1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sớm Yêu Trễ Cưới - Hạ Mạt Thu (Full 52c+2PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Ai xuất đây zậy ta?? Thanks nàng @katee nhìu mong chương sau của nàng hihi...

    2. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 50:

      Edit: KateChou

      Thích Giai vốn cảm thấy ở khoa phụ sản gặp được Lạc Hú có gì kì quái, bây giờ phụ nữ trưởng thành ai mà chưa từng mặc bệnh phụ khoa. Hơn nữa xem bệnh viện phụ sản này có tính bảo mật mạnh mẽ, năng lực phục vụ cao nhất thành phố, Lạc Hú lựa chọn tới nơi này xem bệnh cũng ngạc nhiên gì. Bất quá, khi Lạc Hú giữ chặt , bảo có chuyện muốn với , Thích Giai liền hiểu ra mình đoán sai.

      híp mắt, quan sát đánh giá Lạc Hú lát, tầm mắt dời xuống, dừng ở cánh tay níu lấy .

      Lạc Hú dường như cũng thấy ổn, vội buông tay ra, bất quá ngữ khí vẫn cường ngạnh như trước, “Chúng ta tâm .”

      “Tâm gì?” Thích Giai cười nhạt, “Lạc tiểu thư, chúng ta hình như quen biết?”

      …” Lạc Hú bị lời lưu tình chút nào của Thích Giai làm cho gương mặt trắng bệch, liên tục hít sâu mới lên tiếng, “Là chuyện của Tiêu Mặc.”

      Tiêu Mặc? Dùng xưng hô thân thiết như vậy ư? Thích Giai hờn giận nhíu mày, lời mang vẻ khiêu khích, “Chuyện của ấy cần tới cho tôi biết.”

      ?” Lạc Hú cũng cao giọng, châm chọc nhìn , “Vậy biết ấy sắp bị sa thải chưa?”

      Thấy vẻ mặt kinh ngạc của Thích Giai, Lạc Hú liền chắc chắn nhất định biết. Độ cong của khoé miệng cũng nhiều hơn, tươi cười chế giễu biến thành coi thường, thậm chí còn có thông cảm chút, giống như kiểu đồng tình đối với người đầu ấp tay gối xảy ra chuyện lớn như vậy cũng chẳng hay biết gì. Nhưng mà khiến ta dự đoán được chính là Thích Giai chỉ khiếp sợ lát sau đó liền khôi phục bình thường, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng quét mắt cái, đỡ thắt lưng, tiêu sái rời .

      Việc này đổi lại khiến Lạc Hú kinh ngạc, “ muốn biết vì sao ư?”

      Thích Giai dừng chân, quay đầu mỉm cười, “ ấy nếu muốn tôi biết, tôi vì sao phải biết chứ?”

      Lạc Hú bị nụ cười và đáy mắt cảm giác hạnh phúc của đâm vào làm cả người khó chịu, ta nhớ tới lúc trước tức giận từng hỏi, “Merlin, ở đây bị địch bao vây tứ phía, ấy có chuyện gì lại khiến cho chạy chạy lại thành phố C? ấy có biết đánh trận đánh ác liệt ?”

      Lâm Tiêu Mặc trả lời như thế nào? cười, bộ tư thái bảo hộ, , “Chuyện đó ấy cần biết.”

      Thấy bộ dáng luôn luôn cứng cỏi của Thích Giai, Lạc Hú bỗng nhiên cười tự giễu. ứng với câu châm ngôn, hoàng đế vội thái giám gấp, hai đương cũng lo lắng, là người ngoài lại khẩn trương cái gì chứ. Nghĩ tới đó, ta liếc mắt nhìn Thích Giai, bị tức giận lan khắp người, cũng chưa được vài bước thay đổi chủ ý.

      Lạc Hú quay đầu nhìn bụng lớn của Thích Giai, đáy mắt lên vẻ gian ác, “Nếu phải , ấy rơi vào cục diện bị động như vậy.”

      Hừ, Lâm Tiêu Mặc muốn cho ta biết, muốn bảo vệ ta chặt chẽ, vậy mình cố tình phải cho Thích Giai biết ta mới là đầu sỏ gây nên.

      Cũng chờ Thích Giai đặt câu hỏi, Lạc Hú tiếp tục, “Nửa năm qua, ấy mực nghỉ phép, căn bản lòng dạ nào bận tâm nghiệp vụ công ty, doanh thu MH trượt 40%, ông chủ vô cùng hài lòng, bây giờ công ty đối thủ lại giành người, mấy nhân viên đều muốn đổi nơi công tác, nếu giữ được họ, ấy có thể cũng phải rời .”

      Thích Giai chăm chú nhìn cái liếc mắt căm tức bình thường của Lạc Hú, suy nghĩ mục đích của ta.

      muốn tôi làm gì?” mặt chút thay đổi hỏi.

      Thẳng thắn của làm cho Lạc Hú kinh sợ trong chớp mắt, được lát mới tự phụ , “Tôi có thể giúp ấy xoay chuyển thế cục.”

      Thích Giai nâng mắt, cười nhạt.

      tin?” Thanh Lạc Hú cao hơn mấy độ.

      Thích Giai lắc đầu, chậm rãi , “, tôi tin. Nhưng tôi tin ấy hơn.”

      “Có ý gì?” Lạc Hú khó hiểu.

      Thích Giai đặt tay lên bụng, ý cười càng sâu, “Tôi tin năng lực của ấy, có thể xoay chuyển thế cục, ấy vì sao thể? Hơn nữa…” dừng chút, có chút kiêu ngạo , “ ấy nếu bị sa thải, bằng năng lực và điều kiện của ấy, tôi nghĩ tổn thất lớn nhất chính là MH.”

      “A, đơn giản, có biết ấy cho tới hôm nay đạt được vị trí này trả giá bao nhiêu cố gắng ? ấy ở New York và HongKong dốc sức vất vả vì công việc mới có thể đạt được địa vị nay?” Lạc Hú kích động chỉ trích, “ cái gì cũng biết, khiến cho ấy dễ dàng mất , căn bản xứng ở bên ấy, …”

      có điều kiện gì?” Thích Giai cắt ngang lời , nghiêng nhìn về phía Lạc Hú.

      “Rời khỏi ấy.” lạc Hú lời ít ý nhiều.

      Thích Giai hơi nhíu mày, hiểu được đây mới là mục đích chính của Lạc Hú. Quả có tham dự những năm tháng phát triển nghiệp của Lâm Tiêu Mặc, nhưng có thể tưởng tượng được vì thành tích hôm nay trả giá bao nhiêu gian khổ? Nhưng mà… rời ?

      kéo ra nụ cười, chỉ chỉ bụng mình, hỏi, “ cảm thấy có thể được sao?”

      “Chỉ cần muốn.” Lạc Hú trào phúng nhìn , “Tôi cũng muốn biết, ấy hy sinh cho nhiều như vậy, có thể hồi đáp bao nhiêu?”

      Thích Giai nhíu mày càng chặt, tựa hồ tự hỏi lời đề nghị của Lạc Hú. Qua hồi lâu, mới lắc đầu cười, nhanh chậm , “Tôi muốn.”

      …” Lạc Hú khó thở trừng , “ rất ích kỉ.”

      “Tình vốn là ích kỉ.” Thích Giai cười châm biếm, đáp, “Hơn nữa, ích kỉ hay là chuyện của tôi và ấy.”

      “Hơn nữa, tôi tự nhận hiểu hơn .” Thích Giai tự tin , “Có lẽ, chức vụ hôm nay ấy mất mất mát, có lẽ cuối cùng thể tìm được công việc tốt như vậy, nhưng việc này có quan hệ gì? nghĩ rằng tôi và con tôi, tình cảm chúng tôi vẫn bằng phần nghiệp?”

      rất xem thường ấy, cũng xem thường tôi.” Thích Giai lạnh lùng , “Ngoài tử biệt, đời này tôi quyết định ở bên ấy, muốn tôi rời ?”

      dừng chút, nâng cằm, chậm rãi phun ra hai chữ, “ thể.”

      đường về nhà, Thích Giai nhớ tới trước khi Lạc Hú rời còn để lại câu lỗ mãng tức giận, “ đừng hối hận.”

      Hối hận? cười cười, nếu đáp ứng thỉnh cầu cẩu huyết của Lạc Hú, vậy mới có thể hối hận cả đời.

      Về đến nhà, uống bát canh gà của dì trước, lại ngồi sôpha chờ Lâm Tiêu Mặc về cùng nhau ăn cơm, cũng như mọi khi, chờ hồi liền ngủ mất.

      Lâm Tiêu Mặc vào cửa liền nhìn thấy Thích Giai tựa sôpha, khoé miệng hơi nâng lên, để cặp xuống vào phòng ngủ lấy tấm chăn mỏng, nhàng đắp lên người .

      Cũng biết là do dì chăm sóc tốt, hay điều kiện sức khoẻ, giống như những phụ nữ có thai khác, Thích Giai mang thai đến giờ cơ hồ xuất chứng phù, nám hay nốt đậu do hoocmôn, hết thảy đều tới gây nhiễu , ngược lại khuôn mặt trắng nõn thêm vài phần hồng hào, thoạt nhìn rất khoẻ mạnh, đặc biệt cánh môi hé mở kia, đỏ hồng mềm mại đến mê người.

      Hầu kết Lâm Tiêu Mặc giật giật, màu mắt ngày càng trầm, hô hấp phát ra càng dồn dập, cúi người, ngậm lấy đôi môi xinh đẹp mềm mại kia, có chút ngọt, có chút mặn, tựa hồ còn có vị canh gà nhàn nhạt…

      Thích Giai ngủ, trong mộng chỉ cảm thấy môi được phủ lên thứ lành lạnh, mềm mềm gì đó, phản xạ có điều kiện muốn xoay đầu tránh né thứ quấy nhiễu giấc ngủ này, tiếc rằng thứ kia lại giống như dính chặt môi, mặc kệ trốn thế nào cũng thoát được. căm tức nâng tay gạt thứ đáng ghét gì đó ra, ai đó dự đoán được tay mới vừa đưa tới vững vàng bị tóm, lực đạo làm càn cánh môi phút chốc cũng tăng lên, vừa rồi là chạm vào như vẽ tranh biến thành liếm liếm, cuối cùng thành gặm cắn.

      “A…” há miệng kháng nghi, làm để cho người kia thừa cơ. Đầu lưỡi ướt át tiến vào khoang miệng, bám trụ lưỡi mà hung hăng chơi đùa, hút lấy, để lùi bước, lại càng cho phép kháng cự, mãi đến khi nghẹn đỏ mặt sắp hít thở thông, mới buông tha .

      Vừa được tự do, Thích Giai liền vung tay nện lên bả vai , kiều , “Đáng ghét!”

      Ngón cái mơn trớn đôi môi đỏ mọng sưng vù kia, Lâm Tiêu Mặc vô lại hỏi, “Làm sao đáng ghét?”

      Thích Giai cho cái nhìn xem thường, làm bộ muốn đứng lên, tiếc rằng mang thai, lại bị hôn đến thở xong, ngồi dậy quá mạnh, choáng váng đầu liền ngồi xuống lại.

      Lâm Tiêu Mặc nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy , tức giận phàn nàn, “ với em bao nhiêu lần là phải đứng lên từ từ, nhưng nghe vào sao? Em phải muốn hù chết chứ?”

      Thích Giai đáp lại ánh mắt xem thường, sau khi dựa vào ngồi thẳng lưng, ngang ngược làm nũng, “Ai doạ ai? hỏi cũng hỏi liền hôn em, em mới bị hù chết.”

      “Đúng đúng, là đúng.” Lâm Tiêu Mặc vội chịu tội, giải thích, “Chồng thân vợ là đạo lý hiển nhiên, muốn thân liền thân, sao phải cần xin chỉ thị?”

      Thích Giai biết cố tình , cũng phản bác, chỉ cười dịu dàng. Ngón tay dọc theo hai má tuấn lãng của trượt xuống chân cằm, hầu kết, lại nghịch ngợm xâm nhập vào trong áo sơmi để mở của , sau đó đè nén hơi thở , “Hình như là cần xin chỉ thi, em đây sờ sờ, hôn hẳn là có việc gì …”

      Lâm Tiêu Mặc hấp khí, dám tin nhìn chằm chằm vào cái tay trượt vào trong quần kia, cắn răng cảnh cáo, “Đừng nháo!”

      Vật gì đó tay phản ứng làm cho Thích Giai rất đắc ý. cười duyên nhìn , ngón tay dường như vô tình lướt qua, còn nghịch ngợm dùng móng tay khẽ chạm vào thứ sớm nóng lên kia, dẫn tới Lâm Tiêu Mặc liên tục hít sâu.

      muốn sống nữa sao?” khàn giọng hỏi, trong con ngươi là màu ngấm ngầm chịu đựng dục vọng.

      “Phải.” Thích Giai sảng khoái trả lời, lại giảo hoạt cười, “Cho nên… Chúng ta ăn cơm thôi.”

      xong, cố ý ở nơi mẫn cảm nhất kia đích thực nhéo cái, thành công khiến cho Lâm Tiêu Mặc rên rỉ. Nhìn thấy mạnh mẽ căng chặt cơ thể, Thích Giai đắc ý cười cười, vừa định rút tay ra chụp mông chạy lấy người, lại bị gắt gao đè lại, thấp giọng quát ra lệnh, “ được , giúp làm xong.”

      được, em đói bụng.”

      “Ngoan, cũng đói bụng, cho ăn no trước.” cầm lấy tay trượt đến chỗ nóng bỏng kia, rất ràng ám thị mình rốt cuộc là đói làm sao.

      Thấy kéo quần xuống, Thích Giai cuống quýt hướng phòng bếp nhìn nhìn, nhắc nhở, “Dì ở đây.”

      “Vậy nhanh lên.” cắn vành tai thúc giục, “Vợ, sờ , nó khó chịu.”

      Thích Giai nghĩ tới chỉ đùa chút lại khơi mào thuốc súng, nhưng dám ở phòng khách chơi đùa với , nếu như dì bỗng nhiên ra, thế nào cũng phải xấu hổ muốn chết. Bất quá nhìn người đàn ông vùi đầu bên gáy , cũng hiểu được nếu làm theo ý , chừng lại làm ra chuyện quá giới hạn nào nữa. Vì thế, đành phải lấy lòng , “Vào phòng ngủ được ?”

      “Ở đây tốt sao?” cắn cổ , xấu xa , “Nơi này càng kích thích.”

      Thích Giai trở mình mắt trợn trắng, đẩy đầu uy hiếp, “Hoặc là phòng ngủ, hoặc là tự giải quyết.”

      được, muốn em.” Lâm Tiêu Mặc xong, mặc quần, xoay người ôm vào phòng ngủ, khi ngang qua phòng bếp, gào lên với dì câu, “Dì, Thích Giai mệt muốn ngủ trước, cháu giúp ấy, dì làm cơm xong cứ trước .”

      Tiếp đó… Thích Giai bi thảm. Đầu tiên là năm ngón tay mỏi nhừ, vẫn cứng rắn xong, tiếp theo lại bị đùa nghịch tư thế xấu hổ, khép hai chân lại để ma xát ở giữa hai chân, cũng biết có phải kìm nén lâu lắm , bắp đùi Thích Giai sớm bị ma xát ướt mảnh, nên ra vẫn được. Đến cuối cùng, mệt quá làm liều, liền cúi đầu xuống, xuất ra thủ đoạn phải dùng ở đảo quốc đó, há mồm lưu loát bao lấy thứ nóng bỏng lớn kia, ngờ, còn chưa kịp có động tác gì, người nào đó liền kích động đẩy đầu ra, chất lỏng liền hùng dũng phun ra…

      Sau đó, Lâm Tiêu Mặc ôm nhớ lại ý vị tốt đẹp vừa rồi, nghĩ đến ôn nhuận kia, bao bọc trơn ướt cùng hai má lõm xuống của , bụng căng thẳng, Lâm tiểu đệ vừa phóng thích lại có xu thế sống lại. Cúi đầu nhìn sắc mặt ửng hồng của Thích Giai, biết thể làm cho quá mệt mỏi, cho nên chỉ vỗ về lưng , câu được câu chuyện phiếm, “Hôm nay kiểm tra thế nào?”

      đến con, Thích Giai mệt mỏi bỗng tinh thần tỉnh táo, ngửa đầu, đem kết quả kiểm tra và lời của bác sĩ báo cáo lại với Lâm Tiêu Mặc, xong lời cuối, lại nghĩ tới chuyện buổi chiều, bất chợt ngừng câu chuyện.

      Lâm Tiêu Mặc thấy thần sắc bất thường, vội lo lắng hỏi, “Sao vậy?”

      nhìn , suy nghĩ lâu mới ra, “Buổi chiều gặp qua Lạc Hú.”
      tart_trung, Snow, lonkon9512 others thích bài này.

    3. thuyanbhdn

      thuyanbhdn Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      42
      Hóng mãi cuối cùng cũng đã có cháp mới. Cám ơn bạn nhiều

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Co len nha ban oi, minh thich truyen nay, cu doi cho chuong moi hoai :yoyo51::yoyo51:
      10 chuong nua thoi, yeah :Cheerleader::Cheerleader:
      quỳnhpinky thích bài này.

    5. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 51:

      Edit: KateChou

      “Buổi chiều em ở bệnh viện gặp được Lạc Hú.”

      Động tác chăm sóc ngưng trệ cái chớp mắt lại tiếp tục, “ ấy gì với em?”

      Thích Giai trả lời, hỏi lại , “Bây giờ có phải rất phiền lòng ?”

      “Có chút. Có người đào góc tường , ba VP dưới tay đều đưa đơn từ chức với .”

      vân đạm phong khinh, Thích Giai lại thấy tính nghiêm trọng của chuyện xảy ra. FID của MH tổng cộng có bốn tổ, tại người phụ trách ba tổ muốn từ chức, vậy hoạt động của cả ngành và công trạng khẳng định xuống dốc phanh.

      “Biết ai làm ?” vội hỏi.

      Lâm Tiêu Mặc trả lời, dịu dàng vuốt ve đầu , “Việc này em cần quan tâm, xử lý tốt.”

      Thích Giai nhìn chằm chằm Lâm Tiêu Mặc, nhớ tới chỉ trích của Lạc Hú. Tuy lúc ấy phản bác chính diện, nhưng trong tâm lại nghĩ giống Lạc Hú. thở dài, ôm tay chặt, “Đều do em tốt, để chậm trễ công việc nhiều như vậy.”

      “Đây phải nguyên nhân chủ yếu.” Lâm Tiêu Mặc nghiêm túc giải thích, “ vài nguyên lão đối với việc nhảy dù đến FID vốn có ý kiến, bọn họ chủ mưu muốn chèn ép lâu, cho dù mỗi ngày ở Bắc Kinh, họ cũng ngáng chân như vậy.”

      “Nhưng mà…” Thích Giai chần chừ mở miệng, “Tuy thế, nhưng nếu phân tâm như vậy, bọn họ cũng tìm được cơ hội.”

      Lâm Tiêu Mặc rũ mắt, nhìn thấy vẻ tự trách của trong mắt, biết nhất thời thể buông được, cũng giải thích tiếp, chỉ dùng tay gõ gõ trán , sang chuyện khác, “Đúng rồi, Lạc Hú tìm em việc này?”

      Thích Giai khẽ giật mình, do dự lát vẫn , “ ấy có thể giúp , chỉ cần em rời .”

      “A?” Lâm Tiêu Mặc nhướng mày, nghiêm túc hỏi, “Vậy em trả lời thế nào? phải đáp ứng rồi chứ?”

      “Đương nhiên có.” Thích Giai sốt ruột phân trần, “Đừng ấy bảo em , tại chính tự mình đuổi em, em cũng phải mặt dày mày dạn theo .”

      “Như vậy a…” Lâm Tiêu Mặc nhướng mày bất đắc dĩ thở dài, “Ai, còn sợ sau khi thất nghiệp để cho em theo sống khổ, muốn…”

      “Là sao.” Thích Giai từ từ ngồi xuống, cắt ngang lời , “Lâm Tiêu Mặc, em cảnh cáo , nếu dám học có phúc cùng hưởng, có hoạ làm nam chủ, em để yên cho .”

      Lâm Tiêu Mặc lẳng lặng nhìn vẻ mặt nghiêm khắc của Thích Giai, độ cong khoé môi càng lúc càng lớn. bắt được ngón tay , nhanh nhẹn dùng lực đem tiến vào trong lòng, giọng , “Ngốc, sao có thể rời xa em được?”

      Thích Giai hừ tiếng, than thở, “ vậy còn hơi sớm.”

      Lâm Tiêu Mặc nữa, chỉ dịu dàng ôm , bàn tay to khẽ vuốt cái bụng lộ lên của , từ từ , “Vợ, qua nhiều năm như vậy, sớm kiên quyết mặc kệ gặp chuyện gì đều phải nghĩ ở bên nhau, rất vui em cũng nghĩ vậy.”

      “Mặt khác, phải tin tưởng chồng em, chuyện công ty xử lý tốt. Hơn nữa, cho dù MH ngốc giữ lại, cũng tìm được công việc khác, để em vào cục cưng chịu khổ. Cho nên trách nhiệm chủ yếu của em bây giờ chính là ăn được ngủ tốt, an tâm dưỡng thai.”

      “Tốt nhất dưỡng thành heo mẹ sao?” Thích Giai tức giận nhăn nhăn cái mũi, phàn nàn, “Em mập muốn chết.”

      bừa, bác sĩ còn em gầy.” Lâm Tiêu Mặc xoa xoa hai má , có chút đau lòng, “Mấy ngày trước đó vất vả, ăn ngon ngủ tốt, cũng chưa hoàn lại thịt.”

      Dứt lời lại sợ nhớ tới qua đời của ba, vội chuyển đề tài, “Qua trận bận bịu bày đưa em về Hàng Châu.”

      “Trở về?” Thích Giai khẩn trương hỏi, “Mẹ bên kia…”

      “Ba và người trong nhà làm công tác tư tưởng cho bà, hẳn là có vấn đề quá lớn, hơn nữa bây giờ chúng ta là vợ chồng, con cũng có, sao có thể còn ép em ly hôn với ?”

      “Nhưng em vẫn cảm thấy tốt lắm.” Thích Giai cắn môi, “Bây giờ cảm giạc như ép bà chấp nhận em.”

      “Ngốc!” Lâm Tiêu Mặc xoa đầu an ủi, “Mẹ là người mạnh miệng mềm lòng, đáy lòng bà thích em, nhưng đối với chuyện trước kia có chút vướng mắc. Đừng thấy bà nhấn mạnh nhận em, nhưng mỗi lần chuyện điện thoại với ba, đều có thể nghe được bà ở bên cạnh sai hỏi tình hình gần đây của em và cục cưng.”

      sao?” Thích Giai kinh hỉ hỏi.

      “Lừa em để làm gì?” Lâm Tiêu Mặc khẳng định, “Thời gian trước và ba nhắc tới lời bác sĩ bảo thai của em hơi , phải chú ý dinh dưỡng, bao lâu liền có người được nhờ mang đến đống tổ yến, đông trùng hạ thảo, em cảm thấy ba có tâm tư này ư?”

      Thấy Thích Giai vẫn bộ dáng tin, Lâm Tiêu Mặc thêm, “Có chuyện với em, chính là mỗi lần đến ngày em kiểm tra thai nhi, mẹ đều đúng lúc gọi điện thoại cho , lại đúng lúc nghe kết quả kiểm tra của em.”

      Thích Giai nghe dùng hai chữ “đúng lúc” liền nhau, nhịn được cười, nhưng miệng vẫn ngập ngừng, “Có lẽ là trùng hợp đó.”

      “Có phải trùng hợp hay , sau này biết.” Lâm Tiêu Mặc dừng chút, “Còn nhiều thời gian, bà cũng chấp nhận em.”
      **

      Tuy Lâm Tiêu Mặc cần quan tâm chuyện công ty, nhưng ngày hôm sau, Thích Giai vẫn hẹn Tô Hà ra ăn cơm trưa.

      “Có gì trong điện thoại thể , cậu cái bụng to chạy tới chạy lui, chẳng may bị ngã hay va chạm, Lâm Tiêu Mặc nhà cậu còn chém mình à!” Tô Hà ngồi xuống liền líu lo quở trách.

      “Nào có nhiều chẳng may như vậy, bác sĩ cũng phụ nữ có thai thích hợp vận động.” Thích Giai cười đem thực đơn đưa tới trước mặt Tô Hà, “Muốn ăn cái gì cứ gọi, mình mời.”

      Tô Hà tiếp nhận, mở ra cũng chưa liền đối với phục vụ , “ phần ăn Trung Quốc đặc biệt, thức uống thêm đá.”

      “Tôi cũng vậy, thức uống đổi thành nước lọc.”

      Thấy phục vụ rời , Tô Hà ngả người, dựa vào sô pha, “ , tìm mình có chuyện gì?”

      “FID của MH gần đây có phải có chuyện ?” Thích Giai cũng khách khí, thẳng, “Ba người đổi nơi công tác có đến GS ?”

      Tô Hà khoé miệng khẽ nâng, mặt treo lên biểu tình “ta sớm biết đến”, chế nhạo , “ đúng là nữ sinh hướng ngoại, cậu vẫn là người của GS đó, sao đến đây giúp MH tìm hiểu tình hình thế?”

      “Mình cũng phải giúp MH, mình là giúp người đàn ông nhà mình.” Thích Giai cười đáp.

      Tô Hà tấm tắc hai tiếng, vẫn cho biết ngọn nguồn, “Vốn là ba người đều đến GS, bất quá vị trí có hạn, cuối cùng nhận hai người.”

      Đáy mắt lên tia kinh ngạc, Thích Giai nhíu mày, đáy mắt trầm hỏi, “Cho là vì mình ở GS chăng?”

      Tô Hà mấp máy môi, “Mình cũng nghĩ vậy.”

      Thích Giai hừ lạnh tiếng, “Bọn họ trái lại mất chút tâm tư.” Lâm Tiêu Mặc phụ trách nghiệp vụ trượt mạnh, cấp dưới lại đều đổi công tác, mà đổi công tác thế nhưng chính là công ty tại của vợ Lâm Tiêu Mặc, bởi vậy cấp cao của MH muốn nghĩ Lâm Tiêu Mặc có dị tâm cũng khó. Xem ra người an bài diễn biến này chỉ mơ ước chức vị của Lâm Tiêu Mặc tại, sợ là muốn đuổi hoàn toàn ra khỏi MH, thậm chí cả giới kinh doanh.

      “Có thể cho mình biết là ai ?” Thích Giai hỏi.

      Tô Hà nhíu mày, do dự lúc lâu mới , “Bên GS chỉ là ngư ông đắc lợi, là ai đối với hai người cũng có ý nghĩa. Trái lại phía MH, cậu dặn Lâm Tiêu Mặc cẩn thận người bên cạnh.”

      “Người bên cạnh?” Thích Giai nghiền ngẫm lời của Tô Hà, đáp án chợt lên trong đầu. thở dài, cảm khái cười khổ, “Sức mạnh tình đáng sợ.”

      “Cậu phải , sức mạnh ghen tỵ đáng sợ.” Tô Hà giống như sửa lại lời , lại lần khẳng định dự đoán của .

      Gặp mặt Tô Hà xong, Thích Giai ngồi sôpha ở nhà ăn sắp xếp lại chân tướng việc: Lạc Hú dám khoa trương khoác hứa hẹn chỉ cần rời khỏi Lâm Tiêu Mặc có thể giúp ngăn cơn sóng dữ, đương nhiên là cùng với người đổi công tác đạt thành hiệp nghị nào đó. Nếu nhìn sai, Lạc Hú hẳn là đồng ý với những người này nếu đổi công tác tìm được ông chủ cho bọn họ,mà lo, ta để bọn họ ở MH đạt được ích lợi tốt nhất. Nhưng, là trợ lý như ta, sao lại có bản lĩnh đưa ra hứa hẹn như vậy, đây chỉ có thể chứng minh sau lưng ta còn có người, hơn nữa là người đủ ngang vai ngang vế với Lâm Tiêu Mặc thậm chí địa vị cao hơn , nhìn chung cấp cao trong MH, ngôài trừ trợ lý Pule của tổng tài, tìm được ai khác.

      Lâm Tiêu Mặc nhảy dù đến MH, lại trở thành người phụ trách FID khu Trung Quốc, người ngoài nghe đồn tổng bộ ở Mĩ đợi được cấp cao ưu ái, cố ý bồi dưỡng thành người nối nghiệp khu Trung Quốc, mặc kệ nghe đồn có hay , tồn tại là uy hiếp rất lớn đối với Pule. Bất quá người này đương nhiên tự mình xúi giục cấp dưới của Lâm Tiêu Mặc đổi công tác, Lạc Hú thể nghi ngờ chính là người đầy tớ vĩ đại đó.

      Nhưng mà loại chuyện đào góc tường công ty này, khi bị cấp cao biết được, hai người đừng đến đợi MH sai thải, sợ là cả giới kinh doanh cũng dám nhận loại “phản đồ” vì lợi ích cá nhận mà cấu kết với công ty khác tổn hại công ty mình?

      Cho nên, tại cần phải làm nhất là tìm chứng cớ. Bình thường đứng ở bờ sông nào mà giày ướt? Thích Giai tin, động tác của bọn họ như vậy, để lại dấu vết gì.

      Buổi tối Lâm Tiêu Mặc về nhà, Thích Giai liền đem phỏng đoán của mình với Lâm Tiêu Mặc, nghe xong chỉ trầm ngâm , “Vốn cũng nghĩ tới nghi ngờ Lạc Hú, nhưng ngày hôm qua nghe em ấy đến tìm em, đưa ra điều kiện như vậy, liền đoán chừng là ấy làm trò, nhưng có chứng cớ được lung tung.”

      Thích Giai nghĩ nghĩ, , “IT bên kia hẳn là có thể tra ra thứ gì đó, Lạc Hú làm người trung gian liên lạc với nhiều người như vậy, khó tránh dùng internet của công ty trao đổi, chỉ cần công ty phụng kiểm tra mail mấy tháng nay là được. Mặt khác tìm người bên hành chính trực tiếp kiểm tra danh sách chi tiêu máy điện thoại nội bộ, nhìn xem bản ghi chép điện thoại và tần suất của Lạc Hú.”

      Lâm Tiêu Mặc sửng sốt trong chốc lát, ôm lấy Thích Giai hung hăng hôn lên trán cái, “Vợ, em cũng thông minh!”

      Ngày hôm sau, Lâm Tiêu Mặc lén tìm đồng nghiệp thân thiết ở bộ phận IT và hành chính, nhờ họ hỗ trợ tìm chứng cớ. Rất nhanh liền tra ra kết quả, chứng Thích Giai phân tích chính xác, Lạc Hú cùng Pule thông minh đời, hồ đồ nhất thời, nhất thời vô ý dùng internet công ty làm việc này, cũng đưa họ vào xui xẻo.

      Sau khi tìm được chứng cớ, Lâm Tiêu Mặc cũng lập tức nộp lên, mà định ngày hẹn cùng vài vị đồng nghiệp cấp dưới muốn đổi công tác ăn liên hoan. Giữa buổi tiệc cũng đề cập đến chuyện chứng cớ, chỉ đưa ra danh sách phí tổn nửa năm nay của FID, “Bộ nội vụ chúng ta nửa năm nay nghiệp vụ trượt hơn 60%, chi phí lại dùng chỉ phần , phải bắt tay vào kiểm tra sổ sách của chúng ta.”

      xong, thở dài, tự trách, “Ai, đây đều do tôi, trước đó vài ngà ba vợ bị ung thư gan, vợ lại mang thai, tôi chỉ lo lắng việc trong nhà, làm cho nghiệp vụ công ty chậm trễ. Phí dụng tôi có thể đóng lại được, bất quá tôi muốn kiên quyết phản đối kiểm toán như vậy, khiến cho có tâm tư việc kinh doanh, tổn thất vẫn là nghiệp vụ công ty.”

      Ngay khi ba người đều chậm rãi đáp theo, “Đúng vậy, đúng vậy.” Lâm Tiêu Mặc đột nhiên , “Dựa theo quy định, mọi người nếu tạm rời cương vị công tác, tôi có thể đưa ra kiểm tra tốp rời khỏi, nhưng mà…” dừng chút, “Tôi sợ mọi người bị kiểm tra qua a!”

      “Lâm đổng…”

      Lâm Tiêu Mặc khoát tay, giống như lơ đễnh , “Quên , cộng thời gian, năng lực cá nhân của mọi người tôi rất tán thưởng, tôi cũng muốn vì kiểm toán nội bộ liền làm mất tiền đồ của mọi người, kiểm tra liền miễn.”

      Chiêu lấy ơn báo oán này làm cho cả ba người đều thẹn đỏ mặt, trong đó người có chút khó xử , “Lâm đổng, xin lỗi.”

      có gì thất vọng, xin lỗi, người hướng chỗ cao mà , mọi người tìm được nơi tốt tôi cũng cao hứng giùm mọi người, nhưng mà…” ngừng chút mới , “Tôi biết đối phương đồng ý cho mọi người đãi ngộ gì, bất quá đổi thành tôi có thể càng xem trọng việc phát triển sau này. FID của MH chiếm cứ quốc nội nửa thị trường, mất ngôi cao này, đáng tiếc.

      Thấy ba người trầm mặc, Lâm Tiêu Mặc nâng khoé miệng, tự giễu cảm khái, “ ra cũng sợ các vị chê cười, vốn là tôi muốn mang mọi người ở FID làm ra chút công trạng, chứng mình mình có thể làm “người nối nghiệp” theo lời đồn, tại xem ra…”

      chưa xong, ba người lại thay, “Người có năng lực như , tổng bộ lại xem trọng, khẳng định còn có cơ hội.”

      Lâm Tiêu Mặc gật đầu, ngẩng cầm, tự tin tràn đầy nhìn ba người, “Đương nhiên, muốn lật đổ tôi, còn phải xem tổng bộ có đồng ý hay .”

      Lời phóng túng như thế làm cho ba người nhìn nhau, trong lòng thầm nghĩ Lâm Tiêu Mặc nhất định là bắt được thượng phương bảo kiếm của tổng bộ. thầm bóp cổ tay hối hận nên vì lợi ích là mất tiền đồ rất tốt, nhưng tại bọn ho đâm lao phải theo lao, lời muốn ra sớm , có thể nào lại lật lọng muốn ?

      Tỏ vẻ nhìn thấu hối hận và cùng vẫy của họ, Lâm Tiêu Mặc cười lớn , “Hôm nay tìm mọi người còn có chuyện, muốn nhờ mọi người đề cử cấp dưới có thể đảm nhiệm vị trí.”

      đợi họ trả lời, Lâm Tiêu Mặc liền than thở, “Ai, kì thực tôi cũng biết, bọn họ còn non nớt, sợ là có năng lực đảm nhiệm việc lớn, nếu mọi người đồng ý ở lại, ra là tốt nhất…”

      Thấy vẻ mặt do dự của họ, Lâm Tiêu Mặc cười cười, “Tôi biết mọi người đáp ứng với người ta rồi, tôi cũng ép buộc, mọi người về suy nghĩ kĩ , tôi nay rồi trả lời tôi.”

      ép buộc, nhưng lúc ban đêm ba người đều gởi đến Lâm Tiêu Mặc bản sao mail, bên trong là nội dung Lạc Hú và Pule ý đồ đào góc tường công ty, cũng kèm theo bản sao mail của hai người đó, mà ngoại trừ người phụ trách ở Trung Quốc, còn có đồng nghiệp phụ trách FID ở Thái, trong mail tuy đề cập đến chuyện của ba người bọn họ nhiều, nhưng cũng làm cho họ kinh hồn thân mồ hôi lạnh.

      đợi họ kịp làm ra phản ứng gì, Lâm Tiêu Mặc lại chuyển cho tổng giám đốc ở Thái Lí Hạo Thiên “nghiêm tra nghiêm xử” để họ xử lý. Đến lúc này rồi, ba người lập tức hiểu được dụng ý của Lâm Tiêu Mặc __chẳng những chuyện cũ bỏ qua, còn giữ lại họ.

      Vì thế, ba người thương lượng nhau, nhất trí quyết định tiếp tục bán mạng theo Lâm Tiêu Mặc.

      lâu sau, Pule ảm đạm rời khỏi MH, MH đối với chuyện này giải thích gì, thậm chí gửi mail bình thường chính thức tuyên bố ta rời .

      Bất quá làm cho người ta khó hiểu chính là Lâm Tiêu Mặc thế nhưng lại sắp xếp thảo luận nhiều người, cực lực giữ lại Lạc Hú, cuối cùng công ty quyết định chuyện đến hải bộ, chức vụ cùng đãi ngộ đều thay đổi.

      Trước khi , Lạc Hú hỏi Lâm Tiêu Mặc, “Vì sao? Vì sao biết là em làm mà còn muốn giữ lại em?”

      “Bởi vì em đáng giá.” Lâm Tiêu Mặc cười nhạt, “Lạc Hú, mấy năm nay theo tôi từ NewYork đến Hồng Kông lại đến Bắc Kinh, chúng ta sát cánh với nhau, em là đồng nghiệp tốt nhất của tôi, tôi sao có thể huỷ em?”

      huỷ em rồi.” Lạc Hú cười chua sót, “Tình của đối với em dường như thấy bắt đầu, ngay tại bước đầu tiên huỷ diệt em.”

      “Lâm Tiêu Mặc, nghĩ rằng em và rất để ý công việc này sao? sai rồi, em chỉ muốn được ở bên cạnh , cho nhìn thấy tình cảm của em đối với , hy vọng khờ dại có ngày bị em làm cảm động, liếc mắt sang em cái, nhưng ngay từ đầu tới cuối trong lòng đều chỉ có người phụ nữ kia.”

      Lạc Hú cười ngẩng đầu, cam lòng hỏi, “ ta có phẩm chất gì lại có thể khiến khăng khăng mực thích ta? ta căn bản xứng với .”

      Lâm Tiêu Mặc nhìn ánh mắt quật cường phục của Lạc Hú, hơi lắc đầu, hỏi ngược lại, “Tôi đây có năng lực gì khiến em thích tôi?”

      “Lạc Hú, nếu chính là đánh giá thân phận, gia thế, năng lực, vậy căn bản phải .” Lâm Tiêu Mặc gằn từng tiếng , “ người so đo gì, nếu ai đó, vậy người đó ở trong lòng là độc nhất vô nhị, ưu điểm, khuyết điểm của người đó đều rất đáng trân quý. Người đó cái gì cũng tốt thế nào, chỉ cần người đó, chỉ cần người đó mình, vậy tất cả đều quan trọng.”

      Lạc Hú nhìn thẳng người đàn ông trước mặt cùng bàn luận tình , vô lực lộ ra nụ cười, làm sao biết đạo lý này, nhưng rất muốn biết chính là… “Nếu gặp lại ta, lựa chọn em chứ?”

      Lâm Tiêu Mặc nghiêm túc tự hỏi lâu mới chậm rãi , “ , bởi vì ấy là định mệnh duy nhất của tôi.”
      hamaxink, tart_trung, Snow14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :