1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà Xã, Em Không Ngoan - Phác Hi (53 c+1PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Bà Xã, Em Ngoan
      [​IMG]

      nguồn: daohoatiencanh.wordpress.com
      tác giả: Phác Hi
      editor: siêu nhân hồng & tiểu bạch kiểm
      thể loại: đại, sủng, cảnh sát chìm

      Văn án
      Vĩ nhân : con người ai cũng thích liếm mút gì đó.

      Triển Du : khó trách kẹo que bán chạy nhiều năm vẫn có thể đứng thẳng ngã.

      Nam Khôn : khó trách vừa nhìn thấy bốn lạng thịt trước ngực em thấy ngứa miệng.

      Triển Du : biết xấu hổ đến chó cũng phải ngại, mấy thứ có khác gì sở thích của chó hả!

      Vĩ nhân : tồn tại của sinh mạng là ở vận động.

      Triển Du : mà vận động là phải kiên trì.

      Nam Khôn : cho nên mỗi lúc trời tối luôn kiên trì vận động.

      Người xem : nhưng mà tính vận động giường!!!

      Chuyên gia súng ống đạn dược VS cảnh sát chìm xinh đẹp độc miệng.

      Cặp đôi: Triển Du – Nam Khôn
      Last edited by a moderator: 3/11/14

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      chương 1

      Tác giả: Phác Hi

      Edit: Siêu nhân hồng

      Beta: Panda đào hoa

      Chương 1 – Bữa tiệc Genting

      (Genting là 1 cao nguyên có khí hậu khá mát mẻ ở Malaysia)

      Malaysia, resort Genting.

      Những ngọn đèn rực rỡ vừa sang lên, tỏa ánh sáng xinh đẹp, casino lừng danh cao nguyên vẫn đông đúc như trước, tiếng người huyên náo.

      Nhưng mà, trong đại sảnh chỉ cho phép hội viên có thẻ vàng vào, đêm nay diễn ra tiết mục có hơi khác với ngày thường.

      Bởi vì cuộc đấu giá ngầm sắp diễn ra ở đây, những vị khách ngồi đây thể nghi ngờ chính là danh môn vọng tộc đến từ khắp nơi thế giới – trùm dầu mỏ, trùm súng ống đạn dược, gia tộc chính khách, người thừa kế những tập đoàn lớn.

      Ngọn đèn tụ lại góc, khí bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.

      Người dẫn chương trình mặc vest thẳng thớm bước lên võ đài: “Vô cùng vinh hạnh vì đêm nay có thể cùng các vị hưởng thụ bữa tiệc tinh thần có hai này, có câu hương vị của thắng lợi quả là rất ngọt ngào, nhưng hơn thế nữa, có lẽ trong giây phút đó, nuối tiếc cũng nối gót. Phải hết sức cẩn trọng quyết định đình chiến hay tiếp tục khiêu chiến mới có thể tận hưởng vui sướng thắng lợi. Lúc này, tôi thành tâm mong muốn các vị khách ở đây đêm nay có thể thắng lợi trở về.”

      Tiếng vỗ tay như sấm dưới đài khiến người dẫn chương trình tươi cười, nghênh đón tiếng đàn dương cầm du dương cùng vũ công dáng người uyển chuyển.

      Trong bữa tiệc VIP này, Simon quay đầu lại nhìn người đàn ông tao nhã xem danh mục đấu giá ngồi bên phải lão, cười chân thành : “Cảm thấy hứng thú chứ?”

      Nam Khôn khép bảng danh mục lại, cũng trực tiếp trả lời ông ta, chỉ hời hợt câu: “Cũng tồi.”

      Rất tồi, nhưng mà người này cũng vẫn vừa ý.

      vui vẻ trong mắt Simon vẫn giảm, từ từ thêm vào chút gian xảo:“Hôm nay tôi còn đặc biệt chuẩn bị cho cậu món quà khác, lát nữa dù có thế nào cậu cũng hãy nể mặt tôi chút đấy.”

      đến mức này, mặc kệ Simon có tặng món quà gì, nếu Nam Khôn từ chối nhận ràng là muốn nợ Simon, dù có là đứa ngốc cũng biết phía sau món quà này của Simon chứa hàm ý.

      nhiều năm hai nhà vẫn đường quan của , tôi cầu độc mộc của tôi. Lần này nếu vì Nam Khôn gặp số rắc rối với người chú hai cho dù Simon có mua lại toàn bộ vật phẩm đêm nay tặng , Nam Khôn cũng có hứng thú lãng phí thời gian ở đây.

      “Để ông hao tâm tổn trí rồi.” sau lúc trầm ngâm khẽ vuốt cằm nhìn Simon bụng dạ khó lường, ôn hòa biểu đạt lòng biết ơn của mình.

      Khóe miệng Simon lên nụ cười: “Tôi phải biết ơn vì cậu nhận món quà của tôi mới phải.”

      Tiết mục góp vui sân khấu sớm chấm dứt trong cuộc hàn huyên của hai người, người dẫn chương trình dung giọng bao hàm tình cảm mãnh liệt giới thiệu với các tân khách về chiếc đồng hồ quân được cải tiến mới nhất của quân đội Mỹ.

      “Chắc hẳn các vị ngồi đây đại bộ phận đều biết về chiếc đồng hồ thông minh này, nhưng xin cho phép tôi giới thiệu với các vị thêm lần nữa. Kanbo, chẳng những nó có đủ những chức năng thông thường mà còn là chiếc đồng hồ Sniper (bắn tỉa) tiên tiến nhất thế giới. tính toán chính xác góc lệch của đường đạn khiến cho nó trở thành tay súng bắn tỉa hoàn toàn xứng đáng trở thành trợ thủ đắc lực…”

      Thổn thức, tất cả ánh mắt của mọi người dưới đài đều tập trung vào chiếc đồng hồ đeo cổ tay người mẫu.

      Người dẫn chương trình cười cười, tiếp tục thả mồi câu: “ chỉ có thế, chiếc đồng hồ này còn có thể xác định độ ẩm khí, áp suất khí quyển cùng với chấn động vô cùng trong phòng, nó xứng danh là thiết bị di động thông minh, tính năng chặn thiết bị theo dõi của nó có thể so sánh với kĩ thuật EMP tiên tiến nhất, cũng hề thua kém…”

      Simon bưng ly nhấp ngụm tequila, them để ý : “Hẳn là Rini rất hứng thú với thứ này.”

      Nam Khôn từ chối cho ý kiến, nhàn nhạt liếc nhìn qua Issa Bayrou Rini – tên bạo chúa của quần đảo Solomon.

      kiện hải tặc Somalia tháng trước, nếu có Rini cùng Simon giật dây chú hai của có mười lá gan cũng dám lừa dối cả nhà họ Nam vụng trộm kiếm thêm vài “khoản thu nhập khác”, về sau cũng bị hải tặc Somalia cướp sạch, để cho Simon nhặt được món lời lớn, làm hại vừa mới tiếp nhận Xích Thủy bị người khác khống chế. Món nợ này, sớm muộn gì cũng đòi lại sạch từ lão hồ ly này!

      Mọi người ngừng phấn khích theo từng mức giá người dẫn chương trình ra.

      Như Simon dự liệu, cuối cùng Rini thành công giành lấy Kanbo cùng kĩ thuật bí sau lưng nó với giá 3,5 triệu đô.

      khí náo nhiệt vẫn tiếp tục, những vật phẩm quý hiếm rực rỡ muôn màu, đương nhiên, giá cả cũng cao ngất ngưởng.

      Có trời mới biết viên kim cương Black Barron năm ngoái được phú thương Congo mua với giá 6 triệu đô, hôm nay tại sao lại xuất ở đây, còn có bức tranh nổi tiếng “Bí mật hậu cung”, năm 2007 báo chí Nga trả lại bức tranh cho bảo tàng, mà giờ khắc này nó lại hoàn chỉnh xuất ở Genting. thể nghi ngờ, nó tuyệt đối thể là đồ dởm.

      Thời gian trôi , lại vật phẩm trân quý bị vị khách dưới đài bỏ vào túi.

      Ngọn đèn đài tối dần, khí tạm lâm vào tĩnh lặng, đài, bốn vệt sáng khiến cho chân dung người đàn ông tráng kiện mang theo hộp thủy tinh kì lạ xuất mờ ảo.

      Ngọn đèn đột nhiên lóe sáng, thiếu nữ xinh đẹp mặc sườn xám màu đỏ, dùng tư thế thục nữ ngồi người chàng trai.

      Áo gấm thêu hoa bao lấy thân hình thể dung từ đẹp mắt để hình dung, bởi vì đó là kết quả của tiêu chuẩn quá mức nghiêm mật.

      Mọi người đều biết, từ nhiều năm trước Rini bắt đầu hợp tác cùng Simon và mafia Nhật Bản, đầu cơ buôn bán súng ống đạn dược, buôn bán “vật cưng”, giống như thứ được đấu giá, phàm là sản phẩm vật cưng diễm lệ như thế, tám phần mười đều được đấu giá ở chỗ tên bạo chúa kia.

      Nghe , tất cả vật cưng của trước khi được bày bán đều được “tạo hình” tỉ mỉ – phẫu thuật da có thể làm cho làn da của những thiếu nữ kia trở nên trẻ trung non mịn bóng loáng, thủ thuật ghép xương có thể làm cho thân thể của những sủng vật kia đạt đến tỉ lệ hoàng kim.

      Cách tạo hình cực kì bi thảm tra tấn kia, bất kể có hình dung thế nào cũng đủ để hình dung ra vẻ đẹp của họ.

      khí dần nóng lên khi người dẫn chương trình giới thiệu mỹ nhân kia, rồi lại bắt đầu cười rộ lên: “Tiếp theo xin cho phép tôi lọng trọng giới thiệu vơi các vị, đêm nay, bảo bối được chờ mong nhất của chúng ta – Aki đến từ nước Z, là đứa con cưng của Thượng Đế, bảo bối trải qua quá trình giáo dục tốt nhất, công chúa chính thống đáng tự hào, từng lỗ chân long người đều trải qua quá trình “tạo hình” tỉ mỉ được chúng tôi ủy thác…”

      Chỉ câu khơi gợi ngàn làn sóng, lời của còn chưa dứt dưới đài tràn ngập tiếng hít thở phấn khích.

      Ánh sáng mập mờ chiếu vào Aki bị quần áo che lấp da thịt trắng như tuyết, làm cho người ta cảm thấy cảm giác khiêu khích dị.

      Vẻ xinh đẹp thể bắt bẻ gì của được ngọn đèn chiếu rọi ngừng kích thích thần kinh thị giác của những người dưới đài.

      Nam Khôn cả đêm lên tiếng cũng vẫn gì nhìn chằm chằm về hướng sân khấu, nhưng vẻ chán ghét khó nhận ra trong đáy mắt cho thấy tiên đoán được chuyện gì đó tốt – “thương phẩm” được đấu giá đêm nay hề có trong danh sách, nhưng cam đoan, tất cả mọi người ở đây hề xa lạ với loại thương phẩm này, thậm chí càng hiểu hơn, chừng nửa số người ở đây đến chỉ vì món thương phẩm này.

      Đêm nay, trong này, nhân quyền chỉ thuộc về những nhân vật nổi tiếng hay hậu duệ của nhà quý tộc.

      Nếu cũng có cuộc đấu giá thể lộ ra ngoài ánh sáng này, càng có Issa Bayrou Rini vốn bị phanh thây xẻ thịt vẫn bình yên đứng ở đây. biết những chất kích thích cùng những tế bào ung thư phá hủy hệ thống miễn dịch cùng hệ thần kinh của những vật cưng này nhưng vẫn chút nương tay gắn “nô tính” vào sâu linh hồn của những vật cưng, làm cho những vật cưng trở nên cực kì nghe lời, cũng rất dễ chết yểu – bằng làm sao hàng của có thể bán ra ngoài được.

      Nam Khôn chưa từng cảm thấy mình là chính nhân quân tử gì nhưng cũng thể vỗ tay tán thưởng với cách mua bán táng tận lương tâm này của Rini.

      Nhưng mà, theo những dấu hiệu của đêm nay, cần đoán cũng biết tám chín phần món quà trong miệng Simon là thứ đài kia.

      ràng là cái bẫy nhưng thể nhảy xuống, gặp phải chuyện này chỉ có Nam Khôn mới có thể bình tĩnh như vậy, nếu đổi lại là người khác sớm thảm hại.

      Người đàn ông này luôn như vậy, nhẫn như phật, nhưng khi hung ác có thể trở thành ma quỷ hủy diệt tất cả.

      Người dẫn chương trình càng càng hăng, đến 5 phút giá của Aki tăng lên 5 triệu đô, người từng người đưa bảng đấu giá dường như có vẻ rất phấn khích.

      Nam Khôn nhìn dời mắt xinh đẹp như nữ hoàng băng tuyết đài, khẽ nhíu mày, đôi mắt đen trầm tĩnh lại lạnh lùng, nhận ra chút vui buồn nào.

      Rốt cuộc, sau lúc đấu giá kịch liệt, Simon nghe thấy người dẫn chương trình kích động hô lớn: “7,5 triệu đô lần hai, còn có ai nguyện ý trả giá cao hơn để có được vị công chúa xinh đẹp này ?”

      khí bỗng yên tĩnh trở lại, giá cao quá mức khiến đa số mọi người thể nhịn được mà đau lòng từ bỏ vật cưng này, số ít các kim chủ tài lực hùng hậu cũng tạm thời cân nhắc lại. Người dẫn chương trình : “7,5 triệu đô lần ba…”

      “8 triệu đô.”

      tiếng lười biếng ung dung phá tan khí, tầm mắt của mọi người đồng loạt ném về phía Simon.

      “8 triệu lần thứ nhất…” Ánh mắt người dẫn chương trình sáng quắc, giống như 8 triệu đô này sắp rơi vào túi của vậy.

      Cuối cùng, Simon dung 8 triệu đô thành công mua được.

      Người dẫn chương trình kích động đột nhiên cao giọng : “Bây giờ xin hoan nghênh ngài Simon tôn quý của chúng ta lên đài nhận chiến quả của ngài!”

      “Tứ gia…”

      Simon chậm rãi đứng lên, ưu nhã làm tư thế mời với Nam Khôn: “Như cậu nhìn thấy, đây là thành ý của tôi.”
      tart_trung thích bài này.

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      chương 2

      Tác giả: Phác Hi

      Edit: Siêu nhân hồng

      Beta: Panda đào hoa

      Chương 2 – Củ khoai lang phỏng tay

      Đêm nay, bảo bối được các phú hào tranh nhau cướp đoạt lại bị Simon chắp tay dâng cho Nam Khôn.

      Món quà này thể giá trị, cũng đủ thấy Simon rất xem trọng người thừa kế tân nhiệm này của Xích Thủy.

      Nhưng mà, mỹ nhân tuy đẹp nhưng lại chỉ là củ khoai lang phỏng tay có hại vô ích với Nam Khôn – nếu như Simon tặng bất kể thứ gì có sinh mạng ngoại trừ người hoặc là đồ vậ sống có thể hề cố kị nhận lấy rồi sau đó bỏ mặc, dù sao trong tương lai khi thời cơ chin muồi, mặc kệ có trả lại món quà này hay và Simon sớm muộn gì cũng có ngày tranh chấp vũ trang, nhưng mà Simon lại tặng cho mỹ nhân đến cả hơi thở cũng hấp dẫn.

      Tuy vị mỹ nhân trước mắt này nhìn qua ôn thuần nghe lời khiến cho người ta mến nhưng đừng quên, chủ nhân trước kia của là Rini.

      Lùi lại vạn bước mà , dù cho Aki có ôn nhuận vô hại nhưng mọi người chứng kiến đối với Nam Khôn mà cũng là phiền toái lớn.

      Tháng trước Đế lão gia đột ngột qua đời, nội bộ Xích Thủy xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Tài sản chia đồng đều dẫn đến mâu thuẫn gay gắt trong gia độc của mẹ , tuy Nam Khôn thành công ngồi lên vị trí cầm quyền của Xích Thủy, nhưng kẻ thù bên ngoài bao vây tứ phía, bên trong lại có nội gián khiến cho nhiều chuyện có lực mà cũng làm gì được.

      Gần đây mấy lão già ngồi ăn bám trong nhà họ Nam, mỗi người đều dòm ngó nhất cử nhất động của , chỉ mong ngày nào đó có thể tìm ra chút lỗi lầm của để bọn họ có cái mà bới móc.

      sạch dường như biết đến chuyện thế tục trước mắt này, dính chút khói lửa, hơn nữa bé kia hình như cũng có năng lực tự bảo vệ mình, nếu như sau khi mang về Xích Thủy rồi bỏ mặc , Nam Khôn cần hao tâm tổn trí cẩn thận cân nhắc cũng tiên đoán được kết cục của – mấy tên lang sói trong Xích Thủy chỉ tùy tiện nhấc tay cái cũng có thể ăn sống .

      Nhưng mà bé này lại là người của Rini, thành ý của Simon, thể giết cũng thể ném , ít nhất trước khi trở mặt với Simon phải bảo vệ tính mạng cho .

      Đặc biệt, mỗi ngày còn phải dành tâm tư để tới chăm sóc cho thứ – có tài cán gì mang lại lợi ích cho , cũng thể giúp củng cố địa vị.

      Tính thế nào cũng thấy đây là vụ mua bán lỗ vốn.

      Ánh sao lập lòe ngoài cửa sổ, ánh trăng trêu chọc người ta. Trong phòng khách sạn, ngọn đèn mông lung, khí nặng nề.

      Người đàn ông ngồi ghế sofa, tay xoa thái dương, giữ im lặng nhìn chằm chằm vào vật cưng nằm sấp đùi mình, tỏ vẻ cung kính.

      “Tứ gia” Đứa bé kia có vẻ sợ hãi Nam Khôn nhưng lại cố gắng nịnh nọt , đôi mắt ướt át tràn ngập hy vọng, lại cất giấu chút hoang mang, nhìn qua rất tội nghiệp, khiến cho người ta thương tiếc lại thúc giục người ta chà đạp.

      Sắc mặt Nam Khôn lạnh lùng nhìn chằm chằm, như có điều suy nghĩ.

      chưa từng gặp đứa trẻ ngoan ngoãn dịu dàng lại dính chặt người khác như thế, mở miệng ra là tiếng Tứ gia, gọi chân thành như vậy, cặp mắt đen láy sáng trong như nươc kia tràn đầy thâm tình, dường như chính là chỗ dựa duy nhất của thế giới này.

      Buồn cười nhất là ràng bọn họ mới quen biết quá 5 tiếng. thể Rini “giáo dục” rất thành công.

      bé kia thấy sắc mặt Nam Khôn dịu lại nên bạo gan thân mật hôn lên lòng bàn tay khô ráo của .

      Nam Khôn thuận thế khoác tay, nhấc chiếc cằm mượt mà của lên, từ cao nhìn xuống: “Sợ tôi sao?”

      Tiểu mỹ nhân khẽ lắc đầu, cũng gì, cặp mắt đen láy ấm áp lại hồn nhiên vui vẻ, nghe lời như con thỏ .

      Nam Khôn chút cảm xúc nhìn , hàng mi đen rậm rủ xuống khó có thể nhận ra ánh mắt phức tạp, lâu sau mới nghe thấy giọng gợn sóng của vang lên: “Mệt ngủ .”

      bé kia nghe thấy nên cong đôi mắt tinh khiết lên cười, cực kì thành kính cầm lấy tay Nam Khôn, mượn lực chồm lên muốn hôn môi .

      “…” Vẻ mặt Nam Khôn bất đắc dĩ, ràng nhóc con này hiểu sai rồi.

      “Tự mình em ngủ .” Cánh tay dài của nhấc lên, nặng chống lên bả vai , ngăn cản tán tỉnh của .

      Sắc mặt sững sờ, giống như thể hiểu được tâm tư của Nam Khôn, đôi mắt sáng long lanh tràn đầy mờ mịt.

      “Nghe lời” Nam Khôn bị ánh mắt mờ mịt pha chút thất vọng của chọc cười, rất muốn cần quan tâm gì mà ngụm “ăn” lấy món quà này của Simon, sau đó hơn phân nửa là “ thể tiêu hóa” nhỉ?

      vẫn chưa đói khát đến mức phải uống rượu độc giải khát, tối thiểu khi chưa xác định được vật cưng này có mềm mại vô hại như thấy , có hứng thú phát sinh chuyện gì với .

      Đối với vật cưng trải qua huấn luyện đặc biệt mà , lời của chủ nhân chính là thánh chỉ thể cãi lại.

      Cho nên, mặc dù khó hiểu với quyết định của Nam Khôn nhưng Aki cũng hỏi thêm câu nào, chỉ biết phục tùng vô điều kiện.

      Cho nên, hai phút sau, Nam Khôn chứng kiến bé kia tự mình cởi dây lưng, vén chăn lên, bò lên giường, lễ phép chúc mình ngủ ngon, tiện thể còn chừa lại cho mình khoảng giường lớn.

      Ánh sáng cam nhu hòa chiếu rọi lên khuôn mặt trắng nõn nhắn lộ ra ngoài chăn của , dáng ngủ an tĩnh khiến thoạt nhìn vô cùng ngây thơ đáng .

      Nam Khôn chống lấy cằm, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào lúc lâu, từng biểu lộ rất gương mặt bé kia đều bị thu nạp vào tầm mắt.

      nghĩ, nếu như nhóc trước mắt thuần lương vô hại như vậy, giữ lấy nàng bên cạnh cũng có gì là xấu, coi như nuông chiều tiểu tình nhân, ít nhất khi thấy phiền não cũng có thể dùng để tiêu khiển.

      Phải biết rằng phải tình nhân nào cũng dịu dàng ngoan ngoãn nghe lời như bé này, lại còn…xinh đẹp khiếp người như vậy.

      Đêm càng sâu, trong căn phòng yên tĩnh tiếng động chỉ còn lại nhịp thở nhàng của hai người.

      Người đàn ông cầm trong tay điếu thuốc cháy được nửa đặt vào gạt tàn thuốc, đứng dậy vào phòng tắm. Nhưng lại phát ra, đến hai phút sau khi đóng cửa lại, bé vốn “ ngủ say” giường lại đột nhiên mở mắt ra, hàng mi dài cùng đôi mắt kia thông minh trong suốt lạ thường.

      “8 giờ tối mai vũ khí của Xích Thủy thử nghiệm ở khu A, liệt kê nó ra.” giọng thông qua thiết bị điện tử bằng kim loại thông qua tai nghe chui vào tai .

      Người kia tên là Mục Hàn, đội trưởng đội “Liệp Ưng” chi cục 9 cục an ninh, đồng đảng kiêm đồng của .
      tart_trungNguyên Nguyễn thích bài này.

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      chương 3

      Tác giả: Phác Hi

      Edit: Siêu nhân hồng

      Beta: Panda đào hoa

      Chương 3 – Dưới lớp mặt nạ

      Nước Z, thành phố K

      Đêm nhuộm màu mực, bóng tối cùng tĩnh mịch bao vây toàn bộ thế giới ngoài cửa sổ, căn biệt thự của vị chỉ nhà họ Nam rộng rãi khí thế như cung điện, bên trong đèn đuốc sáng trưng, vô cùng nào nhiệt.

      Từ khi lão gia chết tới giờ, con cháu nhà họ Nam lần đầu tiên mở cuộc họp gia đình chỉnh tề như vậy.

      Trớ trêu thay, hôm nay bọn họ có thể tề tự ở đây phải bởi vì di huấn của lão gia hoặc là Nam Khôn gọi tới mà là vì đứa con hoang.

      Trong di chúc của lão gia có điều khoản là sau khi chết, 5% toàn bộ tài sản danh nghĩa của ông để lại cho đứa cháu trai đầu tiên của nhà họ Nam, trước khi đứa trẻ chưa ra đời, những cổ phiếu cùng tiền mặt kia do đoàn luật sư của nhà họ Nam và Nam Khôn đồng quản lý, sau khi đứa trẻ sinh ra giao cho người giám hộ pháp luật của nó cho đến khi nó đủ 18 tuổi.

      Mọi người vốn cực kì bất mãn vì lão gia giao 45% tài sản danh nghĩa cho Nam Khôn, lại cộng thêm chuyện này, lúc ấy cậu cả và cậu hai của Nam Khôn hận thể đào mộ của lão gia ra.

      Đương nhiên, oán oán, bắt bọn họ đào mộ, bọn họ cũng chưa chắc có gan.

      Sau đó lại tức giận mấy đứa con biết tranh giành nhà mình, nếu bọn chúng khôn khéo chút hoặc được lão gia thương thêm chút sao lão gia có thể giao toàn bộ tài sản cho đứa cháu ngoại. (Nam Khôn theo họ ngoại)

      Càng tức giận hơn là nguyên cả đám con chỉ biết cả ngày uống rượu chơi hoa bên ngoài, sắp 30 tuổi cũng có lấy đứa con, làm hại bọn họ giờ chỉ có thể nhìn miếng thịt béo lắc lư trước miệng lại sống chết gì cũng ăn được.

      Đảo mắt lão gia chết được gần 2 tháng, trong 2 tháng này, mọi người cũng hề nhàn rỗi, vừa khí thế ngút trời chuẩn bị hôn lễ cho con, vừa tiếng động điều tra bốn phía, chỉ mong con mình thường ngày ra ngoài phong lưu cẩn thận để lại giống, giờ đơm hoa kết quả.

      Nhưng trời đúng là phụ người có lòng, tìm cả tháng trời, đúng là tìm được đứa.

      họ Nam Hạo của Nam Khôn, năm đó lúc còn học đại học là tên nghiện bài bạc, lại còn dẻo mồm dẻo miệng, lừa gạt dối trá, thành công đưa con nhà người ta lên giường sau đó lưu tình cước đạp bay, đáng thương kia gặp phải mảnh tình chó tha, những năm qua vẫn mình cực khổ nuôi con, mắt thấy cuộc sống vừa có chuyển biến tốt đẹp tiếng sấm giữa trời quang đánh xuống, khiến kia thần hồn tan nát – nhà họ Nam muốn cướp con của .

      Đứa trẻ mới năm tuổi trơ mắt nhìn mẹ của mình bị đao đâm vào bụng, bây giờ nằm trong bệnh viện sống chết chưa biết, kết quả ba nó lập muốn muốn lấy mẹ kế cho nó.

      Vở tuồng nhà giàu này là quá máu chó, quá máu chó.

      Trong phòng khách đèn đuốc sáng trưng, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung về phía đứa trẻ run run kia.

      Vẻ mặt của mỗi người nhìn bé đều giống nhau, hoặc oán độc, hoặc phẫn hận, hoặc cam lòng, hoặc thương tâm, hoặc quan tâm, hoặc có chút hả hê…Có thể là biểu cảm đặc sắc.

      Nam Khôn ngồi giữa ghế sofa im lặng đảo bản xét nghiệm ADN trong tay, vẻ mặt quá mức nghiêm túc khiến khí thế ngạo nghễ bừng bừng càng làm tôn vẻ ngoài tuấn mà lạnh lùng sắc bén, cho dù theo mọi góc nhìn sang cũng khiến cho mọi người có cảm giác tôn quý.

      ***

      Hình Thiên vừa gõ bàn phím vừa với Mục Hàn: “Lão đại, sắp đến giờ rồi mà Du nhi còn chưa tới, có cần liên lạc với ấy ?”

      Mục Hàn lắc đầu, giọng điệu chắc chắn mười phần: ấy có thể ứng phó.”

      Quả nhiên, vừa dứt lời bên cạnh cửa truyền đến tiếng bước chân cực kì .

      Hình Thiên cùng Mục Hàn đồng thời quay đầu lại, đập vào mắt chính là Triển Du mặc trang phục dạ hành màu đen. (chính là Aki)

      “Hì…tay nghề của Diệt Tuyệt sư thái ngày càng biến thái nha, nửa tháng trước người em nhìn thấy chính là chị , chỉ chớp mắt biến thành Lolita, nhìn khuôn mặt nhắn non nớt này xem…cho Thiên thử chút nào.”

      Khuôn mặt của Triển Du trải qua cuộc phẫu thuật dịch dung bằng phân tử sinh học, phải khuôn mặt của nhưng Hình Thiên và Mục Hàn là cộng cùng được bồi dưỡng trong thời gian dài căn bản cần thử cũng có thể nhận ra trước mặt mình chính là Triển Du.

      “Lão đại, hôm nay có phải lại quên cho Hình Thiên uống thuốc ? xem, lại lên cơn giật kinh phong, mau trị .”

      Động tác của Triển Du rất nhanh, tránh được cú đánh lén của người nào đó, mỉm cười nhìn Mục Hàn.

      Mục Hàn cũng vô cùng phối hợp câu: trị được, người này vừa rồi khi nhận được tin tức của em trị được nữa rồi, cổ còn đeo biển kia kìa, thuốc thần kinh của người ta thể trị được cho cậu ta.”

      Hình Thiên: “….”

      Triển Du ra vẻ tốt bụng giúp người nào đó vuốt ngực rồi quay đầu lại cười tươi rói: vào việc chính , bên hai người tiến triển thế nào rồi? Còn bọn Chiến Cát sao?”

      tháng trước, bộ an ninh thu được tin tình báo từ nước ngoài, tên trùm tổ chức khủng bố quốc tế “Dữ liệu Gamma” chuẩn bị hoạt động khủng bố liên hoàn quy mô lớn, mục tiêu đầu tiên là biên giới nước ta cùng các nước láng giềng.

      Nhiệm vụ của đội Liệp Ưng là mau chóng điều tra ra mục tiêu cùng địa điểm của Gamma, cũng tiếc bất cứ giá nào phải ngăn cản hành vi khủng bố của bọn chúng.

      Đội Liệp Ưng căn cứ vào tự liệu tình báo có hạn truyền về từ nước ngoài để tìm hiểu nguồn gốc, tra được tên trùm của Gamma tại Đông Nam Á Simon cùng Rini cấu kết làm chuyện xấu, khắp nơi xúi giục các nước Đông Nam Á phản lại chính phủ đồng minh gây nên nội loạn, muốn dùng việc này quấy phá trật tự thị trường súng ống đạn dược của Đông Nam Á, thầm mua vũ khí của bọn họ để phòng bị.

      Mà trước mắt nhà cung cấp lớn nhất của bọn chúng là chuyên gia vũ khí châu Á – nhà họ Nam.

      Nhưng mà, cục diện cùng bối cảnh của nhà họ Nam cực kì phức tạp, tuy nhiều năm trôi qua, vấn đề vận chuyển vũ khí cùng việc bảo vệ tài nguyên khoáng sản dưới đáy biển của nhà họ Nam và chính phủ vẫn luôn duy trì quan hệ hai bên cùng có lợi, nhưng đó là trước kia, bây giờ nhà họ Nam là do Nam Khôn cầm quyền. Người kia chỉ cất giấu tâm tư cực kì sâu mà có thủ đoạn cực kì phong phú, đến bây giờ chính phủ vẫn đoán ra nghĩ gì chứ đừng đến việc thăm dò thái độ của Simon.

      Hơn nữa Mục Hàn còn hoài nghi trong nhà họ Nam có người thầm cấu kết với Simon, nếu như là thế chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay nhất định đánh rắn động cỏ.

      Chuyện này thể nào điều tra ràng, chỉ có thể dùng mật thám, cho nên thiên tài Triển Du dùng hình tượng như vậy để xuất ở Granting.

      Trước mắt ngoài việc phối hợp với các thành viên của đội Liệp Ưng còn có nhiệm vụ thể làm: tra vai trò của Nam Khôn trong hoạt động khủng bố lần này – là nối giáo cho giặc hay là vì nước quên thân.

      Mục Hàn : “Chiến Cát cùng Đổng Kiêu ở căn cứ của bọn lính đánh thuê, Phượng Tường khu vực chữa bệnh. Ngày hôm qua Hình Thiên thu được đoạn Simon chuyện với Nam Khôn, quả nhiên thu được tin tức giữa hai người họ, lão hồ ly Nam Uy muốm mượn tay Simon để hạ bệ Nam Khôn, mà Simon muốn sau khi Nam Uy lên đài bán cho gấp ba lần số đạn dược.”

      Hàng chân mày xinh đẹp của Triển Du nhíu lại, lạnh lùng : “Tên Nam Uy này cần tiền cần mạng rồi!”

      Hình Thiên cũng nhanh chóng nghiêm mặt: cho là chơi tay được Simon, nhưng biết lão Simon chỉ chơi với như chơi với tên ngốc, đó mới chính là hồ ly thành tinh.”

      Simon đào hố chôn Nam Trọng, vừa khiến Nam Uy vui mừng còn tiện thể bán cho Nam Khôn món nợ nhân tình to bằng trời, đáng thương cho hai cậu ấm nhà họ Nam đến bây giờ vẫn chưa biết kiện hải tặc Somalia là do Simon cùng Rini chơi , còn cảm động rơi nước mắt vì Simon giúp bọn họ “cướp” hàng về.

      Mục Hàn : “Cũng biết giờ trong lòng Nam Khôn nghĩ thế nào, tâm tư của tên kia quá sâu, giờ lại thể trực tiếp ngả bài với để giúp chúng ta, chỉ mong trong tương lai sau khi biết mục đích của Simon khi mua số vũ khí kia có thể đứng cùng chiến tuyến với chúng ta, nếu chuyện này trở nên vô cùng phức tạp.”

      Cho nên giờ bọn họ phải bắt hai tày vào chuẩn bị, để phòng ngừa sau này Nam Khôn chống lại khiến bọn họ thất bại trong gang tấc.

      Triển Du nghe vậy hàng chân mày nhíu chặt lại: “ giờ căn bản Nam Khôn tin tưởng em, ban ngày có rất nhiều nơi thể đến được, nhà chính cách kho vũ khí cùng căn cứ của lính đánh thuê quá xa, khắp nơi đều có mắt điện tử cùng cảnh vệ tuần tra, ban ngày rất khó tìm nơi yểm hộ an toàn tuyệt đối, buổi tối căn bản đều ở nhà, em thể ra ngoài quá lâu.”

      Bây giờ Nam Khôn vẫn chưa tin tưởng , nghĩa là giờ căn bản hề có địa vị gì trong lòng Nam Khôn, càng có khả năng tự do ra vào nhà chính hoặc là những nơi quan trọng trong Xích Thủy như những người khác trong nhà họ Nam.

      Mà muốn thu thập tư liệu kĩ càng về việc mua vũ khí của Simon với Xích Thủy, cùng với những chứng cứ phạm tội của Simon và Nam Uy chỉ có thể dựa vào việc xâm nhập vào hệ thống mật của Xích Thủy, giám thị nhất cử nhất động của mọi người trong nhà họ Nam chỉ bằng việc giám sát từ xa đủ.

      Mục Hàn vừa nghe Triển Du vậy đoán được suy nghĩ của , giọng ấm áp khuyên can: “Chuyện này em ngàn vạn lần thể nóng vội, Nam Khôn trời sinh tính đa nghi, làm việc cực kì cẩn thận tỉnh táo, em là người Simon dâng cho , giờ tin tưởng em là chuyện bình thường. Trước mắt em chỉ cần phối hợp với bọn , sau đó bảo vệ tốt cho mình là được, đám người nhà họ Nam kia, ngoại trừ dì của Nam Khôn, ai cũng phải là ngọn đèn cạn dầu, em phải chú ý an toàn.”

      “Ngàn vạn lần đừng để người ta nhanh như vậy hổ đói vồ mồi nha.” Hình Thiên cười xấu xa châm thêm câu.

      Triển Du liếc xéo ta, lắc đầu thở dài: “Lòng dạ nếu cả chó cũng ngại, xem thế này chó nó có thèm !”

      sao cả, có em thích là được rồi!” Người nào đó mặt dày phỏng chừng như pháo cũng bắn xuyên qua được.

      Triển Du thưởng cho ta cái liếc mắt khinh bỉ, lập tức quay đầu lại nhìn vào màn hình máy tính, với Mục Hàn: “Được rồi, lão đại, hai người cũng chú ý chút, em về trước đây, bọn họ hẳn là cũng sắp xong rồi.”

      Trong phòng quan sát camera của nhà họ Nam vẫn duy trì tư thế ngủ nhúc nhích gần nửa tiếng, nếu quay về, cho dù Nam Khôn đến phòng chừng người trong phòng quan sát cũng phát ra điểm đáng ngờ.

      Mục Hàn gật đầu: “Được rồi, em trước . À, đúng rồi, nếu như cần thuốc cứ gọi Phượng Tường mang đến cho em.”

      Triển Du sửng sốt chút, sau khi ngồi lại vị trí, cười gian xảo: “Em nghĩ bây giờ vẫn chưa cần thiết.”

      giờ Nam có hứng thú với , còn phải tìm cách để Nam Khôn có hứng thú với đây.

      Hơn 8h đêm đầu thu bầu trời bao la trăng sao thưa thớt, con đường thông với bốn phía của Xích Thủy lập lòe ánh đèn hồng, chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, chợt có tiếng côn trùng kêu vang lay động khí, nghe ràng lạ thường, Triển Du xuống xe rồi biến mất sau đó, lao người nhảy nhanh vào con đường ven bìa rừng, sau đó chạy nhanh về phía nhà chính.

      Cảnh vệ tuần tra cùng camera ngừng chuyển động quanh các góc cua tạo thành hệ thống quản chế cực kì nghiêm mật.

      Trong bóng đêm chỉ thấy bóng dáng nhanh nhẹn của Triển Du như mũi tên bắn ra từ rừng rậm, lặng yên tiếng động trèo lên vách tường bằng đá hoa cương, thân thể như chim yến, vài bước chui vào cửa sổ lầu hai, nhảy vào bằng đường cửa sổ.

      Mười lăm phút sau, Nam Khôn họp xong quay về, nhìn qua vẻ mặt khi ngủ vẫn điềm tĩnh như cũ của vật cưng.
      tart_trung thích bài này.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      chương 4

      Tác giả: Phác Hi

      Edit: Siêu nhân hồng

      Beta: Panda đào hoa

      Chương 4 – Mượn đao giết người

      Thời gian như bánh xe trôi qua cực nhanh, Triển Du đến Xích Thủy được tuần lễ, số lần gặp Nam Khôn có thể đếm đầu ngón tay, số lần nhìn thấy những người khác lại càng ít ỏi.

      đến đây tuần lễ cũng thể ra khỏi cửa phòng, phải muốn ra mà là Nam Khôn cho.

      Những người khác tuy cũng ở trong nhà chính này nhưng cả ngôi biệt thự rộng như vậy, mỗi tháng ngoại trừ liên hoan gia đình vào ngày 15 bình thường mọi người có việc gì mới đến nhà chính.

      tuần lễ này, ban ngày bình thường người hầu cùng quản gia trong biệt thự, căn bản Triển Du có cơ hội tiếp xúc với những người khác.

      Hôm nay là ngày kết hôn của Nam Hạo – đại thiếu gia nhà họ Nam, mọi khách khứa tụ tập trong sảnh đại to lớn được giăng đèn kết hoa của nhà chính.

      Nam Khôn vẫn để cho Triển Du xuất trong hôn lễ, người biết nội tình còn tưởng rằng hề để tâm đến tiểu tình nhân mà Simon tặng cho nên mới lạnh nhạt với người ta như vậy, thế mà vào buổi tối lúc cả gia tộc tụ họp lại mang đến.

      Khuôn mặt nhắn thanh lệ thoát tục của Triển Du càng tăng thêm vẻ đẹp lung linh của thân thể bé kia, thân phận của lại còn rất đặc biệt, tùy tiện ăn mặc trang điểm xuất cũng đủ để mọi người bình phẩm từ đầu đến chân. Có thể đoán ra, khi khoác tay Nam Khôn với vẻ mặt hiếu kì lại có chút khiếp sợ xuất ở đại sảnh khiến tình hình lúc ấy đặc biệt nhốn nháo.

      Bữa tiệc gia đình đêm nay tuy long trọng như lúc trưa, đại bộ phận đều là họ hàng nội ngoại của nhà họ Nam cũng những nhân viên cao cấp trong Xích Thủy, có vài người lần đầu tiên nhìn thấy Triển Du giả trang Aki cũng trợn tròn đến rụng cả tròng mắt.

      Mọi người ở đây đều cho rằng Nam Khôn muốn mượn cơ hội này gì đó với bọn họ, nhưng người đàn ông này lại giữ chữ như vàng, lời nào, vô cùng bình tĩnh dắt tay tình nhân lượn vài vòng trước mặt mọi người nhưng ngay cả tên của Triển Du cũng lộ ra chữ.

      Có người đoán trưa nay Nam Khôn muốn tiểu mỹ nhân này xuất trước mặt mọi người phỏng chừng như là địa vị của này trong lòng chưa đủ cho nên muốn để cho mọi người nghĩ rằng trở thành nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Nam.

      Đương nhiên, bây giờ cho dù Nam Khôn để tâm đến chuyện nhặt này nhưng đêm nay mang đến có nghĩa là muốn cảnh cáo mọi người dưới của nhà họ Nam cũng như Xích Thủy rằng: nhìn cho vào, người phụ nữ này là của tôi, đừng có mà nghĩ vớ vẩn.

      Nhưng mà, đời này luôn có vài con mắt dùng được, đầu óc cũng chỉ để trang trí nên khởi xướng ra chuyện ngoài ý muốn.

      Hơn 8h tối, tại hoa viên bên cạnh đại sảnh nơi diễn ra bữa tiệc của nhà họ Nam, trông thấy trông giống như tiên nữ ngồi cạnh bể bơi, cũng hề nghĩ ngợi xem kia có phải bạn của mấy vị thiếu gia nhà họ Nam , hoặc là có quan hệ thế nào với Nam Khôn, vẫn dám bước đến đùa giỡn!

      “Sao vị tiểu thư này lại ngồi mình ở đây?”

      Cái tên đa tình này tên là Đường Thiệu, là con trai của chủ tịch công ty bất động sản Hồng Nguyên, cũng là vị hôn phu của đại tiểu thư nhà họ Nam.

      Trong lòng Triển Du mặc niệm vài giây cho chỉ số thông minh của người này.

      Trong lòng tự nhủ, tên ngu xuẩn này đầu treo chữ sắc nha, tới rất đúng lúc, hôm nay mượn khai đao.

      Cơn gió đêm mang theo hương thơm vờn nghịch qua mặt nước hồ, Triển Du mặc chiếc sườn xám màu trắng đáng , nổi bật khuôn mặt cực kì tinh tế của , nhất là đôi mắt đen như mực, tản ra luồng linh khí cổ điển hớp hồn người.

      Ánh mắt của Đường Thiệu như muốn xuyên qua , chỉ cảm thấy men rượu vừa rồi như đốt cháy cơ thể , khiến toàn thân nóng lên, hưng phấn lạ thường. Thấy Triển Du đáp lời, cười tủm tỉm bước lại gần Triển Du, lấy thân làm tường, ngăn cho người nào đó : “Tiểu thư có đồng ý nể mặt để tôi mời em ly rượu ?”

      Triển Du quay đầu lại nhìn , ánh mắt ướt át tràn đầy nghi hoặc: “Tôi biết .”

      Mặc dù sớm thuộc lòng thân phận của từng người trong nhà họ Nam nhưng vật cưng Aki từng trải qua giáo dục đặc biệt luôn dùng thái độ thẳng thắn đến vô tội đối với những người bên cạnh Nam Khôn.

      Đường Thiệu xem lời cự tuyệt như loại tình thú, mặt dày : “Chẳng phải tại quen rồi sao, xin tự giới thiệu tôi tên là Đường Thiệu, tiểu thư họ gì?”

      Vẻ mặt Triển Du vô tội lại ngơ ngác: “Tôi muốn làm quen với , tại sao tôi phải cho biết tên của tôi?”

      Đường Thiệu bị lời “vô tâm” của bé này khơi gợi hứng thú.

      “Ha ha…Em biết tôi là ai ? Thôi, muốn biết cũng sao, uống cùng tôi ly .”

      Triển Du trộm liếc nhìn về phía sau ta, trong lòng cười khẽ tiếng, gì, chỉ muốn qua .

      Bữa tiệc vừa bắt đầu lâu Nam Khôn bộ trưởng gọi , ném mình ở đây, nhưng theo biết, hôm nay Nam Khôn đưa đến đây là có mục đích.

      chừng có người nào đó ngồi trong phòng giám sát từng nhất cử nhất động của .

      Tên kia, diễn trò gì đây, lửa cháy đến nơi phải rút lui thôi.

      Thấy muốn , Đường Thiệu lách người qua, lại dùng thân ngăn lại, khoảng cách đặc biệt gần, đứng xa xa sau lưng nhìn lại rất giống hai người ôm nhau.

      Đại tiểu thư của nhà họ Nam từ trong đại sảnh ra cho tỉnh rượu, trông thấy cảnh này lửa giận thoáng cái vươn cao ba trượng: “Đường Thiệu!”

      Triển Du lắc đầu trong lòng, con mắt chọn đàn ông của tiểu thư này cũng tốt lắm.

      kia! Nhìn còn trẻ tuổi như vậy tập thành thói xấu rồi sao? Trong chốc lát có đàn ông ngứa ngáy phải ?!” Tất nhiên đầu óc cùng con mắt của đại tiểu thư Nam Trân này cũng quá tốt nhưng mà miệng lưỡi lại rất độc.

      Tiếng thét của của ta dường như kéo Đường Thiệu về thế giới thực tại: “A Trân, em bậy bạ cái gì thế?”

      Chân mày Nam Trân dựng lên, lạnh lùng : “Họ Đường kia, hai ta còn chưa kết hôn mà, nhớ cho , đây là nhà của tôi!”

      Vẻ mặt Triển Du kinh hãi, rụt vai muốn chạy trốn nhưng đại tiểu thư kia vẫn chưa thấy đủ, ngăn lại cho : “Vừa rồi phải rất biết xấu hổ sao, thế nào, bây giờ chột dạ rồi sao?”

      Triển Du vừa hoảng sợ né tránh vừa làm ra vẻ vô tội làm cho tiểu thư kia thêm giận dữ: “Người phụ nữ đáng ghét này, tôi phải về, thả ra.”

      “Dám mắng tôi, TM chán sống rồi à?” Rốt cuộc đại tiểu thư cũng tìm được lí do khóc lóc om sòm, nhưng người ta cũng diễn cảnh vung cái tát như TV (để miễn cho tay bị đau) mà vung chân đạp thẳng.

      Triển Du bị đạp cước lảo đảo vài bước vẫn “ đứng vững” được, thoắt cái rơi xuống hồ bơi.

      Đường Thiệu vội vã : “Nam Trân, dầu gì em cũng là đại tiểu thư danh môn, sao lại giống người đàn bà chanh chua như vậy?”

      Nam Trân ngoài mạnh trong yếu : “Tôi thích chanh chua vậy đấy! Họ Đường kia, hôm nay nếu dám nhảy xuống theo tôi với ba tôi, tin cứ thử xem!”

      Đường Thiệu thoáng cái ỉu xìu, hơn nữa cũng tính nhảy xuống, bộ vest người rất đắt tiền.

      Triển Du cũng biết bơi, hơn nữa kĩ thuật bơi lội cũng rất tốt nhưng vật cưng Aki lại biết.

      Cho nên bây giờ cũng chỉ có thể giả vờ bị chìm trong nước, hề có kĩ thuật gì mà liều mạng vùng vẫy trong bể bơi sâu hơn hai thước, cũng may cảnh vệ của Nam Khôn cũng tới rất nhanh, bằng sặc chết.

      Cảnh vệ được huấn luyện nghiêm chỉnh nhanh chóng vớt người lên, Nam Khôn cũng sợ bộ vest sang quý của mình bị ướt, ngồi xổm xuống bên cạnh, tay ôm lấy , tháo vài nút áo sườn xám của ra, dùng lực vừa phải vỗ lưng cho .

      “Khụ khụ khụ…” Triển Du bị sặc, yết hầu như bị ai bóp nghẹt rất khó chịu, gương mặt vốn xinh đẹp bị lấm lem như hề, mái tóc tinh tế cũng tán loạn như đống cỏ khô, nhìn qua vô cùng chật vật.

      Vài cảnh vệ tự động vây hai người lại, giống như cái cột điện đường, ruồi bọ cũng vào được.

      Triển Du ho hơn nửa ngày mới ngừng lại, ánh mắt có tiêu cự giờ phút này phát Nam Khôn nhìn mình chằm chằm chớp mắt, ánh mắt bình tĩnh gần như lạnh lùng tựa hồ dấu chút suy ngẫm.

      “Tứ gia, hu hu hu…”

      Triển Du cảm thấy sau này mình làm đặc công nữa có thể làm diễn viên, mấy giọt nước mắt này như hệ thống cung cấp nước uống, đến là đến.

      “Tôi chỉ rời lát mà em để mình biến thành như vậy sao, sao lại vô dụng như vậy, ngoan nào, đừng khóc.” Trong lòng Nam dường như bị dáng vẻ tội nghiệp của khơi gợi chút thương tiếc, giọng điệu dù trách cứ nhưng ánh mắt lại thoáng cái trở nên dịu dàng.

      Triển Du khụt khịt mũi, nhào tới ôm cổ cọ cọ như làm nũng, trong lòng lại thầm: Tôi rủa cả cái mông của , biết nhất định tôi gặp chuyện may mà còn cố ý ném tôi lại, nha, phải muốn thử tôi còn gì nữa.

      Nam Trân cùng Đường Thiệu đứng cách đó xa cũng trông thấy cảnh này, sắc mặt thoáng chốc xanh méc, trợn mắt há mồm.

      Hành động giữa Triển Du và Nam Khôn trực tiếp cho bọn họ biết quan hệ giữa hai người.

      Nam Khôn bế người đứng lên, ngang qua bọn họ, cách vài bước chân dừng lại, ánh mắt sắc bén đâm thẳng vào khiến hai người đổ mồ hôi lạnh.

      họ, em…em cố ý… ấy…” Nam Trân khẩn trương đến nỗi năng lộn xộn.

      Vừa rồi lòng đố kị khiến ta choáng váng đầu óc, cho nên cũng nghĩ nhiều như vậy, hơn nữa ở nhà họ Nam, trước giờ địa vị của những cùng tuổi với ta ai sánh bằng ta.

      Nam Khôn hờn giận nhìn ta cái, giọng điệu cũng nhàn nhạt: “Say về nghỉ ngơi sớm .”

      Lời nghe như quan tâm này lại làm mặt Nam Trân nóng lên, tầng ý khác của họ ta ràng chính là: khóc la chửi bới cũng phải lựa trường hợp, hãy nhớ kĩ thân phận của em!

      “Tứ gia, tôi…” Đường Thiệu cũng lên tiếng nhưng biết nên thanh minh cho bản thân thế nào.

      Xét đến cùng mới là người khỏi xướng, dù thế nào Nam Trân cũng cố tình gây nhưng dù sao ta cũng là em họ của Nam Khôn, mình dù có kết hôn với Nam Trân cũng là người ngoài, đúng là phân lượng cũng nặng như vậy.

      Nhưng mà Nam Khôn ngay cả mắng cũng khinh thường thèm mắng, chỉ lạnh lùng liếc nhìn sau đó ôm người nhanh chóng rời khỏi.
      tart_trungTuyết Liên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :