1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Ôi tem tem tem
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      TA cũng muon cài nhac chuông giặc vào nhà cho mami cua ta qúa:yoyo60:.........hom nay @LạcLạc ̣nh làm thịt mấy chương day:yoyo48:
      Anh TrầnLạcLạc thích bài này.

    3. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Oh oh chị xem mắt .bị a xữ la cái chắc:yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      LạcLạc thích bài này.

    4. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Giờ mới rảnh mà quay lại comment!
      Nghiêm thiếu mà cho chị dem mắt à, chắc là kêu chị chịu trách nhiệm rồi còn gì nữa :yoyo60:
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 214: Số lần hạn định, ‘ăn’ trọn đêm (1)
      phải mất trí, thậm chí phải trí nhớ được tốt, chỉ là cho tới bây giờ đều chẳng đặt ở trong lòng, vì vậy chả nhớ thôi.

      Nếu ánh mắt có hình dạng, đĩa súp lơ đáng thương bị ánh mắt của Nghiêm Thiếu Hành chém vỡ vụn, có thể bưng làm bánh bao nhân thịt ….

      Hứa Y Nhiên phát khác thường của , cầm đũa, rối rắm bắt đầu tự mình ăn.

      là mất trí nhớ ư? Nếu thực mất trí nhớ, ba mẹ cho biết mà!

      Hơn nữa… mùi vị trong trí nhớ có chút mơ hồ, lần trước ăn được món ăn Đoàn gia, chắc chuyện cũng rất lâu rồi.

      Ví như… thời trung học của ?

      Hứa Y Nhiên đột nhiên ngẩng đầu, ngờ vực nhìn chồng trước bên cạnh.

      Lại là trùng hợp ư? Nhưng trùng hợp gần đây thực hơi nhiều…

      đúng đúng, lúc còn là học sinh là bé ngoan đó, nếu có nam sinh mời ăn cơm, hơn nữa còn ăn đồ Đoàn gia, thể có chút ấn tượng nào.

      “Ngoan ngoãn ăn .” Nghiêm Thiếu Hành vỗ đầu , ăn xong còn muốn ‘thương lượng’ với .

      “…Vâng.” Hứa Y Nhiên liếc nhìn thời gian, vì trong lòng rối loạn, nên chú ý Nghiêm Thiếu Hành cười rất kỳ quái.

      Lần này Nghiêm Thiếu Hành kiên trì đút nữa, cũng cầm đũa bắt đầu ăn, hai người họ nhanh chóng giải quyết hết món ngon buổi trưa.

      Cơm nước xong, chờ tài xế của Nghiêm Thiếu Hành dọn bộ đồ ăn ra ngoài, Hứa Y Nhiên thấy thời gian còn sớm, bèn làm ổ ở ghế sau, rối rắm uống nước trái cây, muốn suy nghĩ cẩn thận đến tột cùng chuyện gì xảy ra.

      “Nhiên Nhiên.”

      “Vâng?” lúc suy nghĩ, cho nên để ý giọng nguy hiểm kia.

      Tốt, bắt đầu lơ là rồi.

      Lần này Nghiêm Thiếu Hành thay đổi tác phong cuồng dã ngày xưa, đặt dưới thân ra sức hôn nữa, mà rất lịch rất tao nhã tựa lưng vào ghế ngồi, ngay cả giọng cũng rất thong dong bình tĩnh, “Nghĩ xong chưa? Tối nay ăn như thế nào.”

      “…” Hứa Y Nhiên uống nước trái cây, suýt chút nữa bị câu hỏi vừa bình tĩnh lại tà ác này làm cho sặc.

      Đây phải câu hỏi ở lối an toàn sao?!

      Hơn nữa loại ‘ăn’ này có cái gì thảo luận chứ, chả lẽ còn có thể lên kế hoạch ‘ăn’ à?

      Á… nghĩ gì vậy! Hứa Y Nhiên vội vàng đánh đuổi hình ảnh tà ác lên trong đầu.

      Nhưng câu hỏi mà Nghiêm Thiếu Hành phải là cách thức ‘ăn’, mà là…

      “Là đêm nay chỉ ăn lần, lần ăn đêm… Hay số lần vô hạn định, ăn đầy đêm, xem tình hình rồi mới quyết định ăn bao nhiêu lần?”

      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 216: Số lần hạn định, ‘ăn’ trọn đêm (3)
      “Vợ.” vuốt sợi tóc , động tác thong thả, lúc này đây, dường như suy nghĩ của mình, mà đơn thuần chỉ gọi tiếng.

      “…Vâng?”

      Bộ dáng vừa lưỡng lự lại mê man này, trong mắt người khác là gì biết, cũng quan tâm, nhưng ở trong mắt , lại cực kỳ đáng , khiến rất muốn hôn cái.

      Quả thực cũng làm vậy, nụ hôn rất nhàng, rơi , dịu dàng mà quyến luyến.

      đúng là có lời muốn .

      gì đây? cho tới bây giờ hối hận khi .

      Mặc dù trong nhiều năm qua, có lương tâm lại đặt ánh mắt lên người , mặc dù trong lòng vẫn còn nhớ mãi quên người đàn ông khác, mặc dù chả biết phải chờ bao lâu.

      Nhưng hối hận vì , nhiều năm như thế, cho tới bây giờ cũng chưa từng hối hận.

      Nụ hôn nhàng đột nhiên chuyển sang khóe môi , khẽ cắn cái, “Tối nay gặp.”

      …Hở?

      Thái độ của bỗng dưng thay đổi, nhìn khẽ cười mê người, Hứa Y Nhiên nhất thời kịp phản ứng.

      “Hoặc… chiều nay em xin nghỉ?” Con ngươi đen trở nên sâu lắng, giọng Nghiêm Thiếu Hành chợt trầm xuống đưa ra lời đề nghị.

      “…” Tối cũng gặp đâu!

      Mặc dù thái độ chuyển biến đột ngột, nhưng rốt cuộc Hứa Y Nhiên cũng phục hồi tinh thần, cầm túi xách xuống xe chạy trốn.

      Từ bên trong xe mát mẻ thoáng cái ra ngoài trở nên nóng bức, hơi nóng ngút trời khiến Hứa Y Nhiên khó thở, rất muốn mau chóng chạy về công ty chút, hưởng thụ mát rượi của máy điều hòa mang lại.

      Nhưng vẫn đứng ở ngoài xe, vội vã , ràng cách lớp kính chống nổ, chẳng nhìn thấy thứ gì, nhưng tầm mắt vẫn cố định ở vị trí ghế sau.

      Là ảo giác chăng? Sau khi gọi tiếng, Nghiêm Thiếu Hành ràng nữa…

      Nhưng cảm thấy, như lời rất quan trọng…

      Hai người họ vậy mà từng học chung trường trung học… Tin tức này vẫn làm khiếp sợ.

      Hồi tưởng chút buổi sáng hai người họ quyết định kết hôn, Nghiêm Thiếu Hành ấy đến nay đều khiến rất khó hiểu, cảm thấy rất kích động rất lý trí chẳng giống phong cách làm việc của tí nào…

      Còn buổi sáng hôm đó hứa hẹn, bộ dáng nghiêm túc khi số điện thoại cho nghe, ngay cả hai lần nhớ lời , còn có rất nhiều trùng hợp nên tồn tại…

      Chương 217: Số lần hạn định, ‘ăn’ trọn đêm (4)
      đường trở về công ty, vẫn yên lòng lắc lư đường, ngay cả ánh nắng độc ác đỉnh đầu cũng tính toán, luôn nghĩ tới màn trong xe kia.

      khi ấy, rốt cuộc muốn gì…

      Còn có khúc mắc trong lòng…

      tới tầng dưới của Tả thị, Hứa Y Nhiên nhìn ảnh ngược của bản thân trong cửa kiếng, đột nhiên vòng qua, tới siêu thị 24h bên cạnh, mua chai nước khoáng ướp lạnh.

      hơi uống hơn nửa chai, nhưng làm bình tĩnh bao nhiêu, bất đắc dĩ, lấy điện thoại ra, gọi cho bạn tốt.

      “Sao vậy?” hôm nay là kỷ niệm ba năm quen nhau của Tô Ngôn và bạn trai, vì vậy suốt ngày nay tâm trạng đều phấn khởi, ngay cả giọng nghe điện thoại cũng hào hứng.

      So sánh với nhau, giọng Hứa Y Nhiên lại nghiêm túc hơn nhiều, “Tô Ngôn… cậu nếu mình nghi ngờ… bạn trai chia tay hình như mình, hơn nữa thời gian rất lâu, vậy phải làm sao đây?”

      Sợ Tô Ngôn nhất thời tiếp nhận được, bèn đổi cách hỏi tương đối vòng vèo.

      chia tay rồi, cậu quan tâm chết à ~”

      Bồ Tô Ngôn có bạn trước, cho nên những người có thể xưng là ‘tiền nhiệm’ căm thù tận xương tủy.

      Chẳng qua buộc miệng xong, lại thấy đúng, “Bồ cũ?! Ngay cả bồ cũ cũng có? Ai vậy?”

      “…Nghiêm Thiếu Hành.” Hơn nữa người này còn cao cấp hơn, là chồng trước của

      “Cậu lại xạo nữa rồi!” Tô Ngôn khinh bỉ .

      Lại lần nữa, mà bạn tốt chẳng tin…

      Hứa Y Nhiên cũng bản thân cảm thấy thế nào, gấp rút điện cho bạn tốt tới vậy, thực ra muốn nghe, tương tự như cái câu chút do dự “Cậu lại xạo nữa rồi” kia.

      Thái độ của Tô Ngôn, mới là phán đoán bình thường.

      Chồng trước và căn bản phải người của thế giới, khi ấy hai người họ kết hôn, cũng đủ làm người khác có cách nào tin nổi, hơn nữa nếu Nghiêm Thiếu Hành có tình cảm với

      Vậy đơn giản như nghìn lẻ đêm*…

      là việc thích như việc Sheherazade cố gắng hóa giải thù hận của đức vua Shahryar bằng cách kể những câu chuyện trong suốt 1001 đêm, nó chỉ là câu chuyện của bậc hiền triết nhằm dạy con người cách thương và tha thứ mà thôi, hề có .

      Cho nên cảm thấy chỗ kỳ quặc, chỗ trùng hợp, thực ra có nghĩa gì cả… đúng ?

      Aizzz, nên nên, bạn tốt thẳng tới vậy, còn mắng thức tỉnh được , khúc mắc trong lòng vẫn có cách nào loại bỏ.

      Khi Hứa Y Nhiên buồn bực, ở đầu dây bên kia, Tô Ngôn vẫn tiếp tục khinh bỉ , “ Nghiêm Thiếu Hành là bạn trai cậu, vậy Nghiêm Thiếu Huân hôm nay theo đuôi cậu , như nhau cả thôi, đều là nghìn lẻ đêm!”

      Chương 218: Số lần hạn định, ‘ăn’ trọn đêm (5)
      Mà có lẽ Tô Ngôn cũng nghĩ tới điều này, bèn nín thở gì nữa.

      lúc sau, Hứa Y Nhiên mới nghe được giọng run rẩy của Tô Ngôn vang lên, “Làm sao giờ mình dám đem tên người đó ra giỡn mình có bị người ngoài hành tinh bắt …” Ô ô ô, hôm nay tâm trạng quá tốt nhất thời kích động mới có thể vậy, cố ý đâu!

      !” Hứa Y Nhiên lập tức an ủi bạn tốt, giọng khẳng định.

      tồn tại như thần kỳ, Nghiêm đại thiếu chắc tính toán chi li với loài người bình thường đâu…

      “Sao cậu biết được?” Tô Ngôn vẫn còn sợ hãi, thể tin nổi.

      “…Mình gặp ta vài lần.” Lần đầu tiên đến Nghiêm gia ăn cơm, Nghiêm đại thiếu còn đưa tay giúp mở cửa mà!

      Mặc dù khi ấy có loại ảo giác, cho rằng chốc nữa khi qua cánh cửa kia, tiến vào thế giới mới…

      “Cậu còn lấy tên người đó ra giỡn sao!” Tô Ngôn căn bản chẳng tin.

      Có điều hai người họ thêm vài câu, Tô Ngôn phát mình vẫn còn an toàn ở Trái Đất, liền lo lắng nữa…

      Sau khi ngắt máy với Tô Ngôn, Hứa Y Nhiên bèn tiến vào cao ốc Tả thị.

      Quẹt thẻ nhận dạng, về phía thang máy, bởi vì có tâm , nên tập trung, tới đám người trước mặt, cũng tránh sang bên nhường đường, hiếu kì đám người này là ai mà phách lối thế.

      Cho đến khi ——

      “Đứng lại!” Giọng xem thường đột nhiên vang lên.

      Giọng người đó rất lớn, Hứa Y Nhiên theo bản năng ngẩng đầu, lúc này mới phát đám đàn ông mặc âu phục ở bên hông mình cách đó xa, mà người đàn ông gần nhất có khuôn mặt dài tràn ngập khinh thường lại tức giận rất lớn nhìn , xem chừng, giọng vừa nãy của rồi.

      Theo tầm mắt của những người khác nhìn sang, Hứa Y Nhiên trông thấy người đàn ông kia bên cạnh người có khuôn mặt dài, giày da sáng loáng có vài giọt nước.

      … Là làm à?

      Chai nước khoáng trong tay từ tủ lạnh lấy ra, giờ bên ngoài ngưng động tầng giọt nước, quả thực có thể bắn lên giày người kia.

      Mà bảo vệ ở tầng chạy tới, thoạt nhìn rất khẩn trương đứng ở bên, dường như đợi người có giày da bị bắn nước ra lệnh câu, là lập tức ném ngay.

      Hứa Y Nhiên theo bản năng cau mày, cảm thấy tình huống trước mắt dễ giải quyết cho lắm.

      Có thể khiến bảo vệ khẩn trương thế, chắc là ở lầu cao của Tả thị… nhưng người đàn ông này còn rất trẻ… hẳn là người của Tả gia, ví như bà con của Tả Tư Thần chẳng hạn?

      Chương 219: Số lần hạn định, ‘ăn’ trọn đêm (6)
      Thấy dáng vẻ kiêu ngạo liền biết, người này phải dạng lương thiện gì.

      … Aizzz, thời cơ chồng trước lo lắng sai rồi, trước ở siêu thị gặp phiền toái, giờ thực gặp phiền toái rồi.

      Nét mặt nghiêm chỉnh, Hứa Y Nhiên xin lỗi trước, chẳng qua cảm thấy việc này có thể giải quyết vấn đề.

      Quả nhiên, câu ‘xin lỗi’ của , căn bản khiến chính chủ quan tâm, chỉ đổi lấy nụ cười trào phúng của người đàn ông mặt dài.

      đám đàn ông như thế, chỉ vì giày bị bắn giọt nước, giống như phạm luật trời gì đó vậy…

      Trong lòng khinh bỉ thôi, chuẩn bị mở miệng, lại nghe được tiếng “Ồ” rất .

      Giọng đặc biệt , hơn nữa người kia dường như ý thức được thất thố của mình, rất nhanh liền im lặng.

      Mà ngay sau đó, Hứa Y Nhiên chợt nghe giọng đàn ông mang theo ý cười khiêm nhường, “Được rồi, chút chuyện vậy, mấy người phong độ còn muốn làm khó người ta sao?”

      Những lời này chính là điều Hứa Y Nhiên muốn , nhưng bị người đó rồi, sao cảm thấy —— lời người đó kỳ quái thế nhở, giày bị bắn giọt nước, khi nãy người đó còn chẳng thèm nhìn mà.

      “Vị tiểu thư này, xưng hô thế nào?” Người đàn ông rất khách khí hỏi.

      “…Tôi họ Hứa.”

      “Hóa ra là Hứa tiểu thư,” người đó xong rút ra tờ danh thiếp của mình, “Tôi là Cao Hoài Vũ.”

      “Cao tiên sinh.” Hứa Y Nhiên cũng khách khí gật đầu, “ ngại quá, hôm nay tôi mang danh thiếp.”

      Thực ra có đem, chẳng qua cảm thấy thái độ của Cao Hoài Vũ thay đổi rất kỳ quái, cho nên muốn chú ý nhiều tới .

      Chức vị danh thiếp là Phó giám đốc bộ phận Marketing của Tả thị, còn kiêm chức Giám đốc khách sạn thuộc Tả thị, xem ra thực trong mấy em bà con của Tả Tư Thần.

      Người đàn ông mặt dài đứng ở bên thấy gió đổi chiều, tuy cấp sao phải khách khí vậy, nhưng giờ cũng vội vàng xin lỗi Hứa Y Nhiên, “Xin lỗi Hứa tiểu thư, tôi vừa…” ngượng ngùng vò tóc , “Trưa nay khi tiếp khách ăn cơm có uống chút rượu, đầu óc tôi hơi mơ hồ.”

      hổ là cấp dưới tâm phúc nhất của Cao Hoài Vũ, sắc mặt khinh bỉ biến đổi còn nhanh hơn lật sách, nụ cười vẫn hơi thô lỗ, nếu trước đó thấy dáng dấp kiêu ngạo của , quả thực Hứa Y Nhiên cảm thấy là người trung thực rồi.

      Phiền phức của bản thân được giải trừ, người mới vừa nãy còn bày ra vẻ mặt khinh thường giờ lại cúi đầu khom lưng xin lỗi , nhưng trong lòng Hứa Y Nhiên chẳng vui vẻ gì.

      Chương 220: Số lần hạn định, ‘ăn’ trọn đêm (7)
      Tương phản nhau, trái lại khiến phòng bị.

      Hôm nay mặc dù đầu hơi loạn, còn chưa đến mức chỉ số IQ quá thấp…

      Nhưng cảm thấy bản thân có sức quyến rũ làm người ta nhất kiến chung tình, Cao Hoài Vũ ân cần quá kỳ lạ, lẽ nào…

      Cao Hoài Vũ biết quan hệ giữa và Nghiêm Thiếu Hành, muốn lợi dụng làm chuyện gì?

      Vừa mới tách ra với Nghiêm Thiếu Hành, trong đầu đều là chuyện liên quan tới , vì vậy liền nghĩ tới điểm này trước tiên.

      “Hứa tiểu thư, ban nãy dọa chứ?” Cao Hoài Vũ liếc nhìn đồng hồ, “Giờ nghỉ trưa còn tiếng mới kết thúc, Hứa tiểu thư ngại tôi mời Hứa tiểu thư ly cà phê cho đỡ sợ .”

      Giờ nghỉ trưa của Tả thị đúng là 2h mới kết thúc, chẳng qua Hứa Y Nhiên được bọn họ điều tới để đẩy nhanh tiến độ, cho nên làm trước giờ quy định.

      Lý do Cao Hoài Vũ đưa ra hơi gượng gạo, nhưng mà lộ ra dáng dấp nôn nóng gì, thái độ ôn hòa, chuyện lễ độ, thoạt nhìn chỉ là cậu ấm khiêm tốn lại văn hóa.

      Đương nhiên cũng giới hạn ở thoạt nhìn thôi.

      Hứa Y Nhiên nhận định là người dụng tâm kín đáo, muốn cự tuyệt, dư quang nơi khóe mắt chợt thấy bóng dáng cao to tới chỗ bọn họ.

      “Mấy người ở đây.”

      Tả Tư Thần vừa xuất chỉ vài bước chân tới trước mặt bọn họ, đơn giản chào hỏi câu với bọn Cao Hoài Vũ, cũng tính kêu tiếng bà con.

      Giống như chỉ tùy ý đứng đó, nhưng vị trí kia rất khéo, vừa hay chặn hơn phân nửa tầm nhìn của Cao Hoài Vũ, khiến ta gần như nhìn thấy Hứa Y Nhiên.

      Cao Hoài Vũ và người đàn ông bên cạnh liếc nhìn nhau, sau đó hai người họ cùng nhau nở nụ cười kỳ quái với Tả Tư Thần.

      Lúc này Hứa Y Nhiên mới để ý, người bên trái Cao Hoài Vũ kia, có vẻ ngoài hơi giống , chắc là em của , nhưng người nọ khi nãy chưa tiếng nào.

      Tả Tư Thần chẳng thèm quan tâm tới dáng dấp quái gở của hai người em bà con, liếc nhìn hai người họ cảnh cáo, rồi với Hứa Y Nhiên, “.”

      Tả Tư Thần chuyện còn ngắn gọn hơn bình thường, Hứa Y Nhiên len lén quan sát ba năm, cho nên cũng xem như hiểu tính tình của , biết đây có nghĩa là tâm trạng được tốt.

      Theo Tả Tư Thần vào thang máy, khi nhìn thang máy số, Hứa Y Nhiên bỗng dưng nghĩ, về sớm rồi.

      Sau khi ‘đuổi’ , Tả Tư Thần từng đợi giờ nghỉ trưa kết thúc mới về, nhưng giờ mới 1 giờ lẻ 2 phút, ban đầu gặp phải bọn Cao Hoài vũ, chắc còn chưa tới 1 giờ.

      Thực ra chỉ tới trước mấy phút… nhưng vì mấy phút kia xui xẻo, đụng phải Cao Hoài Vũ.

      Chương 221: Số lần hạn định, ‘ăn’ trọn đêm (8 )
      Hơn nữa, khi nãy Tả Tư Thần ràng mới từ thang máy ra, mấy ngày nay đều bề bộn nhiều việc, rảnh rỗi xuống lầu dạo vòng, lại thang máy trở về.

      Cho nên… buổi sáng đuổi , còn thông báo thời gian trở về, chính là vì để tránh né bọn Cao Hoài Vũ ư?

      Nhưng như thế có nhầm ?

      Ban đầu đây chỉ là suy đoán, đợi trở về phòng làm việc, Hứa Y Nhiên len lén hỏi thăm đồng nghiệp chút, sau khi bao lâu, hai em Cao Hoài Vũ và Cao Hoài Nhiên tới phòng làm việc của bọn .

      Này… Làm sao lại dính dáng với người Tả thị chứ? !

      Hoàn toàn biết thân phận của Tùy Dật, Hứa Y Nhiên chỉ có thể đem nguyên nhân chụp lên người Nghiêm Thiếu Hành.

      Gã Cao Hoài Vũ kia xem ra giống người tốt lành gì, lo giở trò mưu quỷ kế, Hứa Y Nhiên thấp thỏm, muốn nhắc nhở Nghiêm Thiếu Hành để ý chút.

      Tính gọi điện cho , nhưng muốn chuyện này, nhất định phải thẳng thắn việc công tác bên Tả thị.

      Cho dù giờ chột dạ, nhưng thẳng thắn với chồng trước tại hỗ trợ cho công ty của người thầm mến trước đây… Aizz, lại sao phức tạp và trúc trắc thế, có thể tưởng tượng được, thẳng thắn như vậy, đó là chuyện to tát cỡ nào với .

      Trước mặt Nghiêm Thiếu Hành nhắc tới Tả Tư Thần, luôn cảm thấy được tự nhiên.

      Mà giờ chỉ IQ của Nghiêm Thiếu Hành tuy ổn định lắm, nhưng vì quá xem như bảo bối, giống như tất cả các chi tiết về đều đặc biệt quan tâm.

      Nếu chồng trước hiểu lầm, cho là ở sau lưng có ý nghĩ đơn thuần gì đó với Tả Tư Thần…

      Chồng trước ghen, chắc chắn dễ an ủi đâu…

      Nghĩ vậy, Hứa Y Nhiên lại bỏ qua ý nghĩ gọi điện thoại trong đầu, chuyện lớn thế này, vẫn nên giáp mặt thẳng , chẳng may có chỗ nào hiểu lầm, cũng có thể giải thích ngay.

      Vâng, chờ tối về hẳn .

      Hứa Y Nhiên cảm thấy bản thân suy tính xem như chu đáo, mà nếu tối nay biết chuyện gì xảy ra, chắc chắn nghĩ vậy đâu.

      Vào buổi tối, Hứa Y Nhiên theo thường lệ tăng ca.

      Hôm nay Tả Tư Thần phải tham dự dạ tiệc, tối phải rời trước, có điều bảo thư ký mua đồ ăn về, mời mọi người ăn tối.

      Thức ăn được đưa qua, khi Hứa Y Nhiên cùng mọi người giải quyết hộp đồ ăn, di động bàn ‘vù’ rung cái, là tin nhắn của Nghiêm Thiếu Hành.

      Ngón tay mở tin nhắn, bèn trông thấy ‘đồng hố đếm ngược bốn tiếng’ màn hình, phía sau còn có icon giơ nĩa cười cực kỳ tà ác.

      Chương 222: Số lần hạn định, ‘ăn’ trọn đêm (9)
      “Phụt” tiếng phì cười, giờ mỗi lần Hứa Y Nhiên thấy icon kia, đều tự động nhập gương mặt của Nghiêm Thiếu Hành vào, dẫn đến tại rất muốn thò tay vào điện thoại, lôi icon kia ra làm thịt làm phen, để dám xấu xa như vậy nữa.
      Tuy nhanh chóng nhịn được cười, nhưng vẫn thu hút chú ý của đồng nghiệp.

      “Tiểu Hứa có bạn trai rồi?” Đồng nghiệp nam cùng công ty tương đối quen thân với , cười hỏi .

      có!” Hứa Y Nhiên liên tục phủ nhận.

      Vì sao gần đây luôn có người hỏi những lời này nhỉ? đâu có bạn trai đâu, chỉ mỗi ngày đều chịu đựng gã… , xét thấy gần đây biểu như sói hoang, quyết định dùng ‘con’ để hình dung , con chồng trước!

      Mấy đồng nghiệp còn tưởng xấu hổ dám thừa nhận, nên trêu ghẹo vài câu, rồi ép hỏi nữa.

      Gương mặt ửng hồng, nở nụ cười vừa bực tức vừa ngọt ngào, ràng chính là mà ~

      Tả Tư Thần thay quần áo dự tiệc xong, nắm thời gian dặn dò cấp dưới vài câu sau cùng.

      Nghe bọn họ đối đáp, nhịn được ngẩng đầu, liếc nhìn Hứa Y Nhiên.

      Nét ửng đỏ mặt còn chưa rút , trong tay mặc dù là hộp đồ ăn mở, nhưng ánh mắt lại bay tới bên điện thoại kia, nhăn mặt nhăn mũi làm mặt quỷ với cái điện thoại.

      Mà ngay sau đó, hình như phát tầm mắt của , nụ cười vừa bực tức vừa ngọt ngọt kia lập tức biến mất, thay vào đó là lễ phép chỉnh chu khẽ gật đầu với , sau đó dời tầm mắt , tiếp tục công việc trong tay.

      Trong đầu Tả Tư Thần, đây thực là trạng thái lý tưởng nhất của cấp dưới nữ khi đối mặt với , chỉ là giờ, thấy Hứa Y Nhiên khách sáo xa cách như vậy, đột nhiên cảm thấy khó chịu.

      Từ trước đến nay đặt tình cảm riêng tư vào công việc, nhưng bây giờ, suýt chút nữa thốt ra ‘Trong thời gian làm việc nên chuyện phiếm’.

      Kỳ thực đâu phải trong thời gian làm việc, chỉ vì mọi người bận quá, nên bữa cơm cũng giải quyết luôn trong phòng làm việc thôi.

      Mà nếu cái gọi là ‘ chuyện phiếm’, thực ra bọn họ chỉ trêu ghẹo vài câu về chuyện đương của Hứa Y Nhiên thôi.

      Nhưng mấy câu kia, nghe chói tai…

      Tả Tư Thần giống Nghiêm Thiếu Hành, từ lớn lên dưới đòi hỏi nghiêm khắc của mẹ, nếu trước đây chỉ mơ hồ cảm thấy đúng, tại thực ý thức được vấn đề.

      Có lẽ vì giống những khác luôn bám lấy , có lẽ vì là bạn của Tùy Dật, trong tiềm thức của , dù sao cũng chú ý nhiều chút.

      Chương 223: Số lần hạn định, ‘ăn’ trọn đêm (10)
      chung chỉ có thể vì trong hai nguyên nhân này, để ý như thế, liên quan đến rung động.

      nhanh chóng đưa ra kết luận, sau đó thu hồi tầm mắt rơi người Hứa Y Nhiên, dời bước rời khỏi phòng làm việc, cảm thấy nên đem quá nhiều tâm tư đặt người Hứa Y Nhiên ném sang bên.

      Ông chủ vừa rời , bầu khí trong phòng làm việc lập tức thả lỏng rất nhiều, mọi người tụ lại cùng nhau ăn cơm, bắt đầu chuyện rôm rả.

      “Được rồi Tiểu Hứa, hết giờ tăng ca rồi, tốt nhất nên bảo bạn trai tới đón .” Có đồng nghiệp đột nhiên nhắc nhở .

      “Tôi có bạn trai…” Hứa Y Nhiên lần nữa nhấn mạnh, sau đó rất nể mặt , điện thoại cũng đúng lúc vang lên.

      Thấy tên chồng trước màn hình, Hứa Y Nhiên đỏ mặt.

      Trong tiếng cười vang của mọi người, Hứa Y Nhiên buồn bực cầm điện thoại, trốn trong phòng giải khát nhận cuộc gọi, “…Alo?”

      Nghĩ đến icon ‘ăn cơm thôi’ vừa xấu xa vừa phách lối kia, giọng Hứa Y Nhiên đặc biệt chính trực nghiêm túc hẳn.

      Mà rất bất ngờ với , trong điện thoại truyền tới giọng có tinh thần của Nghiêm Thiếu Hành, “Vợ.”

      “… bị sao vậy?” Hứa Y Nhiên thoáng khẩn trương, còn tưởng xảy ra chuyện gì.

      Về điểm này, chồng trước gần giống với hai , cho dù mới vừa bị người ta ầm ĩ đến thức dậy, nhưng vẫn có thể duy trì giọng trầm ổn tỉnh táo, khí thế nên có của người chèo lái Nghiêm gia, bất luận ở bất cứ khi nào cũng đổi.

      tại đây là thế nào?!

      “Đêm nay phải dự tiệc rồi.”

      Hơn nữa chủ bữa tiệc là bậc cha chú, vốn trận này nên do ba tham gia, giờ đúng lúc ba có việc, tình huống kiểu này thể đẩy em họ ra, chỉ có thể tự mình lên sân khấu.

      Hơn nữa xuất phát từ kính trọng trưởng bối, ngay cả việc rời sân sớm cũng thể, chừng phải hơn 10 giờ mới được về.

      Nghiêm Thiếu Hành trả lời rất đơn giản, Hứa Y Nhiên thoáng sửng sốt mới phản ứng kịp, sau đó mặt càng đỏ hơn.

      “Chuyện có chút xíu mà cũng…”

      dám có chút xíu đâu.” Nghiêm Thiếu Hành bình tĩnh phản bác , “ ăn thịt người có tâm trạng làm việc.”

      “…” Hứa Y Nhiên quả thực muốn theo tín hiệu điện thoại bò tới trước mặt , cho ông chồng trước mặt dày kia trận.

      Hơn nữa ‘tiết kiệm’ chút , dùng chỉ số thông minh vào chỗ cần dùng ấy!

      Ở đầu dây khác, Nghiêm Thiếu Hành có chút tiếc nuối bình tĩnh đáp, “ tính đêm nay ăn thịt người, tại xem ra, chỉ có thể lùi thêm tiếng nữa .”

      Chương 224: Số lần hạn định, ‘ăn’ trọn đêm (11)

      “…Lùi thêm?”

      Nghiêm Thiếu Hành khẽ cười, “Vợ à, em giống như rất tiếc nuối nhỉ? Yên tâm , hôm nào bù gấp đôi tiếng này.”

      Ai tiếc nuối chớ?! ràng khiếp sợ mà!

      Mặt Hứa Y Nhiên đỏ bừng, nhận định rằng cố ý trêu , cho nên cũng , “Chẳng lẽ phải đêm nay, , …”

      “Đêm nay ‘ăn’ hả?” Nghiêm Thiếu Hành khẽ cười giúp cho xong, cái từ ‘ăn’ kia được nhấn mạnh, trong lúc đó lời lẽ mang theo điệu mập mờ, mùi vị mười phần đủ mười phần ve vãn.

      “…” Rốt cuộc là ai tình sử của rất sạch, có bất kỳ kinh nghiệm tiếp xúc với phụ nữ chứ…

      Quả thực Hứa Y Nhiên muốn đập bàn, đây ràng là cao thủ tình trường.

      tại Nghiêm Thiếu Hành rất muốn chứng kiến bộ dáng vợ mình đỏ mặt, cho nên càng cảm thấy buổi tiệc phải lập tức tham dự rất chướng mắt, “Nhiên Nhiên, từ trước đến nay được là làm được.” cười nhắc nhở .

      “…” Ở những chuyện khác là làm chính là ưu điểm, nhưng chuyện như thế này mà bất chấp tất cả được là làm được chính là… thực ‘con’ chồng trước mà!

      Hứa Y Nhiên tức giận nghiến răng, “Tối nay mấy giờ về?”

      Nếu đặt đầy bẫy chuột trong sân, có phải chồng trước vào được đúng ?

      “Nhiên Nhiên chờ rốt suột rồi?” nhịn cười cố ý trêu , khẽ hỏi như dụ dỗ.

      “…” Đúng là chờ sốt ruột rồi, gấp gáp muốn thấy bị kẹp trong bẫy chuột đó!

      Đáng tiếc ở khu vực thành thị ai bán bộ bẫy thú…

      Tính toán thời gian chút, Nghiêm Thiếu Hành ‘An ủi’ , “Có lẽ 11 giờ về đến nhà, đêm nay thời gian quả thực hơi ngắn chút, xem như ăn khai vị đêm trước vậy.”

      Từ 11 giờ bắt đầu ‘ăn’ còn thời gian ngắn, hơn nữa khai vị ‘ đêm’… có đúng là bị trí nhớ rối loạn , quên mất lập luận ‘X hết sức chết người’… Ngừng!

      Hứa Y Nhiên ôm đầu, cảm thấy gần đây trong đầu càng ngày càng nhiều suy nghĩ thuần khiết.

      Mấy giây sau, vội vàng trở về phòng họp, lại ôm máy tính chạy về.

      Nhanh chóng lên taobao trực tuyến, chuẩn bị tìm kiếm vài cửa hàng bán bẫy chuột, rất nghiêm túc cảm thấy thực cần phải mua vật này…

      Ít ra có thể khiến chồng trước dám vào cửa chứ?

      Trong lúc hành động ở phòng họp của phòng làm việc, mấy đồng nghiệp còn ăn cơm, thấy trở về, đều nhắc nhở bọn họ có chừa phần cho .

      Vài câu chuyện đơn giản, thể thoát khỏi tai của Nghiêm Thiếu Hành.
      Last edited: 27/9/15
      Jin292, Chôm chôm, tieunai69199331 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :