1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Nữ Vương Và Trung Khuyển - Nguyệt Cả Triều Ca (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      tối nay vẫn giờ y như cũ có chương 14 nhé chị em

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 14: Cái cốc
      Edit: PHUONGLINH87^^
      Beta: Elena Mai & Ishtar
      [​IMG] [​IMG]


      Giang Dịch Thần muốn tìm Hứa Mạt đàm phán chuyện tối hôm qua chưa thực được, thế mà ngờ lại bắt gặp cảnh Hứa Mạt cùng Lục Tử Hoành ôm nhau thắm thiết. Vì người con trai này mà đột nhiên muốn giải trừ hôn ước với ?

      Giang Dịch Thần đánh giá Lục Tử Hoành từ đầu đến chân lần.Tuy người con trai này thoáng nhìn tệ nhưng tự nhận có thể cùng mình đánh đồng là nhiều, tên đó so với có gì hơn chứ? Giang Dịch Thần phục hồi lại tinh thần, mới ý thức đến chính mình thế nhưng lại so sánh Lục Tử Hoành với bản thân. là hoang đường! làm chi muốn cùng tên đó so đo.
      Hứa Mạt lại ngẩng đầu nhìn, vừa rồi Giang Dịch Thần đứng ở đó, giờ bóng người. rồi.

      ………………(ta là phân cách tuyến………meomeo)………………..

      bàn cơm, Hứa Mạt và Lục Tử Hoành hai người gắp đồ ăn cho nhau, bộ dáng ngọt ngào, nhưng khiến cho bàn cơm khí càng thêm kì quái.

      Giang Dịch Thần rầu rĩ vui. Từ Tiểu Cẩn bởi vì Giang Dịch Thần trầm mặc, còn có mấy ngày trước đây ở trong hôn lễ Giang Đông Linh phát sinh chuyện mấy vui vẻ, lòng có tâm , mặt ủ mày chau, cơm ăn vào trong cổ họng giống như nuốt phải bột phấn, khó chịu vô cùng. ta cảm thấy Giang Dịch Thần tựa hồ có chút thay đổi, cũng biết có phải do ta nhìn nhầm hay . Đối với tương lai của hai người luôn dự cảm có điềm xấu.
      "Em rất gầy, ăn nhiều chút bằng đứa thiếu dinh dưỡng, phát triển tốt liền phiền toái."

      Giang Dịch Thần gắp đồ ăn cho Từ Tiểu Cẩn. Nghe thấy câu của Giang Dịch Thần, Từ Tiểu Cẩn trong lòng dâng lên trận lo lắng. Chắc là nghĩ nhiều mà thôi, sau hôn lễ ngày đó với , khôi phục lại hôn ước chỉ là kế tạm thời, chờ sóng gió qua, hạng mục làm ăn của Giang gia tốt lên hết thảy liền qua ......

      bữa cơm ăn là quái dị, Lục Tử Hoành và Giang Dịch Thần nước sông phạm nước giếng, thế nhưng lại đôi khi thấy trong khí có ma sát, nhất là thời điểm Lục Tử Hoành thân thiết với Hứa Mạt.

      Cao Tĩnh thường thường giảng hòa, ra sức giảm bớt căng thẳng leo thang trong khí, ít chuyện thú vị thời niên thiếu của Hứa Mạt, Giang Dịch Thần và .
      "A Thần, cậu và Hứa Mạt hẳn là ba bốn năm trước quen biết nhỉ?" Cao Tĩnh .
      "Là mùa hè ba năm về trước, sai biệt lắm chính là giờ phút này." Giang Dịch Thần .

      Hứa Mạt lườm Giang Dịch Thần, liếc mắt cái. Là giờ phút này sao? Sao lại nhớ là mùa thu cơ nhỉ.
      đến chuyện Hứa Mạt và Giang Dịch Thần lúc mới gặp, thực tại làm cho người ta hộc máu. Đó là lúc ở hội đấu giá đồ cổ, Giang Dịch Thần nhìn trúng bức tranh chữ “tri tri kỷ” của Phó Đường Đại, tính toán đưa cho cha - Giang Chấn Hoa làm lễ vật mừng thọ vì ông vô cùng thích tranh chữ. Bức tranh đó cũng phải do tuyệt thế danh tiếng nào làm ra, thời điểm giá lên 70 vạn có người lên tiếng nữa, ai biết được Hứa Mạt hứng trí, cố tình cùng đẩy giá lên đến 380 vạn mới dừng lại, làm cho dùng hơn 200 vạn để có được!

      Giang Dịch Thần tại nhớ tới đều cảm thấy đỉnh đầu bốc khói. Cái này dường như từ chính là khắc tinh cho sống yên ổn.
      " Tiểu Tứ, tuổi cũng lớn rồi, sao còn mang chị dâu về cho mọi người chiêm ngưỡng?"

      Hứa Mạt rốt cục chủ động mở miệng, miễn làm cho Cao Tĩnh người đơn độc chuyện.
      " vội, nam nhi ba mươi tuổi mới lập gia đình, còn trẻ thể dễ dàng rơi vào hố lửa a." Cao tĩnh :
      "Nhưng mấy nam thanh nữ tú như các em khiến quan tâm nhiều hơn. đây cũng quanh co long vòng chi cho mệt. Lần này mời các em tới nhà, thứ nhất muốn cho các em tham quan nhà , chơi đùa vui vẻ. Thứ hai cho các em chuyện ràng, khơi thông mọi vấn đề khúc mắc trong lòng. Người lớn trong nhà có cố kỵ tính toán gì kệ họ, hôn nhân đại mỗi người đều quan trọng. Các em đều là bạn tốt mà coi trọng, tình như tay chân, muốn nhìn thấy các em tự tổn thương nhau, xích mích với nhau."

      Tuổi trẻ là cho phép phạm sai lầm, mà nếu lần này sai phạm quá sâu, đời trước và đời này lặp lại như cũ, thời gian sau này muốn thay đổi liền quá muộn rồi.
      Cao Tĩnh lời vừa ra, mấy người trong phòng lập tức trả lời, Giang Dịch Thần trầm mặc, mặt vẫn trầm đứng lên :
      "Với em, việc của mình cần người khác nhúng tay, còn em cũng đừng lo lắng nữa!"

      Giang Dịch Thần ngữ khí tốt kéo Từ Tiểu Cẩn, liền ra ngoài. Cao Tĩnh nhíu mày, đứng lên hai ba bước đến trước mặt Giang Dịch Thần ngăn lại:
      "Cậu có biết? lại nhìn ra là cậu vẫn biết gì hết! A Thần, tự cậu , cậu tính toán xử lý đứa trong bụng Tiểu Cẩn như thế nào?"
      Cao Tĩnh hùng hổ hỏi, Giang Dịch Thần nhất thời trả lời được. tại là tiến thoái lưỡng nan, thà mặc kệ tin đồn bên ngoài, áp lực trong nhà tự gánh lấy.

      Hứa Mạt chưa bao giờ thấy Cao Tĩnh nổi giận như vậy, với mọi người hay bạn bè em luôn ôn hòa, khoan dung như người lớn. Mấy người ở đây đều là đương của mọi chuyện rắc rối thời gian vừa qua, xấu hổ, Hứa Mạt cũng dám mở miệng khuyên can gì cả. Tầm mắt lơ đãng thấy Lục Tử Hoành nhìn . Chống lại tầm mắt , Lục Tử Hoành khóe miệng vểnh vểnh lên cười với . Hứa Mạt thấy tươi cười, phiền muộn trong lòng liền cứ thế mà tiêu tan. Dưới bàn ăn Hứa Mạt nắm lấy tay Lục Tử Hoành.

      "Tôi muốn xử lý như thế nào là việc của tôi, cần phải cùng những người nhúng tay vào!" Giang Dịch Thần chút cũng nhượng bộ.
      " đây chỉ muốn nghe xem cậu tính xử lý chuyện này như thế nào mà thôi! Hứa Mạt, em tính toán thế nào với này?"
      Cao Tĩnh biết Giang Dịch Thần và Hứa Mạt là vì tiền tài ích lợi mới giả vờ khôi phục hôn ước. Giang Dịch Thần cười lạnh tiếng:
      " ấy muốn làm sao bây giờ có thể khống chế được chắc? muốn biết tự mình hỏi ấy chút . Bất quá, đối với bạn của bạn, cho dù thưởng thức tốt nhất vẫn nên khắc chế lại chút!"
      Giang Dịch Thần xong lôi kéo Từ Tiểu Cẩn đứng bên người về phía cửa.
      " Cao Tĩnh, Thần, hai người đừng như vậy, chuyện mấy ngày hôm trước ở quán bar...... Đều là hiểu lầm a."

      Từ Tiểu Cẩn biết Giang Dịch Thần tất nhiên bởi vì Cao Tĩnh ghen tị, sốt ruột nóng gan. Trước đó vài ngày, bởi vì quá khổ sở, mình quán bar, vừa đúng gặp Cao Tĩnh. Cao Tĩnh đối với còn có hảo cảm, tạm biệt bạn bè, cùng Từ Tiểu Cẩn ngồi xuống. Chất cồn rất nhanh có tác dụng, Từ Tiểu Cẩn nước mắt rơi như mưa, đem bi thương khổ sở mấy ngày qua, trút hết ra trận. Hiểu được đầu đuôi câu chuyện, Cao Tĩnh liền đưa ra quyết định phải giúp Từ Tiểu Cẩn. Bất luận lời an ủi, dịu dàng thế nào cũng đều có tác dụng. Cao Tĩnh định mang Từ Tiểu Cẩn say khướt về nhà Giang Dịch Thần lại vừa vặn tìm đến, bắt gặp hai người ôm nhau.

      Cao Tĩnh vừa nghe xong chuyện xưa củaTừ Tiểu Cẩn, tâm tính vốn hướng nội, nhìn thấy ôn nhu dịu hiền liền thích, trông thấy Giang Dịch Thần nhất thời trong lòng đều là lửa giận. Vì thế, hai người đàn ông khí thế bừng bừng nhanh chóng phát sinh xích mích, Giang Dịch Thần cẩn thận bị thương, đột nhiên Từ Tiểu Cẩn chạy tới, bạt tai đánh trúng mặt , lúc đó trong quán bar mảnh hỗn loạn, cũng ràng lắm đến cùng bị thương làm sao.
      Dưới cơn tức giận, Từ Tiểu Cẩn liền theo Cao Tĩnh, mãi đến tiệc cưới ngày đó, mới suy nghĩ cẩn thận, làm quyết định, cố lấy dũng khí tìm Giang Dịch Thần.
      Ngày đó là nguyên nhân Giang Dịch Thần và Cao Tĩnh đanh mặt nhìn nhau, cho nhau sắc mặt cổ quái.

      Cơm trưa tan rã trong bầu khí vui, Cao Tĩnh thông báo buổi chiều là thời gian tự do hoạt động, buổi tối tới đỉnh núi mở tiệc lửa trại ăn đồ nướng. Biệt thự này là dựa vào sườn núi mà xây lên, cao nhìn xuống dưới thành thị rời xa nơi ồn ào náo động, phong cảnh nơi núi rừng trong lành hiếm thấy.

      Thời điểm lúc ba người bọn họ tranh chấp, Hứa Mạt và Lục Tử Hoành ra ngoài. Hôm nay trời đầy mây, mát mẻ chứ giống hai ngày trước nóng rực như thiêu đốt. Ở núi khí trong lành tươi mới, cây xanh bao phủ làm cho con người thoải mái vui vẻ.

      Hứa Mạt và Lục Tử Hoành dắt tay nhau tới sườn núi cách căn biệt thự xa, cùng ngồi xuống tảng đá nghỉ chân, tay trong tay nắm lại thành hình dạng đan xen chặt chẽ.

      "Này......" Hứa Mạt nghiêng người tựa lên bờ vai Lục Tử Hoành hỏi: " tính du học sao?"
      " ."

      Lục Tử Hoành trả lời, tựa hồ cảm giác được giọng từ tính vọng lại từ trong lồng ngực , hầu kết cũng cao thấp dao động. liền sờ sờ cằm và hầu kết của , thế nào mà trước kia phát ra, cũng nam tính nha.
      " là muốn cho em cảm thấy mặc cảm tội lỗi, sau đó áy náy với liền dám rời có phải hay ?"
      Bàn tay to, thô ráp của cầm lấy tay vội la lên:
      "Đương nhiên phải, trói buộc hay hạn chế tự do của em."
      tại , về sau cũng .
      Hứa Mạt cười đến có ý tốt, tay kia nắm lấy chóp mũi :
      "Đùa thôi! Xem gấp gáp chưa kìa .Ha ha."

      véo mũi người con trai trông có chút buồn cười nhưng cũng ngọt ngào. Lục Tử Hoành bắt lấy cánh tay véo mũi , đem hai tay bao lấy trong lòng bàn tay , nhìn lâu:
      " đương nhiên biết em trêu chọc , nhưng nếu chẳng như vậy, em thực tức giận."
      Người này, trong đầu cũng thực mưu mẹo nha.
      "Vậy tính toán về sau như thế nào nuôi em a?"
      Hứa Mạt hỏi Lục Tử Hoành.

      Tiền đồ, nghiệp đối với người đàn ông mà là vô cùng trọng yếu, muốn mà buông tha cho tiền đồ tốt đẹp của mình. người luôn hướng về phía trước, cam tâm tình nguyện sống cuộc đời tầm thường vô vị. Nghĩ vậy, cũng càng khiến quyết tâm ở lại, vì mà bỏ cơ hội được đào tạo chuyên sâu. Mười năm trước, xuất ngoại du học vẫn là chuyện tiền đồ rộng mở vô cùng.
      "Em chê nghèo sao?"

      Lục Tử Hoành hỏi Hứa Mạt, thần sắc nhìn như có gì khác, nhưng nhìn ra nơi đấy mắt tia yên. lo lắng. Bởi vì Giang Dịch Thần sao? Đúng vậy, Lục Tử Hoành phải là đại thiếu gia con nhà giàu từ khi sinh ra giống như Giang Dịch Thần. Chính là chuyện tình cảm cho tới bây giờ phải do tiền tài và địa vị quyết định nữa, lấy vật chất làm trụ cột, Hứa Mạt chưa bao giờ thèm để ý tới tiền bạc, cũng chả buồn ngó tới địa vị.

      Đời trước, người con trai này chờ đợi 10 năm, tới mạng mình cũng cho , còn cái gì có thể so sánh đây? còn cần do dự cái gì nữa?
      "Đương nhiên vô cùng ghét bỏ."
      Hứa Mạt giả bộ mất hứng, Lục Tử Hoành trong nháy mắt ánh mắt ảm đạm xuống, Hứa Mạt ngữ khí lập tức thay đổi:
      "Nhưng cứ cố gắng đem gả cho em , giàu có thăng tiến đều từ hai bàn tay trắng mà lên, nghe ba em ngày xưa cũng từ quán bán giày da mà trở lên giàu có như bây giờ."

      Lục Tử Hoành hai mắt lại sáng lên, nụ cười tỏa nắng, răng trắng cũng lộ cả ra, liền thử gõ gõ vào hàm răng trắng lóa đó. Lục Tử Hành ôm vào trong lòng, kích động biết cái gì bây giờ, liền đem Hứa Mạt ôm chặt hơn nữa.
      "Mạt, em là người con tốt nhất thế giới….em là tốt nhất."
      " hiểu là tốt rồi, diao ti."
      "Cái gì là diao ti?"
      "Chính là loại...... loại người rất có tiềm lực."
      " đây nhất định là diao ti."
      (Ishtar: ý chỉ năng lực ấy ấy của đàn ông)

      Hứa Mạt bị Lục Tử Hoành ôm, trong lòng cảm giác hạnh phúc như lơ lửng tầng mây, sau khi rùng mình, phát bản thân lưu luyến rời được vòng ôm ấm áp của rồi.

      ………………..(ta là phân cách tuyến…..meomeo)………………….
      Nhàn nhã hơn nửa năm từ sau khi khởi nghiệp, Hứa Mạt cũng muốn bắt đầu công tác. Hứa Mạt hỏi tính toán của Lục Tử Hoành, muốn mở của hàng gốm sứ. nghe xong thấy ý tưởng này vô cùng tốt, từng xem làm gốm, nhìn qua so với gốm sứ trứ danh còn tinh xảo và độc đáo hơn rất nhiều.Thiên phú quả thần kỳ. Lục Tử Hoành mang ra chiếc cốc sứ nhắn to hơn ngón tay cái chút chút, trắng hồng xen lẫn, dùng dây tơ hồng xuyên qua đặt vào lòng bàn tay Hứa Mạt.

      "Đây là cái gì? Cái cốc?"
      Hứa Mạt đánh giá vật trong lòng bàn tay, hồng hồng trăng trắng lóa mắt.
      Lục Tử Hoành nắm giữ tay :
      " đời này chỉ làm chiếc cốc, là chiếc cốc duy nhất......"
      Tặng cái cốc , mang theo cả đời tâm huyết trong đó. Hứa Mạt vui vẻ nhận lấy.
      " vì sao làm to lên chút nữa?"
      "Như vậy tiện mang theo, em mỗi ngày có thể mang bên người."
      " đây là cầu em phải mang theo bên người hàng ngày sao?"
      "......"
      "Được rồi, em phê chuẩn."

      Hứa Mạt cùng Lục Tử Hoành tựa vào nhau ngắm cảnh phía xa, ngồi tới xế chiều cũng thấy nhàm chán, ngược lại cảm thấy thư thái, vui vẻ. nhìn vào cổ tay đeo chiếc cốc nho trong lòng vui sướng thỏa mãn. Từ đây, nếu mà mang đồ làm tặng cho người con khác vứt bỏ cả đời, trong cơn giận giữ đem cái cốc này đập nát cùng đường ai lấy !

      " sao hỏi em chuyện gì xảy ra trong thời gian vừa qua?" Hứa Mạt do dự hồi lâu, rốt cục hỏi ra thắc mắc trong lòng. và Giang Dịch Thần khôi phục hôn ước, Lục Tử Hoành lại chưa bao giờ hỏi .
      cúi đầu nhìn , ánh mắt thâm thúy:
      "Bởi vì tin tưởng em. Cho nên hỏi."

      dối, phải bởi vì tin tưởng hỏi, mà là...... Cho dù mọi chuyện là , cũng có biện pháp buông tay để rời . Cho dù đối với là ảo mộng, là độc dược vẫn vui vẻ chịu đựng, cam tâm tình nguyện rơi vào cạm bẫy tình . Chỉ cần thích là đủ rồi...... Trong lòng Lục Tử Hoành cũng cảm thấy mình hèn mọn, khinh thường bản thân lại hèn mọn như vậy, nhưng vẫn nhất quyết muốn buông tay ra......

      Chạng vạng, ánh nắng chiều hồng bao phủ khắp nơi, đỉnh núi bầu trời xanh thẳm càng thêm xanh ngắt. Cao Tĩnh lại mời đến đây thêm vài người thuyết giảng, vợ chồng Giang Đông Linh nghe buổi tối có tiết mục đốt lửa trại nướng đồ ăn, cũng chạy như điên đến góp vui. Mặt khác hai vợ chồng còn tranh cãi với nhau chuyện săn bắn như thế nào mới là có khinh nghiệm phong phú.

      đỉnh núi phía nam có khe suối, nước chảy róc rách, lửa trại liền được đặt bên cạnh dòng suối , mặt đất bằng phẳng rải rác rất nhiều đá cuội gần mép nước. Cao Tĩnh giới thiệu Lục Tử Hoành xem như lần đầu gặp mặt làm quen với mọi người.

      Thừa dịp trời còn chưa tối hẳn, cánh đàn ông nhận nhiệm vụ nhặt củi, còn các theo chân bác thợ săn chuẩn bị đồ ăn. Giang Đông Linh mỉm cười, phân công công việc cứ như ở xã hội thời nguyên thủy ấy. Ông chồng Lý Lộc Cát phát huy hình tượng nam tính galant tối đa.

      Đêm núi, lửa trại hừng hực, gỗ cháy được ba tấc kêu giòn vang “tách tách”. Ngọn lửa điểm từng chấm , bay lên bầu trời. Lửa và khói giống như đóa sen rực đỏ cháy bùng tảng đá.

      Mọi người ngồi vây quanh lửa trại.Với kĩ năng thành thạo nhuần nhuyễn, bác thợ săn nướng con thỏ vàng ươm, dậy mùi thơm tỏa ra xung quanh. Tương lai sau này rất ít có dịp tụ hội cùng nhau quây quần vui vẻ như bây giờ.

      Cao Tĩnh và Giang Dịch Thần nhìn khí xung quanh liền nhớ đến thời niên thiếu. tại nghĩ lại, thời gian tuổi trẻ biết khi nào dần dần trôi qua. Cao Tĩnh và Giang Dịch Thần ở mặt ngoài giống như quên những chuyện xích mích của nhau, mấy người đàn ông tụ hội ngồi chỗ cùng nhau uống chút rượu, hứng trí bừng bừng chơi trò chơi đoán que gỗ dài ngắn. người nắm đầu que gỗ, người còn lại đoán que gỗ nào ngắn nhất, đoán trúng phạt uống rượu.

      Hứa Mạt, Từ Tiểu Cẩn, Giang Đông Linh ba ngồi ở bên, khí có chút trầm mặc. Giang Đông Linh nhìn thoáng qua Từ Tiểu Cẩn, trong lòng kỳ quái. biết Cao Tĩnh nghĩ như thế nào, gọi nàng này tới làm cái gì thế biết? Biết ta chen chân vào hôn nhân của Giang Dịch Thần và Hứa Mạt mà vẫn mời ta đến. Giang Đông Linh cố ý cùng chị dâu tương lai trò chuyện thèm để ý tới Từ Tiểu Cẩn. Từ Tiểu Cẩn sắc mặt càng ngày càng trầm xuống, chỉ luôn cảm thấy bản thân vô cùng xấu hổ. có kiên trì tự tôn cùng kiêu ngạo, mà lúc này, cái kiên trì thanh tao ấy đều biến thành cái giá rẻ mạt đầy buồn cười.

      Giang Đông Linh hàn huyên hồi, sau đó bị chồng Lý Lộc Cát kéo qua, giúp đoán dài ngắn. Vì thế chỉ còn lại hai người Từ Tiểu Cẩn và Hứa Mạt, giống như bên cạnh lửa trại nóng ấm là hai con người lạnh như băng tự trầm mặc ngồi bên. Lúc tính sang bên kia tham gia náo nhiệt Từ Tiểu Cẩn bỗng nhiên với :
      "Thực xin lỗi."
      liếc mắt nhìn ta cái:
      "Vì sao phải xin lỗi tôi?"
      "Ngày đó là tôi nhất thời quá khổ sở, Cho nên......”
      Từ Tiểu Cẩn dừng chút:
      "Tôi tại biết rồi, và Thần khôi phục hôn ước là kế tạm thời để làm hài lòng hai nhà cho nên ngày đó là do tôi tốt làm khó xử."
      " sao lại biết được đó chỉ là kế tạm thời mà phải do Giang Dịch Thần luyến tiếc buông tôi ra?" Hứa Mạt tức giận cố ý như vậy.
      " ấy lừa dối tôi!"

      Hứa Mạt khinh thường hừ lạnh. Đúng vậy, đời trước Giang Dịch Thần cũng chưa bao giờ lừa tình cảm Từ Tiểu Cẩn, đối với tình nhân che chở đủ điều.
      "Nhưng tôi lại lừa ấy, tôi...... có mang thai."
      "Cái gì?!"
      Hứa Mạt khó có thể tin. ta có mang thai? Kia, ngày hôm đó ta dối?

      Từ Tiểu Cẩn đặt tay ở bụng, ánh lửa bập bùng chiếu ngược vào đôi mắt đen hơn đêm tối mang chút vẻ dã. Hứa Mạt lần đầu tiên cảm thấy, có lẽ Từ Tiểu Cẩn cũng phải người mà bấy lâu nay luôn cho rằng ôn nhu thiện lương và nhu nhược mà có chủ kiến.
      thanhbinh, Sweet you, tart_trung33 others thích bài này.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Last edited: 26/10/14
      Chris, Mizuki, bornthisway0110912 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      giut phat tem......FC cua khuyen ca len tieng....khuyen nha ta qua troi uu diem....ten tra nam kia nghi gj ma ss voi a....dung la do mat day....co ng co con voi minh roi ko lo quan tam di.....dung bon tra nam thoi nat.....luon huong den nhung cai tut khoi tam tay........h moi nghen com thui......cu tu tu huong thu cai cam giac nghen chet ay..co hay ko co con cung chang lien quan den nu vuong......chi ak dung lam ton thuong a khuyen nua nha.....thanks @PHUONGLINH87^^
      Last edited: 26/10/14
      bornthisway011091, IshtarPHUONGLINH87^^ thích bài này.

    5. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      chương này dài ý,đọc là luôn
      PHUONGLINH87^^Ishtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :