1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lion3012

      lion3012 Active Member

      Bài viết:
      260
      Được thích:
      192
      @Fuu mình lại nghĩ là tiếng động của cái con công xòe đuôi biểu tiểu thư chó điên kia :3
      XuxuFuu thích bài này.

    2. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      TRỌNG SINH HẦU MÔN ĐỘC PHI

      CHƯƠNG 77.1: TỨC GIẬN ĐẾN MỨC HỘC MÁU

      EDIT: XUXU

      An Bình hầu phủ, trong Vô Song các.

      Tần Ngọc Song cứng rắn uống thuốc do thị nữ đưa lên, nhanh chóng ăn mứt táo chuẩn bị trước, thân thể mềm mại nằm ở tháp mềm, tay đặt ở nơi bụng, vẻ mặt đầy ý cười, những ngày qua, nàng liên tục uống thuốc, phải có hiệu quả chứ!

      Hôm qua ban đêm, lão gia ngủ lại ở Vô Song các của nàng, biết giờ đây cái bụng có tin tức chưa, nếu mang thai, là tốt biết bao nhiêu a! Suy nghĩ chút, nụ cười mặt càng ngọt ngào, taijn nàng mong muốn thời gian trôi nhanh lên, miễn là nếu qua hơn tháng, liền có thể tìm đại phu khám, rốt cuộc nàng có phải đạt được như ý nguyện .

      “Hài nhi a, con có biết mẫu thân chờ mong xuất của con a!” Tần Ngọc Song thào mở miệng, thanh có ôn nhu, nàng vốn là sinh ra từ thanh lâu, tuổi trẻ mỹ mạo, bộ dáng khỏe mạnh, nhưng ra nàng thoạt nhìn rất quyến rũ.

      “ Ngũ phu nhân, lão gia ở tại Vô Song các chúng ta thời gian nhiều, nô tỳ tin tưởng, qua được bao lâu, phu nhân liền có thể sinh cho lão gia thêm tiểu thiếu gia.” Phúc Nhi nhìn chủ tử nhà mình đối với đứa con chờ mong, lập tức mở miệng phụ họa , nàng ở bên người Ngũ phu nhân hậu hạ nhiều, Ngũ phu nhân đối với suy nghĩ sinh con trai, nàng nhìn thấy ở trong mắt, ở Hầu phủ này, cũng chỉ có Ngũ phu nhân là khong có con của mình, đại phu nhân sinh đại tiểu thư, Tứ phu nhân chết sinh tứ tiểu thư và đại công tử, tại Hầu môn đại viện mà , con dõi là để sau này dựa vào, mặc dù bây giờ Ngũ phu nhân có tam tiểu thư, nhưng tam tiểu thư chung quy cũng là nữ nhi, nàng cũng phải con ruột của Ngũ phu nhân.

      “ A… Chỉ mong như ngươi , nếu mang thai nhi tử, vậy ta phải tốt dâng hương cho mộ phần tứ tỷ.” Tần Ngọc Song nghe ngực càng vui sướng.

      “Phu nhân, hai ngày này ngài có xuất môn, ngài cũng biết quý phủ xảy ra chuyện gì?” Phúc nhi đến phía sau Tần Ngọc Song, vì nàng xoa bóp vai, Tần Ngọc Song rất thích tay nghè xoa bóp của Phúc Nhi, tay nàng nhấn cái, nàng giống như ở tiên cảnh, cực kỳ thoải mái, lập tức liền phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

      Nghe được Phúc Nhi , Tần Ngọc Song bên vừa hưởng thụ vừa , “ Còn có thể có chuyện gì? Đơn giản chính là đại tiểu thư lên cơn giận, quý phủ này, trước mắt bây giờ Hầu phủ là thiên hạ của hai mẹ con các nàng, muốn thế nào được thế đó, hừ, sớm muộn có ngày…”

      đến đó, Tần Ngọc Song cũng tiếp tục hết, chỉ là, trong giây lát ánh mắt trở nên ngoan độc, cũng tiết lộ tâm tình của nàng.

      “Phu nhân, cũng phải chỉ riêng chuyện này.” Phúc Nhi trong mắt lóe sáng.

      “Nga?Vậy ngươi xem còn có chuyện gì mới mẻ?” Tần Ngọc Song hang hái, lần nữa thay đổi tư thế nằm cho thoải mái, hai ngày này nàng bước chân ra khỏi nhà, biết bên ngoài Vô Song Các xảy ra chuyện gì.

      “Phu nhân a, người biết nhị tiểu thư chết?” Phúc Nhi mở miệng, thận trọng nhìn phản ứng của Tần Ngọc Song.

      Tần Ngọc Song nhíu mày, lại có có bao nhiêu kinh ngạc, “ tính sao?”

      Chuyện tình nhị tiểu thư chết, ngày hôm trước nàng liền biết, mặc dù nàng biểu ra thèm để ý, nhưng trong lòng vẫn sinh ra vướng mắc, hôm nay nhị tiểu thư được lão gia coi trọng, nếu nàng chết, chú ý của lão gia liền trở về người của nhị tiểu thư, như vậy Hinh Nhi bị lạnh nhạt, đối với nàng mà , chuyện như vậy có gì tốt.

      “Vậy phu nhân cũng biết, trong phủ có thêm biểu tiểu thư?”

      “Sao?”Tần Ngọc Song mở mắt ra, cái này nàng biết.

      Phúc Nhi theo dõi phu nhân có hứng thú, trừng mắt nhìn, tiếp tục mở miệng, “ Biểu tiểu thư là tiểu nữ của Lưu gia ở Vệ Thành, có lẽ được mời đến Hầu phủ chúng ta làm khách, bộ dáng kiêu ngạo hung hăng, tưởng rằng mọi chuyện chỉ có thế. Biểu tiểu thư vừa đến Hầu phủ, liền Thính Vũ Hiên, nghe bị nhị tiểu thư đuổi ra khỏi Thính Vũ hiên. Nhưng người bị đuổi như thế nào ?Biểu tiểu thư bị nhị tiểu thư dạy dỗ, bị buộc chui lỗ chó chui ra ngoài, thân thể dính đầy bụi đất, nhìn đẹp cực kỳ.”

      Phúc nhi ve mặt hào hứng , ngày ấy, tuy rằng nàng có tận mắt thấy, nhưng nghe các nha hòa khác trong phủ kể lại, liền có thể tưởng tượng ra, biểu tiểu thư chật vật như thế nào.

      “Còn có chuyện này nữa sao? Lá gan của nhị tiểu thư lớn như vậy sao? Ngay cả chắt nữ của đại phu nhân mà cũng dám… true chọc a!” Tần Ngọc Song nhíu mày, trong ánh mắt có đạo ánh sánh lóe lên, An Ninh kia, từ khi nào bắt đầu có thay đổi nha.

      “ Sao lại có thể? tại biểu tiểu thư ở trong Cẩm tú các, mỗi ngày giương nanh múa vuốt, rất kiêu ngạo, hạ nhân phục vụ đúng là chịu tội, may là đại phu nhân hạ lệnh, cho biểu tiểu thư ở Khởi Thủy uyển, cho đại tiểu thư với biểu tiểu thư ở cùng nhau nếu bọn hạ nhân sao có thể chịu được.”Phúc Nhi thao thao bất tuyệt , may mắn nàng là nha hoàn của Vô Song các, cần ở đại phòng chịu tội.

      Tần Ngọc Song giống như nghĩ được cái gì, con ngươi căng thẳng, phất phất tay, ý bảo Phúc Nhi cần mát xa cho nàng, đôi mi đẹp nhíu lại chút, giống như suy tư về cái gì, đại phu nhân cho biểu tiểu thư Khởi Thủy uyển?

      Đây chính là điều kỳ quái, con ngươi chớp chớp cái, đột nhiên, nàng giống như nghĩ tới cái gì, khóe miệng gợi lên nụ cười, mở miệng thử hỏi , "Đại tiểu thư cũng biết nhị tiểu thư còn sống?" Phúc Nhi nhíu nhíu mày, "Nghe Trân nhi tỷ trong Khởi Thủy uyển vụng trộm cho ta biết, đại phu nhân cho các nàng đem chuyện trong Khởi Thủy uyển ra, càng cho các nàng đem chuyện bên ngoài xảy ra mang vào trong Khởi Thủy uyển ."

      A! Quả nhiên! Tần Ngọc Song nhãn tình sáng lên, nguyên nhân mà Lưu Hương Liên làm như vậy, là vì cho lão gia biết đại tiểu thư ở trong Khởi Thủy uyển tùy ý khi dễ hạ nhân, càng thêm vì cho An Như Yên biết An Ninh còn sống?

      Nàng lớn mật đoán rằng, nếu là như vậy, đó là chuyện cực tốt để chơi, nghĩ về An Ninh, lại nghĩ về hai mẹ con đại phu nhân, trong mắt xẹt qua tia tính kế.

      "Tần di nương, Hinh Nhi vừa học xong điệu múa, Hinh Nhi múa cho Tần di nương xem, được ?" An Lan Hinh vội vàng vào phòng, nhìn Tần Ngọc Song, vẻ mặt chờ mong cùng lấy lòng, nàng biết có mẫu thân, nàng muốn càng ngày càng vĩ đại, phải nhờ vào chiếu cố của Tần di nương, rồi ngày kia mới có thể thay mẫu thân báo thù!

      Nghĩ đến đại phu nhân cùng An Như Yên, trong mắt An Lan Hinh, liền tự giác xẹt qua tia hận ý. Tần Ngọc Song nhìn thấy An Lan Hinh, trong lòng vui vẻ, hướng tới An Lan Hinh ngoắc ngoắc, "Hinh Nhi, mau tới bên cạnh di nương, khiêu vũ về sau còn nhiều thời gian, hôm nay, chúng ta trước khiêu vũ, di nương có chuyện trọng yếu cho ngươi làm."

      An Lan Hinh nhíu nhíu mày, trong lòng trồi lên tia nghi hoặc, "Di nương muốn Hinh Nhi làm cái gì?"

      Ý cười mặt Tần Ngọc Song càng đậm, lôi kéo tay của An Lan Hinh vỗ , "Hinh Nhi, đại tỷ tỷ con bị bệnh lâu như vậy, con cũng nhìn cái, đây chính là đúng!"

      Nghe được Tần Ngọc Song nhắc tới An Như Yên, sắc mặt An Lan Hinh lập tức suy sụp xuống, hung hăng bỏ tay Tần Song Ngọc ra, "Ta !"

      Chung quy là tiểu nha đầu mười ba tuổi, còn có học được cách che dấu và khắc chế cảm xúc của chính mình như thế nào. Ở trong mắt của nàng, An Như Yên cùng đại phu nhân là hung thủ hại chết mẫu thân, An Như Yên còn tự tay giết chết tiểu tuyết cầu của nàng, nghĩ đến hình ảnh máu chảy đầm đìa kia, An Lan Hinh liền thể khống chế được hận ý ở trong lòng, An Như Yên chết mới tốt!

      Nàng mới xem nàng ta! mặt Tần Ngọc Song xuất tia tức giận, "Ngươi làm cái gì vậy? Di ngôn của mẹ ngươi ngươi cũng nghe sao? Nương ngươi đem ngươi phó thác cho ta, ta tự nhận hảo hảo chiếu cố ngươi, hôm nay, ngươi nhưng lại chống đối ta như thế, là làm tâm di nương đau đớn, di nương về sau làm sao còn dám dạy ngươi?" Tần Ngọc Song tức giận, An Lan Hinh nhất thời có chút hoảng, hé ra khuôn mặt tươi cười đau khổ rối rắm cùng chỗ, bàn tay nắm lại rồi lại thả ra, lạnh run thào, "Nhưng... Nhưng "

      "Ai, ta vốn định bảo ngươi cùng tỷ muội liên lạc chút tạo cảm tình, ngươi lại đối với đại tiểu thư có khúc mắc, các ngươi thủy chung là tỷ muội, huống hồ, ngươi tại cùng nàng giao hảo, đối với ngươi mà , cũng phải là chuyện xấu." Tần Ngọc Song nhìn bộ dáng An Lan Hinh khó xử rối rắm.

      An Lan Hinh đối với An Như Yên có khúc mắc, điểm này, nàng nhìn ra được, mỗi lần nhắc tới đến An Như Yên cùng đại phu nhân, phản ứng của Hinh Nhi càng kích động.

      An Lan Hinh cắn chặt môi, nội tâm tựa hồ kịch liệt giãy dụa, nàng biết, nếu chính mình nghe di ngôn của mẹ, sau này nàng ở trong Hầu phủ, bước khó , ca ca ngày thường đều có công vụ ở trong người, căn bản dề bận tâm đến nàng, nàng cũng chỉ có thể dựa vào di nương che chở .

      "Hinh nhi... là được." Rốt cục, An Lan Hinh cân nhắc, vẫn là đồng ý, có lẽ Tần di nương sai, nàng tuy rằng cực kỳ hận An Như Yên cùng đại phu nhân, nhưng dưới tình hướng thân thế trong Hầu phủ, cũng chỉ có thể nhẫn, thậm chí lấy lòng các nàng, nhưng trong lòng nàng cũng thập phần kiên định, cừu của nàng, nàng quên!

      "Thế này mới ngoan!" Tần Ngọc Song vừa lòng nở nụ cười, đáy mắt cũng xẹt qua tia sáng, "Phúc Nhi, đem điểm tâm ngươi làm đưa cho tam tiểu thư, để cho tam tiểu thư đưa qua cho đại tiểu thư."

      “Vâng, nô tỳ ngay." Phúc Nhi phúc phúc thân, lui xuống, bao lâu liền đem cái thực hộp đến, giao cho An Lan Hinh. An Lan Hinh cầm lấy thực hộp, Tần Song Ngọc ôn nhu dặn dò, "Ngươi cho đại tỷ tỷ ngươi, này tuy rằng là điểm tâm tốt nhất, nhưng hôm nay nhị tiểu thư ăn qua, khen dứt miệng, cho nên, liền cũng tặng ít cho nàng, hy vọng nàng thích."

      An Lan Hinh nhíu mày, "Di nương cũng tặng nhị tỷ tỷ sao?" Chuyện nhị tỷ tỷ chết, nàng cũng biết, trong lòng có chút thất vọng, đối với người từng dạy mình là nhị tỷ tỷ, tâm tình của nàng rất là phức tạp, nhị tỷ tỷ đối với nàng phải tốt, nàng thậm chí là có chút thích nàng, nhưng là, tài hoa của nhị tỷ tỷ, cùng với ưu ái của tướng quân ca ca đối với nhị tỷ tỷ, điều này làm cho nàng ghen tị thôi.

      Tần Ngọc Song cũng có trả lời vấn đề của nàng, khoát tay áo, "Mau thôi, thời gian trì hoãn lâu, điểm tâm lạnh tốt lắm, chờ sau khi ngươi trở về, lại cho di nương nhìn xem vũ đạo mới của ngươi”

      "Vâng, Hinh nhi liền ." An Lan Hinh nghe thấy Tần Ngọc Song muốn xem nàng khiêu vũ, trong lòng vui vẻ, liền cũng suy nghĩ thêm nữa, mang theo thực hộp, vội vàng ra phòng.

      Vì nàng xa, nên phát , khóe miệng Tần di nương gợi lên nụ cười tà ác, đại phu nhân cho An Như Yên biết An Ninh còn sống, như vậy nàng liền cố tình làm trái ý nàng ta, hừ, nhớ tới đêm đó An Như Yên bị thương bị đưa trở về, trong miệng đối với An Ninh kêu đánh kêu giết, tinh quang trong mắt càng đậm, An Như Yên nếu biết An Ninh còn sống, Hầu phủ, sợ lại long trời lở đất.

      Trong Khởi Thủy uyển.

      Trước sau như quanh quẩn đều nghe thấy tiếng An Như Yên chửi bậy, cần nhìn cũng biết, lại có nha hoàn đụng vào họng súng của An Như Yên.

      An Lan Hinh mang theo thực hộp đến Khởi Thủy uyển, càng tới gần nơi này, hận ý trong lòng nàng lại càng đậm. Nhưng, nàng lại cố gắng áp chế cảm xúc bốc lên trong lòng, với chính mình, tại nàng phải nhẫn, chỉ có thể chịu đựng, tương lai mới có thể nhìn thấy kết quả thê thảm của An Như Yên.

      Hít hơi sâu, An Lan Hinh chuẩn bị đủ tâm lý của bản thân, bước vào đại môn của Khởi Thủy uyển. Khởi thủy uyển, nàng rất ít đến, nơi này là nơi ở của đại tiểu thư, so với Quỳnh Hoa viện của bọn họ lớn hơn ít, bố trí trong đó, cũng thập phần tinh xảo.

      "Tam... Tam tiểu thư, ngươi tới nơi này làm gì?" Có nha hoàn thấy được An Lan Hinh, hành lễ, nhưng thái độ lại có chút khinh thường, ở thời điểm trước kia khi tứ phu nhân còn chưa có chết, các nàng đối với tam tiểu thư cũng rất có lễ nghi.

      Nhưng, tại liền giống, tam tiểu thư này có mẫu thân, địa vị ở trong phủ, ngay cả nha hoàn các nàng cũng để vào mắt. An Lan Hinh cảm nhận được nha hoàn này có đem chính mình để vào trong mắt, cũng tức giận, nở nụ cười, "Ta là vội tới đưa điểm tâm cho đại tỷ tỷ."

      Đưa điểm tâm? Nha hoàn kia cao thấp đánh giá An Lan Hinh phen, ánh mắt dừng ở hộp thực tay nàng, nghỉ đến giờ này đại tiểu thư còn phát giận, trong mắt nhất thời xẹt qua tia ác ý, chỉ trong chớp mắt, liền đối với An Lan Hinh cười hớ hớ , "Là như thế này, đại tiểu thư ở trong phòng, ngươi đưa qua ! Ta còn có việc, đưa người qua đựơc".

      xong, liền vòng qua An Lan Hinh, hướng tới bên kia đến, nhưng ra vài bước, lại tránh ở sau núi giả, nhìn An Lan Hinh mang theo thực hộp tới phòng của đại tiểu thư, mặt trồi lên chút dắc ý khi thực được. "Đại tiểu thư hôm nay tính tình còn có phát đủ, ai kêu tam tiểu thư tự đưa lên cửa đâu!"

      Nhãn tình của nha hoàn sáng lên, vừa vặn, tam tiểu thư nếu cẩn thận chọc khiến cho đại tiểu thư vui, còn có thể thay các nàng chia sẻ tính tình của đại tiểu thư, vậy nha hoàn các nàng đỡ hơn chút.

      Trong phòng. An Như Yên quở trách nha hoàn, nha hoàn kia quỳ mặt đất, nơm nớp lo sợ, mạnh, phanh tiếng, cái ly trà liền bị An Như Yên quăng mạnh ra, mục tiêu của nàng vốn là nha hoàn quỳ mặt đất kia, lại biết vì sao lại trúng mà lại rơi ngay xuống cạnh chân của An Lan Hinh bước vào cửa, phát ra thanh chói tai.

      "Nha!" An Lan Hinh kinh hô ra tiếng, thiếu chút nữa, ly trà kia liền nện ở thân thể của nàng, cảm nhận được khí căng thẳng trong phòng, trong lòng An Lan Hinh hừ lạnh, An Như Yên này hung thần ác sát như vậy, tướng quân ca ca nhất định thích.

      Nghĩ đến ngày nhị tỷ tỷ cập kê, An Như Yên nhiệt tình đối với tướng quân ca ca, ý tưởng xem kịch vui trong lòng càng đậm, ánh mắt dừng ở người An Như Yên nằm giường, lúc này An Như Yên, làm sao còn có khí thế của tiểu thư danh gia thanh nhã cao quý?

      Riêng là dữ tợn khủng bố mặt của nàng, cũng làm cho người ta vừa thấy tâm liền sinh chán ghét, nếu tướng quân ca ca nhìn thấy bộ dáng chật vật lúc này của An Như Yên, nhất định cũng hèn mọn khinh thường. suy nghĩ, liền nghe được thanh lạnh lùng của An Như Yên truyền đến.

      "Ngươi tới làm gì?" An Như Yên nhìn thấy An Lan Hinh, trong mắt xẹt qua tia tức giận nồng đậm, nàng là tới xem kịch vui sao? Nàng chẳng lẽ nhớ chính mính giết cái tiểu súc sinh kia của nàng ta như thế nào sao.

      An Lan Hinh đột nhiên phục hồi tinh thần lại, nghĩ đến lời dặn dò của Tần di nương, kéo kéo khóe miệng, nở rộ nụ cười, cất bước vào phòng, "Đại tỷ tỷ, Hinh nhi là mang điểm tâm đến cho người."

      "Nga? Ngươi có ý tốt như vậy sao?" An Như Yên hừ lạnh ra tiếng, tựa hồ là tin lý do thoái thác của nàng.

      Khóe miệng An Lan Hinh cứng đờ, lại rất nhanh che dấu , đem hộp thực đặt ở bàn, tự tay đem điểm tâm bên trong lấy ra "Này vẫn còn nóng! Mới vừa rồi tặng chút đến Thính Vũ hiên, nhị tỷ tỷ ăn khen dứt miệng, ăn rất ngon! Đại tỷ tỷ, người cũng nếm thử ."

      An Lan Hinh nghi ngờ gì, dựa theo lời của Tần Ngọc Song , khi chuyện, bưng mâm điểm tâm, tới trước mặt An Như Yên.

      Sắc mặt An Như Yên đột nhiên cứng đờ, bên tai quanh quẩn câu mới vừa rồi của An Lan Hinh, 'Nhị tiểu thư ăn khen dứt miệng'? Nhị tiểu thư? An Ninh? An Ninh phải chết sao? Người chết sao có thể ăn điểm tâm, còn khen dứt miệng?

      "Ngươi cái gì?" An Như Yên hai tay nắm chặt, ánh mắt như kiếm, hung hăng trừng mắt nhìn An Lan Hinh, lớn tiếng hỏi. An Lan Hinh bị hoảng sợ, theo bản năng lui về phía sau từng bước, tay bưng điểm tâm, hướng về phía trước, "Đại tỷ tỷ... Người cũng nếm thử ."

      Nàng mới vừa rồi đúng là câu này nha! mặt An Như Yên tức giận càng đậm, vung tay lên, đẩy An Lan Hinh phen, nhất thời đĩa điểm tâm trong tay quăng rơi mặt đất, cái đĩa vỡ ra thành nhiều mảnh vang lên thanh chói tai, điểm tâm rơi khắp nơi, An Lan Hinh cũng bị lực đạo kia đẩy khiến thân mình hơi lảo đảo.

      " phải câu này! Trước đó ngươi còn cái gì đó?" An Như Yên giận dữ hét, nàng mất tính nhẫn nại, khẩn cấp muốn xác định tin tức mới vừa rồi nàng nghe thấy có phải nghe lầm hay .

      Nhìn An Như Yên trước mặt, An Lan Hinh theo bản năng nghĩ tới hình ảnh nàng ta giết tuyết cầu của nàng, tay theo bản năng nắm chặt, cũng sắc bén thốt ra, "Nhị tỷ tỷ ăn khen dứt miệng, ăn ngon cực kỳ."

      Nàng biết An Như Yên vì sao đột nhiên tức giận, nhưng nàng biết, nàng cực kỳ hận đại tiểu thư trước mặt này, khắc cũng muốn ở trong này thêm nữa, giờ phút này nàng, hoàn toàn quên lời dặn dò của Tần Ngọc Song, vội vàng chạy ra khỏi Khởi Thủy uyển.

      "Đợi chút!" An Như Yên thấy nàng phải , liền lớn tiếng gọi nàng lại, nhưng An Lan Hinh coi như có nghe thấy thanh của nàng, cước bộ ngừng cũng ngừng chạy ra bên ngoài.

      Trong phòng, An Lan Hinh rồi, nguyên bản khí sắc bén càng phát ra áp lực, cỗ hơi thở nguy hiểm rất nhanh lan ra khắp nơi.

      "Dĩnh Thu!" An Như Yên kêu to tiếng, gọi nha hoàn bên người chính mình, giờ phút này nàng bởi vì vừa mới nghe thấy tin tức khiến nàng khiếp sợ, cam lòng, nàng muốn xác nhận, nàng muốn xác nhận An Ninh có phải hoàn hảo còn sống hay .

      Dĩnh Thu bên ngoài nghe được tiếng gọi, chút cũng dám chậm trễ, vào phòng, nhìn thấy đại tiểu thư vẻ mặt tức giận, đôi mắt lại tràn ngập sắc bén trầm, trong lòng Dĩnh Thu lộp bộp chút, "Tiểu... Tiểu thư có gì phân phó?"

      "An Ninh rốt cuộc chết hay ?" An Như Yên có quanh co lòng vòng, thẳng, lớn tiếng hỏi, ánh mắt sắc bén khóa chặt Dĩnh Thu, tựa hồ là muốn từ mặt của nàng nhìn đến đáp án. Quả nhiên, thân thể Dĩnh Thu ngẩn ra, "Tiểu... Tiểu thư..."

      "Nàng chết đúng hay ?" An Như Yên giờ phút này cách nào hình dung tức giận cùng cam lòng trong lòng mình, phản ứng dị thường khắc kia của Dĩnh Thu, nàng cũng sáng tỏ đáp án, chết? Làm sao có thể chết? An Ninh làm sao có thể chết?

      Từ sau khi nương trở về từ Thính Vũ hiên, vì sao cho nàng biết An Ninh chết? Bà vì sao lại gạt nàng? Làm cho nàng nghĩ đến An Ninh chết?

      Trong lòng nàng vui vẻ, bởi vì nàng giờ phút này tuy rằng thực thảm, nhưng An Ninh so với nàng càng thảm hại hơn, mệnh cũng còn, An Như Yên nàng tốt xấu gì cũng còn sống thế giới này.

      Nhưng, giờ phút này lại làm cho nàng biết tin tức An Ninh chết, như vậy hai ngày này nàng đều cao hứng hụt sao? Này sao được? Nàng như thế nào có thể chấp nhận này? Tin tức này, thể nghi ngờ là so với lợi kiếm còn muốn sắc bén hơn đâm vào lòng của nàng!

      "Phốc..." ngụm máu tươi phun ra, phốc tiếng, An Như Yên chung quy thể thừa nhận đả kích này, thân thể run run, ngã vào giường, hôn mê bất tỉnh, lúc ý thức tiêu tán, lòng của nàng chung quy cũng như cũ quanh quẩn hình ảnh xinh đẹp của An Ninh cùng với cam lòng của bản thân nàng.

      "A... Tiểu thư... Tiểu thư, người làm sao vậy? Người đừng làm ta sợ, mau! Còn thất thần làm gì? Còn mau thỉnh đại phu? Còn mau gọi đại phu nhân?" Dĩnh Thu tiến lên, nhìn thấy An Như Yên phun ra máu tươi nhìn thấy ghê người, nhất thời từ trong mộng phục hồi lại tinh thần, đối với nha hoàn trong phòng phân phó . Nha hoàn còn bị phạt quỳ mặt đất kia liền đứng dậy, hướng tới bên ngoài phòng chạy ...


      @Ishtar chương mới nha. Cám ơn. Mọi người ơi thanh tiếng ở chương 76 sang chương 77 nghe nhắc đến giải đáp kết quả.

    3. pink_lee

      pink_lee Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      2,405
      cho mụ ANY này tức hộc máu mà chết luôn :yoyo60::yoyo60:
      Xuxu thích bài này.

    4. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Haha, đáng đời An Như Yên, tức ói máu luôn, mà bà di nương kia cũng thâm :yoyo43:
      linhdiep17Xuxu thích bài này.

    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Gieo gió ắt gặp bão thôi
      linhdiep17Xuxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :