1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lnmt131

      Lnmt131 Active Member

      Bài viết:
      174
      Được thích:
      221
      Bảng thông báo chơi t :021: nó kh báo gì hết :th_29:Hên là ta dạo vòng vòng r nhảy vô coi:th_120: Thaks
      linhdiep17, trạch nữLạcLạc thích bài này.

    2. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      linhdiep17, Lnmt131LạcLạc thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 112: Chủ động chạm vào (1)
      Khí thế của quá kinh người, trong nháy mắt, Hứa Y Nhiên còn ngỡ vinh quang bị rối loạn thần kinh rồi, chuẩn bị khiêng tới phòng bếp chặt chém.

      Nhưng mắt thấy bản thân bị ôm, càng ngày càng tiếp cận phòng ngủ chính, Hứa Y Nhiên kinh ngạc, “ làm gì vậy!”

      Nghiêm Thiếu Hành nghiêng đầu lườm , khí thế nghiêm nghị, bộ dáng kia nhìn thế nào cũng giống Nghiêm Thiếu Hành ngày thường, thấy vậy Hứa Y Nhiên dựng cả tóc gáy.

      Đây là động cái gì đó kinh à? phải ta muốn ném lên giường chứ, rồi ấy ấy phen!

      “Nghiêm Thiếu Hành!” Hứa Y Nhiên gào to, “ buông ra!”

      Dự cảm xấu khiến dùng sức vùng vẫy, muốn thát khỏi ngực , lại bó tay với cánh tay rắn chắc của .

      Mấy ngày nay Nghiêm Thiếu Hành hoặc dịu dàng hoặc xấu xa hoặc là vờ ngớ ngẩn… chung rất nhiều bộ mặt khác nhau, nhưng vẫn thích nhìn chằm chằm, hôm nay ôm chặt như vậy, thế mà liếc cũng thèm liếc lần, trực tiếp bước tới phía trước.

      Nghĩ ra biện pháp khác, Hứa Y Nhiên đành dùng sức đập đầu Nghiêm Thiếu Hành.

      Thực ra từ ngày đầu tiên dọn tới muốn làm vậy rồi, nhưng sợ làm ngốc hơn nữa.

      Nhưng bây giờ suy nghĩ của lại khác, đánh chút, ngộ nhỡ có thể “Lấy độc trị độc” sao, kéo trí thông minh của về? Chữa ngựa chết thành ngựa sống…

      “Bộp” thanh vang lên, Nghiêm Thiếu Hành bị đánh phản ứng gì, mà Hứa Y Nhiên là người đánh lại đau đến hít hà, cái đầu gì vậy, cứng quá!

      Trong lúc đó phòng ngủ của hai người vốn cũng cách xa lắm, lại lại hồi, hai người cũng đến được mục tiêu.

      Ném người lên giường, duỗi tay, kéo người còn muốn chạy trốn trở lại áp lên giường, sau đó dùng khí thế kinh người đè .

      Tiếp theo đó… , có tiếp theo.

      Vốn bị động tác liên tiếp của dọa đến dựng cả tóc gáy, và cứ ngỡ trình diễn màn bạo lực gia đình hài hòa, tại chồng trước lại hoàn toàn có động tác tiếp theo.

      Dè dặt đợi nửa ngày, nhưng Nghiêm Thiếu Hành vẫn chút phản ứng nào.

      Cũng lời nào, bất động.

      Bị đè lên, chẳng thể cũng chẳng thể làm, dường như chỉ có lựa chọn duy nhất chính là ngủ.

      Nhưng cái người đè người tự nhận là chồng , ai dám ngủ chứ! Chẳng may lúc ngủ, đột nhiên ta muốn “vận động trước khi ngủ” sao?

      nửa là do khẩn trương nửa là do nặng quá, Hứa Y Nhiên nhanh chóng cảm thấy thở nổi.

      Trong đầu lóe lên suy nghĩ, bỗng dưng nhớ tới phương pháp mà Nghiêm đại thiếu – Nghiêm Thiếu Huân dạy —— chủ động chạm vào Nghiêm Thiếu Hành!

      Chương 113: Chủ động chạm vào (2)
      Phương pháp này là trăm thử trăm thiêng, mà cũng biết sao, Nghiêm Thiếu Hành bình thường thích động tay động chân với , có cơ hội là muốn hôn , vậy mà ngày làm theo Nghiêm Thiếu Huân dạy chủ động chạm vào Nghiêm Thiếu Hành, lập tức ra vẻ đạo mạo, còn cách xa chứ!

      Thế nhưng hôm nay…

      Hứa Y Nhiên đặc biệt chủ động vòng qua cổ , nở nụ cười quyến rũ với

      Nhưng Nghiêm đại thiếu vạn năng âu cũng có lúc tính sai, lần này Nghiêm Thiếu Hành căn bản bị “dọa” chạy, đôi ngươi đen trầm lặng như biển, nhìn ra tâm tình gì chăm chú nhìn .

      Ách… Hứa Y Nhiên bị nhìn thoáng ngượng ngùng, xấu hổ thu tay về, mặt nóng bừng, dời tầm mắt sang chỗ khác.

      Lạ quá, sao mặt lại đỏ?

      Trong lòng Hứa Y Nhiên thầm lầm bầm tiếng, ổn định tinh thần, lại chuyển tầm mắt trở lại.

      Lần này quyết định nhịn nữa, “Nghiêm…”

      “Hành.” Bỗng nhiên cắt lời , sau khi xông vào phòng , đây là câu đầu tiên mở miệng.

      “Hả?”

      “Hành.” kiên trì bắt đổi xưng hô.

      “…” Lúc này trái lại Hứa Y Nhiên hiểu gì, nhưng gọi vậy thân mật quá !

      Nếu trong thời gian còn là vợ chồng ngược lại có gì, nhưng gọi chồng trước của mình vậy…

      Hứa Y Nhiên chớp chớp mắt, đột nhiên rất nghiêm túc đồng ý với người đàn ông đè mình, “Tôi thể gọi vậy.”

      “Tại sao?”

      “Tại nhà tôi từng nuôi con rùa, gọi là Hừ Hừ *, nếu tôi gọi … tên hai người lẫn lộn ngay.” Hứa Y Nhiên rất nghiêm túc .

      *Hừ hừ(nghĩa là lầm bầm) đồng với Hành.

      Nghiêm Thiếu Hành liên tục nghiêm mặt giờ lại nở nụ cười, đường nét gương mặt trở nên mềm mại hẳn, cười đến đáy mắt thoáng phát sáng, khóe miệng giương lên độ cong mê người, khiến người xem phải đỏ mặt tim đập.

      “Khi nào nuôi con rùa đen?”

      Hứa Y Nhiên vui mừng lại chua xót nhìn , vừa nhắc tới rùa đen bèn vui đến vậy, đây đúng là… trẻ to xác mà!

      nghiệp bổ não vĩ đại của Nghiêm đại tổng tài, thực còn gian nan quá.

      Trước thu hồi vẻ đồng tình với , Hứa Y Nhiên nghiêm trang trả lời câu hỏi của , “Nuôi hồi cấp hai ấy.”

      “Nuôi tới khi nào?” Nghiêm Thiếu Hành dường như rất hứng thú với đề tài này, thậm chí còn xoay người rời khỏi , cánh tay chống đầu, mỉm cười quyến rũ nhìn .

      “… liên tục nuôi.” Tình huống hai người nằm giường chuyện phiếm kiểu này, làm Hứa Y Nhiên thích ứng nổi, bình tĩnh dời tới mép giường, tính tìm cơ hội chuồn.

      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 115: Chủ động chạm vào (4)
      Hứa Y Nhiên cười gượng hai tiếng, dùng ngữ điệu chân thành , “Thực ra muốn chúc ngài sống lâu trăm tuổi đó mờ, đó!”

      vừa , vừa len lén đưa tay tìm điện thoại ở tủ đầu giường, tính cầu cứu.

      Nghiêm đại thiếu trong truyền thuyết thể tính nha, chiêu dạy giờ xài hết được rồi, tại hẳn phải tới cứu !

      Thực ra rất tin tưởng nhân phẩm của chồng trước, rất chắc chắn cho rằng tuyệt đối làm chuyện cưỡng bức phụ nữ kiểu này, nếu cũng chẳng dám dọn tới.

      Nhưng giờ chồng trước lú lẫn, hơn nữa đêm nay kiện “mất tích” và vấn đề “con rùa đen” liên tục kích thích, ai biết có làm chuyện gì động kinh … cẩn thận vẫn hơn!

      Sống lâu trăm tuổi? Nghiêm Thiếu Hành híp mắt, bị đùa có chút buồn cười, nhưng mặt vẫn bí hiểm, xấu xa nhướn mày.

      Lúc nhìn chằm chằm, luôn luôn chăm chú vô cùng, giống như cảnh vật xung quanh đều đặt vào mắt, chỉ muốn lòng dạ nhìn .

      Trước đây bị nhìn như vậy, Hứa Y Nhiên luôn luôn nổi da gà, nhịn được muốn bổ não cho , nhưng hôm nay, Hứa Y Nhiên lại biết ơn cực kỳ “sở thích” mới sau khi bị thương ở đầu.

      Thành công mò được điện thoại, lại sợ phát , dám nhìn điện thoại, dựa vào cảm giác mà mò mẫm, từng bước từng bước nhập dãy số của Nghiêm đại thiếu – Nghiêm Thiếu Huân.

      Mười số, mắt thấy muốn ấn số cuối cùng, tiếp tục ấn nữa, là được cứu rồi, chợt Nghiêm Thiếu Hành ngồi thẳng người, thuận tay cướp điện thoại trong tay .

      Tiêu rồi! Hứa Y Nhiên giật mình.

      Nhưng di động bị cướp , Nghiêm Thiếu Hành liếc nhìn số điện thoại màn hình, lúc mở miệng, lại hỏi câu chẳng liên quan, “Số điện thoại là số mấy?”

      Hả? Cái này đâu có thuộc, gọi vài lần, đều lục danh bạ mà ra cả.

      À đúng rồi, phím tắt số 1 là số của , nhưng lại quên mất kiện này.

      Thấy Hứa Y Nhiên trả lời, Nghiêm Thiếu Hành dứt khoát xuống giường, tới sát bên cửa sổ, đưa lưng về phía Hứa Y Nhiên, “Em thuộc số của hai, là để cầu cứu ư?”

      “… Ờ.” Hứa Y Nhiên vừa chạy tới cửa phòng ngủ, định chuồn, thoáng sửng sốt mới thừa nhận.

      thấy được nét mặt của Nghiêm Thiếu Hành, cũng chẳng hiểu sao tâm trạng đột nhiên lại thay đổi nhanh như vậy, chỉ muốn nắm cơ hội chạy trốn thôi.

      Chương 116: Chủ động chạm vào (5)

      Có điều động tác của tuy rằng rất cẩn thận, nhưng trong căn phòng tĩnh lặng, lại tạo ra thanh khe khẽ.

      Nhưng mà Nghiêm Thiếu Hành ngăn , Hứa Y Nhiên mở cửa phòng ngủ, bước bước ra ngoài, lại nghe người đàn ông phía sau hỏi , “Tại sao em thuộc số của ?”

      Vẫn duy trì tư thế chân bước ra, Hứa Y Nhiên sửng sốt nửa ngày, mới xoay đầu nhìn .

      Chẳng biết có phải ảo giác hay , giọng Nghiêm Thiếu Hành vừa rồi nghe có chút uể oải.

      phải là loại tiêu hao thể lực tạo ra, mà giống như rất nhiều lần trải qua đau thương, sau đó lại chịu cú sốc nặng nề, trong lòng cảm thấy mệt mỏi bất đắc dĩ muốn buông tay.

      chỉ nhìn bóng lưng , căn phòng đối diện có lẽ hôm nay là sinh nhật ai đó, ban công xuất dãy đèn màu chớp tắt, xuyên thấu qua lớp kính cách đó xa, người Nghiêm Thiếu Hành ánh lên vầng hào quang.

      Chắc cảnh tượng rất náo nhiệt, nhưng lại đứng đó bất động, ánh sáng đèn màu chớp tắt người , dưới cảnh tượng sôi nổi nhộn nhịp, bóng lưng càng thêm đơn hơn.

      Cảm giác áy náy từng chút từng chút lan tỏa, tuy Nghiêm Thiếu Hành gì, nhưng Hứa Y Nhiên cũng hiểu, trách nhớ lời .

      từng , bất kể lúc nào, chỉ cần gọi cho , đều là người đần tiên chạy tới.

      Đây cũng là chút hứa hẹn thua gì Nghiêm Thiếu Huân muốn cứu mạng, nhưng xem số của Nghiêm đại thiếu là pháp bảo hộ thân, nhớ đến thuộc lòng, mà ngay cả số của là số mấy còn nhớ.

      Khóe miệng co quắp, muốn mở miệng xin lỗi, nhưng người đàn ông đứng bên cửa sổ đột nhiên xoay người lại, nhanh tới chỗ .

      “Ngay cả số của cũng thuộc, còn dám chạy?”

      xong giữ chặt hông , cười bế lên trung, “Lại ngoan, đánh mông em!”

      Sức lực của rất lớn, hai tay bế , còn thoải mái vút trong trung, giống như muốn ném ra ngoài.

      “…” Hứa Y Nhiên cả kinh ngay cả lời cũng ra, dáng dấp như dọa trẻ con, chính là cái câu “đánh mông’ này với cái tuổi đạt hai con số chẳng còn nghe nữa, làm cảm thấy trước mắt màn sấm chớp rền vang.

      Hơn nữa trọng điểm chính là… sao tâm trạng thay đổi nhanh vậy!

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 119: Chờ chúng ta có cục cưng (2)

      “Vậy tốt.” Nghiêm Thiếu Hành rất bình tĩnh , “Thích ứng rồi, sau này chúng ta có cục cưng cũng lóng ngóng tay chân.”

      … Gì? định xuống lầu Hứa Y Nhiên phát run, bước giẫm hụt, suýt chút nữa nhào xuống bậc thang.

      Cũng may đúng lúc Nghiêm Thiếu Hành ôm hông , đỡ đứng vững, hơi thở nóng rực phả lên gáy , “Trật chân rồi?”

      có!” Hứa Y Nhiên lập tức phủ nhận, “ tại tôi khỏe như trâu ấy!”

      xong giãy khỏi lòng , vài bước lao xuống cầu thang, chạy trối chết.

      Đùa gì thế, loại cảm cúm nhặt chồng trước còn xin phép cho nghỉ, trẹo chân nghỉ chắc rồi!

      Đến lúc đó sớm chiều gặp mặt?! Tha cho !

      mạch chạy như điên đến trạm xe, trong thời gian đợi xe, Hứa Y Nhiên lại nghĩ đến cái câu vô cùng tự nhiên kia của , “Sau này chúng ta có cục cưng…”

      Rùng mình cái, Hứa Y Nhiên thực muốn khóc… mau trả chỉ số thông minh cho Nghiêm Thiếu Hành !

      Cả ngày nay tâm trạng Hứa Y Nhiên đều yên, sáng gọi điện cho em họ Nghiêm Thiếu Hành – Nghiêm nghiệt, uyển chuyển bày tỏ Nghiêm gia hẳn phải tìm bác sĩ nổi tiếng tới hội chẩn cho Nghiêm Thiếu Hành…

      Nhưng mà Nghiêm yên nghiệt trả lời rất đơn giản rất thẳng thừng, trực tiếp cho Hứa Y Nhiên xem cổ phiếu của Universe trong thời gian gần đây nhất.

      Chỉ số cho thấy, do vài quyết sách mạnh mẽ gần đây của Nghiêm Thiếu Hành, mà cổ phiếu Universe liên tục vững bước tăng vọt.

      “Chị ba, thực ra ba vẫn tài giỏi như vậy, có điều mấy tháng trước tâm trạng tốt lắm, gần đây mới chuyển biến tốt hơn, nên hiệu suất làm việc của ấy cũng tăng.” Nghiêm nghiệt đầy thâm ý.

      Đáng tiếc lời của Nghiêm nghiệt luôn luôn đáng tin, hiếm khi nghiêm túc lần, Hứa Y Nhiên lại để bụng lắm, chỉ cho rằng trí nhớ Nghiêm Thiếu Hành bị rối loạn, còn chỉ số thông minh có vấn đề gì.

      Buổi tối sau khi tan tầm, như thường ngày, cùng mấy đồng nghiệp thuận đường tới trạm xe buýt.

      Trong lòng nghĩ đến chuyện của Nghiêm Thiếu Hành, Hứa Y Nhiên thoáng yên lòng, chậm rãi lấy thẻ xe buýt trong túi xách, tới, bỏ lại vài đồng nghiệp rơi rụng ở phía sau.

      Chuyện này vốn cũng có gì, nhưng tâm thần yên lúc qua có chiếc xe màu đen, chiếc xe này đột nhiên mở cửa, sau đó cả người đều bị kéo vào.

      Nửa phút sau ——

      Điện thoại Hứa Y Nhiên vang lên.

      Tâm trạng phức tạp nhận cuộc gọi, còn chưa lên tiếng, người ở đầu dây bên kia vội hỏi, “Y Nhiên? Sao đột nhiên thấy ?”

      Chương 120: Chờ chúng ta có cục cưng (3)

      trong những đồng nghiệp cùng ngồi xe với , tới mới phát thiếu mất người, vội vàng gọi điện hỏi.

      “Tôi… tôi để quên đồ, trở về công ty lấy, mọi người trước .”

      Đồng nghiệp thở phào nhõm, “Làm sao biến mất nhanh vậy, dọa chúng tôi sợ muốn chết.”

      Mấy còn xem xét cửa công ty chút, đường này căn bản có bóng dáng của Y Nhiên nha!

      rơi xuống cống thoát nước có thể tin … Hứa Y Nhiên khóc ra nước mắt, tìm cớ lung tung lừa gạt cho qua chuyện, cúp máy xong, định thở phào cái, chợt điện thoại lại vang lên.

      Lần này là Tô Ngôn gọi tới, mặc dù quan hệ giữa hai người rất tốt, nhưng nhà thuận đường, nên bình thường tan tầm đều cùng .

      Hứa Y Nhiên còn tưởng ấy có chuyện gì, nghĩ nhiều liền nhận máy, chợt nghe Tôn Ngôn ở đầu dây bên kia cười như kẻ trộm, “Tiểu Y Nhiên ơi, thấy rồi nha, tay áo âu phục, cậu bị người đàn ông kéo vào!”

      Mặt Hứa Y Nhiên đỏ bừng, đồng thời đầu cũng bắt đầu to hơn, “Đó là… hàng xóm của mình!”

      Lần trước mượn điện thoại của Nghiêm Thiếu Hành, Hứa Y Nhiên cũng là của hàng xóm, lần này đành phải lấy cớ cũ thôi.

      “À…” Tô Ngôn cố tình kéo dài giọng điệu, “Động tác ta kéo cậu vào rất cuồng dã nha… tiếp theo phải là đặt cậu dưới thân, sau đó… ừ hử!”

      Mặt Hứa Y Nhiên càng đỏ, cố gắng lờ vị chồng trước kia đè người.

      Mặc dù Tô Ngôn chỉ đoán được khởi đầu, nhưng tuyệt đối đoán sai kết quả!

      Cái kia, giống như có rất nhiều chó bổ nhào lên người vậy, đứa trẻ thích làm nũng thích bổ nhào vào người đó! Hứa Y Nhiên tiếp tục AQ tự an ủi mình.

      Chuyển tầm mắt nhìn Nghiêm Thiếu Hành, rất nghiêm túc với Tô Ngôn, “ ta là dân khiêng vác, động tác này là theo thói quen.”

      Trước kéo túi tới, sau đó hất lên vai

      Tô Ngôn vỗ đầu, bắt đầu thay bạn tốt phiền muộn vì năng lực dối, “Y Nhiên, chiếc xe ta lái là Bentley đời mới, hơn năm triệu chiếc nghen!”

      Khiêng vác mà kiếm được nhiều tiền thế? Giờ cũng muốn làm khiêng vác!

      xong Tô Ngôn còn nhắc nhở bạn tốt nên dối thế nào, “Đừng ta là tài xế nha, đó là xe của ông chủ ta, bằng vào thời gian này, ta hẳn phải đưa ông chủ về nhà chứ.”

      “…” Vẻ mặt Hứa Y Nhiên đau khổ, “ ta là tài xế của công ty tổ chức hôn lễ.” Lúc này ai kết hôn, vừa hay…

      Chương 121: Chờ chúng ta có cục cưng (4)

      “Vừa nãy cậu phải ta là dân khiêng vác à?” Thấy thực muốn , Tô Ngôn cũng hỏi tới nữa, có điều vẫn nhịn được trêu chọc câu.

      ta… kiêm chức vụ…” ┭┮﹏┭┮

      Tô Ngôn bị bạn tốt làm cho 囧, bèn trêu thêm vài câu xong cúp máy.

      Mà Hứa Y Nhiên cất điện thoại xong, rất muốn dùng ánh mắt giết chết cái người vẫn đè lên , còn cười nhẫn nhịn rất vất vả, dường như chồng trước rất sung sướng thưởng thức vẻ mặt đau khổ kiếm cớ.

      Nhưng hình như tâm trạng chồng trước rất tốt, khóe miệng cong cong, nở nụ cười khiến người ta mặt đỏ tim đập.

      Aizz, thấy cười dịu dàng như vậy lại tim phổi, lại thay buồn rầu!

      Quên , so đo với kẻ ngốc, ngốc thành vậy rồi, sao còn có thể “Bắt nạt” chứ?

      Nhưng trong lòng tự an ủi như thế, nghĩ đến về sau phải ăn sao với Tô Ngôn, Hứa Y Nhiên lại oán giận.

      Tuy Tô Ngôn tò mò hỏi nữa, nhưng quan hệ bọn tốt vậy, nếu Tô Ngôn cho rằng bình thường quen bạn trai còn giấu ấy, vậy đau lòng bao nhiêu!

      đường rất may mắn là kẹt xe, sau khi về đến nhà, dĩ nhiên tới giờ cơm tối rồi.

      Lần đầu tiên Hứa Y Nhiên trông mong được xuống bếp đến thế, nóng lòng đến độ ngay cả quần áo cũng muốn thay, ngay lập tức làm cơm.

      Nhưng Nghiêm Thiếu Hành hình như muốn đoạt “thú vui” này của , ra vẻ muốn ôm lên lầu, “Về rồi lên lầu nghỉ ngơi , làm cơm xong gọi em xuống nè.”

      “Tại sao?” Hứa Y Nhiên bật ra phía sau chút, tránh cánh tay .

      phải em bé, làm gì muốn để người ta ôm tới ôm lui hoài.

      Còn Nghiêm đại tổng tài muốn chứng tỏ bản thân có tứ chi cực kỳ phát triểu, đầu óc cực kỳ ngu si à… Nhìn cơ bắp rắn chắc cánh tay , rồi nhìn nụ cười dịu dàng mặt , Hứa Y Nhiên có cách nào kiềm chế ý nghĩ này trong đầu.

      Mỗi lần thấy Nhiên Nhiên nhà lộ ra ánh mắt đồng tình, Nghiêm Thiếu Hành cũng rất muốn cười.

      Có điều vẫn nhịn, nhướn mày, “Sáng sớm em bị thương ở chân mà.” mới đón tan tầm đấy.

      Nào có nghiêm trọng vậy, đúng là bước hụt, chỗ mắt cá chân được thoải mái lắm, có điều cũng chỉ là vấn đề , tuyệt đối ảnh hưởng đến lại hàng ngày.

      Nhưng người Hứa Y Nhiên bất kể có vấn đề gì, đặt vào mắt Nghiêm Thiếu Hành, chắc chắn là vấn đề lớn.

      lời nào ôm lấy , người nào đó dốc sức chứng minh tứ chi của mình rất phát triển, Hứa Y Nhiên làm thế nào cũng tránh thoát…

      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 123: Chờ chúng ta có cục cưng (6)

      Hứa Y Nhiên quả thực vô cùng đau đớn, khoát khoát tay, ỉu xìu muốn lên lầu, “ cần đâu, cảm ơn.”

      Aizz, chuyện nên nhớ đều quên sạch, còn chuyện muốn học bơi chỉ là vặt vãnh lại nhớ kỹ thế!

      Có điều như , quả thực rất muốn học bơi, nếu khi mẹ hỏi, vốn có cách nào báo cáo kết quả công tác.

      Lên lầu do dự rất lâu, Hứa Y Nhiên trở về phòng bèn lôi áo tắm và cái phao bơi làm cực kỳ mất mặt, định đến hồ bơi gần đây.

      tính thu dọn đồ đạc ra ngoài, từ phía sau xuất bàn tay, đặt lên vai , xoay nửa vòng.

      Hứa Y Nhiên đối diện với nụ cười rất tà ác… đương nhiên, trong mắt đó là gương mặt điển trai rất thông minh —— “Nhiên nhiên, muốn giúp em thay ?”

      “…” Hứa Y Nhiên cực kỳ đau đầu nhìn , cũng biết “tiết kiệm” chút sao?

      ràng trí lực đều đủ, vậy mà cứ lãng phí vào chuyện “ đứng đắn” thế?

      vốn xem đứa trẻ to xác trước mắt là uy hiếp, vòng qua , “Tôi phải ra ngoài chuyến, ngược lại ở nhà ăn quả óc chó , đừng chạy loạn, biết ?”

      biết.” “bé to xác” trả lời rất hùng hồn.

      Chẳng qua những chuyện khác lại biết rất à…

      Cười xấu xa, trực tiếp ôm người ném lên giường, “Thay đồ, xuống lầu theo học bơi.”

      Trước cũng , có lẽ chịu ảnh hưởng trong hoàn cảnh trưởng thành và giáo dục, khi Nghiêm Thiếu Hành cũng lên mặt nạt người, nhưng vẫn toát ra luồng oai nghiêm của cấp rất tự nhiên.

      Hồi lâu sau, cứ xem như câu đơn giản, do ra, cũng khiến người ta tự chủ được muốn khuất phục.

      Nghiêm Thiếu Hành như vậy Hứa Y Nhiên hiểu rất … hoặc là , sau khi kết hôn, bình thường tivi đều thấy Nghiêm đại tổng tài đó.

      Thực ra khí chất của vẫn thay đổi, chỉ là lần này sau khi dọn về, thái độ của Nghiêm Thiếu Hành còn kém hơn trước đây nhiều lắm, Hứa Y Nhiên kinh ngạc, nhất thời chú ý điểm này.

      Giờ… khẽ nhíu mày, ý nghĩ là lạ trong đầu chợt lóe lên.

      Tuy rằng hoài nghi này hơi thái quá, nhưng cái ý nghĩ này cứ lồ lộ ra, chứng thực chút, lúc nào cũng lo lắng.

      Hứa Y Nhiên thoáng ngây ngô lúc lâu, Nghiêm Thiếu Hành cũng giục , chỉ đứng bên ôm ngực, con ngươi đen sâu kín, biết nghĩ gì.

      Nên chứng minh thế nào? Gọi điện cho Nghiêm Thiếu Huân?
      Last edited: 27/9/15

    4. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Hihi. Temmmmmmmm nha!
      Thank lac lac.
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @trạch nữ me hàng kinh quá :025: đó h đến tối 18 like :034:
      Last edited: 27/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :