1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Truyện phương Tây] Kết Tinh Tình Yêu - Michelle Reid [Drop]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KatKat

      KatKat Well-Known Member Staff Member Trial Moderator

      Bài viết:
      132
      Được thích:
      366
      Chương 1.2

      Đứng vỉa hè bên ngoài toà cao ốc đồ sộ, trựu sở chính của Ngân Hàng Quốc Tế Rahman ở Luân Đôn, Melanie cố thuyết phục bản thân làm việc nên làm. Toà nhà bao bộc bởi lớp vỏ kính nịch thép xen lẫn với sa thạch xám đen khí thế, giống như người mà sắp phải đối diện......nó giống như là biểu tượng cho tính cứng cỏi của ai kia...quyết nhượng bộ...nhưng cuộc đàm phán của cần khá nhiều thoả hiệp.

      Có thể thành công sao? Hay là lại lãng phí thời gian vào chuyến vô bổ này? phải quên người đàn ông đó đối xử với như thế nào trong quá khứ? quên những lời nhục mạ năm đó ư? Từng câu từng câu cảnh báo từ sâu thẩm của cứ vang vang bên tai. Dừng bước ! Melanie, quay về !” Bỏ ra về với giải pháp dễ dàng nhất. Nhưng có duyên với từ "dễ dàng." trong cảnh "tiến thoái lưỡng nan." Tự nhắc với bản thân, "Mình phải vào, nếu mình ăn sao với Robbie đây?! Phải suy nghĩ cho con. Phải dũng cảm lên vì con trai ." Thiên tính của người mẹ tiếp sức cho , giúp từng bước, từng bước đến cánh cửa kiếng nịch sắt lảnh lẹo như vệ binh đứng gác lối vào của trong những ngân hàng đầu tư uy tín lẩy lưng thế giới. Khi đến gần, thoáng thấy bóng của mình lớp kiếng đó. Trong mắt , người đàn bà trong kiếng kia trong tệ hại: dáng vẻ ốm yếu, tóc vàng nhạt bới cao với sau gương mặt xanh tái. Sao nhìn quá yếu đuối. giống như xì trum tí hon làm sao có thể đọ sức được với tên khổng lồ ngạo mạn như Rafiq Al-Qadim?! nhắc thầm với trong kiếng, " ta nhìn với ánh mắt khinh miệt, thương tiết giẫm chân nghiền nát như trong quá khứ!!! Rồi quay lưng để ý đến sống chết của ."

      ", quá khứ lập lại! Tôi phải là ngây thơ đó nữa. Tôi để ấy tổn thương tôi!!!" Nét mặt đanh lại và bước cũng mạnh mẽ hơn. Cánh cửa cài đặc thiết bị cảm ứng nhàng hé mở chào đón . khí của đại sảnh yên tĩnh đến độ doạ người.

      Bên trong của cao ốc được trang hoàng bằng những chất liệu tương tự như bên ngoài với những cột đá cẩm thạch, cửa/tường ngăng kiếng độ dày nịch thép sáng bóng và sàn lót gạch trắng nằm dưới tắm thảm nhung xanh sẫm từ cửa đến khu tiếp tân. Từ nơi đứng ngó lên nhìn thấy những văn phòng gần hành lang tầng . dãy bàn làm việc là những màn hình cho máy điện toán. Thỉnh thoảng còn nghe tiếng gỏ phím nhanh nhảu khi nhân viên đẩy cửa ra vào văn phòng. Đài phun nước giữa đại sảnh và những chậu hoa xắp đặt khéo léo chung quanh như muốn che bớt khí căng thẳn nơi này. vài người trong những bộ âu phục công sở sang trọng qua lại hành lang bước chân nhanh nhẹn bởi chắc họ biết họ phải đâu và làm việc gì.

      Tinh vi...Sắc xảo....Cao sang...Đó là những từ dành cho người và cảnh nơi này. Nơi khiến ớn lạnh và lạc lỏng. Môi nhếch lên nụ cười mỉa mai. Điểm tương đồng duy nhất giửa và họ là cũng biết mình là ai và phải làm việc gì. để ý đến những ánh mắt soi mói hướng về . Họ cảm thấy thích hợp ở môi trường này và đồng ý. cũng chả ưa người và vật ở đây đâu. Nhưng "nhập gia tuỳ tục," người cũng là bộ âu phục đen chỉnh chu phối với giày cao gót mũi nhọn đen bóng. Ra trận phải mặc áo giáp. Đây là bộ áp giáp của .

      tốn nhiều thời gian chọn lựa trang phục cho cuộc hẹn này. Ngày xưa Melanie Leggett dãn dị với quần jean áo vải bị người đàn ông nọ xui đuổi khinh miệt chút thương tiết nên người đến gặp hôm nay là Melanie Potreau, người là bộ đầm vest từ nhãn hiệu thời trang đắc đỏ. Hoạ may do dự để có đủ thời gian trình bàn những điều cần.

      Tấm bản đồng giữa hai hàng thang máy lượt tên và vị trí của các bộ phận. do dự vài giây biết nơi mình cần nằm ở tần nào nhưng rồi cười bản thân ngớ ngẩn. Chắc người kia phải ở tần cao nhất trong đây, bởi vì người như ấy lúc nào cũng xem bản thân như chúa tể và chúa tể phải ở cao ngất để thống trị và kiểm soát tất cả. nhớ mình cũng như nô lệ tôn thờ sùng bái người đàn ông đó như vị vua và dĩ nhiên trong mắt những người xem bản thân họ là vua chúa còn với họ nô lệ làm gì có nhân phẩm hay quyền được tôn trọng.

      Thang máy đưa đến tần cao nhất với tốc độ chống mặt làm nhịp tim bấn loạn. Móng tay bấu chặt vào lòng bàn tay với hy vọng cơn đau ngăn chặn dòng ký ức buồn cứ như thác nước muốn nuốt chửng tâm trí của . vừa hồi hộp nhưng cũng rất hưng phấn, giống như đứa trẻ lần đâu ngồi máy phi thuyền cao tốc (roller coaster)...chuẩn bị đương đầu với quá khứ và đưa bí mật ra ánh sáng, bí mật vô giá của .

      Đầu gối run khi cửa thang máy trược ra, đối diện với thị sảnh khác - kích thước hơn nhưng trang hoàng rất tỉ mỉ, sang trọng. Trước cửa sổ kính từ sàn đến trần đặt chiếc bàn thép bóng nhoán. Sàn nhà lót thảm nhung dày mềm xanh sẩm. Viên nữ tiếp tân tóc đen óng, nhìn lên khi Melanie đến gần, nhoẻn mỉm cười lịch , đứng lên chào .

      "Chào bà Portreath? Rất hân hạnh gặp được bà." Giọng cũng như nụ cười ấm và chân thành mang hưởng Ba Tư rất hợp với vóc dáng kiều, vòng qua bàn làm việc để bắt tay với Melanie. "Tôi tên là Nadia," tự giới thiệu. "Tôi là thư ký của ông Al-Qadim. Xin bà thứ lổi và vui lòng chờ giây lát," nhàng giải thích. "Tôi vừa mới nhận được tài liệu từ luật sư của bà khoảng 5 phút trước. Mời bà ngồi..." đưa tay về hướng hàng ghế bọc êm ái. "Xin bà cứ tự nhiên thoải mái. Tôi thông báo với ông Al-Qadim để ông chuẩn bị tiếp đón bà."

      " ! Người đàn ông đó tiếp đón tôi đâu." Melanie thầm nghĩ, dõi mắt theo bước Nadia. ấy đến gần hai cánh cửa to, bằng gỗ sẫm màu, rồi dừng khoảng giây hình như để chuẩn bị tâm lý rồi mới gỏ lên cửa thông báo rồi mới đẩy vào và đóng ngay khi qua. Thái độ kính cẩn và thận trọng của thư ký khiến Melanie kiềm nổi bồn chồn lo lắng. Trời ạ, Rafiq ở bên kia cánh cửa. Nếu đến cả thư ký của mà phải hít thở để lấy can đảm khi gặp vậy ... có điên hay khi nghĩ rằng cũng được?

      nhớ lần cuối cùng gặp gương mặt lạnh lùng, kiêu căng ngạo mạn kia. Người đàn ông đó chỉ cần dùng ánh mắt cũng đủ kết tội người ta. Hai chử "cút " thốt từ miệng của làm tan nát hết hy vọng của . Bao tử như đảo ngược khi nhớ đến ký ức ấy. Người đàn ông kia chỉ tốn vỏn vẻn sáu tuần ngắn ngủi theo đuổi . ta cầu hôn và hứa hẹn mang hạnh phúc bao bọc suốt đời suốt kiếp. ta nó là tất cả của , ai có thể hơn . khờ dại tin những lời hứa hẹn đó và trao cả trái tim và trong trắng của .

      Sau đó, vì lòng dạ tham lam của người thân và màn kịch tài tình, do dự xoay lưng với , "cút " là câu cuối cùng với . điên sao? Lại lần nửa đặt bản thân vào tình cảnh ấy? Và nếu người đàn ông nhẫn tâm đó đối xử như thế với Robbie dấu của ?! Nổi hoang mang thúc giục chạy trốn.

      Cánh cửa sau lưng bật mở. "Bà Portreath?" giọng thư ký đấy thắc mắc. Melanie ngừng bước...thân cứng ngắc. nín thở. thể tin là chạy về hướng thang máy mà hay biết. cầu mong mình đừng té xỉu vì căng thẳng. khủng khiếp.

      "Thưa bà Portreath...?"

      "Nhớ rằng mình đến đây vì con," nhắc bản thân. "Hãy dũng cảm lên vì Robbie. Đứa con bé bỏng của . Đứa con tội nghiệp của chịu nhiều mất mác. Chút khó chịu của quan trọng bằng tâm tình của con. Rafiq biết tám năm trước ta quay lưng bỏ lại bảo vật trân quý thế nào. ta có quyền được biết về Robbie, cũng như Robbie có quyền được biết về ấy."

      Nhưng sợ lắm. biết mọi chuyện có đơn giản như nghĩ ? và Rafiq là hai người khác nhau từ ngôn ngữ đến phong tục tập quán. cùng quan điểm với nhau. Chắc gì muốn biết về Robbie??...

      "Bà Portreath? Ông Al-Qadim mời bà vào."

      "Ông Al-Qadim mời bà vào," Melanie lặp lại thông báo đó trong đầu. "Nếu ta quan tâm đến Robbie sao? ta là người chịu thiệt và Robbie cần biết về chuyến lần này của mình. Nhưng nếu mình hỏi ý kiến của Robbie con trai đó là chuyện mình phải mạo hiểm làm. Hãy can đảm lên để hoàn thành nhiệm vụ này cho con cưng để mình cũng phải ân hận với con và với bản thân."

      " ư?" muốn phá lên cười, tại vì nhiệm vụ này đối với . Nó rất to, to lớn, khổng lồ và nguy hiểm khôn lường như người đàn ông đó. "Cút " giọng từ quá khứ kia lại vang lên trong đầu . Hai từ đó đồng nghĩa với việc người đàn ông từ bỏ trách nhiệm của ?! hất cằm lên, "Nếu ta muốn dùng ngôn ngử như vậy nữa mặc kệ!" chập nhận xui đuổi đó giùm cho Robbie. nhận tủi nhục đó lần rồi. thẹn với lương tâm. và con trai cưng có thể tiếp tục sống tốt và quan trọng hơn là biết mình cố gắng thử thêm lần vì Robbie.

      "Vâng, cám ơn," nghe bản thân thầm và lúc quay lại đối mặt với thư ký của Rafiq khống chế được tâm tình với đôi mắt sáng và đôi vai gầy thẳng tắp. cánh cửa của văn phòng hé mở. Nadia đứng bên, chờ đợi Melanie bước qua. Nhịm mạch hơi tăng, hướng đến lối vào, nụ cười môi chuẩn bị mặt đối mặt với định mệnh.

      Căn phòng vẫn là kết hợp của kính, thép và sa thạch. Kích thước rộng lớn, trần nhà khá cao, cửa kính bao xung quanh, chiếc bàn làm bằng sa thạch và thép đặt giữa phòng. Rafiq Al-Qadim đứng dựa trước chiếc bàn. người là bộ âu phục màu xám đậm, cánh tay chống lên bàn, mắt chăm chú đọc tài liều tay kia. Melanie nhận ra tài liệu kia là của . Thần kinh của căn thẳng. ta đọc xong chưa? ta hiểu được cầu của có ý nghĩa gì ? Mồ hôi lấm tấm, đứng yên sau cánh cửa, chờ người đàn ông kia ngẩn đầu lên để thấy đôi mắt ấy. Đôi mắt ám ảnh trong suốt tám năm qua.

      Continued
      Last edited: 3/11/14

    2. KatKat

      KatKat Well-Known Member Staff Member Trial Moderator

      Bài viết:
      132
      Được thích:
      366
      Chương 1.3

      Rafiq cố ý chậm chạp chào hỏi bà Portreath. hơi hối hận đồng ý cho cuộc gặp mặt hôm nay. Người đàn bà này tuy vừa thừa kế được gia tài bạc triệu của dòng họ Portreath nhưng đối với tập đoàn đầu tư Ngân Hàng Quốc Tế Rahman, chúng vẫn là con số . Randal Soames, luật sư cố vấn của dòng họ Portreath, thuyết phục nhận cuộc gặp mặt này bởi vì người đàn bà đó cố chấp nhất định muốn dùng đến dịch vụ của ngân hàng và điều kiện kiên quyết là phải đích thân Rafiq tư vấn cho bà ta.. thể từ chối vì nể mặt Randal. người đàn bà đủ sức thuyết phục kẻ sành sỏi như Randal Soames, ngược với tác phong làm việc hàng ngày, nhất định dể đối phó. ghét nhất là hạn đàn bà như ả. " đàng học sàng khôn." Nếu có thể, muốn tống hết bọn họ vào hậu cung để dùng khi cần thiết. Bọn họ luôn miệng rằng họ là phái yếu, dễ bị tổn thương nhưng ra bọn họ còn mạnh mẽ và nguy hiểm gấp trăm lần so với đàn ông. (Editor: bọn em yếu thiệt đó , nhưng chạm vào là phỏng tay đấy. Hừ hừ!!!)

      "Bà Portreath đến, thưa Ngài," Nadia lên tiếng nhắc. Đây đúng là hành động dũng cảm khi ta biết tâm tình của "ông lớn" rất khó đón, như quả bom châm ngòi có thể nổ bất cứ lúc nào. Chắc là chần chờ hơi lâu. Nghiến răng, cố dán môi nụ cười giả tạo, đứng thẳng lên và quay đầu để đối mặt với người đàn bà mấy thiện cảm tuy chưa từng quen biết.

      Tim như ngừng đập. thể tin chuyện xảy ra trước mặt . Có phải điên rồi mê sảng ? Chắc là tưởng tượng ra ta. dám cá rằng vài giây nữa hai người đàn bà nữa vào: Serena và mẹ của . Ba mụ phù thuỷ!!!

      Khi ngẩn đầu lên, Melanie gần như nghẹt thở, nhịp mạch tăng nhanh. choán váng nhìn nhận ấy thay đổi chút nào hết. vẫn quyến rũ như ngày xưa, thân hình cứng cáp như dũng sĩ đấu trường La Mã, cái cằm thẳng tắp như cảnh báo người có điểm yếu. Tóc vẫn đen như đêm tối và trông vẫn mạnh mẽ như ngày nào. Khí thế gần như bao phủ cả phòng này, cảm nhận được dòng điện phát ra từ cơ thể .

      Thân hình cao to và tánh thâm trầm ít của lại luôn khiến muốn dịu dàng âu yếm (Editor: tánh háo sắc của chị nổi lên kìa. Lau nước miếng !). "Tại sao vậy?" Melanie thắc mắc thầm hỏi bản thân khi đứng đối diện với quá khứ của với đầu ốc trưởng thành của thiếu phụ. Nhìn sao cũng chả thấy ta đáng thương chút nào?! ta là tên đàn ông tồi, tim và nhẫn tâm. nhẫn tâm đó lảnh hội khi bị xui đuổi năm đó.

      Ánh mắt chầm chậm duy chuyển phương hướng rồi chạm đến đôi mắt đó. chuẩn bị tâm lý bị đông cứng vì thái độ khinh ghét từ nhưng ngờ được tất cả. nhìn vào mắt của Robbie, đôi mắt đen lái hút hồn, nhìn về . Đôi mắt mê hoặc làm lòng mềm nhũng như bơ. Còn kia là gò má cao của Robbie, miệng rộng và đôi môi đầy của Robbie. Trời ạ, sao có thể quên được nét quyến rủ, bảnh trai nam tính từng đường nét của gương mặt và cơ thể ấy?! Ngoài ra, tim chưa từng loạn nhịp vì người đàn ông khác. Đau! Đau quá!!! Tim lại lần rỉ máu khi lần nữa đối diện với mối tình đầu và duy nhất của đời .

      "Sao có thể hận được người đàn ông tạo nên hình dáng của đứa con dấu?" đau đớn suy tư. Đó là hình dáng của cục cưng Robbie của khi cậu bé ở tuổi 30: dáng dấp cao lớn cùng gương mặt điển trai cướp trái tim của bao , giống như ba của cậu bé vậy. Ý nghĩ bản thân mình nuôi nấng tên "sát thủ tình trường" của tương lai lại làm sợ hãi ngược lại còn cảm thấy chút hãnh diện của người làm mẹ đối với "thành tụ" kia. (Editor: Thấy tâm địa độc ác của đàn bà chưa! Tuy chị bị ngược thê thảm nhưng vẫn muốn con trai mình làm "soái ca" để dụ dỗ con người khác)

      Lòng làm mớ hỗn độn, mắt rưng rưng cay xé như sắp khóc. Khóc cho tình mất. Khóc cho tình như pha lê vở tan cách nào chấp nối. là vô dụng. Tại sao vẫn như con khờ của năm đó?! Tại sao cứ đau lòng giống như chuyện xua đuổi chỉ diển ra vào ngày hôm qua? Cử động sau lưng giúp lấy lại bình tỉnh. Thư ký của Rafiq chần chừ chắc ấy biết chuyện gì xảy ra. ai trong bọn họ cử động. Rafiq như bị đông lạnh, vẻ kinh ngạc rỏ rệt gương mặt chứng tỏ bị cú sốc lớn, nên lời. Melanie mỉa mai nhận cái trách nhiệm lên tiếng trước. cẩn thận bỏ nhiều giờ lên kế hoạch cho giây phút trọng đại này. Bây giờ phải dùng hết sức để đạt được mục đích muốn. dể nhưng làm khó. Cứ tưởng mất hết cảm giác với Rafiq nhưng như vậy. Thôi đến đâu đến, liều phen vậy. nhè nhàng bước sàn lót sa thạch, thu lại khoảng cách đến khi chỉ cách nhau chừng cánh tay. phải ngước mặt lên mới nhìn được mặt . cao 1 mét 7 rưỡi, phải con nếu sơ với nữ giới nhưng giống như xì trum tí hon khi đứng gần thân hình cao gần 2 mét của . Bờ vai rộng hơn gấp 3 lần vai của , và đôi bàn tay chặp lại vừa đủ eo của (Editor: giời, eo thế). Ngực vạm vỡ, đôi chân.....

      "Trời ơi, ngưng lại ngay!" gắt thầm khi những cảm xúc muốn nhớ đến ùa về. nhìn thẳng vào đôi mắt đen u tối của ai kia, đôi mắt như kim châm hút buộc tiến lên bước nữa. chống lại cám dổ đó, hai tay nắm chặt lại giữ bình tỉnh để che dấu cảm xúc của mình sau lớp mặt nạ nguỵ trang học được trong tám năm qua, trầm giọng, "Chào , Rafiq," và ngoài sức tưởng tượng còn đưa tay ra, " lâu gặp, vẫn khoẻ?"

      Continued
      Last edited: 3/11/14

    3. DangThuy

      DangThuy Active Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      115
      Eo, tem ~ cực thích cách edit và tính cách của bạn editor nhóe :th_57:
      bornthisway011091KatKat thích bài này.

    4. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Chap mới chap mới nào:yoyo69::yoyo69::yoyo69:
      linhdiep17KatKat thích bài này.

    5. KatKat

      KatKat Well-Known Member Staff Member Trial Moderator

      Bài viết:
      132
      Được thích:
      366
      Chương 2.1:

      Nó giống như cú đấm vào bụng. phải tưởng tượng...là . Melanie đứng trước mặt . phải bóng ma hay ảo ảnh tạo ra từ tiềm thức cay đắng. Tóc vàng óc ả, mắt sáng màu hổ phách, gương mặt kiều diểm với lớp da trắng mịn; đôi môi mọng và giọng mê hoặc nhàng như lông vũ khiến cảm giác như trong vòng tay vuốt ve của ai đó. Đó là Melanie nhưng lại giống như Melanie của năm ấy. Melanie năm đó có áo lụa quần là, chải chuốt kiêu sa như thế. Melanie ngày xưa lúc nào cũng quần jean giày vải. trước mặt người là bộ đầm cùng áo khoác đen với đường may sắc xảo từ nhãn hiệu danh tiếng, giày da cao gót bóng nhoát. Mái tóc trong quá khứ lúc nào cũng xoả rối quanh mặt và dài phủ lưng hoang dã.

      " làm gì ở đây?" Giọng sỗ sàng chút kiềm nén khinh bỉ.

      " trông rất ngạc nhiên." cười gượng. "Đáng lẽ em nên báo trước tiếng."

      Nụ cười kia như liều thuốc độc xâm nhập vào dòng máu chảy trong thẳng đến bộ phận nhại cảm cơ thể . nhích người, để ý đến cánh tay giang ra của . "Nếu thế có cơ hội vào thị sảnh ở tần trệt," đáp trả thẳng thừng.

      Câu trả lời như cái tát xoá nụ cười gương mặt và Rafiq lấy lại bình tĩnh. khẽ nhúc nhích vì căng thẳng - hình như có người cũng cùng tâm trạng với . Miễn cưỡng nhìn về hướng cửa văn phòng, cơn giận lại lần nửa bùng cháy trong vì đây là lần thứ hai trong ngày thư ký Nadia tận mắt thấy cư xử như kẻ thô lỗ (Editor: Xì, đúng chứ còn như với nhị gì nữa?!), lạnh lùng xua Nadia, "Cám ơn, Nadia."

      Nhận được lệnh tha bổng, thư ký nhanh nhẹn tránh mặt. Bảo đảm trong vòng giờ, tất cả người trong cao ốc này biết tính cách trái ngược của ông Rafiq Al-Qadim, Rafiq nghĩ thầm khi Melanie nhìn theo bước chân của thứ ký rồi quay về đối mặt với .

      " ấy sợ ," táo bạo nhận xét.

      "Từ mà muốn dùng là "nể," đáp trả, "Tôi cũng quan tâm suy nghĩ của nhân viên về tôi. tôi hứng thú muốn biết gan dạ hay điên rồi nên mới nhập vai phu nhân của giới thượng lưu can đảm đến gặp tôi. sợ bị kết tội lường gạt à?"

      Đôi mắt, như gương phản chiếu tia nắng mùa đông nhạt lùa vào từ kính cửa, tròn lên kinh ngạc. "Ồ, em là đường đột. Em tưởng biết thân phận bây giờ của em, Rafiq. chưa nhận được tài liệu từ luật đại diện của em à?"

      Tài liệu nhắc đến trải bàn trước mặt bọn họ, câu hỏi của đầy nét chăm chọc nhưng cũng đưa họ trở lại điểm chính của cuộc hẹn. Mắt Rafiq nhíu lại, "Nghĩa là chính là Melanie Portreath, là người vừa thừa hưởng sản nghiệp của dòng họ Portreath?" thể tin được.

      "Đừng ngạc nhiên thế," Melanie đáp trả. "Con quê mùa nghèo hèn đôi khi cũng gặp vận may đổi đời mà."

      " lại dùng sai từ rồi. Là "gã" chứ phải "gặp."

      Giây phút hết câu, Rafiq muốn cắn lưỡi. Đó là cay đắng nhưng muốn để ả thấy vẫn để phản bội của ả trong quá khứ ảnh hưởng đến bây giờ.

      "Nếu nghĩ vậy," thầm, rồi hứng thú xoay người quan sát cảnh vật xung quanh. Trong lúc xoay người, chiêm ngưỡng đường nét mảnh mai tinh xảo của . Khỉ , chửi thầm, cố kiềm chết bản thân.

      "Nơi này lạnh lẻo như lăng mộ!" lên tiếng.

      rất chính xác. Leona cũng nhận xét như vậy. Văn phòng của cả Hassan ở cạnh bên được bàn tay phù thuỷ của Leona tân trang lại để có cảm giác ấm áp nhưng Rafiq từ chối cho chị dâu thay đổi bất cứ thứ gì bên trong phòng này vì thích lăng mộ, nó là biểu tượng của chết chóc, độc, lạnh lẽo và xem mình như chết.

      Melanie chắc nghe được tiếng lòng của , xoay mặt lại đột ngột, ánh mắt họ nhìn chăm chú về đối phương, ánh vàng chạm đến màu đen u tối và thời gian như ngưng động đưa họ về quá khứ. từng bản thân quá lý trí nên phải học cách tiếp xúc với người khác bằng tấm lòng nếu can đảm sống với cảm xúc, sau này thành người già khó chịu, độc, xung quanh người bạn.

      "Mục đích hôm nay của là gì, Melanie?" hạch hỏi.

      "Lời mời ngồi là bắt đầu tốt."

      " cần thiết vì tôi nhiều thời gian để tiếp ."

      " nhất định hối hận đó."

      "Cửa ở bên kia," nhếch môi lạnh lùng." Thư ký của tôi tiễn ."

      " đừng có chảnh như thế, được ?" nhíu mày với . " ít nhất cũng phải lịch lắng nghe chuyện tôi cần trình bày."

      "Tôi muốn nghe bất cứ chuyện gì từ miệng của ." xong, xoay người, vòng qua bàn làm việc.

      "Giọng điệu vêng váo."

      điên tiết quay ngoặt lại làm giật mình lùi bước. "Đó là giọng của kẻ bị lường gạt!"

      Từng chữ từng chữ vang lên, Melanie nhìn thẳng vào mặt rồi, đầu gối run rẩy muốn khuỵ xuống. Gương mặt cương nghị, đường nét rệt như chạm trổ từ khuôn đồng đanh lại với ánh mắt cay đắng hằn học đe doạ như muốn nghiền nát thành nghìn mảnh vụt. Đôi môi đầy đặn quyến rủ giờ thành hai hàng dài lộ ra bộ răng trắng léo sáng cảnh báo tín hiệu nguy hiểm. Chắc tóm cổ nếu nhờ cái chắn của chiếc bàn sa thạch đặt giữa hai người bọn họ.

      sửng sốt. phải vì vẻ mặt hăm he của hay tình thế nguy hiểm này nhưng vì tin được những gì cảm nhận được, những diển biến trong . Người đàn ông này trong trí nhớ của người có kiểm soát tuyệt đối bao giờ để lộ bất kỳ cảm xúc nào. Quen nhau nhiều tưần lễ, ta mới thố lộ hấp dẫn . Lúc ấy, cứ viện cớ muốn nghiên cứu vấn đề đầu tư vào trang trại nơi sinh sống rồi lảng vảng quanh . Có lần bắt gặp cạnh kho chứa rơm gần chuồng ngựa, chăm chú quan sát tất bật khuân vác các bó rơm lên xe máy để cung cấp thực phẩm cho gia súc.

      "Em nên làm việc này," cất giọng khàn khàn vui.

      "Tại sao?" nhớ mình cười trêu . "Tại vì em là đàn bà chân yếu tay mềm à?"

      " phải." cười mà đáp. "Tại vì em thích công việc này."

      Đó là khiến bối rối tại vì ngờ nhìn ra vẻ bất mảng của . sống trang trại này từ khi lên 10, biết mình có bổn phận đỡ đần việc lặc vặc cho gia đình nhưng thích ư? ! thích mấy công việc như vậy. thích cuộc sống ở đây. ước gì mọi việc chưa từng thay đổi. ước gì ở Luân Đôn trong vòng tay thương của ba mẹ thay vì cuộc sống như người phụ việc công cho người chú xấu tính và con trai ghẻ của chú ấy.

      " lừa mình gạt người," cắt đứt giòng hồi ức kia trở về với thực,"Tới bây giờ, cũng hề ý thức..."

      "Dừng lại!" cảnh cáo, "khi còn kịp."

      Đó là lời hăm doạ thẳng thừng. Bản năng sinh tồn khuyên nên chú ý nhưng cơn giận ỷ trong tám năm qua làm mờ tâm trí .

      " cũng thay đổi chút nào. Vẫn là tánh tự cao tự đại của năm xưa, thà là tin lời người ngoài cũng cho tôi cơ hội giải thích?" lớn tiếng. "Đó có phải là ám hiệu cho tôi tạo nên nét mặt đưa đám rồi quay lưng ra về , thưa Ngài Rafiq? Có phải ra của tôi khiến tâm tình của được tốt hơn? Để nghĩ rằng chỉ có năm đó chỉ có mình là người bị hại?!"

      "CÚT! !" rít .

      Lại hai từ đó. Hai từ quỷ quái phát ra cũng cùng giọng điệu cay nghiệt cảm xúc khiến máu đông lại. Melanie nhìn vào ánh mắt u tối gương mặt lạnh lùng kia và nghĩ thầm, "10 phút. Chỉ trong 10 phút ngắn ngủn và họ trở ngược lại cùng thời điểm nọ khi tất cả chấm dứt vào 8 năm trước." (Editor: chị ơi, đối với chị chỉ 10 phút còn đối với em biết là mười mấy tiếng rồi đó. Bà tác giả ít tả cảnh chút cho tui nhờ!)

      cười, thanh hơi run rồi xoay người đưa lưng ra. Tuy rằng giểu cợt khi nhớ đến hai từ đó vài phút trước nhưng có nghĩa nó mất sức sát thương với . Dao cắt vào da thịt làm sau đau có khác chăng là Melanie của năm đó bỏ chạy nhưng Melanie trưởng thành của bây giờ rất cứng cáp. can đảm xoay người lại đối mặt với ,"Trước khi , tôi có chuyện quan trọng muốn cho biết," thông báo.

      "Tôi muốn nghe."

      " hối hận vì câu đó."

      "Cút , Melanie!" lập lại.

      " nghe tôi ."

      Từ khi nào ấy trở nên cứng đầu như vậy? Rafiq như bị thôi miên, bực tức trừng mắt nhìn . Năm ấy, gần như phải cạy miệng khi muốn trò chuyện gì đó còn bây giờ cách nào khiến ngậm miệng lại! (Editor: Đàn bà nắng mưa thế đó. sao nào?!)

      Chuông điện thoại bàn lại đổ, thở phào để bản thân có thời gian bình tỉnh lại, nhanh tay bắt ống nghe. Nadia báo tin cuộc hẹn thứ nhì của ngày hôm nay huỷ. "Tôi biết," đáp , để ống nghe về chỗ, rồi nhìn Melanie, "Xin lỗi nhưng cuộc hẹn thứ nhì của tôi chờ bên ngoài," dối. "Tôi còn thời gian để tiếp ."

      Melanie nhìn chằm chằm. khó chịu muốn nhìn nhận vẻ tổn thương trong mắt của . " hề muốn cho tôi cơ hội giải thích, phải ? thảng thốt.

      "Cho dù với thân phận mệnh phụ phu nhân Portreath?" nhếch chân mày thành hình cung ngạo mạng. "!" thú nhận. "Tôi vốn thích những ả đàn bà mưu kế quỷ quyệt, thưa , lợi dụng Randal Soames để có được cuộc hẹn hôm nay cũng chẳng giúp ít gì cho . có thân phận gì tôi cũng mặc!!"

      Melanie nghe và hiểu được từng câu từng chữ trong lời đó. thất bại rồi. Hoàn toàn thất bại khi chưa bắt đầu ra trận. là nực cười, có thể cười ra nước mắt!!! đứng như pho tượng trong vài giây tiếp theo, đưa mắt nhìn người đàn ông với dáng vẻ phong lưu lãng mạng đậm nét Ba Tư, mắt sáng lạnh lùng có thể biến sa mạch thành băng đảo. mong tìm được chút cảm thông trong đôi mắt đó nhưng rồi biết mình thua. cố hết sức rồi.

      " biết trong đầu tôi suy nghĩ gì , Rafiq? hỏi . "Tôi nghĩ là đánh mất cơ hội duy nhất để có thể có cuộc sống của người bình thường." Với những lời đó, cất bước bỏ . Bỏ cơ hội muốn đưa cho ta, bỏ hy vọng của Robbie. Nước mắt muốn tràn ra vì hiểu bỏ cơ hội duy nhất để chứng minh trong sạch của , rằng chưa từng phản bội .

      "Mình là con khờ. điên rồi mới nghĩ rằng mình có thể thành công." chửi bản thân. Rafiq là kẻ tim. có tim làm gì có cảm nhận hay lo lắng về ai. Robbie cần người ba tim phổi làm rộn cuộc sống của bé. Cục cưng từng có người ba tuyệt vời. Nếu đưa người tồi tệ như vậy về thay thế địa vị của William Portreath khác gì làm hoen ố linh của người khuất.

      "Chờ chút..."

      Continued
      Last edited: 3/11/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :