1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu - Thiên Thảo (9C - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Chương 4.4 :

      Vị chuyên gia vừa tiếp tục : “ tại tôi chỉ giám định sơ bộ về nó, dù sao khối ngọc này cũng chỉ là truyền thuyết dựa vào truyền thuyết mà giám định thôi!”

      " như vậy, nếu như khối ngọc này là , có phải rất giá trị?" Trương Tiểu Mẫn hỏi.

      "Cái này đương nhiên. Nếu đưa cho chuyên gia nổi tiếng giám định khẳng định là tình ngọc, nó rất có giá trị”

      Trương Tiểu Mẫn tạch lưỡi, mà Vương Kỷ Hoa đem miếng ngọc đeo lại tay mình.

      "Di, Kỷ Kỷ, cậu cần tìm chuyên gia giám định lại lần nữa sao?" Trương Tiểu Mẫn hỏi.

      "Thôi, dù sao tớ biết miếng ngọc này có lai lịch gì là được." chính là hiếu kì, miếng ngọc này vô duyên vô cớ đeo tay .

      "Đúng rồi, Vương tiểu thư, nếu như muốn bán miếng ngọc này, có thể tới tìm tôi." Vị chuyên gia đưa danh thiếp của mình cho Vương Kỷ Hoa.

      "Nếu như tôi bán miếng ngọc nhất định đến tìm ông." Vương Kỷ Hoa mỉm cười nhận lấy danh thiếp.

      Vào đêm, Vương Kỷ Hoa nhìn miếng ngọc đeo ở cổ tay, trong đầu ngừng suy nghĩ về truyền thuyết tình ngọc mà vị chuyên gia kia .

      Nếu truyền thuyết là , chính là đeo chiếc vòng này có thể…xuyên thời .

      Hồi tưởng lại, thời điểm tỉnh lại trong bệnh viện, tay xuất thêm miếng ngọc này, mấy tháng sau khi đeo lại nó tay, lại xuyên .

      xuyên là do miếng ngọc? Nhưng tại sao lại xuyên đến chỗ của Đỗ Quân Điển? những thế, còn có trở thành bảo mẫu sao?

      Vương Kỷ Hoa chính là bị ý nghĩ của mình làm cho đau đầu.

      Thôi, quan tâm nữa, trước hết ngủ, khi tỉnh dậy có khi nào lại xuyên .

      Tắt đèn, nhắm mắt lại, làm cho chính mình từ từ chìm vào giấc ngủ say.

      Cảm giác quen thuộc dần ra trước mắt, chính là lại xuyên rồi.

      Lười biếng đứng dậy, chính là đám học sinh mặc đồng phục trường Trung học Lam Sơn.

      Cũng muốn lập tức nhìn thấy Đỗ Quân Điển, cho nên Vương Kỷ Hoa chính mình dạo trong trường. Nhìn lên bảng thông báo, xem thời gian, mới chỉ rời nơi này có hơn 10 ngày mà thôi.

      Vương Kỷ Hoa con mắt sáng ngời chạy tới phòng luyện đàn. Dù phòng nhạc là phòng cách , nhưng tất cả đều làm bằng thủy tinh có thể làm cho người ngoài quan sát được mọi thứ diễn ra bên trong. Mà lúc này, người bên trong luyện đàn chính là Đỗ Quân Điển.

      ...Gầy rất nhiều!!! Chỉ là hơn mười ngày gặp, người có thể gầy nhiều như vậy sao? Vương Kỷ Hoa có chút nghi hoặc. Bên trong, nhìn đến đồng phục nhăn nhúm của , còn chính là ngửng luyện đàn, cũng có cái gì gọi là ảm xúc, chỉ là chết lặng , máy móc. Ánh mắt của , là trống rỗng , nét mặt của , là loại hờ hững, phảng phất, chỉ là cỗ máy, mục đích chỉ là vì đánh đàn.

      Đến cùng là phát sinh chuyện gì? Vì sao lại biến thành như vậy? Vương Kỷ Hoa chút suy nghĩ đẩy cửa vào, cũng may cửa có khóa, đẩy cửa ra, vào trong phòng. Đỗ Quân Điển chỉ biết đánh đàn, căn bản có chú ý tới có người tiến đến.

      đến gần, thẳng đến bên cạnh , vô cùng tức giận. phím đàn loang lổ vết máu, mà máu tươi chính là do đầu ngón tay trào ra . Lão Thiên! biết từ đâu mình vô cùng tức giận, cùng đau lòng vì cái người biết quý trọng bản thân kia ."Chết tiệt, cậu là ngại máu quá nhiều phải ? Nếu như cảm thấy thừa máu, đại khái có thể hiến máu, cần phải ở chỗ này lãng phí!" Vương Kỷ Hoa cầm lấy hai tay Đỗ Quân Điển nhấc lên, hướng quát lên. Đôi mắt chính là trống giống, vô cảm như có tầng băng mỏng, từ từ quay lại nhìn về phía .

      Sau đó, môi của run rẩy, từ từ, cho đến toàn thân đều run rẩy.

      Nhưng, có lên tiếng, thậm chí, có cử động, cứ như vậy, mở to hai mắt, tham lam nhìn ."Làm sao vậy?" Vương Kỷ Hoa nhíu mày hỏi, lấy tay vỗ vỗ gò má của , nghi ngờ có phải bị dọa ngốc rồi?

      mặt của , rốt cục xuất cảm xúc, "... Kỷ Kỷ?" Thanh này khàn khàn." nhảm, tôi ai!" trừng mắt , "Vì cái gì mỗi lần tôi tới, đều phát cậu tự làm khổ mình, ngược đãi chính mình, cậu thấy như vậy rất vui vẻ sao?

      chỉ tiếp tục nhìn chằm chằm , " phải là tôi hoa mắt? phải là tôi nằm mơ?"

      "Đương nhiên phải rồi."

      mãnh liệt vùi đầu vào trong ngực , cảm nhận nhiệt độ của , "Tôi sai rồi, Kỷ Kỷ, tôi sai rồi, tha thứ tôi được hay !"


      Khi phát lại lần biến mất, mà cái xích khóa kia lại tìm ra chút dấu vết nào, cả người muốn hỏng mất.


      ra, cho dù dung phương pháp khiến căm ghét, vẫn như cũ có biện pháp khóa ở bên cạnh . ra, chỉ cần muốn , liền quay đầu, dù cho có xích lại bên người. Đầu óc của trống rỗng, cho là bao giờ trở lại nữa.

      Vì vậy, điên cuồng luyện đàn, bởi vì nhớ , qua rất thích nghe đánh đàn . Ngoại trừ luyện đàn ra, nghĩ ra chính mình còn có thể làm tiếp những thứ gì. Tất cả mọi người cho là bị điên, dù cho Hàng Trác khuyên vô số lần cũng vô dụng, cách nào dừng lại được.

      "Kỷ Kỷ, đừng đối với tôi như vậy, tôi khóa lại nữa, những gì , tôi cũng nghe , tha thứ tôi được hay , đừng rời khỏi tôi!" nghẹn ngào , thương xót khẩn cầu , mang bộ dáng yếu đuối khẩn cầu .

      Nhìn Đỗ Quân Điển như vậy, Vương Kỷ Hoa mềm lòng. có cách nào thương tiếc , đau lòng . Lần đầu tiên, cảm giác được hữu của mình đối với người khác quan trọng như thế nào.

      "Kỷ Kỷ, Piano tôi đánh được rất tốt, tôi vừa học chơi rất nhiều ca khúc mới, tôi đàn cho nghe được hay ?" vội vàng, nóng lòng muốn đàn cho nge.

      nắm chặt tay của , có buông ra, "Đừng đàn, chờ vết thương ở ngón tay cậu tốt lên , tiếp tục đàn cho tôi nghe ." Dù sao, cũng chỉ là đứa nhóc mười bốn tuổi mà thôi, luôn làm ra rất nhiều chuyện sai. phải khi bằng tuổi , làm ra rất nhiều chuyện sai sao?

      Cần gì mà tha thứ đây! Khẽ thở dài hơi, Vương Kỷ Hoa đối với Đỗ Quân Điển : "Tôi tha thứ cho cậu, nếu như ngươi cảm thấy tôi ở bên cạnh cậu quan trọng như vậy, tôi liền lưu lại." Trong mắt của , trong nháy mắt phát ra loại chờ mong, ánh mắt nỏng bỏng nhìn .

      End chương 4

    2. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Tình hình là ta gắng hoàn truyện trước tết dương lịch :yoyo68: :yoyo12::yoyo12::yoyo12: các nàng đừng bỏ ta nha :yoyo1: làm xong bộ này ta định làm bộ Tiểu Hồ Ly về ổ thôi có nàng nào muốn làm chung với ta :063::013::th_41:
      Cừu còi xấu tính thích bài này.

    3. ngocthach

      ngocthach Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      57
      @Mục Huyền có 10 chương mà nàng hẹn tới tận tết dương lịch:yoyo25::yoyo25::yoyo25:
      Mục Huyền thích bài này.

    4. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      @ngocthach Ay gu :an xin: 10 chương mà chương nào cũng dài lê thê :033: mà ta chỉ có chủ nhật mới có thời gian ngồi lấp hố thôi :on thi: ta học mĩ thuật suốt ngày màu mè có thung thướng gì đâu :th_4:nàng phải thông cảm cho ta với :th_95:mới đầu tưởng 10 chương nó ngắn...ai ngờ :th_19:

    5. ngocthach

      ngocthach Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      57
      @Mục Huyền :yoyo59:căng hề, thôi cố gắng lên nhé nàng. Mỗi tuần 1 chuong là ok:063::063:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :