Chương 27: Thành toàn
Edit: Đa Đa
Nửa bên mặt Lạc Tử Câm trong nháy mắt đỏ bừng, nguyên bản nàng trong nháy mắt đó cúi đầu là bởi vì rất nhiều đèn loang loáng đồng thời quay nàng, quá chói mắt, theo bản năng cúi đầu.
Khi Ôn Ảo định giơ tay tát lần hai, tay lại bị giữ chặt lại, dừng ở cao.
"Diễn đủ chưa?" Giọng Thôi Thái Triết trầm ấm phá vỡ tiếng động ồn ào.
Ôn Ảo mắt có chút dại ra, biết Thôi Thái Triết tới bao lâu rồi, càng thể biết được ta nhìn thấy gì, thanh tao của , trong nháy mắt hai mắt đầy nước mắt, hai tròng mắt xinh đẹp dưng dưng nhìn , ánh mắt kia, cần bao nhiêu thâm tình đậm sâu, giọng có chút ai oán: " cũng hiểu lầm em?"
Lạc Tử Câm ánh mắt tự chủ được bị Thôi Thái Triết hấp dẫn, kinh ngạc nhìn ta, nhìn thấy ở khoảng cách gần như vậy, tuy rằng biểu tình của ta trước sau lãnh đạm, thế nhưng, người có sức hấp dẫn mê người, như cũ làm cho thể rời mắt.
Thôi Thái Triết lạnh lùng buông tay Ôn Ảo ra, hai tay cắm ở trong túi quần, vẻ mặt thâm tình của ta làm cho mềm lòng, cười lạnh : "Hiểu lầm?" Khuôn mặt cao quý, thành thục nhàng ghé mắt, rơi vào bên gò má đỏ, nhìn Lạc Tử Câm mặc áo T shirt, trang phục của , hợp với bầu khí yến hội hôm nay, cho nên, làm cho người ta thể chú ý đến : "Có gì hiểu lầm? Tôi nhìn thấy, bất quá đều là ."
Xung quanh các phóng viên, đều thay nhau chụp hình.
"Thái Triết?" Nước mắt trong suốt chảy ra, rơi xuống khuôn mặt tinh xảo: " phải tin em, em bị oan. Tất cả những gì nhìn thấy đều phải là như vậy." xong, khóc nức nở.
Trước mặt mọi người, Thôi Thái Triết có vẻ giống hạc giữa bầy gà , thập phần xuất chúng, lạnh như băng nhìn mọi người, rơi người Lạc Dương, nở nụ cười chế nhạo, lại hết sức ràng: "Tôi thành toàn cho cậu." xong, nhìn ánh mắt của mọi người, xoay người rời .
"Thôi tiên sinh, là muốn cùng Ôn tiểu thư giải trừ hôn ước sao?" Có phóng viên sợ chết theo sau, chất vấn Thôi Thái Triết.
Thôi Thái Triết gì, thân ảnh cao ngất biến mất ở chỗ đường mòn.
Ôn Ảo ánh mắt thống hận nhìn Lạc Dương, người Lạc Tĩnh , thần bạn lau cái hàn người lãnh thiêu, khi tầm mắt rơi người Lạc Tử Câm , ánh mắt, tựa hồ chứa đầy hận thù, Lạc Tử Câm trận run rẩy. Sau đó, ta cũng vội vã rời .
Vì vậy các phóng viên chỉ có thể đuổi theo chất vấn Lạc Dương, Lạc Dương ta cùng Ôn Ảo có tình cảm với nhau, ai cũng biết. Mà Lạc Tĩnh , thỉnh thoảng cũng phụ hoạ theo, chứng minh những gì Lạc Dương là .
"Làm tốt lắm!" Đây là câu đầu tiên Bạch Mai khi nhìn thấy Lạc Tử Câm trong sảnh lớn biệt thự, đúng vậy, việc vừa xảy ra, mọi người trong sảnh lớn đều có thể nhìn thấy qua cửa sổ thuỷ tinh sát đất, thế nhưng, tất cả mọi người đều mang tâm trạng hả hê, ai đồng tình Ôn Ảo.
Lần đầu tiên được dì khích lệ, thế nhưng, Lạc Tử Câm hoàn toàn vui vẻ, còn nhớ ánh mắt đầy hận ý lúc Ôn Ảo rời , khẽ cắn môi dưới, trả lời, mà lại đưa túi hành lý cầm trong tay cho Lạc Hân Nghiên: "Đây là thứ chị muốn."
Lạc Hân Nghiên "Ừ" rồi nhận lấy, mở ra nhìn đồ vật bên trong.
Lạc Tử Câm rất áy náy, bởi vì theo bản năng gật đầu cái, gián tiếp thừa nhận chuyện tình giữa Lạc Dương và Ôn Ảo, bởi vậy, có khả năng làm ảnh hưởng đến hôn của Ôn ảo và Thôi Thái Triết, kỳ thực, kỳ cũng việc trong đình giả ra sao, thế nhưng, nghĩ Ôn Ảo đáng thương , vẫn động tâm. vô thức nhìn ra đường mòn, thế nhưng lại nhìn thấy đôi mắt nóng bỏng, cặp mắt hẹp dài, mang theo cảm xúc lẫn lộn nhìn , trong nháy mắt, tai đỏ ửng.