Zombie
đâu thế?
Tác giả: Ngật Bão Liễu
.
Editor: Cẩm Băng Đơn.
Số chương: 12 chương, 1 chương cực cực dài.
Ghi chú: Đêm Halloween tình cờ ngó qua tàng thư viện, thấy bộ Zombie này của Shiyuka nên Cẩm quyết định đào xới, cảm ơn mọi người
quan tâm theo dõi...
Bìa: Tâm Tít Tắp
Giới thiệu:
Khi ta còn
dẫn ta tới
thế giới mới,
thế giới của ngươi, như vậy liệu sau bảy năm trôi qua
gặp lại nhau, ngươi có còn nhớ được ta hay
?
Quyển thứ nhất
câu
giới thiệu vắn tắt: Đứa bé này, dường như có chút thú vị? Nữ chủ phúc hắc bởi vì nhàm chán mà lượm
đứa bé về, liệu có thể tu thành chính quả hay
?
Quyển thứ hai
câu
giới thiệu vắn tắt: Rời khỏi ngươi vốn
phải là ý muốn của ta, nếu ta lại xuất
ở trước mặt ngươi, ngươi có thể bảo đảm ngươi
quên mất ta sao? Còn nữa, nam chủ
tuổi làm như thế nào mới có thể trở lại bên người nữ chủ?
Quyển thứ ba
câu
giới thiệu vắn tắt: Ba người phụ nữ
sân khấu, ba người đàn ông
con đường, nam chủ thuần khiết bày tỏ rằng
nên ngăn cản đôi vợ chồng mới cưới nên
tìm
của riêng mình!
Quyển thứ tư
câu
giới thiệu vắn tắt: Ta
tìm
người cùng ăn cơm cùng ngủ với ta, trong bầu trời đêm được tô điểm bởi ánh sao sáng xinh đẹp, ta muốn ngắm cùng với ngươi.
Bạn đọc cần biết: Nội dung cơ bản của truyện là Zombie đánh nhau, phần lớn là đánh nhau cùng Dị Năng, bởi vì nữ chủ là Zombie ~ đây chỉ là
tiểu thuyết lấy mở đầu cùng bối cảnh là tận thế, nữ chủ nam chủ
quen biết với rất nhiều người kỳ dị hoặc thú,
qua rất nhiều thế giới khác. Tiểu thuyết này chưa nóng ~ bên trong có cơ tình, cẩn thận khi
vào.
Tình cảm của nam, nữ chủ, tận thế gì gì đó,
có quan hệ gì với chúng ta ~ chúng ta chỉ cần bảo vệ tốt mảnh ấm áp trong tim mình là tốt rồi.
Nhân vật chính: Phạn Phạn, Bạch Hi. Phối hợp diễn: Lần lượt
đến. cái khác: Thiên hướng BG , tận thế, nuôi dưỡng chồng từ
, cận đại
tưởng.
(*BG ở đây là Boy and girl, có nghĩa là truyện này hướng về tình cảm nam nữ)
Mở đầu:
Bóng tối, bóng tối vô tận. Đột nhiên…
hành tinh màu xanh,
đẹp...
Ta
làm gì, mà làn da ta tái nhợt như thế, cơ thể của ta vô cùng nặng nề, ta nghĩ ta cần phải
chút.
A, thứ chói mắt đó là gì? Là ánh mặt trời ư? Ta nhịn
được muốn giơ tay lên che trước mắt, thế nhưng cái động tác đơn giản này ta lại
làm được.
Hình dạng của ta
dọa người, ta phải đứng lên để
thôi.
Dạ dày ta trống rỗng, ta nghĩ ta cần phải ăn.
Đây là cái gì, ta hít sâu
hơi, mùi của nó khiến ta sợ run, ta run rẩy, trong cổ họng mơ hồ phát ra tiếng gào thét... Nhịp tim đập khiến bản năng thân thể thôi thúc ta cắn
ngụm, bên tai ta hình như có cái gì đó
tranh cãi ầm ĩ, ta nghe
, giống như
miếng bọt biển chứa đầy nước trong tai ta. Ngon quá... Lắc lắc đầu, ta
để ý đến nó nữa.
Đây là đâu? Ta nhìn xung quanh.
Mặt đất lạnh như băng, thi thể tàn phá...
Hả? Tay của ta... Đo đỏ, đây là máu ư? Thơm quá! Ta nhắm mắt lại lè lưỡi chậm rãi liếm
cái.
"Thịch!" Ta bỗng dưng thanh tỉnh lại! Ta cảm thấy trái tim ta đập
cái
mạnh.
Ta, là ai? Đầu
nặng, có
chút hình ảnh thoáng qua,
người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng đeo mắt kính
đẹp...
người phụ nữ tóc đen dáng người yểu điệu với vẻ mặt đau thương... Đau... Đau quá..."Chát chát!
! Ta
nên ngủ gật, ta..." Nhớ tới kết thúc kia.
bi thương, trong mắt hình như có giọt nước chảy ra, nhưng vì sao ta lại
cảm thấy. Ta nhớ mẹ...