Giao dịch triền miền: Tổng tài đồng dưỡng thê (update c21+22) (đang beta) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      trạch nữlinhdiep17 thích bài này.

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 12:con muốn biết toàn bộ chuyện của Tiểu Mịch Nhi!

      Nàng kể từ khi mới ra đời tới nay cũng chỉ có người thân là mẹ, nhưng ngày hôm nay, thậm chí có người đàn ông nhô ra, là cha của nàng? Là trong cơ thể nàng có DNA của người khác, mà nàng chínhh là truyền thừa từ người này?

      Nhưng nàng là hài tử duy nhất ở trụ sở của mẹ mấy năm gần đây, mới ra đời liền theo các dì, các chú học tập kiến thức thiên tài,nàng hết sức hiểu tính tình lãnh đạm của mẹ nhưng cũng rất thương nàng, cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng mong cho sinh vật xuất gọi là cha a!

      Dù sao, lấy tác phong của mẹ mà , là tuyệt đối cùng bất kỳ người đàn ông nào phát triển tình cảm ổn định, tuyết đối cho người nam nhân kia phát tồn tại của mẹ con các nàng!

      Nhưng tại, "Cha" đứng ở chỗ này, mẹ lại có phủ nhận thân phận của , dùng trầm mặc để khẳng định chính là người cha, hay là người cung cấp tinh trùng!

      Hơn nữa tại, mẹ thế nhưng mang theo tới trước mặt nàng, này là muốn làm ra cảnh đoàn viên à...

      sắc mặt Mịch Nhi bỗng nhiên trở nên khó coi, suy nghĩ của nàng bốn năm nay, phảng phất trong nháy mắt lại xuất suy nghĩ khác rồi! Chẳng lẽ, những hiểu biết của nàng đối với mẹ toàn bộ là sai lầm đấy sao!

      "Mịch Nhi, con làm sao vậy?" Tố thấy ánh mắt của nữ nhi bắt đầu hoảng hốt, gấp gáp lôi kéo tay Mịch Nhi, "Mẹ biết con tạm thời chịu được chuyện này, con cần miễn cưỡng chính mình! Chuyện này rất dài dòng, bằng như dì Liên con , chúng ta cùng ràng mọi chuyện chút, như thế nào?"

      "Như vậy cũng tốt." Mục Thần gật đầu, mềm vươn hai tay, muôn ôm Mịch Nhi lên, "Mịch Nhi, chúng ta..."

      Mịch Nhi vẫn là khuôn mặt thất thần, nhưng thân thể nho gần trong nháy mắt, theo bản năng né tránh.

      Nàng rúc vào trong ngực mẹ, thân thể với rồi nội tâm giữ tại tiếng , nàng có cách nào tiếp nhận cùng cái người lần đầu tiên xuất ở trước mặt nàng "Cha" tiếp xúc thân mật.

      "Mịch Nhi..." Mục Thần đưa tay chỉ bắt được khí, thanh rù rì che dấu được mất mác.

      Tố nhân tiện ôm lấy Mịch Nhi, nhìn Mục Thần cái, giọng : "Mục Thần, ta cùng Mịch Nhi chuẩn bị ra ngoài, ngươi có cái gì muốn hỏi, cứ tới đây hảo hảo chuyện chút." Sau đó ôn nhu đối với con trong ngực , "Mịch Nhi, bảo bối đừng sợ, là cha của con, có lẽ, con trước tiên có thể hiểu chút ..."

      "Ta và các ngươi ra ngoài." Mục Thần thất bại nhìn con đối với tránh né, thở dài: "Đúng vậy a Mịch Nhi, chúng ta sau này có nhiều nhất là thời gian có thể từ từ hiểu ..."

      Vừa , theo phía sau Tố, từ từ muốn ra khỏi phòng.

      "Chờ chút!" Tiểu Bạch bỗng nhiên gọi nhà ba người chuẩn bị cùng nhau lại, chạy đuổi theo, "Mịch Nhi là người của con rồi, vì bảo vệ bé, con muốn cùng bé cùng ! Về chuyện của Tiểu Mịch con cũng phải biết!"

      Chương 13=Dám động móng vuốt chém tay!

      "Liên Tĩnh Bạch,con dám đánh chú ý lên con của ta!" Mục Thần bị Mịch Nhi cự tuyệt cùng lời của Tiểu Bạch khiến cho nhất thời tức giận điên rồi, thù mới hận cũ tia ý thức quay cuồng lên, hung hăng đứng trước người Tiểu Bạch, dùng ánh mắt bén nhọn uy nghiêm nhìn xuống, giọng nhưng kiên quyết , "Ta còn có tìm con vừa mới khi dễ Mịch Nhi tính sổ đâu , còn còn dám trước mặt ta muốn cướp Mịch Nhi! Trước tiên là , ta làm cha Mịch Nhi, là tuyệt đối chấp nhận con, càng đem Mịch Nhi giao cho tiểu tử nàh ngươi!"

      Mục Thần nhìn con bị Tố ôm vào trong ngực, nhất thời có loại cảm xúc hoàn toàn mới.

      bỗng nhiên biết vì sao năm đó Tiểu Bạch ngăn cản mình đến gần Liên Hoa, đó là loại mong muốn đôc chiếm đối với người thân, tuyệt đối bài xích tồn tại bất kỳ người khác, tuyệt đối cho phép những người khác mơ ước!

      Khuôn mặt mặt mềm nhũn, trắng hồng của con như vậy chọc người đau lòng, chính là còn được ôm đến làm sao yên tâm để tiểu tử kia nhúng chàm được!

      Hừ, có người làm cha là ở đây ngày, vô luận là ai dám đối với Mịch Nhi động móng vuốt, hung hăng chém tay!

      "Người-" Tiểu Bạch bị thân ảnh Mục Thần bao phủ, vóc người cao lớn cùng lời bén nhọn tản mát ra uy nghi, cùng áp bức, nhất thời để cho Tiểu Bạch cách nào phản ứng đối.

      "Tiểu Bạch!" Liên Hoa bước lên phía trước kéo nhi tử, lắc đầu ngăn lại : "Bây giờ phải để cho Mịch Nhi cùng cha mẹ của bé có thời gian trao đổi, con đừng nháo nữa, chuyện này phải là chuyện con có thể nhúng tay, con hay là biết điều chút sống ở chỗ này, suy nghĩ lại sai lầm đánh nhau vừa rồi !"

      "..." Tiểu Bạc buông hai mắt, rầu rĩ thể làm gì khác hơn là nghe lời của Liên Hoa.

      "Tuyệt đối cho cùng tới đây!" Mục Thần nhìn Tiểu Bạch bị Liên Hoa kéo, vẫn quên lại dùng ánh mắt bén nhọn cảnh cáo , tiếp theo mới từ biệt Liên Hoa, đuổi theo Tố ra khỏi phòng.

      thẳng tới chỗ trong vườn hoa ở biệt thự Triển gia, nhà ba người mới dừng bước.

      Mịch Nhi bị Tố đặt ở cỏ, nàng hít sâu khí tươi mới, đôi mắt tím thanh tỉnh trở lại.

      Mới vừa rồi nàng suýt nữa bị lời kinh thiên kia làm cho hỏng mất, nhưng đầu óc nàng từ từ suy nghĩ lại rồi,những kích thích cùng choáng vánh vừa rồi biến mất.

      chính miệng mẹ mình thừa nhận, trong lòng Mịch Nhi có thể đối mặt với cái tin tức kia,người trước mắt tên là Mục Thần tóc đen mắt màu lam hỗn huyết mỹ nam tử, đúng là "Cha" nàng, là người đàn ông ruột thịt duy nhất đời.

      Vì vậy, nàng tại rất muốn hiểu chuyện xưa của mẹ cùng !

      Nàng muốn biết người mẹ lãnh nhược băng sương của mình kia là thế nào cùng "Cha" quen biết, bọn họ là làm sao sinh hạ nàng, tại là bởi vì sao mà gặp lại, cuối cùng thế nhưng có cùngnàng đoàn viên !

      Chương 14:bắt đầu từ lúc bé con ra đời

      Mịch Nhi biết điều chút ngồi ghế dài ở vườn hoa, đợi chờ cha mẹ ngồi bên cạnh mình mở miệng chuyện, chuẩn bị lắng nghe hết thảy chân tướng.

      Cho đến mười phút đồng hồ, nhìn thấy người mẹ mỹ nhân của mình cùng người “cha” phong độ lần đầu gặp mặt, hai người này cũng vẻ mặt lúng túng, bộ biết nên mở miệng nóicái gì, người nào cũng gì.

      Mịch Nhi nhất thời cảm thấy trận nóng lòng, đến tột cùng là ai tốt hơn hảo chuyện chút, là ai muốn đem mọi chuyện cần thiết ràng, hai người bọn họ tại cũng lời nào, rốt cuộc là muốn như thế nào!

      Chớp mắt màu tím to tròn, Mịch Nhi từ ghế dài nhảy xuống, nàng chạy đến băng ghế dài đối diện, sau đó nâng cằm lên, hỏi hai vị đại nhân: "Mẹ, người- các người... Có muốn hay từ lúc con ra đời?"

      Nếu bọn họ cũng biết làm sao mở miệng, như vậy nàng tự sáng tạo đề tài sao!

      Mục Thần mi tâm bỗng nhiên co quắp chút, rốt cục cũng mở miệng, xoay người hỏi Tố : "Đúng, ta cũng muốn biết, Mịch Nhi rốt cuộc là làm sao mới ra đời! Năm đó ta căn bản là nhận ra ngươi, rốt cuộc là lúc nào, ngươi rốt cuộc thiết kế bẫy rập gì, thế nhưng cùng ta sanh ra Mịch Nhi?!"

      kể từ khi tình cờ biết được mình còn có con ,tức giận bức bách chạy lên trước mắt người, cùng nhau đuổi theo đến nơi này thấy Mịch Nhi, cũng kịp hỏi tới những chuyện khác!

      Có thể bàn về nghĩ như thế nào, cũng biết năm đó mình là như thế nào bị Tố thiết kế. ở ba tháng trước căn bản là nhận biết người phụ nữ xinh đẹp lạnh lùng tên Tố này, trong quan hệ nam nữ giữ vô cùng sạch , làm sao có thể sinh con của !

      "A?" Mịch Nhi khẽ nâng lên lông mày, nếu như ngay cả cái này "Cha" cũng biết là làm sao sinh hạ nàng, như vậy câu chuyện xưa nhất định rất đặc sắc!

      Tố bị Mục Thần nhìn chằm chằm, ánh mắt cũng dao động, ngập ngừng rồi hồi, nàng mới thấp giọng mở miệng, chậm rãi ra chuyện năm đó: "Tôi lần đầu tiên gặp , là lần cầu hôn thế kỷ phát sóngtrực tiếp internet, đúng, chính là Triển Thiếu Nghiêng cầu hôn Liên Hoa .tôi cần tìm người có tướng mạo cùng thiên phú, và rất phù hợp với điều kiện đó, tôi điều tra cặn kẽ, nhận định có thể cung cấp cho hài tử gen tốt nhất.. Ách, tôi là hành động vào ngày kết hột của Triển Thiếu Nghiêng, sau khi lễ kết hôn kết thúc, tôi cùng bạn núp trong xe của , nhân cơ hội hôn mê, sau đó nhanh chóng mang về trụ sở, tiếp theo tiếng hành thụ tinh, Mịch Nhi từ đó được sinh ra a.........."
      quỳnhpinky, gaubonganvung, 10122 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      SAc.....sac......bạch....bạch......té ghế mất rồi.....mịch nhi 4 t mà cũng chính chắn qúa , a ba già chua nhận được con gái mà đã giận cá chém thớt rồi.....tội cho tiểu bạch ăn đạn quan uổng nha, con đường chinh phục vợ khó khăn rồi đây.....thanks @le hanh tốc độ của nàng tuyệtt qúa
      trạch nữ thích bài này.

    4. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Canh ngta hon me roi dem di thu tinh!??? Bai phuc me cua MN luon!
      Thank @lehanh! Toc do up truyen cua nang that tuyet
      linhdiep17 thích bài này.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 15 muốn cha

      "!" Mục Thần nghe được Tố thuật lại tất cả nguyên nhân hậu quả, thanh tức giân có chút run rẩy, "... đúng là mưu kế hay a! Nguyên lai là khi đó tôi liền bị thiết kế rồi!"

      Mục Thần nhanh chóng cầm cổ tay Tố, đem bàn tay trắng treo kia cầm đến bầm tím: “Tố, người như vậy còn nhân tính , chỉ vì muốn có gen di truyền tốt đẹp cho đời sau, có thể cùng người xa lạ sinh con sao, chẳng lẽ đứa trẻ bị thiết kế mà ra đời như vậy vui vẻ sao, đầu ngươi toàn đủ thứ y học kia, chỉ còn lại như người mấy, có tinhfcamr, xứng làm mẹ!"

      "Uy, ai cho ngươi như thế!" Vừa thấy Mục Thần thế nhưng đối với mình mẹ động thủ, Mịch Nhi lập tức như tia chớp,nhảy xuống bàn đu dây, nàng nhào lên cắn tay Mục Thần, như thú con bảo vệ Tố, hướng Mục Thần quát, "Ta cần biết ông là cái người nào, được làm hại mẹ ta, ông biết cái gì, tại sao lại mẹ như vậy, mà còn còn chủ động đánh phụ nữa! Mẹ là thầy thuốc cần sợ người hại, nhưng vẫn còn trách nhiệm mà bà ngoại lưu lại, nàng học y ở phương diện kia sai, vì nghiên cứu khoa học sinh hạ ta tự nhiên có đạo lý của nàng!"

      "Mịch Nhi..." Tố cắn căn, chuyện năm đó đối với Mục Thần đúng, mở miệng ý đồ ngăn lại con tiếp: "Đừng nóinữa..."

      "Mẹ -" Mịch Nhi nhướng mày nhìn lên dấu xanh tím tay mẹ, cực kỳ tức giận.

      Nếu như người "Cha" làm bị thương mẹ, nàng cũng muốn nhận đâu!

      Nàng nhất thời hổn hển lựa lời kêu to: "Mẹ đối với ta cho tới bây giờ cũng là cẩn thận quan tâm, hừ, ông dám mẹ có hảo hảo dưỡng dục ta, ràng là ngươi cái người này chưa từng có xuất qua, mới xứng làm cha ta đâu!"

      Mục Thần mặt thoáng cái đen lại, con mình cư nhiên che chở cho sai lầm của Tố, ngược lại chỉ trích qua đáng, làm cho đau lòng!

      Nhìn Mịch Nhi tức giận bảo vệ Tố, thở dài, nén tức giận trong lòng xuống, đối với Mịch Nhi bày ra toàn bộ thiện ý, thấp giọng xin lỗi: "Mịch Nhi, xin lỗi, cha mới vừa làm sai, sai rồi,cha nên đối vậy với mẹ con... Là cha nhất thời tức giận đến váng đầu,con tin ta, ta sau này tuyệt đối như vậy."

      Dù đối với Tố tức giận, nhưng và Mịch Nhi càng ngày càng xa, ở vị trí thấp nhất trong lòng bé con, muốn cải thiện tình cảm với bé con, còn cách nào khác làm so đo những chuyện kia với Tố!

      Chương 16: đền bù sai lầm

      Mục Thần chậm rãi : "Mịch Nhi,cha cũng biết đối với chúng ta đây lần đầu tiên gặp nhau , con nhất định nhất thời khó tiếp nhận ta là cha, những năm gần đây, ta vắng mặt trong cuộc sống của con, tất cả đều là ta đúng... Ta là lần đầu tiên làm cha, mọi chuyện cái gì cũng phải học mới biết, nếu có gì làm sai,con nhất cho ta lần sửa lại cơ hội, cho chúng ta có thể hiểu lẫn nhau, để cho ta có thể bù đắp lại cho con bốn năm tình thương của cha, có được hay ?"

      Tố nhìn Mục Thần luôn uy nghiêm như gió đối với Mịch Nhi cơ hồ đều ăn khép nép, cầm tay con , đành lòng : "Mịch Nhi,con cũng biết, chuyện này là mẹ làm sai, con nên để ý, nên đôi với cha con tức giận."

      Mịch Nhi oán hận hừ tiếng, trợn mắt nhìn Mục Thần cái, bé xoay người giúp tố bôi thuốc .

      Bé cũng là người thích mềm thích cứng, thấy người đàn ông này đột nhiên thành tâm xin lỗi, cũng đảm bảo đánh mẹ, mẹ cũng khuyên bỏ qua cho , né mới tạm thời bỏ qua đó!.

      "Được rồi!" Mịch Nhi đem vết bầm nơi cổ tay Tố xử lý tốt, lúc này mới xoay người nhìn về phía Mục Thần vẫn đứng bên,tức giận , "Coi như ông thức thời, dám như vậy nữa, ta buông tha!"

      Mịch Nhi khua lên rồi miệng, cam lòng lầm bầm: "Bất quá, nếu ta biết người cung cấp gien di truyền là ông, theo chứng minh khoa học, ta liền cố gọi người tiếng cha vậy!"

      "Mịch Nhi!" Mục Thần ánh mắt sáng lên, Mịch Nhi kia ngắn gọn hai chữ nghe vào trong tai, để cho nhất thời cảm thấy tất cả hoa trong vườn cũng nở rộ rồi, nữa cũng có từ ngữ gì, có thể so sánh với từ ngữ con ra "Cha" hai chữ càng thêm ngọt ngào!

      Mịch Nhi rúc vào trong ngực Tố, ngẩn đầu nhìn Mục Thần : "Ta có chuyện muốn hỏi... Cha người cùng mẹ trong lúc có cái gì tình cảm sao?"

      Mục Thần nhìn thoáng qua Tố, châm chước lời chậm rãi : "Mịch Nhi, ở ba tháng lúc trước, chacăn bản là nhận biết mẹ con, mặc dù đúng là rất quá đáng, nhưng ta cùng Tố thực có bất kỳ tình cảm nào."

      "Nga!" Mịch Nhi gật đầu hài lòng,bé cũng biết, đối với mẹ cũng hiểu là sai!

      Bé hỏi tiếp: "Vậy các người như thế nào lại gặp nhau, ba tháng này xảy ra chuyện gì? Mẹ ngươi ba tháng này đem con phó thác ở nhà dì Liên, chẳng lẽ là chủ động tìm cha?"

      "Bởi vì..." vẻ mặt Tố bình thường, trong nháy mắt thay đổi, bởi vì Mục Thần năm đó hôn mê, ta lấy tinh trung ra có chút vấn đề, thuốc cũng ở trong người bốn năm rồi, nếu phát tác dụng phụ làm cho sinh ra bệnh lạ. Ba tháng này, ta bay Mĩ Quốc,à muốn đền bù sai lầm năm đó."

      năng post để it nữa vắng mặt mấy tuần.hêhhe

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :