1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      sắp có kịch hay xem rồi, để xem lần này xử lý chị ra sao
      LạcLạc thích bài này.

    2. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      mà biết chị coi mắt chui k biết có chuyện gì xảy ra :063::061:
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      SAo chị lại no bỏ a mà xem mắt.......a xử chị là đúng người đúng tội........
      mattroiden2810LạcLạc thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Truyện hay quá!!! Thấy a là thô bỉ, nhưng mà e thích những nhân vật nam như thế này.:059::059::059:. chương truyện ngắn quá c à, đọc mạch hết 27 chương rồi. Ko xi nhê gì hết trơn:th_4::th_4:. Ngóng cháp mới của c @LạcLạc

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 274: Vì em là vợ (1)
      “Nhiên Nhiên? Nhiên Nhiên?” Nghiêm Thiếu Hành lo lắng gọi trắng bệch trong lòng.

      “Ông chủ… ngài… tát phu nhân cái .” Tài xế Nghiêm Thiếu Hành sớm vọt tới, sốt ruột đưa ra biện pháp.

      Phu nhân chắc là sợ hãi quá độ, nếu hoàn hồn, có thể bị dọa chết mất.

      Nghiêm Thiếu Hành đâu nỡ đánh chứ? Dùng sức bấm nhân trung của , “Nhiên Nhiên?”

      “Ưm…” Hứa Y Nhiên đau đến mức tay chân đều giẫy giụa lúc, nhưng mà rốt cuộc cũng hoàn hồn rồi, nhìn khuôn mặt lo lắng của người đàn ông trước mắt, bên tai cũng nghe thanh huyên náo, bèn ‘oa’ tiếng khóc lên.

      Nghiêm Thiếu Hành thở phào nhõm, gắt gao ôm chặt người, “Đừng sợ đừng sợ, sao rồi.”

      vội đứng lên, tiếp tục duy trì tư thế nằm dưới đất, thấp giọng dỗ vợ ở trong lòng sợ hãi.

      “Em còn tưởng em mất mạng rồi…” nghẹn ngào khóc nức nở, giọng cũng bắt đầu lắp, khóc đến mất cả hình tượng, “Tại sao xuất ở đây?”

      “Vì vợ khóc xấu quá, phải che mặt ấy lại để người khác trông thấy.”

      “…” Hứa Y Nhiên trả thù quệt nước mắt lên bộ âu phục của , “Ở đâu có người dỗ dành như chứ…” Ô ô ô.

      Ít ra hiệu quả tệ.

      Nghiêm Thiếu Hành hài lòng nhìn vẻ mặt từ kinh hoàng biến thành bộ dáng như giờ rất muốn đánh .

      Thấp giọng, mập mờ cắn lỗ tai , “Giờ có người nhìn, về nhà lại dỗ dành em tiếp nhé.”

      “…” Đồ dê xòm! mới cần kiểu ‘dỗ dành’ đó!

      Lần này Hứa Y Nhiên thực sắp quên mất tình cảnh nguy hiểm vừa rồi, xoắn tay áo lên nhìn , “Dỗ dành thế nào? Để em làm thịt hả?”

      Vẻ mặt Nghiêm Thiếu Hành trở nên khiếp sợ nhướng mày, “Vợ à, hóa ra em có khẩu vị nặng tới vậy… Được, phối hợp.”

      Giọng điện cam chịu kia khiến Hứa Y Nhiên hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng khi thấy giọng tuy nhàng, nhưng cánh tay ôm chặt , dùng sức ghìm chặt đến mức xương cốt cũng phát đau…

      “Vừa này... vì sao cứu em?”

      Chắc chắn phải ảo giác, lúc đó ba đờ xốc sắp đụng vào chân , Nghiêm Thiếu Hành từ bên cạnh xông tới, mặc kệ khi đó cách gần bao nhiêu, tốc độ phản ứng của nhanh bao nhiêu, nhưng người bình thường cũng nhìn ra được, khi ấy muốn đẩy ra, phải mạo hiểm cỡ nào.

      Lần này Nghiêm Thiếu Hành trêu nữa, ôm mặt , chăm chú trả lời từng chữ từng chữ , “Vì em là vợ .”

      Chương 275: Vì em là vợ (2)
      “…” Hốc mắt nóng lên, chóp mũi chua xót, nước mắt vừa ngừng lại tiếp tục rơi.

      Nghiêm Thiếu Hành chau mày, nhịn cười , “Khóc có xấu nữa cũng là vợ .”

      “…Đáng ghét!” Hứa Y Nhiên đánh cái, khuôn mặt sợ hãi của thoáng cứng lại, tại khóc lóc chắc chắn rất khó coi, nhưng nước mắt vẫn ngừng được, “ là đồ ngốc!”

      Còn dám ư? Nghiêm Thiếu Hành nghiêm phạt cắn , “Bé dưa ngốc có lương tâm.”

      “… còn ngốc hơn em!”

      Nghiêm Thiếu Hành rất cưng chiều thơm cái, “Ngoan, đoạt danh hiệu của em đâu,” vuốt vuốt đồ , “Em còn ngốc hơn mà.”

      “…”

      bên, tài xế của Nghiêm Thiếu Hành chứng kiến nãy giờ khóe miệng cũng co quắp.

      Ông chủ, và phu nhân muốn liếc mắt đưa tình, cũng thể… chờ về nhà hẳn sao?!

      Giờ ở lối bộ đấy! Mặc dù trời tối, nhưng nơi đây là khu vực tập trung văn phòng, người đường nhiều lắm, nhưng vẫn có ít người đường đó…

      May mà phu nhân được ông chủ che mặt, người đường cũng nhận ra ông chủ là ai.

      Bạn học tài xế đứng bên cạnh lặng lẽ làm bóng đèn, cố gắng giảm bớt tồn tại của mình.

      Thấy tâm tình Hứa Y Nhiên hoàn toàn ổn định, Nghiêm Thiếu Hành mới yên lòng, ôm đứng dậy.

      Lúc này Hứa Y Nhiên mới phát —— “ bị thương?!”

      Ngay cả vùng xung quanh lông mày Nghiêm Thiếu Hành còn chưa từng nhíu cái, giọng lại có chút mất tự nhiên, hơn nữa tài xế bên cạnh cũng nôn nóng tí nào, còn tưởng sao cả.

      “Tay chỉ trầy xước chút thôi.” Nghiêm Thiếu Hành trả lời được tự nhiên lắm.

      “…” Thấy vết thương của , trái tim treo lơ lửng của Hứa Y Nhiên được buông xuống, vừa mới bắt đầu chỉ thấy bệt máu lớn, còn tưởng bị thương nghiêm trọng, cũng may, cũng may.

      “Trầy da cũng thể , rất dễ bị nhiễm trùng.” Hơn nữa trầy da cũng đau mà.

      Hứa Y Nhiên lầm bầm đầy lo lắng, vội vàng kéo lên xe.

      Nhưng lại phát thêm ——

      “Chân bị sao vậy?” Sắc mặt lại trắng bệch, giọng đều run rẩy.

      “Mắt cá chân bị trật thôi.” Nghiêm Thiếu Hành kéo người tới, ra sức hôn cái kêu, “Đừng xem như em bé.”

      xong kéo ống quần lên cho nhìn, “Chân gãy, vẫn còn xài được.”

      đừng lung tung!” Hứa Y Nhiên hiếm khi hung dữ đến vậy, nhưng hung dữ xong bản thân lại khóc trước, “Sau này em đường cẩn thận, để mình gặp nguy hiểm nữa…”

      cũng rước lấy phiền toái nữa, để Nghiêm Thiếu Hành mạo hiểm nguy hiểm cứu

      Chương 276: Vì em là vợ (3)
      Tài xế Nghiêm Thiếu Hành đứng ở bên nghe thế có chút bất đắc dĩ, sao phu nhân lại đổ hết trách nhiệm lên người mình chứ?

      Vừa rồi bọn họ thấy ràng, phu nhân đường rất đàng hoàng ở lối bộ, tại chiếc xe kia cố ý đâm tới mà!

      Hơn nữa… ông chủ cũng nhắc chữ, giống như chuyện cứu người rất nhàng vậy, thực ra nếu lúc nãy phu nhân đột nhiên lui về sau sang trái bước, ông chủ có thể tiết kiệm chút sức lực và thời gian để cứu mạng rồi, chừng chân ông chủ thực bị đụng mất…

      Lúc đó trong lòng ông chủ nhất định chuẩn bị tốt, khi ấy để phu nhân nhắm mắt, hẳn là sợ phu nhân thấy hình ảnh máu tanh thảm thiết gì.

      Nghiêm Thiếu Hành nhắc chữ, làm tài xế đương nhiên thể , đành phải tiếp tục đứng ở bên.

      Hết khóc lại nín, Hứa Y Nhiên vẫn sốt ruột với vết thương đùi Nghiêm Thiếu Hành hơn, ra hiệu tài xế đến hỗ trợ đỡ người, muốn nhanh chóng lên xe ngồi.

      Nhưng Nghiêm Thiếu Hành lại từ chối khi được người ta cẩn thận từng li từng tí xem như người bệnh, cước bộ xoay lại, những bản thân nhanh như bay, còn tiện thể ôm Hứa Y Nhiên kéo vào trong xe.

      yếu ớt đến thế.” Nghiêm Thiếu Hành lần nữa nhấn mạnh, giọng có chút được tự nhiên, “Vừa rồi nếu em đột nhiên giật mình, chẳng bị thương ở chân.”

      “…” Vừa ngồi vào chỗ điều khiển, tài xế lặng lẽ đen mặt.

      Quả thực, lúc đó ông chủ có thể tính toán kỹ phương hướng và góc độ để xông tới, nếu phu nhân lùi bước kia, ông chủ cũng bị thương ở chân, cánh tay bị trầy da.

      … Nhưng chân cũng có thể phế luôn!

      Chẳng qua ông chủ à, tôi hiểu ngài bị phu nhân bỏ qua quá lâu, mong muốn phu nhân cảm thấy ngài đặc biệt dũng mãnh vô địch thiên hạ, đấy!

      Bạn học tài xế nhìn xuyên qua kính chiếu hậu, ánh mắt lấp lánh nhìn ông chủ nhà mình.

      Sau đó bèn phát , ông chủ đại nhân nhà dùng loại ánh mắt ý vị sâu xa nhìn lại

      Ông chủ tôi sai rồi, đừng đưa tôi ngủ chung với đại thiếu gia!

      Bởi vì ra vào Nghiêm gia hàng ngày, nên rất ‘hạnh phúc’ gặp Nghiêm Thiếu Huân nhiều lần, nhớ tới Nghiêm đại thiếu, bạn học tài xế muốn khóc, hai lời tập trung lái xe, cũng chẳng dám… nhìn bậy nữa.

      Có người cố tình lái xe đâm vào Hứa Y Nhiên, chuyện này đương nhiên thể bỏ qua như vậy, chẳng qua vừa rồi ông chủ và phu nhân liếc mắt đưa tình với nhau… Sai, là khi ông chủ dỗ dành phu nhân, gọi điện thông báo cho Nghiêm gia, kêu người tới xử lý.

      Còn nữa người lúc nãy có lòng tốt giúp bọn kêu xe cứu thương, cũng tới cảm ơn rồi, còn từ chối xe cứu thường nữa, vì cho dù ông chủ bị thương cũng thể đến bệnh viện, bằng truyền thông làm lớn chuyện này… Cho nên ông chủ, thấy đó, thực ra tôi rất giỏi nha, đừng đưa tôi ngủ chung với đại thiếu gia mà! (┬_┬)

      Chương 277: Vì em là vợ (4)
      Khá kỳ lạ là, gã tài xế vừa nãy muốn đụng người kia, vậy mà quăng xe bỏ chạy.

      Tốc độ lái xe phải còn nhanh hơn hai chân à? Chẳng lẽ vì thấy ông chủ xuất , nên sợ đến choáng váng rồi?

      Có điều sợ người nọ còn đồng bọn, nên vẫn canh giữ bên cạnh ông chủ, dám đuổi theo, chỉ chụp lại bức ảnh gã tài xế bỏ trốn.

      Với năng lực của Nghiêm gia, người nọ có chạy đằng trời bọn họ cũng có thể bắt người lại.

      Tài xế thấy , nhưng Nghiêm Thiếu Hành lại thấy rất ràng.

      Người nọ đương nhiên phải quăng xe bỏ trốn rồi, vì lốp xe của bị đâm thủng, muốn lái cũng lái .

      Về phần người ra tay đâm thủng lốp xe trong nháy mắt kia …

      “Nhiên Nhiên, sao em đột nhiên lùi bước vậy?”

      “Hở?”

      Hứa Y Nhiên lo lắng cho vết thương của Nghiêm Thiếu Hành, tuy lần này Nghiêm Thiếu Hành đảm bảo cánh tay chỉ trầy da và mắt cá chân bị trật, nhưng tình huống lúc đó, ngẫm lại vẫn còn cảm thấy sợ hãi, nghe bác sĩ sao, căn bản yên lòng.

      Nghiêm Thiếu Hành hỏi , còn thoáng mờ mịt ngẩn người.

      “À đúng rồi, Tùy Dật! Lúc đó đột nhiên Tùy Dật bảo ‘Trái sau’…” Hứa Y Nhiên càng càng tiếng, càng trợn mắt to hơn.

      Tình huống ban nãy quá hỗn loạn, phản ứng kịp, khi ấy tình huống kiểu đó, lui về phía sau sang trái là có thể cứu được mạng người đấy!

      Nghiêm Thiếu Hành gật đầu, “Thân phận bình thường.” Cũng may, có ác ý với Nhiên Nhiên, còn cứu mạng.

      Về phần lốp xe bị đâm thủng, tạm thời Nghiêm Thiếu Hành giấu diếm .

      Khi ấy Tùy Dật ở cách đó khá xa, bằng lúc Hứa Y Nhiên bước ra, cũng thấy Tùy Dật.

      Cơ bắp và độ chính xác tới thế, vả lại còn có tốc độ phản ứng kinh người, ắt ‘ phải người bình thường.’

      Cho dù đặt vào trường hợp sát thủ chuyên nghiệp nữa, cũng là nhân vật đứng nhất đứng nhì.

      Mặc dù Tùy Dật có ác ý với Nhiên Nhiên, vẫn sợ nếu ra chân tướng, ngược lại dọa bên người mất.

      Thực ra Nghiêm Thiếu Hành quá lo lắng rồi, từ lần đầu tiên nhìn thấy Tùy Dật, Hứa Y Nhiên hoài nghi công việc hàng ngày của chính là ‘ có gì, giết người, vứt xác thôi’…

      Nghiêm Thiếu Hành thể đến bệnh viện bình thường, cho nên tài xế trực tiếp chở đến bệnh viện của Nghiêm gia.

      Vì liên quan đến chuyên ngành, nên y dược có dính dáng đến sản nghiệp của Nghiêm gia, đều do chú năm của Nghiêm Thiếu Hành phụ trách.

      Đợi bọn họ đến bệnh viện rồi, bước ra nhận người chính là con trai chú năm của Nghiêm Thiếu Hành, trong số đám em họ của Nghiêm Thiếu Hành – Nghiêm Thiếu Bách.

      Người ở Nghiêm gia đều có vẻ ngoài hơn người, khoác áo blouse trắng, Nghiêm Thiếu Bách với ngũ quan tuấn tú bước rất vội vàng, tới bên cạnh Nghiêm Thiếu Hành, sau khi xem xét tình trạng vết thương của , vùng xung quanh lông mày bèn nhíu lại.

      Chương 278: Vì em là vợ (5)
      “Sao xử lý vết thương trước chút vậy?”

      xong liền mờ hộp thuốc mang bên người, trong hộp thuốc có hơn mười ngăn, bên trong chứa mấy loại thuốc lớn với màu sắc khác nhau, thấy mang bên người, cũng đều là thuốc chuẩn bị lúc khẩn cấp cả.

      chút lưỡng lự lấy viên ra, Nghiêm Thiếu Bách lui về sau dùng tay ra hiệu, ý bảo người mang nước lại, sau đó đưa thuốc cho Nghiêm Thiếu Hành.

      “Thuốc hạ sốt à?” Cho dù em họ là thiên tài y khoa, nhưng bất kể là ai, lúc uống thuốc cũng hỏi thăm bản thân uống thứ gì, Nghiêm Thiếu Hành vừa uống nước vừa hỏi .

      “Vâng,” Nghiêm Thiếu Bách gật đầu, sau đó tâm trạng thoải mái , “Bên trong còn trộn ít thuốc mê.”

      Nghe xong, đột nhiên hai mắt Nghiêm Thiếu Hành nhắm lại, mê man ngủ mất.

      “…” Hứa Y Nhiên kinh ngạc đến ngây người đỡ lấy Nghiêm Thiếu Hành, nhất thời phản ứng kịp.

      “Chị ba yên tâm, đây chỉ là tác dụng của thuốc mê thôi, ảnh hưởng đến sức khỏe đâu.”

      Nghiêm Thiếu Bách xong bèn hỏi , “Chị ba thấy em giống như người lấy sức khỏe của bệnh nhân ra đùa giỡn sao?”

      vốn có ngũ quan tuấn tú, khí chất hơn người, vả lại những lời này rất ung dung rất bình tĩnh hỏi, quang minh lỗi lạc, thực khiến người ta cảm thấy, nếu nghi ngờ , có lỗi với lương tâm.

      Nhưng mà…

      Hứa Y Nhiên nhìn Nghiêm Thiếu Hành ngủ mê man, chút chần chừ bèn gật đầu, “Giống…”

      “Chị ba sai rồi, em chưa bao giờ lấy sức khỏe của bệnh nhân ra đùa giỡn đâu.” Nghiêm Thiếu Bách xong lộ ra nụ cười ôn hòa, “Nhưng ấy phải bệnh nhân, ấy là ba em.’

      “…” Hứa Y Nhiên cúi đầu, rất muốn cào tường chút.

      Lúc ngẩng đầu, đặc biệt thành khẩn hỏi , “Khi còn bé cậu bị Nghiêm Thiếu Hành đưa ngủ với hai ít lần rồi đúng …”

      “… Chị ba đúng là người thông minh.” Đùa cũng đùa rồi, Nghiêm Thiếu Bách vẫn còn nhớ chuyện chính, “Chị ba yên tâm, vết thương của ba sao .” xong khoát khoát tay, bảo người ta mang Nghiêm Thiếu Hành vào.

      Hứa Y Nhiên thở phào nhõm, cũng có tâm tình tiếp tục trò chuyện với , “…Đợi ấy tỉnh lại, cậu liền thảm…”

      “Trong đám đồng lứa ở Nghiêm gia, tính sổ với em là vất vả nhất, bằng vắt óc suy tính cách kiếm tiền .” Đột nhiên Nghiêm Thiếu Bách thốt ra câu như vậy.

      “… Cho nên?” Hứa Y Nhiên nghe hiểu.

      “Em gom đủ tiền mua được hòn đảo tư nhân , chính là vì ngày này.”

      “…” Chính là vì sau khi ‘báo thù’ Nghiêm Thiếu Hành, phải có chỗ an toàn để trốn tránh bị truy sát sao…

      Hứa Y Nhiên lặng lẽ bước vào bệnh viện, quả nhiên Nghiêm đại thiếu phải người bình thường, nhìn phản ứng của Nghiêm Thiếu Bách là biết, ‘ngủ với hai’ là hình phạt đáng sợ cỡ nào…

      Nửa giờ sau, tác dụng của thuốc mê biến mất, rốt cuộc Nghiêm Thiếu Hành tỉnh lại.

      Chỉ là… tỉnh lại xong thể nào khỏe mạnh nổi.

      Chương 279: Vì em là vợ (6)
      Tay trái và chân phải của đều bị bó thạch cao dày, là ‘dày’, nếu đem gỡ ra nối vào nhau, tuyệt đối có thể làm thành cái bàn để dùng.

      Biết mình bị chơi xỏ, Nghiêm Thiếu Hành gì, chỉ nở nụ cười ý vị với em họ.

      Nghiêm Thiếu Bách sớm chuẩn bị, trước phớt lờ Nghiêm Thiếu Hành, xoay đầu nhìn Hứa Y Nhiên, “Chị ba, hồ sơ bệnh án của ba em để bàn trong phòng làm việc của em, chị có thể giúp em lấy ?”

      “… Được.” Hứa Y Nhiên nhận chìa khóa, thoáng yên lòng nhìn Nghiêm Thiếu Hành, “Em trở lại ngay.”

      Nghiêm Thiếu Hành lại thẳng thắn hơn nhiều, dùng cánh tay bị thương kéo người qua, hung hăng hôn cái, “ chờ em.”

      “…” Chồng trước ơi, sao ba chữ ‘ chờ em’ rất bình thường lại hấp dẫn thế, cho hỏi đỏ mặt à!

      Chẳng qua thấy biểu trước sau như của , nếu đỏ mặt mới lạ ấy…

      Khuôn mặt thoáng nóng bừng, Hứa Y Nhiên oán hận cúi đầu, vội vã rời .

      ba, tại chị ba rất quan tâm nha,” đợi Hứa Y Nhiên rời khỏi rồi, Nghiêm Thiếu Bách mới cười chúc mừng, “ hôn mê nửa tiếng đồng hồ, nhưng chị ba vẫn trông chừng , em muốn bó thạch cao cho , chị bị dọa đến trắng mặt, mực hỏi em rằng xương bị nghiêm trọng .”

      Nghiêm Thiếu Hành nghe thế tâm trạng tệ, chẳng qua cần em họ nhắc nhở, gần đây thái độ của vợ đối với thay đổi, chuyện này đương nhiên nhìn ra được.

      Thu hồi nụ cười, lần này Nghiêm Thiếu Bách nghiêm túc, “ ba, bị thương thế nào bản thân hiểu , lúc cứu chị ba dùng sức quá độ, cổ tay trái trật khớp, chân phải gãy xương, phải bó thạch cao, em sợ chị ba tự trách mình, nên với chị em đùa với .”

      Nghiêm Thiếu Hành biết , đứa em họ này của chẳng qua chỉ đem thạch ca bó khoa trương hơn chút, nhưng thạch cao này thực phải bó.

      Có điều tại sắc mặt Nghiêm Thiếu Hành rất kém, thèm che giấu u ám của mình, giống như giông tố kéo đến.

      Trong mắt Nghiêm Thiếu Bách, đây chỉ là vết thương , để ba đau đớn nhiều, cũng để lại di chứng gì.

      Cho nên sau khi rất chuyên nghiệp giải thích bệnh tình, Nghiêm Thiếu Bách bèn vui vẻ hẳn, “ ba này… em có nên thông báo cho cả nhà, đêm nay cần chuẩn bị bao đỏ* ?”

      *Bao đỏ này là ám chỉ tiền mừng mọi người tiệc cưới đưa cho dâu chú rể.

      Tình trạng thương tích của ba thế kia thực đúng lúc, kế hoạch đêm nay ‘ăn’ thịt người, lại vì việc này mà hoãn lại.

      “Aizz, lúc nào cũng tống bao đỏ được hết…” Nghiêm Thiếu Bách bày ra vẻ mặt tiếc nuối, nhưng trong bụng lại cười ngất trời.

      Chương 280: Vì em là vợ (7)
      Thấy em họ mình tiếc nuối như thế, Nghiêm Thiếu Hành cũng rất phối hợp diễn màn em tình thâm, “Mấy ngày trước hai bảo giúp hai chọn nơi thích hợp để nghỉ phép, thấy em lén lút mua hòn đào bên ngoài cũng tệ.”

      “…, ba, sao biết em có mua hòn đảo?”

      Nghiêm Thiếu Hành trả lời, thâm sâu khó lường liếc nhìn .

      “…” hai muốn nghỉ phép? Ai mà tin! hai muốn tìm chỗ bí mật để tiếp đãi đám bạn bè ngoài hành tinh có… Chiêu này của ba ác quá!

      Nghiêm Thiếu Bách hai lời điên cuồng chạy ra ngoài, nghĩ biện pháp để Nghiêm Thiếu Hành sớm ngày hồi phục.

      Sau khi Nghiêm Thiếu Bách , lát sau, Hứa Y Nhiên vẫn chưa trở lại.

      mình nằm giường bệnh, qua nửa ngày, Nghiêm Thiếu Hành bèn gọi người, “Nhiên Nhiên.”

      “Hả?” Ngoài cửa có giọng buồn buồn đáp lại .

      Sau khi trả lời, Hứa Y Nhiên thầm mắng bản thân câu, phải nên làm bộ ở đây sao?

      “Vào đây.”

      Hứa Y Nhiên vội vàng lau nước mắt mặt, “Em còn muốn tìm y tá.”

      nghe lời nữa, xuống giường bắt em về.” Nghiêm Thiếu Hành xong ra vẻ muốn xuống giường.

      Nghe bên trong có tiếng vang, Hứa Y Nhiên càng hoảng sợ, vội vàng bước vào, vẻ mặt hung dữ ấn người về giường bệnh, “Giờ thể lộn xộn đấy!”

      Nghiêm Thiếu Hành vẫn tiếp tục ‘lộn xộn’ làm theo ý mình, tay kéo người qua, bá đạo ôm vào lòng, “Đừng lộn xộn, lẽ nào mặc kệ vợ rơi nước mặt bên ngoài ư?”

      “… Em mới rơi nước mắt.”

      Còn thừa nhận? Nghiêm Thiếu Hành xấu xa nhướng mày, “ đánh mông.”

      “…” tại muốn đánh trận! Nhưng mà… bĩu môi, Hứa Y Nhiên nhịn.

      “Biết rồi à?” Đột nhiên Nghiêm Thiếu Hành hỏi như vậy.

      Hứa Y Nhiên thoáng sửng sốt, rồi , “Dĩ nhiên em hiểu gì.”

      Nhưng những lời đầu đuôi này, căn bản rất khó hiểu.

      “Vì em là vợ ,” Nghiêm Thiếu Hành thân mật cắn môi , “Chúng ta thần giao cách cảm.”

      Ai thèm thần giao cách cảm với con dê xồm chứ!

      Nếu là bình thường, Hứa Y Nhiên chắc chắn trừng , chừng còn đút ăn quả óc chó, kêu nhanh chóng bổ não rồi.

      Nhưng hôm nay…

      Hốc mắt nóng lên, hít hít mũi, cuối cùng vẫn khống chế được lại rớt nước mắt, “Xin lỗi.”

      “Ừm.” Nghiêm Thiếu Hành lên tiếng trả lời với ý tứ .

      “Tiểu ngũ đùa với , mới bó thạch cao cho .”

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 283: Vì em là vợ (10)

      Đơn giản mà , quả thực là mơ ước của phụ nữ, bên cạnh có mấy vị fan cuồng Nghiêm Thiếu Hành, trong số đó chính là bạn tốt của – Tô Ngôn.

      Bạn có tin người đàn ông như vậy dưới tình huống quen biết bạn động lòng với bạn , sau đó lại hao tâm tổn trí lừa gạt bạn đến bên cạnh?

      Ừ đúng rồi, cũng có thể sớm biết.

      Vì Nghiêm Thiếu Hành học chung trường trung học với mà, vả lại trong ngăn kéo phòng sách của còn có ảnh chụp hồi trung học của .

      Nhưng vậy càng khó tin nữa, từ hồi cấp ba đến lúc tốt nghiệp đại học và bắt đầu làm, nhiều năm thế, nếu Nghiêm Thiếu Hành vào thời trung học chú ý đến , lẽ nào người đơn phương thầm mến nhiều năm chính là sao?

      Chuyện này càng có khả năng, có thể làm vậy với Tả Tư Thần, nhưng chỗ nào của Nghiêm Thiếu Hành giống như làm chuyện này chứ!

      Chẳng phù hợp với phong cách làm việc của chút nào.

      Tất cả phân tích trong lòng cho biết, suy đoán này có khả năng, đời chỉ có người cuồng tự kỷ mới cảm thấy Nghiêm Thiếu Hành thương thầm nhiều năm.

      Nhưng mà… aizzz.

      Chồng trước vừa ‘Cuộc sống sau này còn dài’…

      Thực ra đâu phải rất dài, ngày khôi phục bình thường, đến lúc đó phát sinh chuyện gì?

      biết có nhớ những chuyện đầy cẩu huyết xảy ra trong quá trình mất trí , có nhớ từng dọn về ở chung với vào mấy tháng nay

      Chẳng qua như thế cũng tốt, bằng với tính cách thích chịu trách nhiệm của chồng trước, hơn phân nửa cảm thấy có lỗi với , do đó muốn kết hôn với lần nữa ư?

      sai, lúc đầu hai người họ kết hôn, cũng vì chồng trước cảm thấy, nên có trách nhiệm với

      Aizzz, lý do cũ rích, nhưng khi ấy lại chấp nhận.

      Có điều thời gian mới trôi qua mấy tháng thôi mà, tâm trạng lại thay đổi quá lớn, giờ thể chịu nổi cái lý do Nghiêm Thiếu Hành cưới chỉ vì muốn chịu trách nhiệm với

      Sau khi bó thạch cao, Nghiêm Thiếu Hành chỉ hành động bất tiện, nhưng tình trạng vết thương có gì nguy hiểm, nên chẳng cần nằm viện.

      Dù sao giờ có nhu cầu cần người chăm sóc, chỉ có mình Hứa Y Nhiên ở đấy, sợ rằng làm nổi.

      Cho nên hai người thể dọn về ngôi biệt thự mà hai người họ sống với nhau, mà dọn về nhà chính Nghiêm gia.

      Lúc bọn họ trở về, hơn 11 giờ khuya, nhưng Nghiêm gia hình như ai vội ngủ cả, ngoại trừ Nghiêm đại thiếu vĩnh viễn xuất quỷ nhập thần và em họ của Nghiêm Thiếu Hành – Nghiêm Huyên, tất cả những người khác đều đến đông đủ, thậm chí còn ra tận cửa đón hai người họ.

      Chương 284: Vì em là vợ (11)
      Lần trước Hứa Y Nhiên trốn trong phòng làm việc của Tả Tư Thần, nghe được Nghiêm Huyên tìm đến Tả Tư Thần, còn gọi tiếng ‘Thần’ rất thân mật.

      Hai người họ ràng là quan hệ nam nữ, nhưng khi đó Tả Tư Thần căn dặn được với người khác, chuyện này cũng trôi qua rất nhiều ngày rồi, Nghiêm gia cũng chẳng có chút tin tức gì, giống như ai biết bọn họ đương cả.

      kỳ quái, chuyện tình cảm của hai người cần gì phải che giấu chứ?

      Khi xe chưa dừng hẳn, Hứa Y Nhiên còn có thời gian lo lắng những chuyện này.

      Nhưng đợi chiếc xe ngừng lại, đám em họ Nghiêm Thiếu Hành lập tức vọt tới, mỗi người đều vui vẻ ra mặt, tranh nhau mở cửa xe, lại làm bộ muốn đỡ Nghiêm Thiếu Hành bước ra.

      ba, ba, nhất thiết phải cẩn thận, tiểu Ngũ , thương tích của giờ thể lộn xộn.”

      “Đúng, thể lộn xộn!” Giống như hòa phối khí, những người khác đều đồng loạt lên tiếng phụ họa.

      Tiểu Cửu qua đó đỡ Nghiêm Thiếu Hành, vừa khom lưng, phạm vi hành động hơi lớn chút, bao đỏ trong túi rớt ra.

      Lập tức có người tới gõ đầu tiểu Cửu, “Cất mau cất mau!”

      “Chính là, biết hôm nay ba thể nhận tiền mừng, còn xát muối lên vết thương ba hả?”

      Hứa Y Nhiên mờ mịt nhìn bọn họ vui vẻ như đón năm mới, bọn họ gì vậy…

      em trong nhà họ Nghiêm có quan hệ rất tốt với nhau, điều này biết chứ.

      Vì Nghiêm đại thiếu hiếm khi lộ diện, nên Nghiêm Thiếu Hành phải gánh vác trách nhiệm hai, từ cũng rất tận lực với chức trách… ăn hiếp đám em họ.

      Giờ Nghiêm Thiếu Hành bị thương, mấy cậu em họ này cuối cùng cũng tìm được cơ hội nở mày nở mặt, chuyện này cũng có thể hiểu được.

      Aizzz!

      Lúc này ai có muốn cười đùa nữa, người tiếp người vỗ vai Nghiêm Thiếu Hành, bày ra vẻ mặt ‘ ba, hãy nén bi thương’.

      Hứa Y Nhiên bị phản ứng quái dị của những người này làm cho hoang mang, “Bọn họ làm gì thế?”

      Trong lòng Nghiêm Thiếu Hành sắp hộc máu, nét mặt quỷ dị thoáng nhìn vợ mình, kéo người qua, hung hăng hôn cái, “Ăn xong cho em biết.”

      “…” Thực chưa đầy ba câu ăn ăn ăn!

      Kỳ thực vì hành động bất tiện, nên giờ Nghiêm Thiếu Hành đàng hoàng hơn bình thường rất nhiều.
      Last edited: 15/1/16
      Jin292, tieunai691993, ThiênMinh29 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :