1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      an va co loi ghe.......ngay nao cung an va moi duoc......he....he
      malLạcLạc thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      @LạcLạc ta đợi đến chương 20 rồi đọc cả thể 20 chương luôn :hoho: đọc thế nó mới bõ chứ :uong2:
      linhdiep17, malLạcLạc thích bài này.

    3. Jena

      Jena Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      101
      nghiệp truy thê của nam 9 thuận buồm xuôi gió, khi nào thành công ăn sạch đây, hố hố hố :059:
      linhdiep17, malLạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 188: muốn em (10)
      “Nhiên Nhiên, sao em đáng vậy?” khẽ cười kéo ôm vào lòng, thân mật vuốt ngọn tóc.

      Mặc dù thoạt nhìn Nghiêm Thiếu Hành giờ chẳng có tí uy hiếp nào, nhưng Hứa Y Nhiên vẫn buông lỏng cảnh giác, vô cùng nghiêm túc hỏi , “976 bình phương là bao nhiêu?”

      “952576.” Nghiêm Thiếu Hành chút chần chừ ra dãy số.

      Hứa Y Nhiên biết tính nhẩm, lập tức lấy điện thoại ra nghiệm chứng đáp án, nghe trước kia Nghiêm Thiếu Hành biết tính toán nha…

      Máy tính cho thấy, đáp án chính xác, Hứa Y Nhiên thở phào nhõm —— xem ra người đàn ông này lại khôi phục bình thường.

      Có điều Hứa Y Nhiên chỉ sợ loại bình thường này chỉ là tạm thời, nên ôn hòa nhìn , “Tính rất nhanh nha, thưởng cho đêm nay khỏi cần lái xe về, kêu chú tài xế chở !” xong đoạt điện thoại của , tính gọi cho tài xế của Nghiêm gia.

      Lúc này, tài xế của Nghiêm Thiếu Hành hẳn là ngủ rồi, chỉ có thể nhờ tài xế Nghiêm gia ra đón người thôi.

      “…” Nghiêm Thiếu Hành thực muốn phì cười, cầm điện thoại mình về, ngã lên vai , nhịn cười đến mức bả vai bắt đầu run run.

      “…” Nghiêm túc tí !

      Hứa Y Nhiên vì mà vô cùng lo lắng, người đàn ông này làm sao có ý thức nguy cơ nào nhỉ?

      nhiều lần rồi, với chỉ số thông minh ổn định này của , còn dám lái xe ra ngoài nữa!

      đẩy đẩy , nhắc nhở, “Ban nãy muốn đánh tôi sao!”

      ràng sau khi tâm thần rối loạn thế kia mới có phản ứng này đó…

      Cho dù trước đây thấy bộ mặt của chồng trước, còn cho rằng là công tử thế gia rất truyền thống rất lịnh rất chuẩn mực, nhưng vẫn tin tưởng nhân phẩm của , người đàn ông này tuyệt đối động thủ với phụ nữ.

      Nghiêm Thiếu Hành cười càng ác liệt hơn, tay bắt đầu có hạnh kiểm xấu bấm hông .

      Dù cho trước đây làm sao cũng đặt ở trong lòng, nhưng mà này có chút hiểu nhân phẩm của , điểm ấy làm tâm tình hết sức tốt đẹp.

      Hứa Y Nhiên kéo móng vuốt sói của ra, nhưng móng vuốt sói kia lập tức cầm ngược tay , còn kéo lên môi cắn ngụm.

      đợi Hứa Y Nhiên kháng nghị, khẽ ngẩng đầu, cười xấu xa, “Nhiên Nhiên, động cổ tay là vì…”

      “Tôi muốn biết!” Hứa Y Nhiên vội vàng xua tay tuyên bố.

      Từ góc độ của , có thể thấy con mắt đứng đắn của Nghiêm Thiếu Hành, giống như tràn đầy ánh sáng bạc của ánh trăng, tản ra sức hấp dẫn nguy hiểm mà hoang dã, làm hốt hoảng.

      Chương 189: muốn em (11)
      tiếp tục , chắc chắn chẳng có lời nào hay ho…

      Đáng tiếc kháng nghị vô hiệu, Nghiêm Thiếu Hành tay tóm muốn chạy trốn trở về, kề sát tai .

      Hơi thở nóng bỏng phả bên tai từng chút từng chút tập kích lý trí , Hứa Y Nhiên nghe ở bên tai , “Là vì… làm nóng người trước, lúc ăn em mới có thể biểu tốt được.”

      “…” Mặc dù chuẩn bị tâm lý, nhưng tư duy ngắn ngủi của Hứa Y Nhiên bỗng chốc trống rỗng.

      Đến tột cùng là ai Nghiêm Thiếu Hành giữ mình trong sạch hả, lịch sử tình trường sạch đến mức có người nghi ngờ khả năng OOXX của nữa?

      ràng là cao thủ tình trường mà! Hơn nữa da mày dày kinh khủng…

      Khẽ cắn môi, Hứa Y Nhiên muốn chính mình tỉnh táo, sau đó cố gắng đem lỗ tai cách xa môi chút, vỗ vai , “ nghĩ vậy là đúng, bước chuẩn bị trước khi ăn thịt người phải hoạt động gân cốt, mà là mài răng nha!”

      hứa hẹn, dáng dấp dụ dỗ trẻ con đúng chuẩn, “Trái lại về nhà ngủ , ngày mai tôi mua bánh quy cho , được ?”

      “…” Lần trước ôm rương đồ chơi trí tuệ về nhà, lần này trực tiếp mua bánh ăn dặm* của trẻ con cho sao?

      *Để giải thích cho mọi người tí nhé, bánh ăn dặm này dành cho trẻ từ 4 – 10 tháng tuổi để luyện răng càng ngày càng cứng cáp, bé mới có thể nhai cơm, đồ ăn đc.

      Nghiêm Thiếu Hành vừa bực vừa buồn cười ôm chặt biết nghe lời trong lòng, nét mặt thoáng nguy hiểm, “Nhiên Nhiên, đêm nay…”

      “…” Đêm nay muốn làm gì chứ? Hứa Y Nhiên thấp thỏm chờ đợi kết quả.

      Đây là hành lang nhà đó, mẹ còn ở trong phòng, chồng trước làm xằng làm bậy chớ?

      “Đêm nay tha cho em trước,” Nghiêm Thiếu Hành cắn môi trừng phạt, “Đêm mai cũng được.”

      Được cứu được cứu rồi!

      Trong lòng Hứa Y Nhiên hoan hô vui mừng, lá gan cũng lớn hơn, rất khách khí đẩy ra… Đẩy ra á.

      Hứa Y Nhiên buồn bực cúi gầm mặt, chồng trước của mình y như bạch tuộc ra sức quấn người, lại nghe đỉnh đầu, giọng nam sâu kín thở dài, “Vì có người đẩy xuống lầu, thắt lưng bị đụng, ảnh hưởng tới biểu .”

      “…” có nửa câu sau cùng, cảm giác áy náy của càng sâu sắc hơn!

      Phớt lờ câu ‘ảnh hưởng tới biểu ’ kia, mặt Hứa Y Nhiên nóng bừng, lo lắng hỏi , “Muốn bác sĩ khám ?”

      Cho dù Nghiêm Thiếu Hành biết chút kỹ năng phòng thân, nhưng khi gặp tình huống đó, hơn nữa mẹ nghe tiếng ‘bịch bịch”, mấy bậc thang kia, thực lăn xuống ư?

      còn bị thương ở đâu ?” cẩn thận hỏi han, cũng chẳng dám giãy giụa ở trong lòng , chỉ e chạm vào chỗ bị thương.

      Chương 190: muốn em (12)
      có, chỉ là thắt lưng đụng vào tay vịn cầu thang thôi.”

      Thực ra lấy thân thủ và tốc độ phản ứng của Nghiêm Thiếu Hành, cho dù tình huống khi đó bất ngờ, thực để mình bị thương nhiều.

      là đụng, thực ra cường độ rất , chỉ là đối với chuyện ăn vợ sạch sành sanh, thiếu gia đây muốn bản thân biểu hoàn mỹ chút, nên hy vọng hông mình lúc dùng sức có vấn đề.

      Bằng làm sao ăn lần rồi lại lần được…

      Hứa Y Nhiên chẳng biết trong lòng nảy ra ý nghĩ tà ác, còn lo lắng muốn đỡ đứng lên, “Đau lắm hả? Đêm nay về biệt thự , để bác sĩ Lâm khám cho .”

      Bác sĩ Lâm là bác sĩ riêng của Nghiêm gia, ngụ ở nơi rất gần biệt thự Nghiêm gia.

      “Đau.” Nghiêm Thiếu Hành chịu đứng dậy, con ngươi đen sáng rực nhìn bà xã mình.

      “…” Nghiêm đại tổng tài, con đường giả vờ đáng hợp với đâu!

      vậy, nhưng Hứa Y Nhiên thể thừa nhận, người đàn ông này rất đẹp, bất kẻ có vẻ mặt gì, đều rất hấp dẫn nha…

      Nghiêm Thiếu Hành bình tĩnh tiếp tục bước con đường giả vờ vô tội đáng , “Nhiên Nhiên, em giúp xoa xoa .”

      “… xoa!”

      Biến thành “đáng ” “vô tội, chắc hẳn ép người khác làm gì chứ.

      Cho nên Nghiêm Thiếu Hành cưỡng cầu nữa, chỉ là chậm rãi ngoảnh mặt sang chỗ khác, sâu kín thở dài, “ bị người ta đẩy xuống lầu đáng đời lắm.”

      “…” Hứa Y Nhiên ngứa tay muốn đẩy lần nữa.

      Sớm biết người đàn ông này cuồng công việc, bình thường hết sức chuyên nghiệp. nhưng đừng giả vờ ‘vô tội’ ‘chuyên nghiệp’ thế chớ!

      Biết hơn phân nửa là ra vẻ, Hứa Y Nhiên giãy giụa nửa ngày, cuối cùng vẫn vươn tay ra, “Xoa ở đâu?”

      “Ở đây.” Nghiêm Thiếu Hành xem như đứng đắn đưa tay tới thắt lưng.

      Việc này vẫn còn bình thường, nếu dám “toàn thân”, nhất định đá xuống liền và lập tức!

      Á —— sao có thể nghĩ ra đáp án xấu xa như vậy, biến chất rồi!

      mặt vốn có chút phát sốt, nay sờ trúng cơ bắp ở eo, lại càng đỏ mặt, nóng tới sắp xì khói.

      Nghiêm Thiếu Hành rất “tự giác” sớm kéo vạt áo sơ mi ra, nên giờ Hứa Y Nhiên trực tiếp chạm vào da thịt người .

      Rất trơn mịn, rất đàn hồi, cũng rất rắn chắc… bắp thịt dưới lòng ngón tay như tích góp sức lực vô tận, hoàn toàn tản ra sức cám dỗ hấp dẫn rất riêng của đàn ông, làm Hứa Y Nhiên mặt đỏ tim đập, căn bản chẳng dám dùng sức chạm vào.

      Chương 191: muốn em (13)
      Thực ra cho dù có dùng sức bóp vài cái nữa, Nghiêm Thiếu Hành cũng đau, nhưng việc đụng chạm như có như giờ, đối với Nghiêm Thiếu Hành mà chính là cực hình.

      Bàn tay bé mềm nhũn dao động ngay hông , rất xấu hổ, cũng rất tò mò, vừa muốn chạm lại dám chạm hết sức mâu thuẫn, cứ như vậy hoàn toàn trêu chọc dục vọng của .

      Hơi thở Nghiêm Thiếu Hành trở nên gấp gáp, tóm tay lại, ngăn đốt lửa người .

      Thực ra hông chả đau tí nào, nhưng giờ, người chỗ khác bắt đầu đau rồi.

      "Tiểu tinh." Cằm vùi bên gáy , giọng gấp gáp.

      Cái gì cũng chưa làm mà!

      Hứa Y Nhiên vừa tính kêu oan, nhưng dư quang nơi khóe mắt… tuyệt đối cố ý nhìn chỗ đó, chỉ muốn nhìn thắt lưng bị thương của thôi, lại cẩn thận quét qua bộ phận dưới thắt lưng…

      Trong quần ràng là bé… Được rồi, bé chút nào, nhưng từ chối thừa nhận nơi đó phồng lên rất lớn… Á —— nghĩ gì trời!

      Đỏ mặt xua đuổi ý nghĩ tà ác trong đầu, lắp bắp khuyên , “, phải bình tĩnh…”

      làm gì khiến như vậy chứ? Mọi người đều Nghiêm đại tổng tài có hứng thú với phụ nữ mà, tại sao định lực giống như… tốt lắm…

      muốn bình tĩnh.” Nghiêm Thiếu Hành cố ý trêu , tham lam nhìn dáng dấp xấu hổ.

      “Nhưng, nhưng eo của bị thương rồi.”

      “Vợ…” Giọng khàn đặc kéo dài điệu, tản ra loại hấp dẫn khác cực kỳ nguy hiểm, kề sát tai , nín cười, nhưng cũng đè nén dục vọng, rất muốn hôn lên vành tai nhắn ửng hồng trước mắt, “Em ở phía , như vậy thắt lưng có thể động ít chút.”

      “…” Nghiêm Thiếu Hành!

      Nếu phải ở hành lang, Hứa Y Nhiên muốn hô to.

      Lúc này lại nhẫn nhịn đẩy xuống lầu, Hứa Y Nhiên đứng lên cái vèo, dùng tốc độ nhanh nhất chạy về mở cửa.

      Nghiêm Thiếu Hành vốn cũng muốn thả , bằng ở bên nữa, đêm nay có lẽ phải bất mãn chết mất, cho nên chẳng đuổi theo .

      nghe được tiếng bước chân đuổi theo phía sau, Hứa Y Nhiên thở phào nhõm, nhưng lúc mở cửa, giọng điệu lại nghẹn trở lại, sắp nghẹn chết rồi.

      “Mẹ…” Hứa Y Nhiên kinh hoàng nhìn mẹ đứng ngay cửa.

      “Ừ.” Mẹ Hứa lên tiếng, nghe ra tâm trạng gì, thoạt nhìn rất sâu xa bí hiểm.

      Chương 192: muốn em (14)

      "Mẹ. . ." Ô ô, ngài muốn thẩm tra trước hay mài dao cắt dưa muối trước rồi vừa nhìn con vừa ăn hả, câu sảng khoái
      Mẹ Hứa bất mãn, “Có chuyện , gọi mẹ làm gì hử? Mẹ còn muốn ngủ tiếp!”

      Á? Hứa Y Nhiên lập tức nhìn thấy ánh bình minh của hy vọng, ngẩng đầu cái vèo, “Mẹ, mẹ thức dậy làm gì?”

      nhảm, đương nhiên vệ sinh rồi.” Mẹ Hứa nó xong tới chiếc giường.

      “…” Hóa ra nét mặt kia phải sâu xa khó hiểu, mà là mờ mịt à! thực tự mình dọa mình rồi.

      Nhưng mà được vài bước, mẹ Hứa đột nhiên xoay đầu, “ đúng, tại sao con từ bên ngoài trở về?”

      “…” Hứa Y Nhiên may mắn bản thân tránh được kiếp, ai ngờ bị mẹ hỏi vậy, bèn khẩn trương.

      Cúi đầu, vừa khéo trông thấy hộp đựng thức ăn trong tay trống , nhớ lại màn rất tà ác rất OOXX ở hành lang của chồng trước, thoáng đổ mồ hôi lạnh, “Con đưa đồ cho chó ăn.”

      Tuy rằng rất muốn làm thịt Nghiêm Thiếu Hành, nhưng mà phải cố tình mắng đâu, chỉ là cách này khá hợp lý thôi…

      “Chính là con Husky đó à?” Mẹ Hứa ngã xuống giường, thuận miệng hỏi, “Sao con biết nó còn ở hành lang hả?”
      “… Nó đói bụng, cào cửa.”

      đáng thương, chủ của nó sao đối tốt với nó chứ,” Mặc dù mẹ Hứa sợ chó, nhưng cũng rất thích chó, bỗng nhiên bật dậy, “Tủ lạnh có hộp chân giò kho tương cắt rồi, con cầm ít cho nó ăn .”

      cho! Mẹ làm chân giò kho tương ngon nhất, cho ăn!

      Hứa Y Nhiên đau buồn phát , chỉ có thể bắt nạt trẻ to xác ở loại chuyện này…

      “Đừng, con vừa cho nó ăn sushi, nó ăn no rồi ạ.” Nghiêm Thiếu Hành giờ cũng mất, đưa cho ai ăn đây.

      Ai ui, chạy vào gấp quá, quên nhắn thể tự mình lái rồi! Hứa Y Nhiên vội vàng cúi đầu nhắn tin.

      Mẹ Hứa chưa từng nuôi chó, còn ngạc nhiên “A” tiếng, “Mẹ vẫn cho rằng chó chỉ ăn thịt hoặc gặm xương.”

      “… Con này khá ngốc ạ." Hứa Y Nhiên trả lời rất quả quyết, tâm trạng cũng đột nhiên tốt hẳn.
      quyết định ngày mai kể lại đoạn đối thoại này cho Nghiêm Thiếu Hành nghe, à há.

      Mẹ Hứa nhanh chóng thiếp , mà Hứa Y Nhiên vừa gửi tin nhắn bao lâu, màn hình lại sáng lên, Nghiêm Thiếu Hành trả lời —— “Mẹ chúng ta nghi ngờ ư?”

      Chương 193: muốn em (15)

      Khi Hứa Y Nhiên vào cửa gọi tiếng “mẹ” nghe rất ràng, nên mới có câu hỏi này.

      … Còn có “Mẹ chúng ta!”

      Hứa Y Nhiên nhìn màn hình, tức giận nhăn mũi, sau đó vội trả lời, trái lại gửi tin nhắn, “ đậu xe ở ven đường , chờ tài xế tới rước .”

      Gương mặt của Nghiêm Thiếu Hành, có lẽ cả thành phố A ai biết, nên bất kể là xe điện ngầm hay đón xe, đều phải lựa chọn đáng tin, chỉ có thể chờ tài xế tới đón thôi.

      còn ở hành lang, giờ gọi tài xế tới đây.”

      Hứa Y Nhiên nhìn chằm chằm câu trả lời của , thoáng sửng sốt mới hỏi, “Sao còn chưa nữa? Đau thắt lưng ư?”

      cứ tưởng thắt lưng của bị thương rất nghiêm trọng, ngay cả đứng cũng là vấn đề, sợ đến mức lập tức muốn rời giường ra đó.

      Có thể Nghiêm Thiếu Hành cũng đoán được muốn làm gì, nên chỉ trả lời hai chữ đơn giản “ có”.

      lát sau, mới gửi tin tỉ mỉ giải thích, “ sợ mẹ chúng ta tức giận, dám để em ở đây mình,” tin nhắn ngắn ngũi viết, “ chuẩn bị xong bàn giặt để quỳ rồi cũng như sẵn sàng để mẹ lấy chổi quét rồi.”

      Hứa Y Nhiên trốn trong chăn, “Phụt” tiếng bật cười.

      biết lúc hồi phục bình thường, có còn nhớ lời này , hay muốn giết diệt khẩu đây?

      Nghiêm Thiếu Hành đỉnh đỉnh đại danh, người thừa kế của Nghiêm gia, cho dù mẹ tức giận muốn đánh nữa, cũng mặc cho người ta đánh ! gì tới quỳ bàn giặt.

      Tuy rằng biết chồng trước ngu ngốc, nhưng nhìn hàng chữ màn hình, trong lòng vẫn cảm thấy… ấm áp thôi.

      Mặc dù tối nay ngủ được nhiều, nhưng chất lượng giấc ngủ rất tốt, sáng hôm sau, Hứa Y Nhiên ăn bữa sáng, sảng khoái làm.
      Giống như lần trước, vừa ra tới cửa tiểu khu, chợt nghe tiếng còi oto vang lên ở phía sau.

      … Nghiêm Thiếu Hành tới tìm sao?

      Trong lòng bỗng toát lên ý nghĩ này, Hứa Y Nhiên lập tức xoay đầu, lại thấy chiếc Beatles màu đỏ xa lạ, có lẽ tài xế là tay mơ, hơi căng thẳng, nên cách người rất xa mà vẫn bóp còi.

      Mặt khác ở trong xe, thấy rất vẻ mặt mơ hồ của vợ có chút thất vọng, tâm tình Nghiêm Thiếu Hành tốt vô cùng, trong mắt đều là ý cười.

      Chiếc xe đỏ kia lái loạng choạng, tài xế chỉ chậm bước là qua đó rồi, nhưng ngờ lại để thấy màn như vậy.

      Chương 194: muốn em (16)

      “Nhiên Nhiên, cạnh nhà em có con ngõ người ?” Sau khi Hứa Y Nhiên nhận điện thoại của Nghiêm Thiếu Hành, lại nghe được câu hỏi kỳ lạ.

      “Có chứ, sao vậy?” Chồng trước lại bắt đầu ngu ngốc ư?

      “Vào xem chút.” Nghiêm Thiếu Hành rất nghiêm trang cầu.

      “…” thực ngây thơ quá, cần gì phải nghi ngờ chứ, chồng trước căn bản bắt đầu ngu ngốc rồi!

      Có điều Hứa Y Nhiên cảm thấy trí thông minh của mình cũng có vấn đề, ràng hiểu Nghiêm Thiếu Hành ngốc, nhưng lại rẽ vào con hẻm người bên cạnh đó, tức giận hỏi , “ muốn tôi thấy…”

      “Cái gì” hai chữ còn chưa ra khỏi miệng, phía sau đột nhiên có luồng sức mạnh ôm lấy , kéo lui về phía sau.

      Sau trận trời đất điên đảo, bị bắt vào trong xe, bị người ta đè ở ghế sau, mà trước mắt , chính là gương mặt điển trai của chồng trước cười cực kỳ xấu xa kia.

      “Cho em thấy rất đẹp trai có phải .” Người nào đó rất bình tĩnh cười.

      “…” Hứa Y Nhiên thực nhịn nổi nữa, kéo da mặt ra sức chà đạp, muốn biết phải chăng có người dịch dung thành .

      Phản ứng của chọc Nghiêm Thiếu Hành cười, ôm thân thể mềm mại trong lòng, vô lại đè người chịu đứng lên.

      “Nhớ ?”

      mặt Hứa Y Nhiên thoáng nóng bừng, có điều giọng cũng ngượng ngùng, rất ôn hòa với , “Ngoan nà, giờ nên hỏi tôi ‘buồn nôn ’ mới đúng”.

      “Bé con vô lương tâm.” Nghiêm Thiếu Hành cười nhướn mày, “ đợi đưa cháo cho em, em còn vậy với ?”

      ràng vừa nãy trông thấy chiếc xe xa lạ, này cũng biết thất vọng, giờ còn dám nhớ nữa?

      khẽ cắn môi , trừng phạt ngoan.

      “…Cháo?” Hứa Y Nhiên nghe được chữ rất mấu chốt kia, chột dạ muốn xác nhận chút.

      “Chẳng phải em đồng ý mời đồng nghiệp ăn cháo ư?” Tài nấu nướng của chú Trần, cũng ai giả mạo được, nên sáng nay đặc biệt đưa tới cho .

      “…Vâng.” Hóa ra thực muốn đưa cháo thịt bằm hột vịt bắc thảo cho Tả Tư Thần ăn.

      Tối qua về nhà, sáng nay lúc ra cửa, cũng mau chóng quên mất chuyện này, ngờ Nghiêm Thiếu Hành còn nhớ .

      Sáng sớm Nghiêm Thiếu Hành sớm ra ngoài, đặc biệt mang bữa sáng tới cho người từng thầm mến… Hứa Y Nhiên càng cảm thấy chột dạ, trong lòng áy náy càng sâu, chần chừa muốn thẳng thắn.

      “Cái kia… thực ra tại tôi bị điều sang công ty khác hỗ trợ…”

      Chương 195: muốn em (16)
      Ấp úng gãi đầu, thấp thỏm liếc nhìn , “Còn có, bữa sáng này là cho ông chủ giờ.”

      Nghiêm Thiếu Hành cũng tính toán chuyện giấu giếm , có chút ngoài ý muốn nhíu mày, “Tặng quà cho ông chủ mới? Ông chủ làm khó dễ em sao?”

      phải, là bậy để ta nghe được.”

      “Vậy sao dám thú nhận.”

      Hứa Y Nhiên rối rắm nhìn , “Ông chủ mới rất đẹp trai…”

      Lời Hứa Y Nhiên , ban đầu chả dám cho Nghiêm Thiếu Hành, là vì chột dạ, nhưng về sau phát mình chỉ xem Tả Tư Thần như người bình thường ở công ty, bằng khi biết đính hôn với Nghiêm Huyên, khổ sở rồi.

      Nhưng ngoại hình, thân thế, năng lực và cả tính cách của Tả Tư Thần đều cực kỳ xuất sắc, truyền thông gần đây rất thích so sánh với Nghiêm Thiếu Hành, thực rất sợ Nghiêm Thiếu Hành ghen!

      Tuy rằng chồng trước chắc hẳn rất tự tin, ăn giấm chua bậy bạ, nhưng giờ trí nhớ rối loạn rồi… Aizz, nghiệp bổ não – con đường này rất xa á!

      Sợ ghen? có chút tiến bộ nhỉ, Nghiêm Thiếu Hành cố ý lườm , “ đẹp trai sao?”

      “Nhưng hơi ngốc…” Aizz!

      Gương mặt điển trai lần nữa lộ ra đường cong đứng đắn, Nghiêm Thiếu Hành bật cười ngồi dậy, kéo người nằm úp lên chân mình… đánh mông.

      “Á…’ Hứa Y Nhiên lập tức che cái mông của mình, hết sức căm thù gian ghế sau được thiết kế cách .

      Nếu trước mặt tài xế có thể thấy cảnh tượng ở phía sau hoặc nghe được thanh, chả dám càn rỡ như vậy rồi!

      Có điều cho dù bị người ngoài nhìn thấy, Hứa Y Nhiên cũng chẳng kiêng dè hình tượng, ra sức thoát khỏi đùi , rất muốn làm thịt trận

      Hai người cười đùa ầm ĩ thành đoàn, cuối cùng vẫn là Hứa Y Nhiên đánh lại , oán khí ngất trời bị đè lại dưới thân.

      “Còn dám ngốc nữa ?” Nghiêm Thiếu Hành nhướn mày đầy nguy hiểm, cánh tay ngay hông siết chặt, làm bộ muốn di chuyển ra phía trước.

      , , là tôi ngốc, là tôi ngốc mà…” Chuyện tối qua thế nhưng nhớ rất , chỉ sờ soạng hai cái lưng thôi, mà

      Chỉ sợ trêu chọc dục vọng nổi dậy, Hứa Y Nhiên vội vàng nhận thua, rất ai oán dối lòng.

      Nghiêm Thiếu Hành bị chọc cười ha hả, véo mặt , “Vợ cũng đâu ngốc đâu.”

      Ừ, xem ra còn lương tâm. Hứa Y Nhiên hài lòng gật đầu.

      “Chỉ là hơi ngốc thôi.”

      “…” Hai câu chắc chắn phải cách xa thế à! Còn có mới ngốc nhé! Hứa Y Nhiên oán niệm lườm .

      Chương 196: muốn em (18 )

      Bộ dáng ủy khuất của đặc biệt đáng , làm hận thể lập tức ăn ngay, nhưng này vẫn chưa nhận ra, vô ý quyến rũ , thực là… “Bé dưa ngốc.”

      được gọi tôi là bé dưa ngốc!” Kháng nghị.

      “Thực gọi được?”

      được!”

      “Rồi, nghe lời em.” Giọng dung túng lẫn cưng chiều lại tái .

      Sau khi gật đầu, tay Nghiêm Thiếu Hành thuận thế chuyển tới chỗ, “Nhưng thực ra em rất thông minh, chỉ có vài mặt hơi ngốc thôi, là ngực lớn có đầu óc cũng đúng lắm.” Rất nghiêm trang, như thảo luận học thuật.

      xong, còn rất có “tinh thần nghiên cứu” nhìn chằm chằm vị trí nào đó dưới tay, “Tuy rằng hai chữ ‘ngốc nghếch’ trước đó rất danh xứng như thực.”

      Kéo móng vuốt sói trước ngực mình, thoáng chốc, mặt Hứa Y Nhiên nhanh chóng đỏ bừng, “Nghiêm Thiếu Hành!”

      …Ngay lúc đó làm sao làm thịt chứ?

      Toàn bộ buổi sáng, trong đầu đều hối hận chuyện này, rầu rĩ đến mức muốn đạp đầu xuống bàn.

      phát , “sắc” của ông chồng trước, là tự động thăng cấp, nếu dạy dỗ chút, hai ngày nữa, chừng bèn kéo vào phòng ăn sạch!

      Ban ngày Nghiêm Thiếu Hành có gọi điện vài lần, Hứa Y Nhiên cũng tiếp, còn xoa tay chờ tối nay về xử dê xồm.

      Chỉ là… xử thế nào đây?

      Aizzz, ông chồng trước có bản lĩnh còn vượt xa hơn đầu óc so với người bình thường… nếu muốn báo thù, thực rất khó đó!

      Đến buổi tối tan tầm về nhà, Hứa Y Nhiên đều nghĩ ra biện pháp báo thù.

      Có điều khiến bất ngờ là, mặc dù Nghiêm Thiếu Hành vẫn tới trạm xe điện ngầm đón , nhưng lại chịu chuyện với .

      Hai người im lặng đường về nhà, đừng là Hứa Y Nhiên, ngay cả bảo vệ tiểu khu cũng cảm thấy kỳ quái.

      Bình thường khi trở về Nghiêm Thiếu Hành phải đều liếc mắt đưa tình với vợ à? Hai người thấy thế nào cũng là đôi vợ chồng son, ngọt ngào cực kỳ, hôm nay làm sao ta?

      Hứa Y Nhiên biết màn “chống cự huyết lệ” mỗi ngày khi bản thân về nhà đều bị người ta biến thành liếc mắt đưa tình, đến lúc vào nhà, do dự hỏi , “ sao vậy?”

      Nghiêm Thiếu Hành đằng trước dừng bước, xoay người lại, ánh mắt rơi người , xa xăm , “Có người ban ngày nhận điện thoại của .”

      “…” ràng giở tính khí trẻ con là , nhưng sao mặt lại đỏ thế.
      Last edited: 27/9/15
      Jin292, Chôm chôm, ThiênMinh37 others thích bài này.

    5. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Tem tem
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :