1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng nhi phúc hắc của yêu nghiệt - Thượng Đế Đô Đọa Lạc (Full - Đã Có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]
      SỦNG NHI PHÚC HẮC CỦA NGHIỆT
      Tác giả: Thượng Đế Đô Đọa Lạc
      Nguồn và chỉnh sửa: Tịnh Yên
      Thể loại: Xuyên

      Giới thiệu:
      buổi sáng xuyên qua, bắt đầu con đường sống bình thường.

      Vũ Quân thay đổi trở thành nữ nhi của Hàn tướng quân, có vết bớt giống nhau ,nàng biết, đây cũng phải lần đầu tiên nàng biết đến chuyện đương, lại phát bạn trai nghiệt của mình ở ngày cuối cùng của tháng thay đổi thành phải là người.

      Sau khi thay đổi, tâm cũng trở nên luống cuống nhưng khi được Hàn Vũ ôm vào ngực, phút chốc được trấn an. Hoá ra bọn họ đều say mê lẫn nhau....

      Câu chuyện tình mấy trăm năm trước của Thánh Giả và thê tử của đẹp đẽ đến mức nào chứ? Có liên quan gì đến Tà lão nhân sao? Tà lão nhân có chiếc nhẫn kiểu đại và biết ngôn ngữ đại, chẳng lẽ cũng là người xuyên ? Việc này có liên quan gì tới Hàn Vũ?

      Hội nghị bàn bạc thảo luận chiến quyền của bốn nước rơi vào tay ai? Người tình nghiệt của Hàn Vũ chỉ là nhi được Lão sư nhặt về sao?

      Bạn trai phải là người, Lão sư như câu đố, Tứ Quốc quyền lực dây dưa, thân thế bí cùng chính mình, từng cái mưu chôn giấu lâu lần lượt bị vạch trần.

      Xem Hàn Vũ xoay vòng tứ quốc, hô mưa gọi gió vì bạn trai phải người, trở thành thần của đại lục bằng nỗ lực và trí tuệ đại như thế nào.

      Tình cảnh 1:

      Theo nhạc nổi lên, Hàn Vũ bắt đầu nhảy múa, hai tay lay động, eo thon lắc lư, cổ nhắn run run, hai tay theo thân thể vung lên đỉnh đầu, dẫn đến từng tràng hét chói tai ngừng của đám nam nhân bên dưới, động tác tại của nàng thực là mê hoặc tâm trí của mọi người, điệu múa lớn mật như thế chưa từng ai nhảy qua, càng có ai được thưởng thức qua. Theo tiếng đàn phập phồng, các kiểu động tác quyến rũ được bày ra, điệu nhảy đại nóng bỏng cứ như thế xuất trước mắt cổ nhân, sao có thể điên cuồng được chứ

      Tình cảnh 2:

      Hàn Vũ nghe được Quân Tà Diễm hét cái gì ở giữa đám cháy. Tiếng hét vang lên bất ngờ tựa như tiếng sói trú trong rừng sâu. Hàn Vũ quên mất phải Quân Tà Diễm tránh xa ngọn lửa, chỉ có thể nghe tiếng hét vang lên từng tiếng, đập mạnh vào trái tim nàng. Bàn tay Quân Tà bắt đầu thay đổi. Móng tay dài ra, càng ngày càng sắc. Đôi mắt cũng còn đỏ như máu nữa mà từ từ biến thành màu xanh biếc, tản ra hàn quang như mắt sói hoang trong màn đêm. Hai cái răng nanh còn như như ra ràng khuôn mặt tuấn tú. Mái tóc bạc trắng dài ra tới gót chân Quân Tà Diễm với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được. Hàn Vũ hóa đá ngay tại chỗ. Tình cảnh này là thế nào đây? Nó khiến Hàn Vũ nghĩ -- mỹ nữ và dã thú.

      Tình cảnh 3:

      "Nương, phụ thân lại hóa thành quái thú"

      tiểu nam hài mũm mĩm nắm tay tiểu nương còn lắc lắc chạy đến trước mặt Hàn Vũ, nước mắt oa oa chỉ trích phụ thân của .

      Chỉ thấy Hàn Vũ đến trước mặt quái thú, vung tay đánh quyền vào trán nó " Lần sau lại hóa thành quái thú trước mặt con nữa, ta cấm dục ngươi nửa năm, hừ" , xong liền tức giận bỏ . Chỉ thấy quái thú nào đó tức giận nhìn chằm chằm tiểu nam hài kia, mắng cũng nỡ, đánh lại luyến tiếc, aizzz, ràng chính tiểu tử kia nài nỉ muốn được nhìn thấy hóa thân lần mà....​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 17/3/16
      meomeongungay, Suuney, minhdang898 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1: Bắt đầu bình thường

      Vũ Quân là nhi rất bình thường, nhưng khi Vũ Quân với người khác nhi bình thường họ lại : "Là nhi phải là điều bình thường rồi" Có phải ?

      Vũ Quân hướng nội, đa sầu đa cảm, nhưng hay mơ tưởng nhiều chuyện tình mà các bạn đồng lứa tuổi mơ tưởng, mặc dù cũng biết những chuyện này các bạn có nghĩ tới hay ?

      Thời điểm Vũ Quân còn rất bị bỏ rơi, ngày đó rất lạnh, khi đó được bao kín đặt im lặng trước cửa nhi viện, nghe tiếng bước chân càng ngày càng xa, Vũ Quân hình như cảm giác bị từ bỏ chợt khóc thét lên làm quấy nhiễu giấc ngủ của viện trưởng, cứ như vậy Vũ Quân ở nhi viện lớn lên từng ngày, những điều này đều do viện trưởng lại với .

      Thời thơ ấu Vũ Quân cũng được xem là nghịch ngợm lắm, cũng có người đến nhận nuôi chính là muốn rời , đối với cha mẹ là từ ngữ xa lạ, chút cảm giác ấm áp.

      Thời cấp ba, Vũ Quân dạy vũ đạo tại nhà hàng ăn đêm, thích vũ đạo, cũng rất có thiên phú, thời điểm gặp chuyện phiền não, mở nhạc tối đa, sau đó tận tình khiêu vũ, nhảy đến khi còn thể lực, còn phiền não mới thôi. Vũ Quân muốn học đại học, nhưng nghĩ lại muốn nhi viện giúp đỡ mình cái gì vì vậy tự mình kiếm tiền. Từ hồi học cấp ba đến nay, rất ít có thời gian ăn ngủ cùng tự học, khi lão sư đến tìm là lúc cuộc thi hồi gấp gáp, vì vậy kịp ngăn chặn miệng lão sư lại.

      Đêm nay là lần cuối cùng Vũ Quân dạy ở đây, có gì hay xảy ra. Vũ Quân rất ghét nơi này, nếu vì tiền lương ở đây cao, làm sao thiên tài như lại nguyện ý dạy trong này, để cho người ta chịu nổi chính là con trai trưởng của chủ tiệm, ỷ vào trong nhà có chút tiền, bộ dạng cũng đẹp mắt chút liền cả ngày gặp ai cũng liếc mắt đưa tình. Đương nhiên, nếu tặng gì đó Vũ Quân đều cự tuyệt, ngu gì nhận, nếu thích có thể bán , kiếm thêm vài món ăn tốt cho đám tiểu hài tử ở nhi viện!

      "Ha ha, Vũ, nghe từ mai đến nơi này nữa, đêm nay chúng ta làm tiệc chia tay, thế nào? Tôi mời khách!"

      " cần, Ngưu đại soái" . xong liền xoay người bước . muốn có thêm bất cứ liên quan nào với người ở nơi này nữa, học phí đại học năm nhất Vũ Quân kiếm đủ, rốt cuộc có thể rời khỏi nơi này. Nơi này làm Vũ Quân chán ghét, nhưng chính mình lại cảm thấy thể ở nơi nào khác, đây qủa cuộc sống đáng buồn.

      Trở lại nhi viện vào lúc đêm khuya, mấy bạn cùng phòng đều ngủ say, Vũ Quân ngồi ở đầu giường nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, mê man suy nghĩ. cứ ra như thế sao? Nơi này ở mười mấy năm, viện trưởng cũng mất, người ra trong mỉm cười, thực an nhàn, đây cũng là điều Vũ Quân cảm thấy vui mừng nhất.

      "Chị Quân, về rồi?"

      "Ừ" Vũ Quân mỉm cười trả lời.

      Người chuyện là Vi Vi, hơn Vũ Quân hai tuổi, sắc mặt luôn tái nhợt, giống như là bệnh của ấy vậy.

      "Chị Quân, ngày mai chị rời khỏi đây phải ?"

      "Ừ, làm sao vậy?"

      " có gì, chị ở thành phố S chờ em, qua hai năm nữa em đến đó tìm chị! Chị nhớ ước định của chúng ta nhé!"

      "Ừ, chị chờ em"

      "Chị Quân, chị có thể được sao?"

      " còn sớm nữa, em ngủ nhanh chút !"

      "Dạ, ngủ ngon"

      phải Vũ Quân muốn trả lời mà ngay chính cũng biết trả lời như thế nào, rất muốn khỏi nơi đây, rất muốn có cuộc sống mới tốt hơn.

      Chỉ là muốn làm cũng hề dễ dàng, có tiếng tăm gì, dẫu cho lòng tham của Vũ Quân có lớn cũng có năng lực thực . nghiêm túc học tập, học bất cứ thứ gì, muốn trở thành nhân vật được mọi người biết đến, còn là người bình thường nữa, có lẽ đây là ước mơ của tất cả mọi người . Nhưng Vũ Quân cũng có khả năng để thay đổi, đành phải tuân theo tự nhiên. Ở thế giới này, cảm thấy mình quá bé.

      Vũ Quân cứ ngồi như vậy đến sáng, nhìn sắc trời ngoài cửa sổ dần sáng lên. Lại bắt đầu ngày mới, biết mình có thể tìm được con đường mới hay ? có bắt cứ kẻ nào quấy nhiễu. Mang theo túi hành lý sớm thu dọn xong, đến nơi ở của viện trưởng, rất nhiều dĩ vãng bất chợt ùa về, vốn cứ nghĩ nhớ lại điều gì nhưng tại lại cảm thấy vĩnh viễn đều thể nào quên được.

      "Tiểu Quân, cháu mau trèo xuống đây, cái đứa bé này, để xem viện trưởng dạy dỗ con như thế nào"

      "Đừng, tiểu lão đầu, cháu xuống dưới đâu, phải chỉ là ăn vụng chút thôi sao", Vũ Quân le lưỡi nghịch ngợm .

      "Hừ, nếu xuống, cháu chờ đến buổi tối ăn đậu hũ nóng do mẹ Trần nấu " Tiểu lão đầu tà ác cười cười

      cây, vừa nghe xong mặt lập tức biến sắc, nhanh chóng tụt xuống dưới.

      "Ô, ô, lão đầu....., , đúng, viện trưởng, cháu sai rồi, viện trưởng trăm ngàn lần đừng ép cháu ăn đậu hũ của mẹ Trần a, ô ô ô cháu sai rồi" Vũ Quân ghét nhất là ăn đậu hũ do mẹ Trần nấu!

      Gió kéo suy nghĩ của Vũ Quân trở lại, nhìn đồng hồ, nhanh chóng mang túi lớn lên vai, ra cửa nhi viện, đưa lưng về phía mặt trời mọc, cứ thế mà bước , hướng tới chân núi, bắt đầu cuộc sống mới . Vừa vừa hát, lại đột nhiên muốn nhảy múa, vừa nghĩ vừa chuyển động, lúc này thực rất là cao hứng.

      Có lẽ là vui quá hóa buồn, có lẽ là điệu nhảy của hơi nhanh, qua ngã rẽ, bị chiếc xe đua lao xuống núi đâm phải. cũng có phẫn nộ, chỉ cam lòng, tuyệt đối là cam lòng, cố gắng lâu như vậy lại nhận được kết quả như vậy sao? cam lòng, thực cam lòng....

      Đôi mắt chậm rãi nhắm lại, trong đầu tất cả đều cam lòng.

      "Có nghe thấy , coi chừng kĩ càng vào, đừng cho bất luận kẻ nào tới gần, nếu có gì xảy ra, cẩn thận cái mạng của các ngươi" Chu tổng quản cất giọng the thé kêu lên, nơi này cũng phải là hoàng cung, phải nhất định bảo đảm an toàn tốt.

      "Vâng" Bọn lính đồng lòng hồi đáp.

      Bộ dáng Chu tổng quản thực thanh tú, lông mi tinh tế, ánh nhìn rất có thần, mặc thân trường bào đen như mực làm người ta thấy trầm, hoàn toàn thích hợp với bộ dáng của . Chu tổng quane theo bên người hoàng thượng rất lâu nhưng năm tháng cũng lưu lại dấu vết gì mặt, quay đầu nhìn căn phòng phía sau, sắc mặt rất là thâm trầm.

      Phía trước phòng có hoa uyển, bên cạnh có tường vây rất cao. Đối diện tường vây có cái cây đại thụ, nhìn lên cái gì cũng thấy . Vũ Quân ghé vào đầu tường chậm rãi tĩnh lại.

      Nàng bất động thanh sắc quan sát xung quanh, người chung quanh đều mặc cổ trang, mới đầu nàng còn nghĩ bọn họ quay phim, nhưng mà tìm nữa ngày cũng thấy máy quay ở đâu, cuối cùng, Vũ Quân đành tình nguyện nghĩ đến chính mình xuyên qua? Tuy rằng lúc đầu còn có chút nguy vấn, cho dù là nằm mơ, nàng cũng hi vọng nàng cần phải tỉnh lại.

      Nhìn bốn phía mọi người có vẻ là thị vệ, biểu tình thập phần nghiêm túc, trong tay cầm đại đao. Vì sao người khác xuyên qua đều là ở giường, có nha hoàn tâm phúc chờ mình tỉnh lại, mà nàng lại ở đầu tường, còn nguy cơ ở tứ phía? Vũ Quân rất nhanh suy nghĩ, muốn tìm hiểu tình huống bây giờ là gì.

      Quan sát hồi, nghe được bọn họ chuyện, trong lòng lại nghĩ " Nếu mình đột nhiên xuất , có thể hay xem mình là thích khách?", kỳ quái, Vũ Quân ở trong này vì sao người khác đều có phát ? Nàng cũng có nghĩ mình làm con rùa rụt cổ đâu.

      Vũ Quân suy nghĩ nhiều chứ ai để ý đến nơi mà con người vốn thể ở đâu? Có lẽ là do bọn lính sơ suất, có lẽ là bọn lính cho rằng người ở bên kia là ám vệ. Có rất nhiều loại có lẽ, để cho người khác xem tồn tại của nàng.

      Qua hồi lâu, Vũ Quân thực thể kiên trì được nữa, suy nghĩ có thể dọc theo tàng cây xuống dưới, nhưng vừa động liền.....

      Đông, chạm vào, tiếng va chạm từ góc tường truyền đến, quấy nhiễu cuộc thương thảo của mọi người trong phòng.

      Mọi người ra chỉ nhìn thấy đỉnh đầu tóc dài đen thùi, miệng phun đầy tro bụi, mặt hai hàng lông mi nhăn lại gắt gao, biết là "Sinh vật" gì tựa vào góc tường.

      Đợi "Sinh vật" đó lấy tay làm lược chải sơ tóc, phun hết tro bụi, sửa sang lại quần áo xong, hướng mọi người " A, các ngươi tốt!" , liền nhanh chân bỏ chạy. tại chạy còn đợi đến khi nào? Vũ Quân muốn bị bọn họ xem là thích khách mà biến thành con nhím đâu. Hoàn hảo, sau lưng có ba lô làm đệm lưng, bằng , phỏng chừng khi ngã xuống, Vũ Quân cũng còn khí lực để chạy trốn nhanh như vậy, nhưng mà chưa chạy được 10 thướt phía trước liền bay tới người, chính xác là bay, đáp xuống trước mặt Vũ Quân.

      Người tới cầm kiếm chỉ thẳng tắp vào Vũ Quân, nàng động chút, kiếm liền tiến tới cách nàng thêm phần, đây lại là tình huống gì?

      "Hàn tướng quân, có chuyện gì?" Nam tử thân trường bào màu vàng xuất trước mặt Vũ Quân, trường bào có rồng thêu tơ vàng xung quanh, ở cổ đại ăn mặc như vậy chỉ có thể là Boss lớn mà thôi. Nhìn thực uy nghiêm, khí chất làm người ta giận mà uy, tuổi tựa hồ cùng Hàn tướng quân sai biệt lắm, sai, người sử dụng kiếm chỉ vào Vũ Quân chính là Hàn tướng quân.

      Là Vũ Quân gặp may mắn hay là rất hay ho đây? Gặp được đại Boss như vậy?

      Tình cảnh trước mặt tựa hồ có chút nguy hiểm. Đại Boss đánh giá nàng, cuối cùng cũng chỉ nhìn thấy mặt Vũ Quân trừ lộ ra vẻ mặt hưng phấn còn cái gì khác. Hoàn toàn giống người bị người khác uy hiếp đến tính mạng, có biểu tình sợ hãi cùng cầu xin tha thứ như vậy, tựa hồ có điểm thất vọng nhìn về phía lão nam nhân được xưng là Hàn tướng quân.

      " này ăn mặc cổ quái" , xong Hàn tướng quân đột nhiên bắt lấy cổ tay Vũ Quân, chế trụ mạch đập của nàng.

      "Ô, đau", Vũ Quân chân mày cau lại, lão đầu này biết từ "thương hương tiếc ngọc" viết như thế nào sao? Nâng chân lên hướng đạp tới, lại đứng tư thế trồng cây chuối đá tiếp, mặc dù là động tác vũ đạo, có lực sát thương nhưng cũng có thể phòng ngừa người khác tiếp cận mình, võ cùng vũ đều là nhà mà ra cả thôi.

      Vũ Quân ngừng lại, liền nhìn thấy ánh mắt quái dị của người khác nhìn mình, được rồi, nàng thừa nhận, vốn là bọn họ chẳng ra gì, tại xem ra Vũ Quân ra chẳng ra cái gì cả. Hành tùy theo hoàn cảnh, lập tức ngồi ở trước xuống mặt đại Boss......dưới đất

      "Các ngươi nhiều người như vậy khi dễ ta, nhiều nam nhân như vậy lại khi dễ tiểu thiếu nữ, có thể là...."

      "Có thể cái gì?"

      " cũng thế" . Vũ Quân cũng muốn cho người khác lưu lại cái nhìn tốt. Nàng muốn khống chế tình phát triển tốt, muốn cho chính mình bị cuốn vào chuyện gì, nếu mình ở trong này trọng sinh, như vậy nàng muốn sống cuộc sống vừa lòng mình.

      Boss nhíu mi, biết là suy nghĩ gì, đảo mắt nhìn về ba lô phía sau Vũ Quân "Bên trong có gì? Người đâu, đem cái bọc giống như hành lý gì đó đến cho ta"

      "Vâng" gã thị vệ tiến lên chuẩn bị lấy bọc của Vũ Quân xuống.

      " được" Vũ Quân nghĩ cũng nghĩ kêu lên, ôm chặt ba lô sau lưng của nàng. Nếu như bị bọn họ nhìn, còn xem nàng thành quái mà giết đâu. Nếu như bị ép hỏi lai lịch, Vũ Quân biết phải trả lời như thế nào đây?

      " Ta có thể hỏi mấy vấn đề hay ?" Vũ Quân hướng đại Boss , rất nhanh sang chuyện khác.

      "" giọng rất là khí phách trả lời

      " Nơi này là nơi nào?"

      " Quý phủ của Hàn tướng quân "

      "Người ở niên đại nào?"

      "Ngươi biết?Ngươi ở nơi nào đến? Tại sao lại ở trong này?" Boss cũng trả lời vấn đề của Vũ Quân, nhưng hỏi ngược lại nàng 3 vấn đề.

      "Ta sinh sống trong núi lớn, chưa từng ra nơi nào, hôm nay ta vụng trộm chạy ra, tới nơi này liền lạc đường, người cái gì cũng có, chút bạc nào hết, sau đó may mắn gặp được người, có thể cho ta ăn uống, nhưng điều kiện là ta phải nghe lời . Sau khi ta đáp ứng rồi, lại đột nhiên đánh ta ngất xỉu, khi ta tỉnh lại liền ở nơi này",

      Vũ Quân tin chính mình có thể nhanh như thế, biết bọn họ có tin hay ? Bây giờ tạm thời chỉ có thể nghĩ ra vậy thôi, biết có thể duy trì được bao lâu nữa đây.

      "Bây giờ là Phong Thụy năm thứ 20, ở nơi này là Đông Lâm quốc, hoang đế trị vì tên là Phong Thiếu Hoàng" đại Boss cũng để ý đến lời của nàng như thế là hay là giả, nghĩ có thể tra ra, ở tại quốc gia này
      còn có người nào mà tra được. Sau này mới biết, nàng là người duy nhất mà tra hoài cũng ra.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Khi nao nam 9 len san the bn?

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.2

      Đầu óc Vũ Quân nhanh chóng xoay chuyển, nàng xác định khi học lịch sử có học cái gì gọi là Phong Thiếu Hoàng cùng Đông Lâm quốc, Vũ Quân biết rất nhiều kiến thức về lịch sử, chẳng lẻ đây phải thời đại mà nàng biết? Vậy bây giờ làm thế nào nàng có thể thoát thân đây?

      tay Vũ Quân nâng cằm, nghiêm túc suy tư vấn đề, Boss lớn bên cạnh cẩn thận quan sát nàng, Vũ Quân vô ý nhìn về phía . Trời ạ, nhìn biết, nhìn cái giật mình, có mũi tên ở phía sau cách đó xa ngắm ngay , đầu mũi tên chợt lóe sáng, khí lạnh bức người.
      Cứu hay cứu? Đỡ hay đỡ? Ở nơi này là BOSS lớn nhất, có phải cứu được mới có lợi hay , thân thể Vũ Quân giống như phản ứng nhanh hơn đầu óc của nàng, tại thời điểm nàng còn tự hỏi cứu hay cứu, thân thể phản ứng, bước che ở phía sau của .

      "Tư" mũi tên cắm vào thân thể Vũ Quân, đến gần vai phải, vọt thẳng ra sau lưng nàng, cũng may là tốc độ của Vũ Quân nhanh, chỉ có thể cản trở được nửa thân thể của , Vũ Quân cảm thấy may mắn là tốc độ tiến lên của nàng chậm hơn tốc độ của người ta, nếu tại cái mũi tên đâm vào phải là vai của nàng mà là trái tim của nàng. Haizzzz, cứu người cũng phải là chuyện gì tốt .

      "Thích khách", biết là ai thét lên tiếng, người kia nhanh chóng chạy lại nhưng nơi này còn ai, cao thủ, khó trách nhiều người như thế đều phát ra, nếu Vũ Quân đối mặt với , phỏng chừng nàng cũng phát được . Kỳ thực, bọn họ đều đắm chìm trong hành động lúc trước của nàng, nên chú ý tới hoàn cảnh xung quanh.

      "Thần đáng chết, cầu hoàng thượng trách phạt" Hàn tướng quân quỳ gối trước mặt hoàng thượng, vì hôm nay phòng bị tốt mà thỉnh cầu giáng tội. Ha ha ha, trong lòng Vũ Quân thấy vui, lúc đầu biết là Boss lớn, ngờ lại là hoàng thượng, tại nàng đây có được tính là có công cứu giá hay ? Ha ha ha, khụ, ặc, đau quá .

      " có gì, đứng lên , mau truyền thái y" Hoàng thượng xong lại nhìn về phía Vũ Quân hỏi " Vì sao làm như vậy?"

      " nghĩ tới" tại nàng cũng vội cầu cái gì, chỉ muốn bình tĩnh chút. Thái y tới, cầm máu giúp Vũ Quân, lại biết rắc lên bột phấn gì, liền thấy đau nữa . Xong, Thái y nhìn nàng "Tên này có độc, chỉ là.."

      "Chỉ là cái gì?" Hoàng thượng nhìn nét mặt hỏi

      "Chỉ là, thiết kế của tên này rất ác độc, cũng phải là tên bình thường, mà là tên có chứa tới 3 cái móc câu"

      "Tên có 3 cái móc câu? Chẳng lẻ là " Hoàng thượng tựa hồ suy nghĩ tới điều gì.

      Thái y tiếp tục "Hoàng thượng, tốt nhất là lập tức rút ra tên này, nếu gây ảnh hưởng đến tính mạng, nhưng nếu so với bị tên bắn trúng, nhổ tên này ra đau đớn hơn rất nhiều, càng làm đả thương đến vết thương hơn, nhưng đây là biện pháp bảo đảm an toàn đến tính mạng nhất, người xem....."

      "Nếu nhổ ra, vậy nhổ " Vũ Quân , thái độ bất cần, lúc trước ở thế giới kia nàng cũng có nhìn thấy qua mũi tên móc câu, đây là vũ khí tốt nhất để bắn chết con mồi.

      "Nếu lấy ra tên này, tính mạng của nương bị ảnh hưởng" Thái y thành khẩn .

      "Ta chỉ nhổ, cũng lấy ra, thái y, ngươi phiền toái bẻ gẫy phần đuôi của tên này " Vũ Quân nghĩ đến biện pháp tốt, có thể đem đau xót giảm đến mức nhất. Nếu như để cứ bọn họ lấy ra tên này, Vũ Quân đau muốn chết, thiết kế của tên móc câu quả thực độc, nếu cứ rút ra như vậy, phỏng chừng thịt phía sau lưng nàng cũng đừng muốn nữa. Thái y cũng ý của nàng nhưng vẫn bẻ gãy phần đuôi tên ra. Đợi sau khi làm xong, Vũ Quân lảo đảo đến tường vây, vẻ mặt bọn họ đều nghi hoặc nhìn nàng, Vũ Quân đưa lưng về phía tường, hơi hít sâu, hướng sát tường mạnh mẽ lao tới, tên theo lực lao tới mà đâm xuyên qua thân bên phải, nhanh chóng bắn thủng thân thể của nàng, nếu nhổ ra được cho nó xuyên qua thân mà ra . Như vậy so với khi rút ra đau đớn tựa hồ giảm rất nhiều.

      "Vù", hơi thở ra, rốt cuộc cũng có thể rút ra tên này. Thái y khiếp sợ nhìn Vũ Quân, quên luôn phải cầm máu cho nàng, Vũ Quân đành hướng cười " Thái y, ngươi có thể hay phiền toái nhanh giúp ta cầm máu ?" Thái y vội vàng chạy đến dừng lại máu cho nàng.

      Lúc này Hoàng thượng cũng thực khiếp sợ, nghĩ ra làm sao mà tiểu nương lại có dũng khí lớn đến vậy? Có thể trong cái khó ló cái khôn nhưng cũng thể vì trúng mũi tên mà đầu óc hoảng loạn như thế. Hoàng thượng tới bên nàng "Trước tiên ngươi cứ ở trong phủ tướng quân mà dưỡng thương, việc hôm nay ta truy cứu, nhưng có nghĩa là ta điều tra ".

      Đây là Hoàng thượng cảnh cáo Vũ Quân sao? Nhưng với thân phận bây giờ của nàng cũng đừng mong có thể tra ra được cái gì nha.

      "Người đâu, đem nương này đến Trúc viên, chăm sóc cho tốt" Hàn tướng quân gọi thị nữ .
      Last edited: 7/11/14

    5. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Khi nao nam 9 len san z bn?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :