1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Em Dám Quên Tôi? - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full 73c+PN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 29

      Edit : Ngân Nhi


      Dễ dàng kéo người phụ nữ này vào trong ngực mình, nhưng thân thể cứng nhắc của lại bộc lộ ràng kháng cự.Lửa giận của Đồng Nhiên vừa mới được kìm lại bây giờ lại đột ngột dâng cao, dứt khoát bế bổng người phụ nữ này lên giường.

      tình nguyện như thế nào, trong lòng hiểu nhất, người ta thường là duyên phận hết có phải ? vấn đề gì, dùng mọi thủ đoạn để nắm chặt người phụ nữ luôn muốn rời xa mình này…

      Nghĩ vậy, liền ngậm chặt lên đôi môi thơm ngát của , mãnh liệt mút vào hết những lời kháng nghị mà muốn ra…

      Lúc Cảnh Giai Tuệ tỉnh lại là mười giờ sáng hôm sau.Tên hỗn đản nào đó tối hôm qua giống như chọc tiết gà vậy, đem kỹ thuật chuẩn xác “ gậy vào lỗ” từ sân golf áp dụng luôn giường.

      Cho đến cuối cùng, Cảnh Giai Tuệ cảm thấy đầu gối và thắt lưng của mình đều trở nên tê cứng, mệt mỏi tiếp nhận tấn công ngừng nghỉ của người đàn ông kia, thậm chí có mấy lần, ta bởi vì quá mức hưng phấn, kịp rút ra mà xuất ngay trong cơ thể , chất lỏng nóng rực kèm theo xúc cảm tê dại, khiến cho thể kìm nén được mà bật khóc nức nở…

      Hôm nay là thứ bảy, cần phải gấp gáp tỉnh dậy rồi tới công ty khiến người ta ngột ngạt kia, Cảnh Giai Tuệ tuy thức, nhưng vẫn lười biếng nằm ườn giường.

      Căn phòng này diện tích lớn lắm, chỉ khoảng bảy mươi mét vuông, thiết kế bán mở theo đúng phong cách của Đồng Nhiên, xuyên qua khe hở phía đối diện giường chính là giá sách, từ đó có thể nhìn thấy người đàn ông mặc quần ngủ, hai tay để trần ngồi trước bàn làm việc xử lý sổ sách.Thế nhưng động tác đánh máy của lại hề chuyên nghiệp, hai ngón tay chuyển động cao thấp gõ chữ, để lộ ra non nớt về kỹ năng máy tính cơ bản.

      Thời gian Đồng Nhiên đọc sách nhiều, năm đó hơn phân nửa sức lực của đều dùng để đánh nhau, nhưng đầu óc của thông minh tới cỡ nào lại là người biết nhất.

      Lúc trước khi quen , cũng mới chỉ là tên côn đồ ở quán bar mà thôi.Khi đó ông chủ của quán cùng với em dâu chơi đùa xe hơi đỗ trong gara đóng kín, kịch liệt chiến đấu trong men rượu.Cuối cùng do mệt mỏi, đôi cẩu nam nữ lại tắt máy xe mà cứ thế ngủ thiếp .Kết quả bị ngộ độc carbon monoxit, ngày hôm sau bị người ta phát ra trong tình trạng toàn thân cứng ngắc.

      Quán bar sau đó thuộc về bà vợ của ông ta, nhưng vì quá căm hận chồng mình nên bao lâu sau, việc kinh doanh trong quán được thuận lợi, cuối cùng phải bán với giá thấp.

      Đồng Nhiên dùng phần tài sản duy nhất mà ba để lại cho – chính là căn nhà dùng để cưới vợ, hơn nữa còn lấy luôn số tiền còn lại trong sổ tiết kiệm để mua lại quán bar sắp phá sản, ngờ quán bar lại cải tử hoàn sinh trong tay , biến nó trở thành nơi làm ăn phát đạt.

      Có những người trời sinh ra là để làm kinh doanh, nếu năm đó gặp phải chuyện kia, có lẽ bây giờ tên của nằm trong top 500 người giàu nhất thế giới rồi cũng nên.

      Kỳ trong khoảng thời gian đó, tuy rằng có tham gia việc làm ăn của quán bar, nhưng vẫn theo học được ít bí quyết kinh doanh, chính là học phí quá cao, biết đến bao giờ mới có thể trả hết nợ…

      Cảnh Giai Tuệ ngồi dậy, mặc áo ngủ muốn toilet, nhưng vừa mới qua bàn làm việc bị người đàn ông kia kéo xuống ngồi lên đùi : “Dậy rồi à? Giúp nhìn xem đoạn này có nghĩa là gì?”

      Trong tay Đồng Nhiên cầm tờ hóa đơn xuất nhập khẩu viết bằng tiếng .Cho dù ở nước ngoài rất nhiều năm, lại có tận mấy tấm bằng, nhưng khẩu ngữ của cũng tốt lắm, kỹ năng viết cũng quá giỏi. hiểu ông chủ này trả lương cao ngất cho nhóm thư ký để làm gì nữa, cư nhiên lại chú ý giúp ông chủ phiên dịch thành tiếng Trung.

      Cảnh Giai Tuệ nhìn lướt qua hóa đơn, bỗng nhiên sững cả người.Đây là hóa đơn xuất nhập khẩu hàng hóa được làm từ da tái chế.

      Những cuốn sổ đẹp hay phong bì đều được làm từ da tái chế, sản phẩm trong nước tuy rẻ nhưng chất lượng lại cao, cho nên công ty bọn họ đều nhập khẩu nguyên vật liệu từ Ý, chất lượng tương đương với nhãn hàng LV, song giá lại khác nhau trời vực. chiếc túi xách hàng hiệu giá bình thường lên đến hơn vạn, mà chất liệu da tốt nhất cũng chỉ tầm 40 nhân dân tệ mét mà thôi.

      Nhưng theo hóa đơn mua hàng trong tay Đồng Nhiên, da tái chế lại có thể có mức giá 30 nhân dân tệ mét, điều này thể khiến cho Cảnh Giai Tuệ cảm thấy kinh ngạc.

      nhìn xuống dưới, là công ty cung cấp nguyên vật liệu TTU, bọn họ trước kia sở dĩ nhập hàng ở đây, là bởi vì có cửa.Họ chỉ nhận cung cấp số lượng hàng hóa lớn, mà công ty lại nhập khẩu với số lượng tương đối ít, cho nên được bọn họ chấp nhận.

      Cảnh Giai Tuệ ngây người, Đồng Nhiên cũng có nhàn rỗi, đưa tay sờ vào bộ ngực mềm mại của .

      Cảnh Giai Tuệ “bốp” cái đem tay kéo về bàn, sau đó đẩy ra rồi bước vào toilet.Người đàn ông này coi việc nhập khẩu da là chuyện đúng ? ràng là muốn khoe khoang với !

      Đáng tiếc dù có muốn cống hiến cho công ty đến đâu chăng nữa, Cảnh Giai Tuệ cũng vi phạm đến “lương tâm nghề nghiệp” , sử dụng cơ thể để đổi lấy thành tích.“Đại lễ” của , xin thứ lỗi cho kẻ bất tài này, tuyệt đối tiếp nhận!

      Tuy nhiên trong đầu Cảnh Giai Tuệ lại thoáng lên suy nghĩ…

      Máy móc của nhà xưởng tới đúng hạn, các công nhân mới còn trải qua khóa huấn luyện nghiệp vụ.Dương tổng cầu Dương Xán Sinh bắt đầu tiến hành mua nguyên vật liệu, điều này khiến cho trở nên hăng hái hẳn lên.

      Quản lý vật tư Cẩu Hồng Na có ngoại hình rất đẹp, khoảng hai tư hai lăm tuổi, ban đầu giữ vị trí văn thư trong công ty, vừa mới tiếp xúc với công việc mới, Dương tổng sợ biết giá thị trường nên giao cho Cảnh Giai Tuệ liên hệ với nhà cung cấp trước, sau khi bàn bạc xong về giá cả, chuyện làm hợp đồng và chuyển hàng hãy giao cho Cẩu Hồng Na.

      Thế nhưng ông tổng lại hề thương lượng câu với Cảnh Giai Tuệ, từng chi tiết vấn đề đều chỉ trưng cầu ý kiến của Cẩu Hồng Na.Nhà xưởng mới hoạt động chưa đến vài ngày, Cảnh Giai Tuệ liền phát ra chuyện, Dương Xán Sinh rất thích chạy đến văn phòng quản lý vật tư.Cẩu Hồng Na tuy mặc quần áo theo phong cách phương Tây, nhưng nội tâm lại rất truyền thống, cũng có bạn trai, cho nên cực kỳ phản cảm với việc Dương Xán Sinh cứ suốt ngày đến gần bắt chuyện.

      Các chủng loại vật tư cần nhập khẩu rất đa dạng và phức tạp, trong đó các nhà máy cung cấp da cũng quá nhiều.Cảnh Giai Tuệ chọn hai công ty để liên hệ, chất lượng và giá cả đều rất hợp lý, trước tiên gọi đến văn phòng tiêu thụ của công ty, bảo bọn họ gửi bản báo giá tới.Sau đó lại tiếp tục gọi vào số di động của tổng giám đốc công ty thứ hai, : “Trần tổng, xin chào, tôi là Giai Tuệ. tại tôi công tác trong xí nghiệp mới, cần phải nhập số nguyên vật liệu, ông có thể báo giá cho tôi được .Trần tổng, cần cảm ơn tôi, tôi biết chất lượng hàng của công ty ông rất tốt, nhưng có điều giá hơi đắt.Dương Xán Sinh, tổng giám đốc của chúng tôi chỉ định tôi liên hệ với công ty của ông.Vâng đúng vậy, ấy là cháu của Dương tổng…Tôi chỉ là người bàn bạc về giá, còn quyền quyết định là của tổng giám đốc.Đúng rồi, nhân tiện cho tôi gửi lời hỏi thăm mọi người ở đó, với lại sếp tổng ấy rất thích mua đồ đặc sản, khi về mang đến công ty ông coi như là quà biếu.Được, trước tiên ông hãy báo giá cho tôi…Sao ạ? Ông muốn biết số điện thoại của tổng giám đốc? Dạ được…”

      Buổi chiều, hai công ty đều lần lượt gửi bản báo giá tới, Cảnh Giai Tuệ nhìn cả hai, thấy chất lượng tương đương nhau, nhưng giá của công ty Trần tổng lại cao hơn hẳn so với giá của công ty kia. khẽ mỉm cười, ràng nhìn thấu được Trần tổng này là người biết đối nhân xử thế.

      ra chiêu “đặc sản” này là do nghe được từ người bạn.Người đó từng đến nhà xưởng để mua nguyên vật liệu, lần đầu tiên xuất môn, muốn mua chút quà cho gia đình nhưng lại biết đường, bèn hỏi quản lý nhà xưởng nơi mua đồ đặc sản của địa phương, kết quả người kia lại tưởng rằng ấy ám chỉ mình là người có quan hệ thân cận, cuối cùng lúc bàn bạc còn đưa cho ba ngàn tiền hoa hồng, ấy nhát gan nên dám nhận, lúc trở về liền vui vẻ kể lại cho nghe.

      Trần tổng này nhất định là trích thêm tiền hoa hồng vào bảng giá.

      Cảnh Giai Tuệ đem hai bản báo giá in làm hai bản, bản đưa cho Dương Xán Sinh, bản tự mình giữ lại, cả hai bản đều cố ý đưa thêm phương thức liên lạc của cả hai công ty vào.

      Trở lại ký túc xá, Cảnh Giai Tuệ làm bộ vô tình hỏi Cẩu Hồng Na : “Đúng rồi, hai ngày trước Dương tổng giao cho tôi quản lý giá cả nguyên vật liệu, tôi hỏi hai công ty rồi, các cuối cùng chọn bên nào vậy?”

      Cẩu Hồng Na : “Chúng tôi định là lấy hàng của Thuần Dương Mộc Thịnh.”

      “Ôi trời, sao lại chọn nhà cung cấp lấy giá cao như vậy, tôi còn tưởng rằng chọn Nam Dương Hoa Thái chứ.”

      “Có thể là vì chất lượng tốt?”

      đâu, trước đây tôi thường xuyên nhập đồ của bọn họ, chất lượng như nhau mà.”

      “Vậy sao, chất lượng giống nhau à.” Cẩu Hồng Na có chút đăm chiêu suy nghĩ, Cảnh Giai Tuệ gật đầu, sau đó rất nhanh chuyển đề tài : “Dương Xán Sinh kia sao cứ chạy tới văn phòng của vậy? Có chuyện gì sao?”

      Nhắc tới người này, Cẩu Hồng Na lại cảm thấy ghê tởm, mắt trợn trắng : “ cho là mình đẹp trai lắm sao! Con của cũng ba tuổi rồi, còn suốt ngày đến nịnh bợ người trẻ chưa có gia đình là tôi đây, có thấy chán ghét hả! Điều kiện gia đình của họ rất bình thường! ta ban đầu cũng chỉ là quản lý trong công ty nhà nước, tháng nhận ba ngàn tiền lương thôi! tại dựa vào người chú giàu có của mình làm kinh doanh, giống như người nghèo có quý nhân giúp đỡ vậy! biết đâu, lúc tôi cùng xem nguyên vật liệu, lần nào cũng bắt chẹt nhà cung cấp, có cái gì lợi cũng đều muốn chiếm hết! xem oai phong nỗi gì chứ, phải chỉ là những người làm công như chúng ta thôi sao? là, tưởng mình mang họ Dương cái nhà máy này chính là của chắc!”

      Miệng lưỡi của Cẩu Hồng Na rất sắc bén, lưu tình chút nào mà trực tiếp xỉa xói người ta, Cảnh Giai Tuệ ngồi bên cạnh bất đắc dĩ nở nụ cười : “Dù có thế nào tại cũng là người lãnh đạo trực tiếp của chúng ta, nên đắc tội với , nếu cũng nên nhịn, bằng chọc giận …” Cảnh Giai Tuệ tuy tiếp, nhưng Cẩu Hồng Na sao có thể hiểu được ý tứ của chứ? Cảnh Giai Tuệ chắc chắn là muốn lấy vết xe đổ của mình để nhắc nhở phải cẩn thận.

      Nhưng Cảnh Giai Tuệ có thể chịu được khi bị người ta chửi bới, còn Cẩu Hồng Na lại phải là cái bánh bao nhu nhược!

      “Đúng rồi, Giai Tuệ, có bảng định giá của hai công ty kia ?”

      Cảnh Giai Tuệ hơi do dự, sau đó đứng dậy mở ngăn kéo lấy bản đưa cho Cẩu Hồng Na, : “Hồng Na, có số việc chúng ta nên tham dự vào, bằng …”

      “Được rồi! cứ tiếp tục làm việc của mình ! Tôi ăn muối còn nhiều hơn ăn cơm đấy!”

      Nghe vậy Cảnh Giai Tuệ cũng gì nữa, cúi đầu tiếp tục chuẩn bị đơn báo giá nhập khẩu vật liệu da.

      Qua vài ngày, trong phòng vật tư truyền đến tiếng tranh cãi kịch liệt, Cẩu Hồng Na ôm mặt, khuôn mặt trang điểm tinh xảo đều bị nước mắt làm cho lem luốc hết, nghẹn ngào chạy thẳng ra ngoài.

      Mà Dương Xán Sinh lại thở hổn hển kéo cà vạt ra khỏi phòng, thấy có người nhìn liền trừng mắt quát : “Nhìn cái gì? làm việc ! Trả tiền cho các người để bây giờ đến đây ăn ngồi rồi hả!”

      Cảnh Giai Tuệ chậm rãi uống trà xanh, cúi đầu ghi lại phương thức liên lạc của các công ty cung cấp vật liệu da mà tìm được.

      Vài ngày sau, Dương tổng xanh mặt tự mình đến nhà xưởng, sau đó gọi Dương Xán Sinh vào văn phòng rồi hung hắng quát tháo khoảng hai tiếng đồng hồ.

      lát sau, Dương tổng mới gọi Cảnh Giai Tuệ vào, rồi ngay lập tức đập thẳng đơn báo giá mà đánh lên bàn.

      “Tôi hỏi , hai bản báo giá này có phải do phụ trách ?” Cảnh Giai Tuệ cầm lên xem, sau đó gật đầu.

      “Thuần Dương Mộc Thịnh báo giá cao thái quá như vậy mà Dương Xán Sinh còn muốn nhập hàng ở đó, tại sao lại báo cáo với tôi?” Cảnh Giai Tuệ do dự chút rồi : “Dương tổng, lúc trước ngài xác định số lượng đặt hàng và khoản tiền rất ràng rồi, cũng là phải báo cáo lại tình hình từng đơn hàng, hơn nữa cho dù phải báo cáo cũng là trách nhiệm của Dương Xán Sinh, phải quyền hạn của tôi…”

      đó! Suy nghĩ lại cứ bảo thủ như vậy! Dương Xán Sinh tại phải là lãnh đạo của sao? hoàn toàn có thể đứng ra thay sếp tổng dàn xếp mọi chuyện, về điểm này còn kém hơn cả Cẩu Hồng Na đấy!”

      Cảnh Giai Tuệ cúi đầu, nhu thuận chờ Dương tổng phóng hỏa xong, sau đó mới ngẩng đầu lên, giọng thừa nhận sai lầm của mình với lãnh đạo, còn thêm : “Dương tổng, ngài đừng tức giận, tiểu Dương tổng cũng chỉ là do kinh nghiệm đủ nên mới mắc lỗi như vậy, ra sản phẩm trong nước có hơi đắt, nhưng lần này tổng giá trị đơn hàng của chúng ta vẫn còn thấp hơn rất nhiều so với định giá của ngài!” xong, liền đem bảng giá đơn hàng đưa cho Dương tổng.

      Dương tổng chỉ nhìn lướt qua là phát được vấn đề, tuy rằng sản phẩm da trong nước là do Dương Xán Sinh ăn cây táo rào cây sung, muốn kiếm lời để đút túi nên giá mới cao hơn hẳn, nhưng mức giá của các vật liệu da nhập khẩu lại làm cho người ta kinh ngạc tới mức nên lời.

      “Cái này…Da tái chế sao có thể có giá thấp như vậy?” Cảnh Giai Tuệ giải thích, bởi vì nó được nhập từ công ty TTU.

      đúng, bọn họ phải chỉ tiếp nhận đơn hàng lớn thôi sao?” Dương tổng vẫn tin, Cảnh Giai Tuệ lại lấy ra văn kiện, trong đó là đơn hàng của hai mươi công ty gộp lại, quả là món lợi kếch xù khiến cho người ta phải trố mắt nhìn.

      “Dương tổng, tôi nghĩ như vậy, tuy rằng đơn hàng của chúng ta nhiều, nhưng nếu như mấy chục nhà xưởng cùng nhau nhập hàng, tôi tin chắc công ty nào là bị mê hoặc.Vài ngày nay tôi liên lạc với hơn trăm công ty có sản phẩm làm từ chất liệu da, trong đó có khoảng năm mươi công ty có ý định kết hợp đơn hàng, mà các nơi cùng nhất trí nhập hàng với chúng ta cũng chỉ còn lại hơn mười hai nhà xưởng…Tôi vốn tính để việc đàm phán giao cho tiểu Dương tổng chỉ thị, nhưng nếu như hôm nay ngài tới đây, vậy mời ngài tự mình quyết định!”

      Cảnh Giai Tuệ tuy chuyện rất nhàng, nhưng vất vả và lượng công việc rườm rà phức tạp mà phải làm chắc hẳn ai cũng nhận ra! Thuyết phục được hai mươi nhà xưởng khắp cả nước qua trung gian, để cho họ đồng ý ghép đơn hàng, phải chỉ cần chiếc điện thoại, tin nhắn là có thể làm được.

      Dương tổng lần nữa ngẩng đầu nhìn kỹ khuôn mặt gầy của Cảnh Giai Tuệ, trẻ này luôn điềm tĩnh dịu dàng, bao giờ tỏ ra gay gắt trước bất cứ việc gì.Đột nhiên cảm thấy bản thân quá vô dụng khi tự tin nghĩ mình là người trọng nhân tài, nhưng ra vẫn mãi thể nhận ra được giá trị đích thực của viên ngọc quý đứng trước mắt này.
      Tieu kimquy, AikoNguyen, cucai_yunnie11 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 30

      Edit : Ngân Nhi


      Cầm bật lửa gõ lúc bàn, Dương tổng cuối cùng cũng đưa ra quyết định, : “Giai Tuệ, ra tôi là vì sợ còn quá trẻ, đủ sức đảm đương mọi việc nên mới nhờ Dương Xán Sinh tới giúp tay, nhưng xem ra tôi đánh giá thấp năng lực của , cũng như đánh giá quá cao năng lực của Xán Sinh... tại tôi tính để cho quản lý nhà xưởng mới, biết ý của thế nào?”

      Cùng là câu này, Dương tổng trước đây cũng từng ám chỉ qua, nhưng bây giờ lại trực tiếp chỉ đích danh như vậy, Cảnh Giai Tuệ cũng còn cảm thấy kích động như lần đầu tiên nghe được nữa, chỉ bình tĩnh mỉm cười : “Nếu Dương tổng tín nhiệm tôi, tôi đương nhiên tình nguyện thử lần…Có điều…”

      Dương tổng cau mày chờ câu tiếp theo của Cảnh Giai Tuệ : “Có điều…Dương tổng, tôi có ý định nhận tiền lương.”

      Dương tổng nghe xong lời này liền cười to : “Tôi Giai Tuệ à, cần tiền lương là có ý gì? Chẳng lẽ định cống hiến công cho công ty sao?”

      “Tôi nhận tiền lương, nhưng hy vọng Dương tổng có thể đồng ý trích 20% lợi nhuận năm của nhà xưởng cho tôi.”

      Dương tổng hơi kinh ngạc, ngờ rằng Cảnh Giai Tuệ lại đưa ra cầu như vậy : “ tại hiệu quả và lợi nhuận của nhà xưởng mới đúng là khó trước, cũng biết, người ta đều làm công nghiệp ba năm đầu luôn rất khó khăn, nếu như thua lỗ, trắng tay…”

      Cảnh Giai Tuệ cười : “Cho nên, vì khoản tiền hoa hồng cuối năm của mình, tôi cố gắng làm việc tốt để có thể nhận được phần xứng đáng!”

      Dương tổng lại cầm bật lửa gõ lên mặt bàn, gì thêm, Cảnh Giai Tuệ biết trong lòng tính toán điều gì.Nếu như nhà xưởng thua lỗ, cũng có gì tổn thất, nếu như có lãi, phỏng chừng số cổ phần của Dương tổng được thu về.Đến lúc đó, có thể an ổn mà ngồi ở công ty mới, còn bản thân cũng chỉ có được lợi nhuận của năm, đối với Dương tổng mà đây là vụ làm ăn với thu nhập ổn định và mất mát gì.

      Quả nhiên Dương tổng cuối cùng cũng đáp ứng, tuy Cảnh Giai Tuệ cần tiền lương, nhưng Dương tổng hàng tháng vẫn đưa cho 3000 làm tiền sinh hoạt.

      Đối với quản lý cao cấp của nhà xưởng mà chút tiền này cũng tính là tiền thưởng, Dương tổng chẳng qua cũng chỉ là người rất hào phóng mà thôi.

      Chỉ sau ba ngày, nhà xưởng giống như được thay máu, Dương Xán Sinh thu dọn xong đồ đạc liền ảo não rời .Cảnh Giai Tuệ đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc mới, Cẩu Hồng Na được điều lên phòng tài vụ, trực tiếp báo cáo sổ sách cho Dương tổng.

      Tuy nhiên trước khi , Dương Xán Sinh lại chạy tới tìm Cẩu Hồng Na cãi vã trận, ý tứ của đại khái là : “Tôi phạm sai lầm ở đâu chứ, Dương tổng là chú của tôi, chỉ là nhân viên quèn chỉ biết mách lẻo mà làm lợi cho mình…”

      Vì thế những người khác cũng cân nhắc được chân tướng việc, ở sau lưng thầm mắng tên Dương Xán Sinh này đáng phải chịu như vậy, cũng thầm nhắc nhở chính bản thân mình, về sau phải luôn thận trọng từ lời tới việc làm trước mặt Cẩu Hồng Na, đừng để bị người ta tính kế mà cũng biết.

      Vừa mới thăng chức, bạn tốt Triệu Nhất Lỵ liền tới cơ quan hỏi thăm, nhưng khi nghe chuyện xong, liền tức giận dí tay lên trán Cảnh Giai Tuệ : “Người đảm nhiệm cương vị này là ai chứ? Có phải làm công đâu? Cậu đúng là đồ ngốc! tận dụng lúc này cầu tăng lương thôi, cư nhiên lại nổi lên ý chí miệt mài cống hiến của tuổi thanh xuân để làm cái gì hả! Nếu tiền lương vạn tháng, còn cộng thêm tiền thưởng nữa cũng phải xấp xỉ mười lăm vạn năm đúng ? Công ty trước năm lợi nhuận là bao nhiêu? Khoảng năm sáu trăm vạn? Như vậy 20% cũng chỉ khoảng hai mươi vạn mà thôi! Còn đây là nhà xưởng mới, năm mà lãi được trăm vạn đúng là ăn cắp!”

      Cảnh Giai Tuệ véo tai Triệu Nhất Lỵ : “Đúng! Mình là con ngốc được chưa! Lại chia sẻ chuyện vui này với cậu! Cuối cùng bị cậu làm cho nhụt chí! Mình mà buôn bán được còn lâu mới mời cậu ăn cơm!”

      Cảnh Giai Tuệ quyết định bay đến Thượng Hải lần nữa, bởi vì muốn chủ động tìm kiếm khách hàng.

      Mục tiêu của là công ty Đồng Lợi Hoa Dung! Đó là nhãn hiệu kinh doanh văn phòng phẩm khá lâu đời, sếp tổng ở đó thực kinh tế có kế hoạch ngay khi đất nước mở cửa mậu dịch, sau khi cải cách liền trở thành công ty lớn mạnh, bằng vào nguồn vốn tích lũy và nhà xưởng, công ty nhanh chóng là thương hiệu đứng đầu trong nước, tại còn mở rất nhiều mô hình cửa hàng và siêu thị văn phòng phẩm ở châu Âu, có quan hệ rất tốt với TESCO và AU.

      Chỉ cần là nhà cung cấp của Đồng Lợi Hoa Dung, năm thu về được 500 vạn đola tốt nhất đừng nên mình là người làm kinh doanh nữa.Người làm nghề đều rằng kể cả đó là đồ ăn cho heo, nhưng nếu được hợp tác với Đồng Lợi Hoa Dung đều có thể kiếm ra tiền.

      Sở dĩ đó cũng là lý do mà mỗi ngày đều có các công ty lớn đến tạo quan hệ, cần gì khác, chỉ cần Đồng Lợi Hoa Dung đem danh thiếp tùy tiện ném vào thùng rác, lưu lại chút ấn tượng thôi là về sau có thể liên hệ đến để hỏi ý kiến giá cả.

      Cảnh Giai Tuệ vì muốn lưu lại cho công ty ấn tượng tốt đẹp nên lần hội đàm này chuẩn bị rất kỹ lưỡng, ngoài việc tìm hiểu về khách hàng của Đồng Lợi Hoa Dung, còn tự tưởng tượng rằng nếu mình là người của công ty đó cảm thấy hứng thú với những tài liệu nào, nên đưa ra những vấn đề gì, thậm chí còn đặc biệt chọn giờ đẹp để hẹn trước.Có lần từng xem tư liệu, nhà tâm lý học người Canada Debby Merce nghiên cứu ra và cho rằng công việc là vấn đề mang tính quy luật, ngày cuối tuần là ngày mà con người có tính bằng lòng nhất, cũng là ngày tốt nhất để chuyện và dàn xếp ổn thỏa.

      Chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, xuống máy bay, ngay cả khách sạn cũng chưa vào mà vội vội vàng vàng chạy tới công ty Đồng Lợi Hoa Dung ở tòa nhà CBD.

      13 giờ 50 phút chiều, Cảnh Giai Tuệ vào cao ốc, nơi này tuy cũng được thiết kế cột nhà và sàn bằng đá cẩm thạch trông rất sang trọng, nhưng lại hề có bầu khí yên lặng như các văn phòng khác.Mọi người đều nhanh nhẹn ra ra vào vào, tuy rằng chuyện, nhưng quả giống như đèn kéo quân vậy, quang cảnh có phần phù hợp với địa vị của CBD.

      Vào thang máy, Cảnh Giai Tuệ lại càng cảm thấy mất tự nhiên, thang máy cực lớn chật ních người, bên ngoài cũng còn rất nhiều người đứng chờ, Cảnh Giai Tuệ trong lòng biết đây đều là nhóm các doanh nghiệp cung ứng hàng, những người bên ngoài chắc chỉ hận thể nhảy vào gây , cước đánh ngã đối ngủ!

      Bước ra thang máy, phát ra đại sảnh tiếp khách của Đồng Lợi Hoa Dung vô cùng xa hoa, đèn thủy tinh cao được nạm kim cương, treo khắp ba tầng lầu, mỗi mét lại được gắn cái, sô pha nhập khẩu từ Ý, trải dài ba mặt tường, người ngồi đầy đó, số người khác đứng, nhưng tất cả đều rất im lặng, ai chuyện riêng.

      bục tiếp khách là có khuôn mặt nhã nhặn mặc đồng phục màu lam, thỉnh thoảng lại tiếng mời công ty xx đến phòng họp số 7, mời công ty xxx đến phòng họp số 15.

      Sau lúc như vậy, Cảnh Giai Tuệ tuy rằng từng có kinh nghiệm nhưng lòng bàn tay vẫn lo lắng đổ mồ hôi. cúi đầu nhìn mình, vì để thuận tiện cho việc lên xuống tàu xe mà mặc chiếc áo phông, đủ thể diện, liền vội vội vàng vàng chạy vào toilet nữ lấy từ túi xách ra cái váy màu đen, lại cởi cả cái áo phông rồi vội vàng thay lại, cuối cùng tháo giày thể thao ra thay bằng đôi cao gót đen.Sau khi sửa sang ổn thỏa xong, trong gương liền lên hình ảnh mỹ nhân văn phòng xinh đẹp tao nhã.

      Nhanh nhẹn thu dọn lại, Cảnh Giai Tuệ xách túi du lịch tự tin bước ra.Còn chưa được vài bước nghe thấy đằng sau có người gọi tên .

      Quay đầu nhìn lại, cư nhiên là Thượng Thiết, cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy Cảnh Giai Tuệ ở đây, ánh mắt chợt lóe lên chút vui mừng và kinh ngạc.

      “Sao lại ở đây?” Thượng Thiết tới trước mặt , mở miệng hỏi.

      “Tôi…đến bàn chuyện công việc, …tôi vội, chuyện sau nhé…”

      xong, Cảnh Giai Tuệ liền quay người muốn , ngờ Thượng Thiết lại vòng tay ra đỡ lấy hông : “Đừng nhúc nhích!”, xong đưa tay sờ soạng mông , Cảnh Giai Tuệ sợ tới mức choáng váng, nghĩ rằng người luôn luôn tỏ ra lạnh lùng như Thượng Thiết lại dám làm như vậy trước hành lang sáng sủa sạch của cao ốc.

      muốn giãy ra lại nghe thấy tiếng kéo kim loại vang lên : “ chưa kéo khóa váy ở đằng sau…” Ngón tay thô to như có như lướt qua da thịt bên trong váy, sau đó lại rất nhanh rút tay về.

      Cảnh Giai Tuệ xấu hổ thôi, muốn tỏ vẻ cám ơn, nhưng lại nghĩ đáng ra nên mở miệng nhắc nhở mới đúng, việc gì phải trực tiếp làm như vậy chứ?

      đến vì lời tuyển dụng nhà cung ứng của Đồng Lợi Hoa Dung hả? Tổng giám đốc công ty là cậu của tôi, tôi cũng có cổ phần ở đây, cho nên cũng thường tới để giám sát… theo tôi, nếu xếp hàng chắc hôm nay cũng gặp nổi nhân viên phòng kinh doanh đâu.” xong đợi Cảnh Giai Tuệ trả lời, liền cầm lấy hết hành lý trong tay rồi sải bước về phía trước, Cảnh Giai Tuệ đành phải chầm chậm chạy theo . tới vách ngăn bằng thủy tinh Thượng Thiết đột nhiên dừng lại, nhìn xuống yến tiệc bên dưới đại sảnh tầng .

      Cảnh Giai Tuệ cũng theo ánh mắt nhìn xuống, trong đại sảnh hiển nhiên cử hành yến hội vô cùng xa hoa náo nhiệt, đám người cả nam lẫn nữ vui vẻ tự do khiêu vũ.

      Trong những yến tiệc tuấn nam mỹ nữ chính là tâm điểm của chú ý, cho nên khi nhìn thấy được bóng dáng quen thuộc ôm mỹ nữ đứng giữa đám đông cũng là chuyện rất bình thường.

      người đàn ông uy phong phải nên như thế, bất luận là ở giường hay dưới giường vẫn phải tỏ ra dáng vẻ như vua và dân, luôn luôn tràn đầy khí phách.Người phụ nữ nếu dựa vào những người đàn ông thành công như vậy cũng giống như những món đồ trang trí tinh xảo tô điểm thêm cho chiếc áo, nhìn qua ít ai để ý, nhưng ra chúng ta phải tuyển chọn rất tinh tế và tốn rất nhiều tiền cho nó.

      Dựa vào người đàn ông cao lớn tuấn kia, người phụ nữ đầy mị hoặc này tên là gì ấy nhỉ? Là…nếu nhớ lầm có phải là Lã Trác Nhi ?

      Chỉ biết người ấy mặc bộ lễ phục cao cấp trễ ngực của Pháp, bộ ngực non mềm vểnh cao, như có như khẽ cọ lên khuỷu tay của người đàn ông kia.Mà ta chỉ lười nhác cầm ly rượu đưa lên miệng uống, thỉnh thoảng cũng cúi đầu nhìn người bên cạnh rồi mỉm cười, khiến cho người bên ngoài có cảm giác chỉ tiện uyên ương bất tiện tiên… (chỉ muốn thành uyên ương chứ muốn thành tiên)

      Cảnh Giai Tuệ thu hồi tầm mắt, hỏi : “Văn phòng của Đồng Lợi Hoa Dung ở tòa nhà B đúng , nếu tiện tôi cũng làm phiền nữa, mình tôi xuyên qua hành lang là được rồi.”

      Thượng Thiết liếc mắt nhìn Cảnh Giai Tuệ cái, sau đó tiếp tục cầm hành lý về phía trước.Tuy nhiên khi Cảnh Giai Tuệ cùng bước vào thang máy mới phát ra mục đích của họ phải là văn phòng tuyển dụng, mà chính là phòng làm việc của Thượng Thiết.

      “Tôi có bản đăng ký đây, trước tiên cứ điền vào , bằng cho dù có ở kia đợi cả ngày cũng có cơ hội điền vào đơn đâu.” xong phân phó thư ký của mình lấy vài bản đăng ký.

      Cảnh Giai Tuệ muốn nhờ đến giúp đỡ của , nhưng tại mà kiên trì muốn xếp hàng cũng có hơi làm kiêu, cho nên đành ngồi xuống ghế, mở bút ra rồi bắt đầu điền vào.

      “… Nhiên rất …” Thượng Thiết đột nhiên mở miệng .

      Cảnh Giai Tuệ ngẩng đầu lên, bản kê khai cầu điền số liệu rất rườm rà, chú ý là viết sai ngay.

      “Nhưng mà…Hai người hợp nhau, Nhiên trời sinh ra là để làm việc lớn, câu nệ tiểu tiết, chuyện nam nữ kỳ cho tới bây giờ ấy cũng để trong lòng, giống như …Cho dù có miễn cưỡng ở bên nhau… cũng cảm thấy vui vẻ, sau này người chịu tổn thương nhiều nhất cũng chỉ có thôi…”

      Xoạt tiếng, Cảnh Giai Tuệ đem bản kê khai bóp thành cục rồi ném vào sọt rác, sau đó cúi đầu nín thở điền lại lần nữa.

      “Có số chuyện tôi nên can thiệp vào, nhưng thấy hai người cứ đem chuyện chia tay năm trước ra mà dây dưa, tôi…”

      biết phải thế nào nên mới đưa tôi đến hành lang để nhìn đúng ? Bất quá cũng biết ràng rằng, tình của tôi dành cho Đồng Nhiên cũng như nắm giấy bị vo viên rồi vứt bỏ vậy, sớm tìm lại được nữa rồi, bây giờ ta cứ muốn dây dưa với tôi, nếu như có thể thuyết phục được kết hôn tôi xin bày tỏ lòng biết ơn chân thành nhất đối với …” xong, lại viết sai rồi, Cảnh Giai Tuệ cắn môi, ảo não lấy bản khác.

      Thượng Thiết đứng bên cạnh Cảnh Giai Tuệ, cúi đầu nhìn , người phụ nữ này vén hết tóc lên rồi búi lại, lộ ra cái trán trơn bóng đầy đặn và đôi môi đỏ mọng, tựa như đóa hoa yên lặng nở rộ, bông hoa hồng kiều diễm giữa sớm mai, bất tri bất giác tỏa ra mị lực khiến cho người ta thể chống cự được.

      thực tế, trong văn phòng này chỉ có hai người, cho nên cũng muốn nhịn thêm nữa, dứt khoát kéo người phụ nữ này dậy, sau đó hôn lên đôi môi vừa mới bị cắn cho đỏ bừng kia.

      Cảnh Giai Tuệ kịp mở miệng kêu, chỉ còn biết dùng sức đẩy người đàn ông trẻ tuổi này ra, lại bị thuận thế ấn ngã xuống bàn làm việc.

      Hương vị mà ngày đêm mong nhớ quá mức tuyệt vời, Thượng Thiết giống như con thú dữ hung mãnh, đưa lưỡi càn quấy khắp miệng Cảnh Giai Tuệ, cho dù có dùng sức cắn nát lưỡi cũng nhả ra, trái lại còn tỏ ra mãnh liệt hơn trước…

      Chờ đến khi thả ra rồi ngồi dậy chiếc váy bút chì của Cảnh Giai Tuệ vén lên cao, lộ ra chiếc quần lót màu đen.

      “Tuệ Tuệ, giống như Nhiên, chỉ đối xử tốt với mình em thôi, tuyệt đối khiến cho em cảm thấy đau lòng, chỉ cần em đồng ý, bảo vệ em, để cho em phải chịu bất cứ tổn thương nào từ Nhiên nữa!”
      xukem, Tieu kimquy, AikoNguyen15 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]

      [​IMG]


      [​IMG]


      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 14/8/14
      AikoNguyen, Dion, tart_trung9 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]


      [​IMG]


      [​IMG]


      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 14/8/14
      Tieu kimquy, AikoNguyen, cucai_yunnie10 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      tranhang, Tieu kimquy, AikoNguyen15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :