1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      nhai convert mấy bộ TVQ , đọc nhiều đoạn muốn úng não luôn :th_117:. Chả hiểu mô tê gì hết, ráng đọc thử xem phấn đấu lên đc editor ko :th_67:

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      đọc convert bộ ta làm này, học đc cả cách chém gió luôn ấy chứ :059::059::059:

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      đọc ......................... hazzz ta mà ko tham ăn "thịt " cũng ko tốn máu ,đọc convert vừa tốn máu não ,vừa tốn máu mũi , hic hic

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 9
      Editor: OrchidsPham


      Tuy Mạc Duy Khiêm có cảm tình tốt với La Duyệt Kỳ, có ý muốn hẹn ước gắn bó với nhau, nhưng có thể thành công hay còn cần chờ sau khi kết thúc điều tra xem lại, nhưng bây giờ vừa nghe La Duyệt Kỳ có đối tượng kết hôn cảm giác khác.


      Cảm giác này giống như thứ đồ mình thích, nó cứ để ở đó mua hay cũng được, thái độ rất tùy ý, nhưng khi biết món đồ đó mình có cơ hội để mua sinh ra cảm giác vô cùng mong muốn.


      Đương nhiên Mạc Duy Khiêm tự nhận là thái độ của với La Duyệt Kỳ cũng phải tùy ý, tán thưởng và cũng thích , nhưng bây giờ cho dù có suy nghĩ tính toán gì cũng có cơ hội để làm nữa, chỉ có thể có duyên phận với nhau thôi. Tuy rằng tự trấn an mình như vậy nhưng Mạc Duy Khiêm vẫn che dấu được mất mát của nội tâm, bồn chồn ăn mấy miếng cơm rồi để ý đến Phan Minh Minh vẫn ngừng, đứng dậy rời .


      La Duyệt Kỳ trở lại văn phòng vẫn vô cùng tức giận, rất chán ghét khi Phan Minh Minh cứ nhằm vào ở mọi nơi như vậy, tức mình lát lại thấy bụng hơi đói, liền lấy túi bánh quy trong ngăn kéo ra ăn mấy cái.


      Sắp tan tầm, La Duyệt Kỳ nhớ đến Trương Bội Ninh có động tĩnh gì, lại hơi dám xác định kế hoạch của mình có tác dụng hay .


      Thu dọn xong mọi thứ, La Duyệt Kỳ cầm túi xách ra ngoài, đến ngoài cửa văn phòng gặp Vương chủ nhiệm.


      “May quá còn chưa , tôi vừa nhận được điện thoại của Phó đài Trương là gọi lên văn phòng gặp bà ấy.”


      La Duyệt Kỳ căng thẳng, đây là Trương Bội Ninh hết kiên nhẫn ư? Vì thế thêm nhiều với Vương chủ nhiệm mà nhanh chóng vào tìm Trương Bội Ninh.


      Vừa ra khỏi thang máy, La Duyệt Kỳ đột nhiên nhớ đến việc, nên báo với Mạc Duy Khiêm tiếng chứ nhỉ, vì thế tìm di động gọi điện cho Mạc Duy Khiêm, kể cho nghe việc Trương Bội Ninh tìm .


      Mạc Duy Khiêm lập tức dặn dò: “ cũng đừng vội vã muốn thành công quá, nhất định phải tỏ vẻ tự nhiên chút, đừng để bà ta nhận ra điều gì, nếu muốn túm lấy dấu vết của bà ta còn rất nhiều cách, giữ an toàn cho bản thân mới là điều quan trọng nhất, tôi rời , chờ ra chúng ta cùng về.”


      “Được rồi, biết có tôi cũng an tâm hơn nhiều, tôi tùy hoàn cảnh mà làm.”


      Cúp điện thoại, La Duyệt Kỳ đến trước cửa văn phòng Trương Bội Ninh gõ cửa.

      “Vào .”


      La Duyệt Kỳ đẩy cửa vào, thấy Trương Bội Ninh xoay ghế ngồi nhìn ra cửa sổ, đưa lưng về phía cửa.


      “Sư mẫu, tìm em có việc gì ư?”


      Trương Bội Ninh cũng xoay người lại, vẫn nhìn ra cửa sổ như cũ, giọng : “Em đến rồi, còn nghĩ em đến chứ.”


      “Sư mẫu tìm sao em có thể đến chứ?”


      Lúc này Trương Bội Ninh mới xoay người lại, vẻ mặt tiều tụy: “Là suy nghĩ quá nhiều rồi, chỉ muốn hỏi em chút, hòm thư kia em có nhớ ra ?”


      La Duyệt Kỳ vô cùng buồn bực lắc đầu: “Vô cùng xin lỗi sư mẫu. Hôm qua em nghĩ cả tối, cũng thử máy tính cả buổi tối nhưng vẫn nhớ được, em vô dụng!”


      Trương Bội Ninh nghe xong chỉ yên lặng nhìn La Duyệt Kỳ, nửa ngày sau mới thêm: “ sao, chuyện này thể trách em được, em là đứa trẻ tốt. Duyệt Kỳ, có chuyện vẫn với em, ra cũng chỉ muốn bảo vệ em thôi, muốn em bị liên lụy, nhưng hôm nay thể được.”


      La Duyệt Kỳ trừng mắt nhìn, có vẻ hơi sợ hãi: “Cuối cùng là chuyện gì vậy sư mẫu?”


      “Sở dĩ hôm nay với em vì hôm nay cục thẩm tra bắt đầu điều tra người trong đài, sợ lại có chuyện gì xảy ra chuyện của Đức Thăng chẳng còn ai quan tam nữa. nghi ngờ Đức Thăng căn bản phải tự sát, bức di thư kia cũng là giả tạo. có thể nhìn ra chỗ khác biệt nhưng kết quả sở cảnh sát đưa ra cũng có cách nào khác. Hơn nữa nửa tháng trước khi gặp chuyện may, Đức Thăng biểu lo lắng bất an, hỏi vài lần nhưng ông ấy đều sao, có việc gì nên để trong lòng, bây giờ nghĩ lại cũng vì để tâm như vậy.


      Đối mặt với Trương Bội Ninh lặng lẽ khóc, La Duyệt Kỳ nhịn được mà cũng rớt nước mắt, hai người vừa khóc vừa nhớ đến Vu Đức Thăng, lại càng đau lòng hơn.


      Trời tối dần, Trương Bội Ninh cũng bình tĩnh lại, bắt đầu khuyên La Duyệt Kỳ vẫn còn khóc, “Duyệt Kỳ, đừng khóc nữa em, đừng để khóc hại đến thân thể Đức Thăng cũng yên tâm được.”


      Từ lâu La Duyệt Kỳ muốn khóc trận cho , vì bản thân và cũng là vì Vu Đức Thăng, cần phải phát tiết hết ra, hôm nay nhân cơ hội nà có thể khóc cách thoải mái rồi.


      “Sư mẫu, vậy muốn em làm gì? Em nhất định cố hết sức!” La Duyệt Kỳ khóc đến mức cổ họng cũng nghèn nghẹn.


      Trương Bội Ninh u buồn nhắm mắt lại: “Từ sau khi Đức Thăng , vẫn chưa dám vào văn phòng ông ấy, sợ làm hỏng đồ ông ấy lưu lại. Văn phòng ông ấy vẫn chưa có ai dùng, thừa dịp bây giờ có ai em đến xem trong máy tính của ông ấy có manh mối về hòm thư kia , chờ em ở đây, nếu chúng ta cùng nghĩ cách khác.”


      Đây là lí do gì chứ? Quá gượng ép rồi, La Duyệt Kỳ biết Trương Bội Ninh lừa mình đến văn phòng Vu Đức Thăng nhất định là có chuẩn bị gì đó, nhưng thể làm theo lời bà ta đến đó, vào hang cọp sao bắt được cọp con chứ?


      Đồng ý với Trương Bội Ninh, La Duyệt Kỳ ra ngoài bước vào thang máy chuẩn bị đến văn phòng Vu Đức Thăng.


      Có thể là vì cái chết của Vu Đức Thăng rất kỳ quái, cộng thêm tác dụng tâm lý nên ở tầng lầu này cơ bản là có ai ở lại tăng ca, nếu còn chút công việc chưa xong mang về nhà làm nốt. Cho nên tuy đèn hành lang vẫn sáng nhưng bóng người, khiến người ta vô cùng sợ hãi.


      Đầu tiên La Duyệt Kỳ kiểm tra lại bút ghi còn hoạt động mới bạo gan hướng về văn phòng Vu Đức Thăng, đến trước cửa mới nhớ đến chuyện, có chìa khóa phòng, phải quay về lấy.


      cam lòng xoay nắm đấm cửa cái, kết quả phát ra cửa thế mà lại khóa, điều này làm La Duyệt Kỳ vô cùng nghi ngờ.


      Đẩy cửa ra chỉ thấy bên trong văn phòng là mảnh tối đen, nương theo ánh sáng đèn hành lang, La Duyệt Kỳ cẩn thận xem xét, cảm giác bên trong cũng có gì lạ, đưa tay dò dẫm sờ công tắc tường, bật đèn phòng lên rồi mới vào.


      Văn phòng vẫn duy trì trạng khi Vu Đức Thăng rời . La Duyệt Kỳ đứng trước bàn làm việc của Vu Đức Thăng, thấy mặt bàn vẫn còn bút ký, đó ghi lại nội dung cuộc họp của Vu Đức Thăng, nhìn những hàng chứ khiến lòng La Duyệt Kỳ lại hơi chua xót.


      Trong máy tính nhất định cũng có manh mối gì, cho dù có Trương Bội Ninh sớm phát ra rồi, hơn nữa bản thân cũng có mật khẩu mở máy. La Duyệt Kỳ hiểu Trương Bội Ninh muốn dẫn dụ mình đến đây làm gì?


      La Duyệt Kỳ nhìn những đồ vật cũ của Vu Đức Thăng chịu nổi, thầm nghĩ chỉ nhìn lát rồi quay lại với Trương Bội Ninh là mình có mật khẩu nên mở được máy tính, xem bà ấy còn có chiêu gì nữa!


      Lại hay là bà ấy muốn mượn cớ vào văn phòng Vu Đức Thăng lần này để bày trò ám hại ? Nhưng Trương Bội Ninh nhất định ngờ được sau khi trải qua chuyện Chu Bình lần đó lại có thói quen ghi .


      Khi chăm chú nhìn bút ký cuối cùng của thầy, La Duyệt Kỳ bỗng cảm thấy hơi kỳ lạ, thong thả ngẩng đầu, nhìn về phía hai người đàn ông biết vào lúc nào, La Duyệt Kỳ lớn tiếng : “Các người là ai? Mau ra ngoài nếu tôi gọi bảo vệ!”


      Hai người kia gì, chỉ khóa cửa rồi tiến thẳng đến chỗ La Duyệt Kỳ.


      La Duyệt Kỳ lập tức sợ đến mức lớn tiếng kêu cứu mạng.


      Hai người đàn ông kia tránh khỏi những thứ La Duyệt Kỳ ném đến, dễ dàng túm được .


      Lúc này người bịt chặt miệng La Duyệt Kỳ khẽ : “Mày đúng là đồ hiểu chuyện, nhận tiếng xấu cho người khác chịu, cứ phải gây chuyện, cũng hiểu là mạng quan trọng hay là danh tiếng quan trọng! Nhưng mà bây giờ có biết cũng chậm rồi, mày kêu cũng vô dụng, ai nghe thấy đâu, nếu mày thành chút, em tao còn có thể cho mày mấy lời cuối cùng!”


      La Duyệt Kỳ sợ đến mức nhũn cả chân, nghĩ rằng Trương Bội Ninh lại muốn giết mình, nhất định phải tìm cách chạy mới được, vì thế dùng sức gật đầu tỏ vẻ bản thân kêu, chờ người kia buông tay mới run run : “Tôi có lời nào cả, chỉ muốn trước khi chết hiểu được vài chuyện, lại bên ngoài có camera theo dõi, các giết tôi cũng thoát được đâu, Trương Bội Ninh cũng thoát được liên can đâu.


      Hai người đàn ông đều lặng yên nở nụ cười, người : “Hôm nay camera đó hỏng rồi, có lẽ đến mai mới sửa lại, hơn nữa chúng tao núp trong kho hàng chờ mày cả ngày, là chính mày ngu ngốc chạy đến. Ai bảo mày đen đủi gặp Vu Đức Thăng chứ, cho mày biết, đêm nay là mày chịu nổi dày vò lương tâm nên mới cố tình vào văn phòng Vu Đức Thăng nhảy lầu tự sát như ông ta, hiểu chưa?”


      ra nguyên nhân cái chết của mình cũng được chuẩn bị sẵn, vậy phải làm sao đây? Cuối cùng La Duyệt Kỳ cũng cảm thấy sợ hãi.


      Lúc này người còn lại : “Đừng nhiều lời, trước tiên soát người ta xem có di động hay gì đó lấy hết ra tiêu hủy.”


      Lập tức La Duyệt Kỳ liều mạng giãy dụa, cho dù trốn nổi cũng thể để hai thằng khốn kiếp này lấy bút ghi được, nếu thế chết quá oan uổng rồi!


      Nhưng mà dù giãy dụa cỡ nào cũng hơn được sức mạnh của hai người đàn ông, lập tức bị áp lên tường, lai người kia bắt đầu sờ soạng lục soát quần áo .


      Lúc này La Duyệt Kỳ thực tuyệt vọng, muốn tin bản thân cứ vậy bị người ta hại chết, lại nghĩ đến cuộc sống đau khổ của cha mẹ sau này, nước mắt bắt đầu tràn ra khỏi khóe mi, đồng thời quá sợ hãi trước cái chết, hơi thở cũng ngày càng dồn dập, ý thức cũng bắt đầu thấy mơ hồ.


      “Duyệt Kỳ, La Duyệt Kỳ! nghe thấy tôi ?”


      La Duyệt Kỳ hoảng hốt lắng nghe có người gọi mình, cố sức mở mắt ra ngu ngơ nhìn bên cạnh liền thấy vẻ mặt lo lắng của Mạc Duy Khiêm.


      Đây là chuyện gì? bị đẩy xuống lầu sao? Sao lại nhìn thấy Mạc Duy Khiêm? Chẳng lẽ tất cả chỉ là cơn ác mông?


      “Mạc Duy Khiêm, sao lại ở đây? Đây là đâu?”


      Thấy La Duyệt Kỳ cuối cùng cũng tỉnh, Mạc Duy Khiêm thở phào hơi: “Duyệt Kỳ, sao rồi, an toàn, hai kẻ kia bị bắt.”


      La Duyệt Kỳ ngồi dưới nền nhìn xung quanh, phát bản thân vẫn trong văn phòng Vu Đức Thăng, nhớ lại cảnh ngàn cân treo sợi tóc vừa rồi nhịn được mà run rẩy.


      Mạc Duy Khiêm nhanh chóng ôm vào lồng ngực rộng rãi, giọng dỗ dàng: “ sao rồi, đừng sợ.”


      La Duyệt Kỳ nhắm mắt lại, hoảng sợ tột độ nhớ lại chuyện vừa rồi, sau đó đột nhiên đẩy Mạc Duy Khiêm ra lần mò túi quần túi áo mình.


      Mạc Duy Khiêm đề phòng bị đẩy suýt nữa ngã lăn ra sàn, nhìn vẻ sốt ruột của La Duyệt Kỳ liền hỏi: “ tìm gì vậy?”


      “Bút ghi ! Tôi tìm bút ghi , đó có ghi chứng minh Trương Bội Ninh muốn giết tôi, là bà ấy bố trí để tôi đến đây.” La Duyệt Kỳ vội vàng nhưng tay vẫn ngừng tìm.


      Mạc Duy Khiêm nhanh chóng giữ tay lại: “ cần tìm nữa đâu. giao cho cảnh sát rồi, cần tìm nữa đâu.”


      La Duyệt Kỳ lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Mạc Duy Khiêm, mắt trừng to.


      “Sao có thể tùy tiện xử lý bằng chứng quan trọng như vậy chứ? phải cảnh sát có móc nối với Trương Bội Ninh hay sao? điên à, đó là do tôi dùng mạng đánh đổi đấy!”


      Đầu tiên Mạc Duy Khiêm đỡ La Duyện Kỳ đứng lên, giúp phủi phủi bụi người rồi mới : “Bằng chứng quan trọng mà côn dùng mạng đổi về sao tôi có thể tùy tiện giao cho người tin được chứ? Vẫn luôn phải tin tôi, sao vẫn nghi ngờ nhiều như vậy chứ?”


      Có thể nghi ngờ ư? Bây giờ La Duyệt Kỳ cảm thấy bên có ai là người tốt cả, lúc trước tin Trương Bội Ninh như vậy mà ngờ bà ta độc ác đến thế, còn có thể dễ dàng tin tưởng người khác nữa ư?


      “Tôi vẫn luôn , tôi hoàn toàn tin !”


      Mạc Duy Khiêm vô cùng bất đắc dĩ: “Tôi hiểu, nhưng cũng nghĩ mà xem, tôi là người xấu còn cần cứu ư?”


      La Duyệt Kỳ cảm thấy lời này cũng có lý nhưng vẫn : “Ai biết có mục đích gì chứ?”


      Mạc Duy Khiêm thấy La Duyệt Kỳ bị kinh sợ như vậy nên cũng chấp nhặt lời . “Có khỏe ? Nếu tôi đưa đến bệnh viện kiểm tra nhé?”


      Lúc này La Duyệt Kỳ mới nhớ đến chuyện của mình, tò mò hỏi: “ cứu tôi thế nào vậy? Tôi có ấn tượng gì cả.”


      ra từ đêm qua vẫn luôn có người theo bảo vệ , nhưng hôm nay cũng hơi sơ ý, người bảo vệ theo vào văn phòng Vu Đức Thăng, may mà sau đó họ phản ứng nhanh nhẹn nếu là xảy ra chuyện lớn rồi. Lúc tôi và họ vọt vào hôn mê rồi, nhưng mà trong tay vẫn còn nắm chặt bút ghi .


      Mạc Duy Khiêm , khi nhìn thấy gần nửa thân mình La Duyệt Kỳ treo ở ngoài cửa sổ trái tim suýt nữa ngừng đập, tới tận khi cứu được lại nhìn thấy bộ dáng sống chết nắm chặt bút ghi của vừa cảm động vừa thấy đau lòng, mềm yếu như vậy, cho dù gặp nguy hiểm tính mạng mà vẫn bảo vệ chứng cứ phạm tội, là ý chí rất mạnh.


      “Dù sao cũng sống nổi, tôi dĩ nhiên là phải làm cái chết của mình có ý nghĩa chứ, nhưng mà tôi biết căn bản tôi bảo vệ được bút ghi , chỉ là cam lòng mà thôi.”


      Mạc Duy Khiêm khẽ xoa đầu La Duyệt Kỳ cảm thán: “Nếu ương ngạnh như vậy chỉ sợ hai kẻ đó sớm lấy được chứng cứ sau đó ném xuống rồi, đây cũng coi như là tự cứu mình mạng đấy!”


      xong lại nhìn nhìn La Duyệt Kỳ hơi phục hồi tinh thần, lại nhắc lại việc đưa đến bệnh viện kiểm tra.


      La Duyệt Kỳ xua tay : “ cần, tôi sao, nhiều lắm chỉ là bị họ túm đau chút thôi.”


      “Vậy tôi đưa về, mai hãy làm báo cáo nhé.”


      La Duyệt Kỳ có ý kiến gì, vì thế Mạc Duy Khiêm nâng đỡ La Duyệt Kỳ vẫn nhũn cả chân đứng cũng vững lên thang máy xuống rời khỏi đài truyền hình.


      Ngồi trong xe, Mạc Duy Khiêm quay đầu nhìn La Duyệt Kỳ.


      lái xe mà nhìn tôi làm gì?”


      Mạc Duy Khiêm mỉm cười: “Tôi chỉ nghĩ, nhanh chóng tốt lên như vậy, sợ ư?”


      “Đúng là sợ hãi quá mức, có thể là thần kinh tôi quá thô.”


      “Vậy buổi tối ở nhà mình cũng sao chứ?” Mạc Duy Khiêm vẫn lo lắng.


      La Duyệt Kỳ nghĩ ngợi chút mới giọng : “Khẳng định là sợ hãi, tôi có thể xin giúp tôi việc ?”


      bé ngốc, bây giờ là người có công lớn nhất, xin cái gì chứ, , tôi nhất định làm theo!”


      mặt La Duyệt Kỳ lộ ra nụ cười: “Đúng vậy, cuối cùng cũng có thể chứng minh trong sạch của tôi rồi, tôi muốn nhờ đưa tôi đến sân huấn luyện bóng đá ở ngoại ô, tôi muốn tìm bạn trai tôi.”


      Lúc này La Duyệt Kỳ vô cùng muốn gặp Kim Đào, muốn chia sẻ với những sợ hãi và uất ức mình phải chịu, cũng hy vọng nhận được quan tâm an ủi của .


      Mạc Duy KHiêm mỉm cười gật đầu đồng ý, nhưng trong nháy mắt quay đầu , ánh mắt hơi ảm đạm, chỉ im lặng cho xe chạy theo hướng La Duyệt Kỳ chỉ.”
      Last edited: 3/10/15

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thế là hết số chương lẻ :yoyo59::yoyo59::yoyo59:
      Haruka.Me0, My Lam Lam, quỳnhpinky7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :