1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      Mới đọc 2 chương mà thấy thú vị rồi. Đằng sau lớp lông gấu là chàg đẹp trai. Hô hô chờ xảnh cuối vănán.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 57: Nắm lấy Nhị đương gia bất định[​IMG]

      Edit: Skye
      Beta: Bé Ka

      Xem xong nguồn nước, Bạch Tiểu Mễ quan sát xung quanh, tìm nơi để đào ao, đến lúc đó dẫn nước suối vào ao, mặt khác lại làm ống dẫn từ ao, khi ao đầy nước tự động chảy ra ngoài, như vậy nước trong ao duy trì mức ổn định.

      Nhị đương gia theo, lời, cứ như vậy nhìn nàng, nhưng nhìn mãi vẫn phát ra nữ nhân này có điểm nào ổn, xem ra nàng ta chỉ muốn làm ruộng.

      Có lẽ do mình nghĩ nhiều, nghĩ đến Đại ca cũng là người thông minh cơ trí, nếu nữ tử này có ý đồ xấu, chẳng phải Đại ca mình sớm giải quyết nàng ta rồi sao?

      Nhị đương gia lại nhìn về phía người nữ tử tâm tình vui sướng, bởi vì vui sướng mà mặt lên nụ cười rực rỡ, khiến khuôn mặt vốn tinh xảo lại xinh đẹp thêm vài phần, tà dương nhàn nhạt chiếu mặt, hình thành tầng sáng nhạt, đẹp làm người ta khó dời mắt.

      “Nhị đương gia, ngày mai có thể cho phép ta mang hơn hai trăm người ra ngoài khai hoang được ?” Người nhiều sức cũng lớn, Bạch Tiểu Mễ muốn kéo dài thời gian, khối đất kia chắc chắn tốt, tuy đủ phì nhiêu nhưng sau khi nàng khai hoang xong tính toán thiêu tro rơm rạ để làm tăng độ dinh dưỡng cho đất.

      “Được!” Nhị đương gia cất tiếng trả lời, đối với ánh mắt chờ mong của nàng, thản nhiên gật đầu cái, dường như người vừa nhìn chằm chằm quan sát người ta phải là vậy.

      “Vậy Nhị đương gia có thể phái người mua hộ ta hạt thóc giống được ?” Bạch Tiểu Mễ tiếp tục hỏi.

      “Được!” Nhị đương gia nhìn nữ tử bên cạnh, thẳng tắp về phía trước, chẳng qua lúc này tốc độ nhanh như lúc trước, Bạch Tiểu Mễ cũng tốn sức nhiều.

      Bạch Tiểu Mễ có chút bất ngờ nhìn về phía Nhị đương gia, nàng phát hôm nay Nhị đương gia chuyện rất khá, chẳng lẽ cảm động tâm tư suy nghĩ của mình vì Hắc Phong trại, Bạch Tiểu Mễ nghiêng đầu nhìn Nhị đương gia, muốn từ mặt nhìn ra biểu cảm khác, nhưng cái gì cũng thấy, Nhị đương gia vẫn giữ vẻ mặt than lạnh lùng.

      nghĩ ra vì sao, Bạch Tiểu Mễ cũng lười nghĩ, vui vẻ hài lòng phía sau Nhị đương gia cùng trở về, khi trở lại Hắc Phong trại màn đêm buông xuống.

      Cả ngày bận rộn cuối cùng cũng xong, ăn xong bữa tối, Bạch Tiểu Mễ tắm rửa qua liền vui vẻ lên giường, ngày mai dẫn nhiều người khai hoang? Phải giữ gìn sức khỏe.

      A! Đúng rồi, đầu tiên phải lập bản vẽ kế hoạch, đến lúc đó chỉ cần tìm người trông coi là được rồi, nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễ lập tức từ giường nhảy xuống, bật đèn bàn bắt đầu phác thảo.

      Đợi đến khi phác thảo xong bản vẽ kế hoạch trời vào khuya, Bạch Tiểu Mễ duỗi thắt lưng, lập tức ngủ.

      Có lẽ do có việc làm, người luôn thích ngủ nướng như Bạch Tiểu Mễ tờ mờ sáng rời khỏi giường, mặt tuy có chút mệt mỏi, nhưng lại phi thường hưng phấn.

      Bạch Tiểu Mễ rửa mặt xong, ăn qua bữa sáng rồi chạy ngay đến cửa sân phòng Nhị đương gia.

      A! Bạch Tiểu Mễ vừa mới tới gần sân phòng Nhị đương gia chợt nghe thấy thanh vung kiến, vừa nghe biết Nhị đương gia luyện kiếm, Bạch Tiểu Mễ cũng nghĩ nhiều trực tiếp bước tới.

      Vèo! Lúc này Bạch Tiểu Mễ đến gần, còn chưa kịp nhìn khuôn mặt bị liệt của Nhị đương gia, thanh kiếm đâm gần tới trước mặt, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy cả kinh, trực tiếp nghiêng người né tránh.

      “Nhị đương gia, là ta!” Bạch Tiểu Mễ vội vàng xua tay chào hỏi, vừa xong chiêu nữa lại tới, bởi vì người ta đâu có để ý đến, xoay người lại công kích bất ngờ về phía nàng.

      Bạch Tiểu Mễ thầm mắng tiếng bệnh thần kinh, nhưng ra, bắt đầu đối chiêu cùng Nhị đương gia, chiêu giao thủ này Bạch Tiểu Mễ mới biết được, võ công của Nhị đương gia quả nhiên lợi hại.

      Mặc kệ nàng có động tác nào, đều có thể chuẩn xác sai đánh mạnh vào chỗ yếu điểm của nàng, đương nhiên thời điểm gần trúng lại thu về, muốn cho nàng biết chiêu kia của , nếu muốn, nàng tùy thời có thể bị mất mạng.

      Bạch Tiểu Mễ xem như hiểu , Nhị đương gia chưa từng tin tưởng nàng, chiêu thức hôm nay coi như cảnh cáo!

      phút sau, tựa hồ cảm thấy đe dọa đủ, hoặc nhìn thấy bộ dáng phi thường chật vật của Bạch Tiểu Mễ, Nhị đương gia rốt cục cũng thu tay lại, lạnh nhạt nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Mễ, lập tức xoay người vào trong phòng.

      Bạch Tiểu Mễ định theo sau, “Cạch” tiếng, cửa trước mặt Bạch Tiểu Mễ đóng lại, Bạch Tiểu Mễ nhanh chóng lui về phía sau bước, sờ sờ cái mũi của mình, thiếu chút nữa đụng phải mũi, là nam nhân vô tình mà, nếu so sánh, Lý Mặc Nhiên tốt hơn rất nhiều.

      “Ai, Nhị đương gia ta có việc tìm ngươi, chuyện ngày hôm qua chúng ta , ngươi quên rồi sao?” Bạch Tiểu Mễ cam lòng ở ngoài cửa .

      Đáng tiếc người bên trong hề để ý tới nàng, Bạch Tiểu Mễ khó thở, ở trong sân giương mắt nhìn, nam nhân đúng là điển hình của việc giữ lời, rất quá đáng.

      Bạch Tiểu Mễ nỗ lực trừng mắt với cánh cửa kia, chẳng lẽ ngày hôm qua , hôm nay liền thay đổi ! Vậy kế hoạch của nàng thể tiếp tục tiến hành được rồi! Ngẫm lại Bạch Tiểu Mễ có chút cam lòng.

      Nếu khỏi phải làm ruộng, dù sao nàng cứ ngu ngốc sống ở đây vậy, Lý Mặc Nhiên gì?

      “Đinh, điều này sao có thể? làm ruộng, lấy năng lực của ngươi còn có thể làm cái gì, làm ruộng lấy đâu giá trị kinh nghiệm, có giá trị kinh nghiệm ta thăng cấp thế nào được!”

      Bạch Tiểu Mễ nghĩ muốn buông tay, trong đầu lập tức vang lên thanh phản đối, cảm nhận thanh kim khí rất mạnh, thanh khiến người nghe thực thoải mái.

      “Người ta thèm để ý đến ta, ta còn có biện pháp nào, ở trong này nếu đồng ý của , ngay cả cửa sơn trại ta còn ra được?” Bạch Tiểu Mễ có chút bất mãn .

      “Đinh! Vậy khiến mang ngươi !”

      “Đừng chuyện vô nghĩa, ngươi nghĩ ta là người nào? Chẳng qua chỉ là áp trại phu nhân bị cướp về, căn bản là người ta mặc kệ ta được chưa?” Trong lòng Bạch Tiểu Mễ cũng cảm thấy rất ngột ngạt.

      Lúc Nhị đương gia thay quần áo xong ra ngoài, nhìn thấy thiếu nữ rầu rĩ vui ôm đầu, miệng hơi dẩu lên , nhìn qua vô cùng ủy khuất, bộ dáng kia thập phần đáng .

      “Còn ! Hay muốn khai hoang nữa!” Nhị đương gia tới, khi qua nàng ném lại lời lạnh nhạt,

      “A! Ta ! Sao lại chứ!” Vốn chuyện cùng vật kia, cho nên chú ý tới Nhị đương gia ra ngoài, bỗng nhiên vang lên thanh là dọa nàng nhảy dựng, bất quá nghe được lời Nhị đương gia , Bạch Tiểu Mễ lập tức phản ứng, vui vẻ theo.

      Nhị đương gia cũng để ý người bên cạnh, hướng đến võ trường, ở nơi đó chỉ định hơn hai trăm người, sau đó dẫn ra ngoài sơn trại.

      “Nhị đương gia cũng muốn sao?” Bạch Tiểu Mễ có chút hiểu hỏi.

      [​IMG]
      Last edited: 7/11/14

    3. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 58: Khởi công, lịch sử ruộng bậc thang phát triển[​IMG]

      Edit: Skye
      Beta: Bé Ka

      Thấy người ta hề để ý đến nàng, Bạch Tiểu Mễ biết hỏi cũng như , muốn thôi! Dù sao nàng cũng có bí mật ám muội gì.

      “Nhị đương gia, hạt thóc giống ngài phái người mua đến đâu rồi?” Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên nghĩ đến mấu chốt, quay đầu vội vàng hỏi, tuy rằng giờ mới bắt đầu khai hoang, nhưng mua hạt giống phải là việc rất mất thời gian sao? Nơi này phương tiện giao thông quá chậm .

      Nhị đương gia quay đầu nhìn nàng cái, : “ cần ngươi quan tâm vớ vẩn!”

      Quan tâm vớ vẩn, ngươi mới quan tâm vớ vẩn, cả nhà ngươi đều quan tâm vớ vẩn! Bạch Tiểu Mễ kỳ phải người cố tình gây , nhưng mỗi lần đối mặt với vị Nhị đương gia này lại tức chịu được, rất muốn xông lên hung hăng đánh cho mấy đấm.

      Đương nhiên lo lắng đối phương mạnh hơn mình, Bạch Tiểu Mễ đành phải nhẫn, tiếp tục theo phía sau đối phương.

      Mà phía sau hơn hai trăm người theo, nhìn hai người phía trước, vốn muốn hỏi xem gọi bọn họ để làm gì? Nhưng khi nhìn thấy vị quản huynh đệ lái xe ngựa đến, xe đều là các loại công cụ, lại nhớ tới mấy ngày trước đám người Tam đương gia khai hoang, bỗng chốc liền hiểu ý tứ của Bạch phu nhân cùng Nhị đương gia.

      Mọi người mặt thần sắc khác nhau, trong lòng vạn phần đồng ý, nhưng cũng e ngại thân phận của hai người, cho nên cái gì cũng dám , trước đến Nhị đương gia, phu nhân cũng phải là người bọn họ có thể trêu chọc vào.

      Phu nhân đúng là thịt trong tim Đại đương gia, bọn họ từng chứng kiến qua trình độ cưng chiều phu nhân của Đại đương gia, nếu chạm vào phu nhân, vậy bọn họ khỏi cần lăn lộn ở Hắc Phong trại.

      Hơn nữa cho dù nhìn đến Đại đương gia cùng Nhị đương gia, chỉ cần dựa vào sức mạnh của phu nhân, bọn họ cũng thể động vào.

      “Phu nhân, ngài muốn chúng tôi đâu?” tiểu đầu mục dưới ánh mắt ngừng thúc giục của các huynh đệ, dũng tiến lên hỏi.

      “Đến biết!” Bạch Tiểu Mễ dưới ảnh hưởng của Nhị đương gia, tâm tình cũng tốt, bực tức đương nhiên giọng điệu chuyện cũng tốt, mà giờ phút này, câu hỏi của tiểu đầu mục chẳng phải chạm vào họng súng sao? Bạch Tiểu Mễ lạnh lùng nhìn thoáng qua tiểu đầu mục, thấy kinh hồn bạt vía mới lạnh lùng bỏ lại câu.

      “Đây có phải chúng ta khai hoang ạ?” Tiểu đầu mục muốn lùi bước, nhưng huynh đệ bên cạnh lại đẩy đẩy, tiểu đầu mục trừng mắt nhìn đối phương, liếc mắt cái, để ý, nam tử kia đành phải tự mình hỏi.

      “Ừ!” Đối với Nhị đương gia, Bạch Tiểu Mễ có cách, còn đối phó những người khác, Bạch Tiểu Mễ vẫn phi thường kiên cường, học bộ dáng lạnh lùng của Nhị đương gia, đáp tiếng coi như trả lời.

      Mà sau khi phản ứng như vậy, Bạch Tiểu Mễ phát người nọ có chút khiếp đảm nhìn nàng cái, người theo sau cũng dám hỏi thêm gì nữa, xem ra học chiêu này của Nhị đương gia rất hữu dụng, về sau liền vận dụng tốt.

      Sau nửa canh giờ, mọi người tới đến khối đất cần khai hoang, bởi vì trước khi đến có chuẩn bị tâm lý, cho nên thời điểm nhìn thấy địa phương khai hoang cũng có ngạc nhiên.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn thoáng qua Nhị đương gia, phát thờ ơ đứng ở nơi đó thưởng thức phong cảnh, tựa hồ có ý định quản giáo, Bạch Tiểu Mễ kỳ cũng trông cậy vào , cho nên kêu mọi người qua đây còn mình đứng ở chỗ cao, lấy ra bản vẽ kế hoạch giải thích những việc hôm nay mọi người phải làm.

      Nhị đương gia chút để ý nhìn phía xa, ánh mắt ngẫu nhiên xẹt qua nữ tử thần thái to lớn đứng chỗ cao giảng giải, vốn xem nàng, chỉ cho rằng nàng chơi đùa nhưng lại ngờ tới ngay cả bản vẽ nàng cũng chuẩn bị xong.

      Bất quá Nhị đương gia vẫn có điều hoài nghi, chỗ này khá dốc, muốn làm ruộng phải tích nước, ánh mắt lại dừng ở bản vẻ, bất quá nét vẽ tựa hồ cũng tệ.

      Nhị đương gia chỉ nhìn thoáng qua, mặc kệ có thành công hay , coi như mặc nàng cùng mấy người kia chơi đùa, dù sao nếu đồng ý, Đại ca trở về chắc chắn đồng ý, hơn nữa theo còn muốn xem nàng chơi đùa thành cái dạng gì.

      tại Đại ca hoàn toàn bị này mê hoặc, nhìn vấn đề luôn có chỗ thiếu sót, cho nên chú ý chút, ánh mắt quay trở về, nhìn về phía xa xa, lập tức đến hướng cánh rừng cách đó xa.

      Quay đầu nhìn thoáng qua nử tử thần thái sáng láng, Nhị đương gia quẹo vào trong rừng, tại nơi mọi người nhìn thấy , thân ảnh bỗng nhiên xuất bên cạnh.

      “Như thế nào?” Nhị đương gia thản nhiên , sai, sau khi trở về ngày hôm qua, phái người giám thị Bạch Tiểu Mễ buổi tối, hôm nay cũng phái người trước tiên đến nơi này xem xét, rất muốn bắt được nhược điểm của nàng, như vậy có thể khiến Đại ca hết hy vọng với nàng.

      Tuy rằng cũng hi vọng Đại ca hạnh phúc, nhưng nhìn chung cảm thấy này quá mức kỳ quái, cũng quá mức thần bí, làm việc cũng quá mức quỷ dị, thực lo lắng người là do bên kia phái tới, nếu Đại ca quá nàng, đến lúc đó Đại ca biết, người bị thương lúc đó cũng chỉ có thể là Đại ca .

      “Đêm qua trừ vẽ, hết thảy đều bình thường!” Người nọ thân hắc y cung kính bẩm báo.

      “Tiếp tục giám thị!” Nhị đương gia cảm giác trong lòng mình, khi nghe đến nàng có bất kỳ hành động lạ nào, trong lòng thở dài nhõm hơi nhưng cũng có chút thất vọng.

      “Dạ!” Người nọ lên tiếng, như lúc mới đến, tiếng động biến mất tại chỗ, dường như chưa từng xuất .

      Khi Nhị đương gia trở về, hơn hai trăm huynh đệ bắt đầu làm việc, mà cái người gọi là Đại tẩu mang theo mười mấy người hướng đến con suối.

      Do dự chút, Nhị đương gia tiến lên nhìn bản vẽ ở trước mặt tiểu đầu mục.

      “Nhị đương gia hảo!” Tiểu đầu mục cầm bản vẽ chỉ huy mọi người làm việc, thấy Nhị đương gia tới, cung kính chào hỏi.

      “Lấy đến đây bản đương gia nhìn xem!” Ánh mắt Nhị đương gia nhìn bản vẽ, vừa mới đứng xa, tuy rằng là thấy, nhưng cũng , thấy Bạch Tiểu Mễ rời , cho nên muốn nhìn hơn.

      “Dạ, đây!” Tiểu đầu mục gật đầu, đem bản vẽ trong tay đưa cho Nhị đương gia.

      Nhị đương gia nhìn bản vẽ tay, mày nhíu chút, kỳ bản vẽ này ngay cả chút nét đẹp cũng có, may mà ý tứ nó biểu đạt vẫn có thể đọc hiểu ràng.

      “Cứ làm theo lời phu nhân bảo!” Tầm mắt nhìn bản vẽ phát được gì, Nhị đương gia đem trả lại cho tiểu đầu mục, thản nhiên lưu lại câu lập tức xoay người rời .

      “Dạ!” Thấy nhị đương gia như vậy, tiểu đầu mục liên tục gật đầu.

      Bạch Tiểu Mễ hiển nhiên biết hoài nghi của Nhị đương gia đối với nàng vẫn chưa được giải trừ, còn cố ý phải người đến giám sát mọi hành động của nàng, tại Bạch Tiểu Mễ bề bộn nhiều việc, bắt đầu chỉ huy mười mấy người đào hầm, đến lúc đó là có thể dẫn nước vào.

      Về sau lại cảm giác mười mấy người đủ nhanh, Bạch Tiểu Mễ lại điều thêm mười mấy người nữa tới, dù sao đào hầm dẫn nước là việc rất trọng yếu, đến lúc đó mảnh đất kia có thể thành ruộng lúa nước hay phải xem lượng nước có đủ lớn hay .

      [​IMG]
      Last edited: 7/11/14

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 59: Lý Mặc Nhiên trở về[​IMG]

      Edit: Skye
      Beta: Bé Ka

      đúng là minh chứng cho câu “người nhiều sức lớn”, hơn hai trăm người, sau hai ngày tạo thành được ruộng bậc thang mà Bạch Tiểu Mễ cầu, hồ nước rộng hơn mười mẫu đất bắt đầu chứa nước, bởi vì Bạch Tiểu Mễ lo lắng lượng nước về sau đủ, còn đặc biệt bảo bọn họ đào hồ sâu thêm ít.

      Sau khi làm được cái hồ, Bạch Tiểu Mễ trực tiếp hướng dẫn quá trình chứa nước, dù sao lượng nước trong suối cũng lớn, cho nên chỉ có thể chứa nước, mà giờ phút này hạt thóc giống còn chưa tới, cho nên Bạch Tiểu Mễ sai người trong ngày đem mảnh đất lớn phân thành nhiều mảnh , cho người nghỉ ngơi và giữ sức, sau đó ươm giống.

      Nhị đương gia nuốt lời, buổi chiều ngày thứ tư hạt thóc giống được vận chuyển tới, kỳ thời gian ươm mạ lâu, làm tốt cũng chỉ mất có mười ngày, hơn nữa Bạch Tiểu Mễ còn làm cái lều ấm, chuyên môn dùng để ươm giống cho nên thời gian cũng giảm ngắn ít.

      Từ mầm lúa sinh trưởng phát triển thành ruộng mạ, được gọi là thời kì cây non. Thời kỳ cây non được chia thành hai giai đoạn là nảy mầm và trưởng thành.

      Hạt thóc giống được ngâm nước ấm để dễ nảy mầm. Vỏ ngoài của mầm lúa nở ra, khi rễ mầm phá vỏ lộ ra điểm trắng, gọi là “để lộ ra” hoặc “phá vỏ”; Khi rễ mầm vươn mầm đủ dài, hoặc chồi mầm vươn dài được nửa mầm, liền gọi là nẩy mầm. Để hạt thóc giống nảy mầm có những điều kiện sau:

      Hơi nước giúp hạt nảy mầm, đầu tiên cần hấp thu đủ hơi nước. Khi hạt thóc giống được hấp thủy có trọng lượng bằng 25% trọng lượng hạt thóc giống ban đầu, hạt bắt đầu nảy mầm. Tốc độ hấp thủy có liên quan đến độ ấm của nước, nước càng ấm càng nhanh và ngược lại.

      Nhiệt độ hạt thóc giống nảy mầm thấp hơn nhiệt độ nảy mầm của lúa tẻ là 10℃, cao nhất là 20-25℃, với nhiệt độ này hạt lúa nảy mầm cao lớn và khỏe. Nhiệt độ cao nhất là 40℃. Bởi vậy, hạt thóc giống thúc mầm cầu nhiệt độ giữ vững 30-35℃, sau khi phá vỏ hạ xuống còn 20-25℃, thúc đẩy mầm rễ mạnh khỏe. Những điều Bạch Tiểu Mễ biết được khi còn ở viện khoa học, nhưng ở gian này có nhiệt kế, Bạch Tiểu Mễ có chút bất đắc dĩ, vốn muốn dùng cảm giác của tay, nhưng may mắn, Bạch Tiểu Mễ tự phát huy tác dụng.

      Vật đó có thể tự làm nhiệt kế.

      Nếu hạt thóc giống đặt ngoài khí ngâm nước cũng có thể tự nảy mầm, nhưng loại này nẩy mầm là bình thường, mầm lớn mà cây sinh trưởng cũng chậm. Bởi vì dưỡng khí hạt thóc giống tiến hành hô hấp được cũng đủ nảy mầm. Hạt thóc giống bình thường nẩy mầm từ trong khí hấp thụ dưỡng khí tiến hành hô hấp, gọi là có dưỡng khí; thiếu dinh dưỡng khi phần dưỡng khí chuyển thành chất hữu cơ, gọi là dưỡng khí. Cho nên hạt thóc giống nảy mầm dưới tình huống này, trước dài gốc, sau dài mầm, tương phản với hấp thủy có gốc mầm.

      Thời kỳ cây non mười ngày, Bạch Tiểu Mễ cũng nhàn rỗi, căn cứ chỉ thị của Gạo (cái tên Bạch Tiểu Mễ đặt tên cho vật kia), xử lý phần đất, ví dụ như thiêu tro rơm rạ, ví dụ như bón phân hữu cơ (phân của cả người lẫn vật), đem phân bón lên toàn bộ đất, công việc này liền giao cho toàn bộ nữ tử trong Hắc Phong trại.

      Làm tốt hết thảy, Bạch Tiểu Mễ bắt đầu hạ thủy ngâm nước, dù sao đất khô hạn lâu, ngâm, đến lúc đó gieo hạt xuống cũng tốt.

      Nhìn khắp mảnh đất , Bạch Tiểu Mễ cảm giác rất có thành tựu, đem mảnh đất chia làm hai phần, phần tính toán sử dụng kỹ thuật ném mạ, mặt khác theo cách truyền thống cho người cấy mạ, bởi vì người trong Hắc Phong trại ban đầu đều là người cùng khổ mới vào rừng làm cướp, cho nên trong sơn trại hề thiếu nông dân, Bạch Tiểu Mễ triệu tập những người này, người cấy mạ đương nhiên cần chỉ dẫn, nhưng ném mạ Bạch Tiểu Mễ phải tự tay mình hướng dẫn.

      Rất nhiều nông dân xuất thân cường đạo nhìn phu nhân thực , đều tò mò hỏi nguyên nhân, dù sao bọn họ cũng quen với đất vài chục năm, nhưng chưa từng gặp qua phương thức làm ruộng như vậy, bọn họ cảm giác làm như vậy có chút thái quá, cho nên bắt đầu hoài nghi đối với phương thức làm ruộng của Bạch Tiểu Mễ, nhưng ngại thân phận đối phương nên dám ra.

      Lần này Lý Mặc Nhiên ra ngoài mãi đến tháng sau mới trở về, đợi đến khi trở về, toàn bộ ruộng bậc thang được làm xong.

      “Đại đương gia!” Nhìn đến toàn bộ đất lúc trước đều bị khai hoang, bọn sơn tặc kinh ngạc thôi, dù sao chỗ này coi như là thâm sơn bên trong núi, hơn nữa còn có “uy danh” Hắc Phong trại của bọn họ, ai lại dám lớn mật ở đây làm ruộng, muốn sống nữa sao?

      Lý Mặc Nhiên hiển nhiên cũng thấy được, mày hơi hơi nhíu lại, tính toán trở về hỏi Nhị đệ chút, nhìn xem có phải gần đây xảy ra chuyện gì ?

      “A! Kia phải là phu nhân sao?” Bỗng nhiên sơn tặc nhìn đến người cách đó xa, xem xét công việc cuối cùng, cũng bắt suy tính chuyện tiếp theo, dựng phòng cho ba hộ ở nơi này, cách đoạn thời gian lại đến bón phân, ở gian này có phân vô cơ, khi trước Bạch Tiểu Mễ còn cảm thấy bất đắc dĩ, như vậy chắc chắn ảnh hưởng đến sản lượng, nhưng từ khi lúa nước gieo trồng xong, Gạo với nàng, nó có cách làm phân vô cơ.

      Tin tức này quả thực khiến Bạch Tiểu Mễ cao hứng đến hỏng, tính toán hôm nay xem xét xong tình thế bắt tay vào làm phân vô cơ.

      “Nương tử!” thanh dị thường hưng phấn vang lên, Bạch Tiểu Mễ tập trung suy nghĩ bị hai cánh tay cường tráng ôm lấy, cả người bay lên trung, sau đó rơi vào khuôn ngực rắn chắc.

      Bạch Tiểu Mễ liền phát hoảng, định phản ứng lại, ngay sau đó liền phát người ôm chính là Lý Mặc Nhiên, tay muốn công kích bỗng ngừng lại.

      Có lẽ Bạch Tiểu Mễ biết, khi biết là Lý Mặc Nhiên ôm nàng, cả người đều thả lỏng xuống, ánh mắt đều là tín nhiệm cùng ỷ lại, có lẽ chính nàng có phát .

      “Ngươi thế nào lại lâu như vậy, phải năm sáu ngày trở về sao?” Bạch Tiểu Mễ tùy ý để ôm, bỗng nhiên nhớ tới tình gì, lập tức đẩy ra người ra, vẻ mặt lên án nhìn mặt đầy râu .

      “Ha ha a, nương tử nhớ vi phu sao? tốt quá, vi phu cũng rất rất nhớ nương tử, ngày ngày đêm đêm đều nhớ, nhớ đến ngực đau, nương tử tin nàng sờ xem!” Lý Mặc Nhiên tuyệt lãng phí thời gian, bới lỗ hổng biểu đạt tình cảm của mình, tay lại cầm tay Bạch Tiểu Mễ hướng lên ngực mình.

      Người này là cố ý! Đây là câu hỏi trọng điểm của nàng sao? Là trọng điểm sao! A! Hơn nữa nhiều người như vậy còn ở đây! đây là làm gì! Đối với nàng động tay động chân cũng liền thôi, tại thế nhưng còn bắt buộc tay nàng làm ra động tác lưu manh.

      “Trứng thối, mau buông tay!” Quả nhiên thể đưa sắc mặt tốt cho người nào đó, còn thuận cọc mà lên, tên vô sỉ.

      [​IMG]
      Last edited: 7/11/14

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 60: Trở lại Hắc Phong trại[​IMG]

      Edit: Skye
      Beta: Bé Ka

      buông, vi phu rất nhớ nương tử!” Lý Mặc Nhiên đương nhiên là đồng ý buông người trong lòng, hơn tháng tưởng niệm, tại có được người đẹp trong ngực, mà người đẹp này là nương tử nhà mình, hoàn toàn là người của , nghĩ buông tay.

      “Trứng thối, có rất nhiều người nhìn chúng ta kìa?” Nơi đó còn có hơn trăm người, mà chính nàng bên này cũng dẫn theo năm sáu người ra ngoài, có bao nhiêu ánh mắt nhìn? Người kia lại làm ra hành động thân mật như vậy, cho dù Bạch Tiểu Mễ da mặt dày thế nào cũng có chút thiêu nóng.

      “Cứ để bọn họ nhìn, họ ghen tị với chúng ta, nương tử cần để ý!” Lý Mặc Nhiên phát lý do nương tử phản đối thay đổi, trong lòng cực kỳ vui vẻ, tuy rằng giọng điệu nương tử tốt, nhưng có cái gì đó biến hóa.

      “Hâm mộ cái đầu nhà ngươi, mau buông ra!” Bạch Tiểu Mễ dám nhìn về phía hơn trăm đôi mắt sáng ngời có thần xem bọn họ, đánh vài cái vào Lý Mặc Nhiên, hi vọng đối phương thả mình ra.

      “Nương tử, nơi này là do nàng khai hoang! Đây là cái gì?” nên trách Lý Mặc Nhiên, hồi là quý công tử, sau này đều tập trung báo thù, căn bản chưa từng thấy lúa nước cũng là chuyện phi thường bình thường.

      “Má ơi! Ngươi là? Ngươi chưa từng thấy qua lúa nước?” Bạch Tiểu Mễ nhất thời khinh bỉ nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, người này giàu sang cũng phú quý, đến ngay cả cây nông nghiệp thông thường thế này mà cũng biết.

      Thốt lên kinh ngạc, Bạch Tiểu Mễ nhất thời quên giờ nàng vẫn còn ở trong ngực người nào đó.

      “Ha ha a! Vây nương tử xong việc rồi sao?” Lý Mặc Nhiên ha ha ngây ngô cười, đối với xem thường của nương tử hoàn toàn đặt ở trong lòng, nhìn đôi mắt linh động kia của nương tử hỏi.

      “Ừ, xong!” Giải đáp khúc mắc của Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ phát cùng ở chung kỳ khó.

      “Vậy chúng ta trở về thôi, vi phu rất đói!” Vì muốn nhanh chóng trở về gặp nương tử, vẫn luôn thúc giục bọn họ gấp rút lên đường, tại mọi người còn chưa ăn cơm?

      “Được, vậy trở về nào!” Bạch Tiểu Mễ chút suy nghĩ gật đầu, dù sao tại cũng có việc gì, lúa nước trồng xuống sáu bảy ngày mới đâm rễ, hôm nay chủ yếu đến xem có hạt chết nào hay , nếu có phải người ta gieo bổ sung.

      Dặn dò kỹ mấy người vừa mang tới trông mạ, Bạch Tiểu Mễ mới yên tâm thoải mái để Lý Mặc Nhiên ôm mình cùng trở về trại, kỳ ý tưởng của Bạch Tiểu Mễ rất đơn giản, bởi vì nàng biết dù phản kháng thế nào, tên cố chấp Lý Mặc Nhiên này cũng buông tha cho nàng, cho nên cũng cần nhiều lời.

      Lý Mặc Nhiên phát biến hóa khuôn mặt nương tử, mặt là vẻ mặt vui vẻ cười ngây ngô, đáy lòng lại xẹt qua tia giảo hoạt, xem ra nương tử có thói quen chấp nhận tồn tại của , qua được bao lâu, hẳn là có thể biến thành vợ chồng chân chính thôi! Nghĩ như vậy trong lòng Lý Mặc Nhiên đặc biệt kích động.

      “Thế nào lần này lại lâu như vậy, có vấn đề gì chứ?” Bạch Tiểu Mễ nhìn thoáng qua xe ngựa, xe tràn đầy gì đó, nghĩ đến hẳn là chiến lợi phẩm lần bọn họ ra ngoài này.

      có vấn đề gì lớn, chỉ gặp số phiền toái nhưng giải quyết xong xuôi!” Lý Mặc Nhiên lạnh nhạt , xong lúc Bạch Tiểu Mễ chú ý tới, trong mắt thoáng qua tia sắc bén.

      “Vậy là tốt rồi!” Bạch Tiểu Mễ vốn muốn hỏi xem gặp phải vấn đề gì mà chuyến ra ngoài lần này lại lâu như vậy, nhưng lời đến bên miệng lại ra, chuyện của nếu muốn thôi! Hơn nữa tuy hai người bọn họ là vợ chồng, nhưng cũng chỉ coi như hai người xa lạ?[ Trạch: bị người ta ôm rồi, sờ rồi, còn xa lạ gì nữa? Mễ: Mắc mớ gì đến ngươi? Biến!]

      “Thực là có chuyện gì lớn? Nếu nương tử muốn biết, vi phu trở về cho nương tử biết được !” Thấy nương tử trầm mặc, Lý Mặc Nhiên cho rằng nương tử nhà mình vì mà mất hứng, đành lòng để nàng mất hứng, lập tức .

      có việc gì, hay cũng sao!” Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, lập tức cười , nàng cần gì phải biết nhiều chuyện của ?

      “Nương tử, vừa rồi là nàng gieo trồng lúa nước? Vì sao? Sơn trại chúng ta thiếu tiền!” Quả thiếu tiền, đánh cướp cũng thừa dùng,

      “Kỳ ta chỉ muốn thử xem đất đai ở đây có thể gieo trồng hay thôi, nếu tương lai gieo trồng tốt, lúa nước thu hoạch lớn, sơn trại chúng ta cần ra bên ngoài mua thêm lương thực, lại có thể giảm bớt số tiền đáng kể, các ngươi cũng có thể giảm bớt số lần ra ngoài cướp bóc, dù sao đánh cướp cũng là chuyện phi thường nguy hiểm!” Bạch Tiểu Mễ ăn ngay .

      “Nương tử, nàng, nàng tốt!” Lý Mặc Nhiên nghe xong lời Bạch Tiểu Mễ, cả người ngây đơ chốc lát, ánh mắt đầy cảm động nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, vậy ra nương tử là vì , vì ra ngoài đánh cướp, lo lắng có nguy hiểm, mới vất vả gieo trồng lúa nước, nương tử tốt như vậy, sao có thể thích cho được, sao có thể thương cho được.

      “Bây giờ vẫn còn trong giai đoạn thử nghiệm, vẫn còn chưa biết thu hoạch như thế nào?” Bạch Tiểu Mễ có chút ngượng ngùng.

      “Mặc kệ, mặc kệ, nương tử nàng là tốt nhất, nương tử, vi phu cảm thấy rất cảm động!” Lý Mặc Nhiên cúi đầu nhàng cọ vào mặt Bạch Tiểu Mễ, nương tử tại sao lại có thể tốt đến như vậy chứ?

      “Này, ngươi đừng xằng bậy, mặt ngươi đầy râu, ngươi muốn đâm chết ta à!” Bạch Tiểu Mễ da thịt mềm mại bị râu đâm chích, mặt ngứa ngứa đau đau, phi thường khó chịu, lấy tay đẩy ra cái đầu cắm vào mặt nàng, oán niệm nhìn Lý Mặc Nhiên .

      “Ha ha a! Xấu hổ quá, tại vi phu rất cao hứng!” Lý Mặc Nhiên hôn lên bàn tay đẩy mình ra, ngây ngô cười .

      “Lý Mặc Nhiên, vì sao ngươi lại để râu rậm như vậy?” Bạch Tiểu Mễ nhìn mặt đầy râu, có chút khó hiểu hỏi, các sơn tặc khác phải là có ngươi lưu râu, nhưng cũng nhiều, nhưng tại sao Lý Mặc Nhiên lại để?

      Chẳng lẽ là vì muốn che giấu cái gì? Bạch Tiểu Mễ vốn chính là người thông minh, vừa mới hỏi, bỗng nhiên liền ý thức được cái gì, ánh mắt dừng mặt Lý Mặc Nhiên, tràn đầy tìm tòi nghiên cứu.

      Xem ra về sau vẫn nên hỏi ít hơn.

      “Cái kia, giữ râu phải vì muốn duy trì hình tượng uy nghiêm của Đại đương gia sao?” Lý Mặc Nhiên vô tư , chẳng qua trong lòng biết nương tử tin, kỳ muốn lừa nương tử, nhưng bây giờ chưa phải lúc để cho nàng tình hình thực tế của mình.

      “A…! Được rồi!” Bạch Tiểu Mễ quả tin, nhưng cũng có hỏi nhiều, khắp nơi Hắc Phong trại đều lộ ra điểm khác lạ, chỉ cần nàng đề cập đến cơ mật, hẳn có nguy hiểm gì.

      Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễ cũng nghĩ thêm gì nữa.

      “Nương tử, khoảng thời gian vừa rồi nàng thế nào?” Lý Mặc Nhiên thấy nương tử im lặng, tự nhiên tìm đề tài, hơn tháng thấy, phi thường tưởng niệm nương tử, tự nhiên muốn cùng nàng nhiều hơn!

      “Chẳng phải ngươi thấy rồi sao, chính là khai khoang khối đất kia, ta làm việc gì khác ngoài đó!” Bạch Tiểu Mễ .

      “Nhị đệ đồng ý?” Khi có ở trong Hắc Phong trại tất nhiên Nhị đệ là chủ quản, nhưng vì sao Nhị đệ lại đồng ý? phải Nhị đệ thực chán ghét nương tử sao?

      [​IMG]
      Last edited: 21/11/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :