Chương 22: Ôn Ảo
Edit: Đa Đa
Vừa nhắc tới con lớn Hân Hàm, Bạch Mai tự cho là đúng kiêu ngạo nhướng mày, cố ý : "Nếu như con có thể xuất ngoại làm bác sĩ, mẹ cũng vội vàng bắt con lập gia đình như vậy."
Lạc Hân Nghiên vui hét lớn, tất nhiên muốn bị so sánh, từ đến lớn thành tích của luôn kém hơn chị về mọi mặt.
Lạc Tử Câm ở trong nhà ăn vẫn trầm mặc , nghe hai mẹ con chuyện, vẻ mặt thản nhiên.
"Mẹ, mẹ biết tên những người có trong sách ?" Lạc Hân Nghiên nhận lấy hoa quả.
Bạch Mai nhìn con hỏi: "Làm sao?"
Lạc Hân Nghiên ngửa đầu: "Bất quá con chỉ muốn biết tiếp theo ai là Thôi phu nhân thôi."
Bạch Mai cầm miếng táo bỏ vào trong miệng, có chút hâm mộ : "Châu Thiến Nhã cũng có tên trong danh sách."
Lạc Tử Cầm bộ dạng phục tùng đứng ở bên, nghĩ đến dáng vẻ hưng phấn của mẹ con Chu mẫu, vẫn thể hiểu được, nếu Thôi Thái Triết là "Thiên sát tinh", vì sao nhiều người vẫn tranh nhau để được gả cho ta.
"Chị Thiến Nhã?" Lạc Hân Nghiên nhìn mẹ nhíu mày, làm như tin.
"Đúng vậy, Nếu như ta có thể trở thành Thôi phu nhân, vậy chúng ta cũng được thơm lây." Bạch Mai giả vờ ưu nhã nhìn con : "Bất quá điều kiện trước tiên là, nếu như con sớm kết hôn với Tuấn Hy."
Lạc Hân Nghiên nhìn mẹ, vẻ hoài nghi: "Nhưng mà ――, Chị Thiến Nhã có thể gả cho Thôi tiên sinh?"
"Vậy cũng chưa chắc." Bạch Mai : "Bởi vì ta còn có đối thủ mạnh ―― Ôn Ảo."
"Ôn Ảo?" Lạc Hân Nghiên bĩu môi : " Vậy mong muốn của chị Thiến Nhã chẳng phải là quá xa vời rồi."
Lạc Tử Câm buồn lên tiếng, bất quá, thế nhưng cảm thấy rất kỳ quái, Châu Thiến Nhã nghe tên Ôn Ảo lúc đó cũng thất vọng, tại Lạc Hân Nghiên cũng vậy, Ôn Ảo này, rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào? Dĩ nhiên là mỹ nữ hơn người, hoàn toàn tin vào điều đó?
" thể trước được." Bạch Mai đưa khăn tay lau khoé môi, "Ngộ nhỡ Thiến Nhã trổ hết tài năng sao?" xong rời bàn ăn.
Lạc Hân Nghiên sửng sốt, sau đó bước nhanh theo sau: "Mẹ, mẹ biết nội tình gì rồi?"
Sau khi hai mẹ còn rời khỏi, Lạc Tử Câm cùng Dì Phúc bắt đầu thu dọn bàn ăn.
" ba, về phòng nghỉ ngơi !" Dì phúc thấy có ai, lặng lẽ : " mình tôi ở chỗ này là được rồi." Bà thực hiểu, đêm nay vì sao Bạch Mai bắt làm nhiều việc như vậy, tuy rằng có người làm xin nghỉ, nhưng chỉ phục vụ bữa cơm cho hai mẹ con, mình bà có thể ứng phó.
Lạc Tử Câm nhanh chóng giúp dọn dẹp bàn ăn, mỉm cười với dì Phúc, đúng vậy, ở Lạc gia, Dì Phúc là người làm đối xử tốt với nhất.
Trở lại phòng bếp, dì Phúc cứng rắn đuổi về phòng.
Lạc Tử Câm mở hộp đựng thức ăn, mùi thơm của thức ăn xông tới, khi thấy bàn học có chén đũa, đôi mắt hạ thấp, hạnh phúc bỗng nhiên trào dâng, dì Phúc vội vã đuổi về phòng như vậy, nguyên lai, nguyên lai bà để phần cơm cho .