1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ Đại, Np, Sủng] Tiết gia tiểu nương tử - Tiếu Giai Nhân - 18+ [HOÀN+EBOOK]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chang Chang

      Chang Chang New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      20
      có lẽ nào nàng @Lyn bỏ rơi sắc nữ chúng ta :th_109: quá 20 like rồi còn gì :th_21:
      bornthisway011091 thích bài này.

    2. Lyn

      Lyn Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      1,616
      @ngo minh hoa nàng yên tâm khả năng vào VIP của bộ này rất thấp

    3. Lyn

      Lyn Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      1,616

      Cảnh báo: Chương này có cảnh H+ :050::050::050:đề nghị các sắc nữ kiểm tra lại tuổi tác trước khi xem(cẩn thận kẻo mất máu). trước ta có kinh nghiệm edit mấy cảnh H+ nên các nàng đừng có ném đá ta:th_35::th_35::th_35:.

      Chương 2: Thất thân


      Diệp Nha tỉnh lại, thấy mình nằm chiếc giường đất cứng rắn, bên cạnh còn có nam nhân.


      Nghiêm trọng nhất là, “chỗ nào đó” của nam nhân nằm sâu trong cơ thể nàng.


      Trời tối nên nàng thấy khuôn mặt của nam nhân này, chỉ nghe thấy tiếng thở dốc của , cảm nhận được cơ thể ra sức va chạm. Cả người của đều đè lên người nàng, hai tay nắm chặt thắt lưng nàng, đầu chôn vào cổ nàng, hơi thở ấm áp phả ra bên tai nàng, làm cho nàng khó chịu muốn né tránh.


      Nhưng đến lúc nàng muốn quay đầu lại, mới ý thức được xảy ra chuyện gì, cảm giác nóng bỏng, đau đớn ở bên dưới càng ngày càng rệt...


      Cảnh tượng nhảy xuống hồ tự sát lại lên trong đầu nàng, Diệp Nha tuyệt vọng nhắm mắt lại, nàng thể thoát khỏi kiếp nạn này sao? Ngay cả chết cũng thể?


      Con người lúc hôn mê và khi tỉnh lại có chút khác nhau. Mặc dù từ khi tỉnh lại Diệp Nha cũng có bất cứ động tác gì, nhưng nam nhân nằm người nàng vẫn cảm thấy được .


      "Nương tử, nàng tỉnh rồi sao?" Lúc hỏi nàng, hơi dừng hành động lại, nhưng Diệp Nha vẫn cảm giác được “chỗ nào đó” của trướng phồng bên trong cơ thể nàng.


      Giọng xa lạ truyền vào trong tai, Diệp Nha khiếp sợ nhìn mặt , ánh sáng mơ ảo nhưng cũng đủ để nàng nhìn thấy đây phải là khuôn mặt rỗ của biểu thiếu gia, nàng thở phào nhõm.


      Sau đó lại trở nên giận dữ, dùng sức đẩy mạnh nam nhân người ra. Dù còn trong sạch, nhưng nàng cũng muốn để người khác khi dễ.


      ngờ hành động của nàng lại kích thích nam nhân, bắt lấy tay nàng nắm chặt hai bên hông , cố gắng động mấy cái: "Nương tử, ta thấy rất thoải mái đó!"


      Bên dưới bị ma sát liên tục khiến Diệp Nha đau đớn vô cùng, nghe được lời vô sỉ của nam nhân, nàng đè nén để khóc lên thành tiếng, vừa bi thương vừa tuyệt vọng. Mặc kệ này người nam nhân là ai, nàng cũng mất cái quan trọng nhất của nữ tử.


      Tiếng khóc của nàng càng ngày càng lớn, cuối cùng ngay cả thân mình cũng nhịn được run rẩy.


      Nam nhân luống cuống, biết tại sao nữ nhân bên dưới lại khóc.


      dùng bàn tay thô ráp xoa lên khuôn mặt trắng noãn của Diệp Nha: "Nương tử, nàng đừng khóc..."


      Giọng điệu của rất chân thành, như đứa phạm lỗi, Diệp Nha sửng sốt chút: "Vậy ngươi ra ngoài !"


      Nam nhân thánh trả lời: "Tối rồi, phải lên giường ngủ."


      "Ý ta là...ngươi…ngươi ra khỏi người ta !" Diệp Nha thở mạnh, nén giận .


      Giọng tức giận của nàng làm cho nam nhân hoảng sợ, lặng lẽ nhìn Diệp Nha, thấy khuôn mặt của nàng tái nhợt, hàm răng cắn chặt vào đôi môi phấn nộn, khóe mắt có chút đỏ hồng. Bộ dạng này của nàng càng làm luyến tiếc muốn rút ra, cọ cọ lên người nàng làm nũng, ra câu làm cho Diệp Nha vừa xấu hổ vừa giận dữ.


      "Ta ra! Nương tử, phía dưới của nàng hút chặt ta rất thoải mái, trách được Đại Hoàng thường thường đuổi theo chó cái để vào!"


      Trong đầu “rầm” tiếng, Diệp Nha khiếp sợ nên lời, nửa câu đầu của làm nàng xấu hổ, nửa câu sau của lại làm nàng choáng váng, loại chuyện này, ai lại lấy chó để so sánh bao giờ... Là do quá hạ lưu, hay do đầu óc có vấn đề vậy?


      "A!"


      Phân thân của nam nhân chôn trong cơ thể nàng bỗng nhiên bị kích thích từ từ trướng phồng lên, Diệp Nha nhịn được phát ra tiếng rên , giãy giụa muốn đẩy ra, lại bị giữ chặt nhúc nhích được, muốn nâng chân lên đá , lại bị hai chân của kìm chặt, ràng đây là cơ thể của nàng, thế mà vào giờ phút này nàng có cách nào sai khiến nó được, tất cả cố gắng dãy dụa của nàng đều là vô ích.


      Có lẽ bởi vì vừa rồi mất chút thời gian chuyện, nàng xem như được nghỉ tạm lát, chỗ đó của nàng cũng dần thích ứng với vật cứng rắn của , còn khó chịu như trước, chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng trào ra chút xuân thủy, ẩm ướt lối vào khô khốc của nàng, vật cứng rắn nóng rực theo xuân thủy của nàng nhanh chóng rút ra đâm vào, nỗi khoái cảm biết từ đâu lan khắp toàn thân, nàng dần dần khống chế được bản thân, tiếng rên rỉ.


      Nàng cảm thấy rất khó chịu, những hai tay bị đè chặt , bên dưới cũng bị nam nhân chèn ép thực sâu, nàng còn chút sức lực để phản kháng nữa.


      Nàng thử vặn vẹo thân mình, lại đổi lấy va chạm càng thêm mãnh liệt, cộng thêm chút khoái cảm tê dại, cảm giác xa lạ này làm nàng thể khống chế bản thân. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? phải nàng nhảy xuống hồ tự vẫn sao? Vì sao lại bị nam nhân này làm nhục? Vì sao lại gọi nàng là nương tử?


      Mấy vấn đề này rất nhanh biến mất bởi vì nam nhân người nàng cứ ra sức liên tục va chạm vào.


      Ban đầu, nam nhân chỉ biết mù mờ thẳng tiến về phía trước thăm dò, khi đó Diệp Nha chưa tỉnh, nên nơi đó rất khó tiến vào làm phân thân của bị kẹp chặt đau đớn. Tình cảnh bây giờ lại giống như vậy, nơi đó của nàng dần trở nên ẩm ướt hơn, phân thân của có thể thẳng tiến mà vào gặp trở ngại, phản kháng của Diệp Nha càng khiến cho cảm thấy kích thích, kìm lòng được thúc mạnh vào trong.


      tự thông ( cần học cũng biết), lúc nhanh lúc chậm, trêu chọc khắp nơi, mỗi lần va chạm đều thẳng tiến vào nơi sâu nhất, đến khi chạm đến viên thịt hơi lồi ra nằm sâu trong mật động, nhè run run hút mạnh phân thân , làm trái tim muốn nổ tung, ngừng đụng mạnh vào nó... Mà mỗi lần đụng vào điểm đó nàng lại rên lên tiếng, nơi đó của nàng càng chặt chẽ bao vây lấy phân thân của , chèn ép , lúc bài xích lúc lại gắt gao bao bọc , say mê cảm giác run rẩy này, chuyển động càng lúc càng nhanh, miệng ngừng gọi "Nương tử…Nương tử..."


      Bị đánh vào liên tiếp như vậy, tinh thần Diệp Nha sớm tan rã, thậm chí nàng còn biết bản thân mình ở nơi nào.


      Giống như thuyền bị sóng biển thổi quét, theo mưa gió đánh sâu vào bờ, lênh đênh trôi nổi có chỗ dựa.

      Nàng muốn vươn tay nắm lấy thứ gì đó, nhưng nam nhân lại nghĩ nàng muốn chạy trốn, liền nhấp mạnh cái tiến sâu vào phía trong.


      Diệp Nha đần độn, nàng nhịn được, dù cắn chặt môi, cũng thể ngăn chặn tiếng rên rỉ phát ra từ trong miệng hòa vào bóng đêm.


      Nàng ngừng cựa quậy nửa người , khẩn cầu nam nhân buông tha nàng, hoặc làm nhanh hơn, mau chóng chấm dứt mộng cảnh hoang đường này, mặc dù, nàng cũng biết đến khi nào giấc mộng này mới kết thúc.

      Trước khoái cảm xa lạ như vậy, nàng trầm luân vào nó.


      Nam nhân dần dần phát , khi rút ra ngoài, nữ nhân rụt cơ thể lại chút, khi tiến vào, nàng lại chủ động đưa người ra nghênh đón , trong phòng ngừng phát ra tiếng thân thể va chạm. càng thêm hưng phấn, cúi đầu nhìn nàng, muốn nhìn xem nàng có thoải mái giống hay , lại nhìn thấy cái miệng nhắn của nàng khẽ nhếch lên thở hổn hển, áo vải thô mở rộng, lộ ra mảnh da thịt tuyết trắng, dường như có vật đẫy đà nào đó cũng đung đưa theo từng cú va chạm chạm của ...

      biết đó là vật gì, cũng muốn tìm tòi nghiên cứu, hoàn toàn đắm chìm trong nỗi khoái cảm sung sướng này.


      biết qua bao lâu, cảm giác tê dại lan truyền khắp người nàng, nam nhân kiềm chế được đẩy nhanh tốc độ.


      Diệp Nha cảm thấy bản thân sắp bị đẩy ngã xuống giường mất, trong lòng lo lắng khẩn trương bỗng bị đụng cái sâu vào... Ngón chân đều quắp lại.


      Sau cơn kịch liệt, là hồi thở dốc.


      Toàn bộ cơ thể của nam nhân đều nằm người Diệp Nha, bàn tay ôm chặt thắt lưng nàng, phía dưới còn chôn chặt trong cơ thể nàng.


      Diệp Nha chỉ cảm thấy trong đầu như có pháo hoa nổ tung, mờ mịt biết bản thân ở nơi nào.


      Nam nhân nghiêng người, ngã xuống bên cạnh nàng, ôm nàng vào ngực, bàn tay thô ráp vói vào bên trong quần áo của nàng.


      Cơ thể vừa mới bị chà đạp chịu được trêu chọc, Diệp Nha nhịn được phát ra tiếng than .


      Nam nhân thử đưa tay thăm dò về phía trước, lúc đặt tay lên ngực nàng, giống như phát được món đồ chơi vậy, kéo mạnh quần áo của nàng xuống, thò đầu vào nhìn.

      Diệp Nha còn chút sức lực nào, đành để mặc nam nhân tùy ý quan sát ngực mình.


      Hai viên quả xinh đứng thẳng chỗ thịt đẫy đà, mềm mại, nam nhân tò mò lấy tay chỉ vào.


      Diệp Nha giật mình, xoay người lại, xấu hổ rúc vào trong lòng nam nhân, hai luồng nhuyễn thịt run rẩy ngừng cọ vào ngực .


      Bỗng nhiên nam nhân cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, dưới thân lại dâng trào đứng lên. Phân thân thẳng tắp đặt giữa hai chân nàng.


      "Nương tử, ta muốn vào nữa..." Giọng của trở nên khàn khàn, bàn tay thô ráp lại đặt lên eo của nàng.


      Diệp Nha kinh hoảng, vội vàng đẩy tay ra, nhưng nam nhân vừa mới hưởng qua cực độ khoái cảm như vậy làm sao chịu nổi, áp lên người nàng lần nữa, thân thể rắn chắc của rất nặng, chỉ dùng chút sức lực là có thể tách nàng ra, phản kháng yếu ớt của Diệp Nha vốn dĩ đáng vào đâu, trong lúc còn khẩn trương sợ hãi bị đẩy mạnh cái tiến sâu vào.


      "Nương tử…nương tử, nàng kẹp chặt ta như vậy rất thoải mái đó!" Nam nhân xong mấy lời cảm thán, liền rên lên vài tiếng rồi tập trung chuyển động thắt lưng ra vào nàng.


      Diệp Nha khóc lóc cầu buông tha, nhưng nam nhân chỉ biết ngừng kêu nàng là nương tử, nương tử, dưới thân lại chưa từng dừng lại, tiếng khóc lóc cầu xin của nàng dần biến thành tiếng rên rỉ yếu ớt, hòa vào tiếng thở dốc nặng nề của dây dưa phát tán vào bóng đêm.


      =-=-=-=-=Ta là đường phân cách phòng đông và phòng tây=-=-=-=-=


      Tương phản với phòng tây mưa rền gió dữ, phòng đông lại im lặng dị thường, im lặng đến mức có thể nghe tiếng hít thở.


      Tiết Tùng và Tiết Bách ngủ giường đất ở phòng đông, cách phòng tây khoảng khá xa.


      Giọng đứt quãng kịch liệt ở phòng tây truyền đến làm hai người ngủ yên, Tiết Bách buông sách xuống, từ từ ngước đầu lên, nhìn về phía đối diện.


      Đêm mùa hè thời tiết nóng bức, hai người đều đắp chăn, đại ca của nằm cứng đờ như khối thi thể.


      nhịn được được nhìn xuống phía dưới Tiết Tùng, quả nhiên phân thân của đại ca cũng đứng lên giống .


      nhịn được mở miệng hỏi: "Đại ca, huynh cũng ngủ được sao?"


      "Ừ."


      Tiết Bách ngồi dậy, dựa lưng vào tường đất hỏi: "Đại ca, tại sao lại nhường nàng cho nhị ca? Huynh cưới nàng phải tốt hơn sao?"


      Lúc trở về nhà, thấy phòng tây có nữ nhân bất tỉnh, định vào xem chút, lại bị đại ca ngăn cản. chỉ nghĩ đơn thuần là đại ca cứu nương đó, nhưng ngờ đến buổi tối, đại ca lại bảo nhị ca qua bên đó ngủ. Tuy rằng đại ca có dặn dò nhị ca được chạm vào nương đó, nhưng bây giờ... ràng nhị ca làm chuyện đó với con nhà người ta rồi!


      Tiết Tùng thực rất buồn phiền.


      cũng muốn Tiết Thụ ép buộc nương nhà người ta như vậy, chỉ muốn để hai người ngủ chung giường, nếu nương đó tỉnh lại cảm thấy danh tiết bị hao tổn, bắt nhị đệ cưới nàng. Nếu nàng nhất quyết rời khỏi đây, cũng ép buộc nàng ở lại. Điều kiện trong nhà tốt, nhà nào nguyện ý gả nữ nhi cho hai đệ đệ của , hôm nay làm trái với lương tâm mình, phá lệ lần tạo cơ hội cho nhị đệ, nhưng ngờ, nhị đệ ngốc của lại biết mấy việc nam nữ này!


      Động tĩnh ở phòng tây dường như càng ngày càng lớn, cũng biết nàng có tự nguyện hay ... Cho dù là bị nhị đệ bắt buộc, tại cũng còn cách nào, chỉ hy vọng ngày mai sau khi tỉnh lại nàng khóc nháo. Bọn thực xin lỗi nàng... thề, cố gắng kiếm tiền, để nàng phải chịu ủy khuất, khiến nàng cam tâm tình nguyện theo Tiết Thụ!


      "Đại ca?" lâu thấy tiếng trả lời, Tiết Bách lớn tiếng chút.


      Nhận thấy được tầm mắt của Tiết Bách, Tiết Tùng mặt tỉnh bơ khép chân lại, ngăn trở nơi nào đó mà khống chế được, giọng bình thản: "Đệ cũng biết nhị ca của đệ đầu óc tốt, nên ta muốn chiếu cố đệ ấy nhiều chút, đệ an tâm đọc sách, chờ thời gian trong nhà có tiền, ta lo việc hôn cho đệ." Hôn của nhị đệ xem như giải quyết xong, tam đệ mới mười sáu... Cũng may thích đọc sách, năm sau có thể tham gia khoa cử thi tú tài, đến lúc đó có người coi trọng .


      Tiết Bách nghĩ tới Tiết Tùng lại đem đề tài này kéo tới người , bất đắc dĩ : "Đại ca, sao huynh lại mấy lời này, đệ chỉ muốn chuyên tâm đọc sách, huynh hãy lo cho lo hôn của mình trước !" Vì lo cho hai huynh đệ bọn họ, biết đại ca trải qua bao nhiêu khổ cực, ngay cả đến việc lấy vợ của mình cũng xếp ra sau cùng, là làm cho người khác thấy khó chịu.


      Tiết Tùng thèm nhắc lại, yên lặng tính toán chuyện ngày mai.


      biết đến ngày mai, nàng rốt cuộc có chịu ở lại hay ?
      Last edited by a moderator: 22/10/16

    4. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      oa, nhị ca này ngốc mà rành chuyện đó quá nhễ :yoyo30::yoyo30::yoyo30:

    5. pink_lee

      pink_lee Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      2,405
      xôi thịt là nhanh :xitmau::xitmau:
      atulaasari, bornthisway011091roi_se_yeu_ai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :