1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh chi đích thân quý nữ - Hỏa Tiểu Huyên (120) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      TRÙNG SINH CHI ĐÍCH THÂN QUÝ NỮ

      [​IMG]
      TÁC GIẢ: HỎA TIỂU HUYÊN


      CONVERTER: YAPPA


      EDIT: SALLY


      BETA: SALLY


      THỂ LOẠI: Chủng điền, trạch đấu, cung đấu, các loại đấu. Sủng văn, 1×1, nam chủ tuyệt đối sạch , toàn tâm toàn ý ái nữ chủ.

      Giới thiệu:

      Đinh Tử kiếp trước, là đại công chúa văn võ song toàn, kinh tài tuyệt diễm thua nam nhi, đường hòa thân bị hại mà chết.


      Đinh Tử kiếp này, thân là trưởng nữ Thị Lang phủ, bị di nương thiết kế mà tức chết.


      Thế là nàng trong đám tranh cãi ầm ĩ chửi rủa chỉ trích mà trọng sinh, nàng, thề phải thay đổi trạng!


      Di nương tâm địa ác độc muốn mưu hại, nàng gặp chiêu phá chiêu, thủ đoạn càng hung ác cao siêu.


      Thứ muội hư vinh, gây xích mích ly gián muốn hại thân trong sạch của nàng, nàng đạm mạc giơ tay lên, đem người quần là áo lụa đưa đến giường.


      Phụ thân quả quyết, sắc tâm giảm, nàng thầm tặng người, từng người thầm đưa nhập vào phủ.


      Tổ mẫu tâm tư thâm trầm, nàng cẩn thận kinh doanh, che giấu tai mắt người, thể như người dịu ngoan.


      Vốn tưởng rằng kiếp này có thể bảo hộ tốt đệ đệ ruột thịt, làm cho khỏe mạnh trưởng thành, liền cảm thấy đủ, nhưng ai biết bọn họ xuất , thay đổi kế hoạch của nàng cùng số phận…


      ★ Đoạn đặc sắc 1:


      “A, tại sao là ngươi!”


      “Ngươi… Ngươi quyến rũ ta.”


      “Phi, biết xấu hổ, là ngươi kéo gia lên giường!”


      Ngoài cửa.


      xong, đại tiểu thư cùng nam tử tư thông.”


      “Trời ạ, thậm chí có loại nữ nhân biết liêm sỉ như vậy a. Nàng tại sao có thể…” Phu nhân cùng các tiểu thư tham gia dạo chơi công viên chán ghét .


      , , đại tiểu thư làm sao có thể làm ra loại hành viphóng đãng này.” Di nương chủ đạo thiết kế đóng kịch mà thét chói tai, lại khó nén đắc ý nơi đáy mắt.


      “Đây là làm cái gì?” đạo thanh thanh thúy vang lên, Đinh Tử cao quý ưu nhã cười đến gần.


      Mọi người nhìn lại, a, nhân vật chính đại tiểu thư thế nào ở bên ngoài xuất , ở bên trong là ai?


      , có quần chúng xem náo nhiệt “Phanh” mở cửa ra, nhìn thấy tình cảnh trong phòng, di nương vốn mừng thầm, mặt mảnh xanh đen!


      ★ Đoạn đặc sắc 2:


      “Các vị tiểu thư đều biểu diễn tài nghệ, Đinh tiểu thư tựa hồ cũng hài lòng a, chắc tiểu thư biểu còn xuất chúng hơn nữa nha.” vị thiên kim danh môn, trong mắt tràn đầy trào phúng, cái danh môn thiên kim khác mang theo ánh mắt xem kịch vui.


      Đồ ngu ngốc, chờ nàng bị chế giễu, thứ muội bên người hai mắt lộ ra lãnh.
      Đinh Tử nhàn nhạt cười, mắt tràn đầy lãnh phúng, cười “Ta tài nghệ rất bình thường, sợ là khó dung nhập được với nơi thanh nhã này.”


      Chúng thiên kim cười nhạo, mặt vui sướng khi người gặp họa, Đinh Tử lại đột nhiên đứng dậy: “Bất quá các vị tiểu thư chờ mong như thế, ta liền cung kính bằng tuân mệnh!”


      Hừ, còn muốn thể , đúng là kẻ ngu ngốc!


      “Vị thị vệ đại ca này, có thể hay mượn kiếm dùng lát?”


      “Được…” Thị vệ giữ cửa kinh ngạc, tay cũng tự nhiên đem kiếm đưa ra.


      Yến hội, Đinh Tử cầm bảo kiếm trong tay, tư thế oai hùng hiên ngang, nhàng khởi vũ, khuynh quốc khuynh thành, biết mê say bao nhiêu người.


      Nguyên lai các tiểu thư lòng tràn đầy đố kị đỏ mắt nhìn Đinh Tử như vậy mà cảm thấy mất mặt.


      trì xuân thủy theo Đinh Tử xuyên việt bắt đầu, sớm bị quấy rầy…


      ★ Ngày đó, gót sắt bước vào vườn nhà của bọn họ, đôi nam nữ tay trong tay, dẫn muôn vàn chiến sĩ lao tới chiến trường, lưu lại bóng lưng tuyệt mỹ khuynh thành.

      từng có nữ tử, nàng được người trong thiên hạ ca ngợi trí tuệ mỹ mạo cùng tài hoa, nàng gả cho nam nhân tuấn mỹ nhất Đại Tề.

      Mọi người nàng độc nhất vô nhị, văn võ song toàn.


      Cũng có người ganh ghét nàng trời sinh tâm địa ác độc, là mười phần tiểu nhân.


      Có người thà đắc tội người trong thiên hạ, thể đắc tội nàng, bởi vì đắc tội nàng, kết quả, là ngươi có cách nào tưởng tượng!


      vị nữ tử trong truyền thuyết, lúc này nằm trong lòng tướng công tuấn mỹ vẻ mặt sủng nịch vô song, vẻ mặt hạnh phúc mỉm cười nhìn nàng…


      ★ Chủng điền, trạch đấu, cung đấu, các loại đấu. Sủng văn, 1×1, nam chủ tuyệt đối sạch , toàn tâm toàn ý ái nữ chủ.

      Sally: Cảm nhận của ta khi đọc những chương đầu thấy nữ chính là người thông minh, mạnh mẽ. Cuộc sống của người thời xưa cũng yên bình, hết chuyện này lại tới chuyện khác, nếu người như ta mà sống trong đó chắc chết sớm

      Sau khi đọc được 1/4 lại cảm thấy nữ chính càng ngày càng thể cái mặt phúc hắc của mình, nhưng cũng vô cùng đáng . Còn riêng nam chính lạnh lùng miễn bàn, nhưng trước nữ 9 đáng vô cùng, ban đầu khi chưa biết tình cảm của mình luôn ghen cách ngớ ngẫn, thường xuyên ăn dấm chua, nhiều lần khiến nữ chính…, nhưng cũng là người vô cùng lí trí.

      Còn các tra nam, tra nữ khỏi chê, toàn cực phẩm trong cực phẩm, người so với người càng độc hơn. Thất cả đều có nhân quả, làm ác nhiều cuối cùng ai được cái gì tốt đẹp, người chết, người bị điên…

      Nữ chủ từ lúc trọng sinh đấu từ trong phủ đến ngoài phủ, vào cung vẫn đấu và cuối cùng tìm được cái gì gọi là tình . Nma chính luôn bảo vệ nữ nhân mình cách thầm lẵng vào ban đầu và ôn nhu chắm sóc về sau, là ‘thê nô’ chính hiệu.

      Bảo đảm đây là bộ sủng, bên cạnh đó những tranh đấu trong phủ, rồi đến trong cung đều là những tình tiết gây cấn mà hề nhàm như số bộ khác, nữ chủ là người thông mình, mạnh mẽ nhưng cũng có lúc bị nguy hiểm, phải là nữ 9 có thể ‘thông thiên’ ai làm hại được mình, nên tình tiết càng chân hơn. Mọi người nếu ai thích thể loại dạng này, đây là bộ hay, mọi người đọc truyện vui.​
      Last edited by a moderator: 15/1/15

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1 _ Trùng sinh




      “Thực là nguy a, tiểu thiếu gia sao lớn mật như thế, trong phủ vốn con nối dõi rất thưa thớt, Phương di nương vất vả mới mang thai lại xảy ra tình này, tiểu thiếu gia sao có thể… Sao có thể…”






      “Ai tiểu thiếu gia cho tới nay đều là nam tôn duy nhất trong phủ, sợ là Phương di nương mang thai có nam tôn, trong lòng ghen tị , nghĩ đến phải cố ý.”







      “Ta có!”






      “Lão gia, ngươi cần phải làm chủ nô gia a, ô ô ô…”




      “Đệ đệ thế nào lại có biểu tình muốn ăn thịt người, đệ đệ cũng đừng sợ, ngươi là cháu ruột duy nhất trong phủ, mặc dù Phương di nương có thể cũng mang thai nam tôn, nhưng rốt cuộc có địa vị như ngươi, ngươi cũng đừng cùng Phương di nương tức giận, chọc tức phụ thân cùng tổ mẫu, để chính mình chịu khổ.”




      “Ta có, các ngươi láo, ta có làm!”




      “Tiểu thiếu gia chớ vội, di nương cũng biết tâm tình của ngươi, bất quá lão gia cùng lão phu nhân chắc chắn niệm ngươi là nam tôn duy nhất trong phủ tha thứ cho ngươi, mau tới xin lỗi hai vị a.”




      “Ta có, ta có!”




      “Lớn mật, làm sai còn nhận sai, buồn cười, ta thực là nuôi đồ nghịch tử như ngươi, gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh a!”




      Đinh Tử bị đám chỉ trích, tức giận, mắng lấy lại tinh thần , vốn định thanh minh mắt mang theo vài phần mê man, nàng phải trong đội ngũ sao, đây là nơi nào?




      Hí mắt ngẩng đầu, liền nhìn thấy hai người cao cao tại thượng ngồi ở trê bàn gỗ lim tương giả sơn sơn thủy, nam tử khoảng ba mươi, thân gấm lục sẫm (xanh đen) có thêu tú lâm ám văn, thắt lưng màu đen có khắc văn, chân mang ủng cao ống màu đen. Ngũ quan tuấn, coi như là nam tử tuấn mỹ, lúc này đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm nàng? Cùng người bên người?




      Bên cạnh là lão thái thái năm sáu chục tuổi mặc thân lục y đẹp đẽ quý giá, đầu quấn tóc đơn giản, có cài cây trâm hình tiên hạc, có vài viên hồng ngọc đính , thoạt nhìn rất có uy nghiêm, đôi con ngươi trầm hướng nàng bắn qua.




      Tầm mắt Đinh Tử quét về phía hai người bên người, phòng khách ngồi đầy người, vài phu nhân trang điểm xinh đẹp, bên cạnh có vài thiếu nữ còn trẻ tuổi mặt đều lên lo lắng, chỉ là trong ánh mắt đều mang theo vui sướng khi người gặp họa, cùng với hung ác muốn đưa nàng vào chỗ chết.




      Cánh tay Đinh Tử mở ra, quỳ xuống đất ôm lấy đứa trẻ bên cạnh, tiểu nam hài tức giận toàn thân phát run, tiểu nam hài hé ra khuôn mặt tinh xảo đáng , lúc này tất cả đều là ủy khuất lệ ngân.




      Đinh Tử cũng thừa dịp quan sát thời cơ, đem ký ức trong đầu rất nhanh sửa sang lại chút.




      Nam nhân ngồi bên là phụ thân của thân thể này, tên Đinh Bằng, Lễ bộ thị lang quan tứ phẩm, bên cạnh là Vương thị, mẹ đẻ Đinh Bằng, ngồi xung quanh là các di nương cùng thứ nữ trong phủ.




      Đinh Tử cùng thân đệ, là bị oan uổng, nàng và đệ đệ Đinh Trí là con trai trưởng cùng đích nữ, mẫu thân là chính thất nhưng mất sớm.




      Tình hình lúc này, lại trở lại canh giờ trước, trong phủ có ba vị di nương, Mã di nương nắm quyền, Phương di nương mang thai bốn tháng, Bạch di nương là thiếp thân nha hoàn của lão thái thái, lúc Đinh Bằng còn thành niên làm nha hoàn thông phòng, sinh nữ nhi.




      Gặp chuyện may chính là Phương di nương có thai, Phương di nương gia cảnh bình thường, chẳng qua là trong nhà có bày gian hàng mà sống qua ngày, cùng Đinh Bằng kết thân đúng là trèo cao.




      Thị lang phủ có bốn nữ nhi nhi tử, tiểu nữ nhi Đinh Ninh Nhi là con của Phương di nương, Thị lang phủ con nối dõi đơn bạc, Phương di nương mang thei đứa con thứ hai, đương nhiên được hầu hạ thập phần cẩn thận.




      Hôm nay Phương di nương ở trong phòng, trong lòng buồn bực liền muốn xuất viện ra ngoài chút, mà hôm nay bởi vì tiểu thi sớm về, Đinh Trí vừa vặn gặp được Phương di nương tản bộ, hai người biết làm sao liền phát sinh cãi vã, Đinh Trí liền đem Phương di nương đẩy ngã, mà Mã di nương cùng kỳ nữ Đinh Tĩnh trùng hợp ngang qua, liền làm nhân chứng.




      Phương di nương ỷ vào có thai, vẫn khóc sướt mướt, đoàn người tìm đến lão phu nhân cùng lão gia Đinh Bằng, liền thẩm vấn Đinh Trí.




      Đinh Tử thân là tỷ tỷ, mấy ngày hôm trước nhiễm phong hàn, nhưng mơ hồ nghe thấy thanh bọn nha hoàn lo lắng, xuống giường liền chạy tới, khi nghe đến chuyện xảy ra, vốn là thân thể tốt nàng bị tức giận hỏa xông lên não, liền như thế ra .




      Đinh Tử tại mặc dù trùng tên trùng họ, nhưng lại là đại công chúa, nàng thuở thông minh phi phàm, ba tuổi thông thạo văn, năm tuổi làm thơ, chỉ cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, võ công cũng tầm thường. Kỳ phụ hoàng từng , nếu Đinh Tử là thân nam nhi, thiên hạ tất là vật trong bàn tay nàng.




      Mà Đinh Tử sinh ra lại rất xinh đẹp, là đối tượng vô số hoàng thân quốc thích cầu thân, nhưng mà nàng lúc quốc gia gặp nạn, đường tuyển trạch hòa thân, lại vì quốc gia đối phương kiêng dè phái sát thủ ám sát bỏ mình.




      Từ trong thâm cung, Đinh Tử thấy được hoàng trạch nội đấu, so với phủ thị lang này càng nguy hiểm hơn nhiều, vì thế nàng ngay từ đầu liền biết Đinh Trí là bị oan uổng.




      là nam tôn duy nhất thị lang phủ, liền đem tới hi vọng. Phương di nương lần này có thai, đương nhiên là nên vì hài nhi trong bụng mưu tính phen.




      Về phần Mã di nương kia thân là di nương, vẫn nắm quyền thị lang phủ, tự nhiên thể để trưởng tử tồn tại, có hai người căn cứ chính xác, Đinh Bằng cùng Vương thị muốn vì thân tôn tử chưa ra đời làm chủ, tự nhiên phẫn nộ khó tiêu, chỉ cần bọn họ cả đời tức giận, tuy thể đem Đinh Trí đuổi ra khỏi Thị lang phủ, cũng khẳng định có được thương ngày xưa.




      Lúc này Phương di nương nếu sinh nam hài, Mã di nương nếu lại mang thai, các nàng chẳng phải càng thuận gió đẩy thuyền sao? Cho nên bọn họ nhất định phải hợp tác cùng tiến cùng lùi, bất luận thực thế nào, các nàng đều phải đồng nhất là Đinh Trí đố kị Phương di nương mang thai nam hài đẩy người, đưa Đinh Trí vào ngõ cụt vạn kiếp bất phục, mà Đinh Tử trưởng tỷ này, trưởng tỷ như mẹ có dạy đệ tốt, có mẹ đẻ vốn cũng được sủng ái, cái này muốn để cho bọn họ dòng chính nhất mạch hoàn toàn có lực xoay người.




      Đinh Tử khóe miệng câu ra nụ cười lạnh, kế sách hay, hảo tâm kế, biết Đinh Bằng cùng lão thái thái để ý nhất chính là con nối dõi Thị lang phủ, lần này tuyệt đối phạt , mà các nàng làm chứng, đúng là nhân chứng vật chứng câu toàn.




      Bất quá nàng kiếp trước là đại công chúa tôn sư, có thể sống trong trường hợp đặc biệt cùng hoàng tử cùng học, há có thể bị những di nương kiến thức thiển cận này thiết kế?




      Bất luận còn có bao nhiêu nghi hoặc, nàng bây giờ trọng sinh làm đích nữ của thị lang này, nàng cần thiết hảo mưu đồ tốt cho mình, vừa tới liền bị phạt, nàng há có thể phản kháng, lại kia cũng phải tính cách của nàng.




      Tâm tư cấp tốc thay đổi, nhìn mấy di nương còn mọi cách chỉ trích, nàng chợt giương mắt nhìn Đinh Bằng cùng lão thái thái.




      “Phương di nương là Trí nhi đẩy ngươi, nếu là như thế, Trí nhi là ngàn vạn nên. Chỉ là ta lúc đó có ở đó, mới vừa tiến đến các ngươi liền náo ầm ĩ cái ngừng, mình ta nghe chữ cũng nghe lọt, Phương di nương cùng người làm chứng là Mã di nương cùng muội muội, ngại hãy lặp lại lần nữa. Có tổ mẫu cùng phụ thân ở đây, thực nếu Trí nhi phải, ta tuyệt có nửa điểm bảo hộ.” Thanh Đinh Tử nhàng vang lên, bởi vì còn bệnh, mặt tái nhợt mảnh, cũng hữu khí vô lực, chỉ là cặp mắt kia lại thanh minh phi thường, lời nàng ra cũng hợp tình hợp lý, Vương thị cùng Đinh Bằng liền tạm áp hỏa khí gật gật đầu.




      Đinh Tử lại nhân cơ hội giọng ở bên tai Đinh Trí : “ hồi có hỏi, ngươi liền , còn lại tỷ tỷ xử lý.” Trong trí nhớ Đinh Tử, Đinh Trí là đứa thông minh lại rất chính trực, cho nên nàng thập phần tín nhiệm.




      Đinh Trí khóc hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn Đinh Tử, vươn tay bé ngắn trắng nõn nắm chặt tay Đinh Tử, đôi môi cắn chặt, trong mắt mảnh nghiêm túc cùng nhẫn, Đinh Tử nhìn thấy hết sức vui mừng, mới chín tuổi liền hiểu chuyện thông tuệ như thế, lấy ánh mắt của nàng, Đinh Trí này tương lai tất phải vật trong ao…
      Winter, Nguyệt Kim, sanone21127 others thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 2 _ Di nương, thứ muội bị phản kích, quỷ kế bắt đầu



      Phương di nương mắt quét Mã di nương cái, trong mắt hai người rất nhanh lên nhận thức chung, Mã di nương lắc lắc khăn thêu, nhàng rặn giọt nước mắt nơi khóe mắt, có chút muốn lại thể , : “Ta từ lúc có thai, thân thể cũng nặng, trong khoảng thời gian này thường nằm ở trong phòng, hôm nay cảm thấy ngực có chút buồn, nên mang theo hạ nhân muốn dạo.”




      Những điều này là nàng cùng Mã di nương thống nhất với nhau, vừa mới lần cũng có vấn đề gì, vì thế Đinh Tử muốn nghe lần nữa, hai người nàng những bực bội, càng nhiều, càng chứng thực Đinh Trí mưu hại đệ đệ .




      “Ta ra khỏi viện về phía trước, đường theo phong cảnh cũng chú ý con đường phía trước, chờ bị tiểu thiếu gia ngăn lại, ta mới giật mình thấy tiểu thiếu gia lại. Lòng ta biết tiểu thiếu gia hài lòng mình, thế nhưng còn chờ ta tránh ra, tiểu thiếu gia liền… Liền mắng người.” đến đây, Phương di nương có chút thống khổ nghẹn ngào, “Lúc đó nha hoàn bà tử đám, Mã di nương cũng theo bên cạnh bộ qua đây, thiếu gia lại… Vẫn mắng ta biết liêm sỉ, ta là hồ ly tinh, bụng ta cũng là nghiệt chủng, đứa này sau khi sinh hạ, nếu là si ngốc cũng là mệnh chết yểu.“




      Nghe thanh Phương di nương thê lương, Đinh Tử chỉ nắm chặt tay bé của Đinh Trí run run, cưỡng chế phẫn nộ, lạnh lùng nhìn lại.




      Đinh Bằng cùng Vương thị lại nghe xong liền đại hỏa, đây phải là nguyền rủa con của Đinh Bằng chết sao, nghĩ ra bình thường (Đinh Trí) thoạt nhìn cơ linh thông minh, tâm tính thế nhưng ác độc như vậy, xem ra phạt được.




      “Lão gia, lão phu nhân, thiếp… Người cũng đều có ba phần nể tính. Nô gia tuy biết thân phận mình như tiểu thiếu gia cao quý, cũng chưa từng có ý nghĩ tính toán. Thế nhưng nô gia hoài thai, là ông trời cho mượn vận khí, dính phúc khí lão gia, mới có vinh quang như thế, ta đương nhiên là cẩn thận. Lúc đó nghe thấy tiểu thiếu gia như vậy quở trách hài tử của ta, tim ta như bị đao cắt, nhất thời liền cũng mất suy nghĩ lại mấy câu, tiểu thiếu gia liền… Liền… Đẩy ngã ta. Ô ô ô…” xong Phương di nương khóc nỉ non, thanh lớn lên rất nhiều, chỉ là đắn đo này nhưng ra chuẩn, vừa xong liền khóc ra lời.




      Đinh Bằng cùng Vương thị tức giận đến vẻ mặt trầm, Đinh Trí luôn được sủng ái, là trưởng tử cuối cùng tiếp quản thị lang phủ, lại muốn ngăn Đinh Bằng vì Vương thị giữ hiếu đạo, hai người bình thường cực sủng Đinh Trí, nhưng biết hai người chờ mong muốn thị lang phủ nhiều con nối dõi mới tốt, tại dám tàn hại tay chân chưa ra đời, đây phải là chà đạp sủng ái của hai người, nghịch hiếu là cái gì?




      “Nghịch tử, nghịch tử! Ngươi thế nhưng làm ra việc đại nghịch bất đạo như thế, này lan truyền ra, ngươi đây là khắt khe, khe khắt con vợ kế của di nương, tàn hại tay chân! Khi đó ta thị lang phủ còn có mặt mũi gì nữa, ta tại triều đình còn thế nào đặt chân. Ngươi thậm chí ngay cả tay chân của mình đều dung được, khó bảo toàn tương lai tàn hại ta đây là phụ thân ngươi. Nghịch tử, nghịch tử a!” Đinh Bằng tức giận ngực đột phật phồng ngớt, chỉ vào Đinh Trí như là đối đãi cừu nhân.




      Đinh Trí thấy vậy, cũng có chút sợ, thân thể run lên, Đinh Tử lại phen đem Đinh Trí ôm vào trong ngực, chậm rãi sờ đầu , để giúp tiêu giảm khủng hoảng.




      Giơ con ngươi trong trẻo như nước lên, mặt lộ vẻ đạm ý cười nhạt: “Xem ra việc này thực là Trí nhi phải, Phương di nương vừa rồi thực là bị sợ hãi, cũng may đứa có gì trở ngại lớn, nếu thực có lỗi.” Đinh Tử thanh đạm, mắt nhìn hướng bụng nàng, Phương di nương trong lòng đắc ý có thể diệt trừ trưởng tử, nàng mới vừa rơi xuống, Phương di nương cùng Mã di nương liền sửng sốt, Mã di nương ánh mắt trầm chợt lóe.




      Lúc trước nàng liền muốn mượn cơ hội này, chỉ trị Đinh Trí đắc tội, cũng là diệt trừ đứa trong bụng Phương di nương, nhưng khi lúc Phương di nương vững vàng té vào người bà tử nha hoàn phía sau, làm cho người ta căn bản nhúc nhích tay được, bụng thế nhưng bình yên vô , thực là bực tức a!




      Nhưng mà Đinh Tử lại cho những người này, Đinh Trí mặc dù từng có sai, thế nhưng đứa trong bụng Phương di nương bị ảnh hưởng, mưu hại đệ đệ thực nhảm rồi.




      Đinh Bằng cũng sửng sốt, giương mắt quét về phía Phương di nương, chỉ thấy sắc mặt nàng mặc dù tốt, nhưng bụng bình yên ngồi, hơi nhăn mày lại.




      Vừa rồi nghe hạ nhân Phương di nương bị nhi tử đẩy ngã, lại Phương di nương khóc cực thảm, trong lòng nhớ tới nhi tử chưa chào đời cũng ngẫm nghĩ, chờ cùng lão thái thái hội hợp sau đó là nghe đám di nương nha hoàn bà tử luân phiên chỉ trích, nhất thời tâm hoảng ý loạn, tính tình cũng lớn, lại đem việc hóa lớn, lúc này đối Đinh Trí cũng hết giận hơn phân nửa.




      Lão thái thái lúc này lại híp mắt, quét về phía Phương di nương cùng Mã di nương cái, rất oán giận các nàng khuếch đại, làm cho nàng trách oan tôn tử.




      Phương di nương, Mã di nương nóng nảy, đại tiểu thư này trước đây tuy ngay thẳng nhưng rất nóng nảy, chỉ cần nhận định dù có mười con ngựa cũng kéo trở lại được, chiếu theo thường ngày nhất định là kéo Đinh Trí đại ầm ĩ, hôm nay thế nào guống như thay đổi tính tình?




      Bất quá hai người dám sử kế hại người, liền có đạo lý đơn giản như vậy lật lại.




      “Đại tiểu thư sai, cũng may Phương di nương phúc lớn mệnh lớn, nếu như bị va chạm đứa bị xảy, chúng ta biết làm như thế nào cho phải. Tiểu thiếu gia tất lại là trưởng tử, tương lai thị lang phủ vinh quang còn nhờ hoàn thành, lần này có việc gì may a. Chỉ là tiểu thiếu gia lần sau phải cẩn thận, nếu làm xảy thai, aiz…” Mã di nương lập tức , trong lời mặc dù nhìn như chuyện lớn hóa , nhưng lại đem Đinh Trí cố ý đụng Phương di nương nặng nhắc tới, lần này mặc dù có việc gì thế nhưng tiếp theo như thế nào?




      Lời vừa dứt, quả nhiên thấy Đinh Bằng cùng Vương thị lại trầm lên, Phương di nương thấy thế khóc càng hung. Như vậy giống như là bị ủy khuất chỗ , thập phần thống khổ thương người.




      Đinh Bằng trừng hai mắt, liền muốn gầm lên, lại nghe thanh uyển chuyển của Đinh Tử: “Lúc đó Phương di nương cùng muội muội ở đấy, biết đệ đệ đều mắng những lời biết cấp bậc lễ nghĩa gì? Ta bình thường vẫn dạy phải kính trọng trưởng bối hiếu kính trưởng bối, như vậy nghe lời, ta lại biết ở bên ngoài làm càn bậc này!”




      người Đinh Trí run lên, có chút dám tin tỷ tỷ thế nhưng giúp đỡ ngoại nhân, chưa từng những lời này, tuyệt đối có!




      Giương mắt lại nhìn thấy Đinh Tử nhàn nhạt ôn nhu, trong lòng chợt bị lây ủy khuất, ghé vào trong lòng Đinh Tử liền giọng khóc ồ lên.




      Đinh Tĩnh bên vốn xem kịch vui, thấy Đinh Trí khóc, sợ phụ thân cùng tổ mẫu thương, vội cướp lời : “Còn phải là mắng Phương di nương ác độc, tiểu nhân tâm kế, làm, chỉ biết quyến rũ cha, làm chuyện phóng đãng. Mắng đệ đệ chưa ra đời, càng nguyền rủa là tai tinh, thị lang phủ sau có ngày lành.”




      Mã di nương thấy Đinh Tĩnh giành lên tiếng trước, liền cảm giác ổn, Đinh Tĩnh những lời này đều là bình thường nàng mắng Phương di nương, chỉ bất quá nhìn Đinh Bằng cùng Vương thị càng sắc mặt trầm , trong lòng biết này hiệu quả vô cùng tốt, liền cũng ngăn cản.




      “Này!” Đinh Tử nhàn nhạt ứng thanh, Phương di nương nghe như thế lại đen mặt, trong lòng biết đây là lời Mã di nương mắng nàng, lúc này lại tiện phát tác.




      “Lời cay độc này, muội muội thuận miệng liền , chắc hẳn bình thường nghe rất nhiều . Chỉ là ta nghe lời của muội muội cùng Phương di nương lại khác rất nhiều , thế nào hai đương , ra khác cách xa vạn dặm như vậy. Chẳng lẽ là muội muội thực tức giận, khẩu bất trạch ngôn (lời ra miệng mà cân nhắc, suy nghĩ), hay là Phương di nương khiếp sợ quá độ, suy nghĩ tỉnh táo?” Đinh Tử chưa dứt, gian phòng mọi người sắc mặt đều có chút khó coi.




      Đinh Tử ý tứ trong lời , Đinh Tĩnh miệng đầy lời ác ý, mặc dù thuật lại nhưng có thể mồm miệng lanh lợi ra như vậy, nghĩ đến bình thường chắc nhiều hơn, ám chỉ miệng nàng ta hung ác, nếu là dối, Đinh Tĩnh này cũng là người tâm địa ác độc.




      Bên kia lại chỉ Phương di nương vừa mới bị đẩy ngã, vào phòng nghỉ ngơi, ngược lại đến cáo trạng, lại cùng Đinh Tĩnh ra lời mặc dù tương tự nhưng lại khác biệt cực đại, trải qua cùng việc thuyết pháp lại là cực khác, các nàng trong đó tất có ngoa, oan uổng người tốt bị hiềm nghi.




      Đinh Tĩnh sửng sốt, vội giương mắt nhìn Mã di nương, lúc Phương di nương cùng Mã di nương kế hoạch Đinh Tĩnh cũng ở đây, mặc dù biết trước việc này, nhưng bất luận là lúc đó hay là vừa rồi nàng đều bận rộn vui sướng khi người gặp họa, cũng vui mừng suy nghĩ đến mộng đẹp trở thành đích nữ, tự nhiên nghe các nàng cái gì, ngờ Đinh Tử lại cắn điểm ấy buông.




      Đinh Tĩnh tròng mắt thẳng chuyển, thầm hận trừng Đinh Tử liếc mắt cái, vội đứng dậy tiến lên giải thích…
      Winter, Nguyệt Kim, sanone21129 others thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3 _ Cái khó ló cái khôn, phá giải độc kế của di nương




      “Phụ thân, tổ mẫu, Tĩnh nhi là nương chưa lấy chồng, tự nhiên có ý gì khi những lời hung ác này, đó là vì ta lo lắng cho tiểu đệ hành quái đản, sợ hai người sinh khí, nên ta mới Tĩnh nhi nên lời.” Đinh Tĩnh có chút lo lắng sợ hãi nhìn Đinh Bằng cùng Vương thị, xong lại nhắm thẳng vào Đinh Trí, so với trong tưởng tượng càng ác liệt chịu nổi, đến khi Đinh Bằng cùng Vương thị tức giận sắc mặt trướng hồng, chỉ tiếc rèn sắt thành thép nhìn Đinh Trí.




      Đinh Tử lại coi như thấy được sắc mặt mọi người, chỉ là tĩnh tĩnh nhìn Đinh Trí trong lòng, ôn nhu : “Trí nhi, cùng tỷ tỷ chút tình huống lúc đó.”




      Đinh Trí ngẩng đầu, khóc giọng có chút khàn khàn, chậm rãi : “Tỷ tỷ, ta có có đẩy Phương di nương, ta cũng mắng những lời này. Hôm nay học đường Lý Tiểu Thi, có tân khóa, ta sớm thi xong nên được tiên sinh phê chỉ thị, tiên sinh khen ta có tiến bộ, ta liền lòng tràn đầy vui mừng muốn chạy tới cho phụ thân nhìn, chỉ là đường thư phòng đụng tới Phương di nương cùng Mã di nương. Trong lòng ta vội vã muốn gặp phụ thân, vốn định vòng qua, thế nhưng ta chân biết giẫm thứ gì đó, đau bổ nhào về phía trước, ta vốn cách Phương di nương có đoạn khá xa, cũng biết sao liền nhào tới người nàng. Phương di nương hô to gọi đảo ngã người người bà tử,nha hoàn, lại thẳng kêu đau bụng, đứa còn.” xong vừa hận vừa nhìn về phía Mã di nương cùng Đinh Tĩnh.




      “Mã di nương lúc đó liền kinh hô thị lang phủ có thể có hai thân tôn a, nếu như có phụ thân trách, ta giải thích như thế nào các nàng cũng nghe, còn tìm đến phụ thân, tổ mẫu, thế nhưng cùng các nàng chỉ trích, ta đến bây giờ mới có thể biện giải cho mình.” Đinh Trí mím môi, ghé vào trong lòng Đinh Tử lại khóc lên, tiểu vai run lên, lão thái thái vốn là thương Đinh Trí, trong lòng từng trận trừu đau.




      Đinh Bằng cũng có chút áy náy, vừa rồi nghe Phương di nương gặp chuyện may, liền vội vã tới, vừa vào phòng khóc thấy quỳ đầy đất cáo trạng, Đinh Trí còn thanh cũng lớn, thanh tự nhiên bị lấn ác. Hơn nữa vốn là tin Phương di nương cùng Mã di nương , liền cũng hướng xem Đinh Trí gì, lúc này thấy Đinh Trí bộ dáng ủy khuất, trong mắt tất cả đều là lên án, là nhi tử chính mình thương nhiều năm như vậy, thực là vừa hận vừa xúc động.




      Đây chính là con trai trưởng của , tương lai cần nhờ sinh dưỡng, hai người sinh hiềm khích là vạn vạn được.




      “Tiểu thiếu gia, ngươi tuổi còn như vậy, thế nhưng có thể hươu vượn rồi? Lúc đó nha hoàn bà tử đống người, Mã di nương cùng tam tiểu thư cũng ở đó, thế nào liền biến thành ta dối mọi người rồi? Này tương lai ta thế nào còn có thể sống ở Thị Lang phủ nữa…”




      “Đúng vậy, lúc đó là tiểu thiếu gia mắng chửi người trước, sau lại đẩy người nữa.”




      “Đúng vậy, chúng ta đều thấy được.” Phương di nương khóc phản bác, phía sau nàng bà tử nha hoàn liền vội vàng làm chứng.




      Đinh Tử cười lạnh, nàng chờ chính là lúc này, hai mắt nàng híp lại, cổ uy nghiêm vô hình tỏa ra: “Các ngươi đám nha đầu bà tử che chở Phương di nương, Trí nhi bất quá là đứa trẻ chín tuổi, nếu là bọn họ khắc khẩu các ngươi thế nào khuyên ngăn, tùy ý để chủ tử nhà ngươi gây mất hòa khí, các ngươi lại coi như có việc gì. Dù cho Trí nhi hiểu chuyện xông tới Phương di nương, lâu như vậy các ngươi cũng có chuẩn bị phòng hộ sao? Hai vị di nương, thứ tiểu thư Thị Lang phủ, đám nha hoàn bà tử, thế nào để Trí nhi tiến lên đụng phải Phương di nương. Các ngươi đều là làm ăn cái gì biết, Thị lang phủ nuôi các ngươi, khi có chuyện tất cả đều lui ở bên, chẳng lẽ là lúc đó lười biếng, hay là ngươi các chính là muốn nhìn thấy chủ tử Thị Lang phủ mất hòa khí, xem bọn khắc khẩu trong lòng các ngươi mới vui vẻ!“




      Đinh Tử lời chỉ trích này tội danh cũng , lúc đó ở đây nha hoàn bà tử bị dọa quỳ đầy đất, chính là Phương di nương, Mã di nương, Đinh Tĩnh cũng biến sắc.




      Đinh Bằng cùng Vương thị cũng là oán hận trừng đám, dọa hạ nhân co lại thành đoàn.




      “Ba!” Lại nghe gian phòng đột ngột tiếng giòn vang, Đinh Trí kiềm chế tiếng khóc đột nhiên dương lên, Đinh Tử giận trừng mắt nhìn Đinh Trí, mắng to lên: “Ngươi hiểu chuyện, nương chết sớm, tỷ tỷ thân cảm gánh nặng, cẩn thận giáo dục ngươi, bình thường ngươi thế nào. Người trong phủ đều tinh quý, ngươi thấy di nương xa xa núp . Phương di nương tại lại có thai, ngươi có việc gì phía trước làm cái gì? Chính là ngươi chân trượt nhưng cũng thực đụng phải Phương di nương, ngươi thực biết nặng , Phương di nương nếu xảy thai, dù cho phụ thân chịu tha, ta cũng tuyệt đối nhận ngươi đệ đệ này!”




      “Tỷ tỷ, có, ta có có muốn đụng, ta chính là cảm giác chân đau nên bị trượt chân, ta là vô tâm. Ta vẫn nghe lời ngươi , ta vốn muốn tiến lên, thế nhưng thư phòng phụ thân liền chỉ có con đường a, ô ô ô, tỷ tỷ ta là vô tâm a!” Đinh Trí bưng mặt bị đánh đỏ bừng, ôm Đinh Tử khóc ròng .




      Đinh Bằng cùng Vương thị nghe xong biết gì, Đinh Tử vừa như vậy, chẳng phải là trong phủ quy chế, làm thiếp di nương đều cưỡi ở đầu trưởng tử, truyền , mặt của bọn họ mất ráo, trong lòng đối với Phương di nương, Mã di nương cũng có tia bất mãn.




      Đinh Tử trong lòng đau xót, mặt càng buồn rầu, hồi ôm Đinh Trí cũng đau khóc thành tiếng: “Ngươi hỗn tiểu tử, biết phụ thân, tổ mẫu vẫn ngóng trông trong nhà có nhiều con nối dõi để chơi đùa, ngươi còn xông đụng vào. Ta biết trong lòng ngươi muốn cho phụ thân xem ngươi có thành tích tốt, thế nào nhất thời liền nóng lòng, ngươi là đệ đệ quan trọng hay là bài thi của ngươi quan trọng.”




      Đinh Bằng nghe thế, trong lòng bị lây mấy phần vui sướng, Đinh Trí đứa con trai này là nhìn lớn lên, thông tuệ lại nhu thuận, bình thường thi là tốt, thường luôn cho cùng tổ mẫu xem trước tiên.




      Vương thị sắc mặt hơi ra ý mừng nhìn sang, Đinh Tử lại tiếp tục khóc mắng: “Mẫu thân chết sớm, nhưng ngươi còn nhớ nàng lúc sinh thời người dạy sao, phụ thân chúng ta quan cư chức vị quan trọng, chúng ta muốn lấy thân chính khí vì phụ thân bảo vệ tốt nội viện, làm cho người khác chê cười. Ngươi thế nào làm? Ngoại tổ mẫu năm đó thương mẫu thân nhất, nếu là nàng biết ngươi bị ta dạy thành hôm nay như thế, hiểu chuyện như vậy, ngươi xem nàng đau lòng thế nào?”




      “Mà thôi, mà thôi, là tỷ tỷ quản giáo vô dụng, Phương di nương bị ngươi đụng suýt nữa đẻ non, ta thực mặt mũi nào gặp mặt liệt tổ liệt tông Đinh gia, để ta hạ hoàng tuyền cùng bọn họ cùng mẫu thân tạ tội !” Đinh Tử vừa rơi xuống, biểu mặt cực kỳ đau buồn, thần sắc cũng có chút hoảng hốt, tựa hồ có chút thần trí mơ hồ, lung lay lắc lắc đứng lên, buông Đinh Trí liền chạy về phía bên cạnh biên phòng trụ. (Sally: tỷ cũng quá cao thâm rồi).




      “Mau ngăn đại tiểu thư.”




      “Mau ngăn cản!” Lão thái thái cùng Đinh Bằng phản ứng nhanh nhất, hai người hô tiếng, nha hoàn bà tử cũng bị dọa vội vàng kéo Đinh Tử, nha hoàn Hỉ nhi bên người Đinh Trí cùng Đinh Tử vững vàng hai chân kéo Đinh Tử khóc kêu.




      “Tỷ tỷ, là Trí nhi sai rồi, là Trí nhi sai rồi, ta sau này nhìn thấy di nương đều đường vòng, van cầu tỷ tỷ đừng bỏ rơi ta, van cầu tỷ tỷ đừng chết. Tỷ tỷ, tỷ tỷ!” Đinh Trí khóc thống khổ, sợ hãi toàn thân run lên, lại gắt gao ôm đùi Đinh Tử buông tay.




      “Tiểu thư a, ngươi mới nhiễm phong hàn, đầu óc vốn hỗn độn , ngài bây giờ là bị chọc tức a, tiểu thư ngàn vạn đừng xúc động a. Phu nhân trời có linh thiêng cũng muốn thấy ngươi tìm chết a, tiểu thư đừng chết mà!“




      màn biến đổi lớn này chẳng ai ngờ tới, Phương di nương, Mã di nương chờ người lại mừng thầm trong lòng, nếu Đinh Tử này chết , Đinh Trí tiểu nhi kia cũng phải để tùy ý các nàng xoa bóp sao!




      Nhưng mà Đinh Bằng cùng Vương thị ngồi lại bị dọa sắc mặt trắng bệch, chuyện Đinh Trí làm Phương di nương ngã, qua lời vừa rồi bọn họ chút dao động, mặt khác đống hạ nhân ở bên thế nhưng làm cho hai người phát sinh mâu thuẫn cũng thực còn dùng được.




      Đinh Tử lúc này lại đến mẫu thân mình, Hộ Quốc phủ lão thái quân được hoàng thượng thân phong Nhị phẩm cáo mệnh phu nhân, sủng ái nhất là nữ nhi Vân Tề Nhu.




      Năm đó Vân Tề Nhu khó sinh mà chết, Hộ Quốc phủ liền có chút bất mãn, nếu là bị người biết ngoại tôn tử, ngoại tôn nữ bà sủng ái chịu nhục, đường đường Thị Lang phủ nâng thiếp diệt trưởng tử cùng trưởng nữ, chỉ Hộ Quốc phủ đến náo, còn bị ngự sử quan biết, Đinh Bằng cũng chịu nổi.




      Nếu là Đinh Tử chết, vị trí quan này của cũng đừng mong làm, đến lúc đó có khả năng còn bị kiện.




      Hai người tâm dọa trong lòng bang bang nhảy ngừng, đợi bọn họ mở miệng, lại thấy Đinh Tử bên kia giãy giụa chớp mắt xông ra, liền hôn mê bất tỉnh.




      “Tử nhi.”




      “Tử nhi!”




      “Tỷ tỷ.”




      “Đại tiểu thư!”




      “Mau, mau lấy bài tử của ta thỉnh Hoàng đại phu qua đây!” Vương thị ôm ngực nhảy loạn, mặt cũng mang theo sợ hãi ít có, nhưng ngàn vạn thể để cho Tử nhi có việc, bằng bọn họ xong rồi!
      Nguyệt Kim, sanone2112, huyenlaw687 others thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 4 _ Đại phu chẩn bệnh, tức giận công tâm




      Rất nhanh, Đinh Tử cùng Đinh Trí khóc ruột gan đứt từng khúc cùng Hỉ nhi liền bị mọi người mang về Tử Trúc hiên, Vương thị cùng Đinh Bằng lo lắng ngớt cũng theo, Phương di nương, Mã di nương liếc mắt nhìn, trong lòng nhảy loạn.




      Đại tiểu thư này thế nào tựa hồ thay đổi thành người khác, chỉ lấy lực người đem lớn như vậy đạo ngược, đem sai lầm của các nàng lôi ra, kế sách các nàng chuẩn bị tốt trái lại lại các nàng phải.




      tại nàng té xỉu là bớt việc, nhưng những lời trước đó lại làm người nghe tâm lý kinh hãi, biết là có ý hay là vô ý, trong lòng suy nghĩ kỹ, chúng di nương cùng tiểu thư, nha hoàn, bà tử cũng cùng theo tới Tử Trúc viện nhìn.




      Chỉ chốc lát, Hoàng đại phu chuyên vì lão gia Đinh Bằng cùng lão thái thái Vương thị trong phủ nhìn chẩn, đeo hòm thuốc hoàng lê mộc, vội vã tới, hạ nhân Thị Lang phủ thỉnh gấp, cũng dám chậm trễ.




      “Hoàng đại phu ngươi tới, mau cấp tôn nữ của ta chẩn bệnh, nàng đột nhiên hôn mê biết nay ra sao?” Vương thị thấy Hoàng đại phu lập tức tiếp đón, vội vàng .




      Hoàng đại phu trong lòng nghi hoặc, thường ngày lão thái thái rất ổn trọng, hôm nay đây là thế nào? mặc dù thỉnh thoảng đến trong phủ vì lão thái thái Thị Lang chẩn mạch, nhưng cũng biết đại tiểu thư là tiểu thư được sủng ái, lần này thế nào?




      Tâm mặc dù nghĩ như vậy, Hoàng đại phu bước chân cũng dám dừng lại, bên kia Hỉ nhi cũng khôi phục bình thường, mặt mặc dù có lo lắng, nhưng vẫn tẫn trách đem trướng sa rũ xuống, lấy bàn tay trắng mềm hương tuyết của Đinh Tử ra, Hoàng đại phu ngồi xuống liền ngưng thần bắt mạch, sau đó nhíu mày đứng dậy.




      “Hoàng đại phu, Tử nhi bệnh tình thế nào?” Đinh Bằng thấy Hoàng đại phu sắc mặt ngưng trọng, trong lòng bang bang nhảy loạn, thiếu chút nữa sợ hãi nhảy ra khỏi miệng.




      “Đại tiểu thư vốn bị nhiễm rất nặng phong hàn, sốt cao lùi, lúc này lại cấp hỏa công tâm, nếu phải là đại tiểu thư phúc lớn mệnh lớn, tại sợ là…” Hoàng đại phu lời còn chưa dứt, Vương thị cùng Đinh Bằng nghe đầu óc rầm rầm loạn hưởng, Phương di nương cùng Mã di nương lại cười thầm trong lòng, chết mới tốt.




      Đinh Tĩnh cười lạnh nhìn chằm chằm Đinh Tử phía sau giường như như , trong lòng rất vui thích, nếu là nàng chết, trong phủ này có đích nữ, sau này nàng là lớn nhất!




      Mà nay từ lúc nha hoàn bà tử trong viện bị dọa mặt xám như tro tàn, đại tiểu thư nếu chết, ấn theo lão thái thái cùng lão gia lần này coi trọng, các nàng tuyệt có trái cây ngon ăn.




      Bạch di nương bên đầu vẫn cúi thấp nhìn mọi người xung quanh sắc mặt khác nhau, ánh mắt khẽ nhúc nhích, cuối cùng vẫn gục đầu xuống.




      “Đại tiểu thư còn sốt cao, tối kỵ đó là tà hỏa tứ tập, lần này mặc dù hữu kinh vô hiểm, nhưng ta kê toa thuốc làm cho tiểu thư hạ sốt, thế nhưng trong lúc tiểu thư sinh bệnh ai cũng thể lại làm nàng tức giận nữa.” Hoàng đại phu ở kinh thành cũng có chút danh tiếng, bình thường chỉ cấp chủ tử trong phủ các quan gia nhìn chẩn, tính tình dè dặt cẩn thận, bình thường chắc là những lời này, thế nhưng thầy thuốc có tâm cha mẹ, trong giọng khỏi có chút nghiêm khắc.




      “Hoàng đại phu phải, Tử Trúc hiên hạ nhân đều hầu hạ được rồi, nếu đại tiểu thư bệnh tình chuyển biến xấu, ta tính đầu các ngươi.” Vương thị thở phào nhõm, cũng may nha đầu kia có việc gì. Lệ mắt vừa nhấc lạnh lùng , chúng nha hoàn bà tử sợ hãi quỳ đầy đất liên tục dạ vâng.




      “Vậy ta cáo từ trước.” Hoàng đại phu cấp phương thuốc, phân phó mấy câu liền ôm quyền ly khai, Vương thị vội vã cho người tiễn xuất phủ.




      “Cũng may đại tiểu thư có việc gì.” Phương di nương thầm hận kế này có thành công, giọng thầm tiếng.




      Lúc này gian phòng yên tĩnh dị thường, thanh này của nàng, mọi người nghe ràng.




      “Các ngươi trong khoảng thời gian này có việc gì cũng đừng ra bên ngoài chạy, ai nếu dám quấy rầy đại tiểu thư thanh tĩnh, đừng trách ta gia pháp hầu hạ.” Lão thái thái hừ lạnh tiếng, nghiêm túc uy nghiêm nhìn phía Phương di nương, hai người trong đầu căng thẳng, thầm kêu tốt.




      Kế này chỉ làm cho người nên bị phạt, bị phạt, thế nào còn liên lụy chính mình bị lão thái thái oán, Phương di nương bên này cắn răng thống hận, Mã di nương trong lòng căng thẳng, lại thấy Vương thị lãnh liệt nhìn mình, lưng trong nháy mắt đông lạnh.




      “Trong khoảng thời gian này hảo hảo chiếu cố nàng, nếu là Tử nhi xảy ra chuyện gì, phủ này ngươi cũng đừng quản.” Vương thị vừa rơi xuống, gian phòng mọi người đều vẻ mặt dám tin tưởng.




      Nhà mẹ đẻ Mã di nương, thân ca ca là Lại bộ thượng thư quan tam phẩm, so với Đinh Bằng còn cao hơn cấp, hướng về điểm này, Đinh Bằng cho tới nay đối với Mã di nương liền sủng ái có thừa, năm đó chủ mẫu chết, liền đem quản trong phủ giao cho nàng.




      Bối cảnh như vậy, lão thái thái mấy năm nay cũng đối với nàng vô cùng tốt, lão gia cũng là vinh sủng ngừng, khi nào thấy lão thái thái như vậy lời với mình, thần sắc nghiêm nghị, hơn nữa còn tuyên bố muốn đoạt quyền, đó làm cho Đinh Bằng cũng sửng sốt.




      Chỉ là vừa nghĩ lại, cũng minh bạch Vương thị dụng tâm, nàng tự nhiên thu quyền của Mã di nương, thế nhưng chỉ sợ các nàng sơ sẩy làm cho Đinh Tử có chuyện gì, Thị lang phủ bọn họ liền gặp tai ương, như vậy Mã di nương vì mình cũng làm cho Đinh Tử xảy ra chuyện gì.




      Đinh Bằng trong lòng nghĩ hồi, đột nhiên cảm thấy lão thái thái này dụng ý còn có ý tứ gì khác, nhìn về phía trưởng tử Đinh Trí ghé vào bên giường yên lặng gạt lệ, trong lòng đột nhiên lên vui.




      Phương di nương vẫn hoàn hảo, thế nhưng lại làm Trí nhi thương tâm như vậy, Tử nhi thiếu chút nữa chết, làm cho người ta bớt lo.




      Lúc đó Mã di nương cùng Đinh Tĩnh ở bên xem náo nhiệt, đống nha hoàn bà tử cũng thấy ai cơ linh tiến lên khuyên, lúc này trong lòng có đối với Đinh Trí tức giận nữa, trái lại cảm thấy tức giận đoàn người này. Hai vị di nương ở trong lòng cũng mất mấy phần thích.




      Mã di nương sắc mặt tái nhợt dám lên tiếng, theo mọi người nối đuôi nhau ly khai, Vương thị thấy Đinh Bằng tự hỏi, liền gật gật đầu ly khai, Đinh Bằng cùng đám nha hoàn Tử Trúc viện giao cho mấy câu hầu hạ tốt chủ tử cũng liền rời .
      Trong lúc nhất thời Tử Trúc viện rơi vào yên tĩnh hoàn toàn.




      Ba ngày sau.




      “Ưm…” Thân thể trận bủn rủn, đầu cũng phiếm nhè đau nhói, Đinh Tử nhíu mày mở mắt ra, nhìn thấy chính là tầng tầng phấn màn sa thùy rơi, dưới thân đắp tầng chăn bông dày, thập phần thư mềm.




      Ngày đó nàng vốn muốn giả trang hôn mê, ai biết thân thể này phát sốt cao hết sức yếu ớt, nằm phát lâu như vậy, sợ là mấy ngày




      “Lâm ma ma, tiểu thư còn tỉnh, có việc gì chứ?” Lúc này ba người đẩy cửa vào, thiếu nữ trong đó lo lắng .




      “Tiểu thư phúc lớn mệnh lớn, đương nhiên có việc gì.” Nữ tử trung niên bị kêu ma ma cau mày trấn an, trong lòng cũng ngừng lo lắng.




      “Đúng vậy, tiểu thư nhất định có việc gì, Hoàng đại phu ngày hôm qua đến phải tiểu thư vượt qua giai đoạn nguy hiểm, có việc gì sao?” Lâm ma ma bên cạnh thiếu nữ thoáng lạc quan .




      Đinh Tử trầm tư suy nghĩ, liền biết ba người này là ai, Lâm ma ma nguyên danh Lâm Uyển, là nha hoàn hồi môn của mẹ ruột nàng, theo hậu phủ đến, ở thị lang phủ cũng hơn mười năm, tuyệt đối trung thành như .




      Hai nha hoàn kia là Hỉ nhi, Linh nhi, trầm ổn thận trọng, hoạt bát mạnh mẽ, đều là Lâm ma ma hao hết tâm tư theo Hậu phủ mang tới, tâm phúc nguyên thân, có thể tín nhiệm.




      Nghĩ tới đây Đinh Tử ngồi dậy đẩy màn sa ra: “Ta biết các ngươi lo lắng, cũng dám có việc a.”




      Đinh Tử cười híp mắt mở miệng, liền thấy Lâm ma ma, Hỉ nhi cùng Linh nhi đều là vẻ mặt hưng phấn xông lại.




      “Tiểu thư, ngươi cuối cùng cũng tỉnh, lo lắng chết nô tỳ!” Linh nhi bĩu môi, ngày đó nàng cùng Lâm ma ma đều tiểu phòng bếp sắc thuốc thương hàn cho tiểu thư nên về kịp, trở về mới biết được phát sinh chuyện lớn như vậy, chỉ cần vừa nghĩ tới tiểu thư thiếu chút nữa còn, trong lòng nàng liền bị dọa kinh hoàng ngớt.




      mê sảng cái gì, tiểu thư còn bình an, sau này cho chết như vậy.” Lâm ma ma trừng mắt, mắng câu, Linh nhi bĩu môi nhưng gì, chỉ ai oán nhìn Đinh Tử.




      “Lần này là ta xúc động, bất quá ta nếu làm như vậy, Trí nhi còn bị người thiết kế sao?” Đinh Tử chỉ cười hơi có vẻ lấy lòng, chỉ đến này, trong mắt lệ quang chợt lóe, ba người Lâm ma ma nhìn nhận cùng gật đầu.




      Hỉ nhi lúc trước ở đây, cũng cảm thấy tiểu thư làm rất đúng, nếu phải là tiểu thư ở đó, thiếu gia tại biết bị bố trí thành như thế nào đây?




      “Tỷ tỷ!” Vừa mới vừa nghĩ thôi, bóng dáng nho của Đinh Trí liền từ ngoại vọt vào…
      Nguyệt Kim, huyenlaw68, Tuyết Liên5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :