Cô Vợ Mới Cưới Của Tổng Tài Ác Ma

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. đa đa

      đa đa New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      Chương 22: Ôn Ảo
      Edit: Đa Đa​

      Vừa nhắc tới con lớn Hân Hàm, Bạch Mai tự cho là đúng kiêu ngạo nhướng mày, cố ý : "Nếu như con có thể xuất ngoại làm bác sĩ, mẹ cũng vội vàng bắt con lập gia đình như vậy."


      Lạc Hân Nghiên vui hét lớn, tất nhiên muốn bị so sánh, từ đến lớn thành tích của luôn kém hơn chị về mọi mặt.


      Lạc Tử Câm ở trong nhà ăn vẫn trầm mặc , nghe hai mẹ con chuyện, vẻ mặt thản nhiên.


      "Mẹ, mẹ biết tên những người có trong sách ?" Lạc Hân Nghiên nhận lấy hoa quả.


      Bạch Mai nhìn con hỏi: "Làm sao?"


      Lạc Hân Nghiên ngửa đầu: "Bất quá con chỉ muốn biết tiếp theo ai là Thôi phu nhân thôi."


      Bạch Mai cầm miếng táo bỏ vào trong miệng, có chút hâm mộ : "Châu Thiến Nhã cũng có tên trong danh sách."


      Lạc Tử Cầm bộ dạng phục tùng đứng ở bên, nghĩ đến dáng vẻ hưng phấn của mẹ con Chu mẫu, vẫn thể hiểu được, nếu Thôi Thái Triết là "Thiên sát tinh", vì sao nhiều người vẫn tranh nhau để được gả cho ta.


      "Chị Thiến Nhã?" Lạc Hân Nghiên nhìn mẹ nhíu mày, làm như tin.


      "Đúng vậy, Nếu như ta có thể trở thành Thôi phu nhân, vậy chúng ta cũng được thơm lây." Bạch Mai giả vờ ưu nhã nhìn con : "Bất quá điều kiện trước tiên là, nếu như con sớm kết hôn với Tuấn Hy."


      Lạc Hân Nghiên nhìn mẹ, vẻ hoài nghi: "Nhưng mà ――, Chị Thiến Nhã có thể gả cho Thôi tiên sinh?"


      "Vậy cũng chưa chắc." Bạch Mai : "Bởi vì ta còn có đối thủ mạnh ―― Ôn Ảo."


      "Ôn Ảo?" Lạc Hân Nghiên bĩu môi : " Vậy mong muốn của chị Thiến Nhã chẳng phải là quá xa vời rồi."


      Lạc Tử Câm buồn lên tiếng, bất quá, thế nhưng cảm thấy rất kỳ quái, Châu Thiến Nhã nghe tên Ôn Ảo lúc đó cũng thất vọng, tại Lạc Hân Nghiên cũng vậy, Ôn Ảo này, rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào? Dĩ nhiên mỹ nữ hơn người, hoàn toàn tin vào điều đó?


      " thể trước được." Bạch Mai đưa khăn tay lau khoé môi, "Ngộ nhỡ Thiến Nhã trổ hết tài năng sao?" xong rời bàn ăn.


      Lạc Hân Nghiên sửng sốt, sau đó bước nhanh theo sau: "Mẹ, mẹ biết nội tình gì rồi?"


      Sau khi hai mẹ còn rời khỏi, Lạc Tử Câm cùng Dì Phúc bắt đầu thu dọn bàn ăn.


      " ba, về phòng nghỉ ngơi !" Dì phúc thấy có ai, lặng lẽ : " mình tôi ở chỗ này là được rồi." Bà thực hiểu, đêm nay vì sao Bạch Mai bắt làm nhiều việc như vậy, tuy rằng có người làm xin nghỉ, nhưng chỉ phục vụ bữa cơm cho hai mẹ con, mình bà có thể ứng phó.


      Lạc Tử Câm nhanh chóng giúp dọn dẹp bàn ăn, mỉm cười với dì Phúc, đúng vậy, ở Lạc gia, Dì Phúc là người làm đối xử tốt với nhất.


      Trở lại phòng bếp, dì Phúc cứng rắn đuổi về phòng.


      Lạc Tử Câm mở hộp đựng thức ăn, mùi thơm của thức ăn xông tới, khi thấy bàn học có chén đũa, đôi mắt hạ thấp, hạnh phúc bỗng nhiên trào dâng, dì Phúc vội vã đuổi về phòng như vậy, nguyên lai, nguyên lai bà để phần cơm cho .
      gaubonganvung thích bài này.

    2. đa đa

      đa đa New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      Chương 23: Thực tế tàn khốc
      Edit: Đa Đa
      Lạc Tử Câm ở bàn học trước cửa sổ, vùi đầu giải đề ôn tập toán.


      Mấy ngày mưa liên tiếp, cây hoè ngoài phòng học vì nước mưa mà rũ xuống, khóm hoa trắng muốt, ngừng toả ra hương thơm mê người.


      Chân Huyên ở bên, lật xem tờ báo, đột nhiên, miệng của biến thành hình chữ O, lấy tay kéo kéo áo Tử Câm : "Tử Câm, Tử Câm, cậu mau nhìn."


      Lạc Tử Câm tập trung giải đề toán, bất chợt bị Chân Huyên lôi kéo, toàn bộ phá vỡ, thế nhưng muốn làm mất hứng bạn tốt, nhìn biểu tình khoa trương của bạn tốt, hiểu hỏi: "Làm sao vậy?"


      Chân Huyên hét to lôi kéo chú ý của các bạn học xung quanh, chỉ vào tiêu đề bài báo, "Mọi người mau nhìn xem , Thôi tiên sinh cưới vợ mới."


      Bạn học xung quanh ào tới, Lạc Tử Câm cũng bị những lời này hấp dẫn.


      tờ báo, tất cả nội dung báo đều giới thiệu về vợ mới của Thôi Thái Triết, khuôn mặt được in báo màu trắng, có vẻ đẹp mỹ lệ.


      Lạc Tử Câm ngắm nhìn khuôn mặt sáng sủa báo, dừng lại vài giây, nghĩ đến mẹ con Chu mẫu, Bạch Mai, Nhạc Hân Nghiên vì chuyện này, mặt lộ ra nụ cười giễu cợt, trong đầu tự chủ được nghĩ đến câu của Châu Tuấn Hy "Các đều muốn gả cho ta ?"


      Mọi người ở đây đều bàn tán dâu xinh đẹp, Ôn Đình đắc ý tới, ngạo nghễ cười.


      "Ôn Đình, mau lại đây nhìn!" Có bạn học hô to: "Vợ mới cưới của Thôi tiên sinh là sinh đẹp."


      Ôn Đình qua , mà là dựa vào bàn bên cạnh, miệng nhắn nhếch lên: "Có gì tốt mà nhìn, mình cũng phải chưa từng nhìn qua."


      "Sao, Cậu từng nhìn thấy ta?" Có người tò mò .


      Ôn Đình cười ha hả, nhìn ngón tay, nhàng thổi cái, ngạo nghễ : "Đương nhiên."


      " Vậy ta có xinh đẹp như thế này ?" Chân Chân Huyên luôn ưa Ôn Đình, bất quá, lúc này cũng tò mò hỏi.


      Ôn Đình đột nhiên cười lớn: "Đương nhiên, đẹp hơn nhiều so với hình báo."


      Có người hô to: "Ôn Đình, Cậu với người báo, nhìn rất giống nhau."


      Mọi người đều ngạc nhiên, đều đưa cổ nhìn ảnh, rồi lại ngẩng đầu nhìn Ôn Đình, tiến hành đối chiếu.


      Lạc Tử Câm kinh ngạc, Ôn Đình? bỗng nhiên ngẩng đầu, cái tên Ôn Ảo đột nhiên nhảy vào trong óc của , chẳng lẽ là Ôn Ảo mà dì tới?


      "Coi như mọi người tinh mắt ." Ôn Đình yên lặng trở lại chỗ ngồi, " ấy, chị họ mình."


      "A." Mọi người đều hiểu , đều hướng về phía Ôn Đình hỏi thăm về Ôn Ảo.


      Lạc Tử Câm đánh giá bức ảnh đen trắng báo, đúng vậy, nhìn giống Ôn Đình vài phần, mà báo có viết, ta tên là Ôn Ảo, phía giới thiệu , ta năm nay 26 tuổi, tốt nghiệp trường múa ba - lê hoàng gia , kỹ thuật múa của ta ưu nhã, bản thân ta cao quý, đường cong hoàn mỹ, khí chất thoát tục. . . . . Dùng rất nhiều từ để hình dung, mục đích chính là muốn ta hoàn mỹ, xinh đẹp ra sao. Đúng vậy, người con như vậy, phải Châu Thiến Nhã, hay Lạc Hân Nghiên có thể so sánh được, Thôi Thái Triết chọn ấy làm vợ, cũng có gì kỳ quái.


      Bất quá, trong đầu Lạc Tử câm lên tên của An Tuyết, lễ tang của ấy chưa tới tuần, vậy mà lại chọn được dâu mới rồi, có thể thấy được, Thôi Thái Triết vô tình cỡ nào. tại chỉ có người mới cười, vậy người cũ khóc, nửa tháng trước, mọi người còn bàn tán An Tuyết chết, ta là "Thiên sát tinh", là người hại chết cốt nhục trong bụng, thế nhưng, nửa tháng sau, mọi người lại bàn tán về vợ mới của người chồng chết vợ, có thể thấy được, thực, tàn khốc như thế nào.
      gaubonganvung thích bài này.

    3. đa đa

      đa đa New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      Chương 24: Gian Tình? (Phần 1)
      Edit: Đa Đa
      Lạc Trạch.


      Tử Câm để điện thoại xuống, vội vàng chạy lên lầu hai, đẩy cửa phòng Lạc Hân Nghiên, lo lắng mở tủ quần áo màu trắng, loạt trang phục dạ hội xuất trước mắt , muôn màu, màu gì cũng có, trực tiếp đè điện thoại xuống, lấy xuống bộ lễ phục màu đỏ rực, sau đó mở tủ giày, lấy ra giày cao gót cùng màu, ở trong tủ lấy ra cái túi màu đỏ, để tất cả vào trong túi hành lý, sau đó nhanh chóng xuống lầu.


      Trần bá là tài xé Lạc gia sớm đợi bên ngoài biệt thự, thấy Lạc Tử Câm chạy tới, ông nhanh chóng mở cửa.


      Xe khởi động, Lạc Tử Câm ngồi bên cạnh thở phì phò.


      "Bà chủ giục mấy lần rồi." Trần bá có chút lo lắng nhìn .


      "Cháu. . . Nhất định. . . Chạy bằng. . . tốc độ nhanh nhất." Lạc Tử Câm vừa thở dốc vừa nhìn Trần bá: "Tiệc tối bắt đầu lúc mấy giờ?"


      "Bắt đầu rồi." Trần bá vừa lái xe vừa .


      Lạc Tử Câm nhìn đồng hồ cổ tay, hiển thị 8h20.


      Xe rất nhanh chạy tới biệt thự hào hoa, sân trong rộng lớn, ánh đèn chiếu sáng như ban ngày, tốp năm tốp ba khách, mặc lễ phục, xuyên qua đám người, thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười vui vẻ.


      Lúc trước Lạc gia cũng thường tổ chức lễ hội, thế nhưng, đối với bữa tiệc lớn như vậy Lạc Tử Câm có chút giật mình, mà người , mặc áo T shirt , quần sóc tới gối rẻ tiền, trong nháy mắt, vì ngượng ngùng mà gò má đỏ.


      " ba, mau vào thôi, bà chủ và hai đợi ở sảnh lớn lầu ." Trần bá có lòng tốt nhắc nhở .


      Lạc Tử Câm khẽ cắn môi, vào biệt thự, xách theo túi hành lý, cúi đầu, chỉ lo về phía trước, mấy lần hỏi thăm bồi bàn, tìm tới vị trí sảnh lớn của biệt thự.


      Dưới ánh đèn rực rỡ, đường mòn xuất trước mặt , hai bên cây cối xanh tốt, đầu đường mòn, là phòng khách.


      Hầu như tất cả khách đều tụ tập ở sân lớn của biệt thự, đường mòn thông tới sảnh lớn bị tiếng động lớn của nhạc náo động như vậy có vẻ im lặng .


      "Ôn Ảo, em đừng ." Giọng đàn ông kìm nén từ trong đình nghỉ chân truyền đến. Lạc Tử Câm chấn động: Ôn Ảo? Lòng hiếu kỳ của nhất thời nổi lên, theo thanh phát ra nhìn thấy bóng người trong đình nghỉ chân.


      Bởi cây che lấp, đình lại tối, bất quá, thân hình cao gầy, thướt tha với vẻ đẹp kiều diễm xuất trước mắt Tử Câm, đó là rất xinh đẹp? có chút hít thở thông, so sánh với những từ báo chí dùng để hình dung về Ôn ảo, đều đủ, vẻ đẹp của ta từ nào có thể miêu tả được.


      "Nghe ." Người đàn ông lôi kéo tay Ôn Ảo buông.


      "Buông em ra! Lạc Dương!" Giọng Ôn Ảo mang theo tức giận: " muốn làm gì?"


      "Ôn Ảo, em phải ta sao? tại sao em có thể tuyệt tình như vậy?" Người đàn ông lôi kéo tay tha.


      "Lạc Dương, bậy bạ gì đó?" Ôn Ảo tìm mọi cách thoát khỏi tay , tức giận.


      Đột nhiên, người đàn ông vươn tay ra ôm lấy Ôn Ảo, sau đó liền hôn .


      Lạc Tử Câm chứng kiến màn này, mặt bỗng nhiên nóng lên, sợ bị phát , nghĩ cần phải nhanh chóng rời , bởi vì, người đàn ông ôm Ôn Ảo, phải là Thôi Thái Triết.
      gaubonganvung thích bài này.

    4. đa đa

      đa đa New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      Chương 25: Gian Tình (Phần 2)
      Edit: Đa Đa
      Lúc này, nhạc vang lên, cùng lúc đó, đoàn người tới, đường mòn vắng vẻ bỗng chốc vì tiếng nhạc lớn mà trở nên náo nhiệt hơn..


      Lạc Tử Câm sững sờ tại chỗ, tiếng chụp ảnh bên trong tách tách, nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn những biến hoá trước mắt. thấy Ôn Ảo nỗ lực giãy dụa, thế nhưng vẫn bị Lạc Dương ôm chặt như cũ.


      Lạc Dương ôm chặt Ôn Ảo rời, hướng về phía các phóng viên kiên định tuyên bố : "Tôi là người của Ôn Ảo, tình của chúng tôi, thể bị quyền thế mà kết thúc." xong, ánh mắt ta ôn nhu nhìn Ôn Ảo trong lòng, tràn đầy thương : "Em , cho bọn họ biết, em liên quan đến Thôi gia, càng muốn gả cho ta."


      Ôn Ảo đột nhiên thoát ra, tát vào mặt Lạc Dương, nhưng lại bị tiếng động lớn chôn vùi, nổi giận đùng đùng, khí chất thanh tao đều biến mất, trừng to mắt: " bậy gì đó?" Sau đó nóng nảy nhìn các phóng viên: "Đừng chụp! đừng chụp nữa!" nóng nảy giải thích : "Mọi người đừng nghe ta bậy, tôi cùng ta căn bản là quen."


      Có phóng viên lên tiếng hỏi: "Ôn tiểu thư, Ngày hôm qua Thôi thị công bố hôn của và Thôi tiên sinh, là cam tâm tình nguyện gả cho ta sao? Hay là người khác?"


      Ưu nhã của Ôn Ảo mất hết, trợn mắt, tròng mất mang theo lo lắng, suốt ruột, chỉ vào Lạc Dương, ngón tay mảnh khảnh run rẩy: " ta bậy! Tôi biết ta có rắp tâm gì, dĩ nhiên bậy."


      "Hai người nhau bao lâu rồi?" Có phóng viên để ý lời giải thích cắt đứt lời : "Hai người định quyết định bỏ trốn? Thôi tiên sinh có biết đến tồn tại của ta ?" Đúng vậy, đường đường là vợ chưa cưới của tổng tài Thôi thị, lại ở bữa tiệc đính hôn cùng người chuyện đương , vậy, tin tức nóng bỏng thời gian tới đây.


      "Mọi người hiểu nhầm rồi." Ôn Ảo biết, màn vừa rồi, là phiền toái lớn, vì vậy cố gắng giải thích.


      Thế nhưng, thế nhưng các phóng viên chụp ảnh, căn bản họ nghe giải thích, lại có người hỏi Lạc Dương: "Vị tiên sinh này, và Ôn tiểu thư biết nhau bao lâu rồi?"


      Lạc Dương muốn trả lời, thế nhưng, lại bị Ôn Ảo tát cái, lộ vẻ tức giận.


      Lạc Dương mặt đổi sắc, si tình nhìn : "Ôn Ảo, biết, hôm nay xuất ở đây là làm khó em, thế nhưng, lẽ nào em quên rồi, tối hôm qua ở trong lòng ? Chẳng phải em chúng ta vĩnh viễn ở cùng nhau sao?" ta hết nỗi thống khổ trong lòng.


      Lạc Tử Câm hoàn toàn quên mất chuyện mẹ con Bạch Mai đợi lấy lễ phục trong sảnh lớn, kinh ngạc nhìn trò khôi hài trước mắt, nhìn bộ dáng ưu nhã của Ôn Ảo được mọi người tán dương hoàn toàn biến mất, nhìn này tìm hiểu tin đồn các phóng viên nể mặt vấn đề, nhìn vai nam chính biểu lộ vẻ si tình. . . Đầu óc mảnh hỗn loạn, người người hâm mộ Ôn Ảo, dĩ nhiên, dĩ nhiên. . .


      Lạc Dương phen , lại nhìn sắc mặt trầm của Ôn Ảo, lại muốn đánh ta, lại bị ta bắt lấy tay: "Đúng vậy, có tiền, ta có , thế nhưng, Ôn Ảo, em, hơn so với bất kỳ kẻ nào."


      Nghe ta bộc bạch hết thâm tình, Ôn Ảo hận thể bâm thây ta thành trăm mảnh, thế nhưng, bất quá sức lực quá , mà , tựa hồ vẫn bị bên ngoài tác động, luôn miệng mình và Lạc Dương có quan hệ .


      Lúc này, vị phu nhân trung niên cao quý từ trong đám phóng viên tới, bà ta mặc lễ phục màu đen ưu nhã, khuôn mặt trang điểm kỹ lưỡng làm nổi bật vẻ thanh tao , khi bà ta phát tình hình lúc này, có chút giật mình: "Lạc Dương? Ôn Ảo? Sao hai người lại ở chỗ này?"

      "Bác!" Lạc Dương buông tay Ôn Ảo .


      "DìLạc!" Ôn Ảo thấy Lạc Tĩnh tới, như tìm được vị cứu tinh.


      "Lạc Dương, mau buông Ôn Ảo ra!" Lạc Tĩnh vui nhìn cháu trai.


      Lạc Dương có chút nỡ buông tay Ôn Ảo.


      Ôn Ảo được giải thoát, nhanh tới bên người Lạc Tĩnh , trong thanh mang theo tiếng khóc: "Dì Lạc, dì phải giúp cháu?"
      gaubonganvung thích bài này.

    5. đa đa

      đa đa New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      Chương 26: Thêm dầu vào lửa
      Edit: Đa Đa
      "Hai người rốt cuộc làm gì vậy?" Lạc Tĩnh nhìn Lạc Dương, rồi lại nhìn Ôn Ảo khóc, hiểu hỏi,


      "Bác, bác giúp cháu thuyết phục Thôi tiên sinh, xin ta thành toàn cho cháu và Ôn Ảo." Lạc Dương thỉnh cầu: "Chúng cháu là lòng nhau."


      "Dì Lạc, dì đừng nghe ta bậy, cháu với ta, có gì?" Ôn Ảo nhìn hơn mười vị phóng viên, biết lúc này thể lảng tránh, có thể làm chính là, đem tình , bằng , chuyện này, thực có thể ảnh hưởng đến hôn nhân của , hướng về phía phóng viên : "Các vị đừng hiểu lầm, tôi và vị tiên sinh này mới chỉ gặp nhau mấy lần, giữa hai chúng tôi căn bản có gì, hơn nữa, tôi cùng Thôi tiên sinh là tâm đầu ý hợp. . ."


      "Nếu như hai người quen, tại sao lại hẹn nhau trong đình ôm hôn?" Có phóng viên đưa ra vấn đề sắc bén.


      "Vậy. . ." Ôn Ảo trong tình thế cấp bách trả lời được.


      "Là ấy hẹn gạp tôi ở chỗ này ." Lạc Dương ngay lập tức biện bạch.


      " bậy!" Ôn Ảo giải thích.


      "Ôn tiểu thư, vị tiên sinh này hai người có tình ý với nhau, thế nhưng lại phủ nhận, biết trong này có uẩn khúc gì ? Thế nhưng chúng tôi vừa chứng kiến hai người ôm hôn, rất nồng nhiệt. Lần này, giải thích như thế nào đây?" Các phóng viên hỏi vấn đề ngày cáng sắc bén.


      "Ai chúng tôi ôm hôn nồng nhiệt?" Ôn Ảo cực kỳ khẩn trương: " ta cố ý làm như vậy, là muốn cho mọi người nhìn thấy, chẳng lẽ các người nhìn ra, tôi mực tránh né sao?"


      "Ôn Ảo? Hai đứa cũng còn là trẻ con nữa, có gì phải lén lút chứ? Lại còn ước hẹn nữa?" Tất cả mọi người đều im lặng, Lạc Tĩnh lại lên tiếng: "Hai đứa như vậy, phải làm Thôi tiên sinh thất vọng rồi sao?"


      Ai cũng cho mình là đúng, làm cho hứng thú suy đoán trong đầu của các phóng viên giảm , thế nhưng, Lạc Tĩnh ra lời này, giống như đổ thêm dầu vào lửa, làm cho mọi chuyện trở nên sáng tỏ.


      "Dì Lạc?" Ôn Ảo vẻ mặt vô tội giậm chân: "Cháu. . . . Cháu với ta có gì. . . "


      "Chuyện của hai đứa, dì biết ." Lạc Tĩnh thở dài, quay ra với cháu trai: "Lạc Dương, Cháu như thế nào mà lại kém như vậy? Mọi người ràng cần cháu, cháu còn ra mặt. . . là làm mất mặt cả nhà rồi."


      Các phóng viên ồ lên.


      "Dì Lạc, sao dì cũng bậy vậy?" Ôn Ảo hiểu , chuyện này, đơn giản như nghĩ.


      Ôn Ảo có chết cũng thừa nhận, cũng làm cho các phóng viên có hứng thứ về chuyện giả này.


      Trong lúc mọi người tranh luận, có vị phóng viên tinh mắt nhìn vào camera của mình, lại vô tình phát được thân ảnh Lạc Tử Câm, cũng phát , là người sớm ở đây.


      "Em này, chúng tôi vừa tới đây, em ở đây rồi, truyện xảy ra trong đình em là người ràng nhất, vậy em có thể miêu tả tình hình là gì ?" Phóng viên tinh mắt nhìn xung quanh, tầm mắt đột nhiên rơi người Lạc Tử Câm.


      Mọi ánh mắt trong nháy mắt đều tập trung người Lạc Tử Câm, có chút khẩn trương, lui về phía sau mấy bước, thế nhưng, lưng chạm phải cột đèn lạnh lẽo, mới dừng lại.


      "Mau !" Lại có phóng viên hỏi.


      Ôn Ảo xuyên qua đám người giống như phát được cứu tinh nên tới, "Em , tại chỉ có em mới có thể chứng minh chị là trong sạch. Em mau cho bọn họ biết, lúc đó là Lạc Dương ôm chị, cho chị rời , trước khi bị phát , tất cả đều là ta ép buộc chị."


      Lạc Tử Câm chứng kiến tràng như vậy, rất khẩn trương, lời gì cũng thể ra, xoay người muốn rời , lại bị phóng viên cản lại: "Em , Ôn tiểu thư và vị tiên sinh này ở trong đình gì, em biết ?"


      Lạc Tử Câm biết phải trả lời như thế nào, vì vậy nhìn Ôn Ảo, lại nhìn phóng viến, lắc đầu.


      "Em , phải sợ, cứ tình hình thực tế." Lạc Tĩnh tới trước mặt Lạc Tử Câm.


      Lạc Tử Câm thể tránh né, thế nhưng, lại nguyện ý mở miệng chữ.


      "Em có nhìn thấy bọn họ ở chỗ này ôm hôn ?" phóng viên lên tiếng hỏi.


      Đột nhiên, ánh sáng từ máy ảnh xoẹt qua, làm cho mắt Lạc Tử Câm thích ứng nổi, đột nhiên cúi đầu, mắt nhắm lại.


      "A, ấy là." Có phóng viên đứng lên hô to.


      " phải như vậy ――" Ôn Ảo trách móc, vội vã bước tới gần Lạc Tĩnh , nhìn chằm chằm Lạc Tử Câm : " bậy." Đón lấy, cái tát mặt Lạc Tử Câm .
      gaubonganvung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :