1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Em Dám Quên Tôi? - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full 73c+PN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 33

      Edit : Ngân Nhi


      vất vả mới xoa bóp xong, bây giờ mới có thời gian để xử lý vết thương của chính mình.

      Cậu em của phỏng chừng cũng muốn có dịp được đánh đại ca trận thỏa thích đây mà, ra tay hề nể nang chút nào, tuy rằng khuôn mặt tuấn tú có vết thương, nhưng cởi áo sơ mi ra thấy đầy những mảng xanh tím người.Cảnh Giai Tuệ nhìn vào mu bàn tay , phía trừ những vết thương do đánh nhau với Thượng Thiết còn có những nốt mụn nước do bị bỏng nhìn rất chói mắt, vừa nãy lúc giãy dụa còn vô tình cào phải khiến nó vỡ ra, bất quá vẫn còn nhiều chỗ chưa chảy nước.

      Đồng Nhiên bảo quản gia lấy cây kim, sau đó dùng bật lửa hơ vài cái, chút do dự đâm thẳng vào chỗ mụn nước, vừa làm vừa : “Hôm nay chỉ là xã giao bàn tiệc thôi, Lã Trác Nhi rất nổi tiếng ở Thượng Hải về việc tổ chức kiện, tất cả những tiệc rượu ở công ty cũng là do ấy phụ trách, ngoài ra, ấy hề có gì với nhau cả…Từ khi gặp lại em… chỉ thân cận với mình em…Mấy năm nay… người đàn ông bình thường, nên chắc là em trông cậy vào việc …thủ thân như ngọc chứ?”

      Tuy rằng trực tiếp, nhưng lời giải thích từ cũng coi như biểu cho lời xin lỗi rồi.

      So với vài năm trước quả tiến bộ ít! Cảnh Giai Tuệ nhớ lại, hồi đó, mỗi lần cãi nhau với về những chuyện như thế này chỉ luôn những câu như : “ phải chỉ ôm chút thôi sao! Đôi lúc tình thế bắt buộc phải hành động như vậy! Chẳng lẽ em muốn đưa em xã giao? Sau đó để cho những người bạn làm ăn của nhìn thấy em giận giận dỗi dỗi?”

      “Bây giờ cái gì cũng đạt được rồi, những chuyện đó cũng đâu còn liên quan gì tới tôi nữa!” xong câu đó, nhìn thấy người đàn ông kia dùng kim trong tay đâm thẳng vào da tay, chảy ra giọt máu đỏ tươi.Chọc hết bọt nước xong, cầm lấy thuốc bột bôi qua loa vào tay cho xong chuyện.

      Tiếng chuông di động của vang lên vài lần, là Thượng Thiết gọi tới, hình như đến căn hộ của Đồng Nhiên nhưng thấy ai, cho nên mới gọi đến hỏi ở đâu, là muốn cùng về chuyện hồi trước.Đồng Nhiên tránh mặt Cảnh Giai Tuệ, đứng trước : “ có gì đáng phải hết, từ nay về sau cứ coi như cậu chưa từng có thằng này…Làm sao mà sốt ruột muốn gặp ? ấy là người phụ nữ của , ấy có xảy ra chuyện gì cũng liên quan đến cậu!” xong liền ném điện thoại vào ấm trà vừa mới đổ đầy nước sôi vào.

      “Quản gia ở đây gọi là má Vương, nếu muốn tìm gì cứ với bà, kể cả quần áo bà ấy cũng giúp mua về.”

      Cảnh Giai Tuệ vội vàng : “ cần đâu, tôi còn có việc cần làm, phải ngay đây!”

      đâu?” Đồng Nhiên trợn mắt nhìn , lạnh lùng : “ cần phải đâu hết, ngoan ngoãn ở yên trong này cho tôi!”

      Cảnh Giai Tuệ nóng nảy, biết nếu quyết tâm nhốt ở đây coi như tất cả những nỗ lực trước đó của đều hóa thành bọt nước hết rồi!

      Đồng Nhiên nếu đưa tới đây, khả năng cũng cho ra ngoài, nghĩ vậy, trong lòng khỏi dâng lên cảm giác lạnh lẽo run sợ.

      đành tập tễnh đứng lên, hỏi : “…Muốn đâu vậy?”

      Cảnh Giai Tuệ nghĩ nghĩ lúc, sau đó kéo người đàn ông kia ngồi về sô pha, mở hộp thuốc lấy thuốc mỡ và thuốc bột, dùng ngón tay thon dài mở cúc áo sơ mi của Đồng Nhiên ra, nhàng bôi thuốc mỡ lên vùng vết thương bị tụ máu của , xúc cảm mềm mại vô cùng dễ chịu.

      Đáy lòng khỏi toát ra chân thành, người phụ nữ chung quy vẫn luôn nghĩ đến mối tình trước đó của họ.Đồng Nhiên thậm chí còn sinh ra ảo giác, nhớ lại trước kia, mỗi khi bị thương, người phụ nữ này luôn luôn bày ra khuôn mặt tức giận nhăn nhó, nhưng cuối cùng lại luôn đau lòng giúp băng bó vết thương.

      Nghĩ vậy, giọng của cũng trở nên dịu dàng hơn : “Tiệc rượu còn chưa chấm dứt, là chủ trì mà lại rời lâu như vậy có hơi thất lễ, cho nên phải về đó ngay…”

      Nhưng Cảnh Giai Tuệ vẫn buông tay ra, cố gắng làm ra vẻ như mình ghen : “ vội vã quay về để giải thích với Lã Trác Nhi đúng ? Sao hả, bắt em về đây là vì muốn em làm vướng chân chứ gì?”

      Nếu như là trước đây Đồng Nhiên thể kiên nhẫn nổi, nhưng tại Cảnh Giai Tuệ lại có dáng vẻ ghen tuông như vậy, khiến cho Đồng Nhiên nở nụ cười. vòng tay kéo Cảnh Giai Tuệ lại gần, : “Em ghen à?”

      Cảnh Giai Tuệ cố gắng kìm nén cảm giác thoải mái nhấp nhô trong lòng, sau đó miễn cưỡng gật đầu, : “Em cũng muốn .”

      Kế sách dụ dỗ quả nhiên rất hữu dụng, sau khi kiên trì nhõng nhẽo vài lần, thái độ của Đồng Nhiên bắt đầu mềm mỏng hơn, thấy mắt cá chân của cũng sưng nặng lắm, cuối cùng cũng đồng ý mang lên xe. đường quay về yến tiệc, còn rẽ vào cửa hàng nổi tiếng, mua cho chiếc váy dạ hội màu đen trông khá thanh nhã, phối hợp với đôi giày đế bằng cũng màu đen.

      Khi Đồng Nhiên thân mật dẫn Cảnh Giai Tuệ bước vào hội trường mọi người đều ồn ào bàn tán rất sôi nổi.Những mối làm ăn ở Thượng Hải đều biết Lã Trác Nhi chính là bạn của Đồng Nhiên, mà tại Lã Trác Nhi vẫn còn ở đây, nhưng bên cạnh Đồng Nhiên lại có khác thay vào, điều này khiến cho rất nhiều vị phu nhân thanh cao trong lòng run lên cái.Phải biết rằng ở Thượng Hải Lã Trác Nhi nổi tiếng là hồng lâu (chỉ người phụ nữ có tài giao tiếp trong xã hội xưa, mang ý khinh miệt), từng quyến rũ biết bao nhiêu người đàn ông, rước lấy ánh mắt oán độc của phần lớn các vị phu nhân.

      Mọi người vốn còn rất buồn bực, người đàn ông nạm vàng nạm kim cương như Đồng Nhiên sao lại có mắt như vậy, cư nhiên lại chọn con điếm cao cấp về làm người . tại lại xuất khác đứng bên cạnh Đồng Nhiên, nghi ngờ gì giáng cái tát rất vang dội cho con đường làm quan rộng mở của Lã Trác Nhi.

      Cảnh Giai Tuệ bị mọi người dùng ánh mắt sáng như đèn pha nhìn vào, cảm thấy rất khó chịu. thầm tự với mình, lát nữa tìm cơ hội rồi vụng trộm chuồn .Chuyện ở nhà xưởng còn chưa làm xong, bản thân cũng chỉ có hai ngày để thực , vậy mà nay bị hai tên ôn thần Thượng Thiết và Đồng Nhiên làm cho chậm trễ cả ngày, thể dây dưa trong cái yến tiệc xa hoa vô độ này được. thầm tính toán phải làm sao để rời khỏi Lã Trác Nhi thay bộ lễ phục khác, đong đưa chậm rãi tới đây.

      ta tới trước mặt Đồng Nhiên, dường như còn thèm nhìn Cảnh Giai Tuệ đứng bên cạnh, cả người dán vào, ôm lấy cánh tay : “Darling, đâu vậy hả? Em gọi cho nhưng di động của lại tắt máy.”

      người phụ nữ như Lã Trác Nhi, chỉ cần suy nghĩ chút sao có thể đoán ra được việc Đồng Nhiên đánh nhau vừa rồi có liên quan đến cháu dâu kia chứ? Nhưng mà, nếu bày ra bộ mặt chán nản thất vọng trước mặt mọi người, quả xứng đáng với danh hiệu nữ hoàng xã giao của ở Thượng Hải rồi.

      qua lại với Đồng Nhiên là để cùng đến các buổi xã giao, đây cũng là tiệc rượu do chủ trì, hẳn là đến mức khiến cho phải khó xử.Đàn ông ấy à? Phải có người trái ôm phải ấp mới có thể khoe ra hết địa vị và quyền lực của mình.Cho nên biết nếu càng tỏ ra hấp dẫn càng khiến cho hãnh diện, nhân tiện làm cho đồ tiểu tinh kia tức chết, cư nhiên lại dám quyến rũ cả chú của bạn trai mình.

      Đáng tiếc, suy nghĩ của sai, Đồng Nhiên kín đáo rút tay ra, sau đó thản nhiên mở miệng : “Vừa rồi lúc tôi vào cửa thấy có nhân viên đứng phát quà cho khách, ra đó sắp xếp cho tốt, nhìn xem có ai về trước , phải đảm bảo trước khi khách về đều phải cầm được quà tay.”

      Lã Trác Nhi nghe xong, sắc mặt trở nên trắng bệch, bởi vì Đồng Nhiên lại có thể bày ra địa vị của ông chủ ra lệnh cho nhân viên để chuyện với . thầm nhắc nhở , tại nhiệm vụ của chính là hoàn thành cho tốt việc phát quà của công ty.

      Có thể trở thành người như ngày hôm nay, Lã Trác Nhi đương nhiên cũng phải là người phụ nữ hiểu chuyện. lập tức thu tay về, rụt rè mỉm cười gật đầu với Đồng Nhiên, ý bảo hiểu, sau đó liền xoay người bước nhanh ra cửa.

      Thu xếp xong chuyện Đồng Nhiên giao cho, quay lại ngồi xuống góc ở đại sảnh, lấy di động từ trong túi ra, rất nhanh tìm được dãy số, điện thoại vừa kết nối, mỉm cười : “Xin chào! Xin hỏi ngài có phải là chủ tịch Đồng của tập đoàn Đồng Quang ạ? Tôi là Lã Trác Nhi, biết ngài có còn nhớ tôi ? Trước tiên tôi phải gửi lời xin lỗi tới ngài, hôm nay tôi phụ trách tổ chức tiệc mừng cho Đồng Nhiên, nhưng thư ký lại sơ ý để sót mất tên ngài trong danh sách khách mời.Mấy hôm trước ngài với tôi là ngài mang theo con công tác ở Thượng Hải mấy ngày, biết ngài có thời gian để tham gia yến hội hay , để cho tôi có thể ở trước mặt ngài biểu đạt lời xin lỗi.”

      Đầu bên kia chính là trai Đồng Tự của Đồng Nhiên, mấy hôm trước mang theo Đồng Hiểu Lượng vừa mới khỏi bệnh đến Thượng Hải, bởi vì chuyện công việc nên gặp Lã Trác Nhi lần. biết Lã Trác Nhi là bạn của em trai mình, tại lại nghe lời mời nên rất tự nhiên đồng ý ngay.Lã Trác Nhi vừa lòng tắt điện thoại, khóe miệng lên nụ cười nham hiểm : “Tiểu tinh kia, đến lúc phá tan giấc mộng xuân của rồi!”
      Phong nguyet, Tieu kimquy, AikoNguyen14 others thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Cảm ơn nha ^^
      Hmpds35, ngocanhquỳnhpinky thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 34

      Edit : Ngân Nhi


      Tắt máy, Lã Trác Nhi nhìn về hướng hội trường, vẻ mặt cay độc nhìn người đàn ông cao lớn tuấn ôm thắt lưng của người phụ nữ kia, lại lại trong đại sảnh…

      Cảnh Giai Tuệ hề biết rằng mình sắp bị mưa gió đột kích, thừa dịp Đồng Nhiên xã giao, liền vụng trộm mang theo mấy thứ mới mua trong cửa hàng, cúi đầu chuẩn bị chuồn .Kết quả chưa được mấy bước bị người đàn ông kia túm về : “ đâu?” Người này giống như mắt có gắn gps định vị vậy, Cảnh Giai Tuệ mới được vài bước bị như hình với bóng đuổi theo.

      “Bụng hơi đói, em muốn ăn vài thứ, cứ làm việc của mình .” Cảnh Giai Tuệ tuy rằng trong lòng rất gấp, nhưng nét mặt vẫn cố gắng bình tĩnh, người này nghe vậy lại làm , đỡ cả người tới bên cạnh bàn ăn, lấy cho vài món ăn tinh xảo, sau đó cầm dĩa đút cho ăn.

      Mọi người xung quanh nhìn thấy màn này, có mấy người là người quen của Đồng Nhiên, trong lòng lại lần nữa ước lượng vị thế của này.

      Vị Đồng tổng này đối với phụ nữ cũng có tiếng là đại nam tử, vô cùng hào phóng, nhưng chưa bao giờ tỏ ra chăm sóc quá tỉ mỉ với bất cứ ai, bây giờ lại đút người ta ăn từng miếng như vậy, làm cho người ta có suy nghĩ, người phụ nữ này có phải là CEO được phái tới từ tập đoàn ở châu Âu ? Đồng Nhiên đây là chuẩn bị hạ độc chết người phụ nữ này, sau đó thâu tóm tập đoàn của người ta?

      Cảnh Giai Tuệ há miệng ăn bánh ngọt Đồng Nhiên đút, khóe miệng cẩn thận dính chút kem, dáng vẻ càng tăng thêm nét trẻ con, Đồng Nhiên nhìn quen phong cách trầm tĩnh lịch của , đột nhiên lại nổi lên suy nghĩ đứng đắn, đem kéo đến trước ngực mình, thuận thế đưa kéo vào góc tường, cúi đầu hôn xuống khóe miệng .

      Làm như vậy tuy ở phía sau nhìn thấy, nhưng vẫn có thể đoán ra được bọn họ đến tột cùng là làm cái gì.

      “Chú…Hai người!” giọng nam đột nhiên vang lên bên người bọn họ.

      Đồng Nhiên nghe tiếng quay đầu lại nhìn, liếc mắt cái liền nhận ra trai Đồng Tự và đứa cháu ngốc của mình đứng cách đó xa.Đồng Hiểu Lượng nhìn , mà thẳng tắp nhìn vào đôi môi bị hôn đến ướt át đỏ hồng của Cảnh Giai Tuệ, mà chú của hai tay còn âu yếm đặt lưng của người con nhất, hai thân hình dán vào nhau, vượt quá giới hạn quan hệ nam nữ bình thường.

      Sững sờ vài giây, Đồng Hiểu Lượng liền hiểu ra ngay, hét lớn tiếng, sau đó tiến thẳng tới chuẩn bị túm Cảnh Giai Tuệ về.

      Đồng Nhiên phản ứng rất nhanh, lập tức đưa tay ngăn Đồng Hiểu Lượng lại, Đồng Hiểu Lượng ánh mắt phẫn nộ nhìn người chú mà mình luôn kính trọng, lại nhìn vào mà mình từng cảm thấy vô cùng thuần khiết kia, bị chú của tự nhiên ôm vào trong ngực, giống như cặp trời đất tác thành, đây quả chính là phản bội! Ánh mặt trời rực rỡ của những ngày trước nháy mắt sụp đổ, loại tuyệt vọng này khiến cho bỗng trở nên can đảm, dứt khoát nắm tay lại, trực tiếp giơ lên trước mặt chú mình.

      Đồng Nhiên có thể bị tên yếu ớt như vậy đánh trúng sao? Thoải mái vung tay lên là có thể đem Đồng Hiểu Lượng ném sang bên, Đồng Hiểu Lượng bị đánh ngã lại tiếp tục lảo đảo muốn xông lên.

      Lúc này, ba của là Đồng Tự phản ứng kịp, lập tức túm lấy con mình : “Hiểu Lượng, con muốn làm gì vậy! Đó là chú của con!”

      “Con có người chú như vậy! Ba, chẳng lẽ ba phát ra sao? lại dám hôn Tuệ Tuệ của con! lại dám hôn vợ chưa…ưm…” Lời chưa hết bị ba đưa tay ra bịt chặt miệng lại.

      Đồng Tự cũng là người có kinh nghiệm nên đương nhiên biết , nếu cứ để cho con trai nháo loạn như vậy, đám người kia cũng xúm lại dỏng tai lên nghe, Đồng gia bị gièm pha lung tung mới là lạ đấy!

      gắt gao che miệng con trai vệ sĩ của Đồng Nhiên cũng chạy tới.Đồng Nhiên chỉ chỉ lên lầu, bọn họ lập tức hiểu được, liền nhanh chóng giúp Đồng Tự đem Đồng Hiểu Lượng túm ra khỏi hội trường, vào thang máy rồi lên lầu nghỉ.

      Trong đám người lúc này truyền đến từng đợt xì xào bàn tán, mặc dù nghe lắm, nhưng có thể tưởng tượng được họ phán đoán cách rất phấn khích.

      Có vài câu bay tới lỗ tai của Cảnh Giai Tuệ : “Đúng là con hồ ly tinh, quyến rũ hết lớn rồi đến bé, biết từng lên giường của bố chồng hay chưa nữa…”

      Đồng Nhiên nghe tiếng nhìn qua, lại phát trong hội trường mọi người dùng ánh mắt khác thường nhìn Cảnh Giai Tuệ đứng đằng sau .

      Đồng Nhiên cau mày, nhìn phía xa Lã Trác Nhi cười giữa đám phu nhân, lại cúi đầu nhìn về người phụ nữ vẫn im lặng tựa vào lòng mình.

      Sắc mặt của tái nhợt, cúi đầu biết nghĩ gì.

      Yến hội rất nhanh chấm dứt, Đồng Nhiên lịch lời tạm biệt với khách, sau đó kéo Cảnh Giai Tuệ rời khỏi hội trường.

      “Em đến phòng bên cạnh chờ lát, xử lý xong Đồng Hiểu Lượng rồi lại đến tìm em.” xong, ra hiệu với vệ sĩ đứng ở bên.

      Nhưng vừa mới bước ra khỏi thang máy, liền thấy Đồng Hiểu Lượng ầm ĩ từ trong phòng chạy ra, vọt tới hành lang.Khi nhìn thấy Đồng Nhiên cầm tay của Cảnh Giai Tuệ cảm xúc lại bộc phát.

      “Cảnh Giai Tuệ! quyết định theo chú của tôi nên mới chia tay tôi có phải ! Lòng dạ của cũng quá ngoan độc rồi! Chúng ta đăng ký kết hôn! lại là chú ruột của tôi! …Hai người sao có thể ở cùng nhau hả!”

      Lúc này Đồng Tự cũng đuổi tới, cảm thấy rất đau lòng cho con trai, trong bụng cũng tràn đầy lửa giận, vừa nãy vì ở trước mặt mọi người nên mới tiện bộc lộ ra, tại ở trong hành lang vắng người nên có gì phải che dấu nữa : “Đồng Nhiên, cậu cũng quá liều lĩnh rồi, cho dù ngày thường có chơi đùa đến mức câu nệ cũng phải có mức độ, lại dính líu đến cả thành viên trong gia đình, cho dù ta có nhảy vào ôm ấp cậu cũng phải nghĩ đến tình cảm gia đình, chuyện này quả thực nên.”

      Lời này ra rất có nội hàm, mặt là khiển trách Đồng Nhiên, phương diện khác cũng là để ám chỉ hai chú cháu, làm mất hòa khí gia đình chỉ vì người phụ nữ dâm đãng, rất đáng.

      “Cảnh Giai Tuệ, em lại đây với , muốn chuyện với em…” Đồng Hiểu Lượng trong lòng chỉ nghĩ đến việc kéo Cảnh Giai Tuệ lại, đương nhiên biết đời sống sinh hoạt cá nhân của chú mình thối nát tới cỡ nào, từ khi chú lại cùng gia đình liên hệ, liền nhìn thấy những người bạn bên cạnh chú đều được coi trọng, bị đá giống như đá giẻ lau vậy.

      Tuệ Tuệ nhất định là bị vẻ thành thục dát vàng của chú làm cho mê hoặc, nếu như khiến Cảnh Giai Tuệ hiểu chú là người thế nào, có hồi tâm chuyển ý mà trở về với hay ….

      “Bốp” tiếng, mặt Đồng Hiểu Lượng bị giáng xuống cái tát rất mạnh, ôm mặt, kinh ngạc nhìn về phía người bố tức giận của mình : “Vẫn cứ cố chấp như vậy! Con và ta còn có gì để mà nữa, loại phụ nữ như vậy, căn bản xứng đáng bước chân vào cửa Đồng gia chúng ta, đáng ra con nên cảm ơn chú mới phải, nếu có chú tên ngốc con bị người phụ nữ này đùa bỡn trong lòng bàn tay rồi!”

      Nghe Đồng Tự cay nghiệt , Cảnh Giai Tuệ lại lên tiếng phản bác, mà thực tế , còn có thể cái gì? là do chú của bắt ép em? Hay là nếu như ta, có lẽ chúng ta sớm kết hôn rồi? Nhẫn nhịn , phải vì sợ quấy rầy đến gia đình họ Đồng, chỉ là đau lòng cho Đồng Hiểu Lượng mà thôi!

      thích hình ảnh cậu thanh niên luôn tươi sáng như ánh mặt trời, luôn vô lo vô nghĩ, thời gian bên chính là đoạn nhân sinh tốt đẹp mà để lỡ, tính cách của rất đặc biệt hấp dẫn , thậm chí còn từng nghĩ ở bên trọn đời.

      Nhưng phần tốt đẹp đó, bị chính , bị chính người đàn ông đáng giận bên cạnh này vô tình phá vỡ, vẻ mặt phẫn nộ và ánh mắt oán độc kia, phải là dáng vẻ mà nên có.

      Nếu cứ như vậy để cho Đồng Hiểu Lượng hết hy vọng với mình, đó cũng phải là chuyện tốt…

      Đáng tiếc, Đồng Nhiên hoàn toàn vừa mắt với người vừa xấu người phụ nữ trong lòng mình, tuy rằng từng những câu còn cay độc hơn nhiều với Cảnh Giai Tuệ, nhưng tính cách của luôn luôn là “Chỉ cho phép quan phóng hỏa chứ được để dân đốt đèn”.

      , đừng Giai Tuệ như vậy, ấy vốn là bạn em, lúc trước bọn em có hiểu lầm nên mới chia tay vài năm, sau này gặp mặt, tình cũ quay lại là chuyện bình thường…Chính là Giai Tuệ biết phải với mọi người như thế nào, nên mới kéo dài đến bây giờ…”

      “Giai Tuệ! Em tại sao có thể ở bên ? Những người phụ nữ từng ở cạnh nhiều đến nỗi ngay cả cũng nhớ …”

      “Được rồi, câm mồm!” Đồng Nhiên bị vạch trần như vậy, sĩ diện bắt đầu nhịn được, lạnh mặt quát lớn Đồng Hiểu Lượng “ ấy sau này là thím của mày, đừng luôn hô to gọi tên của ấy nữa!”

      “Chú láo! ấy là vị hôn thê của tôi, lúc này có chú…” Kế tiếp Đồng Hiểu Lượng cái gì, Cảnh Giai Tuệ rốt cục nghe , bởi vì bị Đồng Nhiên đẩy vào phòng bên cạnh nghỉ ngơi, sau đó lôi kéo Đồng Hiểu Lượng còn kêu gào chỗ khác, xuyên qua tấm cửa gỗ dày cũng thể nghe thấy tiếng động nào.

      Cảnh Giai Tuệ ở trong phòng nghỉ lúc, đứng dậy muốn ra ngoài, lại phát có vệ sĩ canh gác ngoài cửa, căn bản cho phép bước ra.

      lại vòng về, ngồi xuống sô pha, chậm rãi xoa bóp huyệt thái dương, cố gắng nghĩ tiếp tới cục diện rối rắm về sau nữa.

      Nhưng trong đầu mọi chuyện cứ xoay vòng có ý định dừng lại, lát nữa phải ra ngoài mua thuốc tránh thai, biết Đồng Nhiên khi nào mới chịu bằng lòng buông tay…Mấy người phụ nữ bên đó tính tình nóng nảy, liệu có thể dễ dàng để cho con mình chịu thiệt hay sao? biết có lại kéo đến làm phiền ba mẹ hay nữa…

      Đến đâu hay đến đó vậy!

      Cảnh Giai Tuệ khẽ than thở, lại phát dạo gần đây hay tự động viên mình bằng câu đến đâu tính đến đó…Vậy nếu trước mắt có đường để sao?

      Ước chừng giờ sau, Đồng Nhiên rốt cục cũng quay về.

      Cảnh Giai Tuệ đưa mắt nhìn , nhàng hỏi tình hình.

      Người đàn ông này lại cố tình chữ cũng , chỉ kéo rồi : “ ăn cơm .” Cảnh Giai Tuệ biết là muốn với mình, cũng muốn hỏi nữa, đành đứng dậy rồi theo ra ngoài.

      Thoạt nhìn giống như Đồng Tự và Đồng Hiểu Lượng sớm chạy lấy người, hành lang vô cùng im ắng.

      Ra ngoài cao ốc, Cảnh Giai Tuệ lại với Đồng Nhiên là mình muốn trước, nhưng Đồng Nhiên buông tay, xoa tóc rồi : “Vì em, lão hồ ly Đồng Tự kia lấy của công ty mậu dịch mới mua để đền bù tổn thương cho đứa cháu ngốc kia.Em phải cũng nên bồi thường cho chút chứ?”

      Đúng lúc này, Lã Trác Nhi nhanh nhẹn đuổi tới : “Đồng tổng, yến hội xong, đây là hóa đơn, mời ngài ký vào.”

      Đồng Nhiên xoay người nhìn , đưa tay cầm lấy tờ giấy kia rồi ký tên lên, sau đó với Lã Trác Nhi : “Biết trong cuộc đời tôi hận nhất cái gì ? Tôi hận nhất việc có người dám đâm sau lưng tôi.”

      Lã Trác Nhi đương nhiên hiểu ý tứ của Đồng Nhiên, sớm nghĩ kỹ lý do thoái thác : “Đồng tổng, trước khi và Cảnh tiểu thư trở về em gọi cho trai và cháu của rồi, ai mà biết được Cảnh tiểu thư đột nhiên xuất ở yến hội chứ?”

      Vừa rồi ở yến hội, hai bên đều căng thẳng giương cung bạt kiếm, đều nhìn thấy hết, Đồng Nhiên chắc còn phải giải thích với cháu và trai còn kịp, căn bản thể vì chuyện này mà cãi nhau với trai được! Lã Trác Nhi vì nắm chắc được điểm này nên mới hề cảm thấy sợ hãi.

      Cảnh Giai Tuệ yên lặng đứng bên nhìn, trong lòng đột nhiên cảm thấy đồng tình với Lã Trác Nhi.Uổng công ta ngủ với Đồng Nhiên lâu như vậy, thế mà vẫn có chút đề phòng nào với tính cách của ta.

      Người đàn ông này căn bản phải là người làm ăn theo khuôn phép cũ, phải chỉ cần dối qua loa câu là có thể đánh lừa được .

      Quả nhiên, người đàn ông kia đối với lời giải thích đàng hoàng của Lã Trác Nhi chỉ hơi cười lạnh, sau đó : “Vừa rồi, yến hội còn chưa chấm dứt, rất nhiều tân khách có hiểu biết vô cùng tường tận về việc chú cháu Đồng gia tranh giành người phụ nữ, chắc là có vị bình luận viên nào đó rất tận tâm giải đáp nghi vấn của mọi người có đúng ?....Tôi đúng là quá xem thường bản lĩnh của rồi…Thượng hoa lão tổng Chiêm Mỗ Tư rất thích , từng bảo với tôi rằng ông ấy muốn , trước kia vì tôi cảm thấy cơ thể của quá yếu nên mới đỡ cho , bất quá tại xem ra, rất có tiềm lực, bây giờ trong nhà cử hành trận cuồng hoan nằm sấp, đơn thiếu vắng “nữ vương”, lát nữa tôi điều xe đưa tới đó, nhớ biểu cho tốt…”

      Lã Trác Nhi nghe xong mặt mũi trắng bệch, cái người tên Chiêm Mỗ Tư kia nổi tiếng là tàn bạo điên cuồng, thích nhất là cùng với mấy tên bạn cưỡng bức người phụ nữ, thậm chí lần trước còn nghe người phụ nữ nhảy lầu tự sát từ khách sạn xuống.Mà chẳng qua là ỷ vào gia thế bối cảnh, bỏ số tiền lớn để bồi thường cho người thân nạn nhân, cuối cùng mọi chuyện cũng được áp chế.Lúc này Đồng Nhiên lại muốn giao cho tên ma quỷ đó… sợ tới mức sắp khóc : “Tôi…Tôi !”

      ? Được thôi, từ bây giờ đừng nghĩ tới chuyện làm ăn ở đây nữa, quay về làm ruộng với ba mẹ ở quê !”
      Lã Trác Nhi nghe như vậy, mặt càng trắng hơn, đương nhiên biết, lấy thực lực của người đàn ông này, những lời này hoàn toàn phải là chơi.

      Phụ nữ khi đứng lên từ chỗ thấp kém, sợ hãi nhất chính là sau khi ở cao, lại bị người ta hung hăng quăng trở về!

      Cuối cùng Lã Trác Nhi cân nhắc chút, liền chủ động lái xe theo, Cảnh Giai Tuệ mặc dù biết tình hình nội bộ cụ thể, nhưng lúc Lã Trác Nhi gần vào, ánh mắt oán độc nhìn khiến cho sợ run cả người.

      Mà người đàn ông kia lại cười với : “Nếu mọi chuyện lộ rồi, khi nào có thời gian, gặp ba mẹ em!”
      chuquynh, Tieu kimquy, AikoNguyen15 others thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 35

      Edit : Ngân Nhi


      Lời này khiến cho Cảnh Giai Tuệ ngẩng phắt đầu lên, nhìn chằm chằm vào mắt Đồng Nhiên, phát cũng chăm chú nhìn : “Gặp ba mẹ tôi để làm gì?”

      Đồng Nhiên rất tự nhiên nhìn ra được đề phòng và hoảng sợ trong mắt Cảnh Giai Tuệ, ánh mắt đó khiến cho lòng cảm thấy cực kỳ thoải mái.

      Cũng đúng, nghe xong những lời này làm sao có thể vui cho được? Bố mẹ , còn có tên trai nhu nhược kia lúc nào cũng cản trở đến với .

      Thế gian này duy chỉ có phụ nữ và tiểu nhân là khó nuôi dưỡng nhất! tại mới có thể cảm nhận được hết những điều này!

      Lần đó ở trong bệnh viện, người phụ nữ này còn luôn chảy nước mắt, ngừng , mỗi câu phát ra đều giống như cú đấm giáng thẳng xuống khiến cho ngực rung động thôi.Mà lúc này mới ngồi cân nhắc kỹ ý nghĩa của từ “”.

      ? Thế nào gọi là ? Tình qua, thể quay trở lại nữa…Cho dù tại người phụ nữ chết tiệt này ngoài mặt vẫn tỏ ra mềm mại nhún nhường, nhưng dáng vẻ của vào những năm trước, người ngồi đằng sau chiếc xe máy cũ nát của , ngây thơ ôm chặt lấy , đó hoàn toàn biến mất rồi…

      biết tại sao, lại nhớ lại lúc trước khi Cảnh Giai Tuệ nắm tay cháu mình đến gặp , nhìn thấy , cười cách rất vui vẻ, đó là vầng sáng hạnh phúc cứ tự nhiên phát ra của người phụ nữ hạnh phúc trong bể tình.Nhưng tại, mặt người phụ nữ này lại chút cảm giác vui vẻ nào của khi đó.

      Ở bên …khiến cho vui vẻ chút nào sao? Cho dù là lúc ra khỏi trại giam, đối mặt với hai bàn tay trắng, cũng làm cho có cảm giác bất lực như lúc này.Đồng Nhiên trả lời câu hỏi của Cảnh Giai Tuệ, chỉ quay mặt về cửa sổ, ánh mắt thâm trầm.

      Hôm đó Đồng Nhiên giống như có việc gì để làm, tựa như ngày trước khi còn lang thang ngoài đường phố, kéo tay Cảnh Giai Tuệ dạo đường phố Thượng Hải.Đầu tiên bọn họ vào cửa hàng bách hóa cao cấp nhất của thành phố, vẫn y như ngày trước, chỉ cần hơi nhìn lâu món đồ nào đó, lập tức để ý ngay, đương nhiên, người đàn ông này tại cần đợi đến đầu tháng mới có tiền mua nữa, nhanh chóng bảo người bán hàng đem này nọ gói lại, sau đó lấy thẻ vàng ra trả tiền.

      Chính là bất luận nó là túi xách hàng hiệu, hay là những món đồ trang sức tinh sảo, khi cầm tay đều cảm thấy rất nặng, khiến cho mọi người nhìn vào với ánh mắt ngưỡng mộ.Cảnh Giai Tuệ chỉ cảm thấy may mắn, may mà Đồng Nhiên phải là loại nhà giàu mới nổi, nếu ánh mắt của người ta còn dị thường hơn nữa.

      Có lẽ nhìn ra Cảnh Giai Tuệ có chút mệt mỏi, đêm đó lại đưa Cảnh Giai Tuệ dạo Thượng Hải, sau đó dừng xe ở khu chợ đông người, cầm tay Cảnh Giai Tuệ vào chợ đêm.Quầy ăn uống bên đường tỏa ra nồng đậm mùi thơm, nhất là bếp than nướng thịt khói tỏa cuồn cuộn, phát ra mùi thịt mê người, trực tiếp thổi vào lỗ mũi mọi người, vài bước nữa lại thấy có những bàn ăn rắn nướng, tôm nướng và uống bia lạnh.

      Đồng Nhiên kéo Cảnh Giai Tuệ ngồi xuống bàn , gọi mâm sò biển hấp tỏi, còn có tôm cay và bia, nhưng mà quần áo của hai người có vẻ hợp với nơi phố xá sầm uất này, người mặc Tây phục, người mặc lễ phục màu đen, lại ngồi ở đây ăn đồ ăn vừa rẻ vừa nhiều mỡ này, khiến cho người ta thể chú ý đến.

      Đồng Nhiên cởi áo rồi đặt sang bên, sau đó xắn cổ áo lên, cởi cúc áo ở cổ, lộ ra cơ ngực rắn chắc, vẻ lịch lúc đầu biến mất, chỉ còn lại hình ảnh của người ăn nhậu bình thường.

      Khi bia được mang lên, Đồng Nhiên đổ cốc lớn cho Cảnh Giai Tuệ, sau đó rất tự nhiên bóc vỏ tôm rồi để vào bát .Cảnh Giai Tuệ đói bụng, nhưng vẫn thuận theo cầm đũa lên rồi cho tôm vào miệng.Vị cay lập tức tràn vào, bất đắc dĩ đành phải uống ngụm bia để cho vị cay giảm bớt.

      Người đàn ông mở miệng chuyện : “Còn nhớ chúng ta khi đó ? Em mỗi lần thèm ăn đều la hét muốn tới chợ đêm.Chúng ta lúc đó đều ăn từ đầu đường đến cuối đường, khi đó còn trêu bụng của em giống như thùng đáy, nhưng em lại luôn quệt miệng tại vì em lớn nên phải ăn nhiều…Kỳ em ăn cũng nhiều lắm, chỉ muốn đồng đậu hũ, hai xu đồ lạnh gì đó mà thôi.Lúc đó trong lòng luôn thầm nghĩ, ngày nào đó thăng chức, cho em có cuộc sống giàu có lo ăn mặc.Phải ngồi trong phòng ăn cao cấp mới xứng với Tuệ Tuệ của …”

      rất chậm, nhưng động tác bóc tôm tay lại rất nhanh, bởi vì dị ứng với hải sản nên mấy thứ này ăn được, khối thịt tôm dần dần biến thành ngọn núi trước mặt Cảnh Giai Tuệ, “Nhưng tại, khi có thể thỏa mãn mọi nhu cầu của em, em lại…” Đồng Nhiên thêm gì nữa, chỉ cầm lấy cốc bia rồi uống ừng ực.

      Nhưng Cảnh Giai Tuệ hiểu là muốn gì, tại có được hết thảy, nhưng lại hề muốn có được thứ gì từ nữa.

      Người đàn ông kia dạ dày trống rỗng mà vẫn uống từng ly bia, Cảnh Giai Tuệ chỉ biết im lặng cúi đầu, từng miếng từng miếng nhấm nháp tôm cay.

      Đêm khuya, người xung quanh dần dần tản Cảnh Giai Tuệ mới phát người đàn ông này say rồi. lảo đảo ngồi xuống bên cạnh Cảnh Giai Tuệ, cánh tay gắt gao ôm lấy bả vai , ánh mắt lờ đờ : “Tuệ Tuệ, uống cùng vài ly .”

      Cảnh Giai Tuệ cau mày, giọng : “Xem dáng vẻ của kìa, có giống ông chủ tập đoàn ?” Đồng Nhiên cúi đầu muốn hôn , Cảnh Giai Tuệ có cách nào, chỉ có thể đỡ lấy cổ của , cao giọng hô : “Ông chủ, tính tiền!”

      “134 đồng, lấy 100 đồng thôi.” Ông chủ .

      Cảnh Giai Tuệ mang theo ví, liền dùng sức nâng tay Đồng Nhiên lên rồi lấy ví của , mở ra phát bên trong có xấp tiền rất dày, phỏng chừng cũng phải vạn tiền mặt, còn có cả chi phiếu nữa.Cảnh Giai Tuệ từ giữa lấy ra hai tờ rồi đưa cho ông chủ, cầm lấy tiền thừa nhét vào, cuối cùng mới kéo người đàn ông ngồi vững này đến ngã tư.

      Cảnh Giai Tuệ chú ý tới phía bên trái cách ba bốn bàn, có bốn thanh niên mặc áo ba lỗ, tay xăm hình rồng hổ nhìn chằm chằm toàn bộ quá trình trả tiền của , sau đó liếc nhìn nhau rồi đứng lên tính tiền.

      Cảnh Giai Tuệ biết ngã tư có rất nhiều xe taxi đứng đợi, liền muốn đem người đàn ông này ném vào taxi rồi chính mình chạy lấy người, mặc kệ sống chết thế nào. được lúc, Cảnh Giai Tuệ phát đèn đường ngày càng ít , chung quanh cũng trở nên yên tĩnh.Cảnh Giai Tuệ dừng lại nhìn xung quanh, cảm giác giống như nhầm đường, nên lại quay đầu trở về.

      đến con hẻm , liền đụng phải bốn tên thanh niên, đúng là mấy người vừa nãy cũng ăn uống trong quán.Cảnh Giai Tuệ kinh hãi, cảm giác tình hình ổn, nhưng trước sau đều có người, rút lui cũng kịp nữa, chỉ có thể kiên trì bước về phía trước. đến trước mặt Cảnh Giai Tuệ, bốn tên thanh niên liền vây quanh lấy và Đồng Nhiên vẫn say. tên đầu trọc : “Móc ví ra.”

      đúng là xui xẻo, nhất là Đồng Nhiên lại hề hay biết, Cảnh Giai Tuệ chút do dự lấy ví của Đồng Nhiên rồi đưa tới.Tên kia có chút ngoài ý muốn, tuy rằng nghĩ tên say có thể đối phó với bốn người bọn , nhưng cũng ngờ Cảnh Giai Tuệ lại ngoan ngoãn phối hợp như vậy, dù sao tiền trong ví cũng ít, người bình thường có chút đau lòng.Nhưng người phụ nữ này chỉ hơi bối rối lúc đầu, sau đó liền giữ được bình tĩnh.

      Tên đầu trọc cầm lấy ví, mở ra nhìn thoáng qua, hai mắt liền phát sáng mà ha ha cười hai tiếng, lại cẩn thận nhìn Cảnh Giai Tuệ, cư nhiên lại phát ra con dê béo trước mặt này vô cùng xinh đẹp : “ em biết điều.Đến đây, cho trai em.”

      Ba tên kia cũng cười cợt những câu tử tế.Cảnh Giai Tuệ nghĩ tới thế nhưng tai họa vẫn còn chưa chấm dứt, việc này quả có chút đáng sợ, liền lui về sau hai bước.Tên đầu trọc lên hai bước, đưa tay kéo Cảnh Giai Tuệ lại.

      ngờ Đồng Nhiên đến đứng còn xong, sau khi nghe được tiếng hét khác thường của Cảnh Giai Tuệ, lại tự nhiên hơi tỉnh rượu, vừa mở mắt thấy có người đàn ông cợt nhả kéo Cảnh Giai Tuệ vào lòng, hơi rượu liền biến thành mồ hôi theo lỗ chân lông tỏa ra ngoài, đỏ rực cả hai mắt. lập tức dùng tay bóp lấy đầu tên đầu trọc, tên kia kêu lên tiếng, đợi cho và ba tên kia kịp phản ứng, Đồng Nhiên giơ nắm đấm đánh thẳng vào mặt tên đầu trọc, bốp tiếng, tên kia cảm thấy đầu óc choáng váng, mặt giống như vừa đập vào tường vậy, mũi sắp vỡ ra đến nơi, vừa định mở miệng quyền thứ hai vung tới, đưa tiếng hô vừa mới phát ra của đẩy lại vào cổ họng.

      Những người khác vội vàng lên, vừa đấm vừa đá Đồng Nhiên, mà Đồng Nhiên giống như đứa bé vừa mới tìm được món đồ chơi thích, chết cũng dừng tay, từng đòn liên tiếp đánh vào mặt tên đầu trọc, đem đầu của trở nên be bét máu.

      Cuối cùng Đồng Nhiên cũng buông tha cho tên đầu trọc, mặc cho mềm nhũn trượt xuống chân mình, lại tập trung đối phó với ba tên gầy còn lại, bốn tên thanh niên bình thường cũng chỉ hồ đồ, sao có thể có được từng trải và bản lĩnh như “đàn ” Đồng Nhiên chứ.

      Cuối cùng cũng đánh ngã được ba tên, tên tóc xù trụ lại nhìn bạn bè đều bị đánh hết, biết mình phải là đối thủ, liền lấy ra con dao , chạy về phía Cảnh Giai Tuệ, định dùng làm con tin.

      Nhưng Đồng Nhiên liếc mắt cái liền tóm được , nhưng vì ảnh hưởng của rượu nên chân được linh hoạt lắm, lúc tránh dao dùng sức hơi mạnh, cuối cùng bị dao đâm vào đùi, máu tươi thoáng chốc nhuốm đỏ cả quần.

      Sau đó, tên ngốc kia cảm thấy dường như tên say rượu này có cảm giác vậy, chỉ thấy rút dao ra, sau đó hung hăng đâm vào eo tên thanh niên tóc xù.

      Mấy tên thanh niên này đều là người từ nơi khác đến, ở Thượng Hải làm việc vặt, bởi vì ham mê đánh bạc, thua tiền, nên mới lang thang bên ngoài muốn cướp bóc, vốn tưởng rằng đối phó với con tên say xỉn có gì khó khăn, lại ngờ tên kia lại quái dị đến như vậy.

      Mà Đồng Nhiên đại chiến 300 hiệp, đùi chảy đầy máu, liền đặt mông ngồi lên người tên tóc xù, xem dáng vẻ kia hình như cũng có chuyện gì, nhắm mắt lại bắt đầu ngủ rồi.

      Cảnh Giai Tuệ gấp đến mức quỳ gối xuống bên cạnh Đồng Nhiên, đưa tay lau vết thương bên miệng , sau đó lấy điện thoại của muốn gọi xe cứu thương.Nhưng vì cuống quá nên bấm nhầm số gọi nhanh, gọi tới di động của Thượng Thiết, đợi chuông reo hết, đầu bên kia có kết nối.
      chuquynh, Tieu kimquy, AikoNguyen17 others thích bài này.

    5. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      thanks nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :