ý chờ mong kết quả đối phương bị chém thành hai nửa lại ngoài ý muốn phát ra lực công kích thình lình xuất ra từ lưng thức thần Bạch Hổ kia, vội vàng thu tay chống đỡ.

      Ánh hồng và ánh sáng trắng va chạm nhau mãnh liệt, tóe ra tia lửa chói mắt.

      “Naraku, ngươi tính tới khi nào trả lại thân thể cho ta?” giọng trong trẻo như phát ra từ cõi trời, xuyên thấu xuống nhân gian, xóa tan chướng khí mây mù.

      Từ trong trận chiến mịt mù, nữ tử thần bí toàn thân trùm áo choàng đen lặng lẽ xuất . Giờ phút này, nàng bỏ xuống mũ trùm, lộ ra bên trong gương mặt gần như trong suốt.

      “Ồ? Ra là Tiêu Lăng nguyệt, thể tưởng tượng được ngươi lại dùng cách này để xuất , ha ha ha… hồn phách có thân xác.” Trong nháy mắt vẻ kinh ngạc qua , Naraku liền khôi phục khuôn mặt cười cợt như trước.

      Cũng ngờ, phần hồn phách trốn thoát được kia lại còn có thể thành hình, lại còn mang sức mạnh tưởng như vậy, thực làm cho người ta chán ghét.

      như vậy, ngươi liền cùng thân thể mình chơi đùa .” Nở nụ cười quỷ dị, Naraku nghiêng thân mình, để lộ ra phía sau nữ tử với vẻ mặt kinh ngạc cùng hoang mang hiểu.

      Ngũ quan xinh xắn, da thịt trắng như tuyết, dáng người yểu điệu. Mái tóc đen bồng bềnh trong gió. Nữ tử kia tùy ý đứng đó mà cao quý như sen, cử chỉ phong thái tao nhã ai có thể sánh bằng.

      ta cũng tên Tiêu Lăng Nguyệt?

      Khuôn mặt giống nhau, tên cũng giống nhau, đây là sao?

      Đôi mắt đen sâu thẳm, nhìn thấu suy nghĩ trong đầu, Lăng Nguyệt hơi hơi nheo mắt theo tầm nhìn của hướng về phía thân thể của chính mình, cảm giác lúc này của nàng cách nào diễn tả, là vui mừng hay nên chán ghét đây?

      lời, nàng nhìn sâu vào đôi mắt kia.

      Thấy được chăng… kia là linh hồn lạc lối, bị vây ở trung tâm mạng nhện, giống như cánh bướm rơi vào tuyệt cảnh, thể giãy dụa.

      Hừ, là làm người khác cảm thấy khó chịu, đó là thân xác của nàng, đó là phần linh hồn của nàng, giờ lại giống như con rối để kẻ khác khống chế.

      “Lăng Nguyệt, giải quyết ả ta , về sau đời nãy vĩnh viễn chỉ có mình ngươi.”

      Giọng thầm thấp mang theo vô vàn mị hoặc, đôi mắt đỏ như mỉm cười trào phúng. Nhưng linh hồn lạc lối kia lại giống như chới với giữa dòng mà tìm được cọc đỡ, vẻ mê mang nháy mắt liền trở nên kiên định, chút do dự rút ra trường kiếm.

      “Tuân lệnh, Naraku đại nhân.”

      Tiếng gió núi gào thét giờ phút này càng thêm dữ dội. Tại nơi chướng khí mịt mù vây quanh Bạch Linh sơn này, tình hình chiến hết sức căng thẳng.

      Được lắm, Naraku, ngươi tính toán cũng giỏi lắm!

      Lăng Nguyệt cười châm chọc trong lòng, khuôn mặt bình tĩnh quay sang vị vu nữ đứng bên cạnh.

      “Kikyo, cho ta mượn cung dùng chút.”

      Nàng phải là công chúa, ngây ngốc ở tháp ngà đợi bạch mã hoàng tử tới cứu. Nàng muốn dựa dẫm, ỷ lại, nếu thể sóng vai mà , vậy nàng phải cố gắng để bản thân làm chậm bước chân của người ấy!

      Bởi vì… Nàng mới là Tiêu, Lăng, Lăng!
      Last edited by a moderator: 6/4/15

    4. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, tiieps @bạch xà
      hay quá

    5. Bạch Xà

      Bạch Xà Well-Known Member

      Bài viết:
      503
      Được thích:
      6,160
      Chương 31. Quyết chiến Bạch Linh sơn (hai)


      khí tanh nồng cùng với chướng khí hỗn tạp, dơ bẩn tràn ngập cả Bạch Linh sơn, những tiểu vì sợ hãi mà chạy trốn, xa xa trung, từng đoàn, từng đoàn quái hô hào nhau mà chạy, như thể rằng chỉ cần chậm chân chút bị luồng tà khí dày đặc kia cắn nuốt.


      Yên lặng lắng nghe, tuyết y nam nhíu nhíu mày, trong mắt xẹt qua tia suy nghĩ sâu xa.

      Là nơi đó sao?

      “Rin, chờ ở đây.” Thanh bình tĩnh cất lên, lộ ra uy nghiêm khiến người khác thuần phục.

      Tiểu nương giương mắt nhìn màn chạy trốn trời, nghe thấy lời của tuyết y nam , quay đầu cười lên tiếng.

      “Vâng, Sesshoumaru đại nhân.”

      ********

      Trong màn đêm, binh khí va vào nhau tóe lửa như như giống như hỏa tinh linh nhảy múa tựa hồ muốn thiêu đốt tất cả vạn vật.

      Gió gào thét, đất đá bay tán loạn, khói bụi tản ra hai nữ tử với khuôn mặt giống hệt nhau chiến đấu kịch liệt.

      Vững vàng kéo căng cung, lại mũi tên trừ tà bắn ra, bay về phía nữ tử đối diện. Mà nữ tử xinh đẹp mặc kimono đen như đóa mạn đà la từ địa ngục bước ra cũng nhanh nhẹn tránh né, thoát được mũi tên lại đứng vứng thân hình, cầm kiếm chắn trước ngực, cảnh giác nhìn chằm chằm đối phương.


      khi là vật dơ bẩn, tất đều e ngại tinh lọc của linh lực trừ tà, cho dù trước kia bọn họ từng là thể thống nhất.

      vì mũi tên lại trúng mục tiêu mà cảm thấy thất vọng. Khuôn mặt lạnh lùng, nàng đưa tay ra phía bao đựng tên sau lưng, lại rút ra mũi tên cài lên cung. Linh lực ngừng lặng lẽ cạn kiệt, sắc mặt nàng tái nhợt, càng trở nên trong suốt hơn, chỉ còn đôi mắt sáng như đuốc.

      Nên kết thúc rồi!

      Đôi mắt đen bỗng trở nên trầm hơn, lạnh lẽo hơn, ngón tay buông ra, mũi tên mang theo linh lực cường đại chút do dự phóng về mục tiêu dự định.

      “Khóa hồn trận, mở!”

      Giọng mềm nhưng ràng, mang theo kiên định cho phép phản kháng. Môi mỏng khẽ mở miệng đồng thời Tiêu Lăng Nguyệt đem bùa chú giấu trong cách tay tung lên giữa trung, nháy mắt, chín cột sáng đột nhiên xuất từ mặt đất hướng thẳng lên trời, ánh sáng lóa mắt mang theo sức mạnh linh lực khổng lồ, khiến cả đất trời cũng phải rung chuyển.

      “Ồ?” Kinh ngạc trước chuyển biến của trận chiến, Naraku luôn luôn đứng bên với vẻ mặt xem trò vui rốt cuộc cũng thu hồi biểu tình ngả ngớn, hơi hơi nheo đôi mắt đỏ như máu, ngũ quan mặt vốn rất tuấn mĩ câu hồn trở nên hiểm dọa người.

      Quả là nàng kiêu ngạo đến cực điểm, nhưng là…


      Tầm mắt lại chuyển dời sang vị vu nữ khác cũng gắt gao chăm chú nhìn vào chiến trường.

      Mục đích chính của vẫn là nàng ta.

      Giơ cánh tay lên, xương gai tua tủa xuất , trong lúc đối phương kịp trở tay, sát chiêu đánh tới, vô số xương gai quấn lấy thân thể Kikyo.

      “Naraku!” cam lòng giãy giụa quay đầu, Kikyo mở to hai mắt, như kinh ngạc, lại giống như tuyệt vọng nhìn mỹ nam tử cười tươi trước mắt.

      Để được qua kết giới Bạch Linh sơn, nàng rất chật vật, vốn là miễn cưỡng chống đỡ, giờ đòn này của Naraku đánh ra, nàng thể làm gì hơn, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể nặn lên từ bùn đất và tro cốt của mình nứt vỡ, thân thể chịu khống chế của ý thức đổ về phía sau, theo gió lạnh hun hút và mớ xương gai chằng chịt vây quanh rơi xuống vực sâu.

      Cũng trong khoảnh khắc này, những việc nàng làm, những kí ức tươi đẹp và cả đau khổ như cuốn phim được tua lại ra trước mắt. 50 năm trước kia, hai bóng người vận y phục đỏ, vu nữ, bán , từng ôm nhau chặt, tưởng chừng như giây phút ấy kéo dài đến cuối đời, nhưng đáng tiếc, kết quả là nàng đánh mất tuổi trẻ của mình, sinh mạng của mình, và cả người nàng trân trọng.


      Có lẽ, những thứ thoát ra từ thân thể được phù phép này chỉ là linh hồn của nàng, còn là tình say đắm tuyệt vọng…


      Mái tóc đen dài như ngàn xúc tu tua tủa theo gió hướng lên bầu trời giãy giụa, nàng tựa hồ như nghe thấy gió khóc thay cho chính mình.

      cam lòng, mối thù từ kiếp trước cuối cùng nàng vẫn chưa thể báo, chẳng lẽ cứ như vậy mà sao? Cứ như vậy đơn xuống địa ngục ư?

      “Inuyasha…” Tiếng gọi thống khổ thoát ra bị gió núi gào thét cuốn lấy, để lại dấu vết.

      thể đợi đến lúc nàng gặp lần cuối sao?

      “A?” Kinh ngạc quay đầu, mỗ bán đột ngột dừng lại, trong lòng hiểu sao cảm thấy lo lắng, sợ hãi.

      “Inuyasha?” Kagome nghi hoặc gọi.

      Sao lại thế này, sao tự dưng lại có dự cảm chẳng lành…

      “Inuyasha!” Kagome hiểu gọi to khi thấy Inuyasha chẳng những tiếp mà còn lao về phía đáy vực Bạch Linh sơn.

      Là nàng sao, Kikyo?

      đến bên vách đá, nhìn vực sâu đáy, Naraku cười thực tùy ý, mái tóc đen hơi xoăn phô trương bay theo gió.

      “Kikyo, biết , đây mới là thân thể mà ta luôn mong muốn.” còn bị cảm xúc của quỷ nhện chi phối, tình cảm nhàm chán của nhân loại phải là thứ cần.

      “Chỉ vì nữ nhân, ngươi đúng là dụng tâm lương khổ, Naraku.”


      giọng lạnh lùng từ phía sau truyền tới, làm cho tự chủ tự thu hồi đắc ý, sẵn sàng đón địch.

      Hơi hơi nghiêng đầu, Sesshoumaru đạp lên cát bụi từ phía sau Naraku xuất với tư thế tao nhã.

      Trường bào tuyết sắc bị kết giới xé rách nhiều đường, bay phần phật từ trung đáp xuống, mái tóc bạch ngân gió là lay động, trong bóng đêm, tùy ý tung bay. Dưới ánh trăng, khuôn mặt tuấn mĩ che giấu được nét lạnh lùng, cao ngạo.

      “Sesshoumaru… hừ?” Híp hai mắt, đôi con ngươi màu máu đỏ càng thêm thâm thúy. Ngươi thế nhưng tìm đến tận nơi đây, là vì ai đây?

      “A, Sesshoumaru đại nhân, nhìn kìa, Lăng Nguyệt bị vây trong trận pháp kì quái.” Tiểu hô lên thanh chói tai, giơ ngón tay ngắn cũn cỡn của mình chỉ về hướng, rồi lại xoay về phía Naraku: “Còn ngươi, ngươi là kẻ nào, dám gọi thẳng tên Sesshoumaru đại nhân, biết lễ phép!”

      “Jaken, lui ra.” Từ cao lườm xuống, mang theo uy hiếp, Sessumaru lạnh giọng ra lệnh.

      “A, vâng!” Hoảng hồn trước biểu có chút tức giận của chủ nhân nhà mình, tiểu thức thời lùi về phía sau.

      Tên Naraku hỗn láo này, chẳng những bắt cóc Lăng Nguyệt mang , lại còn để cho chúng ta tìm lâu như vậy. Hừ! Đáng giận! Ngươi chờ nhận trừng phạt của Sesshoumaru đại nhân !

      Trong khi tiểu rụt rè thối lui về sau, Sesshoumaru đem ánh mắt của mình hướng về phía nữ tử bị những xiềng xích vô hình trói buộc ở bên kia.


      Là như ta nghĩ đúng ? trở lại là chính mình rồi đúng ?

      Như cảm nhận được ánh mắt nhìn chăm chú, từ bên trong những cột ánh sáng, thân ảnh mảnh dẻ chậm rãi ngẩng đầu lên, ngũ quan xinh xắn, khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt đen sâu thâm thúy. Đôi con ngươi màu vàng lúc đó như mở to ra hơn chút, cùng với khóe môi, thoáng nở nụ cười, nhất thời, vẻ lạnh lùng khuôn mặt trở nên ôn nhu tựa như băng tuyết ngày đông gặp gió xuân tan chảy.

      Chờ ta…

      Nàng nghe thấy cặp mắt vàng kia như truyền đến tin tức ấy. quan tâm lời , quan tâm sắc mặt vẫn lạnh nhạt như trước, nàng cảm giác được rất ràng dịu dàng chăm sóc sâu dưới lớp vỏ bề ngoài lạnh lùng kia.

      Vì thế, nàng nở nụ cười an tâm. Nhưng trong lúc ai chú ý tới, linh hồn nàng giờ khắc này trở nên buông lỏng, vốn mảnh ngọc Tứ Hồn được thanh tẩy lại lặng lẽ nhiễm đen.

      Là linh hồn lạc lối, đến tột cùng phần linh hồn nào mới đến chiến thắng cuối cùng.

      “Ngay cả ngươi cũng truy tìm đến đây, thực ngoài ý muốn, đây là đối với ta có hứng thú? Hay là…” Naraku cười như cười liếc sang Tiêu Lăng Nguyệt bị vây trong trận pháp, “Vì nàng này?”

      quan tâm Naraku cố tình khiêu khích, Sesshoumaru chuyển đôi mắt vàng nhàn nhạt liếc nhìn , giống như vị vương giả cao ngạo nhìn kẻ hèn mọn.

      “Dám lộ mặt, chứng tỏ ngươi tự tin với sức mạnh của mình bây giờ.” Kẻ chỉ biết đứng trong bóng tối dòm ngó, giở những thủ đoạn dơ bẩn, nay cũng bắt đầu biết hành động quang minh chính đại sao?

      “Sao ngươi tự mình thử sức xem?” Giống như nghe được lời vừa ý, Naraku xoay người, nhìn thẳng Sesshoumaru, đôi mắt đỏ đắc ý, môi nở nụ cười kiêu ngạo.

      cũng cần phải có đối tượng xứng tầm để xem xem khối thân thể này đến cùng là mạnh đến mức độ nào!

      “Hừ!” Sessoumaru cũng cười, đôi môi mỏng nhếch lên độ cong hoàn mĩ, xinh đẹp như đóa hồng mai giữa trời đông. Chỉ là nụ cười này đạt tới trong mắt, đôi mắt vàng ánh lên tia nhìn sắc lạnh.

      “Đồ phế thải!”

      Híp đôi con ngươi vàng, tay rút ra Đấu Quỷ kiếm bên hông, mang theo lực mạnh mẽ thể chống đỡ chém về phía đối phương.

      “A, bắt đầu rồi sao?” Tiểu khẩn trương núp vào bên, gắt gao theo dõi trận chiến.

      Quang kiếm màu lam lướt qua, thân thể Naraku thức khắc vỡ vụn, từng khối thịt bay tứ tung. Mặc dù hình ảnh làm cho người khác phải hoảng sợ, nhưng Naraku vẫn như trước cười nhạt. là bất tử…


      … còn cười được!” Bị hình ảnh kinh dị dọa phát hoảng, tiểu sợ hãi, lập tức lùi thêm vài bước, trốn tới địa phương mà nó cảm thấy an toàn hơn. Naraku vẫn là để Sesshoumaru đại nhân đối phó .

      “Hừ hừ, Sesshoumaru, ta đem tất cả trả lại cho ngươi.” Naraku cười quỷ dị, quả cầu lực màu đỏ hình thành, cuồng phong rít gào, đánh trả trở lại.

      thanh kim loại va vào nhau, bầu khí vừa khôi phục yên tĩnh lại trở nên ác liệt. Sesshoumaru huy kiếm ngăn đòn tấn công, mắt lạnh như băng lộ tia miễn cưỡng nào, mặc dù giờ phút này ở thế yếu hơn.

      “A, Sesshoumaru đại nhân bị bức lui!” thể tin nhìn chủ nhân nhà mình bị ép lui, tiểu kinh ngạc khẽ kêu lên.

      Hừ! Naraku, đây là cái ngươi gọi là thực lực sao? Chỉ có vậy mà dám đem ta để vào trong mắt.

      Cười trào phúng, Sesshoumaru nhảy lên, áo bào phô trương bay bay, vung kiếm sắc bén chém về phía đối phương.

      Chịu chết , Naraku!

      Kiếm khí làm lay động mái tóc bạch ngân, cả vạt áo trắng tuyết, trong đêm tối, bất kể nhìn từ góc độ nào cũng chói mắt, khí thế vương giả toát ra làm người khác dám nhìn thẳng.

      “Ha ha ha, vô dụng thôi, ta chết.” Từng mảnh cơ thể bị chém nát lại hợp lại lần nữa, chướng khí bao quanh lấy mỹ nam tử cất tiếng cười nhạo. Thân thể này khiến người ta chán ghét nhưng lại hài lòng. Chỉ là vẫn chưa đủ mạnh, so với quái thuần huyết chân chính…

      đáp lời, Sesshoumaru nhìn chăm chú. Bất tử? Thân xác có trái tim?

      “Naraku đại nhân…” Đột nhiên tiếng gọi mềm từ phía xa truyền đến, bị lãng quên lâu, nữ tử bị vây trong trận pháp chậm rãi ngẩng đầu lên, thành kính nhìn nam tử mà nàng thề sống chết trung thành đứng giữa trung giống như muốn chạy trốn kia.

      “…”

      Lúc đối phương kinh ngạc nhìn, nàng cười sâu, tựa như đóa mạn đà la nở rộ, cực kì xinh đẹp.

      Naraku đại nhân, tất cả những kẻ uy hiếp đến tồn tại của ngài đều do đích thân ta tự tay trừ bỏ, tại giờ phút cuối cùng này…

      Chống lại linh hồn khác muốn đoạt quyền kiểm soát thân thể, nàng nâng cánh tay phải bị trói buộc lên, đem trường kiếm mạnh mẽ đâm vào ngực.

      Trong nháy mắt, hai đạo ánh mắt mở to đầy kinh ngạc, đồng tử co rút nhanh.

      Nguyệt…

      Tiêu Lăng Nguyệt.

      “Phách” có linh lực chống đỡ, những cột sáng của trận pháp nhất thời vỡ vụn, hóa thành nhiều hạt trắng sáng bay đầy trời, rồi biến mất. Mà nữ tử bị giam trong đó thoáng chốc ngã nhào đất.

      Bóng trắng chợt lóe, Sesshoumaru dừng ngay trước mặt nàng, cánh tay vươn ra từ phía sau tiếp lấy thân thể mảnh khảnh.

      “Nguyệt…” Giọng mang đậm hơi mũi truyền đến, Sesshoumaru trước giờ luôn mặt lạnh cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.

      Ha ha… Nhìn người ôm nhau, đứng giữa trung, Naraku thu hồi vẻ kinh ngạc.

      thể tưởng tượng được kết cục lại như thế…

      Nỗ lực loại bỏ cảm xúc kì quái dâng lên, cười quỷ dị xoay người biến mất trong bóng đêm mờ mịt.

      Đó cũng chỉ là con rối mà thôi, cần phải để ý… Naraku ta cần loại tình cảm nhân loại đó.
      Last edited by a moderator: 6/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :