1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ Đại, Np, Sủng] Tiết gia tiểu nương tử - Tiếu Giai Nhân - 18+ [HOÀN+EBOOK]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      "Bảo bối" nghe cũng buồn nôn nha :yoyo38:

    2. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Chương 5: Bị thương
      Beta-er (1-5) Mingyu


      Từ nhà thôn trưởng ra, mặt Diệp Nha đỏ sắp máu luôn rồi, trong đầu quanh quẩn lời của thôn trưởng và Tiết Thụ.



      Thôn trưởng hỏi: "Tiết Thụ, hai người các ngươi thành thân, là chủ ý của ai vậy?"



      Tiết Thụ đáp: "Đại ca ta , ta ngủ với ngủ, nàng chính là nương tử của ta."



      Thôn trưởng cười: "Hắc hắc hắc..." Lộ ra hàm răng vàng.



      Lúc đó, Diệp Nha hận mặt đất có cái lỗ để chui vào, đỡ phải nhìn thấy ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của thôn trưởng.



      Cũng may thôn trưởng cười gượng vài tiếng dời đề tài, hỏi Diệp Nha là người ở nơi nào, trong nhà có những ai. Diệp Nha rất hồi hộp, dựa theo lời dặn dò trước khi của Tiết Tùng với Thụ mà dối theo: "Nhà cháu ở phía sau núi, trong nhà cháu là đại tỷ, cháu còn có hai người đệ đệ... Tiết gia muốn kết thân, phụ thân lập tức hứa gả cháu cho Tiết Thụ..." những lời này làm nàng nhớ đến thân thế của mình, cảm thấy khổ sỡ vô cùng, vành mắt phiếm hồng.



      Thôn trưởng thở dài, cũng hoài nghi điều gì.



      Chung quanh đây toàn là đồi núi, làng Hồ Lô ở gần chân núi, người trong làng cũng nhiều, dưới ước chừng trăm hộ, từ đó đến nay vẫn rất bình yên, càng vào sâu bên trong, cũng có chừng hai ba mươi hộ tụ tập ở cùng nhau tạo thành thôn hơn, thường có gia đình nghèo khó bất đắc dĩ phải bán con để nuôi sống con trai, những gia đình giống như Diệp Nha, cũng từng thấy nhiều rồi.



      "Được rồi, ta nhớ kỹ, sau này cháu chính là thôn dân làng Hồ Lô chúng ta." Thôn trưởng vuốt râu, thấy Diệp Nha quay lưng lại lau nước mắt, thêm hai câu: "Từ bây giờ cháu là nương tử Tiết Thụ, nếu gả cho Tiết Thụ, hãy sống tốt với nó, tuy rằng nhà nó nghèo, nhưng tính tình ba huynh đệ nó đều rất tốt, lão đại trầm ổn biết chăm chỉ làm việc, lão tam thích đọc sách, chờ thi đậu tú tài, cuộc sống của mọi người tốt hơn, còn Tiết Thụ, Tiết Thụ cũng là đứa tốt, cháu cũng đừng ủy khuất , trở về sớm chút ."



      "Được, cháu biết rồi, chúng cháu về trước, ngài mau làm việc !" Diệp Nha hành lễ với thôn trưởng, lôi kéo Tiết Thụ chào tạm biệt rồi về.



      Bởi vì Tiết Thụ ăn lung tung, Diệp Nha thèm để ý đến .



      Trở lại ngôi nhà , nàng dạo sân trước vòng. tại, nàng là con dâu Tiết gia, nên làm tròn bổn phận con dâu, dọn dẹp nhà cửa sạch . Nhà nghèo cũng sao, nhưng trong nhà nhất định phải quét tước sạch , tránh để người khác đến đây chê cười.



      Thừa dịp mặt trời còn chưa lên cao, nàng cầm lấy chổi quét sân, sau đó dọn dẹp sạch cả ba gian phòng từ trong ra ngoài, những vật dụng cần thiết ném , những đồ còn có thể xài được sắp xếp lại đàng hoàng, rửa hết tất cả những chén bát dơ bẩn rồi quét dọn kệ bếp kỹ càng, sau khi làm xong hết thảy, cũng đến trưa rồi.



      Tiết Thụ vẫn ngu ngốc theo phía sau nàng, nàng câu, cũng , chăm chú nhìn nhất cử nhất động của nàng, cho dù Diệp Nha có tức giận hơn nữa, cũng bị bộ dáng lấy lòng của làm buồn cười. Có lẽ, Tiết Thụ vốn dĩ biết làm sai chỗ nào, cũng biết nàng tức giận cái gì.



      "Ta đói bụng rồi, chàng nấu cơm !" Nhìn khuôn mặt ngốc nghếch tươi cười của , Diệp Nha giận dỗi sai sử , vốn dĩ buổi sáng nàng cũng có ăn bao nhiêu, lại làm việc lâu như vậy, bây giờ nàng rất mệt, bắp chân cũng phát run lên rồi, thể tiếp tục được nữa.



      "Được! Nương tử, nàng hãy vào phòng nghỉ ngơi !"



      Tiết Thụ chút suy nghĩ vui vẻ đồng ý, dù sao trước kia cũng đều là nấu cơm, nay nấu cơm cho nàng ăn, càng cam lòng.



      Thấy nghe lời như vậy, trái lại Diệp Nha càng cảm thấy vì mình lười biếng, nghĩ đến giường đất phòng đông còn vài bộ quần áo bẩn, nàng đến bờ sông múc nước, ngồi ở trong sân giặt quần áo.



      Bốn bộ quần áo, hai bộ này chắc là của đại ca và tam đệ, cũng biết hình dáng bọn họ như thế nào, ở chung được . Diệp Nha vừa giặt đồ vừa thấp thỏm lo âu.



      Trời nóng bức, miếng gió cũng có, ống khói toát ra khói bếp lượn lờ bay lên cao, dần dần tiêu tán giữa trung.



      Diệp Nha phơi quần áo lên sào trúc, kiên nhẫn vuốt thẳng từng nếp nhăn, sau đó cầm thùng gỗ trở về nhà, ngờ vừa quay người thấy Tiết Thụ để trần cánh tay ngồi xổm trước bếp lò, bờ vai rộng lớn, cánh tay cường tráng rắn chắc màu mạch nha chói mắt vô cùng. Diệp Nha chợt nhớ tới tối hôm qua, hai tay nàng vô lực ôm lấy cái lưng rắn chắc của , mặt phút chốc bay lên hai đóa mây đỏ, vội vàng dùng tay vỗ vỗ khuôn mặt bé của mình, dám nhìn nữa.



      Thời tiết quá nóng, Tiết Thụ đặt cái bàn ở phòng bếp, đối diện cửa bắc.



      Diệp Nha cúi đầu, nhịn được : "Chàng mặc áo khoác ngoài vào ."



      "Mặc vào rất nóng!" Tiết Thụ đồng ý lắc đầu, thấy mặt Diệp Nha đỏ hồng, nghĩ rằng nàng cũng thấy nóng như vậy, vội vàng khuyên nhủ: "Nàng cũng cởi áo ngoài ra , như vậy mát hơn, ta với đại ca cũng luôn để trần cánh tay ăn cơm, có đôi khi tam đệ cũng như vậy, nhưng mà thân thể đệ ấy trắng lắm, ừm, giống như nàng vậy đó!"



      "Đừng nữa, mau ăn cơm !" Nghe càng càng xa, Diệp Nha lập tức lựa chọn buông tha, khuyên mặc thêm quần áo nữa, chỉ cúi đầu ăn cơm.



      Tiết Thụ uất ức chớp chớp mắt, hiểu tại sao nương tử lại đột nhiên nổi giận với .



      Cơm nước xong, trong nhà cũng có gì để làm, Diệp Nha trở về phòng tây, chuẩn bị ngủ trưa. Lúc ở đường, Tiết Thụ với nàng, đại ca và tam đệ phải đến chiều tối mới trở về, cho nên nàng còn có nửa ngày thời gian chuẩn bị tốt để gặp mặt.



      giường đất có chiếu, hơn nữa trời nóng như vậy, Diệp Nha định mặc nguyên y phục mà ngủ, mà khi nàng lấy gối đầu, đột nhiên nhớ đến chuyện, thừa dịp Tiết Thụ ở bên ngoài rửa chén, nàng đỏ mặt giở lên chăn đệm, quả nhiên thấy mấy vết máu màu đỏ sậm.



      Đó là minh chứng cho tấm thân hoàn bích của nàng.



      Nên vụng trộm giặt, hay là…



      Diệp Nha lại lâm vào mơ hồ. Tiết gia nhận nàng làm con dâu, có nghĩa là để bụng lai lịch của nàng rồi, nếu bản thân là người chết thể đầu thai chuyển thế, chuyện này ra chỉ sợ có ai tin đâu. Cho nên nàng tuyệt đối ra ngoài, nhưng trinh tiết là thứ quan trọng nhất của nữ nhân, nàng nghĩ đem vật chứng duy nhất có thể chứng minh trong sạch của nàng tẩy .



      Nàng cắn môi, tháo tấm trải giường ra, gọi Tiết Thụ.



      Tiết Thụ lập tức đến, "Nương tử, có chuyện gì vậy?" Trong tay còn cầm cái chén lớn.



      Diệp Nha cảm thấy trước nay chưa từng xấu hổ như vậy, nhưng nàng vẫn là kéo tấm trải giường đến mép giường, chỉ vào chỗ đó cho xem: "A Thụ, chàng có biết, đây là cái gì sao?"



      Tiết Thụ cúi đầu, "Ồ" tiếng, buổi sáng lung tung cuộn chăn, có chú ý tới mặt bẩn, nhưng mới nhìn chút, chén trong tay rớt xuống, "Nương tử nàng chảy máu sao? Bị thương ở đâu?" kéo tay Diệp Nha, vén ống tay áo lên muốn kiểm tra.



      Diệp Nha xấu hổ cáu lên, giãy khỏi bàn tay to lớn ẩm ướt của , xoay qua : "Ta có bị thương, chàng, chàng phải nhớ cho kỹ, chàng, chàng là...tối hôm qua là lần đầu tiên của ta, ta, ta chảy mấy giọt máu vì ngươi... Cầm giặt sạch!" Dùng sức ném tấm trải giường vào người , xoay lưng để ý tới , chỉ lấy hai tay bụm mặt.



      Tiết Thụ mờ mịt nhìn bóng lưng của nàng, rốt cục nương tử muốn gì, cái gì là lần đầu tiên? Lần đầu tiên chảy máu sao?



      Phía sau có tiếng bước chân, Diệp Nha biết còn đứng tại chỗ, bình ổn cảm xúc lại, giọng hỏi : "Còn nhớ kỹ lời ta sao?"



      "Nhớ kỹ, nhưng ta hiểu, nương tử nàng..."



      " cần chàng phải hiểu, chỉ cần chàng nhớ kỹ là được. Được rồi, mau chóng làm việc , nhớ dọn dẹp chỗ này." Diệp Nha đầu cũng nâng.



      "A, vậy nàng mau ngủ ." Tiết Thụ nghe nàng , tiếp tục chờ trong chốc lát, thấy Diệp Nha có xoay người lại, khom lưng người nhặt cái chén rơi mặt đất, ôm tấm trải giường ra ngoài, trong lòng có chút tiếc nuối, còn phải giặt xong đệm giường mới có thể ngủ với nương tử sao...



      Diệp Nha cũng biết suy nghĩ trong lòng , nằm giường nhìn lên mái nhà, cũng biết trong lòng là cảm giác gì, cuối cùng cảm thấy quá mệt mỏi, mí mắt dần dần sụp xuống, rất nhanh chìm vào giấc mộng.



      biết qua bao lâu, chợt nghe bên tai có tiếng người : "Nương tử, ta muốn bắt nạt nàng..."



      Diệp Nha ngủ mê man, nhắm mắt lại nghĩ, làm sao lại có người giọng muốn bắt nạt người khác như vậy, mãi đến khi Tiết Thụ cứng rắn đè lên người nàng, nàng mới phản ứng lại “bắt nạt” trong miệng có hàm nghĩa đặc biệt gì, còn chút buồn ngủ nào, nàng dùng hết sức lực đẩy : " xuống!" Có lẽ là ngờ tới nàng lại mạnh như vậy, Tiết Thụ bị nàng đẩy ra, nhìn cả người nam nhân chỉ còn lại cái quần đùi, Diệp Nha cảm thấy vô cùng ủy khuất, bụm mặt gào khóc lên.



      "Nương tử, đừng khóc, đừng khóc..." Tiết Thụ tay chân luống cuống ngồi chồm hổm bên cạnh nàng, muốn ôm người vào trong lòng an ủi, lại bị Diệp Nha hung hăng đẩy ra, đầu mồ hôi tuôn ra, càng ngừng cầu xin.



      Diệp Nha khóc đủ, nức nở : "Buổi sáng chàng đồng ý bắt nạt ta, ra đều là gạt người!" Hại nàng tin tưởng như vậy...



      Tiết Thụ bất an nhìn vào mắt Diệp Nha, ngập ngừng : "Ta thấy nàng nằm như vậy rất đẹp, nhịn được muốn hôn nàng, tính vào." Lời này có chút đáng tin, kỳ thử thăm dò gọi nàng tiếng, thấy nàng có mở mắt, nghĩ rằng nương tử ngủ rồi, muốn giống tối hôm qua len lén vào.



      "Ngươi ra ngoài, được ta cho phép, ngay cả chạm vào ta đều được!" Nghe còn muốn dối, Diệp Nha trừng mắt hung ác trách cứ , chỉ ngắn ngủn nửa ngày, nàng hiểu tính tình của Tiết Thụ, đừng nhìn cao lớn, kỳ tâm tư đơn thuần tựa như đứa , tuyệt đối dám cứng.



      Tiết Thụ hề động đậy, bĩu môi đáng thương nhìn Diệp Nha. Trước kia đại ca cũng la mắng , chỉ cần nhìn đại ca như vậy, đại ca hết giận ngay, nương tử chắc cũng giống như đại ca phải ?



      Diệp Nha đích thực có chút mềm lòng, nhưng nghĩ đến hành vi quá đáng vừa rồi của , chút mềm lòng này cũng biến mất.



      "Được, chàng , ta !" Nàng nhấc chân xuống giường, mang hài muốn ra ngoài.



      Tiết Thụ hoảng sợ, để chân trần liền nhảy xuống, bàn tay to đúng lúc túm được cánh tay Diệp Nha, hơi dùng sức kéo người ôm vào lòng. ôm thắt lưng nàng, nước mắt ào ào rơi xuống, khóc ủy khuất còn hơn cả Diệp Nha: "Nàng làm nương tử của ta, nàng chuyện giữ lời!"



      lặng lẽ khóc, đôi mắt phượng xinh đẹp lẳng lặng nhìn nàng, nước mắt làm cho ánh mắt trở nên trong suốt thuần khiết, dù cho ai thấy đều cảm thấy đành lòng.



      Diệp Nha vừa tức, vừa hận lại đau lòng, đánh quyền vào ngực , "Khóc khóc khóc, chỉ biết giả bộ đáng thương trước mặt ta!"



      "Nương tử, đau quá!"



      Tiết Thụ giọng lên án, nhưng cũng trốn tránh, hình như nương tử rất tức giận, nếu bị đánh có thể làm cho nàng ở lại, dù đau hơn nữa cũng sợ.



      đau, tay nàng còn đau hơn đó!



      Diệp Nha giận chỗ phát, phẫn nộ cực kỳ, sau đó, mới nhận ra bản thân bị ôm vào trong ngực, trước mặt chính là lồng ngực cường tráng ấm áp của Tiết Thụ, mặt đỏ lên, lắc lắc thân mình giãy dụa muốn thoát ra.



      Thân thể mềm mại vặn vẹo trong ngực, Tiết Thụ vừa mới quên , lại dâng trào đứng lên, bị nương tử cọ xát như vậy, có chút thư sướng lại khó chịu, hận thể đặt người xuống giường, tiến sâu vào nàng giống như đêm qua vậy. Vừa nghĩ như vậy, đôi bàn tay to thành của lặng lẽ mò vào, vuốt ve dọc theo lưng Diệp Nha. Nương tử nhìn mập, nhưng sờ vào nhưng lại rất thoải mái, gương mặt trắng trẻo của nàng phiếm hồng đẹp hơn tất cả những nữ nhân từng gặp.



      Hô hấp đỉnh đầu đột nhiên trở nên dồn dập, Diệp Nha vừa rồi chỉ lo giãy dụa bỗng nhiên cảm giác được có vật cứng rắn đặt bụng nàng, đôi bàn tay lưng lại như cố ý kìm chặt eo nàng, cố gắng ra sức cọ xát vật cứng rắn vào người nàng. Nghĩ đến nam nhân hung mãnh giường, Diệp Nha sợ tới mức cử động cũng dám, hai mắt đẫm lệ lưng tròng cầu xin : "A Thụ, buông ra!"



      Mắt hạnh đen bóng, tựa như nai con chạy trốn, khẩn trương sợ hãi nhìn , trong lòng Tiết Thụ tê rần, nhưng cố tình phía dưới càng ngày càng trướng lên khó chịu.



      bên là nương tử cầu xin, bên là khát vọng sung sướng, Tiết Thụ ôm Diệp Nha luyến tiếc buông tay, lại dám manh động nữa. Suy nghĩ lâu, đột nhiên cúi đầu hôn cái miệng nhắn của nàng, sau đó chậm rãi buông người ra, lấy lòng : "Nương tử, ta nghe lời nàng, nàng đừng ..."



      Đây là lần đầu tiên Diệp Nha bị nam nhân hôn môi, còn là ban ngày ban mặt, cực kỳ khẩn trương và sợ hãi, vừa định đẩy Tiết Thụ ra, thành thối lui trước, làm cho nàng muốn đánh cũng được mà mắng cũng xong, đành phải xấu hổ xoay người, đưa lưng về phía : "Vậy sau này chàng đừng cưỡng ép ta nữa..."



      Tiết Thụ bĩu môi, có chút tình nguyện, nhưng nhìn thân hình nương tử mảnh khảnh, lại nhớ đến đến nàng vừa mới khóc lóc sợ hãi như vậy, kéo tay nàng, chờ nàng quay đầu nhìn , mới gật đầu, "Ta làm vậy nữa."



      "A Thụ tốt... Được rồi, chàng đến phòng đông ngủ , ta mệt." Diệp Nha ngoài miệng khen , tay lại chút do dự vén rèm cửa lên.



      Tiết Thụ lưu luyến nhìn nàng, hồi lâu mới bước ra cửa.



      Diệp Nha nhàng thở ra, cởi giày lên giường, cũng chờ nàng ngồi lâu, phòng bếp đột nhiên truyền đến tiếng kêu hoảng sợ của Tiết Thụ, làm cơn buồn ngủ của nàng cũng bay mất, nàng cảm thấy bất an, bất chấp mọi thứ mang giày xong liền chạy ra ngoài.



      Tiết Thụ chạy ra phòng bếp, Diệp Nha bị bóng dáng cao lớn của chắn hết tầm nhìn, thấy tình hình ở cửa, muốn bước ra, nam nhân áo vải thô bỗng nhiên xuất trước tầm mắt nàng, ôm bụng lảo đảo hướng vào trong, nhưng vừa được hai ba bước nặng nề té ngã xuống đất, đôi tay ôm bụng cũng còn sức lực, rơi xuống theo, lộ ra mảnh đỏ sẫm ở bụng.



      "Đại ca, huynh làm sao vậy!"



      Tiết Thụ quỳ gối khóc bên người nam nhân.



      Tác giả ra suy nghĩ của mình: ấm áp ấm áp, ngược ngược...



      Hờ hờ, chương trước có chi tiết , biết mọi người có chú ý tới , lão đại, lão nhị đều đen, thế mà lão tam lại trắng, cùng mẹ có màu da chênh lệch lớn như vậy sao? Đáp án là có, cho nên, nếu viết đến miêu tả hình dang bên ngoài của lão tam, mọi người cần cảm thấy kỳ lạ nha ~
      Last edited by a moderator: 22/10/16

    3. roi_se_yeu_ai

      roi_se_yeu_ai Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      343

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      CHị ăn hiếp thụ ngốc nha.....tội nghiệp a.......cho a thịt .......thịt .......:roft::roft::roft::roft::roft:, ai làm gì a caca rồi........a ấy còn phải hưởng tính phúc a.......:050:.........rhanks @Mai Trinh :full:

    5. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      A đại ca bị sao ấy nhỉ, chắc đợt này c chăm sóc đại ca nên 2 ng nảy sinh tình cảm nữa chăng :yoyo26::yoyo26::yoyo26:, ôi tâm hồn mình rất np a :045::045::045:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :