1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đích trưởng nữ - Hạ Nhật Phấn Mạt (c162) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 9: Xử phạt Linh Nhi

      Edit: Li Chun

      Tất cả mọi người chấn động, nhưng Nguyệt cùng Lung Nhi đều lẳng lặng đứng ở bên, cúi đầu nhìn sàn nhà, dám gì.

      “Tiểu thư…”

      Việc phát triển thành như thế này, khiến Linh Nhi giật mình. Bình thường tiểu thư chuyện với nàng như vậy, hơn nữa nàng cũng làm chuyện gì đáng lo ngại, tiểu thư vì sao tự nhiên lại nổi giận, nàng cảm thấy thập phần phục. “Nô tì làm sai cái gì?”

      “Gan ngươi quả rất lớn.” Triệu Khả Nhiên tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía Linh Nhi. “Ta còn chưa gì, như vậy ngươi phục, người biết còn tưởng ngươi mới là tiểu thư a?”

      Ánh mắt Triệu Khả Nhiên trong suốt mà lãnh liệt, tựa hồ nhìn thấu tất cả. Thấy ánh mắt đó của Triệu Khả Nhiên, Linh Nhi khỏi cảm thấy chột dạ trong lòng.

      “Nô tì dám.”

      “Vậy ngươi hãy xem ngươi sai ở chỗ nào?” Triệu Khả Nhiên nhàng : “Nếu được, như vậy chứng minh ngươi còn ý thức được sai lầm của bản thân. Vậy ngươi cần ở bên cạnh hầu hạ ta nữa, thân là nha hoàn cũng biết mình phạm lỗi gì, nếu ngươi ra ngoài làm loạn, phải là làm phiền hà tiểu thư ta sao?”

      “Nô tì nên tự tiện đáp lời, rối loạn quy củ, xin tiểu thư tha thứ cho nô tì lần này.” Linh Nhi quỳ mặt đất, cúi đầu xuống, cẩn thận trả lời, bởi vì nàng biết, chỉ cần bản thân ngoan ngoãn nhận sai, tiểu thư phạt nặng nàng, dù sao tâm của tiểu thư vẫn rất mềm yếu.

      Nếu là Triệu Khả Nhiên trước đây chính xác dễ dàng tha thứ cho Linh Nhi, nhưng sau khi trọng sinh, Triệu Khả Nhiên cũng còn mềm lòng giống như đời trước, cho nên tình diễn ra nằm ngoài dự đoán của Linh Nhi.

      “Tốt lắm, ngươi biết mình phạm lỗi gì, vậy đánh 10 bản tử, trừ 3 tháng tiền lương.” Nghe Linh Nhi trả lời xong, Triệu Khả Nhiên phân xử khiến nàng cảm thấy kinh ngạc.

      “Tiểu thư, phạt như vậy có phải quá nặng hay ?” Ở bên Lung Nhi nhịn được vì Linh Nhi cầu tình.

      “Đừng nữa.” Triệu Khả Nhiên phất tay. “ được cầu tình giúp nàng, có quy củ, làm sai phải phạt.”

      “Tiểu thư, nô tì phục.” Linh Nhi đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt chứa đầy nước mắt, bộ dáng như chịu ủy khuất rất lớn.

      “Nga, vậy ngươi xem ngươi phục cái gì?” Triệu Khả Nhiên nghiêng người dựa vào giường, lười nhác hỏi.

      “Tiểu thư, nô tì bất quá chỉ thay Nguyệt trả lời người mà thôi, người phạt nặng như vậy, nô tì phục.” Linh Nhi năng hùng hồn đầy lý lẽ.

      “Phải ?”

      Triệu Khả Nhiên khẽ mở đôi môi đỏ mọng, mỉm cười. “Từ lúc ta chuyện đến bây giờ, ngươi tựa hồ câu nào là chịu khuất phục. Thời điểm ta hỏi Nguyệt , ngươi tranh trả lời trước, đó là cái sai thứ nhất. Ở Xuân Huy viên, Nguyệt là quản , ngươi chỉ là nhất đẳng nha hoàn mà thôi, thời điểm ta hỏi Nguyệt , ngươi có quyền trả lời. Còn nữa, ngươi có thể ra lỗi của bản thân, vậy chứng minh ngươi cũng biết mình làm sai, biết sai vẫn tiếp tục phạm phải, đây là cái sai thứ 2. Ta phạt ngươi, ngươi cũng chịu lĩnh phạt, vi phạm mệnh lệnh của ta, đây là cái sai thứ 3.”

      xong, Triệu Khả Nhiên nhìn về phía Linh Nhi. “Ngươi còn điều gì muốn sao? Nếu ngươi vẫn phục, ta với mẫu thân, ta chiều chuộng được nha hoàn như ngươi, để nàng mang ngươi ra ngoài bán.”

      Nghe xong lời Triệu Khả Nhiên , Linh Nhi buông đầu xuống, ôn thuần : “Nô tì lĩnh phạt.”

      Linh Nhi tuy rằng trong lòng phục, nhưng cũng dám chống đối Triệu Khả Nhiên. Dù sao Triệu Khả Nhiên là chủ tử, nàng là nô tài, nếu Triệu Khả Nhiên mang bán nàng ra ngoài, đời nàng xong rồi. Hơn nữa, Nhị tiểu thư đáp ứng nàng, chỉ cần nàng giám thị Đại tiểu thư cho tốt, chỗ tốt thiếu. Cho nên, cho dù phục, cũng thể biểu lộ ra ngoài.

      Dù Linh Nhi cúi đầu, Triệu Khả Nhiên vẫn nghe ra được phục trong lời của nàng ta, nhưng nàng làm bộ như biết. Dù sao, bây giờ chưa phải là thời điểm trừ bỏ Linh Nhi.

      Nghĩ vậy, trong mắt Triệu Khả Nhiên ánh lên tia ám quang, nhanh đến nỗi làm người ta bắt kịp.

      “Tốt lắm, ngươi xuống lĩnh phạt !”

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 10: Chuyển biến

      Edit: Li Chun

      Sau khi Linh Nhi rời , Triệu Khả Nhiên ngồi dựa vào đầu giường, nhàng mà thở dài hơi. Nhìn Nguyệt ở bên bộ dáng muốn lại thôi, Triệu Khả Nhiên cười cười.

      “Nguyệt , ngươi cũng cảm thấy ta phạt Linh Nhi quá nặng sao?” Triệu Khả Nhiên nhàng hỏi.

      có.” Nguyệt đem Triệu Khả Nhiên ôm vào lòng, vỗ về tóc của nàng. “Tiểu thư, vô luận người làm cái gì, người vĩnh viễn đều là tiểu thư của nô tì.”

      “Nguyệt , cám ơn ngươi.” Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu, cười đến thập phần sáng lạn.

      “Tiểu thư, nô tì cũng thế, nô tì vĩnh viễn đều ở bên cạnh tiểu thư.” Lung Nhi nắm chặt tay, kiên định .

      Thấy Lung Nhi nghiêm túc như vậy, Triệu Khả Nhiên nhịn được “Phốc—” tiếng, nở nụ cười.

      “Tiểu thư…”

      Nhìn bộ dáng cười cười của Triệu Khả Nhiên, Lung Nhi mím môi, ủy khuất nhìn về phía Triệu Khả Nhiên.

      “Hảo hảo hảo.” Triệu Khả Nhiên vất vả mới ngừng cười được. “Ta biết, Lung Nhi nhà ta lòng trung tâm. Tiểu thư ta, nhất định vĩnh viễn giữ ngươi ở bên cạnh.”

      “Tiểu thư!”

      Nhìn Nguyệt và Lung Nhi đều ở bên cạnh nàng, trong lòng Triệu Khả Nhiên dâng lên thỏa mãn ngọt ngào. Đời trước, Nguyệt vì nàng mà chết, tuy rằng biết sau khi nàng chết, Lung Nhi trải qua như thế nào. Bất quá, theo tính cách của Khả Nhân, ngay cả Linh Nhi luôn làm việc vì nàng cũng bị nàng trừ bỏ, huống chi là Lung Nhi. Chắc hẳn sau khi nàng chết , Lung Nhi cũng trải qua những ngày tốt đẹp gì.

      Đời này, nàng giống đời trước, bị người hãm hại, áp bức. Đời trước, nàng như cá nằm thớt, mặc người khác chặt chém. Triệu Khả Nhiên thầm hạ quyết tâm, cả đời này, nàng nhất định phải bảo vệ tốt người bên cạnh nàng.

      Nguyệt trong lòng thấy lo lắng. biết vì sao, nàng cảm thấy sau khi tiểu thư tỉnh lại, tính tình giống như thay đổi. Trước kia, Linh Nhi làm chuyện như vậy, tiểu thư chỉ cười cho qua mà thôi, nhưng ngờ, lần này tiểu thư lại trách phạt Linh Nhi nặng như thế. Tuy rằng, lúc trước nàng cảm thấy tính tình tiểu thư quá mềm yếu, thích hợp sống trong đại gia tộc như phủ Thái sư. Nhưng nhìn thấy bộ dạng cường ngạnh của tiểu thư bây giờ, nàng lại cảm thấy quen.

      Nhìn thấy Nguyệt rối rắm, Triệu Khả Nhiên đại khái cũng biết nàng nghĩ gì. Nhưng thể cho Nguyệt rằng, nàng trọng sinh, trải qua bi thảm của đời trước, nàng mới hiểu được bộ mặt của mọi người! Nếu như vậy, Nguyệt nghĩ nàng bị kích thích quá lớn nên dẫn đến điên rồi.

      “Nguyệt , ngươi nghĩ cái gì?” Nhìn Nguyệt , Lung Nhi ở bên cảm giác rất kỳ quái, lên tiếng đánh gãy suy tư của Nguyệt .

      , có gì.” Nguyệt giật mình theo trầm tư phục hồi tỉnh táo lại.

      Nguyệt ở trong lòng ngầm hạ quyết tâm, vô luận tiểu thư trở nên thế nào, nàng vĩnh viễn đều là tiểu thư của mình, nàng nhất định bảo hộ tiểu thư vĩnh viễn.

      “Đúng rồi, Nguyệt , lúc trước Linh Nhi , ta rơi vào hồ sen, phải ? Triệu Khả Nhiên hỏi.

      “Đúng vậy!” Nguyệt thở dài. “Tiểu thư, người biết, thấy người rơi xuống nước được cứu lên, hù chết nô tì.”

      Triệu Khả Nhiên nỗ lực hồi tưởng lại, nàng nhớ được mùa hè năm nàng 13 tuổi, đúng là nàng rơi vào hồ sen, bị bệnh hơn nửa tháng mới khỏi. Xem ra, tại chính là thời điểm kia.

      “Nguyệt , ta làm sao lại rơi vào hồ sen, ngươi biết ?”

      “Nô tì cũng .” Nguyệt suy nghĩ, sau đó trả lời: “Trước đó, Nhị tiểu thư đến mời tiểu thư du hồ ngắm sen. Nhưng biết vì sao, tiểu thư lại rơi vào hồ. Khi đó, cũng chỉ có Nhị tiểu thư và người mà thôi, cho nên mọi người cũng biết xảy ra chuyện gì."

      “Mấy ngày nay, trong nhà có phải phát sinh việc gì ?” Triệu Khả Nhiên tiếp tục hỏi.

      , mấy ngày nay trong phủ phát sinh chuyện gì.”

      xong, Nguyệt thở dài hơi. “Aiz, bất quá, ngày mai chính là sinh thần của Trung Nghĩa hầu phủ Lâm lão phu nhân, xem ra năm nay tiểu thư tham gia được rồi.”

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 11: tình rơi xuống nước.

      Edit: Li Chun

      Sinh thần của Lâm lão phu nhân!

      Triệu Khả Nhiên rốt cuộc cũng nhớ ra được chuyện gì xảy ra. hôm, Triệu Khả Nhân tìm nàng, mời nàng du hồ ngắm sen.

      Ba ngày trước.

      “Tỷ tỷ.” Triệu Khả Nhân vào bên trong khuê phòng Triệu Khả Nhiên.

      “Khả Nhân, làm sao vậy?” Thấy muội muội nàng thương nhất tìm mình, Triệu Khả Nhiên đương nhiên vô cùng hoan nghênh “Tìm tỷ tỷ có chuyện gì sao?”

      “Tỷ tỷ, sen trong hồ đều nở rồi!” Triệu Khả Nhân làm nũng : “Tỷ tỷ, chúng ta cùng du hồ ngắm sen ! Bên cạnh hồ sen có đình Liên Sinh, tại thời tiết nóng như vậy, nơi đó lại rất mát mẻ.”

      “Tốt.” Triệu Khả Nhiên lập tức đáp ứng.

      Vì thế, hai tỷ muội tới đình Liên Sinh.

      Vừa ngồi xuống bao lâu, Triệu Khả Nhân nhìn nha hoàn bên người nàng : “Nhàn Vân, ngươi phòng bếp mang điểm tâm lên đây.”

      “Dạ, tiểu thư.” Nhàn Vân liền xuống.

      Hai tỷ muội hàn huyên lúc, Triệu Khả Nhân đột nhiên đề nghị: “Tỷ tỷ, phong cảnh ở đây đẹp như vậy, muội đàn cho tỷ nghe bài, được ?”

      “Được.” Triệu Khả Nhiên cười đáp ứng.

      “Nhưng Nhàn Vân còn chưa có trở về, làm sao bây giờ?” Triệu Khả Nhân thoạt nhìn có chút buồn rầu. “Cầm của muội vẫn để trong phòng.”

      “Điều đó có gì khó đâu.” Triệu Khả Nhiên quay đầu lại phân phó : “Linh Nhi, ngươi Hạ Vũ viên, mang cầm của Nhị tiểu thư tới đây.”

      “Dạ, tiểu thư.”

      Bỗng chốc, trong đình chỉ còn hai tỷ muội Triệu Khả Nhiên cùng Triệu Khả Nhân. Hai tỷ muội chuyện, khí tràn ngập ấm áp.

      “Tỷ tỷ, muội mới thêu ra chiếc khăn tay mới, tỷ nhìn xem thế nào,được ?” Triệu Khả Nhân cười duyên .

      “Đương nhiên là được rồi.” Triệu Khả Nhiên cười trả lời. “Muội muội thêu tốt hơn so với tỷ nhiều, vừa vặn tỷ tỷ có thể học tập thêm chút a!”

      Triệu Khả Nhân lấy ra chiếc khăn thêu, đưa cho Triệu Khả Nhiên. Triệu Khả Nhiên đưa tay tiếp nhận. Nhưng biết vì sao, trận gió thổi tới, nàng còn chưa kịp cầm lấy, khăn thêu kia liền rơi vào trong hồ sen.

      “Ai nha, tỷ tỷ, sao tỷ lại cầm lấy?” Triệu Khả Nhân thoạt nhìn ủy khuất. “Tỷ tỷ, có phải tỷ thích đồ muội thêu, cho nên mới làm như vậy.”

      , tỷ có.” Triệu Khả Nhiên lập tức giải thích. “Tỷ cũng biết vì sao lại như thế, tỷ cố ý.”

      “Tỷ tỷ, tỷ cần giải thích, ta hiểu.” Triệu Khả Nhân nức nở .

      phải, muội đừng hiểu lầm.” Triệu Khả Nhiên cuống quýt giải thích: “Nếu ta nhặt nó lên, được ?”

      “Được ?” Triệu Khả Nhân hoài nghi hỏi.

      “Đương nhiên.” Đâm lao đành phải theo lao, hơn nữa chung quanh cũng có người nào, xem ra nàng phải tự xuống hồ nhặt khăn lên. Nếu để cha mẹ biết được, nhất định nàng bị khiển trách. Rơi vào đường cùng, Triệu Khả Nhiên tiến dần đến bên hồ sen, cẩn thận xuống.

      lúc Triệu Khả Nhiên chăm chú xuống hồ sen, đột nhiên phía sau dường như có lực đẩy khiến nàng nhào lên phía trước. Vì thế, Triệu Khả Nhiên rơi vào trong hồ sen.

      Nghĩ lại tình cảnh ngày hôm đó, Triệu Khả Nhiên nheo mắt lại. Đời trước, nàng nghĩ là do bản thân cẩn thận nên mới bị rớt xuống hồ, tại suy nghĩ cẩn thận, chỉ sợ tất cả đều là do Triệu Khả Nhân thiết kế! Đầu tiên dẫn nàng tới bên hồ sen, sau đó tìm cách đuổi nha hoàn hết, cố ý để đồ thêu rơi vào nước, khiến nàng đành phải nhặt lên, sau đó thừa cơ đẩy nàng xuống nước.

      Xem ra Triệu Khả Nhân tính toán hết thảy chỉ vì muốn nàng tham dự thọ yến của Lâm lão phu nhân. Như vậy chắc là tại Triệu Khả Nhân và Lâm Khê Nhiễm có quan hệ bất chính rồi.

      Nhớ tới Lâm Khê Nhiễm, tại Triệu Khả Nhiên hoàn toàn còn cảm giác ngượng ngùng cùng hảo cảm như đời trước, mà nàng chỉ cảm thấy dâng lên trận chán ghét. Đời trước, Lâm Khê Nhiễm có hôn ước với nàng, nhưng lại lén lút hẹn hò với Triệu Khả Nhân, là quá ghê tởm.

      Bất quá, đời này nàng ngu xuẩn như đời trước nữa. Hôn ước, nhất định phải giải trừ. Nhưng đôi cẩu nam nữ kia nàng chắc chắn khiến chúng phải vác danh tiếng xấu lưng, đừng mong có cơ hội hắt nước bẩn lên người nàng.

      Nghĩ vậy, đạo quang mang ngoan độc chợt lóe lên trong mắt Triệu Khả Nhiên, nhanh đến nỗi người ta thể nắm bắt.
      Phong Vũ Yên, tú cầu, huyendo10 others thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 12: Tâm tình phức tạp

      Edit: Li Chun

      “Tiểu thư, tiểu thư.”

      Thấy Triệu Khả Nhiên im lặng ngồi thẫn thờ tiếng nào, Nguyệt gọi nàng mấy lần mới có phản ứng.

      “A, có chuyện gì, Nguyệt ?” Triệu Khả Nhiên bừng tỉnh lại theo dòng suy nghĩ của bản thân.

      “Tiểu thư, người có việc gì chứ?” Nguyệt sờ trán Triệu Khả Nhiên. “Sao nô tì thấy từ khi tỉnh lại tiểu thư luôn mất hồn mất vía?”

      “Nguyệt , ta sao.” Triệu Khả Nhiên cười cười. “Đúng rồi, mấy ngày nay có những ai đến thăm ta?”

      “Mấy ngày nay phu nhân cùng Nhị tiểu thư đều tới vài lần.” Nguyệt đột nhiên nghĩ đến điều gì đó. “Đúng rồi, tin tiểu thư tỉnh lại còn chưa báo cho phu nhân biết! Phu nhân phân phó, khi nào tiểu thư tỉnh lại phải lập tức báo cho phu nhân biết. Nhìn thấy người tỉnh lại, nô tì cao hứng quá nên quên mất.”

      xong, Nguyệt vội vàng : “Lung Nhi, ngươi mau gọi người báo cho phu nhân cùng Nhị tiểu thư, Đại tiểu thư tỉnh.”

      “Vâng, nô tì lập tức ngay.” Lung Nhi vội vàng ra ngoài.

      “Phải ?” Nhìn bóng dáng của Lung Nhi, Triệu Khả Nhiên tựa tiếu phi tiếu : “Xem ra nương cùng muội muội vô cùng quan tâm ta a!”

      “Điều đó là tất nhiên rồi ạ!” Nguyệt cười : “Hai người là mẫu thân và muội muội ruột của tiểu thư a!”

      Thân sinh mẫu thân! Muội muội ruột! Khóe miệng Triệu Khả Nhiên giương lên nụ cười châm chọc. Đúng vậy! Đời trước, nàng cũng nghĩ như thế, nhưng kết quả ra sao? Muội muội ruột thịt vì hôn ước với hầu phủ mà thiết kế hãm hại nàng, khiến nàng mất mạng. Thân sinh mẫu thân tại thời điểm đó lại làm cái gì? chỉ thèm cầu tình cho nàng, còn bỏ đá xuống giếng. Lúc nàng hấp hối, còn cùng phụ thân của nàng tính toán đến chuyện hôn . đúng là “người thân” của nàng a!

      Nụ cười trào phúng của Triệu Khả Nhiên chỉ lóe qua mà thôi, nên ai phát châm chọc trong nụ cười của nàng.

      “Còn nữa, tiểu thư.” Nguyệt khó xử nhìn Triệu Khả Nhiên, ấp a ấp úng.

      “Nguyệt , có gì cứ thẳng ra !”

      “Tiểu thư, tại thời điểm người hôn mê, Tôn di nương có tới thăm.” Nguyệt khó xử nhìn thoáng qua Triệu Khả Nhiên.

      Trong lòng Nguyệt hiểu , tiểu thư thích lui tới cùng thiếp thất của lão gia. Bất quá, cũng biết vì sao mà Tôn di nương và Phong thiếu gia từ trước cho tới nay đều đối xử rất tốt với tiểu thư, tuy rằng tiểu thư cũng cảm kích, nhưng hai người đều im lặng quan tâm đến tiểu thư. Ví dụ như mấy ngày nay tiểu thư hôn mê, Tôn di nương đến thăm vài lần, thậm chí so với phu nhân còn nhiều hơn.

      “Tiểu thư, cái kia…” Nguyệt nghĩ nghĩ, rồi khuyên: “Tiểu thư, nô tì cảm thấy, Tôn di nương là người tốt, nàng lòng quan tâm tiểu thư, tiểu thư, nô tì biết phu nhân thích người cùng Tôn di nương và Phong thiếu gia lui tới, nhưng nô tì cảm thấy bọn họ đều là người tốt.”

      “Tôn di nương sao?” Triệu Khả Nhiên trong lòng dâng lên cỗ cảm giác phức tạp.

      Tại thời điểm nàng oan uổng bị tất cả mọi người chỉ trích, cũng chỉ có Tôn di nương cùng Phong nhi luôn cầu tình vì nàng. Bây giờ nghĩ đến, kỳ thực hai người kia luôn đối xử rất tốt với nàng. Chắc Nguyệt cũng luôn cảm thấy như vậy, cho nên mới ở thời điểm nàng gặp nguy nan mà tìm đến bọn họ. Tuy rằng cuối cùng nàng cũng thoát khỏi cái chết, nhưng những gì họ làm cho nàng trước lúc chết, trong lòng nàng vẫn mang theo tia ấm áp. Bất quá, vì sao hai người kia lại đối tốt với nàng như vậy? Triệu Khả Nhiên thủy chung điều này.

      “Nguyệt , vậy ngươi phái người báo cho Tôn di nương tiếng !” Triệu Khả Nhiên cười . “ cho nàng, khi nào thân thể ta khỏe lên, mời nàng đến đây.”

      “Tiểu thư.” Nguyệt giật mình, phải biết rằng từ trước đến giờ tiểu thư đều muốn cùng thiếp thất của lão gia có quan hệ.

      “Theo phân phó của ta mà làm !”

      “Dạ, nô tì phái người , tiểu thư, người vẫn nên nghỉ ngơi thêm chút !”

      Sau khi thấy Triệu Khả Nhiên ngủ say, Nguyệt mới lui ra phân phó người hoàn thành việc Triệu Khả Nhiên giao.

      Khi Nguyệt khuất bóng sau cánh cửa phòng, Triệu Khả Nhiên mở to mắt, trong mắt lóe lên quang mang phức tạp.

      Triệu Khả Nhiên ngu xuẩn lúc trước chết . tại nàng tuyệt đối vào con đường của đời trước. Triệu Khả Nhiên trong lòng thầm hạ quyết tâm.

      Nếu Triệu Khả Nhân muốn nàng tham dự thọ yến, như vậy nàng thỏa mãn nguyện ý của nàng ta. Thọ yến sắp đến, chắc Triệu Khả Nhân cũng hành động nhanh thôi. Đời trước, Triệu Khả Nhân muốn lấy thứ của nàng để chúc thọ, vì vật này, mà nàng ta được Lâm lão phu nhân thích. Nhưng lúc này đây, nàng ta bao giờ có được vận khí tốt như thế nữa.
      Phong Vũ Yên, tú cầu, huyendo8 others thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 13: Triệu Khả Nhân tới thăm.

      Edit: Li Chun

      Buổi trưa qua , Triệu Khả Nhiên ăn cơm trưa, uống thuốc xong, chuẩn bị nghỉ ngơi.

      “Tiểu thư, Nhị tiểu thư đến.” Lung Nhi tiến vào .

      Triệu Khả Nhân!

      Trong mắt Triệu Khả Nhiên rất nhanh lóe lên đạo hàn quang tên, sau đó nàng thu liễm tâm thần, cười phân phó. “Còn mau mời Nhị tiểu thư vào.”

      Rất nhanh, Triệu Khả Nhân nhàng vào.

      “Tỷ tỷ, tại tỷ khỏe lên nhiều rồi chứ?” Triệu Khả Nhân ngồi vào bên giường, lôi kéo tay Triệu Khả Nhiên, thân thiết hỏi, hoàn toàn tia khác thường.

      Nếu phải trải qua giáo huấn đời trước, Triệu Khả Nhiên có lẽ cũng cảm thấy Triệu Khả Nhân lòng quan tâm mình. Đáng tiếc, nàng còn là kẻ ngốc tin tưởng hết lòng như trước kia. Nếu quan tâm nàng, Triệu Khả Nhân bày kế để hại nàng rơi vào trong nước.

      “Ta tại có việc gì.” Tuy trong lòng nàng lạnh lùng, nhưng mặt vẫn bày ra bộ dáng cảm động. “Khả Nhân, muội đối với ta tốt, quan tâm ta như vậy.”

      “Chúng ta là tỷ muội mà!” Triệu Khả Nhân cười trả lời.

      “Điều đó là đương nhiên, đúng rồi, Khả Nhân, muội có biết vì sao ta lại rơi vào trong nước ?” Triệu Khả Nhiên nhìn như lơ đãng hỏi.

      “Tỷ tỷ, vì sao tỷ lại hỏi điều đó a?” Thân mình Triệu Khả Nhân cứng đờ, bất quá rất nhanh liền khôi phục như bình thường. “Là do tỷ cẩn thận nên bị rơi xuống hồ mà thôi.”

      có gì.” Triệu Khả Nhiên cười : “Tại vì lúc đó trong đình chỉ có hai người chúng ta, nên ta mới hỏi muội chút xem phát sinh chuyện gì mà thôi. Khả Nhân, muội cũng cần khẩn trương, khẳng định là ta cẩn thận nên rơi vào trong hồ a! Chẳng lẽ muội lại đẩy ta xuống sao.”

      “Đúng thế.” Triệu Khả Nhân cười có chút được tự nhiên.

      “Đúng rồi, Khả Nhân, ngày mai là chính là sinh thần của Lâm bá mẫu.” Triệu Khả Nhiên đột nhiên sang chuyện khác. “Xem ra năm nay ta thể tham gia rồi, Khả Nhân, ngày mai nương cùng muội , muội nhớ giúp ta với Lâm bá mẫu tiếng a!”

      “Tốt.” Triệu Khả Nhân nhanh chóng đáp ứng. “Tỷ tỷ, đáng tiếc nga! Tỷ lại thể được. Nếu ngày mai tỷ , nhất định có thể nhìn thấy Thế tử.”

      vấn đề gì.” Triệu Khả Nhiên cười . “Dù sao, chúng ta có ít cơ hội gặp mặt. Lần này thể, còn có những lần sau a!”

      “Đúng vậy!” Trong mắt Triệu Khả Nhân rất nhanh ánh lên tia ghen tỵ cùng oán hận. “Hai người có hôn ước, đương nhiên hiếm cơ hội gặp mặt a!”

      “Khả Nhân, đừng lung tung.” Triệu Khả Nhiên thẹn thùng cúi đầu, nhưng ở nơi Triệu Khả Nhân nhìn thấy, sắc mặt của nàng cũng là mảnh trầm.

      Nhìn bộ dáng thẹn thùng của Triệu Khả Nhiên, trong lòng Triệu Khả Nhân tràn ngập oán hận, bất quá mặt vẫn giữ bộ dáng nhu thuận như cũ. “Tỷ tỷ, lần này ngoài đến thăm tỷ, muội muốn mượn tỷ vật.”

      “Nga, cái gì vậy a?” Triệu Khả Nhiên vẻ mặt hiền lành, trong lòng lại cười lạnh, xem ra nàng ta rốt cuộc cũng nhịn được nữa.

      “Là thế này, tỷ tỷ, lần trước muội mượn tỷ bức “Xuân ca đạp tuyết đồ”, lần đó muội liền vẽ bộ giống vậy, giờ muội muốn mượn tỷ để đối chiếu chút, xem có giống , có thể chứ?”

      “Đương nhiên là được rồi.” Triệu Khả Nhiên phân phó : “Lung Nhi, mang bức “Xuân ca đạp tuyết đồ” ra đây.”

      Lung Nhi lập tức khố phòng.

      “Muội muội sao đột nhiên lại muốn đối chiếu vậy?” Triệu Khả Nhiên tò mò hỏi.

      “Ngày mai phải là sinh thần Lâm bá mẫu sao?” Triệu Khả Nhân giải thích. “Muội nghĩ tới nghĩ lui, cho rằng tâm ý vẫn là quan trọng nhất, cho nên muội định đem bức họa “Xuân ca đạp tuyết đồ” tặng bá mẫu, nhưng muội sợ muội vẽ có sai sót gì đó, cho nên mới muốn đối chiếu chút, xem có cần sửa chữa hay .”

      “Như vậy a!” Triệu Khả Nhiên ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, tán dương. “Muội muội là có tâm a!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :