Cô Vợ Mới Cưới Của Tổng Tài Ác Ma

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. đa đa

      đa đa New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      Chương 27: Thành toàn
      Edit: Đa Đa
      Nửa bên mặt Lạc Tử Câm trong nháy mắt đỏ bừng, nguyên bản nàng trong nháy mắt đó cúi đầu là bởi vì rất nhiều đèn loang loáng đồng thời quay nàng, quá chói mắt, theo bản năng cúi đầu.


      Khi Ôn Ảo định giơ tay tát lần hai, tay lại bị giữ chặt lại, dừng ở cao.


      "Diễn đủ chưa?" Giọng Thôi Thái Triết trầm ấm phá vỡ tiếng động ồn ào.


      Ôn Ảo mắt có chút dại ra, biết Thôi Thái Triết tới bao lâu rồi, càng thể biết được ta nhìn thấy gì, thanh tao của , trong nháy mắt hai mắt đầy nước mắt, hai tròng mắt xinh đẹp dưng dưng nhìn , ánh mắt kia, cần bao nhiêu thâm tình đậm sâu, giọng có chút ai oán: " cũng hiểu lầm em?"


      Lạc Tử Câm ánh mắt tự chủ được bị Thôi Thái Triết hấp dẫn, kinh ngạc nhìn ta, nhìn thấy ở khoảng cách gần như vậy, tuy rằng biểu tình của ta trước sau lãnh đạm, thế nhưng, người có sức hấp dẫn mê người, như cũ làm cho thể rời mắt.


      Thôi Thái Triết lạnh lùng buông tay Ôn Ảo ra, hai tay cắm ở trong túi quần, vẻ mặt thâm tình của ta làm cho mềm lòng, cười lạnh : "Hiểu lầm?" Khuôn mặt cao quý, thành thục nhàng ghé mắt, rơi vào bên gò má đỏ, nhìn Lạc Tử Câm mặc áo T shirt, trang phục của , hợp với bầu khí yến hội hôm nay, cho nên, làm cho người ta thể chú ý đến : "Có gì hiểu lầm? Tôi nhìn thấy, bất quá đều là ."


      Xung quanh các phóng viên, đều thay nhau chụp hình.


      "Thái Triết?" Nước mắt trong suốt chảy ra, rơi xuống khuôn mặt tinh xảo: " phải tin em, em bị oan. Tất cả những gì nhìn thấy đều phải là như vậy." xong, khóc nức nở.


      Trước mặt mọi người, Thôi Thái Triết có vẻ giống hạc giữa bầy gà , thập phần xuất chúng, lạnh như băng nhìn mọi người, rơi người Lạc Dương, nở nụ cười chế nhạo, lại hết sức ràng: "Tôi thành toàn cho cậu." xong, nhìn ánh mắt của mọi người, xoay người rời .


      "Thôi tiên sinh, là muốn cùng Ôn tiểu thư giải trừ hôn ước sao?" Có phóng viên sợ chết theo sau, chất vấn Thôi Thái Triết.


      Thôi Thái Triết gì, thân ảnh cao ngất biến mất ở chỗ đường mòn.


      Ôn Ảo ánh mắt thống hận nhìn Lạc Dương, người Lạc Tĩnh , thần bạn lau cái hàn người lãnh thiêu, khi tầm mắt rơi người Lạc Tử Câm , ánh mắt, tựa hồ chứa đầy hận thù, Lạc Tử Câm trận run rẩy. Sau đó, ta cũng vội vã rời .


      Vì vậy các phóng viên chỉ có thể đuổi theo chất vấn Lạc Dương, Lạc Dương ta cùng Ôn Ảo có tình cảm với nhau, ai cũng biết. Mà Lạc Tĩnh , thỉnh thoảng cũng phụ hoạ theo, chứng minh những gì Lạc Dương .


      "Làm tốt lắm!" Đây là câu đầu tiên Bạch Mai khi nhìn thấy Lạc Tử Câm trong sảnh lớn biệt thự, đúng vậy, việc vừa xảy ra, mọi người trong sảnh lớn đều có thể nhìn thấy qua cửa sổ thuỷ tinh sát đất, thế nhưng, tất cả mọi người đều mang tâm trạng hả hê, ai đồng tình Ôn Ảo.


      Lần đầu tiên được dì khích lệ, thế nhưng, Lạc Tử Câm hoàn toàn vui vẻ, còn nhớ ánh mắt đầy hận ý lúc Ôn Ảo rời , khẽ cắn môi dưới, trả lời, mà lại đưa túi hành lý cầm trong tay cho Lạc Hân Nghiên: "Đây là thứ chị muốn."


      Lạc Hân Nghiên "Ừ" rồi nhận lấy, mở ra nhìn đồ vật bên trong.


      Lạc Tử Câm rất áy náy, bởi vì theo bản năng gật đầu cái, gián tiếp thừa nhận chuyện tình giữa Lạc Dương và Ôn Ảo, bởi vậy, có khả năng làm ảnh hưởng đến hôn của Ôn ảo và Thôi Thái Triết, kỳ thực, kỳ cũng việc trong đình giả ra sao, thế nhưng, nghĩ Ôn Ảo đáng thương , vẫn động tâm. vô thức nhìn ra đường mòn, thế nhưng lại nhìn thấy đôi mắt nóng bỏng, cặp mắt hẹp dài, mang theo cảm xúc lẫn lộn nhìn , trong nháy mắt, tai đỏ ửng.
      gaubonganvung thích bài này.

    2. đa đa

      đa đa New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      Chương 28: thuộc về
      Edit: Đa Đa
      "Nhanh, nhanh thay . Bạch Mai giục con .

      "Mẹ, mau tới giúp con. Nhạc Hân Nghiên gọi mẹ tới giúp.

      Kết quả, Bạch Mai lại gọi Lạc Tử Câm tới giúp.

      Lạc Tử Câm thể thừa nhận , Lạc Hân Nghiên thay trang phục dạ hội màu đỏ sẫm, càng thêm quyến rũ.

      "Mẹ, tại con với Châu Tuấn Hy xứng đôi rồi chứ!" Trong phòng thay đồ, Nhạc Hân Nghiên nhìn mình trong gương, lộ ra nụ cười mỉm mê người, nếu như biết trước đêm nay Châu Tuấn Hy mặc như thân sĩ, cũng ấu trĩ mà chọn mặc chiếc váy công chúa .

      " sai." Bạch Mai gật gật đầu: "Đẹp hơn cái váy trắng kia. Nhanh, thu dọn mọi thứ xong ra ngoài, đừng để Tuấn Hy phải đợi quá lâu."

      Nhạc Hân Nghiên hào hứng ra ngoài.

      Lạc Tử Câm cúi đầu, trong đầu ngừng lên đôi mắt hẹp dài, nóng bỏng, tay cũng ngừng thay Nhạc Hân Nghiên dọn dẹp quần áo và đồ dùng lúc trước thay.

      "Thu dọn nhanh rồi về!" Bạch Mai với Lạc Tử Câm, ánh mắt mong theo soi mói và dữ dằn, sau khi xong lắc mông cùng hướng Lạc Hân Nghiên rời .

      "Dạ." Lạc Tử Câm vẫn cúi đầu, đáy lòng lên nỗi đơn, đúng vậy, nơi đây tráng lệ như vậy, yến hội long trọng như vậy, chỉ có thể thuộc về những người xinh đẹp, chỉ có thể thuộc về Dì và Lạc Hân Nghiên và con của những gia đình giàu có. cũng mơ ước được như họ, chỉ là, vì cuộc sống của mình mà cảm thấy lực bất tòng tâm. thu dọn quần áo giúp Lạc Hân Nghiên xong, trực tiếp rời , muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi này.

      "Em sao vậy?" Giọng của Châu Tuấn Hy còn lỗ mảng như xưa, ta lúc này, xuất trước mặt Lạc Tử Câm, sắc mặt thâm trầm, đôi mắt luôn mang theo biểu tình trêu tức lúc này biến mất, lãnh đạm mà xa lạ nhìn : "Người sáng suốt đều biết, Ôn Ảo là bị oan!"

      Lạc Tử Câm cả kinh, lùi về phía sau bước, vòng tay ôm chặt thùng giấy, trong lòng sinh ra cảm giác trống rỗng, vô lực, ta tại sao ở cùng chỗ với Lạc Hân nghiên ? Làm sao lại xuất ở đây?

      "Ai cho em làm như vậy chứ?" Châu Tuấn Hy từng bước ép sát, trong tròng mắt ta chưa từng thấy qua cảm giác xa lạ như vậy: "Có thể em cũng phải là người ngây thơ ? Hoặc có thể, em cũng muốn gả cho ta? Cho nên mới. . ."

      Đối mặt với câu hỏi của ta, Lạc Tử Câm trong lòng chua xót, đúng vậy, biết bởi vì hành động theo bản năng, phá tan hôn nhân của Ôn Ảo, Nhưng mà, có năng lực dự đoán, có thể nghĩ, có thể phòng ngự, nếu như đây là mưu, như vậy, chỉ là người đảm nhận vai con rối mà thôi. Thế nhưng, ta, Châu Tuấn Hy, bọn họ chẳng hề suy nghĩ kỹ, ang ta dựa vào cái gì mà chất vấn ? ôm chặt thùng giấy, nghiêng người qua ta.

      Châu Tuấn Hy ngăn lại, " đừng nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, có số người, số việc thể chọc nổi."

      Lạc Tử Câm chút để ý, vội vã chạy ra bên ngoài, rất nhanh, liền ra khỏi biệt thự, tới chỗ Trần bá đỗ xe.

      Xe từ từ khởi động, Lạc Tử Câm nhìn ngọn đèn huy hoàng ở biệt thự, như cũ phi thường náo nhiệt, phảng phất chuyện vui phát sinh ở đường mòn, cũng lưu lại cho tân khách bóng ma gì, đúng vậy, yến hội vẫn như cũ tiếp tục.

      "Về nhà thôi!" Lạc Tử Câm ở trong lòng yên lặng xong, trường hợp như vậy, thuộc về , chưa bao giờ thuộc về , bây giờ phải, tương lai cũng phải.

      Nhưng mà, nhà? Chỗ nào là nhà ?

      Lạc trạch, là nhà của chú rồi, mà , giống như lục bình, có rễ, cũng trôi nổi.

      Chẳng biết tại sao, nước mắt chua xót chảy quanh vành mắt , ngước mắt, nỗ lực trợn to con ngươi, cho nó rơi xuống, đúng vậy, được khóc, được phép khóc, thầm thề: Lại nên vì chuyện như vậy mà rơi nước mắt.
      gaubonganvung thích bài này.

    3. đa đa

      đa đa New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      Chương 29: Nản lòng thoái chí
      Edit: Đa Đa
      "Hào môn nổi sóng *. . ."


      "Vợ chưa cưới nhà giàu nhất thành phố A chân đứng hai thuyền. . ."


      "Thôi Thái Triết thịnh nộ bắt kẻ thông dâm. . ."


      . . .


      Liên quan tới chuyện tình giữa Thôi Thái Triết và Ôn Ảo bị truyền thông làm cho long trời lở đất, bất quá, bất quá lại khuyếch đại tình tối đó, Lạc Tử Câm căn bản xem báo, căn bản cũng thấy bất luận người nào bàn luận về chuyện tình giữa Thôi Thái Triết và Ôn Ảo, đúng vậy, áy náy, bất quá, nỗ lực nhớ lại tình phát sinh đêm đó, càng nghĩ càng thấy kỳ quái, đúng vậy, chính như Châu Tuấn Hy , người sáng suốt đều có thể nhìn ra, chuyện đêm đó, bất quá là có người trăm phương ngàn kế dựng lên, nếu có thể nghĩ ra được điểm này, vì sao truyền thông lại có ai đứng ra biện minh cho Ôn Ảo, mà đều ở đây khuyếch đại việc ? Kỳ quái hơn nữa là, cũng tiêu đề tin tức nào đề cập tới ―― Lạc Tử Câm, chính là người đưa ra quyết định cho nhân vật chính?


      Tất cả truyền thông đều suy đoán, Thôi Thái Triết nhất định cùng Ôn Ảo giải trừ hôn ước , thế nhưng, sau tháng, ngoại trừ truyền thông liên tục đưa tin, hai nhà lại có động tĩnh gì, mặc kệ truyền thông tự biên, tự diễn, thế nhưng chính là nhà nào đứng ra giải thích vụ bắt kẻ thông dâm hay giải trừ hôn ước.


      Lạc Tử Câm ngồi ở bậc thang của tiệm sách, xem sách tham khảo, bên lấy giấy ghi chép, lông mày của hơi nhíu lại, dùng môi cắn bút, lúc trầm tư, có lúc lại lộ ra nụ cười yếu ớt, có lúc lại ghi ghi chép chép giấy.


      ly nước ngọt và đôi giày màu xám tro xuất trước mặt , ngước mắt, mặt lên nụ cười yếu ớt: "Lê Hân, là khéo !"


      Lê Hân trong giai đoạn trưởng thành, mặt lộ ra tính trẻ con, bất quá, vóc người cậu ta cao to chứng minh cậu ta thành niên, cậu ta đưa nước ngọt tới trước mặt Lạc Tử Câm, có chút ngốc nghếch : " là khéo !"


      Lạc Tử Câm nhận lấy : "Cảm ơn, mình khát."


      Lê Hân có chút xấu hổ, bất đắc dĩ cầm hai tay hai cốc nước ngọt: "Mình cũng ép cậu." Vừa xong, lại cảm thấy lời mình quá khiêm tốn, sắc mặt hơi đỏ lên.


      Lạc Tử Câm muốn , tay định tiếp nhận nước ngọt, giọng của Chân Huyên vang lên: " ấy uống mình uống!"


      "Hư!" Lạc Tử Câm dùng ánh mắt ý bảo Chân Huyên giọng chút: "Đây là tiệm sách!"


      Đúng vậy, nhìn xung quanh, bậc thang, mặt đất, toàn bộ chỗ ngồi đều có người, tuy có nhiều người, thế nhưng, lại ồn ào.


      Chân Huyên trong nháy mắt mở to hai mắt, môi mím lại, vô tội nhìn Lạc Tử Câm nhún nhún vai, sau đó ngồi bên cạnh bậc thang.


      Lê Hân ngồi ở bậc thang tiếp theo, căn bản muốn cùng Lạc Tử Câm giọng trò chuyện, thế nhưng, thế nhưng lại phát tầm mắt dừng lại trong sách, mà Chân Huyên bên cạnh trong nháy mắt an tĩnh, cậu có chút cảm giác thất bại lắc đầu, từ bên tay phải lấy ra quyển sách, nhàm chán xem. Đúng vậy, cậu là cố ý tiếp cận Lạc Tử Câm, tiếp cận để đạt được kết quả này, thế nhưng luôn trầm mặc, ít , luôn luôn im lặng, từ sơ nhất đến cao trung, sáu năm qua, trong lớp có tổ chức hoạt động đều có bóng dáng của , thế nhưng đúng giờ tới trường, sau khi tan học, ít cùng bạn học giao lưu, thế nhưng biết tại sao, mấy tháng gần đây, tầm mắt của cậu, thường đuổi theo bóng dáng , để ý từng nhất cử nhất động của , thích thôi, thế nhưng, lại thường thất bại. Bất quá, cậu cũng biết, nay điều quan trọng nhất là phải tập trung vào kỳ thi cao đẳng, sau ngày thi vào cao đẳng , cậu quyết định hướng tỏ tình, mặc kệ chấp nhận hay cự tuyệt.


      Lạc Tử Câm lật sách tham khảo trong tay, nhìn trang sách dài, giờ cần quyển sách giáo khoa khác, vì vậy nhàng đứng dậy tới, đứng ở trước cửa sổ sát đất tầng hai ở tiệm sách, vô tình nhìn thấy, bất quá, ánh sáng xuyên qua cửa sổ thuỷ tinh có chút chói mắt, vô thức ngước mắt.


      Xuyên thấu qua cửa sổ thuỷ tinh, đối diện quán cà phê, đôi nam nữ ngồi đối diện nhau hấp dẫn ánh mắt của , làm cho nhất thời thể rời mắt, đáy lòng lại trận chua xót trào dâng.
      gaubonganvung thích bài này.

    4. red764

      red764 Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      82
      ko biết chừng nào nữ 9 chúng ta mới có thể bớt khổ :yoyo59:, nam 9 có thể iu chị :yoyo53: và mấy mụ ác quỷ bị ngược. :yoyo61: thanks đa đa

    5. đa đa

      đa đa New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      truyện còn dài mà bạn
      quyển 1 và quyển 2 ngược chút chút
      quyển 3 ấp hơn chút
      quyển 4 có thể là ấm áp hơn quyển 3 chút
      quyển 5 ngọt ngào và ngược đan xen
      red764 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :