1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Ngốc Nghếch - Vụ Thỉ Dực (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 30
      Edit: Kihae
      Beta: Ishtar

      Trong đại sảnh, bọn nha hoàn bưng trà bánh lên, rồi yên tĩnh lui sang bên cạnh.


      Như Thúy nương tự mình rót trà cho Hồ thái y, thuận tiện cẩn thận quan sát nương cùng Hồ thái y, tiểu nương cũng quan sát nàng, lúc tầm mắt hai người giao nhau, song phương đều cong mắt lên cười rộ, nụ cười nhìn đều có chút đáng , còn có loại khí chất rất gì đó đó.


      Hồ thái y thấy hai nương cười đến có chút ngây ngốc, khụ tiếng, hỏi: "Vợ của Lương ca nhi, nghe hôm qua thái hậu triệu ngươi tiến cung..."


      Như Thúy nương ngồi đoan chính, cười : "Đúng vậy, thái hậu nương nương ta lanh lợi, trò chuyện thú vị, lão nhân gia người rất thích, kêu ta có rãnh tiến cung trò chuyện với người." xong, cười típ mắt lộ hết cả răng.


      "..." Hồ thái y trong lúc nhất thời bị da mặt dày của nàng khiến cho biết gì, sau đó xị mặt : "Nhưng lời đồn đại bên ngoài phải như thế."


      đến chuyện lời đồn đại này Như Thúy nương suốt ngày ở trong nhà đến giờ còn chưa nghe , bất quá nghĩ lại hồi xưa Túc vương phi bị dư luận đồn đại đến mức nào, cũng có thể tưởng tượng ra mấy phần, tiếp tục bình tĩnh : "Việc đồn đại này tựa như phóng..." “Rắm” quá bất nhã, Như Thúy nương cứng rắn : " suông, chắc chắn. Hồ gia gia cần phải lo lắng, thực có chuyện gì."


      " có chuyện gì?" Hồ thái y bất mãn : "Bên ngoài ngươi làm hại hoàng tự!" Đây là tội ác lớn a, bất quá bây giờ thấy nàng vẫn hoàn hảo ngồi đây mà cười, Hồ thái y cũng biết được lời đồn đại khoa trương cỡ nào, nhưng có lửa làm sao có khói, ít nhất cũng phải tìm hiểu xem chuyện lần này là có ý gì, miễn cho nương ngốc trước mặt lần sau lại cẩn thận như vậy nữa.


      đến đây, Như Thúy nương cũng giấu diếm, lập tức đem chuyện phát sinh đêm sinh thần* thái hậu kể lại, cả chuyện hôm sau được thái hậu triệu kiến cũng hết, mặc dù có cắt bớt, nhưng những vấn đề cần đều hết.

      *sinh nhật, mừng thọ

      Hồ thái y lúc đầu nghe được hết hồn, đợi đến cuối cùng cũng im lặng, trong đầu trước tiên có ý nghĩ là: Nha đầu kia thực là to gan lớn mật, tức chết người đền mạng, tức chết thái hậu cùng hai vị hoàng tử công chúa là do nàng gặp may. Suy nghĩ tiếp theo là: Nàng đúng là may mắn, ngay cả Túc vương và hoàng thượng đều vì nàng ra mặt, cuối cùng thái hậu nương nương cũng tỏ vẻ thích nàng, muốn triệu nàng tiến cung để bồi lão nhân gia người, chuyện này trong mắt người khác là ân sủng lớn lao a, những cáo mệnh phu nhân khác còn chưa có được phúc phận này đâu.


      Hồ thái y thầm quan sát nha đầu kia, khuôn mặt trái xoan thanh tú, da mặt nhẵn nhụi, lúc cười lộ ra hai cái răng khểnh đáng , thoạt nhìn nhàng khoan khoái luôn luôn vui vẻ, đặc biệt may mắn, làm cho người ta nhịn được cũng muốn cười cùng nàng. Bất quá trừ cái đó ra cũng còn cái gì khác đặc biệt xuất sắc, cùng so sánh với các quý nữ khác, xuất thân đương nhiên là kém, việc bếp núc nữ hồng mà nữ tử cần phải biết nàng cũng chẳng biết được bao nhiêu, ngay cả khí chất tài mạo nhìn thế nào cũng xứng với Lương ca nhi. Thế nhưng, hình như nha đầu kia chính là đặc biệt may mắn, chỉ gả cho người nam nhân được hâm mộ nhất kinh thành, mà tình huống bất lợi gặp nàng đều trở thành hài kịch, cuối cùng giải quyết được gì, coi như là loại phúc khí khó có được.


      Nghĩ như vậy, Hồ thái y trước kia thích nàng cũng giảm nhiều.


      Nghe xong việc này, Hồ thái y cũng biết là mình lo lắng thừa, chẳng trách Ôn Lương cho người thông báo với mình tiếng. Nghĩ đến đứa bé kia từ thông minh có chủ kiến, rất nhiều chuyện trong lòng đều tự mình quyết định, lão già như ông tất nhiên cần lo lắng nhiều.


      "Đứa nha hoàn vừa rồi là từ phủ Trấn quốc công tới?" Hồ thái y uống trà, nhàn nhạt hỏi.


      Như Thúy mặc dù biết quan hệ giữa Hồ thái y và phủ Trấn quốc công, nhưng lúc trước được chứng kiến cảnh Hồ thái y mắng người thương tiếc, kiên quyết, làm cho nàng rất bội phục "Diệu Vi là nha hoàn bên người nương, nàng hôm nay phụng mệnh nương qua truyền lời cho ta, kêu ta cùng phu quân ngày mai hồi phủ chuyến, cũng vì chuyện hôm qua thái hậu nương nương triệu ta vào cung, nghe cha cũng vì chuyện này mà tức giận lắm."


      Nghe xong, Hồ thái y cười lạnh tiếng, thầm nghĩ tức chết ngươi , ông cũng lo lắng suy nghĩ việc này nữa.


      Cuối cùng cũng mọi chuyện, Như Thúy nương nhìn sang nương ngồi bên cạnh Hồ thái y, hỏi: "Hồ gia gia, vị muội muội này là..."


      nương kia hướng nàng cười cười, lanh lợi : "Biểu tẩu, muội kêu Tôn Tiếu Tiếu."


      Như Thúy nghe xong lập tức hiểu, đây là cháu ngoại của Hồ thái y, mười bốn mười lăm tuổi, bộ dáng ngọt ngào động lòng người, lung linh sinh động, là tiểu nương đáng cực kì hoạt bát, rất thu hút ánh nhìn của mọi người.


      Mấy người chuyện, liền nghe hạ nhân tới báo Ôn Lương trở về.


      Nghe như thế Tôn Tiếu Tiếu và Như Thúy nương mắt đều đồng dạng sáng lên, Tôn Tiếu Tiếu tò mò nhìn quanh, Như Thúy nương đứng dậy ra đón.


      Trong mắt Tôn Tiếu Tiếu, thân y phục xanh nhạt, nam tử vóc người cao to tiến đến rất có khí thế, tóc dài đen nhánh tùy ý rối tung ở sau lưng, tay áo rộng thùng thình tung bay trong gió, màu đen nhánh hòa cùng sắc xanh ngọc làm cho thị giác người ta tê liệt, đột nhiên gặp mặt, làm cho người ta sinh loại cảm giác chấn động. Đợi người nọ đến gần, tầm mắt lập tức dán chặt vào dung nhan kia, lại lần nữa vì khuôn mặt của mà khẽ hít hơi, đôi mắt cũng thể dời , sinh ra ngây dại ngẩn ngơ.


      Ôn Lương khóe môi mỉm cười, cặp mắt đào hoa cũng tràn ngập ý cười, có thể thấy tâm tình của tệ, nhưng trong lúc vô ý, cặp mắt đào hoa kia lại câu dẫn người khác, bị cặp mắt đào hoa kia đảo qua làm cho tâm thần ngây ngẩn, về sau phát giác đúng liền vội vàng định thần lại, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, dám lại nhìn nữa.


      Tiểu nương cũng vội vàng cúi đầu, trong lòng chỉ có cảm giác: Biểu ca càng ngày càng đẹp trai a...


      "Hồ gia gia, ngài vì sao lại tới? Vị này chính là..."


      Hồ thái y hừ tiếng, theo thói quen mắng: "Bên ngoài đồn ầm lên thê tử của ngươi hãm hại hoàng tự, ngươi thân là sư phó của hoàng tử mà quản nổi thê tử, ta có thể lo lắng sao? Còn có, đây là biểu muội Tiếu Tiếu nhà Lan di của ngươi."


      Ôn Lương nghe xong, vuốt cây quạt trong tay, cười : "Là quá lên thôi, bất quá cũng là trong kinh thành gần đây quá nhàm chán, có thêm chút chuyện để cũng là chuyện tốt a”. Thấy Hồ thái y muốn trừng mắt, vội vàng vái chào, rồi hướng tiểu nương : "Hồ gia gia, Tiếu Tiếu biểu muội tới ngài cũng thông báo cho ta tiếng, ta đón nàng qua cho nàng gặp mặt thê tử ta từ sớm rồi."


      Hồ thái y suy nghĩ, còn hứng thú : "Quên , ta cũng muốn thấy cảnh vì ngươi mà tiểu nha đầu phải cùng người khác tranh giành tình nhân." rồi liếc nhìn Như Thúy nương bên cạnh vẫn bình tĩnh như thường, cảm thấy nàng lúc này vẫn bình tĩnh được đúng là... Làm cho người ta lắc đầu thở dài a.


      Bị đến như vậy, Ôn Lương cười khổ .


      Khi còn thiếu niên Hồ thái y ngày nào cũng lải nhải về chuyện này, bề ngoài xuất chúng, khí chất phong lưu, cho nên mặc kệ đến địa phương nào cũng hấp dẫn đống ánh mắt, thậm chí dẫn tới các tiểu nương vì mà đánh nhau. Mặc dù bản thân hề muốn như vậy, hơn nữa chính cũng có chút hiểu nổi, nhưng các tiểu nương từng vì mà đánh nhau là thực, thậm chí ngay cả các biểu tỷ muội Đàm gia đều vì mà gây gổ, làm các trưởng bối có chút đau đầu. Mỗi lần Đàm gia, những biểu tỷ muội ấy đặc biệt hoạt bát, các trưởng bối cũng phải đặc biệt cảnh giác.


      Nếu phải định cư biên cảnh chậm chạp về, kỳ thực Đàm gia vẫn hi vọng có thể lấy nương Đàm gia, vậy là thân càng thêm thân, lấy vị trí của Ôn Lương ở trong lòng đế vương, đối với tương lai của Đàm gia mới có lợi. Chỉ tiếc, Ôn Lương hành động quá nhanh, cũng quá giảo hoạt, trực tiếp xin hoàng đế tứ hôn, khiến cho người ta có ý gì nữa cũng chết từ trong trứng nước rồi.


      Hồ thái y nhìn lớn lên, làm sao biết được trình độ tai họa của , đương nhiên là vui khi ngoại tôn ra đời chưa lâu bị Ôn Lương hời hợt mê hoặc, gả cho loại nam nhân này cũng có bảo đảm, nữ nhân tương lai còn biết phải chịu bao nhiêu đau khổ kia kìa. Bất quá nhìn Như Thúy nương kia vẫn bình tĩnh, Hồ thái y sờ sờ râu, cảm thấy loại công phu bình tĩnh này ngược lại rất tốt, tương lai người mới vào phủ, nàng cũng quá khó khăn.


      Ôn Lương mời Hồ thái y và biểu muội Tôn Tiếu Tiếu ở lại dùng cơm trưa xong rồi về, Hồ thái y cũng chối từ, dùng cơm xong liền đuổi Tôn Tiếu Tiếu và Như Thúy nương đến trong viện thưởng cúc đồng thời bồi dưỡng cảm tình, rất sợ ngoại tôn nữ nán lại hồi lại bị Ôn Lương mê hoặc mất.


      Như Thúy nương dẫn Tôn Tiếu Tiếu đến trong viện thưởng cúc, ngay từ đầu hai người đều có chút khách khí, bất quá chỉ được lúc. Tôn Tiếu Tiếu là người hoạt bát, chỉ cần người quá đáng ghét nàng đều chuyện được, rất thoải mái và tự nhiên, khôi hài. Mà Như Thúy nương thoạt nhìn bình tĩnh, nhưng mỗi khi chuyện đều kinh người, cũng làm cho Tiếu Tiếu cười rộ lên khanh khách, cảm thấy vị biểu tẩu mới này chơi vui.


      "Nghe bà ngoại sinh bệnh nhớ muội, mẫu thân trong lòng lo lắng, liền bảo muội qua đây thay người phụng dưỡng ông ngoại bà ngoại. Muội từ lớn lên ở Giang Nam, rất ít khi đến kinh thành, cảm thấy khí trời ở đây cùng Giang Nam bất đồng, mới trung tuần tháng mười, liền bắt đầu phải mặc áo bông, ban đêm cực kì lạnh, buổi tối là phải dùng lò sưởi a."


      Như Thúy gật đầu phụ họa, trong lòng lại nghĩ ra là Hồ nãi nãi sinh bệnh, chuyện này vì sao ai cho nàng biết? Liền quay lại kêu người mang chút dược phẩm cùng thực phẩm bổ dưỡng sang cho bà.


      Líu ríu hồi, liền đến Ôn Lương, Tôn Tiếu Tiếu có ý tứ : "Muội lâu chưa gặp lại Lương biểu ca, chỉ thấy qua biểu ca lần lúc muội năm tuổi, huynh ấy khi đó mười bốn tuổi, muội nhớ huynh ấy cầm cỏ đuôi chó trêu chọc muội, tựa như gọi chó. Muội lúc đó ngây ngốc, cảm thấy biểu ca là người tốt liền cùng huynh ấy chơi đùa, thế nhưng biểu ca rất ác liệt, bảo muội học tiếng chó sủa cho huynh ấy nghe..."


      Như Thúy nương nghe xong, đồng tình nhìn nàng cái, Ôn đại nhân có rất nhiều sở thích kì quái, cho nên thể bị bề ngoài của lừa gạt được nha.


      Hai người ở trong sân dạo lần, đợi đến chạng vạng Hồ thái y và ngoại tôn nữ rời , Như Thúy nương cùng Tôn Tiếu Tiếu trở thành hai người bạn cực kì thân thiết, hai người hẹn nhau lúc rảnh rỗi cùng nhau chơi.


      Ôn Lương dựa vào cạnh cửa, nhìn Như Thúy nương cùng với tiểu biểu muội lưu luyến rời, bĩu môi, trong lòng lập tức vui. Nha đầu này đối xử với người mới gặp mặt lần đầu tốt như vậy, thế nhưng ở bên người nàng xoay tới xoay lui hai ba năm, mới được nàng đối xử tốt chút.


      Thế là, tối hôm đó lúc trời tối phu thê liền tiến hành vận động "Đánh nhau", Như Thúy nương đột nhiên phát Ôn đại nhân hôm nay đặc biệt cầm thú, xoay nàng làm đủ mọi tư thế.


      Cho dù là người bình thường cực kì ngốc và bình tĩnh, nhưng lúc bị người dùng lực tách ra hai chân, cả người trần truồng lõa thể nằm dưới thân nam nhân, cũng cảm giác được xấu hổ. Bất quá từ khi bị Ôn đại nhân nghiến răng nghiến lợi giải thích phu thê "Đánh nhau" là chuyện rất bình thường, nàng cũng có chống cự như trước, tất cả đều thuận theo tự nhiên.


      Đột nhiên, bị người ta thúc mạnh cái đem cự vật thâm nhập vào trong cơ thể, làm cho nàng nhịn được cơ thể cứng đờ, thở hổn hển kêu lên: "... Đừng, đừng..."


      "Cái gì?" Thanh của rất , lại mang theo chút sắc câu dẫn gợi cảm, nghe vào tai, lập tức màng nhĩ cũng có cảm giác tê dại, cơ thể vốn mềm mại vô lực lại càng nhũn ra như nước.


      ôm nàng, lực đạo dưới thân ràng hung ác vô cùng, nhưng lực đạo hôn nàng lại rất ôn nhu, loại cực hạn tương phản này làm cho nàng có cảm giác chính mình ở trong ôn nhu thương tiếc của , nhịn được vòng tay ôm cổ của , đem chính mình tiến vào lòng .


      Da thịt thân thiết, cái loại cảm giác tốt đẹp cách nào diễn tả khiến thở dài, nghĩ bản thân có khả năng bị hạ cổ gì đó, thích cùng người ôm nhau mà có cách trở như vậy, làm tình thân mật nhất, loại cảm giác chiếm hữu hoàn toàn, dường như chiếm được những thứ tốt đẹp nhất thế giới này.


      mê luyến loại tư vị này, cũng chắc chắn có phải chỉ có nàng mới có thể mang lại cho hay , nhưng lại biết nếu phải là nàng, cũng có hứng thú ôm những nữ nhân khác. Mà người này là thê tử , muốn đời ở cùng chỗ, làm chút chuyện gì đó cũng quá mức, phải sao?


      Khi đột nhiên rút ra, đầu óc nàng trống rỗng còn chưa kịp phản ứng, bị người lật cái, sau đó từ phía sau đẩy mạnh sâu, làm cho nàng nhịn được nức nở tiếng, cái loại thanh rên rỉ kèm theo tiếng nức nở đó thập phần trêu ngươi, rất nhanh dái tai mẫn cảm cùng cổ đều bị người nhàng cắn.


      biết thay đổi mấy cái tư thế rồi, Như Thúy nương hết sức nhịn được kháng nghị.


      "Dừng, dừng, dừng, đừng quá dùng sức a!" Nàng nhịn được đỏ mặt kêu lên, cánh tay còn chút sức lực nào đánh lên lồng ngực trần trụi nhẵn mịn như ngọc của ai đó, sau đó lại sợ chính mình có dùng sức nhiều quá , nếu là đánh hỏng tốt...


      Ôn Lương mặc dù có cách nào biết được tâm tư quỷ dị của nàng, nhưng biểu tình và ánh mắt người nào đó truyền đạt ý tứ, lập tức sắc mặt có chút biến thành màu đen, nhịn được hỏi: "Nghĩ gì thế?" xong dùng sức đẩy mạnh cái, hài lòng nhìn thấy biểu tình nàng hút khí, khuôn mặt hồng hào, khiến nhịn được nghĩ càng thêm dùng sức.


      "... Ta, ta suy nghĩ, ta chiều chuộng Ôn đại nhân như vậy, thể quá dùng sức nếu hỏng ... A —— "


      vẫn chưa xong, cả người nàng đều bị hung hăng áp đến trong giường, phía dưới lực đạo mạnh hơn, nàng cảm giác kinh sợ với xỏ xuyên của , kỳ thực bị phá hỏng chính là nàng mới đúng chứ?


      Mà người nam nhân nào đó bị thê tử của chính mình nghi vấn như vậy đều muốn chứng minh bản thân cần "Chiều chuộng", dễ dàng bị đánh hỏng như vậy, đặc biệt lúc ở giường, "Chiều chuộng" từ này có thể hiểu rất nhiều kiểu, phải là ám chỉ được” sao?


      Thế là cái người nào đó ngu ngốc đúng thời gian bị Ôn quân sư quyết đoán nỗ lực chứng minh kỳ thực cũng cần nàng "Chiều chuộng" đâu nha.


      "Ta rất cần chiều chuộng? Ân?"


      ở bên tai nàng khàn giọng hỏi, mặt vẫn còn mồ hôi lên tầng hồng nhạt mê người, da thịt kia bình thường giống như ôn ngọc lộ ra nhàn nhạt hồng nhạt, thân thể thon dài đường cong hoàn mỹ, vô cùng hấp dẫn ánh mắt người khác. Như Thúy nương mặc dù cảm thấy hôm nay Ôn đại nhân đặc biệt cầm thú, thế nhưng cảnh này đẹp hơn nhiều, làm cho nàng cảm thấy càng cần chiều chuộng hơn nữa, liền đánh cũng dám đánh, sợ phá hư phong cảnh mỹ lệ tỳ vết kia.


      Mà thành thực chính là mỹ đức của Như Thúy nương, nàng rất muốn thành thực biểu đạt ý của mình, nhưng cảm giác nam nhân lúc này ánh mắt đặc biệt hung ác, làm cho nàng ấp a ấp úng mấy cái, ruốt cuộc cũng đến miệng.


      Mà Ôn Lương cũng cần nàng nữa, bởi vì cảm thấy nếu lại nghe nàng mở miệng, chính mình nhịn được đối với nàng làm tình càng cầm thú hơn nữa.


      Ân, vùi đầu làm việc chăm chỉ hơn.

    2. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Hụ hụ, ngốc thế này ai chẳng mún
      Ishtar thích bài này.

    3. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Ôn Lương đại nhân là ai mà cần nàng chiều chuộng, Như Thúy này chuyên môn phá hư cảnh đẹp mừ :3
      Ishtar thích bài này.

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      bái phục chị NT này luôn, luôn có thể làm người ta tức chết mà cần đền mạng
      Ishtar thích bài này.

    5. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      ui, de thuong qua di mat
      Ishtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :