1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 33 (H)


      Phương Tiểu Thư rất nhanh, chờ Bạc Tể Xuyên phục hồi lại tinh thần đuổi theo muốn quẹo vào, Bạc Tể Xuyên đành phải trở lại xe lái xe trở về , chờ lúc tới cửa, vừa vặn Phương Tiểu Thư cũng mở ra cửa lớn nhà họ Bạc.

      Phương Tiểu Thư nghiêng thân mình đứng tại cửa, thân hình yểu điệu tinh tế, hơi gầy yếu so với lúc trước bọn họ mới quen. Sắc mặt của rất khó nhìn, quầng thâm dưới mắt rất nặng, ánh mắt thản nhiên nhìn về phía , sắc mặt lạnh lùng lại sao cả.

      Xem ra cũng định hoàn toàn để ý tới , đứng tại cửa cũng vào, hình như là đợi .

      Bạc Tể Xuyên lập tức dừng xe khóa lại xuống dưới, nhưng khi xuống xe lại biết nhìn thấy nên cái gì, vì thế liền nửa chân đứng ở trong xe, ngừng ở đằng kia động đậy.

      Tay phải của gắt gao nắm cửa xe, thân ảnh cao to mặc áo khoác đứng tại trong gió lạnh có vẻ cực kỳ đơn.

      Phương Tiểu Thư chậm rãi thu hồi tầm mắt, im lặng quay đầu vào nhà, trong lòng Bạc Tể Xuyên chua xót, đóng cửa xe bước nhanh tới cạnh cửa.

      liếc mắt cái liền nhìn thấy Phương Tiểu Thư chậm rãi lên tầng hai, bàn tay trắng nõn của khoát lên tay vịn bằng gỗ nâu, có quay đầu lại.

      Bạc Tranh ăn xong cơm tối nghỉ ngơi trong phòng, Nhan Nhã nghe được tiếng cửa phòng mở liền ra phòng ngủ, sau khi nhìn thấy Bạc Tể Xuyên liền nhiệt tình chào đón: "Tể Xuyên về, ăn cơm tối chưa? Ta bảo Lưu tẩu để lại cho con..."

      Nhan Nhã còn chưa xong, Bạc Tể Xuyên liền nâng tay đánh gãy bà ta: "Tôi ăn rồi, cám ơn."

      Nhan Nhã hơi xấu hổ, gật đầu : "Vậy nhanh nghỉ ngơi ."

      "Ừ." Bạc Tể Xuyên giọng đồng ý, có cảm xúc gì nhấc chân lên tầng hai, mang theo cặp giấy tờ trực tiếp quẹo vào hướng phòng của cùng Phương Tiểu Thư, tới cửa hơi do dự, vẫn là gõ cửa phòng.

      Vào phòng của mình còn gõ cửa, đây là lần đầu tiên Bạc Tể Xuyên làm như vậy, nhưng phía sau lại thể làm như vậy. làm được việc tự nhiên mở cửa ra, làm như có việc gì chuyện cùng người ở bên trong.

      Phương Tiểu Thư rất nhanh liền mở cửa ra, khuôn mặt lạnh lùng có biểu tình, hoá trang, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, cằm càng ngày càng nhọn, trong con mắt vốn thanh thấu giống như bám tầng bụi, rách nát, im lặng.

      lẳng lặng lấy cái áo khoác tây trang, tay niết giá treo quần áo, chậm rãi đưa cho Bạc Tể Xuyên, còn định cho vào.

      Bạc Tể Xuyên nhíu mày nhìn áo khoác cầm trong tay, đó là áo khoác lưu lại lúc giữa trưa khi nhịn được mượn cớ lấy văn kiện nhìn , nhẫn hơi nhếch môi, biết nên cái gì, nhưng cũng nhận lại đây.

      Phương Tiểu Thư thấy như thế, cười khẽ câu: "Tôi giặt sạch rồi, cũng chưa từng chạm tay vào." giơ tay cầm áo ra cho xem chút, " rất sạch ."

      Bạc Tể Xuyên càng nhanh nhăn lại lông mày, gian nan : " có ý này." Trong lòng cực kỳ chua xót cầm lại áo khoác, lại mở miệng muốn , Phương Tiểu Thư lại đánh gãy .

      mỉm cười nhìn , nhàng nghiêng đầu, thấp giọng : " cũng cho tôi biết có ý gì, tôi chỉ có thể dựa vào suy đoán, lòng người luôn luôn thay đổi, tôi có thuật đọc tâm, thể nào vừa đoán liền chuẩn, cho nên nếu lý giải ý của sai lầm rồi, này thể trách tôi đúng ?"

      Bạc Tể Xuyên nôn nóng nhìn : "Chúng ta có thể hay như vậy?"

      Phương Tiểu Thư mím môi yên lặng, thản nhiên nhìn lúc, bỗng nhiên : " uống rượu à?"

      Bạc Tể Xuyên tay cầm theo cặp giấy tờ, tay cầm theo móc áo, có tay có thể xoa thái dương, chỉ có thể sắc mặt khó coi trả lời vấn đề của : "Uống chút thôi."

      Phương Tiểu Thư thu hồi tầm mắt dừng ở người , "Nha" tiếng liền lui ra phía sau đóng cửa, trước khi đóng cửa với hai từ: "Ngủ ngon."

      Phương Tiểu Thư là người hận tình cừu đều vừa xem hiểu ngay, ngay từ đầu Bạc Tể Xuyên biết. thực dễ dàng lên chiều hướng cực đoan, giờ phút này cũng ngoại lệ. Hình như hai người ràng vốn nên hòa bình bỗng nhiên còn có khác nhau, thái độ của Phương Tiểu Thư với còn kém cỏi hơn thái độ của đối với , điều này làm cho có chút phục hồi lại tinh thần, ràng nên là như vậy.

      Phương Tiểu Thư đứng tại trong phòng ngủ, từng bước nhàn tản đến bên giường, sang bên giường ngồi xuống, vén vén đầu tóc đen, khi tay rời tóc, rất nhiều sợi tóc rụng lưu tại ngón tay của .

      Kiên nhẫn kỳ cũng có, nhưng là cũng mất hết. biết rốt cuộc có phải cùng đồng ăn cơm tối hay , nhưng cho tới bây giờ cũng uống rượu, hôm nay lại uống rượu.

      dám lại tự kỷ nghĩ đến làm như vậy là vì , thái độ của với bây giờ làm cho có biện pháp lại suy nghĩ như thế, mà trực giác phán đoán của con người bình thường cũng xảy ra sai lầm, chủ yếu nhìn ngươi dám tin hay .

      Phương Tiểu Thư na đến đầu giường, uống vào hai viên thuốc ngủ, nằm nghiêng giường đắp chăn nhắm mắt lại, nhưng là nằm giờ cũng chưa thể vào giấc ngủ.

      Sắc mặt rất khó coi mở mắt ra, lại ăn hai viên thuốc ngủ, lại nhắm mắt lại sau lát sau, mới miễn cưỡng ngủ.

      Phương Tiểu Thư lẳng lặng nằm ở trong phòng hề có hơi người, giường lớn bên kia trống rỗng, làm cho người ta cảm giác được tự nhiên.

      biết theo khi nào bắt đầu, muốn thói quen bên người có tồn tại của .

      , cư nhiên còn thể tự nhiên vào giấc ngủ.

      Hai giờ đêm, vì tác dụng của thuốc ngủ say Phương Tiểu Thư có nhận thấy được cửa bị người mở ra từ bên ngoài.

      Bạc Tể Xuyên cầm cái chìa khóa đứng tại cửa, động tác cẩn thận đóng lại cửa phòng.

      bước , cực kỳ thong thả tới bên giường, nửa ngồi xổm đầu giường im lặng nhìn Phương Tiểu Thư ngủ.

      Hình như nghe đến thanh gì đó rất kì quái, là phát ra từ người , vì thế đến gần chút, cẩn thận nghe xong chút, phát là tốn hơi thừa lời.

      ngủ vất vả.

      Phát này làm cho Bạc Tể Xuyên khống chế được nằm đến giường ôm lấy .

      Phương Tiểu Thư ngủ rất say, bị ôm lấy cũng phát , Bạc Tể Xuyên cúi đầu nhìn khuôn mặt gầy yếu của người trong ngực, lòng giống như bị tàn thuốc làm nóng, sương khói cùng đau đớn theo hô hấp chảy xuôi ra.

      càng khắc sâu ý thức được, căn bản thể nổi giận với , cho dù tức giận với cũng kiên trì được bao lâu thời gian, chỉ cần ánh mắt của có thể làm cho tường thành dựng lên sụp đổ trong nháy mắt, thậm chí đều cần chuyện, liền tự chủ được muốn đối xử tốt với .

      Ngón tay của Bạc Tể Xuyên nhàng mơn trớn cánh môi khô nứt của Phương Tiểu Thư, cúi đầu quý hôn lên đôi môi mềm mại lạnh như băng của , cứng ngắc lại hề có phản ứng thừa nhận, y nguyên có dấu hiệu tỉnh dậy.

      Bạc Tể Xuyên khẽ nhíu mày, hô hấp quá đều đều, ngồi dậy muốn mở đèn ngủ ở đầu giường, trong lúc vô tình đụng phải lọ thuốc ở tủ đầu giường, lọ thuốc trượt chân ngã xuống, rơi tại khe hở, phát ra tiếng vang thanh thúy.

      Bạc Tể Xuyên lập tức nhìn về phía Phương Tiểu Thư, Phương Tiểu Thư như trước nhắm chặt hai mắt, hề phản ứng.

      Bạc Tể Xuyên nhăn lông mày càng nhanh, thuận thế mở ra đèn ngủ, xoay người nhặt lên lọ thuốc bị rơi xuống, dựa vào ngọn đèn nhìn chút chữ lọ thuốc, sau đó trực tiếp từ giường ngồi dậy.

      Thuốc ngủ.

      Bạc Tể Xuyên gắt gao nắm bắt lọ thuốc, đứng lúc lại có sức lực ngồi xổm xuống, quăng lọ thuốc đến bên, hai tay bụm mặt im lặng.

      Này ngẩn ngơ liền vẫn ngốc đến buổi sáng ngày hôm sau, thẳng đến chuông báo di động của Phương Tiểu Thư muốn sống vang lên, mới bị chấn động cùng tiếng chuông đánh thức. khó chịu rên rỉ tiếng, lấy ra di động tắt chuông báo, từ từ nhắm hai mắt dùng sức xoa thái dương, sau khi mở mắt ra định rời giường, nhưng lại bị Bạc Tể Xuyên đưa lưng về phía ngồi xổm đầu giường dựa vào bên giường làm cho hoảng sợ.

      "Em tỉnh dậy." Bạc Tể Xuyên vẫn nhúc nhích đưa lưng về phía khàn khàn .

      Phương Tiểu Thư ngơ ngẩn nhìn bóng dáng của , sau lúc lâu mới "Ừ" tiếng.

      Bạc Tể Xuyên được đến đáp lại của , rất nhanh xoay người trực tiếp áp đến người , hai tay phân biệt đặt tại hai bên cổ tay , nhắm mắt lại, lại chuẩn xác tìm được môi của , để ý muốn lời từ chối "Tôi còn đánh răng", trực tiếp hôn lên môi .

      Bạc Tể Xuyên dùng sức hôn môi, động tác thực kịch liệt, cắn cánh môi vươn đầu lưỡi khiêu khích đầu lưỡi của , tay ấn cổ tay tay xuống phía dưới tìm kiếm, vén váy ngủ của đến thắt lưng, tiếp theo thuận thế cởi bỏ thắt lưng của mình, tách ra hai chân của , tha cự tuyệt đem vật cứng rắn để tại cửa vào khô khốc của , ở dưới ánh mắt kinh cụ của trực tiếp dùng sức đỉnh đầu tiến nhập thân thể .

      Bởi vì có bất luận cái gì tiền diễn, thân thể của Phương Tiểu Thư lại cực kỳ trúc trắc, thông đạo đó khô ráo hẹp làm cho hai người đều có chút khó chịu.

      Phương Tiểu Thư nhíu mày đau khổ hừ ra tiếng, Bạc Tể Xuyên lại giống như cảm thấy đau, hô hấp trầm trọng càng ngày càng dùng sức xâm phạm , cả người bị đỉnh thẳng đụng vào đầu giường, môi vào cổ của , lưu lại dấu hôn rất sâu.

      "Hai người kết hợp là muốn cho nhau thích ứng, mà phải thay đổi đối phương." Bạc Tể Xuyên thở dốc xong, giọng trầm thấp khàn khàn, nghe qua cực kỳ, như trước từ từ nhắm hai mắt, vùi đầu tại hõm vai của , bên tai quanh quẩn tiếng rên rỉ của dưới đòi lấy ngừng của , toàn bộ phòng đều tràn ngập hương vị xa hoa lãng phí, sau lúc lâu mới tiếp: "Đạo lý này trước kia biết."

      Phương Tiểu Thư khó chịu nắm chặt bờ vai của , trong tiếng rên rỉ của mang theo giọng mũi, đứt quãng : "Buông, buông... A!"

      Bạc Tể Xuyên thèm nghe lời từ chối của , ôm cổ mang theo xê dịch xuống dưới, để tránh đầu bị đỉnh đụng vào đầu giường.

      hôn vành tai càng ngừng tiến tiến xuất xuất trong thân thể , thanh của cùng tiếng thở dốc càng ngày càng nặng, tay gắt gao nắm lấy ga trải giường, nheo mắt lại nhìn tóc dài đen bóng của , sau đó lại nhắm mắt lại, tiếp theo hô hấp trở nên dồn dập, giọng độc đáo thuộc loại đàn ông khàn khàn gợi cảm mà giàu có từ tính nặng nề hừ tiếng, giọng của tuy nhiên bị bao phủ trong thanh của , nhưng cũng bởi vì tốt đẹp của cùng khoái cảm thể bỏ qua dưới thân thể mà ngừng vang lên, thẳng đến bắn vào trong cơ thể , đều có buông ra.

      Làm xong, nhưng Bạc Tể Xuyên như trước định buông ra, nhanh chóng ôm chặt , bị bóp đến sắp hít thở thông.

      "Vì sao em thẳng thắn với ?" Bạc Tể Xuyên nhắm mắt lại, dính sát vào khuôn mặt trầm thấp hỏi , "Em cho em ý nghĩ của , phải em cũng cho biết sao?" Giọng của càng trở nên trầm thấp, phía dưới còn tại trong thân thể của , hơn nữa có dấu hiệu sống lại, "Em cũng , lòng người luôn thay đổi, em muốn , cũng có thể tò mò đúng ."

      Phương Tiểu Thư khó khăn hô hấp, đỏ hốc mắt dài hít vào hơi, giọng ám ách : "Nếu em đều thẳng thắn ra tất cả, đều đặt ở trước mặt tất cả mọi thứ của em, dùng tất cả dục vọng cùng tình của em khống chế , có thể chịu được sao? dám nhận sao?! Cũng là ghét bỏ em, rời em, hoặc là giống như lần trước buông tay em? Em muốn làm hỏng sao! ?"

      Tiết độc là từ rất trầm trọng. luôn luôn muốn tìm từ có màu xám, làm cho chính mình có vẻ chẳng phải sạch chịu nổi, muốn làm chính mình nghĩ đến sạch điểm, lấy điều này đến xứng đôi với Bạc Tể Xuyên ưu tú.

      Nhưng là thể thừa nhận, sớm cũng tẩy sạch , bất luận là tính cách đen tối vẫn là dục vọng vặn vẹo của .

      chỉ có thể nhận mệnh. Dù sao thể tới gần , cũng chỉ có thể lui bước mà cầu tiếp theo, an ủi mình trước.

      Bạc Tể Xuyên nâng mắt im lặng chống lại ánh mắt của , hốc mắt của đỏ bừng, gắt gao cắn môi dưới, đột nhiên thốt lên nhân tiện : "Thực xin lỗi." rất nhanh hôn lên môi , giữ hơi thở có dấu chấm nào vẫn xong câu thực xin lỗi, từ từ nhắm hai mắt thừa nhận nụ hôn của , nghĩ đến chỉ biết ba chữ này, lại nghe đến bỗng nhiên ba chữ khác.

      em.

      em?

      Phương Tiểu Thư khiếp sợ mở mắt ra trừng lớn con ngươi nhìn , rũ mắt nhìn môi , hôn , thanh đến gần như thể nghe thấy: " em." lại lập lại lần, " vẫn đều em." dúi đầu vào ngực , có chất lỏng ấm áp chảy xuôi tại da thịt , cả người đều ngây dại.

      " em. Tiểu Thư, rất em." Giọng của có chút khả nghi run run, dưới thân gắng gượng đứng lên, bắt đầu chuyển động trong thân thể , " hiểu em, hiểu em, rốt cuộc là em lòng , vẫn là em chỉ cần phần tình ." ôm chặt , hung hăng tiến vào thân thể , lần lại lần, thường xuyên rất nhanh, bị cảm giác cực hạn này tra tấn vừa đau khổ lại thoải mái, lại còn phản kháng .

      nghe thấy nghẹn ngào : " vì em ngay cả nguyên tắc cùng lòng tự trọng của mình đều cần, em sao có thể nhẫn tâm, em như thế nào có thể nhẫn tâm lợi dụng , em như thế nào có thể nhẫn tâm!"

    2. ngocthien

      ngocthien Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      31
      Lúc nào Bạc cũng làm hòa trước... Nhưng mình thích...
      Mà cũng tội chị ghê... Uống thuốc ngủ ngủ...
      Natalie Pham thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      A hoa soi roi...........dung vc son......an thit de giang hoa nha........mong chuong sau ngot ngao.........dung nguoc nhau.........
      Natalie Pham thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @ngocthien : đọc chap 33 này ta cũng thấy thương c lắm:yoyo44:
      @linhdiep17 : đấy là cách giảng hoà nhanh nhất còn gì. :yoyo60::yoyo60:
      linhdiep17 thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Ô......ô.......cái hình.....a xuyên đâu có bỉ ổi như thế........ @Natalie Pham ...xem xét lại nhak......:yoyo48:
      Natalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :