1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 25: Thời buổi rối loạn
      Edit: Phương My



      Đông Phương Triệt , kiếm pháp này tên là [Thương Hải], nếu dốc lòng tu tập, tương lai nhất ̣nh sẽ có thành tựu tương xứng. Nghe thấy lời này của hắn Nghi Lâm liền biết là nói xạo, bộ kiếm pháp này mặc dù linh động có thừa, nhưng sắc bén đủ, tính thực dụng mạnh, loè loẹt, chỉ có thể làm mê loạn mắt người khác. Đương nhiên, cũng trông mong sẽ dạy cho mình kiếm pháp khó lường gì, đạo lý kiến hảo tựu thu (dừng tay đúng lúc-câu thành ngữ TQ) này vẫn hiểu, được tấc lại tiến thước cũng phải đối với ai đều hữu hiệu.


      Kỳ , chuyện này đúng là oan uổng . [Thương Hải] quả là một bộ kiếm pháp cao thâm, tuy rằng thoạt nhìn mềm mại vô lực, nhưng nếu hiểu thấu đáo chỗ tinh hoa của nó, thì uy lực sẽ sự . Tuy rằng nhân phẩm của Đông Phương Triệt có vấn đề, nhưng còn nhỏ nhen dạy cho tiểu nha đầu bộ kiếm pháp vô dụng để lừa bịp người, chẳng qua Nghi Lâm nhãn lực kém, lại cũng coi Đông Phương Triệt là người rộng lượng, tự nhiên cảm thấy kiếm pháp này chính là một 'Bình hoa', nhìn được nhưng dùng được.


      Đương nhiên, nhận thức như vậy cũng có gì đúng, dù sao ở mặt võ học, chính là một kẻ ngu dốt a ngu dốt.


      thật ra Nghi Lâm có khiếu tập võ, ngộ tính cực kỳ kém, cốt cách cũng bình thường, khi còn bé học kiếm pháp trụ ̣t của phái Hằng Sơn còn được, dù sao kiếm chiêu đơn giản, khi đó lại là bề ngoài lolita nội tâm ngự tỷ (đại tỷ xã hội đen), cùng các tiểu sư tỷ đồng môn tuổi xấp xỉ so sánh với, cũng xem như là chiếm được tiện nghi cực lớn. Cái này giống như cho người trưởng thành so sánh với một học sinh tiểu học, là thể nào được. Nhưng ưu thế này cũng chỉ giới hạn cho hồi nhỏ, chờ trưởng thành, ưu thế của liền biến thành chướng ngại vật, chủ yếu là do tư tưởng nhận thức kiếp trước quá mức khắc sâu, nên tiếp xúc với võ hiệp loại tân vật này liền khó tránh khỏi có điều liên luỵ. Hơn nữa do bị Đông Phương Triệt trì hoãn năm năm, trừ bỏ nội công cùng khinh công tiếp xúc qua cái khác, cho nên muốn học tốt kiếm pháp, đương nhiên rất khó.


      Bốn mươi chín thức của [Thương Hải], Đông Phương Triệt dạy mười ngày, mỗi ngày biểu diễn ba bốn lần, miễn miễn cưỡng cưỡng cuối cùng cũng đem chiêu thức nhớ được, những ngày tiếp theo, Đông Phương Triệt bắt đầu giải thích ý chính cùng những điều cần chú ý của từng chiêu, thể nói là dụng tâm, Nghi Lâm cũng nghĩ tới sẽ có kiên nhẫn như vậy, hơi có chút thụ sủng nhược kinh.


      Nguyên lai Đông Phương tiểu tặc cũng có thời điểm đáng tin cậy...


      Nghi Lâm cùng Đồng Mộ Niên dưới sự tác hợp cực lực của Đồng Bách Hùng, rốt cuộc vẫn là chậm rãi quen thuộc. Đồng Mộ Niên làm người ôn hòa, tính tình cực kì tốt, sau khi Nghi Lâm ở chung với ta một khoảng thời gian, liền cảm thấy người này có thể làm bằng hữu. Đồng Mộ Niên là một người thông minh, tiếp xúc qua vài lần nhìn ra được, nương này đối với chính mình vô tình. Kỳ chuyện thân cận này, vốn chính là Đại bá càn rỡ hồ đồ, còn với thì sao cũng được, tin đồn có liên quan đến ái đồ của Đông phương giáo chủ, thật nghe qua ít, cũng từng trong lúc vô tình gặp qua vài lần, thể phủ nhận, bộ dạng của tiểu nương này là tinh xảo, tuổi lớn nhưng lại có luồng khí chất siêu phàm thoát tục, cũng khó trách có nhiều nam tử trong giáo tâm nghi nàng ấy như vậy.


      Thái độ của Đồng Mộ Niên đối với Nghi Lâm, có một chút phức tạp. Vừa là thích vừa là thương tiếc, chẳng qua làm người tiêu sái, thích làm bộ làm tịch, cũng thích ép buộc, nếu nương người ta xem hơn , cũng chỉ có thể thay đổi tâm tư, cho nên chậm rãi, liền đơn giản đem nàng ấy làm thành muội muội mà đối đãi.


      Đồng Bách Hùng đối với việc này rối rắm ít, ông thật hiểu, ràng là một đôi trai tài sắc, ở chung như thế nào mà đến cuối cùng ngược lại trở thành tình cảm huynh muội, thể tưởng tượng, tuy rằng cảm thấy đáng tiếc, nhưng đạo lý nhân duyên thể miễn cưỡng ông vẫn hiểu. Chỉ phải đem chất nhi nhà mình vứt bỏ, câu tuyển sàng chọn những thanh niên tài tuấn khác ở trong giáo, nhưng dù sao nhân sổ phần đông, cho nên trong khoảng thời gian ngắn ông xem như an tâm, lại có động tác khác.


      Khi Nghi Lâm cùng Đông Phương Triệt ra khỏi Phích Lịch đường, thì trời chạng vạng. Đồng Mộ Niên trước đó vài ngày đến Giang Tây làm việc, đường trở về Hắc Mộc Nhai bị người ta ám toán, thương thế nghiêm trọng, nhưng phiền toái là miệng vết thương có độc, độc này tựa hồ thập phần hiếm thấy, rất nhiều thầy thuốc chẩn trị đều phối ra được thuốc giải, may mà độc này phải lập tức lấy mạng người, cấp dưới theo dám trì hoãn, ngày đêm gấp rút đưa ta về tổng đàn, trong Nhật Nguyệt giáo ai mà biết, ái đồ của Đông Phương giáo chủ y thuật có hai. Cũng may là đuổi về kịp, Đồng Mộ Niên cuối cùng nhặt lại cái mạng. Độc mà ta trúng là loại bí dược của Nam Cương, tên là Thương Mang, cùng một loại với Thương Mạn mà năm đó Hướng Vấn Thiên trúng phải, độc này, trừ bỏ có thuốc giải của người hạ độc, thì người có thể giải hết chỉ đếm được đầu ngón tay.


      Đông Phương Triệt thấy tiểu nha đầu thực im lặng, cho rằng lo lắng cho Đồng Mộ Niên, cảm thấy có chút vui, thản nhiên , "Nghĩ cái gì mà chuyên chú như vậy?" Nghi Lâm rầu rĩ lắc đầu có gì, mắt của Đông Phương Triệt trầm trầm, " lo lắng cho Đồng Mộ Niên à?" Nghi Lâm khó hiểu nháy mắt mấy cái, nhìn , " ta lại chết được, vì sao phải lo lắng cho ta?" Thấy phải vì lo lắng cho tiểu tử kia, Đông Phương Triệt trong lòng thoải mái hơn, khóe miệng lần nữa mang theo ý cười, ôn nhu , "Vậy thì chuyện gì khiến cho muội khó xử?" Nghi Lâm nghĩ nghĩ , "Sư phụ, ta cuối cùng cảm thấy việc Đồng Mộ Niên trúng độc là đơn giản." Đông Phương Triệt nhíu mày , "Việc này giao cho huynh trưởng xử lý, muội đừng lo." Nghi Lâm nhịn được lườm cái, , "Thương Mạn mà năm đó Hướng Vấn Thiên trúng phải chính là bí dược của Nam Cương, huynh thấy là quá mức trùng hợp sao?" Đông Phương Triệt nâng tay búng vào cái trán của , cười nhạo , "Yên tâm, chuyện này trong lòng ta đều biết."


      Nếu có thể, mới nghĩ xen vào việc của người khác, chính là ở Nhật Nguyệt giáo ngây người lâu như vậy, những người có giao tình với sự là ít, tuy rằng phần lớn chính là quen sơ mà thôi, nhưng dù sao cũng nhận thức, mà bí dược Nam Cương lại phải là trò đùa, hơi có chút sai lầm thì mất mạng, nhìn người mà mình quen chết , cho dù giao tình sâu, cũng khó tránh khỏi khiến cho người ta thổn thức rầu rĩ, huống chi người phụ trách chuyện này là Đồng Bách Hùng, lão nhân này cùng chính mình giao tình tệ, tuy rằng năm đó là ông ấy cường ngạnh kéo vào cuộc đời của Đông Phương Triệt, nhưng mấy năm nay ông ấy cũng thực chiếu ́ chính mình, giống hệt như một người trưởng bối sủng ái , nếu có thể, tự nhiên nghĩ làm cho ông ấy gặp nguy hiểm.


      Nhưng chuyện này cũng phải muốn quản muốn nhúng tay là được, cho dù lo lắng cũng vô dụng, nên phát sinh cũng sẽ phát sinh, cái mà có thể làm, chính là ngày mai đưa nhiều thuốc giải độc đến Phích Lịch đường để ông ấy dùng lúc cấp bách. Trong nguyên tác, Đồng Bách Hùng cuối cùng chết ở trong tay gay giáo chủ, nhưng tại Đông Phương Triệt phải là Đông Phương Bất Bại trong nguyên tác, cuộc đời của sửa lại, nên vận mệnh của Đồng Bách Hùng theo lý thuyết cũng có thể sửa lại mới đúng, nhưng... Những việc này đâu phải ai cũng đoán trước được.


      Cho nên thay đổi kịch tình gì gì đó, rất là đáng ghét a a a! !


      Buổi tối khi nằm ở giường ngủ say, thì ngoài phòng đột nhiên sấm chớp rền vang, đến khắc trời liền trút mưa to xuống, đây là trận mưa đầu tiên lúc vào thu, Nghi Lâm ngủ sâu, cũng có bị đánh thức, Đông Phương Triệt lại lập tức mở mắt, nghe thanh giọt mưa rơi xuống đất ở ngoài phòng, tâm tình hiểu phiền chán. Thấy tiểu nha đầu ở trong lòng ngủ say sưa, rất là ghen tị, nhịn được vươn tay nắm lấy cái mũi của cho hít thở, hành vi này kỳ rất ngây thơ, nhưng giờ phút này hắn lại cảm thấy khá thú vị. Vốn tưởng rằng sẽ tỉnh giấc, lại nghĩ rằng vẫn như cũ ngủ trầm, chính là phương thức hô hấp biến thành dùng miệng để hít thở. Đông Phương Triệt nhìn xem ách nhiên thất tiếu, nhưng cuối cùng vẫn buông cái mũi của ra, ngón tay lại giống như có mục đích vuốt dọc theo khuôn mặt của bắt đầu miêu tả, từ xuống dưới, lại từ dưới lên , tới tới lui lui, làm biết mệt, thẳng ra, xúc cảm thật tệ, trắng mịn mềm mại, làm cho người ta thích buông tay.


      Mưa vẫn ngừng, cho nên cũng ngủ nữa, lại muốn luyện công, duy nhất có thể làm, chính là lẳng lặng quan sát tiểu nha đầu bên người, xem ngẫu nhiên nhíu mày ngẫu nhiên bĩu môi, đến tận lúc trời sắp sáng lại vẫn luôn nói mớ vài câu khó hiểu, thanh có chút mơ hồ , làm cho hiểu rốt cuộc cái gì, chẳng qua cùng với những câu nói mớ đó thì khóe mắt của đồng thời lại chảy ra hai hàng lệ, mi tâm nhíu lại thực chặt, dường như mơ phải một giấc mộng thập phần tốt, đây vẫn là lần đầu tiên trong năm năm tiểu nha đầu khóc khi ngủ say, làm cho có chút để ý.


      Từ khi chín tuổi đã bắt đầu theo bên cạnh hắn, những chuyện trước chín tuổi phái người tìm hiểu qua, cũng chỗ gì nên chú ý, , đã là như vậy, có cái gì đáng giá khiến thương tâm đến thế? Chắc phải là muốn trở về sư môn?


      Ngày hôm sau khi rời giường, Nghi Lâm tâm tình tốt, cả người thoạt nhìn mệt mỏi, rất tinh thần. Đêm hôm qua mơ thấy ba mẹ, giấc mộng lần này rất tệ, chỉ vì cảnh trong mơ của xuất linh đường (nơi để người ta đến viếng) của mẹ... Mộng đều là giả, với chính mình như vậy, nhưng cảnh trong mơ quá mức chân , thế cho nên cự thạch mang tên sợ hãi đặt ở lòng ngực khiến cho gần như thể thở nổi, thành luỹ mà bấy lâu nay tận lực xây dựng bởi vì giấc mộng này, hoàn toàn sụp đổ.


      nhớ nhà...


      Đinh gia huynh đệ ba người lúc này thực rối rắm, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy tiểu thư tinh thần sa sút như vậy, sắc mặt tái nhợt , mà ngay cả cơm cũng ăn, chính là ngơ ngác ngồi ở phía trước cửa sổ ngẩn người, từ khi rời giường cho đến lúc này trôi qua hai canh giờ, thân thể lại vẫn chưa động đậy qua chút, thỉnh an mà cũng để ý tới, là làm cho người ta lo lắng.


      Đinh Nhất, Đinh Nhị, Đinh Tam tụ lại một chỗ thương lượng đến thương lượng , cuối cùng vẫn quyết định đem chuyện này báo cáo cho Trung thúc, dù sao tiểu thư rất được giáo chủ thích, vạn nhất xảy ra sai lầm gì, bọn họ đúng là tội ác tày trời. Trung thúc nghe xong chuyện này lập tức sầu lo, vội vàng tự mình qua thăm, đương nhiên, ngoài ý muốn, ông cũng bị nhìn. Từ lúc tiểu nha đầu chín tuổi bắt đầu, ông liền ngày ngày nhìn lớn lên, cảm tình tự nhiên là có, giống tại loại tình huống này, chỉ có thể tìm giáo chủ trở về giải quyết, trong lòng lại suy đoán có phải giáo chủ lại bắt nạt người ta hay .


      Đông Phương Triệt khi trời chưa sáng liền Nhật Nguyệt thần điện xử lý giáo vụ để tiêu ma thời gian, dường như mỗi khi trời mưa, đều sẽ trở nên giống lúc bình thường, phải đặc biệt cần cù chính là tính tình đặc biệt táo bạo thậm chí đặc biệt lười biếng... Tình huống đồng nhất. Khi Trung thúc vội vã lại đây, Đông Phương Triệt cùng vài vị trưởng lão trong giáo thảo luận chuyện kiến tạo cung điện ở ̉nh Hắc Mộc Nhai, nếu Nghi Lâm ở trong này, khẳng định sẽ ngừng hô kịch tình a kịch tình!
      Phong nguyet, linhdiep17, hondat12 others thích bài này.

    2. Hình Ưu

      Hình Ưu Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      65
      Kya~~~ chương mới kìa :th_81:Chương này tội chị quá, cơ mà mún coi dỗ chị ra sao hơn khặc khặc khặc...:th_27:
      Thanks Phương My
      midnightPhương My thích bài này.

    3. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      ĐP làm người khá thất bại ah, NL ko tin 1 chút nào hết, võ công tuyệt đỉnh bị NL xem thành bình hoa rồi :yoyo1: ĐP ghen kìa, ghen rồi hí hí, còn trêu người ta lúc ngủ nữa :yoyo36: để xem lần này dỗ chị thế nào đây :yoyo19: Thanks
      midnightPhương My thích bài này.

    4. bachnhaty

      bachnhaty Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      50
      co nuong khong ban nua chu . tuan lai ba chuong , ma chuyen nay co noi nhieu ve lenh ho sung khong vay
      midnightPhương My thích bài này.

    5. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Lệnh Hồ Xung chỉ là ng qua đường giáp mà thui, xh chừng 2-3 cảnh gì đó. Về vụ có còn bận hay ko thì tui ko dám chắc nha @bachnhaty [​IMG]
      linhdiep17midnight thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :