1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái Tử Vô Sỉ - Văn Hương Thính Vũ (HOÀN - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 49.

      Thái giám cung nữ đứng ở hai bên Đông Tây của Thiên Huệ cung khỏi trợn to hai mắt nhìn, chút để ý lễ tiết há to miệng nhìn nữ tử múa dưới ánh trăng sáng ngời được hàng trăm con đom đóm vây quanh động lòng người, kĩ thuật nhảy khác biệt có giống với ba vị chủ tử kia, ba vị chủ tử khác kĩ thuật nhảy nhàng thanh thoát, thế nhưng đom đóm có vòng quanh thân linh động, rất tiếu sái chút vướng bận. Giống như những con chim bay lượn trung, lại tựa như những con bướm muôn màu sắc bên những đóa hoa rực rỡ. Thân thể càng chuyển càng nhanh, đom đóm ở quanh thân giống như đong đưa tùng vòng từng vòng lớn, giống như những cánh hoa sen nở từng cánh từng cánh.

      Trong lòng Lưu ma ma vui mừng, Ngô ma ma mặt tràn đầy lo lắng, còn Lưu công công nhìn Hoàng Thượng Hoàng Hậu cùng nhị hoàng tử. Chỉ thấy Hoàng Thượng gật đầu liên tục như là nhìn thấy con dâu rất là hài lòng, Hoàng Hậu ở bên lại nhìn ra vui buồn. Lại nhìn nhìn Điện Hạ, khóe môi Điện hạ giương rất cao nhưng rồi lại muốn cho người ngoài phát ra nên hết sức áp chế, nét mặt nhị hoàng tử lại hết sức bình thường lạnh nhạt, nhưng cặp mắt thanh tú kia tròng mắt thay đổi, còn là thiếu niên hăng hái giống như lúc trước nữa, mà hết sức sáng chói lộng lẫy. Trái tim Lưu công công nhất thời cứng lại, Lạc chủ tử phải là cùng bị Điện Hạ nhị hoàng tử coi trọng chứ? Nếu là như thế ổn.

      Ba tú nữ trong trung đình người đầu tiên dừng múa là Mẫn Mẫn quận chúa, khi nàng cảm thấy từng đợt từng đợt đom đóm từ trong rừng cây bay ra cảm thấy hết sức kì quoái. Khi đóm đóm xoay xung quanh nàng cảm thấy hết sức kì diệu. Sau đó toàn bộ xoay xung quanh Trầm Lạc trong tâm Mẫn Mẫn quận chúa càng thấy hiếu kì hơn, nhìn trộm về phía Trầm Lạc lại bị kĩ thuật nhảy của nàng hấp dẫn.

      Chưa bao giờ được xem xinh đẹp và kinh động như vậy. Đỗ Nhã Y đứng đứng ở bên cạnh phát giác Hoàng thượng Hoàng Hậu và nhị Hoàng tử tầm mắt toàn bộ từ thân dời lâu có chú ý đến nữa chậm rãi xoay người lại.

      Tiếng tiêu phát ra càng run rẩy, ràng mọi người phát ra nữ nhi của Thái Úy đại nhân thổi tiêu theo kịp vũ đạo của Trầm Lạc rồi. Càng về sau tiếng tiêu càng run rẩy, có số tan vỡ, thể diện của Phương Linh mất hết, cuối cùng tiếng tiêu thể dừng lại, cặp mắt nhìn về phía Trầm Lạc nồng nặc địch ý và ghen tỵ.

      Tiếng tiêu đột nhiên biến mất đánh thức Trầm Lạc chìm đắm nhảy múa, nàng dừng lại chuyển động, mở hai mắt ra ổn định thân hình. Khi thấy đom đóm quanh thân đậu hết lên người nàng Trầm Lạc kinh ngạc lông mày đồng thời nhướng lên, tay khống chế nâng lên để cho đom đóm đậu tay của nàng.

      Ánh trăng chiếu sáng lên toàn bộ Thiên Huệ cung, đom đóm làm đẹp cho Trầm Lạc, y phục màu vàng của Trầm Lạc được điểm xuyết bằng những con đom đóm tỏa sáng quanh thân, giống như tiên nữ dưới ánh trăng, tinh linh của rừng núi.

      “ Hay hay hay, trẫm chưa từng thấy qua kĩ thuật nhảy như thế này, tối nay quả là được mử rộng tầm mắt, thêm kiến thức rồi.” Hoàng Thượng phóng khoáng cười tiếng, vừa vừa vỗ tay ba cái, tiếng vỗ tay thanh thúy vang dội ở Thiên Huệ cung dưới ánh trăng. Từng cái từng cái có lực truyền đến tai các tiểu chủ tử và cung nữ và thái giám.

      Hai cũng nữ đứng ở phía Đông và phía Tây nhìn Trầm Lạc tròng mắt thay đổi liên tục, có hâm mộ ghen tỵ, cũng có hận đến ước gì đem nàng lột da rút gân.

      “ Hoàng Thượng, ngài đừng nóng vội. Đây ràng là vũ điệu của nước Đại Mạc, phải mấy năm trước ngài từng xem qua rồi sao?” Hoàng hậu mặt tươi cười chậm rãi , hai tay giấu trong tay áo chậm rãi nắm lại thành quyền.

      Hoàng Thượng có trả lời Hoàng Hậu, thế nhưng lại hỏi ngược lại Vũ Văn Thượng: “ Thượng nhi, năm nha đầu này, nhìn chúng nương kia sao?”

      Vũ Văn Thượng vừa nghe như vậy tất nhiên là biết dụng ý của Phụ hoàng. Vội vàng hai tay ôm quyền khom người hướng phụ hoàng hành lễ, rồi sau đó cung kính :” Thái Tử Phi là nương có linh khí ( khí chất của tiên tử ấy ^^ ) như vậy, nhi thần mong phụ hoàng làm chủ.”

      Lời của Vũ Văn Thượng vang dội có lực, tất cả các tú nữ đều nghe thấy. nương có linh khí là Trầm Lạc sao? Tâm ý trong lòng Điện hạ ràng rồi.

      Thân thể Mẫn Mẫn quận chúa cứng lại, chưa từng nghĩ việc chọn Thái Tử Phi lại nhanh chóng như thế. Nghĩ lại, Mẫn Mẫn quận chúa lại hướng Trầm Lạc cười ngọt ngào. Trầm Lạc đứng thẳng người lẳng lặng nhìn về phía Vũ Văn Thượng khom người. Nàng thể dời tầm mắt nhìn về phía những tư nữ khác, nếu bị những ánh mắt lăng trì đến chết.

      Hoàng hậu sau khi nghe được những lời của con mình, ánh mắt thay đổi liên tục. đợi Hoàng Thượng đáp lời, trực tiếp mở miệng:” Hoàng Thượng, nương có kinh khí sao, tại mới có 5 tú nữ biểu diễn, còn có 35 tú nữ chưa biểu diễn. Làm sao có thể kết luận ngay được ai là nương có linh khí nhất? Theo như nô tỳ thấy những tú nữ này đều là những người có. Còn nữa….” Hoàng Hậu đến chỗ này ánh mắt dùng lại người Vũ Văn Hạ, sau đó lại lên tiếng:” Hoàng Thượng Hạ nhi mặc dù phải là do nô tỳ sinh ra, những cũng gọi nô tỳ là mẫu thân. Nô tỳ làm mẫu hậu. đương nhiên là phải công bằng chút. Hạ nhi cũng muốn thú nương có linh khí đúng ?”

      Bị Hoàng Hậu trực tiếp chỉ điểm Vũ Văn Hạ thi lễ cái, sau đó hắng giọng bình tĩnh :” Phụ hoàng mẫu hậu, nương có linh khí, bất kì nam tử nào cũng muốn cưới. Tất nhiên Hạ nhi cũng như thế.”

      Hoàng Thượng có chút khó sử nhìn về phía Vũ Văn Thượng, Vũ Văn Thượng họ tiếng cao giọng đáp:” Phụ hoàng mẫu hậu đúng. Như vậy chờ sau khi 35 vị tú nữ còn lại biểu diễn theo thứ tự nếu ai có thể hấp dẫn nhiều đom đóm như vậy, liền có thể ngang hàng là nương có nhiều linh khí.”

      Tất cả tú nữ, cung nữ và thái giám đều sáng tỏ, nếu người nào có thể hấp dẫn đom đóm bay quanh thân người đó chính là Thái Tử phi. Trầm Lạc nghe được lời của Vũ Văn Thượng thân thể cứng lại. Nàng biết dụng ý của Vũ Văn Thượng, nhưng nếu có nương có thể như nàng hấp dẫn đom đóm làm sao đây?”

      Đề nghị của Vũ Văn Thượng lần nữa được Hoàng Thượng đồng ý, các tú nữ còn lại càng khẩn trương hơn, hận thể đem đom đóm bắt đến dính người mình.

      Kết quả là, lần tuyển chọn này từ đầu tới cuối đều là tiến hành ở đình Thiên Huệ cung, Trầm Lạc đứng trong trung đình chậm rãi tới bên cạnh đứng, lẳng lặng nhìn đám tú nữ tổ tổ tích cực múa.

      Rất nhiều tú nữ sau khi múa xong, đom đóm cũng có bay quanh người các nàng, nỗi thất vọng trong lòng các nàng càng ngày càng lớn. Trầm Lạc mặc dù lẳng lặng đứng bên cạnh. Tuy có khá nhiều đom đóm tản rồi, những cũng có đom đóm như dựa vào Trầm Lạc chịu .

      Dần dần thấy tú nữ càng ngày càng ít, những tú nữ đó trừ Trầm Lạc tất cả có ai hấp dẫn được đom đó. Hoàng Hậu càng xem càng nóng lòng, Trầm Lạc có nằm trong bàn tay của bà, nếu nàng lên làm Thái Tử phi, vậy tiền đồ tương lai của phe cánh Hoàng Hậu được đảm bảo rồi.

      Vũ Văn Thượng Trầm Lạc thấy nhiểu tú nữ thất vọng rời đình đứng ở bên cạnh, khóe môi Vũ Văn Thượng càng giương cao hơn, lòng Trầm Lạc cũng dần dần bình tĩnh lại.

      Nhóm tú nữ cuối cùng vào trong đình nhảy múa , khi lần nữa nhìn thấy đom đóm từng nhóm bay đến, mọi người trợn to mắt, chăm chú nhìn con đom đóm kia. Khi những con đom đóm kia chia làm hai nhóm vây quanh nữ nhi của Huyện lệnh kinh thành Hòa Miêu cùng nữ nhi Viễn Sơn huyện lệnh Tôn Miểu mắt mọi người lại trợn lớn hơn. Lần duyệt chọn tú nữ này là bất ngờ, khi có kết quả tất cả mọi người thể tưởng tượng nổi.

      Trong nháy mắt tảng đá lớn hung hăng nện vào trong lòng Trầm Lạc. Vũ Văn Thượng cũng nghĩ được kết quả lại như thế, lại nghĩ đến những lời của mình trước đó vội vàng nhìn về phía Trầm Lạc. Chỉ thấy nàng lẳng lặng nhìn về phía tú nữ nhảy múa ở trong đình, trong lòng Vũ Văn Thượng càng nóng vội.

      Năm tú nữ múa xong, Hoàng Hậu vỗ tay khen hay. Ngay sau đón nhìn về phái Hoàng Thượng:” Như vậy , theo những gì Thượng nhi cùng Hạ nhi , ngài cần ra thành chỉ, ngày mai cho Lưu công công đến sương phòng tuyên chỉ rồi.”

      Hoàng Thượng chưa từng nghĩ đến biến hóa như thế này, tóm lại là do Thượng nhi cùng Hạ nhi mở miệng, muốn thú nương có linh khí. Vậy thể làm gì khác hơn là, khoát tay áo ý bảo Lưu công công, Lưu công công sau khi thấy ánh mắt của Hoàng Thượng, lập tức lớn giọng :” Tuyển chọn tú nữ kết thúc, kính xin các vị tiểu chủ tử trở về đợi ý chỉ.”

      Các tú nữ nhanh chóng cúi người xuống nhận chỉ, sau đó Ngô ma ma cùng Lưu ma ma mang theo các vị tiểu chủ tử trở về sương phòng và Huệ Minh cung.

      Khi tin tức bên Thiên Huệ cung vừa có, Thái Hậu ở Từ Ninh cung biết được. Thái hậu ngồi ở giường êm, đôi tay đan chéo vào nhau để ở đùi, mặt mỉm cười, hai gò má sáng bừng. Hoàn toàn nhìn ra bộ dáng ngã bệnh, lát sau Thái Hậu chỉ Lý ma ma hầu hạ ở bên cạnh, Lý ma ma đợi ở bên cạnh tiến lên đợi phân phó.

      “ Tối nay truyền lời của ta cho nữ nhi của Viễn Sơn huyện lệnh, đêm mai lặng lẽ đến Từ Ninh cụng.”

      Lý ma ma biết dụng ý của Thái hậu, liền vội vàng khom lưng nhận chỉ, ngay sau đó thối lui ra khỏi phòng. Thái hâu ngước mắt nhìn trăng sáng ngoài cửa sổ, trong lòng tràn đầy vui mừng,

      Huệ Minh cung vẫn bị người của sương phòng xem thường, nhưng ai biết trong đó lại có hai nương có linh khí. Mà sương phòng thế nhưng lại trúng cử lại là nữ nhi của huyện lệnh ở vùng biên thùy Huyện lệnh Viễn Sơn.

      Huyện Viễn Sơn là huyện ở phía Tây của Nguyệt Tường quốc, là Huyện giàu có và đông đúc nhất Nguyệt Tường quốc. Cho tú nữ vào trong danh sách cũng là do Viễn Sơn huyện lệnh hơn 60 năm vẫn như cũ trấn thủ Huyện Viễn Sơn mà hề có câu oán thán, nhưng nào ai biết trong chuồng gà lại sinh ra con Phượng Hoàng,

      So vợi yên bình ở Huệ Minh cung, sương phòng có thể là rối loạn. Trong đó nữ nhi của Thái Úy là tức giận nhất, khi trở về phòng lập tức đập đồ, cung nữ thân cận mấy câu trấn an lại bị tát cho mấy cái.

      Phương Linh vỗ bàn bên hùng hùng hổ hổ mắng:” Trầm Lạc, Hòa Miêu, Tôn Miểu, hừ cũng chỉ là ba người hạ đẳng. Người như vậy mà cũng có thể làm người đứng đầu Đông cung và nhị Hoàng tử phi sao? Nếu là Đỗ Nhã Y và Mẫn Mẫn quận chúa còn được, nhưng mà lại bị mấy nữ nhân tầm thường đạp xuống,” Phương Linh vỗ bàn giận mắng thanh càng lớn hơn, hai cung nữ ở hai bên toàn bộ đều nghe thấy lời của nàng,

      Cung nữ hầu hạ Mẫn Mẫn quận chúa hết sức nóng nảy, lại thấy Mẫn Mẫn chủ tử chút cũng buồn bực ngược lại vui vẻ uống trà càng hiểu. Mà Đỗ Nhã bên kia lại là cảnh tượng bất đồng. có nổi giận cũng có giống Mẫn Mẫn quận chúa vui vẻ, chỉ lạnh nhạt nhìn ra buồn vui, lẳng lặng ngồi ghế uống trà.

      Tối nay nàng nhìn thấy Vũ Văn Hạ rồi, giống y như khi còn bé, tuấn tú thanh nhã, thích chuyện. Chỉ có cái khác là Vũ Văn Hạ bây giờ giống như trích tiên. Nhưng là cũng muốn nương có linh khí? nương có khả năng hấp dẫn đom đóm? Đỗ Nhã Y rất muốn đến hậu hoa viên của sương phòng nhìn chút, nhìn cánh rừng trúc xanh mát, nghe tiếng tiêu phiêu dật. Chỉ là tối nay qua , nàng có phải là thấy được nữa? ( ai, tình là cái chi chi….@@ )

      Nghĩ đến đây lòng Đỗ Nhã Ycứng lại, chân mày khẽ nhíu cái liên tiếp ho khan, Cung nũ đứng ở bên gấp gáp, vội vàng vỗ sau lưng của chủ tử, lo âu mà lên tiếng:” Y chủ tử, có cần kêu ngự y ?”

      Đỗ Nhã Y vội vàng khoát tay áo, lắc đầu. thanh phát ra như run rẩy: “  cần, ta là như vậy, thành thói quen, từ từ tốt thôi.” Cung nữ nhìn như thế càng thấy đau lòng, nàng biết các vị chủ tử ở sương phòng đối với Y chủ tử mình xấu sau lưng, Y chủ tử lạnh nhạt, hề có nhân tính. Nhưng Y chủ tử là người tốt, chỉ là hay chuyện mà thôi, từ lúc Y chủ tử từ bé bị bệnh, bởi vì bệnh nên Y chủ tử chưa từng bước chân ra khỏi khuê phòng,

      “ Đợi ta viết lá thư, người giúp ta lén đưa đến tẩm cung của nhị hoàng tử được , lặng lẽ đừng cho người khác biết.” Sau khi Đỗ Nhã Y ho xong, hướng về phía cung nữ .

      Cung nữ liền vội vàng gật đầu, khom người :” Y chủ tử yên tâm, nô tỳ nhất định lặng lẽ mang thư đến tay nhị hoàng tử.”

      Chỉ là Đỗ Nhã Y chưa từng nghĩ đến cũng nữ cũng có thuận lợi đem thư đưa đến tay Vũ Văn Hạ, nửa đường bị Ngô ma ma phát lấy thư .

      Bên kia Huệ Minh cung

      Bích Diệp theo Lạc chủ tử vào trong phòng, sau khi đem cửa phòng đóng lại, Bích Diệp lập tức phúc thân hành lễ vui mừng :” Bích Diệp chúc mừng Lạc chủ tử.”

      Trầm Lạc nhướng mày, gõ cái bàn thở dài:” Có gì vui mừng,” tại người mà Trầm Lạc muốn gặp nhất là Vũ Văn Thượng, vừa nghĩ tới trong lòng lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.

      Vũ Văn Thượng lúc này ngồi trong Đông cung mí mắt hung hăng nhảy lên mấy cái, ngẩng đầu nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ. Vũ Văn Thượng hết sức buồn khổ ( buồn bã + khổ sở ), xem ra phải nhanh chút khai thông Lạc nhi rồi, nếu nha đầu này lại nghĩ lung tung. Nghĩ đến Lạc nhi cùng nhị đệ liếc mặt đưa tình, trong lòng Vũ Văn Thượng hồi khó chịu.

      Tác giả có lời muốn : ⊙﹏⊙ đổ mồi hôi, chương 50, 51.

      Lời Editor: Chúc các bạn ngày 8/3 vui vẻ, ngày càng  trẻ đẹp. Luôn  luôn ủng hộ Cung Quàng Hằng nhé

      amandatruc, tieunai691993, Halong-ngoc5 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 51

      Editor: Tiểu Nhu

      Vào hôm sau giờ tỵ khắc, Huệ Minh cung yên tĩnh lần nữa náo nhiệt hẳn lên. Ánh mặt trời ấm áp chiếu lên những phiến lá xanh ngắt đón gió chập chờn, từng tiếng chim hót thanh thúy ở rừng cây phía sau Huệ Minh cung truyền đến. Những tiểu chủ tử ở năm phòng phía sau là những tỳ nữ thân cận toàn bộ quỳ gối ở trong đình Huệ Minh cung, chờ đợi Lưu công công tuyên chỉ.

      Ở Huệ Minh cung ngoài Trầm Lạc và Hòa Miêu ba vị chủ tử còn lại cũng chuẩn bị sẵn sàng, gia tộc các nàng có quyền thế ngập trời, tuyển chọn tú nữ tối hôm qua hiển nhiên được Điện hạ và nhị hoàng tử nhìn trúng, chờ đợi các nàng đó chính là việc rời khỏi hoàng cung và trở về phủ.

      Lưu công công hắng giọng cái, từ từ kéo thành chỉ màu vàng ra, sau đó hắng giọng bắt đầu đọc thánh chỉ:” Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, trưởng nữ của Trầm gia Trầm Lạc, dịu dàng hiền thục, tài nghệ xuất chúng đặc biệt tuyển chọn nạp vào Đông cung.” Trầm Lạc khẽ khuất thân đứng dậy, chậm rãi :” Dân nữ Trầm Lạc tiếp chỉ, tạ chủ lòng ân.” Hòa Miêu quỳ ở bên cạnh tay nắm chặt sau đó lại buông ra.

      Sau khi Trầm Lạc nhận chỉ, Lưu công công lại từ tay tiểu thái giám tùy tùng lấy thêm thánh chỉ nữa tuyên đọc:” Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, nữ nhi của Huyện lênh kinh thành Hòa Miêu, tính tình đoan trang hòa nhã lễ phép, đặc biệt tuyển chọn vào Hoa trúc viện.”

      Trầm Lạc đàn quỳ mặt đất hàng lông mày nhảy lên, Hoa Trúc viện? tẩm điện của nhị hoàng tử, ra Hòa Miêu được ban cho nhị hoàng tử người như trích tiên. Nhưng vì sao hai đọa thánh chỉ chỉ là nạp vào cung gì, cũng có xác định được chức vị được thụ phong. Rốt cuộc là chánh phi hay là trắc phi đây?

      Sau khi tuyên đọc hết thánh chỉ, Lưu công công nâng tay lên để lộ nụ cười thỏa mãn. Giọng lanh lảnh lôi kéo Trầm Lạc tỉnh lại:” Lạc chủ tử, Miêu chủ tử mau mau đứng dậy. Từ hôm nay trở hai vị hãy rời đến sương phòng , ma ma dạy lễ nghi hôm nay cũng đến, ma ma dạy những quy củ nghĩ lễ trong hoàng cung. Hai mươi ngày sau Thái hậu và Hoàng Hậu đích thân tuyển chọn. Nếu hai vị chủ tử có thể hoàn thành hết tất cả các lễ nghi khiến cho Thái Hậu và Hoàng Hậu vừa lòng, lúc đó hai vị chủ tử mới có thể chính thức tiến và Đông cung điện và Hoa Trúc điện nhận phong vị, thánh chỉ khi hai vị chủ tử vào Đông cung và Hoa Trúc Điện được tuyên đọc ra ngoài. Hai vị chủ tử, những lễ nghi và quy củ kế tiếp rất là quan trọng.”

      Nhất thời, Trầm Lạc cũng sáng tỏ ý tứ của Lưu công công. Nếu lễ nghi và quy củ được Thái Hậu và Hoàng Hậu đồng ý, đạo thánh chỉ ngày hôm nay thể nghi ngờ gì bị bỏ , ngay sau đó bị ‘ Thỉnh ‘ ra khỏi Hoàng cung về phủ tĩnh dưỡng.

      “ Tiểu chủ tử mau mau đứng dậy, Vương ma ma ba vị chủ tử còn lại làm phiền ngài đưa tới cửa cung, có xe ngựa chờ ở đó rồi, đưa ba vị chử tử hồi phủ.” Câu trước của Lưu công công  mang vẻ mặt tươi cười, câu sau lại đổi giọng điệu mang theo nghiêm túc và lạnh lùng.

      Trầm Lạc Hòa Miêu cùng với ba vị chủ tử khác toàn bộ đứng lên. Lưu công công lại ít lời với Trầm lạc và Hòa Miêu sau đó liền rời khỏi Huệ Minh cung.

      Chờ khi Lưu công công vừa , Hòa Miêu dùng tay cầm thánh chỉ kéo cánh tay Trầm Lạc. Khéo môi giương cao mang mình nụ cười ấm áp:” Lạc tỷ tỷ chúc mừng tỷ. Vào Đông cung về sau tỷ chính là Thái Tử phi rồi.”

      Trầm Lạc nhìn khuôn mặt mang nụ cười của Hào Miêu có chút hoài nghi, trước đây lâu Hòa Miêu còn với nàng, muốn ở lại hoàng cung lâu, chỉ muốn về nhà, hôm nay lại mang bộ mặt thản nhiên chúc mừng nàng?

      “ Lạc tỷ tỷ, hôm nay chúng ta dời đến sương phòng, chúng ta từ Huệ Minh cung qua đó, khó tránh khỏi cùng người của sương phòng có khoảng cách. Về sau chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau được để cho người ở sương phòng khi dễ chúng ta.” Hòa Miêu lại gần nhàng bên tai Trầm Lạc.

      Ba tú nữ khác vẫn còn ở trong đình còn chưa có rời , trừ Trương Tú thanh ra hai tú nữ khác ánh mắt ghen tỵ như muốn bốc hỏa. Cuối cùng nặng nề hừ tiếng vào trong phòng. Trương Tú Thanh nhìn Trầm Lạc bị Hòa Miêu cuốn lấy, miệng khép mở mấy lần muốn gì đó, nhưng cuối cùng chỉ lắc đầu hướng đến phòng mình vào.

      Trầm Lạc thấy được vẻ mặt trước khi rời của Trương Tú Thanh, lập tức nhớ lại những lời của Bích Diệp Thanh chủ tử có việc tìm nàng, nữ nhi của Đại Lý Tự Thiếu Khanh hiển nhiên quên việc tìm nàng giúp, nhưng rốt cuộc là có việc gì vội? Trầm Lạc muốn mọi việc ràng, những cũng thể làm sáng tỏ nữa rồi.

      “ Lạc tỷ tỷ?” Hòa Miêu mở to hai mắt nhìn người thất thần suy nghĩ Trầm Lạc, lần nữa kêu lên lần nữa. Trầm Lạc hướng Hào Miêu cười nhạt sau đó giọng đáp lời:” Hòa Miêu vài ngày trước phải muội muốn sống ở Hoàng cung sao? Sao bây giờ nghe thấy thánh chỉ lại vui mừng như thế.?”

      Hòa Miêu vừa nghe như thế lập tức cúi đầu xuống rồi sau đó ngượng ngùng cười tiếng, hai cánh môi phấn hồng khép mở mấy lần cuối cùng khẽ lên tiếng:” Lạc tỷ tỷ tối qua là lần đầu tiên muội thấy nhị hoàng tử. Khi lần đầu tiên thấy muội thể dời mắt khỏi. ngồi ở chỗ đó lẳng lặng thưởng thức trà, giống như đám mây trắng nơi cuối chân trời. Muội…” Hào Miêu tới chỗ này tiếp, tai ửng hồng.

      Trầm Lạc bật sau đó :” ra là Hòa Miêu ngươi nhìn trúng nhị hoàng tử rồi. Vào Hoa Trúc Điện cũng đúng với tâm ý của muội. Mau mau trở về phòng , thu thập đồ đạc đến sương phòng.”

      Hòa Miêu gật đầu sau đó xoay người nhanh chóng chạy về hướng phòng mình, Trầm Lạc thở dài tiếng, biết Mạn Thanh khi nghe được tin tức nhị hoàng tử nạp phi cảm thấy như thế nào? Mạn Thanh vui mừng cho nhị hoàng tử sao? Nghĩ đến đây đầu Trầm Lạc khẽ đau, thôi vậy sau này Mạn Thanh vị phu quân tốt.

      Vào phòng Trầm Lạc liếc Bích Diệp thu thập xiêm y và đồ trang sức, Bích Diệp thấy Lạc chủ tử vào khom người hành lễ cái, nhàng lên tiếng:” Lạc chủ tử nô tỳ thấy ngài cùng Miêu chủ tử có điều cần , nên lặng lẽ rời , dọn dẹp xiêm áo trước. Lạc chủ tử chỗ này có vài cái yếm giống ở trong cung, nhưng….?” Bích Diệp chỉ những cái yếm được bày thứ tự bàn hoài nghi mở miệng.

      Trầm Lạc nhìn thấy mấy cái yếm Vũ Văn Thượng cố ý mời lão phụ ngoài cung may cho nàng liền nghĩ tới Vũ Văn Thượng. Lưu công công nhất đinh tuyên đọc thánh chỉ ở sương phòng sau đó mới tới Huệ Minh cung, biết nữ nhi của Viễn Sơn Huyện lệnh được chọn nạp vào Đông cung điện hay là Hoa Trúc Điện?

      “ Bích Diệp thu thập hết . Những cái yếm này từ nơi nào ngươi cần biết, làm xong những việc thuộc bổn phận của mình là được rồi. Ở sương phòng thể so với Huệ Minh cung phải cẩn thận.” Trầm Lạc nhàn nhạt mở miệng, Bích Diệp đứng ở bên cạnh mặt nghiêm túc mở miệng, khom người :” Lời của Lạc chủ tử nô tỳ ghi nhớ ở trong lòng.”

      Dứt lời Bích Diệp trực tiếp mang ba cái yếm bỏ vào trong túi lớn, sau đó mang cái túi đó đặt ở bàn, tiếp tục gấp xiêm y. Trầm lạc cũng nhàn rỗi bắt đầu thu dọn gương trang điểm trong ngăn kéo, các loại đồ trang sức mang tất cả chúng bỏ vào trong hộp gấm, rồi lại mang hộp gấm bỏ vào trong túi lớn. Lúc này Bích Diệp gấp quần áo thấy Lạc chủ tử đích thân động thủ dọn dẹp vội lên tiếng ngăn cản Trầm Lạc chỉ cười cười, mặc kệ Bích Diệp vẫn tự mình dọn dẹp.

      Đồ nhiều lắm, chỉ trong chốc lát liền thu thập xong. Trầm Lạc ở phía trước, Bích Diệp mang túi lớn ở phía sau cùng ra khỏi phòng. Sau khi Trầm Lạc ra khỏi phòng liền thấy ba tú nữ theo Vương ma ma rời khỏi Huệ Minh cung, họ bị mời ra khỏi hoàng cung trở về phủ.

      “ Lạc tỷ tỷ.” Hòa Miêu sớm chờ trong đình Huệ Minh cung, sau khi thấy Trầm Lạc ra vội vàng vẫy tay chào hỏi.

      Trầm Lạc hướng về phía Hòa Miêu nhàng cười tiếng, ngay sau đó lại hướng về phía Lưu ma ma , Lưu ma ma thấy Trầm Lạc ra khỏi phòng, phúc thân thi lễ cái:” Lạc chủ tử, Miêu chủ tử. Lão thân mang hai vị đến sương phòng, ở đó quét dọn sạch chờ hai vị chủ tử vào ở.”

      Trầm Lạc chuyện mà hướng Lưu ma ma gật đầu cái. Ngược lại Hòa Miêu ở bên hưng phấn bừng bừng:” Lưu ma ma phòng của ta có phải ở sát ngay phòng của Lạc tỷ tỷ ?”

      Lưu ma ma cung kính đáp:” Miêu chủ tử, phân phòng là ý chỉ của bề . Phòng của Miêu chủ tử có sát phòng của Lạc chủ tử, lão thân xin khuyên Miêu chủ tử câu, hãy thận trọng lời việc làm.” Sau khi dứt lời Lưu ma ma giơ tay lên ý bảo Trầm Lạc và Hòa Miêu theo, sau đó chậm rãi hướng về cửa Huệ Minh cung.

      Hòa Miêu bị Lưu ma ma uyển chuyển trách hướng về phía Trầm Lạc le lưỡi cái. Rồi sau đó lời nào ngoan ngoãn cúi đầu lời nào theo Lưu ma ma về phía trước , Trầm Lạc liếc nhìn về phía Huệ Minh cung lần cuối trong lòng cảm khái. Ở lại Huệ Minh cung chỉ có mấy ngày, mà tưởng như lâu năm rồi.

      “ Lạc chủ tử thôi.” Bích Diệp ở bên cạnh nhàng . Trầm Lạc gật đầu cái ngay sau đó bước nhanh theo Lưu ma ma.

      Dọc đường , rất nhiều cung nữ thái giám nhìn thấy Lưu ma ma, nên đoán được hai nương sau Lưu ma ma là Lạc chủ tử và Miêu chủ tử. vị sắp vào Đông cung, vị vào Hoan Trúc viện, những vị chủ tử cao cao tại thượng. Nhưng những cung nữ thái giám này cũng chưa bao giờ đến Huệ Minh cung, biết vị nào là Lạc chủ tử vị nào là Miêu chủ tử.

      Nhìn những cung nữ thái giám dọc đường vội vàng quỳ xuống hành lễ. Trầm Lạc lại nhớ đến nhà mình. Sai vặt và nha hoàn trong Trầm phủ là phục vụ người, nhưng đối với Trầm Lạc tựa như người thân vậy. Khi tức giận những gã sai vặt và nha hoàn nghĩ cách chọc cho nàng vui vẻ. Ưm, còn có lâu rồi có gặp Vân Vân, biết gặp nam tử tuấn mĩ nào rồi.

      Ở sương phòng

      Trầm Lạc cùng Hòa Miêu vào cũng đúng lúc đó thấy đám tú nữ theo Ngô ma ma ra ngoài. Chắc hẳn là xuất cung trở về phủ, những tú nữ này qua Trầm Lạc và Hòa Miêu mắt cũng thay đổi. Trầm Lạc muốn biết những tú nữ nào được lưu lại, liền lạnh lùng nhìn những tú nữ kia. Tầm mắt quét qua những tú nữ này.

      nhìn thấy Đỗ Nhã Y, Mẫn Mẫn quận chúa, cùng nữ nhi của Viễn Sơn Huyện lệnh.

      Bỗng chốc Trầm lạc cảm thấy đôi mắt sắc bén nồng đậm hận ý, trong lòng Trầm Lạc giật mình, đó phải là nữ nhi của Thái Úy Phương Linh sao, người tối qua thổi tiêu chính là nàng ta. Vừa nghĩ đến thân phận của nương này, đầu gối Trầm Lạc bỗng chốc nhói đau, lúc ngẩng đầu,  vừa lúc Phương Linh qua nàng.

      Bích Diệp kéo Trầm Lạc lại, lo lắng kêu:” Lạc chủ tử người sao vậy? Đầu gối trái thoải mái sao?” Trầm Lạc nhịn xuống đau đớn, lắc đầu cái đứng vững thân thể : “ Bích Diệp ta sao.”

      Lưu ma ma gọi hai cung nữ, quay lại với Trầm Lạc cùng Hòa Miêu:” Lạc chủ tử, Miêu chủ tử. Hai vị hãy chọn thêm nô tỳ. Thúy Hà, Bích Liên còn mau đến ra mắt hai vị chủ tử.” Thúy Hà cùng Bích Liên lĩnh mệnh phúc thân hành lễ, cung kính :” Thúy Hà, Bích Liên ra mắt Lạc chủ tử, Miêu chủ tử.”

      Trầm Lạc đem cung nữ Bích Liên đỡ lên:” Bích Liên, cùng Bích Diệp khác tên lắm. Lưu ma ma phân Bích Liên cho ta .”

      Lưu ma ma gật đầu cái, sau đó : “ Thúy Hà cùng Bích Liên mang hại vị chủ tử đến phòng. Bên thái Hậu có chuyện quan trọng, lão thân lui trước.”

      Hòa Miêu nãy giờ chưa lên tiếng lập tức :” Lưu ma ma, cẩn thận.”

      Sau khi Lưu ma ma rời , Trầm Lạc dưới hướng dẫn của Bích Liên đến phòng của mình. Nàng từng đến phòng này, lần đầu tiên vào cung với Mạn Thanh ở phòng này. Trang trí trong phòng so với lúc đó tốt hơn chút, đồ dùng bên trong toàn bộ là đồ mới.

      Đợi khi Bích Diệp và Bích Liên đem xiêm y cùng và đồ trang sức xắp xếp lại tốt, Trầm Lạc cảm thấy thân thể thoải mái, để Bích Diệp cùng Bích Liên ra ngoài. Đúng lúc muốn nằm xuống Trầm Lạc phát dưới chăn đệm có chiếc hộp gỗ màu nâu. Sau khi mở ra ngửi thấy cỗ mùi thuốc. Vì sao lại có thuốc cao ở giường? Thuốc này là thuốc mới, còn chưa có người dùng qua.

      Đem hộp gỗ màu đen đóng lại, đặt ở dưới gối. Trầm Lạc bắt đầu cởi quần áo chuẩn bị ngủ lát. Ưm Trầm Lạc nhướng mày, ngực đột nhiên đau xót, nơi kia bị Vũ Văn Thượng hung hăng hôn vẫn còn đau. Trầm Lạc bừng tỉnh hiểu ra. Chẳng lẽ thuốc này dùng để boi ngực nàng sao?

      Tám nhảm: Mình làm chuyện chậm, mong mọi người thông cảm, cố gắng làm nhanh hơn. Thanks. @@
      amandatruc, tieunai691993, Halong-ngoc4 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 51

      Edit: Tiểu Nhu

      Đông cung

      “ Điện hạ lão thân mang Hoa Mai lộ đặt dưới chăn Lạc chủ tử rồi.” Lưu ma ma sau khi ra khỏi sương phòng cũng có trực tiếp đến Từ Ninh cung, mà lại từ lối đến cổng Đông cung, rồi Tiểu Phúc Tử dẫn đến thư phòng Đông cung. Thấy Điện hạ mặt mày cong lên ( vui mừng ấy ). Lưu ma ma cũng hết sức vui vẻ. Lưu ma ma là nhũ mẫu của Điện hạ, Điện hạ từ được Lưu ma ma chăm sóc mà lớn lên, bà cũng hết sức vui mừng thay cho Điện hạ.

      Vũ Văn Thượng để quyển sách tay xuống, hướng về phía Lưu ma ma giơ lên ý bảo bà đứng dậy. Rồi sau đó :” Lưu ma ma, bổn Điện hạ thiếu ngươi cái nhân tình.”

      Đứng thẳng người Lưu ma ma nở nụ cười sâu thấy đáy, nếp nhăn cũng bởi vì nụ cười này mà lên nhiều hơn:” Điện hạ, ngài như vậy là tổn thọ lão thân rồi.”

      Tay phải Vũ Văn Thượng lúc này gõ lên chiếc bàn, mi mắt Tiểu Phúc Tử giật, Lưu ma ma cũng có làm sai việc gì, Điện hạ đây là…

      “ Lưu ma ma, bổn điện hạ hỏi ngươi, thuốc giải Hợp Hoa Tán là lấy từ đâu? Nếu là từ Ngự Y viện màn đến Huệ Minh cung sợ là kịp? Nếu là ngươi dấu thuốc này?  Bổn điện hạ cho rằng Hoàng tổ mẫu bằng chừng ấy tuổi rồi, còn cần Lưu ma ma thủ sẳn thuốc giải Hợp Hoa Tán.” Vũ Văn Thượng tay phải vừa gõ bàn đọc sách vừa , ngữ điệu càng ngày càng lạnh, càng ngày càng nghiêm túc.

      Lưu ma ma đứng thẳng người hai chân mêm nhũn, bụp cái quỳ xuống đất, hai tay và đầu toàn bộ đều nằm rạp mặt đất. Lưu ma ma dù sao cũng ở trong cung nhiêu năm, lời ra vẫn chẫm rãi như cũ:” Điện hạ lão thân dám lừa Điện hạ, Điện hạ trúng Hợp Hoa Tán là do Ngô ma ma cho lão thân, viên thuốc này cũng là Ngô ma ma đưa. Điện hạ ngàn vạn lần đừng oan uổng Thái hậu, chỗ thái hậu chắc chắn thể có vật gì liên quan đến Hợp Hoa Tán cả.” Sau khi dứt lời Lưu ma ma hướng về phía mặt đất hung hăng dập đầu mạnh.

      Vũ Văn Thượng hướng về phái Tiểu Phúc Tử nháy mắt, thân thể cứng đờ của Tiểu Phúc Tử lập tức trở lại bình thường, vội vàng tiến lên kéo Lưu ma ma:” Lưu ma ma, Điện hạ cũng có trách tội này. Ngài vì Điện hạ làm việc, chuyện quan trọng như vậy như thế nào ngài sớm?” Lưu ma ma bị Tiểu Phúc Tử kéo lên, thủy chung cũng chỉ là lão phụ nhân già rồi khi đứng lên thân thể có chút lảo đảo.

      Khi ổn định lại thân hình Lưu ma ma lại tiếp:” Điện hạ, lão thân là nô tài, vì Điện hạ mà làm việc, tâm hướng về Điện hạ. Nhưng mà Ngô ma ma là nguwoif của Hoàng Hậu, trước mặt lão thân cũng thể làm trái ý Hoàng Hậu. Lão thân suy nghĩ rất lâu, sở dĩ ra là sợ làm ảnh hưởng đến tình mẫu tử của Hoàng Hậu và Điện hạ.” Lúc Lưu ma ma đến tình mẫu tử trong lòng cũng run rẩy, chuyện này lớn lớn, mà cũng phải là .

      Ngô ma ma tai sao lại cầm thuốc Hợp Hoa Tán đến đây, Triệu Ninh là người của Hoàng Hậu, Triệu Ninh từ đâu mà có Hợp Hoa Tán? Người sáng suốt vừa nghĩ liền sáng tỏ.

      Vũ Văn Thượng hừ tiếng, tay phải gõ đột nhiên dừng lại. Cả phòng trở nên yên tĩnh, trong lòng Tiểu Phúc Tử nhảy bình bịch. Lời của Lưu ma ma hôm nay như cú đánh vang dội, Triêu Ninh là được Hoàng Hậu nương chỉ điểm bỏ thuốc cho Điện hạ, nếu phải sau lưng có chỗ dựa là Hoangd Hậu nương nương, Triệu Ninh có lá gan lớn như vậy sao? Tiểu Phúc Tuer vốn định trờ Lưu ma ma rời , định mang chuyện xử lý thi thể Triệu Ninh, nhưng xem tình hình thế này chỉ có thể mang vứt bãi tha ma rồi. Điện hạ tức giận, làm sao có thể chuyện này với Điện hạ đây?

      “ Lưu ma ma lui xuống , gần đây có ý chỉ của bổn điện hạ, người cần đến Đông cung, cẩn thận chú ý Từ Ninh cung.” Vũ Văn Thượng nhăn mày, lạnh lùng lên tiếng.

      Hai tay Lưu ma ma chảy đầy mồ hôi, nắm chặt, Lưu ma ma khom người nhận chỉ, sau đó thối lui ra khỏi thư phòng về hướng Từ Ninh cung.

      “ Tiểu Phúc Tử, đem tất cả cung nữ trong Đông cung điện phân hết nơi khác?” Vũ Văn Thượng ổn định lại tâm tình hướng về phía Tiểu Phúc Tử chậm rãi mở miệng. Tiểu Phúc Tử lập tức khom người cẩn thận từng li từng tý :” Điện hạ toàn bộ phân hết đến Hoán Y cục sao. Chỉ là sợ phân hết cung nữ Thái Hậu và Hoàng Hậu bân kia bất mãn.”

      Vũ Văn Thượng hơi nhíu mày, nặng nề hừ tiếng:” Họ có cái gì mà bất mãn? Chỉ biết an bài cung nữ của mình vào Đông cung thôi.”

      Tiểu Phúc Tử biết lời mình vừa mới chọc vào cơn giận của Điện hạ rồi, lập tức quỳ xuống cung kính :” Điện hạ bớt giận, Tiểu Phúc Tử nghe , lâu nữa Hoàng Hậu mang Hạ quận chúa vào cung Thái Hòa

      làm bạn, trưởng công chúa cũng cực kì vui mừng vì có Hạ quận chúa vào cung làm bạn.

      đến Hạ quận chúa này Vũ Văn Thượng nhức đầu. biết nặng , nhảy loạn chạy loạn xằng bậy, là tiểu nha đầu phiền phức, mà cũng chỉ là tiểu nha đầu ngốc, bị Mẫu hậu lợi dụng làm con cờ.

      “ Tiểu Phúc Tử lui ra , tối nay bổn điện hạ ngủ sớm chút. Hàn thống lĩnh canh chừng của chính của Đông cung cho bất luận kẻ nào bước vào. Ngươi hôm nay gác đêm ở đây.” Vũ Văn Thượng sau khi xong cầm cuốn sách bàn tiếp tục đọc.

      Dụng ý của Điện hạ Tiểu Phúc Tử đều hiểu. Điện hạ là muốn che dấu tai mắt của người khác, kì sớm thông qua mật đại đến chỗ ở của Lạc chủ tử. Chỗ ở của Lạc chủ tử là ở Ly Đông Tây sương phòng gần hậu hoa viên, hơn nữa phòng hai bên trái phải cũng có người ở.

      Huống chi Hàn thống lĩnh phái người bỏ thuốc các tú nữ khác và tất cả các cung nữ ngủ mê man. Động tĩnh tối nay của Điện hạ có lớn hơn cũng có người quấy rầy. Ai bọn họ làm nô tài, tất cả mọi chuyện đều phải suy tính chu đáo. Lạc chủ tử, vì an bình của Đông cung, ngày nhất định phải tha thứ cho Điện hạ.

      Sương phòng

      Bên ngoài trăng lên càng ngày càng cao, bên trong Trầm Lạc uống ngụm canh cuối cùng, nhận lấy khăn Bích Diệp đưa đến lau miệng. Sau khi lau xong đưa khăn lại cho Bích Diệp.

      Khi Bích Diệp vừa mới bắt đầu dọn dẹp bát đũa, Bich Liên bưng cậu nước vào:” Lạc chủ tử, hôm nay chắc hẳn thân thể mệt mỏi? Nên sớm rửa mặt và nghỉ ạ.” Trầm Lạc gật đầu cái, rồi sau đó đứng dậy tới cái bồn kệ. Khi thấy Bích Liên muốn rửa mặt cho mình lắc đầu cái nhận lấy khăn vuông tự mình rửa mặt.

      Bích Liên có chút hốt hoảng, Bích Diệp dọn dẹp bát đũa cười lên tiếng:” Bích Liên Lạc chủ tử có giống với các chủ tử khác. Rửa mặt là tự mình rửa, ngươi đừng hốt hoảng, tận tâm làm việc lòng vì Lạc chủ tử là được rồi.”

      Thân thể Bích Liên cứng lại, thoáng chốc cỗ ấm áp di chuyển toàn thân.

      Trầm Lạc sau khi rửa mặt xong liếc Bích Diệp cái. Nha đầu này ở đây cậy già lên mặt kìa ( cậy làm lâu hơn ấy mà ), đem khăn bỏ lại bên cạnh chậu nước, Trầm Lạc hướng về phía Bích Liên Bích Diệp :” Đem tất cả mọi thứ dọn dẹp sau đó đều lui ra , lấy thêm chậu nước, sau khi ta dùng nước, hai người các ngươi cũng nghỉ ngơi . Hôm nay ma ma có tới chắc là cho chuyện trì hoãn. chừng ngày mai phải dậy sớm, tối nay phải ngủ sớm chút.”

      Bich Diệp cười vâng, rồi sau đó hướng về phái Bích Liên hẵng còn ngu ngơ nháy mắt cái. Phát giác mình luống cuống Bích Liên lập tức khôi phục bình thường, hướng về phía Lạc chủ tử phúc thân thi lễ cái sau đó lui xuống.

      Sau khi Bích Diệp và Bích Liên , đầu tiên là Trầm Lạc ngồi ghê lát, rồi sau đó cất bước đền bên mép giường ngồi xuống. Đưa tay lấy hộp gỗ màu nâu ở dưới gối lấy lên, hôm nay nàng dùng qua lần, bôi lên ngực cùng đầu gối trái cảm thấy rất mát mẻ, còn có hương dược thảo nhàn nhạt dễ ngửi, từ lúc dùng thuốc cao này ngực và đầu gối cũng còn đau nhiều nữa. Như vậy sau khi tắm xong phải bôi lên chút.

      Đối với việc đầu gối trái bị thương, Trầm Lạc rất là hiểu. Nàng vừa nhìn Phương Linh đầu gối trái liền đau xót, thời gian ngắn như vậy liền hạ thủ được sao? Nàng là xuống tay như thế nào? Lúc đó Trầm Lạc cũng có để ý, hôm nay lúc ngủ mang quần áo cởi ra mới phát đầu gối trái bị thương hồng mảnh. may là có cao dược làm bớt đau.

      Chờ lâu Trầm Lạc còn chưa có thấy Bích Liên bưng nước vào. muốn để dược xuống đứng dậy ra ngoài xem chút cửa phòng két tiếng bị đẩy ra. Nhìn về phía người tới, trong nháy mắt Trầm Lạc kinh ngạc mở to mắt, Bích Liên Bích Diệp đâu rồi? Sao Vũ Văn Thượng lại bưng chậu nước vào?

      Sau khi đem cửa đóng lại, Vũ Văn Thượng đem chậu nước ở đất trước giường Trầm Lạc. Ngôi chồm hỗm ngẩng đầu nhìn Trầm Lạc, mặt nụ cười lấy lòng:” Lạc nhi, vi phu tới rủa mặt cho nàng. Hửm? đây là dược sao? Lạc nhi chỗ nào bị thương?” Vũ Văn Thượng biết dược kia là Hoa Mai lộ, là dược cao đặc biệt  giảm đau đớn chuyện phòng the. Nhưng vẫn mang vẻ mặt hoàn toàn biết.

      Trầm Lạc liếc mắt nhìn Vũ Văn Thượng cái, nhàng mở miệng:” Chàng tới làm gì? Hôm nay có bao nhiêu tú nữ nạp vào Đông cung chàng xem nào?”

      Hai tay Vũ Văn Thượng để chân Trầm Lạc thở dài :” Ở trong lòng vi phu chỉ có nàng.” Trầm Lạc trợn mắt nhìn Vũ Văn Thượng cái, lạnh lùng lên tiếng:” muốn ta tiếp tục lạnh nhạt, chàng cẩn thận ta nghe có bao nhiêu? Đỗ Nhã Y? Mẫn Mẫn quận chúa? Nữ nhi Viễn Sơn Huyện lệnh?”
      Nghe được câu đầu tiên của Trầm Lạc, tâm Vũ Văn Thượng nhảy lên. Sau khi nghe được câu sau Vũ Văn Thượng đành phải nghiêm mặt lại, chậm rãi :” Đỗ Nhã Y, nữ nhi Viễn Sơn Huyện lệnh Tôn Miểu, cùng nàng chọn nạp vào Đông cung. Hai người khác chọn nạp vào Hoa Trúc điện.”

      “Vũ Văn Thượng chàng nhớ ràng tên những tú nữ đó nhỉ, tên của của nữ nhi Viễn Sơn huyện lệnh ta còn có nhớ đâu.” Trong lòng Trầm Lạc cực kì nghẹn,  quay đầu thèm nhìn Vũ Văn Thượng.

      “ Lạc nhi, đừng giận ta được ? Đỗ Nhã Y và Tôn Miểu chỉ ở đây trong hai mươi ngày sau đó vì lễ nghi đạt nên bị mời ra khỏi cung. Đến lúc đó chỉ còn có mình nàng. Sau khi Vũ Văn Thượng dứt lời sờ nước trong chậu. Sau đó khóe miệng giương lên:” Lạc nhi mau rửa mặt , nước nguội mất, đem quần áo cởi hết ra , ngày hôm nay ta tự mình tắm cho nàng được ?”

      Trầm Lạc giật mình cái:” Vũ Văn Thượng đây là sương phòng.” Trong lòng Vũ Văn Thượng cất giấu tâm tư gì hiển nhiên Trầm Lạc biết, mượn việc rửa mặt, đem nàng ăn sạch sành sanh.

      “ Lạc nhi, tất cả họ đều ngủ rồi, giờ Thìn canh ba ngày mai còn chưa có tỉnh đâu.” Vũ Văn Thượng khẽ gọi tiếng đột nhiên đứng lên kéo Trầm Lạc. Bàn tay hết sức quen thuộc đem quần áo nàng cởi ra, đem quần Trầm Lạc kéo đến đầu gối.( ta ko hiểu trong cv là rửa mặt mà tại sao lại phải cởi hết ra )

      Đôi tay nhấn thân thể Trầm Lạc cái ,Trầm Lạc bị bắt ngồi xuống.

      Tiếng nước chảy vang lên, Vũ Văn Thượng cầm khăn vuông nhàng lau hạ thân cho Trầm Lạc, còn thỉnh thoảng dừng lại hồi, Trầm Lạc nổi giận:” Vũ Văn Thượng để ta tự mình rửa.”

      Tiếng cười khẽ của Vũ Văn Thượng vang lên:” Lạc nhi, mấy ngày có sờ chỗ này, bé này càng ngày càng mềm mại hơn rồi.”

      Hai bên tai Trầm Lạc đỏ lựng. Thân thể dời phía trước, thoát khỏi ma chưởng của Vũ Văn Thượng, ai ngờ nàng dịch lên trước Vũ Văn Thượng cũng đẩy chậu nước dịch lên phía trước. Trầm Lạc nhịn được trực tiếp :” Muốn tắm có thể tắm nhanh chút, sau đó ta còn phải rửa chân nữa.”

      “ Cẩn tuân ý chỉ nương tủ.” Vũ Văn Thượng dứt lời dự làm có đùa giỡn nữa Trầm Lạc nữa. Ngiêm túc tắm rửa cho Trầm Lạc. Dĩ nhiên trong quá trình tắm rửa chỗ cần động cũng đều động đến. vất vả mới gần Lạc nhi lần, vất vả Lạc nhi mới ôn nhu mới mình chút, khi có tí ti cơ hội gần giai nhân, Vũ Văn Thượng cũng bỏ qua cho.

      ‘ Hành hạ’ hồi lâu Trầm Lạc mới có thể đem quần áo mặc vào. Nhìn Vũ Văn Thượng ở trước mặt mình xấu xa cười, Trầm Lạc hận đến muốn đánh vào mặt .

      Cởi giầy cùng tất của Trầm Lạc mang hai chân bỏ vào trong nước. Hai chân mới vừa bỏ vào đôi móng vuốt sói lần nữa đánh úp tới. Ở phía nhàng xoa bóp vuốt ve, vuốt lòng bàn chân Trầm Lạc còn có xu hướng lên .

      Trầm Lạc vội vàng kẹp chặt hai chân cho Vũ Văn Thượng được như ý. Trợn mắt nhìn Vũ Văn Thượng cái, ai biết được Vũ Văn Thượng làm cái động tác xấu hổ nào tiếp theo.

      “ Lạc nhi. Nàng kẹp ta, nghĩ tới Lạc nhi mới vào cung chưa bao lâu mà có mà càng ngày càng có thể đùa giỡn người rồi.” Dứt lời Vũ Văn Thượng rút tay giữa hai chân Trầm Lạc ra, rồi sau đó cười khẽ cắm vào. Động tác này cực giống…..Động tác mãi mãi thay đổi chuyện phòng the.

      Tác giả có lời muốn : Trước cầu các vị mồng tháng năm vui vẻ, hắc hắc~~~~

      Trầm Lạc tự bạch: ô ô thái tử vô sỉ mỗi lần đều có bỏ qua nơi này, khi dẽ chỗ khác của Trầm Lạc , bắp chân , bắp đùi, cái gì cũng có thể a.

      Lời editor: thái tử quá vô sỉ, quả hổ tên truyện. ^^
      amandatruc, tieunai691993, Halong-ngoc5 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 52

      Edit: Tiểu Nhu

      Từ Ninh cung

      Thái Hậu ngồi ở giường êm, tay nâng ly trà Thanh Hoa chậm rãi uống. Ánh trăng sáng ngoài cửa sổ càng lên cao càng sáng, Lý ma ma khom người nhanh chóng vào Từ Ninh cung, tới trước người Thái Hậu, phúc thân hành lễ sau đó giọng :” Thái Hậu tối qua lão thân truyền khẩu dụ của ngài đến Miểu chủ tử rồi. Nhưng tối hôm nay lão thân đến sương phòng, nghĩ đến Miểu chủ tử lại ngủ thiếp rồi. Hơn nữa nến trong phòng vẫn sáng, lão thân có gõ cửa phòng lúc lâu, cũng có mở cửa, sợ bị cung nữ ở sương phòng nhìn thấy nên lão thân đành bất đắc dĩ mà quay trở về.”

      Sau khi nghe những lời Lý ma ma , lông mày Thái Hậu nhíu chặt, vẻ mặt bình thản bỗng chốc thay đổi, ly trà Thanh Hoa cầm tay bị ném rơi mặt đất. Choang tiếng, ly trà Thanh Hoa thượng hạng bị nát bấy, Lý ma ma đứng ở bên cạnh thân thể run lên, hai mắt chỉ dám nhìn chân mình chứ dám nhìn Thái Hậu lấy cái.

      “ Dã nha đầu biết điều, cũng chỉ là nha đầu của huyện vắng vẻ mà thôi. như vậy, Lý ma ma giao phó xuống khiến cho ma ma dạy lễ nghi hảo hảo dạy dỗ Miểu chủ tử. Để nàng có thể biết được quy củ trong cung, phải chỉ cần dựa vào điểm có linh khí là có thể leo lên làm phi.”

      Lúc này hai hàng lông mày của Thái Hậu khôi phục bình thường, đưa tay cầm lấy cái ly trà Thanh Hoa tinh xảo khác ở bàn bên cạnh giường êm, bên trong đầy nước trà chậm rãi uống, Lý ma ma dám chậm trễ, liên tiếp ngừng cúi đầu lên tiếng:” Dạ, lão thân ngay gặp ma ma vậy.”

      “ Lão thân tham kiến Thái Hậu.” Lưu ma ma lúc này vào phòng khách Từ Ninh cung, mặt mang nụ cười nhìn Thái Hậu cung kính . Lưu ma ma là ma ma thân cận bên cạnh Thái Hậu, thân phận so với Lý ma ma cao hơn mấy phần, vậy nên khi Lưu ma ma xuất Lý ma ma lập tức rời bên cạnh Thái Hậu khom người lui ra khỏi phòng khách.

      Sau khi Lưu ma ma phúc thân thi lễ với Thái Hậu cái, tới sau lưng Thái hậu, đôi tay nhàng xoa bóp hai bên vai Thái hậu. Vừa xoa vừa chậm rãi : "Thái hậu, tội gì vì chuyện này mà tức giận. Trong sương phòng tổng cộng có năm tiểu chủ, trừ Miểu tiểu chủ, còn lại bốn vị tiểu chủ khác. Dựa vào thân phận của Thái hậu, ai lại lập tức nịnh bợ ngài đây. Chớ vì Miểu tiểu chủ tử biết điều, tức giận có hại thân thể bản thân."

      Lực vuốt ve của Lưu ma ma khống chế vừa phải, Thái Hậu thoải mái nhắm hai mắt lại. Thở dài tiếng, thanh phát ra lộ sõ tang thương mệt mỏi:” Lưu ma ma thời gian trôi qua nhanh, lần đầu tiên ai gia vào cung giống như hôm qua vậy, khi đó ngươi chính là cung nữ trẻ tuổi nhất.”

      Lưu ma ma cười ra tiếng:” Thái Hậu tái người vẫn còn trẻ mà, phòng thái khác năm đó là bao.”

      Sau khi nghe xong những lòi này, mặt lập tức cong lên:” Cái người này mở miêng so với năm đó vẫn ngọt như vậy.”

      “ Thái Hậu những lời lão thân là hoàn toàn . Chỉ là lão thân cả gan hỏi câu, Miểu tiểu chủ tử biết tốt xấu như thế. tại Thái Hậu nhìn trúng vị chủ tử nào khác?” Lưu ma ma làm bộ chẫm rãi lơ đãng hỏi.

      lát sau chỉ nghe được tiếng thở dài của Thái Hậu:” Lưu ma ma, chỉ tại bên nhà mẹ ai gia chỉ có hai nữ nhi, hơn nữa đều có chỉ hướng. Trước tuyển chọn tú nữ đều lập gia đình hết rồi, là tức chết ai gia rồi.”

      “ Thái Hậu ngài thấy Lạc tiểu chủ tử thế nào?” Lưu ma ma cười nhàng , Thái Hậu nhắm mắt bỗng chốc mở ra, Lưu ma ma thấy vẻ mặt của Thái Hậu như vậy, lần nữa mở miệng :” Thái Hậu Trầm Lạc chủ tử là trưởng nữ duy nhất của Trầm Hàn người giàu nhất Nguyệt Tường quốc gia tài bạc vạn, cữu cữu là đại tướng quân, dượng hai lại là Uy tước gia. Hậu thuẫn phía sau thua kém gì nữ nhi của đại thần nguyên lão trong triều. Lại mấy vị chủ tử khác, Y chủ tử tuy là khi còn bé theo Đỗ Thái phó thường hay vào cung, nhưng thân thể như thế, lão thân sợ Y chủ tử có phúc phận đó rồi. Mẫn Mẫn tiểu chủ tử và Miêu tiểu chủ tử được ban cho nhị hoàng tử, nếu như nhị hoàng tử có dã tâm sau này cũng chỉ có thể là Vương gia mà thôi,”

      Thái Hậu sau khi nghe xong gật đầu cái. Sau đó tròng mắt lần nữa đóng lại nâng nâng tay ý bảo Lưu ma ma lui ra:” Ai gia tự có chủ ý, chờ mấy ngày nữa, đưa tất cả các chủ tử đến Từ Ninh cung, ai gia xem các nàng kĩ chút.” Lưu ma ma cúi đầu là rồi lui ra.

      Tôn Miểu đáng thương chỉ bởi vì thuốc ngủ mê man, Từ Ninh cung, từ đó bị thái hậu ghét bỏ. Lại Vũ Văn Thượng đêm khuya dụ dỗ giai nhân, đem Trầm Lạc dụ dỗ đến gương mặt hồng hồng thở gấp liên tục.

      Giường bởi vì những động tác kịch liệt mà kêu ken két vang dội, màn tơ màu vàng cực kì xinh đẹp nhàng lay động, rối loạn mắt người lay động lòng người. Tiếng thở gấp của cùng tiếng tiếng hô khàn khàn buồn bực của nam tử từ trong phòng khép chặt cửa truyền ra, cũng may cung nữ và các tú nữ khác sớm ngủ, nếu nghe được thanh này trong lòng nhất định tò mò nghi ngờ.

      Tiếng thở gấp cùng tiếng hô buồn bực dần dần ngừng nghỉ, trăng sáng trốn trong tầng mấy dần dần lần nữa hé lộ, ánh trăng chiếu sáng khắp các sương phòng. Trong phòng Trầm Lạc nhìn khóe miệng khẽ nhếch nụ cười của Vũ Văn Thượng, oán hận mặc áo trong và quần. Nàng lại lần nữa bị Vũ Văn Thượng ăn, từ trong ra ngoài ăn lần. Cũng biết Vũ Văn Thượng xức thuốc cho mình là yên lòng, xoa xoa liền bắt đầu an phận.

      Khi mãnh liệt tấn công, thân thể Trầm Lạc cũng mềm nhũn như vũng nước.

      “ Lạc nhi, tại sao đầu gối trái nàng lại bị thương?” Sau khi trải qua khắc xuân tiêu Vũ Văn Thượng mới phát đầu gối trái Trầm Lạc bị thương tím bầm mảnh, lần này hết sức nhàng, nếu như Lạc nhi vẫn bị thương cũng thể bị thương đầu gối trái chứ.

      Trầm Lạc ngước mắt nhìn gối trái của mình, buổi trưa hôm nay vết thương này là màu đỏ buổi tối liền biến thành màu tím bầm. Lông mày nhíu lại lần nữa ngẩng đầu lên nhanh chóng từ trong tay Vũ Văn Thượng đoạt lấy dược cao, mở ra tự mình xoa. Vũ Văn Thượng thấy Trầm Lạc lại lần nữa có để ý đến , trong lòng có chút nóng nảy:” Lạc nhi, vết thương này có phải là của ta…”

      đợi Vũ Văn Thượng tiếp Trầm Lạc liền cắt lời :” phải do chàng, nếu mà do chàng làm vết thương cũng có nằm ở chỗ này. Hôm nay khi ta tới sương phòng khi thấy Phương Linh, đầu gối bên trái liền đau sót, Phương Linh nàng ta biết võ công sao?”

      Lông mày Vũ Văn Thượng nhíu lại, suy nghĩ lát Vũ Văn Thượng giơ tay ra vuốt ve tóc Trầm Lạc, nhàng :” Chuyện này nhất định phải cẩn thận điều tra chút, mặc dù Phương Linh trở về phủ, nhưng nếu là nàng ta đả thương nàng thể bỏ qua như vậy được.”

      Sau khi nghe được những lời này của Vũ Văn Thượng Trầm Lạc xùy tiếng bật cười, khóe miệng nâng lên nở nụ cười nhìn Vũ Văn Thượng.

      Cái thanh này giống như hạt mầm đâm trôi nảy lộc trong lòng Vũ Văn Thượng, chỉ trong nháy mắt mọc rễ nảy nở ra hoa. Tâm lạnh giá băng tuyết của Vũ Văn Thượng rốt cuộc cũng nghênh đón mùa xuân.

      “Vũ Văn Thượng chàng cũng làm ta bị thượng, như vậy cũng thể nào bỏ qua cho chàng.” Khóe môi Trầm Lạc giương lên, ấm áp cuả Vũ Văn Thượng trong nháy mắt giảm xuống. Lạc nhi đây là lấy lời của chính chận , Vũ Văn Thượng thở dài tay vẫn nhè vuốt tóc Trầm Lạc, chậm rãi :” Lạc nhi, trờ sau khi hai chúng ta thành thân, nàng muốn phạt ta thế nào liền phạt như thế ấy được ? Trước khi thành thân nàng phải nghe lời ta. Khi ở bên ngoài nàng nghe ta , nhưng bên trong nàng muốn thế nào cũng được có được ?”

      Vào lúc này Vũ Văn Thượng vì dụ dỗ Trầm Lạc, khuôn mặt nào cũng có thể bày ra được, lời nào cũng có thể ra được. Chờ đến nhiều năm sau, khi Trầm Lạc lấy những lời này đối phó Vũ Văn Thượng, thấy hối hận. là phải , bên ngoài và giường nàng phải nghe ta. bỏ xót câu ở giường nữa, Vũ Văn Thượng hối hận đến nội ruột quặn thắt lại.

      Trầm Lạc cũng có cùng Vũ Văn Thượng so đo nữa, mà chỉ khẽ gật đầu cái. Chờ sau khi bôi thuốc xong, Trầm Lạc ngồi nhìn người người ở cạnh giường có chút ý định nào muốn rời , khỏi thúc giục:” Ngồi ở chỗ này làm gì? Còn mau , trong phòng phải nghe ta.” Vũ Văn Thượng sờ sờ đỉnh đầu Trầm Lạc, sau khi đứng lên lại cúi thân thể xuống, nâng mặt Trầm Lạc lên, hung hăng ở hai bên má Trầm Lạc hôn cái. Lại nhìn thấy bờ môi bị mình vuốt ve căng mọng đỏ thắm, hầu kết Vũ Văn Thượng di chuyển, muốn lần nữa hôn lên, nhưng Trầm Lạc nhàng linh hoạt tránh thoát.

      “ Mới vừa rồi bị chàng hôn đến độ sắp sưng lên rồi, hôn nữa sáng mai bị người khác nghi ngờ.” Trầm Lạc vuốt ve hai tay Vũ Văn Thượng cầm tay nàng, cái miệng nhắn bất mãn .

      “ Chờ sau khi nàng vào Đông cung, người nào dám sinh nghi ta liền chém đầu người đó. Lạc nhi, ta biết nàng ở đây chịu uất ức, khổ tận cam lai chờ hai mươi ngày sau, nàng đem tất cả những uất ức trả lại cho ta là được rồi.” Vũ Văn Thượng vừa vừa vỗ vỗ nhè hai gò má Trầm Lạc, thấy khóe miệng Trầm Lạc khẽ cong lên, Vũ Văn Thượng biết tối hôm nay thành công dụ dỗ Lạc nhi vui vẻ.

      Mặc dù khi rời Trầm Lạc gì thêm, trong lòng Vũ Văn Thượng cũng cảm thấy vui mừng, đêm tối dài vô tận trong mắt Vũ Văn Thượng lại giống như cảnh sắc tháng ba xinh đẹp ấm áp.

      Đông cung

      Tiểu Phúc Tử vẫn canh giữ ở cửa sau Đông cung thấy bóng dáng Điện hạ từ mật đạo ra, vội vàng bước đến nghênh đón, sau khi khom người hành lễ, men theo ánh trăng, Tiểu Phúc Tử nhìn về phía Điện hạ. Dưới ánh trăng, hai mắt Điện hạ phát sáng so với sao bầu trời đêm còn muốn sáng hơn, lại nhìn khóe môi…

      “ Nhìn cái gì đó, tránh qua bên .”

      Nghe được thanh lạnh lùng của Điện hạ Tiểu Phúc Tử vội vàng cúi thấp đầu. Ngoài miệng Điện hạ thứ tộ, kì thực trong lòng vui vẻ đến muốn hỏng rồi, tối nay nhất định Điện hạ ở chỗ Lạc chủ tử chiếm được cái gì tốt rồi, như vậy bọn nô tài bọn cũng có thể nhàng thở hơi rồi.

      “ Tiểu Phúc Tử, sau khi phân hết các cung nữ , đem ngân lượng vốn là của các cung nữ phân đều cho các thái giám .” Vũ Văn Thượng vừa vừa bước nhanh vào trong tẩm điện, Tiểu Phúc Tử sau lưng Vũ Văn Thượng thân thể kích động mà run run, sau đó vội vàng lên tiếng tạ ơn:” Nô tài thay mặt tất cả nô tài trong Đông cung tạ ơn Điện hạ, Điện hạ minh.”

      “ Còn mau bưng nước.”

      “ Dạ dạ, nô tài ngay.” Tiểu Phúc Tử vui mừng giống như được lên trời vậy, trong lòng đột nhiên rất mong chờ hai mươi ngày sau, lần nữa tuyên đọc thánh chỉ, sau khi Lạc chủ tử tiến vào Đông cung, bọn họ lấy lòng Lạc chủ tử, lúc đó là Thái Tử phi. Lấy lòng Thái Tử phi cũng như là lấy lòng Điện hạ rồi.

      Giờ phút này trong sương phòng ánh nến vẫn còn sáng như cũ, Trầm Lạc vén trung y lên, đem cái yếm cởi ra, nhìn nơi kia vẫn như cũ hồng hồng. Trầm Lạc bất đắc dĩ lấy chút thuốc bao bôi lên, thuốc cao này biết có thể bội trong bao lâu, nếu dùng xong kêu Bích Diệp lấy thêm hộp nữa mới được. là dược trị chỗ sưng đau do bị té, như thế ngự y nghi ngờ gì.

      Lúc này Trầm Lạc cũng có biết, thuốc cao này phải là vật bình thường, mà là dược quý chuyên cho chuyện phòng the, phải dược té sưng đau bình thường có thể so sánh được.

      Sau khi bôi xong dược, Trầm Lạc đứng dậy thổi tắt nến, vén màn lên chui vào. Thấy dưới giường lóe sáng chậu nước, Trầm Lạc nghĩ tới màn tẩy rửa vô sỉ của Vũ Văn Thượng, chính là tắm như thế nào tắm đến giường luôn. Mũi Trầm Lạc ngửi ngửi, ngửi thấy mùi vị kiều diễm.

      Thoáng chốc Trầm Lạc giật mình, nhất thời đứng dậy mang giày, tới bên cửa sổ, đem cửa sổ đẩy ra. Nhanh chóng đem mùi này trừ .

      Trong nháy mắt gió đêm thổi vào, đem những mùi trong phòng toàn bộ lấy .

      Trầm Lạc lần nữa trở lại bên giường, cẩn thận ngửi lại lần. Ưm, có vẻ như cái mùi này vẫn còn, chắc hẳn phải đổi cái mềm khác rồi. Trầm Lạc ảo não đến bên cửa sổ đem cửa sổ đóng lại, sờ sờ tóc của mình lần nữa nằm lại giường. Muốn đổi cái mềm, làm sao có thể che tai mắt của người khác thầm đổi đây?

      là rối rắm mà, Trầm Lạc lần nữa lại thấy chậu dưới giường lóe sáng. Nhất thời nghĩ được kế, trong lòng Trầm Lạc cười tiếng, trong lòng có chủ ý nên yên tâm lớn mật ngủ.

      Chương mới tới đây :0
      amandatruc, tieunai691993, Halong-ngoc5 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 54

      Ngày hôm sau phía chân trời vừa hé tia nắng đầu tiên, Trầm Lạc liền tỉnh dậy. Quay đầu nhìn sang bên phải, thấy chậu nước đặt dưới đất bên cạnh giường , vén màn lên, Trầm Lạc ngửi chút. Hương vị đó phai nhạt nhiều, nhưng cẩn thận ngửi vẫn có thể phát ra được.

      Trầm Lạc lập tức đứng dậy, nhặt quần áo rơi ở bên giường mặc vào. Sửa sang sơ sơ lại quần áo, Trầm Lạc khom lưng giầy. Rồi sau đó xoay người đem thuốc cao ở bên đầu giường đem đặt ở bàn.

      Sau khi cất xong thuốc, Trầm Lạc nhanh chóng hướng về chỗ đặt chậu nước, khom người bưng chậu nước lên, vài bước lại gần bên giường, nâng tay cao lên, chỉ nghe rào tiếng toàn bộ chăn mền đều bị ướt hết, Trầm Lạc hài lòng gật đầu cái. Bưng chậu nước quay đầu lại liền nghe thấy tiếng của Bích Diệp.

      “ Lạc chủ tử hãy thức dậy thôi, ma ma giờ Thìn tới.”

      Trầm Lạc nhàng trả lời cho Bích Diệp vào, khi Bích Diệp vào nhìn thấy chậu nước để đất, lại nhìn đến chăn mền bị ướt. Mắt trợn thiệt to, ngay sau đó phịch tiếng quỳ xuống:” Lạc chủ tử thứ tội, hôm qua nô tỳ có kêu Bích Liên lấy nước rồi nhưng hiểu vì sao…Bích Liên có hầu hạ tốt Lạc chủ tử sao?” Trầm Lạc cười nâng Bích Diệp dậy, nàng biết hôm qua Bích Liên ngủ mê man do bị trúng thuốc mê.

      “ Đứng dậy , chắc hẳn hôm qua Bích Liên mệt nhọc quá, nên trách nàng. Nhìn này phải Bích Liên bưng chậu nước đến rồi?” Trầm Lạc nhìn về phía ngoài cửa Bích Liên bưng chậu nước mà sợ hãi, hướng về phái Bích Liên vẫy vẫy tay, Trầm Lạc ôn nhu :” Mau vào đây, đem chậu nước đặt ở kệ, ta tự mình rửa mặt. Bích Diệp bưng đồ ăn sáng tới đây, Bích Liên mang chăn mền ướt hết đổi , sáng hôm nay ta có cẩn thận làm đổ hết chậu nước lên chăn mền rồi.”

      Bích Liên thấy vẻ mặt bất mãn của Bích Diệp, sau lại nhàng hướng Lạc chủ tử tươi cười nhàng thi lễ, trong lòng càng thêm luống cuống. Vội vàng phúc thân thi lễ, bước nhanh hướng đến cái kệ bỏ chậu nước lên. Hướng Lạc chủ tử bồi tội rồi nhanh chóng mang chăn mền bị ướt .

      Trầm Lạc vỗ vỗ vai Bích Diệp, để cho nàng bưng đồ ăn sáng. Bích Diệp hướng Bích Liên liếc mắt cái, sau đó nghe lời Lạc chủ tử bưng đồ ăn sáng.

      Thấy mặt Bích Liên vẫn mang thần sắc kinh sợ, Trầm Lạc lắc đầu thở dài cái:” Nếu lo lắng như thế phạt ngươi mang tất cả chăn mền này giặt được ?   mang đến Hoán Y cục mà ngươi tự mình giặt.” Bích Liên gật đầu liên tục, hai tay ôm mền dùng tư thế cực kì dễ thương hướng Trầm Lạc thi lễ:” Lạc chủ tử yên tâm Bích Liên mang tất cả bẩn giặt sạch, xin Lạc chủ tử yên tâm.”

      “ Còn mau mang giặt , ôm như vậy mệt sao?” Trầm Lạc vỗ vỗ lưng Bích Liên, trong lòng Bích Liên càng cảm thấy ấm áp, thấy Bích Diệp bưng đồ ăn sáng vào, nhanh chóng ôm cái mền ra ngoài.

      Bích Diệp nhìn bóng dáng vội vã của Bích Liên nhàng mở miệng:” Lạc chủ tử, Bích Liên là ở tư dược phòng, suốt ngày ở đó đảo thuốc. Mỗi ngày đều cùng các loại thảo dược làm bạn, bây giờ đột nhiên bị kêu đến sương phòng phục vụ chủ tử sợ rằng được chu đáo.”

      Trầm Lạc vắt khô khăn xoa xoa mặt, sau đó khăn ướt để ở bên chậu. Vừa vừa đến bên cạnh bàn ngồi xuống:” Nha đầu Bích Liên này nhiều, làm việc cũng tệ lắm. Ưm? Cháo đậu đỏ hôm nay mùi vị tệ lắm.”

      “ Lạc chủ tử, nghe Điện hạ tự mình hạ lệnh, để cho Ngự Thiện phòng làm cháo đậu đỏ, cái này khi ăn sáng, da trắng nõn mềm mại.” Hai chân mày Bích Diệp cong cong ý cười đầy mặt .

      Trầm Lạc lại ăn thêm vài miếng sau đó hỏi:” Các chủ tử khác cũng ăn cái này sao?” Nụ cười mặt Bích Diệp giảm , sợ chọc giận Lạc chủ tử, khi thanh cũng rất nhiều:” Bẩm Lạc chủ tử, các chủ tử khác cũng là ăn cái này.”

      Trầm Lạc cầm khăn lên xoa xoa miệng:” như vậy cũng phải là chuẩn bị cho mình ta, Bích Diệp những lời này ít thôi. tại người nào ngạo mạn khiến người khác ghét càng thảm.” Bích Diệp vừa nghe như vậy vội vàng quỳ xuống” Lạc chủ tử thứ tội, về sau nô tỳ bao giờ nới nữa.”

      “ Thôi mang đồ ăn sáng xuống . Sau đó trải chăn mền mới . Ma ma dạy lễ nghi chắc hẳn cũng tới rồi, chúng ta phải mau lên .” Trầm Lạc dứt lời sau đó trực tiếp về phía gương trang điểm, cầm lược gỗ lên tùy ý chải, nhanh chóng búi sơ búi tóc, tóc còn cắm cây trâm hình hoa sen mộc mạc. Hướng về phía gương trang điểm xoay người giữa hai chân Trầm Lạc tê rần.

      Bích Diệp dọn dẹp bát đũa thấy vậy vội vàng buông bát đũa xuống chạy qua đỡ, Trầm Lạc khoát tay:” Bích Diệp có việc gì.” Đợi sau khi ổn định thân hình, trong lòng Trầm Lạc thầm mang Vũ Văn Thượng ra mắng. Đều là tại , tối hôm qua hành hạ nàng như thế. Nếu phải lúc đó, nàng nghĩ đến biện pháp của Vân Vân làm cho cái đó của Vũ Văn Thượng nhanh chóng mềm xuống. Nếu tại nàng càng thêm khổ sở.

      Lần nữa hướng về phía gương trang điểm sửa sang lại, Trầm Lạc lại dặn dò Bích Diệp mấy câu sau đó ra khỏi phòng.

      “ Trầm Lạc.” tiếng gọi thanh thúy uyển chuyển thể hoạt bát trong đình sương phòng vang lên, Trầm Lạc ngẩng đầu nhìn lên phía trước, đó phải là Mẫn Mẫn quận chúa vẫn luôn hướng nàng tươi cười sao? Bên này Trầm Lạc còn chưa có tới trung đình, bên kia Mẫn Mẫn giống như con bướm lao nhanh tới. Tốc độ nhanh chỉ trong chớp mắt hai tay Trầm Lạc liền bị Mẫn Mẫn quận chúa cầm ở trong tay.

      Giờ phút này nhìn nương so với mình thấp hơn nửa cái đầu mở mắt to hướng mình cười híp mắt, Trầm Lạc nghĩ đến Vân Vân.

      “ Trầm Lạc biết ta là ai sao?” Mẫn Mẫn quận chúa mở to mắt nhìn Trầm Lạc, tầm mắt di chuyển mắt đến lông mày Trầm Lạc, sau đó lại liếc về phía búi tóc cùng cây trâm hình hoa sen mộc mạc.

      “ Ta dĩ nhiên biết ngươi là ai, Mẫn Mẫn quận chúa.” Trầm Lạc hiểu, nàng biết Mẫn Mẫn quận chúa. Chẳng lẽ Mẫn Mẫn quận chúa tính tình giống Hòa Miêu? Lần đầu tiên gặp mắt, liền như quen biết lâu.

      “ Cái gì mà Mẫn Mẫn quận chúa chứ, ta họ Uy, Uy Mẫn Mẫn, Uy Chấn là nhị bá của ta.” Uy Mẫn Mẫn dứt lời có tư thế của mở miệng cười lớn là sảng khoái, tiếng cười vang vọng khắp sương phòng. Những chú chim nằm nghỉ cây cũng phải giương cánh bay .

      Thân thể Trầm Lạc cứng lại ngay sau đó cũng trợn to mắt:” Dượng hai là nhị bá của ngươi, như vậy, ta và ngươi…” Uy Mẫn Mẫn cười hả hê, nhón chân lên, đưa tay vuốt vuốt mũi Trầm Lạc:” Chúng ta là tỷ muội, ta coi qua ngày sinh của  ngươi. Ngươi phải gọi ta tiếng tỷ tỷ đó, Lạc nhi muội muội kêu tiếng tỷ tỷ nghe xem nào.”

      Tính tình là giống Trầm Vân, tính tình Trâm Vân so sánh với Uy Mẫn Mẫn còn chững trạc hơn, gọi Uy Mẫn Mẫn là tỷ tỷ nàng ngàn vạn lần thể kêu ra miệng.

      lâu có nghe được tiếng gọi tỷ tỷ, Uy Mẫn Mẫn thất vọng, miệng đô ( chu lên ak, nghe đô có vẻ hay hơn nên ta để như thế nhé ) lên cai:” Ai, đúng là tướng mạo hại chết người mà. Thân thể ta hơi chút, nhưng mà theo số tuổi muội phải gọi ta tiếng tỷ tỷ, ta chờ. Trước cho muội chút thời gian để quen, Lạc nhi muội muội , sau khi biết muội ở sương phòng, tỷ tỷ ta là vui nha. Vốn là ta nên sớm đến Huệ Minh cung gặp muội, nhưng quy của trong hoàng cung sương phòng và Huệ Minh cung thể gặp nhau, cái quy của này làm ta tức chết mà.”

      Trầm Lạc nhìn cái miệng nhắn của Uy Mẫn Mẫn ngừng khép mở lảm nhảm, biết nên cười hay nên khóc. Nàng ở sương phòng sợ nhất là náo nhiệt, sau khi biết Uy Mẫn Mẫn cùng mình có quan hệ, về sau thể gặp mặt rồi.

      Đúng lúc Trầm Lạc cùng Uy Mẫn Mẫn quận chúa nắm chặt tay nhau, màn này bị Hòa Miêu vừa mới bước ra khỏi cửa nhìn thấy, tay rủ hai bên bỗng chốc nắm chặt, lúc lâu sau mới thả lỏng ra.

      Động tác này của Hòa Miêu khó tránh việc Đỗ Nhã Y vừa mới bước ra khỏi phòng nhìn thấy. Nghĩ đến việc Hoàn Miêu sắp vào Hoa Trúc viện, nghĩ đến việc mảnh giấy nàng sai cung nữ đưa đến chỗ nhị hoàng tử đến nay vẫn chưa có tung tích, trong lòng Đỗ Nhã Y trận thoải mái. Nàng nè nén nội tâm vui, Đỗ Nhã Y trong lòng có lần ganh tỵ rồi. Nàng tranh đua vị trí Thái Tử phi, nhưng mà nàng lại muốn liều mạng vì vị chí chính phi của nhị hoàng tử. Vũ Văn Hạ nên là người duy nhất của nàng.

      “ A, Lạc nhi muội muội ta chỉ biết lo cho bản thân mình rồi. Đến đây ta giới thiệu nào. Vị này là Đỗ Nhã Y, thiên kim của Đỗ Thái phó tài nghệ song toàn, nương này mặt cũng mềm mại vô cùng là kinh thành đệ nhất mỹ nhân đó.” Uy Mẫn Mẫn lôi kéo Trầm Lạc tới trung đình lúc này Đỗ Nhã Y cũng đến đình. Vì vậy Uy Mẫn Mẫn đem Đỗ Nhã Y giới thiệu cho Trầm Lạc biết.

      Đỗ Nhã Y nhìn Trầm Lạc, chỉ gật đầu cái cũng chuyện. Lần này Uy Mẫn Mẫn thoải mái, buông tay lôi kéo Trầm Lạc ra, vung hướng người Đỗ Nhã Y. Trầm Lạc bị động tác này của Uy Mẫn Mẫn dọa sợ, Đỗ Nhã Y nhướng mày đúng là ho khan. Trầm Lạc muốn đưa tay vỗ lưng cho Đỗ Nhã Y nhưng lại bị đẩy ra, Trầm Lạc theo cánh tay nhìn hóa ra là Hòa Miêu. Nàng khi nào cùng Đỗ Nhã Y có quan hệ tốt như thế rồi?

      “ Y tỷ tỷ, bệnh có thuyên giảm sao?” Hòa Miêu vừa vỗ lưng Nhã Y vừa giọng hỏi. Uy Mẫn Mẫn thấy Hòa Miêu khẽ hừ tiếng, tầm mắt Trầm Lạc quét qua ba người lượt, dường như quan hệ của Hòa Miêu và Đỗ Nhã Y tệ, Uy Mẫn Mẫn cùng Hòa Miêu lại tốt. Mới chỉ có ngày mà thôi, có chuyện gì xảy ra rồi?

      Uy Mẫn Mẫn lập tức kéo tay Trầm Lạc, cách xa Đỗ Nhã Y cùng Hòa Miêu. Đợi đến được cự ly hai ba trượng đủ xa rồi, Uy Mẫn Mẫn mới giọng với Trầm Lạc:” Lạc nhi muội muội, ta nhìn Hòa Miêu người này có tầm thường đâu. Nàng và muội cùng từ Huệ Minh cung ra, muội cũng nên khinh thường nàng ta. Nhưng muội cũng cần lo lắng, Đỗ Nhã Y cũng đối với Hòa Miêu tốt, tính tình Hòa Miêu nhiệt tình Đỗ Nhã Y lạnh lùng nhất định là có kịch hay để xem rồi. Chỉ là Đỗ Nhã Y cạnh tranh cùng Hòa Miêu vị trí Nhị hoàng tử phi sao?”

      Trầm Lạc cúi đầu nhìn về phía khuôn mặt tươi cười Uy Mẫn Mẫn nghi ngờ mở miệng:” Vậy còn ngươi sao? Ngươi đối vị trí Thái Tử phi như thế nào?”

      Mí mắt Uy Mẫn Mẫn nhảy lên sau đó tai đỏ lên:” Ta…ta dù sao cũng thích Điện hạ cùng nhị hoàng tử, ta thích chính là Tần Lâm. tuổi còn làm đến Lãi Bộ Thị Lang, dáng dấp cũng rất hợp mắt ta. Ta tốn đoạn thời gian, nhưng là Tần Lâm cũng có dễ bắt như vậy.”

      Trầm Lạc khỏi đối với Uy Mẫn Mẫn bội phục, nữ nhân cư nhiên theo đuổi nam nhân. Mẫn Mẫn xinh đẹp, Tần Lâm có chỗ nào hài lòng?

      “ Lạc nhi muội muội, nếu như muội lên làm Thái Tử phi, mà ta còn chưa có thuần phục được Tần Lâm, vậy muội có thể thầm bên gối Điện hạ, khiến cho Điện hạ và Hoàng Thượng ban hôn, đem ta ban cho Tần Lâm. Thánh chỉ hạ xuống sợ Tần Lâm nghe.” Uy Mẫn Mẫn đến chỗ này lại cười . Trầm Lạc nghe tiếng cười kia mà nổi hết cả da gà, dượng hai có biết cháu của người dũng như thế?

      “ Lạc nhi muội muội, hạnh phúc cả đời của tỷ tỷ đây nằm ở vai muội rồi, nếu sau này có cần mưu kế đăng vị Thái Tử phi, cứ tới tìm tỷ. Đừng có nhìn tỷ tỷ vóc người nhắn, có đầy bụng ý nghĩ xấy xa đấy.” Sau khi Uy Mẫn Mẫn dứt lời, hết sức khẳng khái nhón chân lên vỗ vỗ vai Trầm Lạc.

      Đúng lúc này bên ngoài sương phòng đột nhiên náo nhiệt, mọi người ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy Lưu ma ma, Ngô ma ma còn vị nữa thân hình cao lớn, ma ma mang bộ mặt nghiêm túc tiến vào. Thấy hai vị lão ma ma Ngô ma ma và Lưu ma ma hướng về phía vị lão ma ma thân hình cao lớn cung kính như thế, các vị tú nữ ở đây khỏi nghiên túc lại.

      “ Các vị tiểu chủ tử, kể từ hôm nay vị này là ma ma dạy lễ nghi trong cung cho các vị Từ ma ma, Từ ma ma là lão ma ma trong hoàng cung, những năm gần đây phần lễ nghi của các tú nữ đều do Từ ma ma đảm nhận. Các vị tiểu chủ tử nên thận trọng.” Ba vị ma ma đến trước người các tú nữ Ngô ma ma đầu tiên mở miệng.

      Tác giả có lời muốn : Ma ma dạy, trừ tư thế ngồi , còn có lễ nghi khuê phòng. Ka ka ngồi chờ ing

      Lời Editor: Xin lỗi mọi người đăng muộn nhé, hôm qua mình mắc chút việc đăng được. ^^ sory mọi người.
      amandatruc, tieunai691993, Halong-ngoc3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :