Khoảng cách văn án : Có hai loại phụ nữ bao giờ nhìn đến , 1 là phụ nữ phẩu thuật thẩm mỹ , 2 là người phụ nữ coi trọng nghiệp. Có loại con trai mà bao giờ coi “đàn ông “ ,đó chính là những người tuổi hơn mình . Rồi có ngày, bọn họ gặp nhau ...... : cho tôi làm bạn trai em ...... Nàng đáp:cậu làm “ tổ tông “ tôi luôn ...... Vì thế, có người kiểm tiền, có người kiểm sức khỏe , lại kiểmđược “ tổ tông “ , biết là phúc, là họa? mốn quên chuyện cũ , muốn sống an nhàn , lại thấy được nụ cười yếu ớt từ , biết là cười nhạo? Hay Là ca ngợi? đơn giữa biển người , tao nhã phóng túng nhưng lại chẳng thèm nhìn đến . hỏi : muốn đến được trái tim ,khoảng cách có xa ? đáp: có khoảng cách, nhưng cũng thể vượt qua...... : nên để cho duyên phận của chúng ta trôi , chỉ cần nhón chân đón làm gió mới , chờ đợi lúc hẹn gặp nhau...... : cho dù trời đất thay đổi , tình chúng ta cũng thễ dao động . Và rồi ,chỉ nhìn mảnh lá rụng theo làm gió cuốn ,dường như thấy bóng dáng nửa hạnh phúc của mình . spoil : Hờ hờ, đọc văn án, các tình iu biết đây là dạng tỷ đệ luyến nhỡ *mặt mày khoái trá*. Nam chính khỏi phải , đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu, là bác sĩ nhé, cute cực kỳ, đôi khi cũng hơi BT. Nữ chính ôi thôi rất là ba trấm … chung cái cặp đôi nì rất là ba trấm, ta đọc mà thể thấy ba trấm … Hờ hờ, các tình iu thấy cái hố này có hoàn tá tràng ? Có thi nhau lọt hố hết nhớ, chờ ta từ từ … nghĩ ngày … bắt đầu lấp hố nhớ *cười man rợ* khửa khửa!!! p/s : mới đọc tuyết lạc trần duyên của tác già này xong là lò mò kiếm tuyện khác ,mới đọc dc mấy chương ,thấy hay quá edit liền cái văn án giới thiệu link : http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=64655