1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Ảnh bá đạo từng hạt gạo lun mà. Hên là htại ảnh còn chưa bik mình thik NL chứ nếu bik thì còn khủng bố cỡ nào nữa đây...[​IMG]
      linhdiep17, midnightushio thích bài này.

    2. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      ăn dấm cũng dữ quá a, thik ĐPBB quá :yoyo51:
      midnight, ushioPhương My thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      sủng qúa trời luôn
      midnightPhương My thích bài này.

    4. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 27: Kế hoạch

      Edit: Phương My


      Từng ngày một vẫn trôi qua như cũ, hè qua đông đến, thời gian thật đáng kinh ngạc, Nghi Lâm mười bảy tuổi.


      Giờ phút này, ngồi ở trong xe ngựa, nhìn người nào đó tao nhã nằm nghiêng, nương tỏ vẻ áp lực rất lớn.


      Dựa theo kế hoạch lúc trước của Nghi Lâm, vốn nên ở mồng chín tháng tư năm trước, cũng chính là trước sinh nhật mười sáu tuổi trở về phái Hằng Sơn thăm người thân, đây là Đông Phương Triệt sớm đồng ý, nhưng người định bằng trời định, lúc vừa mới định ra cụ thể ngày xuất phát thì, Đồng Mộ Niên trong lúc vô ý lộ ra một tin tức cho , là phái Hành Sơn Lưu Chính Phong muốn chậu vàng rửa tay (= rửa tay gác kiếm) vào ngày sáu tháng sáu năm tới, nay phát thiệp mời rộng rãi, mời mọi người trong võ lâm tiến đến họp mặt làm chứng kiến. Khi Nghi Lâm nghe đến tin tức này, trong đầu lập tức liệt ra cái đẳng thức: Lưu Chính Phong chậu vàng rửa tay = Lệnh Hồ Xung nhận được khúc phổ [Tiếu Ngạo Giang Hồ] = ngẫu nhiên gặp được cha mẹ Lâm Bình Chi nghe di ngôn về chỗ giấu Trừ Tà Kiếm Phổ = cuộc sống khốn khổ sau này của Lệnh Hồ Xung chân chính mở màn. Chỉ trong nháy mắt nương liền sửa lại kế hoạch, tìm một cái lý do ngớ ngẩn để làm chậm lại thời gian trở về phái Hằng Sơn thăm người thân.


      Đông Phương Triệt thật thèm để ý khi nào trở về, tuy rằng rất tò mò ý đồ thật sự này, nhưng cẩn thận ngẫm lại, cũng phát giác chỗ nào ổn, hơn nữa có mấy trăm đệ tử phái Hằng Sơn mặc cho đắn đo uy hiếp như vậy, tiểu nha đầu thể nào thoát khỏi lòng bàn tay của hắn, cho nên sang năm liền sang năm , tiểu nương thôi, luôn phải dỗ dành mới tốt, nếu chỉ mặt ức hiếp, con thỏ còn có thể cắn người đâu.


      Kế hoạch của Nghi Lâm là như thế này, trở lại phái Hằng Sơn trước sau đó trà trộn vào trong đội ngũ mà sư phụ Định Dật sư thái mang xuống núi, xong xuôi liền dựa theo nguyên tác kịch tình, chờ chuyện ở thành Hành Dương hoàn thành, liền lập tức quay về Hắc Mộc Nhai, kế hoạch thôi, chỉnh thể mà nương tự nhận là thiên y vô phùng, nhưng người khốn khổ rốt cuộc là khốn khổ, khi Đông Phương Triệt vẻ mặt lạnh nhạt cùng lên xe ngựa, cái gọi là kế hoạch gì đó liền hoàn toàn lộn xộn.


      Vì có thể thuận lợi rời Hắc Mộc Nhai một thời gian dài, nửa tháng trước, Nghi Lâm cho Đông Phương Triệt ba bình đan dược, những đan dược này vốn nên năm trước đưa cho , chẳng qua kế hoạch của thay đổi, thời gian giao ra đan dược tự nhiên cũng thay đổi theo. rất đắc ý với hắn có những đan dược này, cho dù có ngân châm dẫn đạo của cũng gây trở ngại luyện công, lúc ấy Đông Phương Triệt thực tự nhiên nhận lấy, câu vô nghĩa cũng có, nguyên bản còn tưởng rằng muốn phí rất nhiều mồm mép đâu, nghĩ tới dễ dàng liền đạt tới mục đích như vậy, làm cho kinh ngạc hơn nửa ngày. Nhưng tại! Nghi Lâm cảm thấy chính mình bị đùa giỡn, Đông Phương Triệt thằng nhãi này khẳng định ngay từ đầu liền quyết định cùng đồng hành với , chẳng qua vẫn cho mà thôi.


      Đối việc này, Đông Phương Triệt giải thích với như vầy: "Tiểu nha đầu, từ khi muội và ta quen biết, kinh mạch của vi sư đều là dùng ngân châm khai thông, cho dù đan dược muội làm ra có hiệu quả thần kỳ, nhưng vạn nhất trong lúc đó ra sai lầm thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó ta tìm muội như thế nào?" Lời nói này cũng có một chút đạo lý, phương thuốc đan dược này được tạo thành nhờ kết hợp sửa chữa những đan phương (phương pháp luyện đan) trong bút ký của nhị sư phụ, lý luận hẳn là hoàn mỹ, nhưng dù sao có tự mình thí nghiệm qua, rốt cuộc có tác dụng phụ hay còn dám chắc một trăm phần trăm, cho nên, liên quan đến chuyện này, quả hơi đuối lý, chính là..."Nếu lo lắng, vì sao nửa tháng trước sư phụ còn nhận lấy đan dược mà ta đưa!" Những đan dược này mất ít kỳ trân dị thảo, chỉ có thể điều trị kinh mạch, mà còn là thánh phẩm chữa thương, tại tốt rồi, mệt lớn. Đông Phương Triệt mặt mang theo nụ cười nhẹ biếng nhác, vân đạm phong khinh trả lời, "Đồ được tặng , há lại có đạo lý muốn." Lời này nghe vào trong tai Nghi Lâm so với đánh cái tát còn làm cho người ta nghẹn khuất hơn, sớm biết muốn theo, còn phí cái rắm tâm tư luyện cái rắm đan dược a! !


      Bắt đầu từ ngày mười ba tháng tư rời Hắc Mộc Nhai, qua hai ngày, hôm nay là ngày thứ ba.


      Bên trong xe ngựa, Đông Phương Triệt có chút bất đắc dĩ nhìn tiểu nha đầu vẫn ngủ say ở trong lòng mình, nàng là lạ giường, ở đâu đều có thể ngủ ngon như vậy, chút cảnh giác đều có, liền nàng như vậy, nếu như mình chạy , chừng chết như thế nào cũng biết. Đem cánh tay tiểu nha đầu gối lên nhàng rút ra, Đông Phương Triệt phát ra tiếng vang gì nhảy xuống xe ngựa, Đinh gia huynh đệ chờ ở bên ngoài, thấy ra, Đinh Nhất liền kính cẩn báo cáo tin tức vừa thu được, Đông Phương Triệt nghe xong mi tâm nhíu lại, hình như có chút vui khi nghe được tin tức này.


      Nghi Lâm bao lâu cũng tỉnh, thấy Đông Phương Triệt ở bên trong xe, bĩu môi, dụi mắt, cũng tính xuống xe. Chỉ là vừa đẩy cửa xe ra, bị người ta ôm ngang xuống xe ngựa, bởi vì đối phương tốc độ quá nhanh, chỉ trong phút chốc, đặt chân lên mặt đất, ngay cả cơ hội cự tuyệt đều có. Nghi Lâm gì nhìn Đông Phương Triệt , "Ta phải tiểu hài tử." Năm nay đã mười bảy, thân hình cơ bản đã cao ngang tới vai hắn, ôm đến ôm này cũng quá phù hợp. Đông Phương Triệt trực tiếp bỏ qua kháng nghị của , thản nhiên nhíu mày, xoa xoa đầu , , "Ngoan, nhanh rửa mặt ." Trong nháy mắt, làm cho cảm thấy thực vô lực.


      Đêm qua bọn họ ăn ngủ ở trong rừng cây, cách đó xa có một dòng suối nhỏ, Đinh Nhị cầm những thứ dùng để rửa mặt theo phía sau , vừa làm bảo mẫu lại làm bảo tiêu, rất tẫn trách.


      Tuy rằng là mùa xuân, nhưng nước suối vẫn là rất lạnh, tay có chút buốt. Khi trở lại xe ngựa, Đông Phương Triệt chờ về ăn cơm, điểm tâm rất đơn giản, mấy khối điểm tâm từ Hắc Mộc Nhai mang ra còn có thịt thỏ hoang thiêu nướng thừa lại của tối hôm qua, là người thịt vui, chẳng cần phân biệt buổi sáng hay buổi tối, nhìn thấy thịt liền ăn, Đông Phương Triệt chờ ăn no, mới đem tin tức vừa thu được cho , sau đó hỏi, "Định Dật sư thái cũng ở phái Hằng Sơn, Lâm nhi còn cần về?" Nghi Lâm đầu óc chuyển nhanh, trong lòng có tính toán mới, vì thế chớp chớp mắt, đáng thương hề hề , "Ta rất nhiều năm chưa thấy qua đại sư phụ, sư phụ - nếu ... Chúng ta cũng thành Hành Dương ?" Đông Phương Triệt , " vào trong đó làm cái gì, bằng về Hắc Mộc Nhai trước, chờ sau khi Định Dật sư thái trở về ta lại cùng muội xuống núi phải tốt hơn?" Nghi Lâm vẻ mặt cầu xin , "Nhưng ta muốn đợi, sư phụ -" vươn tay bắt đầu lắc ống tay áo của hắn, làm nũng chịu thua. Đông Phương Triệt thấy gương mặt xinh đẹp động lòng người, nhất thời cảm thấy xem thành Hành Dương cũng có gì tốt, vì thế gật đầu đồng ý, Nghi Lâm lập tức tươi cười rạng rỡ, khuôn mặt nhắn giống như lê hoa hồng nhạt kia làm cho người ta thích.


      Nhìn , làm cho hoảng hốt cảm thấy, nếu vẫn luôn luôn giữ ở bên người mới tốt...


      Kế hoạch mới của Nghi Lâm là như vầy, kỳ thật nhìn chung trọn bộ tiểu thuyết, cho dù làm từng bước cũng sao, chỉ cần cuối cùng đạt thành hai cái mục đích là được, thứ nhất, khúc phổ [Tiếu Ngạo Giang Hồ] phải giao vào tay Lệnh Hồ Xung, như vậy về sau ta mới có thể có cơ hội cùng Nhậm Doanh Doanh gần gũi trao đổi; thứ hai, phải làm cho Lệnh Hồ Xung gặp được Lâm Chấn Nam, cũng chính là cha ruột của Lâm Bình Chi, hơn nữacòn cần nghe được di ngôn do chính miệng người này lưu lại, bởi vì như vậy, mới có thể làm cho Lệnh Hồ Xung càng ngày càng khốn khổ, khốn khổ đến mức tận cùng có kỳ ngộ... Kịch tình cũng mới có thể diện rộng triển khai.


      Xe ngựa tiếp tục về phía trước, chẳng qua mục tiêu từ Hằng Sơn biến thành Hồ Nam thành Hành Dương.


      Điểm tốt nhất của việc ngồi xe ngựa là có thể thoải mái ngẩn người, mỗi ngày Đông Phương Triệt dành phần lớn thời gian tĩnh tọa luyện công, đem ngân châm đâm vào các huyệt đạo của sau, chính là thời gian ngẩn người. Hai ngày này, bắt đầu tự hỏi cái vấn đề thực nghiêm túc: theo kịch tình, chính xác sao? Nếu vẫn như cũ ở phái Hằng Sơn, như vậy theo kịch tình tự nhiên là lựa chọn tốt nhất, ưu việt nhiều hơn, nhưng tại, cùng Đông Phương Bất Bại trong nguyên tác có quan hệ rắc rối khó gỡ, có tự do, cho dù năm nay có thể theo kịch tình, vậy về sau đâu? Về sau nên làm cái gì bây giờ?


      Người ta nước xa cứu được lửa gần, trong nguyên tác, vài kiện về thời gian địa điểm phát sinh cũng được ràng lắm, nếu như vẫn còn ở phái Hằng Sơn, như vậy cũng có thể suy đoán hai, nhưngbây giờ, quanh năm đều ở Hắc Mộc Nhai, dựa vào cái gì thúc đẩy cái gọi là kịch tình kia? Giống tại, ngay cả địa điểm gặp được Lệnh Hồ Xung là ở đâu đều trả lời được...


      Vì thế vấn đề nảy ra là, nên tiếp tục kiên trì làm theo nguyên tác hay vẫn là thay đổi tư duy phương hướng, đổi hình thức khác ứng đối bi kịch phát sinh ở phái Hằng Sơn? Đây là kế hoạch A và B, chọn A, có chút thực tế, chọn B liền cần trợ giúp từ bên ngoài... kiềm chế được, Nghi Lâm đem tầm mắt dừng lại người Đông Phương Triệt còn tĩnh tọa... Sau đó, cả người run run lên...


      A a a a! ! Thánh mẫu gì đó quả nhiên thể làm a a a! !


      Tôi cần làm chó má cứu thế chủ a a a! !


      Nghi Lâm ảo não vò loạn tóc chính mình, kỳ cũng chỉ ở phái Hằng Sơn ngây người bốn năm mà thôi... Đúng vậy, bốn năm... Nghĩ đến miệng cứng lòngmềm Định Dật lão ni , ngày thường giống hệt như vú em chiếu cố chính mình Nghi Mẫn sư tỷ, luôn hơi tí làcưng chìunhường nhịn chính mình các đồng môn...


      Quên , quen biết mà.


      Thành Hành Dương mấy ngày nay dị thường náo nhiệt, lúc này rất nhiều võ lâm nhân sĩ từ các nơi đều tập hợp, lớn đến mức kéo theokinh tế trong thành phát triển mạnh. Nhanh đuổi chậm đuổi, rốt cục trước ngày sáu tháng sáu ngày chạy tới nơi này, Nghi Lâm thở ra hơi, biết nếu , Lệnh Hồ Xung còn có thể bắt đầu vận mệnh khốn khổ của hay .


      Nhật Nguyệt giáo ở trong này cũng có phân đàn, nhưng Đông Phương Triệt cũng tính làm cho quản nơi này biết đến, cho nên bọn họ chỉ có thể trụ khách điếm, đáng tiếc khách điếm sớm kín hết chỗ, đừng là nhã gian, ngay cả phòng giường chung đều ở đầy. Nhưng giáo chủ rốt cuộc là giáo chủ, tài đại khí thô (có tài nhưng khí chất thô thiển, khoe khoang thô tục), Đông Phương Triệt thực phá sản, trực tiếp bảoĐinh Nhất cầm rất nhiều ngân phiếu đến khách điếm tốt nhất trong thành dạo vòng, sau khi ra, Đinh Nhất đặc biệt cung kính hồi báo đặt xong thượng phòng. Nghi Lâm trừu trừu khóe miệng, có tiền chính là đại gia, những lời này sâu sắc.


      Trước khi xuống xe ngựa, Đông Phương Triệt lấy ra chiếc khăn lụa chelên mặt của trước, sau đó mới vừa lòng gật đầu , "Lâm nhi xinh đẹp như vậy, phải nên che mới tốt."


      Nghi Lâm muốn phun tào, đại ca, kỳ huynh cũng rất đẹp.
      Phong nguyet, linhdiep17, hondat11 others thích bài này.

    5. bachnhaty

      bachnhaty Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      50
      khen thuong nang phuong my cham chi a. :yoyo19::yoyo19::yoyo19: vay dpbb quyet tam giu nu 9 a
      Phương My thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :