1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Quay Cuồng Vì Yêu - Lani Diane Rich (17 chương)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Amy's

      Amy's Member

      Bài viết:
      58
      Được thích:
      2
      CHƯƠNG 15

      Flynn vừa lao vào sảnh vừa cười khúc khích.

      "Xin chào," giọng cất lên từ quầy tiếp tân. "Chào mừng đến với khách sạn Goodhouse Arms."

      Flynn chớp mắt. tóc nâu mặc bộ vets xanh tề chỉnh mỉm cười nồng hậu đón chào sau quầy tiếp tân.

      "Tôi là Cherise. Tôi có thể giúp gì cho ?"

      "Tôi là Flynn Daly," . « Chị tôi có... »

      « À, vâng. » Cherise nhấn nút điện thoại, chờ chút và vào đó. « Daly ? có Daly đến gặp . »

      Cheries cười và gật đầu với Flynn. « vào . Tôi chỉ muốn vui được gặp . Hy vọng được làm việc với . »

      « Ừm, tôi cũng thế, » Flynn đáp, rồi lại vòng qua quầy và mở cửa văn phòng, cẩn thận khép chặt cánh cửa lại sau lưng.

      « chị tìm thấy ấy ở đâu thế ? » Flynn hỏi.

      Freya vẫn rời mắt khỏi công việc làm laptop, nhưng bỏ cây bút chì ngậm trong miệng ra để có thể trả lời. « Chị săn được bên khách sạn Boston Harbor. này giỏi lắm, biết mọi thứ cần biết về việc quản lý cơ sở hiếu khách. Cũng phải trả kha khá, nhưng đúng là đáng đến từng xu. Lại thêm khoản là ngạo mạn. »

      « Ừ, ấy tuyệt đấy, » Flynn ngồi xuống ghế. « Nào, . em nghe . Em giỏi ? »

      Freya ngước lên nhìn Flynn, ánh mắt cười. « Giỏi lắm ! chị vẫn tin là em lại có thể qua được ải của bố như thế. Nhờ làm mặt phụng phịu hả ? »

      « . Em trình bày rất nhiều ý kiến hay, bố thậm chí còn để em tự thực mấy cái nữa kia. Như là cung cấp thực phậm, tổ chức đám cưới, và dịch vụ thám tử tư. »

      Freya há hốc mồm. « Điên à ? »

      « Em rất nghiêm túc. Tucker từng là cảnh sát, ấy làm vụ Gordon Chase rất giỏi. Cho nên chị biết đấy, em nghĩ rằng nếu ta dùng phòng ở đây và Tucker chịu quay lại quầy rượu rồi chị làm thám tử tư theo hợp đồng thôi bị chi phí phụ trội, và thế là bố đồng ý ! »

      « Em vừa 'chi phí phụ trội' đấy hả ? » Freya giả vờ đưa tay gạt nước mắt, rồi toét miệng cười. « Em bé của tôi lớn rồi. »

      « Rồi, sao kệ chị. Nhưng em vẫn chưa với Tucker. Em vẫn chưa gặp... Em... ừm... chị có thấy ấy đâu ? »

      Freya nhìn chằm chằm. « Tất cả chuyện này là vì người đàn ông, và em thậm chí còn chưa gọi ta để báo là em quay về sao ? »

      Flynn dứng dậy, kéo kéo lại áo mình. « em làm vì ấy. Em thực thích nơi này. » ngừng lại chút. « Và với cả bọn em chỉ là bạn thôi. »

      Freya cười khùng khục. « Rồi. Phải rồi. »

      Flynn thở dài cáu kỉnh. « Rồi sao ? Chị có thấy ấy đâu ? »

      Freya đóng laptop lại. « . Kể từ khi bọn này thả em xuống ga. »

      « Ồ. Được rồi. Ok. » Flynn ngồi xuống chiếc ghế đối diện chị mình. « Thế mọi chuyện ở đây ổn hết chứ ? »

      « Ngay lúc này . » Freya đóng máy. « Annabelle bé đáng của em quậy nơi này lên ghê quá , nhưng chị nghĩ nó phục hồi được. Chị gửi cho em mấy bản báo cáo. Em có thể giải quyết tiếp vào ngày mai. »

      « Tốt. » Flynn vặn vẹo hai bàn tay đặt lòng. « Vậy... chị nghĩ em có nên gọi ấy ? ý em là, chị biết đấy, em phải đề nghị ấy quay lại làm, rồi mọi thứ khác nữa, thế em nên gọi cho ấy chứ, hả ? »

      Freya nhét cái laptop vào trong túi đựng. « Nếu em gọi, chị buộc phải giết em. »

      Flynn toét miệng cười. « OK. »

      Freya ngả người tới trước như thể định bám lấy cái bàn mà đứng lên, thế rồi thờ dài và lại ngồi xuống.
      « Vừa rồi chị bị trận hết hồn, » Freya .

      Flynn im lặng, biết phải gì. Freya căng thẳng nhìn đăm đăm vào chiếc hộp khăn giấy ở góc xa bàn.

      « Chị tưởng là cơn đau tim, nhưng họ chị sao. Trừ cái đầu, em biết đấy... » Freya buông tiếng cười yếu ớt, nhưng nụ cười lại pha nhanh chóng. « chị muốn gọi bố, kẻo bố lại nghĩ chị lo liệu được mọi việc ; mà chị cũng muốn gọi em vì lúc đó nửa đêm rồi, nọi nghĩ chuyện em phải chạy từ Southie thôi chị thấy tệ hơn. » Freya ngừng lại, đôi mặt nhìn mệt mỏi. « Và rồi chẳng có ao khác mà gọi vì chị làm việc 24 tiếng suốt 7 ngày cứ như là cố chứng mình cái gì đấy mà chính mình cũng chẳng biết là cái gì, em hiểu ? »

      « em xin lỗi, » Flynn . « Em hiểu. Ý em là, bề ngoài chị có vẻ như luôn... »

      « Chị biết, » Freya nhanh. « Đó là vấn đề của chị. » Chị ấy thở dài dài, rồi đứng lên và quàng túi đựng laptop qua vai. « Xin lỗi dối em chuyện về bố. »

      Flynn đứng dậy kéo chị vào lòng mình. « sao. Em để ý đâu. »

      « Freya ghì chặt em , rồi khụt khịt và rời ra.

      « Thôi, tào lao thế này đủ rồi. gặp gã pha rượu của em , trước khi cả hai đứa làm chị phát điên. » Freya đảo tròn cặp mắt. « Phát điên hơn mới đúng. »

      Flynn cười to. tiếng còi xe rống lên ở bên ngoài.

      « Xe của chị đấy. » Freya đứng nguyên tại chỗ, nhìn Flynn chằm chằm mất lúc, ròi , « Ừm, đừng làm hỏng đấy nhé. »

      Flynn mỉm cười. « Em cũng chị. »

      Freya nghiêng người hôn vào má Flynn trước khi quày quả bỏ . Flynn nhìn theo chị mình, rồi đóng cửa văn phòng lại.
      Văn phòng của . Nhưng nó có thể chờ . Đầu tiên muốn về bên căn nhà và tắm rửa chút. Và rồi...

      Tucker.

      Tim đập rộn lên trước ý nghĩ được trông thấy lại , chộp lấy túi và vội vã về phía cánh cửa kiểu Pháp, bằng qua sân trong, về phía căn nhà. Khi nhìn thấy dáng người đáng đứng ở ngoài hiên, đầu tiên Flynn nghĩ đó là Tucker đợi mình, nhưng khi người đó quay lại và đập vào mắt nụ cười leng keng, thất vọng của bỗng thay đổi thành cáu kỉnh.

      « Ông ở đây làm gì ? » vừa hỏi vừa xoay nắm đấm cẳ.

      « Lạ môt cái là : tôi tìm đấy. »

      « Sao ông biết tôi ở đấy ? »

      « Sáng nay tôi gọi cho bố . Đúng ra tôi có thể đón ở ga nhưng thế có hơi táo tợn quá. Tôi chuyệ với chút được ? »

      Flynn đẩy cửa mở ra và bước vào trong, ném phịch cái túi xuống và với tay bật đèn.

      « những gì ông phải rồi , Gordon, » Flynn . « Tôi còn có việc phải làm. »

      « Ồ, điều tôi đáng để bỏ thời gian ra đấy, » Gordon . « Tin tôi . »

      <><><><><>

      « Có chuyện quái gì vậy Mercy ? » Jake hỏi khi chị Mercy lôi qua cái lỗi giữa bếp và quầy bar. « 2h sáng rồi đấy. Nếu lại là chuyện mấy củ cải chết tiệt, em thề, em giết chị ngay. »

      « phải chuyện củ cải, » chị . « Hay hơn chuyện củ cái nhiều. »

      « Ôi chà. Hay hơn chuyện củ cải. thu hẹp được... »

      Họ xô cửa vào quầy bar và ngưng bặt. máy hát tự động chơi nhưng trong quầy vắng tanh, trừ cái bàn được bày ở giữa phòng, với thức ăn và nên.

      Và Flynn.

      Mercy cười khúc khích bên cạnh .

      « Giờ, hai đứa cần lo lắng gì hết, » chị . « Cứ thưởng thức bữa ăn , sáng mai nhân viên của chị đến và dọn dẹp sạch . Cứ thoải mái nhé. Và vui vẻ nữa. »

      Chị quày quả đến ôm vội Flynn, rồi ấn cái hôn lên má Jake đường rút .

      « Đừng làm hỏng việc nhé, » Mercy thầm vào tai , rồi vỗ vào vai cái để nhấn mạnh thêm ý mình trước khi rời . Jake đút tay vào túi và mỉm cười.

      « Chào, » .

      « Chào. » flynn từ sau bàn bước ra, bước vài bước tới chỗ đứng, nhưng dợn sóng tóc nhảy múa dưới ánh nến. « Em hy vọng là sao. Ý em là, em hy vọng thế này quá đáng. Em biết là muộn rồi, nhưng đây là ý của Mercy, và khi chị ấy bắt đầu khó mà ngăn lại được. Ý em là, em muốn mời ăn tối, nhưng chị ấy nghĩ đây có thể... » bật cười lo lắng. « Em xin lỗi. Nếu muốn về nhà và ngủ lại. Em ... »

      lắc đầu. « muốn đâu hết. »

      im lặng, mắt họ gặp nhau và khóa vào nhau. vươn đến nắm tay , lần những ngón tay ; dịu dang và thanh tú.

      ở ngay đây cùng .

      « Em về khi nào thế ? » hỏi.

      « Chiều nay, » đáp. « Lẽ ra em nên gọi nhưng... »

      « Phải chi em gọi, » , quá mệt mỏi ngày qua để bây giờ còn có thể giấu diếm điều gì. « nhược hết cả người rồi. »

      Mặt sáng bừng lên. « Ô, thế sao ? Em cũng thế. Ý em là, em ngủ được, em... »

      kéo về phía mình và hôn , bàn tay đưa lên chạm vào mặt , tóc , để biết rằng thất ự ở đây, về. Còn về thế nào và tại sao để sau. cần cảm thấy có ngay bây giờ, và dựa những gì đáp lại, biết cũng cần như thế.

      Ơn Chúa.

      « xin lỗi, » ah khi cuối cùng cũng phải lui lại để thở. « cắt ngang lời em. Em gì nhỉ ? »

      « Đằng nào em cũng quá nhiều rồi, » và kéo lại thêm cái hôn nữa. có mùi như vani và vị như quả mâm xôi, trong suốt cuộc đời mình chưa từng biết đế thứ gì tuyệt như thế. Giờ tất cả những gì phải làm là làm hỏng chuyện.

      Việc đó có thể khó đến mức nào cơ chứ ?

      « Nhạc ngừng rồi, » lát sau . lùi lại mắt hơi trĩu xuống.

      « Em chỉ có 2 đồng 25 xu, » .

      Jake mỉm cười và chạm lên mặt . « Em chờ ở đây phút nhé. » bước về phía hộp nhạc, dốc hết túi và lựa chọn, rồi bước lại bên trong tiếng piano nhàng chơi bài 'Nothing Can Change This Love' của Sam Cooke cất lên tràn ngập căn phòng.

      « Ôi, » , siết tay lên ngực. « Em thích bài này. »

      « Là Sam Cooke cơ mà, » , nắm lấy tay , đưa những ngón tay ấy lên môi và hôn . « Nhảy cùng nhé ? »

      gật đầu. kéo lại , vòng tay quanh eo .

      « nghĩ đến chuyện lên Boston, » khi họ cùng nhau lắc lư theo nhạc. « nghĩ đến chuyện lên đấy, điều gì đó hay làm điều gì đó để khiến em trở lại. Nhưng thể nghĩ ra thứ gì đủ hay, vì thế anhngooif ở nhà, uống bia và nghe Wille Nelson. »

      « Ôiii, » và mỉm cười. « Nghe buồn quá đấy. »

      « Em biết được đâu, » . « quýt có con chó, mua cái xe tải và nuôi tóc kiểu cá đối. Em cứu khỏi số phận kinh khủng. »

      với lên chạm vào tóc . « trông đẹp trai trong kiểu tóc cá đối. »

      « Cảm ơn ạ, nhưng chẳng ai để tóc cá đối mà lại đẹp đâu ! »

      « đẹp, » rồi phá lên cười. « Xin lỗi, em chỉ... Được gặp em rất mừng. Em nhớ , mặc dù, biết đấy, em biết là buồn cười vì có thể nhớ biết bao người mà mình mới chỉ biết ... »

      đặt tay dưới cằm và bắt nhìn vào mắt mình. « cũng nhớ em. »

      mỉm cười. « Tốt. »

      Họ nhảy trong im lặng cho đến hết bài, nhìn vào mắt nhau và mỉm cười như cặp thiếu niên ngây ngô. Jake quan tâm. sẵn sàng làm cậu thiếu niên non nớt ngu ngốc vì người phụ nữ này, và coi đó như món quá hơi. Bản nhạc kết thúc và họ ngừng nhảy.

      « đói ? » hỏi, sau lát. « em biết giờ này là nửa đêm, nhưng có rượu đấy, cả súp bí ngô nữa, tất nhiên. Em nghĩ là Mercy còn làm thêm ít trứng chim cút. »

      « nào. » cầm tay và dẫn ra bàn, kéo ghế cho trước ki cầm chai rượu rót vào ly.

      « em phải kể cho chuyện gì xảy ra, » khi cần ly lên.

      « cũng mong là thế. » ngổi xuống, ngắm nhìn gương măt hạnh phúc của Flynn sáng bừng trong ánh nến.

      Chúa ơi, ấy đẹp quá.

      « Em có những dự tính cho nơi này. Và có mấy chuyện em muốn hỏi trước. Em thuyết phục cả bài ra trò cho bố nghe và bố cũng nghĩ là chúng rất hay. Bố cho em tiền để sắp xếp hệ thống kế toán mới và đặt phòng mới... »

      « Ồ, » Jake buồn buồn . "Thế là còn con khỉ thuần nào nữa sao?"

      Flynn nhe răng cười. "Ta còn có cả trang web, hệ thống đặt phòng trực tuyến, có nhân viên tiếp tân toàn thời gian và những thứ tương tự thế. Em còn nảy ra ý, biết , kinh doanh thêm để tăng lợi nhuận đấy!"

      Jake cười khùng khục, "Để tăng lợi nhuận! thậm chí còn hiểu thế nghĩa là gì."

      "em cũng thế. Nhưng Mercy và em bàn rồi, và bọn em bắt tay làm thêm dịch vụ cung cấp thực phẩm ngoại."

      Flynn cười rúc rích đầy hào hứng, và Jake thấy từng khoảnh khắc đó.

      "Tuyệt vời lắm, Flynn à. Chà! Mercy thích lắm cho mà xem."

      "Bọn em bàn bạc cả đem. Chị ấy có thêm thù lao và cả cơ hội được mọi người biết mặt biết tên. Bọn em cũng chuyện về các cơ hội quảng bá, và nhiều thứ nữa. rất tuyệt. em cũng nghĩ đến chuyện làm dịch vụ đám cưới, bởi vì cái nhà trong ở ngoài vườn hoa hồng kia... ý em là, muốn làm đám cưới ở đó chứ, phải ?" Mắt hơi nheo lại. "Ý em là, với những người hẹn hò được lâu hơn mười lăm phút ấy."

      Jake vỗ lên vai . "Được rồi, được rồi. biết đó phải là em gợi ý đâu mà."

      thở dài cái nhõm rồi cầm chiếc bánh mỳ. "Và, hay nhất là..." cắn môi, trông như sắp nổ tug lên vì phấn khích. " dịch vụ thám tử tư."

      Jake vẫn sững người lại vì ngạc nhiên. "Chà. đấy chứ?"

      "Em biết nghe có vẻ kỳ quặc, đúng ? Nhưng chuyện là thế này. Ta dùng những văn phòng có sẵn, ta nhận điều tra theo hợp đồng, và những khi điều tra có thể làm quầy rượu. chỉ cần lấy giấy phép là ta bắt tay vào việc luôn được rồi."

      Jake miết tay miệng ly. "Hỏi ý kiến có phải là phần của kế hoạch ?"

      "Ừm... nhưng... ý em..." lúng búng. " từng là cảnh sát. Và khi ta cũng nhau làm vụ Chase rất vui. Cho nên em nghĩ, 'Này, gần như có tốn kém gì đâu chứ, sao lại nhỉ?'" nhìn , và theo những gì thể ra có thể đọc khá . "Vậy nên... sao lại chứ?"

      Jake xếp nĩa thẳng thớm tấm khăn. ", vì đầu tiên là việc đó chẳng hề vui chút nào. Em từng bị bắn."

      "Em chắc chắn đó là may mắn," . "Ý em là, người bình thường có thể bị bắn bao nhiêu lần trong đời cơ chứ? Có thể chỉ lần trong cả đời. vậy nên em xong phần mình rồi."

      "Và hai là, chưa từng muốn quay lại làm ở quầy rượu," . "Em hơi liều quá đấy."

      bỏ bánh mỳ xuống lại đĩa. "Ừm, vâng, nhưng cần công việc ổn định mà, phải ? Bố em để xây dựng được cơ sở phải mất kha khá thời gian, nhưng cũng chỉ là nghe người ta truyền tai nhau thế thôi, nên có thể chỉ hoặc hai năm trước khi..."

      "Em à ơi với các chị của phải ? có thể tự mình tìm việc, Flynn. cần em sửa chữa lại cuộc đời hộ ."

      Flynn chăm chăm nhìn lúc lâu. "Đó phải là điều em cố làm. Em chỉ cố tìm ra cách để vực nơi này dậy."

      Tất nhiên điều ấy muốn là thế. Jake chạm tay . " xin lỗi. vớ vẩn qua. biết mục đích của em tốt, và ý cũng phải là tụi mình đừng về chuyện này. Chỉ là muốn cam kết bất kỳ điều gì cho đến khi có thời gian nghĩ kĩ về nó."

      Tay Flynn ngọ nguậy dưới tay , và có thể thấy, theo nét mặt , rằng có diều gì đó mà vẫn chưa cho biết.

      "Flynn?" . "Em làm gì rồi?"

      với tay lấy cốc nước đá và uống ngụm to, rồi đặt lại chiếc cốc lên bàn. "Em có khách hàng đầu tiên."

      Jake ngồi lùi lại phía sau, cố gắng nắm bắt vấn đề. "Nhưng có giấy phép đâu."

      "Ừ," . "nhưng chuyện đó giải quyết dễ thôi mà, phải ?"

      "flynn em cam kết với người ta rằng giải quyết vụ mà thèm hỏi qua trước sao?"

      "chúng ta. Em cam kết chúng ta. Và em cũng đâu có tìm gì, vụ này nó tự động rơi vào tay em vậy thôi. Giống như là số phận vậy. như là nó phải xảy ra như thế. Ta thu được rất nhiều tiền, và em cần mọi hoạt động sinh lợi nhuận để bố thể túm em về sau sáu tháng và..." ngừng lại, rồi thẳng người lên tiếp. "Ừ. Em cam kết với người ta rồi đấy. và nếu muốn làm cũng sao. Em có thể tự làm mình."

      "Em biết ,." Jake , " nghĩ em thuộc loại người phải bị bắn nhiều hơn phát trong đời đấy. cảm thấy thế."

      Flynn đưa tay bưng trán, như thể ngăn lại cơn đau đầu. "Em toạc luôn ra đây vì đằng nào cũng phá hỏng chuyện này rồi, và em lèm luôn cho xong." hạ tay xuống. "Khách hàng là Gordon Chase."

      Jake nhìn chằm chằm, cảm giác như sàn nhà dưới chân mình vừa sụp xuống.

      "Em muốn giúp Gordon Chase?"

      " có mặt ở bên nhà khi em quay về hồi chiều nay. Ta ghét , nhưng hóa ra Annabelle và Rhonda cũng lấy trộm tiền của , chỉ khác ở chỗ chúng lấy hết sạch."

      Jake há miệng định gì đó, nhưng Flynn giơ tay lên. "Đúng là đáng kiêp , hoàn toàn đáng phải chịu như thế. Nhưng đó là ba triệu đô, Tucker ạ, và nếu ta lấy lại được cho trả cho ta mười phần trăm số đó. Tức là ba trăm ngàn đo. Nhiều tiền lắm đấy ."

      Jake nhìn chằm chằm cái nĩa của mình, những chiếc răng của cái nĩa như chuyển động dưới ánh nến lập lòe. " làm tính được mà."

      "Em có thể bù lại số tiền Annabelle xoáy mất, mở được dịch vụ cung cấp thực phậm cho Mercy, cả dịch vụ tổ chức đám cưới nữa." ngồi lùi lại, vừa nghịch mấy ngón tay mình vừa nhìn chằm chằm chúng. "Việc đó gần như đảm bảo cho thàh công của em, cũng có nghĩa là em bị giất khỏi đây sau 6 tháng. Vụ này là bảo đảm choem, Tucker, hiểu ?"

      nhướng mắt nhìn và gật đầu. "Ừ. hiểu."

      khẽ mỉm cười. "Cảm ơn . Ta hẹn ăn sáng với lúc 9h sáng mai."

      Jake cười và lắc đầu, dù chẳng có vẻ gì là thích thú. ", tụi mình làm. rằng làm nhé. chỉ rằng hiểu. hai chuyện đó giống nhau, Flynn ạ."

      "Tốt thôi. Thế em có hẹn ăn sáng với vào sáng mai."

      Jake cố thả lỏng mình và từ tốn. "Hủy , Flynn."

      " thể bảo em phải làm cái này làm cái kia," .

      "Ô, nhưng em có thể điểu khiển cả cuộc đời hả? em có thể bắt giúp Gordon chase, đến ăn sáng với và làm như thể hẳn chẳng đáng bị cái điều mà nhận sao?"

      hít sâu. giận; và troogn hoàn toàn bực mình. chưa bao giờ thấy bữa tối nào lại xoay chiều đến vậy. dù chẳng ai trong số họ muốn làm ra như vậy.

      "Này, em chỉ quay về đây vì . Em cần nơi này hoạt động, Tucker ạ. Em cần nó." lắc đầu và lại hít hơi sâu. "Em chỉ muốn nhờ ăn sáng. Có thế thôi. Ta phải đưa ra quyết địnhnào lúc nào, chỉ đến nghe mà thôi."

      "Điều em bắt làm nhiều hơn bữa sáng đấy," Jake . "Nhiều hơn nhiều, và em biết như thế. sẵn sàng gác mọi chuyện sang bên, nhưng giúp thằng khốn đó lấy lại tiền. . làm thế."

      "Tốt thôi. phải . Nhưng em ."

      "Tất nhiên là thế rồi."

      Họ nhìn chằm chằm nhau, căn phòng chìm trong im lặng đáng sợ. Mắt ngấn nước. khịt mũi. Jake thở dai.

      « Flynn... »

      « Em đói, » và đứng dậy. « Bảo Mercy em xin lỗi vì dùng bữa ngon lành mà chị ấy chuẩn bị. »

      « Flynn. » Jake đứng dậy theo, nhưng chỉ khiến nhanh hơn, và dừng lại. ràng là muốn theo, nên theo. có thể tôn trọng mong muốn của . có thể nhìn nhận từ vị trí của . có thể...

      « Chết tiệt, » lầm bầm. bước lại về bàn và cầm ly rượu lên, nhìn nó hồi lâu trước khi lại nhìn về phía cánh cửa mà Flynn qua. uống cạn ly, buông người xuống ghế và lại rót cho đầy. biết quay lại, nhưng chờ cũng có hại gì đâu.

      Chờ vậy thôi.

    2. Amy's

      Amy's Member

      Bài viết:
      58
      Được thích:
      2
      CHƯƠNG 16
      Flynn ngồi trong chiếc ghế đôi và nhìn chăm chằm vào nhưng con bò. hy vọng Esther cảm kích việc mang mấy cái thứ rùng cả mình này trở lại. Flynn biết, ngủ suốt năm phút đêm qua mà bà Esther chẳng hề ra. Mỗi tiếng động khẽ nhất cũng làm nhào ra cửa trước, chắc chắn rằng đó là Tucker đến để xin lỗi hay chấp nhận lời xin lỗi của . quan tâm lắm đến chuyện đó. Mãi đến khi mặt trời mọc cuối cùng mới từ bỏ hy vọng, và đến đó cũng quá muộn để mà ngủ được, thế nên chui vào bồn tắm bọt và dằn dỗi trong đó mãi lúc lâu.

      liếc nhìn chiếc đồng hồ tường. 8h45'. Nếu Tucker xuất trong vòng 15' tới để ngăn lại, ăn sáng với Gordon. có thể tìm ra cách để bù laijcho Tucker, nhưng ba trăm ngàn đâu phải dễ tìm. Phần khó khăn ở đây là tự thuyết phục mình rằng việc lấy tiền của gã đàn ông mà Tucker khinh miệt đên từng mô từng thớ con người gã phải là việc làm phản bội tệ hại nhất.

      Mặc dù đúng là như vậy. biết vậy.

      Có tiếng gõ cửa, lay tỉnh khỏi những ý nghĩ. nhìn đồng hồ và trái tim chùng xuống ; 8h51'. Những gã như Chase bao giờ đến sớm như vậy. Đó hẳn là Tucker. Đột nhiên lựa chọn của dường như ràng. Sau rốt vẫn còn nhiều cách khác để mà kiếm tiền mà.

      Chỉ có thể là Tucker.

      nhảy khỏi cái ghế đôi và chạy ra mở của, vừa sắp xếp lại trong đầu mình lời xin lỗi vừa mở cửa ra.

      Rồi trông thấy nụ cười leng keng của Chase và muốn nôn ngay lập tức.

      « Tôi đến hơi sớm, » Chase . " và Jake sẵn sàng chưa?"

      "Chưa," Flynn đáp. "Tucker có ở đây, tôi vừa quyết định..."

      Chase bước vào và nhìn quanh. " ta có sao? Chà. Tôi khá hy vọng là có thể đưa cả hai người ra ngoài. Cả hai quen xử lý vụ Annabelle và Rhonda..."

      Gã vụt im lặng, trông buồn và có vẻ như bị phản bội đến nỗi Flynn suýt nữa cảm thấy tội nghiệp, nhưng rồi nhận ra là hẳn là gã than vãn về 3 triệu đô bị mất hơn là vì Rhonda Bacon.

      "Này, Gordon," . "Tôi xin lôi. Tôi nghĩ rồi, bọn tôi thể làm gì được đâu. Ông nên để cảnh sát lo vụ này."

      "Tôi thể báo cảnh sát được," Gordon vội. Flynn khoanh tay trước ngực và nhìn gã chằm chằm. Chỉ vài giây sau gã phun ra.

      "Được rồi, chuyện là..." gã thở dài. " sao bây giờ đây? Tốt nhất là nên mang những quỹ đặc biệt này ra thu hút chú ý của cảnh sát, biết có hiểu ?"

      Bụng dạ Flynn lộn nhào. "Ôi, trời, Gordon. Đó là tiền ăn cặp? Ông đùa đấy hả?"

      Gã đặt tay lên vai . " phải ăn cắp. chỉ là phải có được theo cách hoàn toàn hợp pháp. Này, tôi cần giúp đỡ của . Tôi tăng thù lao gấp đôi. Sáu trăn ngàn đô. cần phải quyết định ngay bây giờ, để tôi đưa ăn sáng và chúng ta chuyện. chỉ chuyện thôi."

      Sáu.

      Trăm

      Ngàn

      Đô-la

      Flynn thở dài. Gã quá thảm, cũng quá quẫn, và đó chỉ là bữa sáng. bữa sáng có thể là khác biệt giữa việc ở đây sai tháng với ở đây cả đời.

      Với Tucker.

      nhắm mắt, cắn chặt răng và , "cũng được."

      "Tuyệt!" Chase túm lấy hay vai và hôn lên má . "Cám ơn, cám ơn ."

      giơ ngón tay lên. "chỉ là bữa sáng thôi đấy nhé. Tôi hứa hẹn gì đâu đấy."

      "Tất nhiên rồi mà," gã khi mở cửa cho . Chase dẫn ra phó, nơi chiếc xe sang trọng của gã đậu. khi tới bên ghế ngồi bên, nhận thấy chỗ đó đầy những túi.

      "Ông định đâu sao?"

      Chase với tay mở cửa sau. "Ừ, tôi phải bát chuyến bay chiều nay."

      nhìn gã, trong lòng bỗng nhói lên sẹ ngghi ngờ khi gã dẫn vào băng ghế sau. "Sao dùng vali?"

      Gordon nhe răng cười. "Nó... đầy rồi."

      Gã đóng cửa, nhìn theo khi gã vòng sang bên chỗ tài xế. gã tra khóa và khởi động xe. Flynn nắm tay nắm cửa và kéo.

      có gì xảy ra.

      "Ưm," khi Chase lái xe ra đường. "Mấy cái cửa sau này mở được từ bên trong sao?"

      Chase ngoái lại ném cho cái nhìn tội lỗi. "vì lý do an toàn cho trẻ nhẻ mà."

      "Ông làm gì có con."

      Chase nhún vai và rẽ sang đường chính. " có."

      Nhẽ ra phải nghe Tucker. Nhẽ ra phải nghe Tucker. Nhẽ ra phải nghe Tucker. Đầu óc chạy đua và với lấy cái ví, lục tìm trong đó nhưng trống rỗng.

      "Chúng ở ngay đây này," Chase và giơ lên cả điện thoại lẫn bình xịt Mace của .

      Flynn bàng hoàng nhìn lại vào trong túi. "Ông làm thế nào mà...?"

      "Tôi là thằng ăn trộm, và là thằng dối," gã . "Tôi phải có kỹ năng chứ."

      Kỹ năng sao, nghĩ khi vùng quê xinh đẹp lướt qua cửa sổ. À há.

      "Ít nhất ông cũng cho tôi biết nơi ta đag đến chứ?" cuối cùng hoi.

      Gã bắt gặp ánh mắt của trong gương chiếu hậu. đọc thấy ở đó chút gì mâu thuẫn.

      "Cũng có vài người thế giới này chịu được cảnh nghèo khó, Flynn ạ," gã khi xe lăn bánh ra đường cao tốc. "Nhưng tôi thuộc số đó."

      <><><><><>

      "Chết tiệt," Jake và gập điện thoại lại. flynn trả lời điện thoại nhà, còn di động chuyển sang hộp thư tự động. để lại mấy tin nhắn nhưng cho biết chính xác mình làm gì. đoán, sau chuyện gây với đêm qua, trực tiếp tốt hơn. chồm ngưới về phía trước từ băng ghế sau chiếc Suburban và vỗ vai Gerard Levy.

      "Còn bao lâu nữa ta đến đó?" hỏi.

      Gerard nhìn đồng hồ. "Có lẽ là 40'."

      "Ông chắc chắn là mình ở cả đấy chứ?"

      " thể chắc chắn điều gì hết. bọn tôi kích hoạt LoJack (*) chiếc xe mà ta nghĩ là chúng ăn trộm. tôi có cảm giác tốt về chuyện này, nhưng làm quái nào mà biết được?" Gerard nhìn Jake nghi ngờ. "Này, Jake, tôi nghĩ ưu ái cậu lắm rồi đấy. mang cậu theo thế này tôi bị đá đít như chơi."

      " điều này để ông thấy dễ chịu hơn nhé," Jake , "giờ tôi là thám tử tư. Và đây là vụ điều tra chính thức."

      Gerard hừ mũi. "ai là khách hàng?"

      Jake lắc đầu. "Tôi ông cũng chẳng tin đâu."

      Gerard cười khùng khục. "Thôi được, tôi biết tôi điều này rồi, nhưng tôi lại lần nữa. SWAT vào trước trong trường hợp chúng có trang bị vũ khí, khi họ kiểm soát được rồi tôi mới vào. Khi tôi đồng ý cậu 15' để lấy thông tin mình cần, rồi như chưa hề có mặt tại đó, hiểu chưa?"

      *****

      (*) Hệ thống phát tín hiệu giúp xác định vị trí chiếc xe.

      Jake gật đầu, bật điện thoại lên và bắt đầu bấm số.

      "Tôi hiểu rồi."

      áp điện thoại lên nghe và ngồi lui lại.

      Chào. Bạn gọi đến Flynn Daly. Xin lỗi tôi thể nhận điện thoại...

      "Chết tiệt," Jake rồi sập điện thoại lại.

      <><><><><>

      Flynn chớp chớp mắt để dần thích nghi được với ánh sáng mờ mờ trong ngôi nhà . Vai của Chase thúc vào bụng ước sao mình ăn gì đó trước khi rời , để có thể ọe hết ra lưng gã.

      "Đồ khốn iếp chết tiệt," Flynn gầm gừ và ngọ nguậy giãy ra, nhưng khoongmay là Chase trông thế nhưng lại khỏe hơn nhiều. lúc lôi ra khỏi xe, Chase phải hửng cú đá rất ác ý đúng vào chỗ hiểm – ngờ rằng gã rất khó mà có thể ngủ được với ả nào trong thời gian sắp tới – nhưng cuối cùng gã đập lại cho cú vào đầu làm ngã sóng xoài, và khi lồm cồm dậy bị vắt qua vai gã, bị lôi suốt con đường bụi bặm, chẳng trông thấy gì ngoài cây cối và cái phần sau chết tiệt của gã.

      Flynn cố bắt vài đặc điểm định dạng của khung cảnh nơi đây nhưng thể. biết mình ở đâu đó vùng Catskill Mountains, những gã lôi len lỏi trong những con đường làm hoàn toàn mất phương hướng. thậm chí có thoát được khỏi Chase và lấy lại được điện thoại – nếu có tìm được cách nào thoát về được, mà điều đó khó xảy ra – cũng chẳng biết phải kể gì với cảnh sát.

      Hoặc với Tucker.

      nhắm mắt và cố xua mọi ý nghĩ về Tucker. Nếu nghĩ về , lại đầy tràn cảm xúc, trong khi lại cần duy trì cái vẻ khinh khỉnh này nếu còn muốn đấu lại được với Chase.

      Chase đến cái hành lang và Flynn nghe thấy tiếng cửa mở.

      "Oái" khi Chase lẳng ngã vật ra cái sàn gỗ cũ. dợm người chạy ra cửa nhưng bị Chase túm lấy cả hai cánh tay mà giữ lại. xoay xở để có thể phỉ nhổ và thình lình cho gã cú đạp bằng gót chiếc bốt, nhưng được hài lòng như cú đá vào bi mà thực hồi sớm.

      Vậy đó.

      "Annabelle!" gã gọi. "Bọn tao đến rồi đây."

      "Hả, mày đùa đấy hả!" Flynn hét lên. "Mày mang tao đến cho Annabelle McCrazy?"

      "Và rồi ta đem lại cho tôi McMonney, đúng vậy," gã . "Xin lỗi nhé Flynn. Tôi cũng thích đấy, nhưng tôi muốn nghèo."

      "Jake đâu?"

      Chase xoay người lại, vác theo cả Flynn và cả hai cùng mặt đối mặt với Annabelle chĩa súng vào mình.

      "Chiết tiệt," Flynn lầm bầm.

      "Này, Flynn!" và cười tươi. "Rất xin lỗi về tất cả chuyện này, chỉ là còn cách nào khác. Nhưng tớ hứa chuyện này qua nhanh thôi, được chứ?"

      Chase xô Flynn xuống ghế dài ở giữa gã và Annabelle, và chỉ ngón tay vào .

      " ta điên, nhưng bắn giỏi lắm đấy. đừng có mà nhúc nhích."Rồi gã quay sang Annabelle. "Rhonda đâu?"

      "Nó chờ ở trong xe sau kia," Annabelle . "Còn Jake?"

      " thấy đâu," Chase . "Giờ đưa tao tiền của tao."

      "Ôi, ông ," Annabelle . "Con này cần Jake."

      "Gọi cho nó. rằng mày chĩa súng vào Flynn. Nó lại chẳng lao đến ngay lập tức ư."

      Annabelle ngẫm nghĩ lát, rồi nhún vai. "Được rồi. Có lẽ thế cũng được."

      "Còn tiền của tao?" Chase.

      "Thông tin Rhonda có đủ hết rồi."Annabelle ném cho gã chùm chìa khóa. " đem nó theo có tiền. mày biết thủ tục rồi đấy."

      Chase ném cho ả cái nhìn kinh tởm. "Hai đứa mày đúng là điên hết rồi."

      Annabelle mỉm cười với gã ta, nhưng nụ cười ấy lên mắt. "Tíc tắc, Gordon. Tao đổi ý bây giờ đấy."

      Chase lầm bầm điều gì đó rồi lao ra cửa. annabelle cười rồi ngôi phịch xuống đầu kia chiếc ghế cùng Flynn, súng vẫn chĩa vào .

      "Rhonda tội nghiệp," Annabelle . « Buồn đấy, ấy biết ? ta có thể làm tốt hơn nhiều. Cắt tóc đẹp, thêm ít son môi vào có thể làm được gì đó rồi, ấy biết ? »

      Cái gì đó ngọ nguậy trong đầu Flynn. « ? »

      Nhưng lời đó vừa mới thoát khỏi miệng ở phía ngoài vang lên tiếng nổ dữ dội, và tiếp đó là tiếng nổ thứ hai hơn. Annabelle dùng tay vén rèm lên, rồi cười khinh khích.

      « Ô, hoan hồ ! » ả . « Được việc rồi ! » Ả thả lại rèm xuống. « Tớ chồm kế hoạch từ internet đấy, ấy chẳng bao giờ biết được nhưng việc đó được thực ra sao đâu. Hay cái là chẳng có mống nào ở quanh đây trong vòng năm dặm, cảnh sát bâu đầy đến rồi, mà thế chẳng hay ho chút nào. » Ả hất đầu ra cửa sổ. « Muốn xem ? »

      Flynn lấy ngón tay vén rèm, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Bên ngoài kia, có thể thấy những vết mờ mwor hình dáng chiếc xe bị nuốt trong lửa ở ngoài rìa con đường.

      « Chết tiệt, » và rụt lại bàn tay run rẩy.

      « Gì cũng có giá của nó, » Annabelle , cái nhìn buồn bã thoáng khuôn mặt. Rồi đột nhiên, vẻ mặt ả sáng lên, ả vỗ vỗ đầu gối Flynn bằng bàn tay rảnh rang còn lại. « Này, gọi cú điện thoại chứ ? »

      <><><><><>

      Họ vừa lái khỏi đường cao tốc điện thoại của Jake đổ chuông. rút nó khỏi túi mà chẳng thèm kiểm tra xem ai gọi.

      « Flynn ? » hỏi. « Nãy giờ em ở đâu ? »

      « Em nghĩ nơi em ở bây giờ chắc quan trọng hơn. » Giọng đều đều và trống rỗng. vẫn bực sao ? chắc vậy rồi. Và có quyền như thế. chỉ hy vọng thôi khi kể cho nghe mình làm gì.

      « Bữa sáng thế nào ? » hỏi.

      « tốt. »

      Jake cảm thấu những sợi dây báo động giần giật khắp người mình. « Flynn ? Em sao chứ ? »

      Jake bấu điện thoại chặt trong tay. "Flynn? có chuyện gì thế? Em ở đâu?"

      Flynn đọc lên địa chỉ và tim jake chùng xuống. vỗ vai Gerard.

      "Khôn kiếp," .

      "Sao thế?"

      "Chúng bắt Flynn rồi!" hét lên. Gerard vỗ lái xe và khẽ gật đầu, còi báo động được bật lên.

      "Flynn?" vào điện thoại.

      " ta được có cảnh sát," Flynn . "Chỉ thôi."

      "Được rồi," Jake và đưa mắt nhìn Gerard. "Tối thôi. cảnh sát."

      Gerard ra hiệu tắt còi hụ.

      "Flynn, chuyện gì xảy ra vậy?"

      thở dài. "Hóa ra em đúng về việc Annabelle . Và hóa ra đúng về Chase." nghe tiếng cỡ ra. "Nhưng ta phải lo gì về gã nữa, vì gã chết rồi."

      "Gã làm sao?"

      "Gã chết rồi. Rhonda cũng thế."

      lắc đầu, cố ghép các mảnh ghép lại với nhau trong đầu mình. "Ý em Annabelle bắt em?"

      " ta là KCY có khẩu súng. Loại tệ nhất."

      khẩu súng? Jake bóp gáy. "Flynn, đến, nhé? đường rồi. Em cứ ở yên đấy. đến đây."

      "Em xin lỗi, Tucker, em..."

      Điện thoại cắt cụp.

      "Flynn? Flynn!"

      Im lặng. jake gập máy và gục mặt vào tay, cố láy lại bình tĩnh. Annabelle muốn , nên ả làm hại Flynn chừng nào còn chưa đến. và khi ở đó, có thể bảo vệ Flynn. Vậy mọi chuyện ổn thôi. ổn cả thôi.

      "... số điện thoại? Jake!"

      ngẩng đầu để thấy Gerard hét lên gì đó với mình.

      "Gì?"

      "Cậu có số điện thoại ?"

      Jake mở máy và dò danh sách cuộc gọi, rồi gật đầu.

      "Tốt," Gerard mở điện thoại mình và gọi điện. Jake nghe lõm bõm thấy nào "người đàm phán", nào "tình huống bắt cóc con tin" nhưng hầu như tất cả những gì nghe được trong đầu chỉ là giọng của Flynn

      Em xin lỗi, Tucker. cuộc bằng cả mạng sống của mình, mới là người phải xin lỗi.

      <><><><><>

      "Thở vào đấy," Annabelle và đưa cho Flynn cái túi giấy . Flynn run rẩy cầm lấy và chậm chạp thờ vào đó trong khi Annabelle ngồi ngay cạnh. chỉ có thể đeo cái vẻ khinh khỉnh của mình cho đến khi nghe thấy hốt hoảng trong giọng của Tucker, khi bảo rằng đến đây vì .

      " ấy tớ, ấy biết chứ," Annabelle vừa vừa xoa xoa lưng Flynn bằng tay, trong khi tay còn lại vẫn lăm lăm khẩu súng. "Tớ vẫn luôn có mặt vì ấy. Eileen nhẽ ra được làm ấy mất việc. Nó nhẽ ra chỉ có việc lấy chiếc laptop mà thôi. Nó cố tình làm thế. Theo đuổi ấy. nó lúc nào cũng ghen tị với tớ."

      Flynn kéo cái túi khỏi mặt. "Mày biết , nếu mày muốn tao bình tĩnh lại có lẽ mày cũng nên bớt điên , được chứ?"

      Annabelle bật dậy khỏi ghế. "Xin lỗi Flynn. Tớ biết ấy cũng mê ấy. và tớ bao giờ muốn làm ấy bị thương trong vụ này đâu. Chase nhận được cái gã phải nhận vì làm hại Jake, và Rhonda... Rhonda tội nghiệp quá ngờ nghệch. Nhưng còn ấy... ấy vô tội. tớ biết điều đó, nhưng ấy phải hiều là ấy tớ, được chứ?"

      Flynn cố mở miệng, nhưng cú sốc khi biết rằng có hai xác chết cháy thành than ở ngoài đường kia đặt vào tình huống rất ngu ngốc, rất kì dị.

      "Vậy kế hoạch của mày là gì? Dí súng vào đầy tao và bắt ấy rằng mày sao? Tất nhiên ấy làm thế. Nhưng điều đó biến nó thành được."

      lại đưa túi lên miệng, tập trung vào cái thanh xào xạo tạo ra khi hít thở vào đó để ngăn mình ngất lăn ra.

      "Ối bạn thân ," annabelle nhìn chòng chọc. "Ấy chẳng là cái thá gì. Ấy chỉ là cái đống màn hình rada mà thôi. Trước khi ấy đến, mọi chuyện đều ổn thỏa. ấy nhẽ ra hẹn hò với từ từ lâu rồi nếu như bị bà già Esther ngăn cản."

      Flynn hớp hơi trong túi, rồi buông nó xuống. "Trời đất ơi. Chính mày giết bà Esther, đúng ?'

      Đôi mày của Annabelle hơi cau lại giây, nhưng rồi ả cười đầy thấu hiểu, "Ôi, đâu phải vì chuyện đó. Bà già chọc mũi vào sổ sách của tớ, chẳng chóng chầy rồi cũng phát ra tớ làm gì. Để tớ ấy nghe, tớ muốn quay lại nhà đá. ấy có biết lũ con ở trong đấy thế nào ? Lũ con như Eileen Dietz ấy." Ả lại ngồi xuống cạnh Flynn và vỗ vỗ vào chân . "Nhưng mà nhân tiện luôn, tớ cũng sợ chết khiếp khi tưởng ấy nốc hết cái chai schnapps đó. Ấy mà chết, rồi bọn chúng làm khám nghiệm tử thi, và phát ra quá liều thuốc trợ tim trong người ấy lội hết cả chuyện."

      Flynn cảm thấy ngực mình thắt lại vì tức giận. "Mày đúng là con khốn nạn điên khùng."

      Annabelle đứng bật dậy, tay áp ngực, mắt ngân ngấn nước.

      "Tớ chỉ làm những điều phải làm thôi, Flynn. Ấy nghĩ tớ thích thế này sao? Ấy nghĩ rằng tớ yên ổn vì chuyện này sao? đâu. Tớ chỉ làm điều phải làm thôi. Với tớ cũng khó khăn lắm chứ."

      Flynn lại đưa túi lên và tập trung hít vào thở ra.

      Hít vào thở ra.

      Hít vào thở ra.

      Annabelle tới lui trước mặt, lẩm bẩm điều gì đó về chính ả mà Flynn chẳng thể nghe thấy qua tiếng xào xạo của cái túi giấy. Thế cùng tốt.

      Bởi vì con khốn này bị điên mất rồi.

      <><><><><>

      Jake phóng ra khỏi xe trước khi chiếc Suburban kịp dừng hẳn lại,và ngạc nhiên khi thấy Gerard kịp túm mình lại.

      "Người đàm phán vẫn chưa đến." Gerard đặt cả hai tay lên vai Jake để giữ chặt lại. "Cậu chờ ở đây."

      "Đàm phán cái con khỉ." nhìn ra con đường đất. theo bản đổ ngôi nhà đó còn cách chưa đến nửa dặm. xuyên qua những thân cây khẳng khiu, có thể trông thấy đường nét của ngôi nhà màu trắng, và có cột khói màu đen.

      "Lạy Chúa," lầm bầm.

      "Tôi biết là khó khăn, nhưng đây phải là chiến dịch của cậu, Jake ạ," Gerard . "Những người biết cách xử lý tình huống này đến. trừ khi cậu muốn Flyn bị giết, cậu phải đợi họ thôi."

      Jake thoát khỏi kìm kẹp của Gerard, nhưng khoongchayj xuống con đường kia. Thay vào đó, tập trung cơn giận của mình và đá cũ lõm cả bên chiếc Suburban.

      "Tôi trả tiền cho chỗ đó," .

      "Đừng lo về ." Gerard bước lại gần và đặt tay lên vai Jake. "Chúng ta tập hợp lại đây, gọi điện thoại và để cậu vào khi nhận được bằng chứng của sống. Kế hoạch là như thế."

      Bằng chứng của sống. Những từ ấy cứa qua người , nhưng gật đầu.

      "Ừ," . "Ừ. Ok."

      Điện thoại của Jake lại reo lên. liếc mắt nhìn Gerard rồi kiêm tra người gọi đến. giơ cho Gerard thấy và nghe máy sau cái gật đầu của ông sếp cũ.

      "Flynn? Em sao chứ?"

      Giọng Annabelle dội lại qua đường dây.

      "Jake! Được nghe lại giongj là vui."

      "Flynn có sao ?'

      "Ồ, ta sao, nhưng... anhyeeu, em cảnh sát cơ mà. ta bảo được có cảnh sát sao? Ta thực thể chuyện được nếu có cảnh sát lởn vởn đâu . Em thể tập trung được, mà em có những chuyện quan trọng muốn ."

      lắc đầu với Gerard, ông nhắm mắt và chửi thề. "Xin lỗi, Annabelle. Lúc gọi họ ở cùng tôi rồi."

      Annabelle thở dài. "thôi được rồi. phải lỗi của . Nhưng họ biết là em có Flynn đấy chứ? Và khẩu súng nữa? Họ biết em giết ta, đúng nào?"

      "Annabelle," vội , "đừng."

      « Em muốn, » ả . "Nhưng em làm nếu buộc phải thế. có thể bảo họ , rồi vào đây mình chứ? Ta chẳng còn nhiều thời gian đâu."

      "Để ấy , Annabelle. ngay khi biết ấy an toàn."

      "Jake, nếu ta an toàn bọn cảnh sát đó ập vào bắt em, ta làm sao còn thời gian mà chuyện. em xin lỗi,nhưng thể. hiểu mà, phải ?"

      chống tay chiếc Suburban và gục đầu, kẹp điện thoại vào tai. " cần chuyện với ấy trước. cần..."

      "Ô, cái gì cơ? Bằng chứng của sống hả?" Annabelle cười khúc khích. "Rồi. Em xem thấy phim rồi mà. Đây."

      Có tiếng sốt soạt, rồi tiếng tanh tách lạ lùng, và cuối cùng, nghe thấy tiêng Flynn.

      "Tucker?"

      Tất cả các cơ trong người căng ra. " đường đến. có chuyện gì xảy ra với em đâu, được chứ?"

      "Chase chết rồi. em với chưa? Em với rồi mà, đúng ? Rhonda cùng thế. Còn Annabelle hả? Điên rồi."

      Tim Jake như vỡ ra khi nghe tiếng của . Giọng nghe sợ hãi quá. cố vơ thêm bình tĩnh vào giọng của mình. "Ừ, em , biết rồi. ổn cả thôi."

      "Chase rằng ta bắn rất tốt đấy. em tin gã."

      Jake vụt nhớ lại cái đêm trong cabin.

      Vậy, ai bắn chúng ta?

      kẻ bắn tồi cố giết chúng ta, rồi hoảng sợ bỏ , hay kẻ bắn giỏi muốn gửi cho chúng ta thông điệp.

      "Em nghĩ lẽ ra em nên ở lại Boston," .

      " đưa em ra khỏi chuyện này," . " có chuyện gì xảy ra với em đấu."

      "Xin chào! Lại là em đấy!" Giọng Annabelle lại vang lên. « Jake, tình là phải bảo mấy ông cảnh sát đó về thôi. Em rất xin lỗi. Em cho phút, được chưa. Bắt đầu từ... bây giờ ! »

      Jake gập điện thoại lại. « . Ngay bây giờ. »

      « Jake... »

      « Trờ chơi kết thúc rồi, Gerard. Nếu ông còn ở đây Flynn chết. chỉ có duy nhất cách ông ngăn tôi đến đó là tự mình bắn chết tôi . Dó là chiến dịch của ông. Ông gọi . »

      Jake được nửa đường về phía ngôi nhà nghe thấy tiếng chiếc Suburban rời .

      <><><><><>

      Flynn gấp chiếc túi giấy lại vuông vắn và để ở bân cạnh. Hơi thở của trở lại bình thường. cảm thấy mình có thể quên mùi chiếc xe cháy bên ngoài bằng cách tập trung vào hình dáng vết nước thấm ở trần.

      trong số chúng trông như Vladimir Putin.

      Annabelle bỏ ông nhòm và buông màn xuống, căn phòng lại chìm vào bóng tối.

      "Ô hoan hô! Chúng hết rồi," Annabelle . "Ơn Trời. nhé ra có thể phiền hơn nhiều đấy, ấy biết ?"

      Flynn gật đầu. cuối cùng thôi thúc bật lại ả cũng rời bỏ . biết rằng chỉ chốc lát nữa thôi Jake bước qua cánh cửa kia chỉ trong chốc lát nữa thôi, và cứu , rồi bạn trẻ con nhà mấy ông bác sĩ trị liệu sướng tỉ tê với đám bánh được trả từ hóa đơn hàng tháng của Flynn.

      Thấy chưa? nghĩ thầm. Mọi người đều có phần mà.

      Có tiếng gõ cửa. Annabelle vuốt tay mái tóc dài vàng óng của mình và cười to như thiếu nữ.

      "Mời vào!" ả , và đứng bên cạnh Flynn.

      <><><><><>

      Điều đầu tiên Jake thấy là Flynn ngồi ghế, tay khép chặt đùi. bước lại chỗ , nhưng sững lại khi nhìn thấy khẩu súng mà Annabelle giơ lên và nhắm thẳng vào đầu Flynn.

      "Em xin lỗi Jake," Annabelle , "nhưng ta gần hết thời gian rồi, nên em cần với ta."

      Jake nhìn Annabelle chằm chằm. " gì với ấy?"

      Annabelle cười, nhưng nụ cười tắt phụt. "Rằng ta. Rằng em. Rồi em phải giết ta, xấu hổ, nhưng rồi ta có thể trốn thoát và em có hàng núi tiền. em mua vé đến Buenos Aires, chuyến bay cất cánh lúc..." ả kiểm tra đồng hồ và nhăn mặt. "Ôi. Ba tiếng nữa. gấp lắm rồi. Nhanh ... nhanh lên."

      "Chờ ," Jake và giơ tay ra. "Annabelle, tôi để giết ấy."

      "em biết. nghe ghê quá, em biết. Nhưng những kẻ này, chúng đáng bị như thế. Esther định tống em vào tù, thế là tốt. Eileen làm mất việc. Gordon đúng là thằng chết tiệt. Rhonda làm mọi cách, kể cả những cách ngu ngốc nhất, để khiến gã đàn ông của chính mình lại mình, ừm, phải đó là lời khuyên của em, nhưng chính ẩ chọn làm như thế. Và Flynn..." Annabelle nhìn Flynn và thở dài. "Em cũng q\úy ta, nhưng ta cố cướp của em, nên cũng đáng phải chịu kết cục như vậy."

      Annabelle lên còi súng, mắt vẫn nhìn Jake. giơ tay lên.

      "Đừng, Annabelle.," . "Tôi với . Tốt thôi. Nhưng đừng bắn."

      Annabelle ngoẹo đầu sang bên, trong như con chó biết phải làm gì để được thưởng. "Nhưng ta, đúng ? luôn em, đúng ? Lý do duy nhất và em được ở bên nhau là vì bà già Esther bảo được với em, đúng ?'

      " chuyện gì vậy?" Jake . "Bà Esther và tôi chưa bao giờ chuyện về ."

      "Nhưng có. Bà ta bảo em vậy. Bà ta bảo thích em, nhưng bà ta cho hẹn hò với em vì muốn có chuyện tình cảm giữa những người làm của mình. »

      Jake lắc đầu. « Annabelle, bà ấy chưa bào giờ rằng tôi được chơi với . »

      Annabelle nhăn nhó bối rối. « Cái gì ? Ừm... thế... tại sao ? »

      Flynn thở dài. « Bà Esther quá tốt. bà ấy hẳn biết Jake bao giờ hẹn hò với , bà ấy cảm thấy tội nghiệp thôi, đồ ngu. »

      « Flynn, » Jake . « Sao để lo vụ này ? »

      Flynn thõng tay xuống. « Em sắp chết. em phải ăn lưỡi của mình trước hay sao/ »

      Mắt Annabelle ngấn đầy nước, khẩu súng run rẩy trong tay ả. « đúng, Jake. đúng. em. chỉ... Esther... »

      « Chúa ơi, Annabelle, » , cố giữ giọng của mình ôn hòa. « em phải giết Flynn. mới biết ta có tuần. biết em lâu hơn thế và quan tâm đến em. Nhưng ta cần nó chuyện, và thể nếu có khẩu súng lên còi như thế. Em bỏ xuống . »

      « Thấy chưa ? » Annabelle , tay vẫn giữ nguyên khẩu súng nhắm vào Flynn. « bảo là ấy mày đâu mà. »

      Jkae liếc nhìn Flynn, bắt gặp ánh mắt ấy và khẽ mỉm cười thấu hiểu.

      Cho ả thứ mà ả muốn nhất, hoặc cho ả thấy thứ ả sợ nhất.

      « , » , nhưng Flynn đứng dậy.

      « Nếu định bắn còn chần chừ gì nữa mà bắn luôn , » . « Nhưng nếu có phút nào đõ nghĩ rằng Jake luôn mày mày đúng là đứa ngốc điên rồi. »

      « Đừng nghe ta, Annabelle. Nhìn đây, » Jake và tiến đến gần hơn. Annabelle vẫn tập trung vào Flynn. Nếu có thể đến giữa Flynn và khẩu súng...

      « Mày quá bị ám ảnh ấy có tao hay . Ai quan tâm chứ ? Quan trọng gì chứ ? Tao phải vấn đề của mày, Annabelle. Vấn đề của mày chính là mày đấy. ấy bao giờ mày đâu, dù tao có hay . Chuyện đó bao giờ có đâu. »

      Jake quan sát Annabelle đặt ngón tay run rẩy lên cò súng.

      « Nằm xuống ! »

      Flynn vội nhào xuống sàn khi Jake khuỵu xuống và lao vào Annabelle. Khẩu súng vuột ra và viên đạn lạc lên trần nhà.

      « Flynn ! Chạy ! » hét lên và túm chặt lấy tay của Annabelle. Khẩu súng lại bị cướp cò. nghe thấy tiếng nổ và tiếng thét sau lưng mình.

      « Flynn ? » cố tìm Flynn nhưng Annabelle gần như thoái được khỏi .

      « ấy tao ! » ả hét lên, ánh mắt hoang dại. Ả đánh vào đầu bằng khẩu súng nhưng lại túm lấy tay ả mà đập xuống sàn mạnh hết sức có thể. nghe thấy tiêng xương vỡ và Annabelle hét lên. Khẩu súng tuột ra. đá nó ra khỏi tầm với.

      chống tay sàn đứng dậy. Nhưng có những bàn tay kịp túm lấy vào kéo lên trước khi kịp đứng dậy. Chúng buông ra, và nhận ra đó là cảnh sát. biết họ vào lúc nào nhưng trong phòng giờ đầy người mặc đồng phục. tìm quanh phòng.

      « Flynn ! »

      cảm thấy bàn tay đặt lên vai mình. quay lại và trông thấy Flynn ở đằng sau. kéo vào mình, tay đỡ sau đầu , ôm chặt để biết chắc còn sống.

      « Ơn Chúa là em sao. » lui lại, giữ lấy vai , nhìn khắp người . « em sao chứ ? »

      mỉm cười, rồi chầm chậm lắc đầu. « Em nghĩ thế. »

      gục xuống trong vòng tay . Đó cũng là lúc cảm thấy có gì trơn trơn tay trái mình. vòng tay qua eo Flynn để giữ lấy .

      "Gọi cấp cứu !" hét lên khi dìu lại ghế."

      "Họ đường tới!" ai đó hét lại.

      "Em bị trúng đạn," Flynn , giọng cao và bình tĩnh. "Em chắc chắn là em bị trúng đạn rồi."

      chồm tới, cố nhìn cho trong thứ sáng mờ mịt này. chỉ thấy mảng màu sậm lớn dần tay áo .

      "Flynn..." ngoái lại và hét lên. "Cấp cứu! Ngay!"

      cuộn tay áo lên và dùng nó để cầm máu ở cánh tay . Mồm há hốc vì đau đớn. máu thấm ra dưới cánh tay , thành vũng ghế. Nhiều máu quá, và máu chảy nhanh quá. Annabelle bắn trúng động mạch rồi.

      " trông ổn lắm, Tucker," .

      " ổn mà." ngước mắt nhìn nở nụ cười. "em cũng ổn thôi. từng thấy rất nhiều người bị giấy cứa đắt tay còn ghê hơn thế này nhiều."

      "Ồ, ra thế đấy." Giọng lả . "Tucker. muốn nghe chuyện gì buồn cười ?"

      "Có." giữ chặt tay , cố trông ra vẻ bình thường. "Gì thế em?"

      "Em ."

      nhìn , biết phải đáp lại thế nào, thậm chí còn chắc mình nghe có đúng .

      cười. " đừng lo. Em định bắn ai vì điều đó đâu."

      "Flynn..."

      nụ cười thoáng khuôn mặt . "Em biết là mới chỉ có tuần, nhưng người ta cháy thành than trong xe ở ngoài kia, và em được cầm máu, em chợt nghĩ rằng đời này đúng là ngắn cách khốn nan , nhỉ? Em , em chỉ muốn ah biết thế thôi."

      Tucker cắn bên trong má và cố sức tập trung dò mạch ở vết thương của Flynn. "Để sau em, em còn nhiều thời gian để với những điều cần cơ mà."

      giơ cánh tay lành lặn của mình đặt lên cổ .

      "Em muốn biết ngay bây giờ. Nhỡ chẳng may..."
      "Phỉ phui cái mồm em, Flynn." nhìn vào mắt . "Em ổn cả thôi."

      chạm lên má . "Khi em tỉnh dậy, sau tất cả những chuyện này, với em rằng cũng em."

      " cần phải thế," . " sao mà."

      "Flynn..." giọng run run khi nhắc đến tên , phải ngừng lại lát để trấn tĩnh lại. "Flynn, nếu là cái loại đàn ông những điều mà trong đầu hề nghĩ đến có thể như vậy với Annabelle rồi."

      nghĩ lát, rồi nở nụ cười yếu ớt. "Có lý."

      Cả trong ánh sáng mờ như thế này, vẫn có thể thấy mặt tái đến mức nào, và điều đó làm sợ đến mất hồn. vén những sợi tóc xòa mặt , nhìn vào mắt , neo mình trong đấy. " phải chỉ suông thế đâu Flynn. em."

      "Ừ," và mỉm cười. "Ai mà chẳng thế chứ?"

      Rồi nhắm mắt lại. jake hướng ra cửa mà hét. "Cái xe cấp cứu chết tiệt của tôi đâu rồi?"

    3. Amy's

      Amy's Member

      Bài viết:
      58
      Được thích:
      2
      CHƯƠNG 17 - HẾT
      Flynn liếc nhìn lại thân hình mình, ở phía sau, vẫn nằm giường bệnh viện. Rồi mắt đưa sang Tucker, nằm bên cạnh giường, tay nắm lấy của để biết ngay nếu có cử động. ngoài trời tối, phải mất hàng tiếng đồng hồ mới về được đến nhà nhưng vẫn ở đó. mỉm cười. Người ta vẫn cái chuyện những người bị hôn mê nhưng vẫn biết người họ thương ở bên họ ư? Đúng là thế mà.

      Flynn cảm thấy có ai đó dưới chân giường mình, dời chú ý khỏi Tucker và trông thấy bà Esther đứng cạnh giường.

      Chà. Người phụ nữ này khá thấp.

      Nhưng có điều gì đó khác lạ ở bà. Trông bà trẻ hơn. Hạnh phúc hơn. Và giống như những lần viếng thăm trước, ánh sáng theo bà bây giờ có màu trắng.

      Flynn mỉm cười. "Bà đến à."

      "Tất nhiên ta đến."Bà hất đầu về phía Flynn say ngủ. " nghĩ ta để lỡ mất chuyện này sao?"

      "Chắc là rồi." nhìn khuôn mặt tươi cười của bà Esther lát.

      Hôm nay là ngày đúng là đầy những bất ngờ.

      "Vậy," , cảm thấy cục nghẹn trong cổ họng, dẫu cho là ngay lúc này bị hôn mê, "Cháu cho rằng việc bà ở đây chứ phải trong ngôi nhà đó chứng tỏ bà tự do?"

      Bà Esther gật đầu. "Đúng thế."

      "Bởi vì cháu tìm ra kẻ giết bà, đúngkhông? Cháu giải thoát cho bà, đúng ? Giờ bà cảm kích cháu đến mức nào rồi?"

      "Càng lúc càng giảm," bà Esther , nhưng rồi mỉm cười và ra hiệu về phía Tucker. " nên dậy . Giải thoát cho chàng tội nghiệp kia khỏi đau khổ chứ."

      "Cháu cố," Flynn . "Cháu thể. Chắc là tại thuốc."

      "Ok. Vì ta còn phút..." bà Esther ngừng lời, duyên dáng vuốt lại chiếc váy ma của mình. "Ta muốn điều này... dù đúng là đứa thô lỗ, nhưng ta sắp rồi, và ta để lại cho thứ."

      Flynn nhảy tưng tưng. "Ô! Là con ngựa ma ạ? Cháu vẫn luôn muốn có con. »

      « , »Esther bĩu môi.

      « Thế ? nó đâu rồi ? Cháu muốn quà của mình. »

      « nhận được nó sớm thôi, và khi đó, biết đó là từ ta. »

      Trước khi kịp nhớ là cả hai đều hồn lìa khỏi xác, Flynn với tay chạm tay bà Esther, và ngạc nhiên khi chạm được vào tay bà. Tay bà ấm, và khi bà Esther siết chặt tay flynn, tay được bao bọc lớp ánh sáng trắng rực rỡ.

      « Chà, thuốc này đúng là mạnh . bà rồi cháu cùng hơi buồn đấy. »

      Mắt bà hơi nhíu lại, « chắc rồi lại khỏe ngay ấy mà. »

      Flynn cười, siết tay bà Esther thêm lần nữa rồi buông ra. « Cho cháu gửi lời chào ông Harold Willbur nhé. »

      Bà Esther gật đầu, rồi quay bước .

      già điên khùng ơi, Flynn nghĩ khi vẫy những ngón tay về phía bức tường mà Esther mới bước qua. Cháu nhớ bà.

      Ta nghe rồi đấy, giọng bà Esther vẳng lại.

      Tầm nhìn của Flynn tối , và cơ thể đột nhiên nặng nề. hít hơi sâu rồi mở mắt ra.

      ở trong phòng bệnh viện. tỉnh. Còn sống.

      Tucker cựa người chiếc ghế bên cạnh, như thể cảm nhận được là tỉnh. nhấc đầu dậy và mỉm cười khi bắt gặp ánh mắt .

      « Chào, » , giọng dịu dàng.

      « Chào , » Flynn giọng khàn khàn, rồi cơn ho kéo tới. Tucker vội rót cho ly nước, rồi ngồi xuống cạnh giường, giữ cho uống từ từ. Xong xuôi, đặt lại nó vào khay và nhìn .

      « Em sao rồi ? » hỏi.

      "Em biết. em thế nào?"

      "Em khỏe thôi." mỉm cười yếu ớt. "Viêm, ừm, viên đạn trúng vào động mạch, em bị mất máu. ra là khá nhiều máu. Họ phẫu thuật, và ừm, chữa cho em rồi. tay của em bị đau nhức và phải mất thời gian em mới có thể chơi golf lại được."

      "Em ghét golf."

      "Chà, thế coi như có ảnh hưởng gì đâu."

      Flynn hít hơi. " thế nào? có sao ?"

      Tucker ngước mắt nhìn , và có thể thấy câu trả lời trong đó.

      "Tucker..."

      "Ừm," và lại cụp mắt xuống. " em nghe, biết mình làm gì nữa. đầu tiên khiến em bị đe dọa, rồi làm em bị trúng đạn. hình dung được cuộc hẹn tiếp theo của chúng ta thế nào. Em nghĩ sao về việc khỏa thân rơi tự do đeo dù?"

      "Em thích cái phần khỏa thân ấy đấy." với tay chạm vào . " biết đấy phải là lỗi của mà."

      khịt mũi. "Thế là lỗi của ai bây giờ?"

      "Của Annabelle," Flynn . "Nhân đến, họ bắt được ta rồi đúng ?"

      "Ừ. Giờ vào nhà đá rồi."

      Flynn mỉm cười, nhưng mặt Tucker chẳng tươi lên chút nào.

      "Này," . " thôi cái vẻ ủ rũ ấy , được chứ?"

      "Em chỉ nhờ ăn sáng. Nếu ..."

      "Này," nghiêm nghị. ngước mắt nhìn , và khi biết chú ý của , mỉm cười. "Chuyện ấy chưa bao giờ xảy ra."

      "Cái gì?" giọng thào hoài nghi.

      chậm rãi, để hiểu rằng có ý là như thế. "Chuyện ấy... chưa bao giờ... xảy ra."

      "Flynn câu đó hợp vào đây đâu. Đáng ra em có thể..."

      "," , "sao ta lại có thể ngồi ở đây mà tự hành hạ mình về chuyện nhỉ. Em cảm thấy tồi tệ rằng em khiến phải đối mặt với cái chết dễ như thế nào, và cảm thấy tệ hại vì em bị nhát giấy cứa ra trò, ta có thể về chuyện đó cho đến chết sao..."

      Tucker khẽ mỉm cười, và Flynn khẽ cựa ngón tay mình trong tay .

      "... hoặc ta có thể thống nhất là nó chưa bao giờ xảy ra, có thể hôn em, và ta có thể cùng sống tiếp."

      Tucker nhìn lúc lâu, mắt sáng lên trong ánh trăng dìu dịu.

      "Flynn..."

      "Em nghĩ biết em bỏ phiếu cho cái nào rồi đấy."

      Cuối cùng, Tucker mỉm cười, nghiêng người tới và hôn phớt lên môi .

      "Tốt. vậy là ta thống nhất," .

      "Ừ." dụi tay lên mắt, ràng là mệt. "Ừm, Freya và bố em đến đây, nhưng bảo họ về khách sạn nghỉ chút."

      "Bố em đến đây?'

      Tucker gật đầu. "Ông bay đến ngay khi hay tin."

      "Chao," Flynn . "Hay thế."

      "Ừ," Tucker và mỉm cười. " bảo với mấy y tá của em nên họ cho ở lại."

      Flynn cười. "Thế nhỡ họ bước vào mà ta lại hôn hít nhau trông thế nào đây?"

      Tucker cười toe. Flynn với cánh tay lành của mình túm lấy áo sơ mi của , kéo lại trong nụ hôn dài và dễ chịu. lúc sao lùi lại và mỉm cười với , cuối cùng bóng tối kéo khỏi mắt , và nụ cười thường trực môi , bắt đầu giống với Tucker của .

      Tucker của mình, nghĩ thầm, và khẽ run lên vì những cảm xúc trong mình.

      "Em lạnh à?" nhảy khỏi giường và lôi ra cái túi ở dưới gầm giường.

      "Em sao. lên đây ."

      nhấc chiếc túi lên và đặt dưới chân và lục lọi trong đó. ", khi bố em và Freya ở đây với em được nghỉ chút, thế nên lái xe về Arms và mang cho em mấy thứ. Em biết đấy, kiểu như có những thứ thân thuộc để được an ủi và mau lành vết thương, đại loại thế. A, đây rồi."

      lôi ra chiếc chăn tím. Chiếc chăn của bà Esther. Flynn trông thấy nó biết bao nhiêu lần, chưa bao giờ nghĩ nó có .

      Nhưng nó có .

      phá lên cười và nhận lấy từ tay , ngạc nhiên là nó lại mềm mại đến thế dưới những ngón tay mình. "Ôi Chúa ơi. lấy ở đâu thế?"

      liếc nhìn nó, bối rồi, rồi nhìn lại . "Nó ở ngăn dưới trong tủ áo mà. Nó là của em mà, phải ?'

      Flynn nhìn nó lúc, rồi với ra nắm lấy tay Tucker.

      "Ừ," , và chớp mắt để gạt giọt nước mắt hạnh phúc. "Là của em."

      @@@ THE END @@@

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :