1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      có đồ ngon là mua chuột đc Đại Chủy với Tiểu Khôi à
      AChu thích bài này.

    2. devilhamvui

      devilhamvui Active Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      65
      Có 2 con "thần ăn" bên cạnh như thế thì biết là phúc hay họa nữa híc
      Thanks Chu!
      AChu thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      chắc sau lần này ngược nữa đâu nhỉ?
      AChu thích bài này.

    4. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Tiểu Khôi vẫn tiếp tục " nghiệp" chống đối ND @SoRi
      quỳnhpinkySoRi thích bài này.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Chương 168: Tin tưởng chìu chuộng
      Đại Chủy lo lắng mãi, tròng mắt cứ xoay tới xoay lui : "Ta với Tiểu Khôi phải ở cùng với Du Du, lúc nào cũng có thể thấy nàng, còn có người theo cùng chúng ta."

      "Ai?" Chân mày Nghiêm Di cau lại.

      "Phong Quy Vân, là biểu ca của Du Du, đường cùng chúng ta tới Li quốc. Ngươi hẳn phải cảm ơn , nếu , hừ hừ, ngươi đời này đừng hòng nhìn thấy Du Du." Đại Chủy giọng mang khiêu khích.

      Nghiêm Di nghĩ nghĩ, thế mà ghen ghét dữ dội như trong tưởng tượng của Đại Chủy, chỉ bình tĩnh gật gật đầu : "Cũng được."

      chịu hợp tác lại dễ chuyện như vậy, Đại Chủy khỏi chần chừ, trong đó có thể có mưu gì ?

      "Còn có! Tần Du Du thể ở chung với ngươi!" Nếu dễ chuyện như thế, ra thêm nhiều điều kiện có lợi chính là kẻ ngốc rồi.

      " thể được, ta với nàng là phu thê." Nghiêm Di đối với chút kiên trì khác thường, nhất định mang Tần Du Du theo bên cạnh ngày lẫn đêm, chầm chậm mềm hóa nàng, hấp dẫn nàng, nếu thể ở chung chỗ, thế còn làm cái gì được?

      (Chu: dùng sắc dụ á? ô hô hô)

      "Nàng chưa tha thứ cho ngươi, lỡ như ngươi nhân cơ hội dùng sức mạnh ép nàng..."

      "Đủ rồi! Chuyện giữa bổn vương với vương phi tới phiên ngươi nhiều chuyện, nếu ngươi còn nhiều cầu vô lý, vậy mang con thỏ cùng với Phong Quy Vân cút xa ." Nghiêm Di lãnh đạm .

      Đại Chủy hiểu cầu ở riêng này là giẫm lên giới hạn của Nghiêm Di.

      ra Nghiêm Di hoàn toàn có thể ôm Tần Du Du thèm để ý mà , trở lại trong quân doanh, bọn họ ở sâu trong vạn quân, cho dù nó có bay, muốn im hơi lặng tiếng tới gần Du Du cũng dễ dàng.

      Nghiêm Di quyết tâm muốn giữ Du Du bên cạnh, bọn họ cũng có cách nào cả.

      Cổ trùng của Phụng Thần giáo cũng phải điều kiện trao đổi Du Du, chỉ là điều kiện để nó được quấy rầy thôi, mặc kệ nó có đồng ý hay , Du Du đều nhất định bị mang .

      "Hừ, ngươi nếu còn muốn giải hòa với Du Du, tốt nhất đối xử khách khí với ta chút ." Đại Chủy phục, thêm câu, nhắc tới cầu khác nữa.

      Rất nhanh bọn họ tới chỗ tập hợp với Phong Quy Vân và Tiểu Khôi, hai bên đối mặt đều kinh ngạc thôi.

      Tiểu Khôi lập tức bổ nhào lên người Tần Du Du. Hét lớn: "Du Du! Du Du! Tên khốn kiếp, ngươi làm gì Du Du vậy?!"

      Nghiêm Di để ý tới nó, ánh mắt dời về phía Phong Quy Vân, : "Ngươi là người thông minh, hẳn là biết nên làm thế nào."

      Vẻ mặt Phong Quy Vân khẽ biến, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh, với Tiểu Khôi: "Tiểu Khôi đừng sợ. Du Du muội ấy có chuyện gì đâu, chỉ là hôn mê bất tỉnh thôi, Đại Chủy, ta đúng ?"

      Đại Chủy hừ tiếng : "Con thỏ ngốc nghếch yên tâm , Du Du sao đâu. Rất nhanh tỉnh lại."

      Tiểu Khôi trừng mắt nhìn Nghiêm Di, oán hận : "Có phải ngươi ra tay ?"

      Nghiêm Di cho tới bây giờ luôn vừa mắt con thỏ vô dụng luôn bám lấy Tần Du Du, nghe vậy thèm quan tâm, ôm lấy thê tử mất tìm về được, hướng ngoài cốc mà .

      Bên ngoài biết từ khi nào có rất nhiều đại hán hình thể khôi ngô mặc đồ đen, tùy tiện người cũng có tu vi cấp năm, cấp sáu. Nhìn thấy trước mắt cũng ít nhất có hơn hai trăm người.

      Nghiêm Di quay đầu nhìn vào trong cốc, Phong Quy Vân chỉ cảm thấy hãi hùng, khiếp sợ, cả người rét lạnh, Nghiêm Di suy nghĩ có nên phá hủy toàn bộ người cùng xưởng cơ quan bí mất của Phong gia hay !

      Phong Quy Vân tuy cùng Nghiêm Di tính là quen biết, nhưng từ trước đến nay dựa vào rất nhiều thông tin có được về thủ đoạn của , Tây Hà Phong thị lúc này hợp tác với Phụng Thần giáo, Li quốc, chỉ điều này cũng đủ để có ý muốn hủy diệt rồi.

      Phong Quy Vân biết, Phong Trung Liễu còn chiếm được phần bản vẽ cơ quan của thánh tổ Nghiêm thị và bản vẽ cơ quan khác mức độ tương tự từ tay Tần Du Du, hai điều này thôi. Nếu là lúc trước tuyệt đối chút do dự hạ lệnh giết sạch.

      mang người cũng đủ nhiều, còn có rất nhiều thuốc súng (hỏa dược), thậm chí còn có hai đại pháo thánh tổ. Cũng đủ để trăm thợ tính cả người nhà dưới nền đất đó chết trăm lần rồi.

      "Mẫu thân của Du Du xuất thân từ Tây Hà Phong thị." Phong Quy Vân nắm chặt tay, giọng nhắc nhở.

      (Phong Quy Vân) tuy quyết định quay về Tây Hà Phong thị, nhưng thủy chung vẫn là họ Phong, là người của Phong gia. thể ngồi nhìn người nhà chết thảm như thế được.

      Giảng đạo lý với Nghiêm Di cũng vô ích thôi, những người này trong mắt bọn họ, đạo lý chỉ có , đó chính là sức mạnh, ai mạnh hơn người đó là đạo lý.

      Có thể khiến "mở lưới" lần cũng chỉ có thứ gì đó và người bọn họ để ý trong lòng thôi.

      Nghiêm Di lập tức hạ lệnh ra tay cũng vì lo ngại Tần Du Du, nghe lời này của Phong Quy Vân, ý lạnh trong mắt rốt cuộc từ từ tan , xoay người với đại hán mặc đồ đen: "Quay về doanh trại."

      (đại hán: người đàn ông vạm vỡ, cơ bắp)

      Lập tức có hai người dắt hai tuấn mã màu đen lại, Nghiêm Di ôm Tần Du Du, Tiểu Khôi nằm người Tần Du Du, vừa nhìn thấy hai con ngựa lớn màu đen đến mức có thể đá dọa nó thành đống thịt vụn liền cả người run run.

      Nghiêm Di công khai sai khiến chiếu cố Tần Du Du tốt, để ý Tiểu Khôi, Phong Quy Vân vươn tay với nó: "Tiểu Khôi lại đây, ngươi cùng với ta được ?"

      Tiểu Khôi nhìn nhìn Tần Du Du, lại trừng mắt liếc nhìn Nghiêm Di, rốt cuộc xoay người nhào vào trong lòng Phong Quy Vân, tủi thân : "Vân ca ca."

      "Tiểu Khôi ngoan, chúng ta cùng Du Du , ngươi sợ vào trong mũ áo choàng của ta mà ngủ, ta bảo đảm ngươi sao cả." Phong Quy Vân ôn hòa .

      (Chu: loại áo choàng có mũ chùm đầu ý)

      "Dạ!" Tiểu Khôi cọ cọ vào tay chủ động chui vào mũ áo choàng vai , hề hé răng.

      Nghiêm Di quét mắt liếc nhìn Phong Quy Vân cái, người này thế mà dụ dỗ con thỏ hai mặt, thô bạo, bướng bỉnh đó nghe theo, nghĩ tiểu thê tử của cũng ở chung vô cùng vui vẻ, nhớ tỉnh cảnh lúc mới gặp, Tần Du Du hận Phong Quy Vân thấu xương, đối với mình có mấy phần ỷ lại, tại ngược lại, càng nghĩ càng thấy buồn bực, tức giận.

      Lại tất cả đều là tự làm tự chịu, nhưng nữ nhân này vì sao có thể nhẫn tâm như vậy? thèm để tâm đến tình cảm phu thê của hai người chút nào? , giống như đối với nàng chỉ là khách qua đường, có cũng được có cũng sao, lúc nào cũng có thể buông bỏ.

      Cho tới bây giờ người Nghiêm Di để ý cũng nhiều, với thực lực, địa vị của , muốn đạt được cái gì trực tiếp làm là có, chưa bao giờ cần trăm phương ngàn kế lừa ai cả, Tần Du Du là người đầu tiên.

      lừa nàng cũng vì muốn bắt buộc nàng, khiến nàng sợ hận , ngờ ngược lại vì thế mà chọc nàng hoàn toàn trở mặt, hơn nữa nhẫn tâm rời như vậy, bộ dáng phải cắt đứt, phân ranh giới với .

      từ trước vốn nhận ra tin tưởng lại quý giá mà chịu nổi chút tổn thương nào như vậy. Người bên cạnh tin tưởng đa số đều vì thực lực tuyệt đối của , ra bọn họ tin hay với cũng có quan hệ gì, bọn họ chỉ cần biết nghe theo lệnh làm việc là được rồi.

      Hoàng huynh, mẫu hậu của , với gần như là thể, tuy hoàng huynh sau lưng lén đối phó với Tần Du Du, khiến phu thê phản bội nhau, nhưng tức giận rồi thôi, huynh đệ vẫn như trước là huynh đệ.

      hiểu hoàng huynh chỉ là lo lắng Tần Du Du trở thành nhược điểm của , trở thành vũ khí để người khác đối phó hai huynh đệ bọn , chứ phải muốn làm tổn thương , hại .

      Tần Du Du vì sao lại thể tin tưởng giống như tin tưởng hoàng huynh?

      Hay là vì hai người bọn họ có quan hệ huyết thống. Cho nên khó có thể tin tưởng nhau vô điều kiện?

      Nghiêm Di cảm thấy rất bất đắc dĩ. Với thông minh của , lại có lời Tần Du Du trong đình nghỉ mát ở hoa viên, khó đoán được vấn đề quan trọng chính là tin tưởng.

      biết tin tưởng quan trọng bao nhiêu, cho đến khi mất tin tưởng của Tần Du Du, mới phát mình bị tổn thất nặng nề.

      Tần Du Du hề tin tưởng nữa, cho nên muốn nghe . Hoàn toàn trong lòng đẩy , cho nên muốn rời khỏi , muốn sống chung với nữa.

      Sau khi phát thiếu tin tưởng, mọi cố gắng của muốn bù đắp đều gần như tìm ra chỗ dùng sức, cả người giống như có khí lực. Nhưng sau mỗi lần ra tay đều phát nắm tay mình chỉ đánh trúng bóng dáng, đối thủ ở nơi nào, ngay cả sờ cũng được.

      Loại cảm giác đó khiến buồn phiền cực độ mà còn biết phải làm sao.

      ép buộc mang Tần Du Du . Bàn điều kiện với Đại Chủy cũng chặn Phong Quy Vân, để (Phong Quy Vân) thể có ý định theo mình, nhất cử nhất động nhìn như tính trước kỹ càng, thực tế hoàn toàn có gì.

      Làm sao khiến Tần Du Du thay đổi thái độ? Làm sao khiến nàng lại tín nhiệm, ỷ lại ?

      Giờ đây nhớ lại, cảm giác được tiểu thê tử của mình tin tưởng, ỷ lại tốt như vậy. Lúc trước cho rằng có được tin tưởng của Tần Du Du là thủ đoạn muốn đạt được, cho đến khi đánh mất mới phát mình ra rất thích thú mà hề biết.

      Càng tốt chính là, tin tưởng chết tiệt đó đánh mất lần, hình như tìm về lại được.

      Trong lòng Nghiêm Di đại hận: lần phản bội, trăm lần cần sao? Ta liền làm tới lần thứ trăm linh .

      Phong Quy Vân cưỡi ngựa theo sau. Bình tĩnh nhìn bóng dáng Nghiêm Di với Tần Du Du cùng chỗ, trong mắt vô cùng phức tạp, vốn tất cả đều thuận lợi. Nhưng ngờ đến nơi này lại bất ngờ gặp Nghiêm Di...

      Mọi người đường nhanh, sáng sớm hôm sau trở lại đại doanh của Nguyệt quốc, có Nghiêm Di dẫn đầu đương nhiên dọc đường thông suốt bị cản trở.

      Đến trước lều quân lớn. Nghiêm Di ôm Tần Du Du nhảy xuống ngựa, chỉ thấy mảnh rèm lều tung lên, Trú Vân Phi chạy như bay ra.

      Nó bỗng thấy Tần Du Du trong lòng chủ nhân, và Đại Chủy đứng đầu vai Phong Quy Vân, nhất thời vui mừng quá mức chạy tới đón.

      "Trú Vân Phi ngươi ra ở tạm lều trại bên cạnh , cùng ở chung với Phong Quy Vân." Nghiêm Di tâm tình rất tốt .

      " sao cả, sao cả!" Trú Vân Phi nhiệt tình, tay kéo Phong Quy Vân : "Ngươi là biểu huynh của phu nhân, Đại Chủy cũng là bạn bè của ta, đúng lúc ở chung chuyện phiếm."

      (Chu: linh thú mà cũng nhiều chuyện, bà tám ghê)

      Tiểu Khôi ở trong mũ áo choàng của Phong Quy Vân ngủ giấc dài, bụng cảm thấy hơi đói, hơn nữa xung quanh tiếng người ồn ào, rốt cuộc tỉnh lại.

      Nó vừa chui ra liền thấy Trú Vân Phi tóc đỏ, mắt đỏ, sợ tới mức hét lên tiếng : " quái! Đại Chủy, có quái! Người tóc đỏ mắt đỏ quái dị!"

      câu khiến Trú Vân Phi tức giận sôi máu. hung tợn : "Ngươi mới quái dị đó, quái thối tha! Con thỏ ngu ngốc, ngươi kêu nữa ! nữa ta kéo đứt lổ tai thỏ của ngươi!"

      Tiểu Khôi bị nó (Trú Vân Phi) dọa, hai tai dài dựng thẳng cao cao lập tức chụp xuống, nó lời nào nữa, chui vào trong lòng Phong Quy Vân, hừ : " ra là ngươi! Đại mã xấu lạ, biến thành người cũng là người quái dị!"

      "Được rồi, được ồn ào nữa, Trú Vân Phi ngươi cũng đừng chấp nhặt với con thỏ đó, nó nếu chịu ở chung với các ngươi, để nó tự tìm chỗ ở ." Nghiêm Di thuận miệng , ôm Tần Du Du vào doanh trướng chủ soái của mình, mọi chuyện, đợi với tiểu thê tử lâu lắm gặp ngủ giấc sau.
      huyetdu, minhhanhng, 1620thuy19 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :